Trò Chơi Tình Ái: Trót Nhặt Vợ Yêu
Chương 7: Tiệc sinh nhật
XinnyBella
01/11/2024
Hôm nay là sinh nhật Hoàng Lam, là bạn thân nên Tú Vy không thể vắng mặt.
" Cậu đó, ăn diện lồng lộn lên cho tớ. Hôm nay tớ phải ra mắt tiên nữ nhà mình với tất cả bạn bè, để họ biết tớ có cô bạn chất lượng thế nào"
Bên kia đầu dây là giọng nói của Hoàng Lam, trạng thái tràn đầy năng lượng hơn bất cứ lúc nào. Bận rộn chuẩn bị cho bữa tiệc vậy mà vẫn không quên nhắc Tú Vy ăn diện xinh đẹp. Chắc cô ả định để cho chiếm sóng hay gì đây mà
" cậu nói nhảm gì vậy chứ, ai đời lại ăn mặc lồng lộn hơn chủ tiệc được !"
Vừa dọn phòng ,Tú Vy vừa trả lời cô bạn thân của mình.
" tớ mặc kệ hihi ! Thôi tớ lại bận rồi, hẹn gái iu tối nay, bye !"
Cô đến bất lực với cô bạn ngang ngược này của mình mất thôi. Toàn nghĩ ra mấy trò oái oăm gây sự chú ý.
Tối nay chắc Tử Khanh sẽ về muộn nên cô cũng không chuẩn bị bữa tối cho anh nữa. Chẳng biết từ khi nào việc chuẩn bị bữa tối cho vị thiếu gia này lại giao cho cô, nhưng Tú Vy luôn lấy đó làm niềm vui của mình.
Mà ai kia từ khi ăn cơm cô nấu xong cũng không muốn ăn cơm của người khác , tính tình đã cáu kỉnh nếu làm không đúng ý có khi còn bị đuổi.
Chuẩn bị xong cũng là 6h chiều, cô nhanh chân chạy xuống nhà, ngó nghiêng mãi chẳng thấy ai cả.
Được một lúc thấy Bác Tô từ bên ngoài đi vào, cô tiện thể xin phép ông .
" ông ơi, hôm nay bạn con tổ chức sinh nhật ,chắc con sẽ về hơi muộn. Nếu chú có hỏi ông gửi lời giúp con với ạ"
" để ông bảo tài xế đưa đi, về khuya nguy hiểm lắm!"
" à dạ..."
Trước giờ ra ngoài cô đều chỉ đi xe buýt hoặc Tử Khanh đưa đi. Hiếm có lần nào ngồi xe riêng, nghe lời đề nghị của vị quản gia mà không biết có nên hay không
Không phải vì không thích mà bản thân cô vẫn luôn cảm thấy mình được quá nhiều từ anh. Tốt nhất là không nên hoang phí dễ sinh kiêu ngạo.
......................
Khoảng 7 giờ tối cô có mặt trước trung tâm sự kiện. Toà nhà tráng lệ lung linh ánh đèn, ngay đại sảnh là chiếc đèn chùm lớn lộng lẫy ánh vàng. Xung quanh toát lên mùi tiền, bởi những thứ ở đây chẳng có cái nào rẻ cả.
" chú cứ về trước đi ạ, có thể cháu sẽ về muộn"
" vậy khi nào về nhớ gọi chú tới đón nhé"
" vâng ạ"
Sợ bản thân về muộn không muốn tài xế phải mất công chờ đợi nên cô bảo chú về trước còn mình đi vào bên trong.
Gia đình Hoàng Lam cũng thuộc hạng thứ thiệt ở Thành đô này. Vậy nên sinh nhật của vị tiểu thư Đỗ gia cũng không thể xuề xòa được.
Theo sự hướng dẫn của phục vụ, cô đi lên tầng hai, hội trường sang trọng được trang trí theo sở thích của Hoàng Lam.
Bên trong, thiếu gia tài phiệt hay thiên kim cao quý chẳng thiếu gì. Mối quan hệ thương mại hoá cũng khiến căn phòng này đông đúc hơn.
Họ diện trên mình những bộ cánh xinh đẹp đắt đỏ, trưng ra nụ cười công nghiệp nhất. Bên phía bên kia của căn phòng,ông bà Đỗ đang bận tiếp khách, tiếng ly thủy tinh va vào nhau boong boong từng hồi.
Đang ngơ ngác không biết nên làm gì thì từ đằng sau Hoàng Lam đã phi tới ôm chầm lấy cô cười khanh khách.
" gái iu của tớ tới rồi này!"
" cậu giữ thể diện xíu đi, tiệc chưa bắt đầu mà cậu đã sắp say rồi !"
" nào đi vào đây, lớp chúng ta đang ở kia !"
Hoàng Lam không biết đã bắt đầu uống rượu từ khi nào mà cái má đã hây hây. Thấy bạn mình vô tư cô liền chấn chỉnh, tránh bị mọi người đánh giá.
" Tú Vy tới rồi sao ? "
" nhìn xem, con người ta ăn mặc giản dị mà sang trọng quá trời kìa"
" tại người ta đẹp đó mấy má!"
Cả đám thấy cô thì liền ghẹo rồi cùng nhau cười, mấy con mắt đó soi cô làm Tú Vy ngại đỏ mặt
" các cậu nói bé thôi ! Với lại tớ bình thường mà đâu lồng lộn tới mức đó chứ !"
Nhìn lại mình chỉ mặc một chiếc váy suông dài đến mắt cá, chân thì đeo giày thể thao rất giản dị mà.
Cái giọng lí nhí không muốn người nghe thấy của cô khiến cả đám càng muốn trêu chọc, hùa theo thì thầm như có chuyện gì bí mật lắm
Đang nói chuyện rất vui vẻ thì tiếng gọi của ông Đỗ Thu hút sự chú ý.
" cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến dự sinh nhật con gái tôi ngày hôm nay, mất công mọi người quá hahaha..."
" phải lấy làm hân hạnh chứ, Đỗ tổng cứ khiêm tốn, có cô con gái xinh đẹp lại tài giỏi như vậy nhất định phải khoe ra chứ"
" Giang tổng quá khen rồi. Mấy đứa chơi vui vẻ nhé!"
" vâng ạ "
Bố cô niềm nở đón tiếp các vị khách từ già đến trẻ có mặt trong bữa tiệc.
Người lớn thì vào phòng riêng vừa nói chuyện vừa bàn công việc để lại đám thanh niên bên ngoài vui đùa thoải mái
Ánh sáng được chuyển qua hiệu ứng led để phù hợp với buổi tiệc. Không quen tham gia những bữa tiệc như thế này nên Vy Vy có vẻ hơi khó chịu
Cô vừa ngồi xuống thì bị Hoàng Lam chạy lại kéo đi không chút nể nang. Trong đám thiếu gia tài phiệt, cô ả cưỡng ép bạn thân mình đến xem
" đây đây, giới thiệu cho mấy người biết nhé. My best friend, xinh không ? Con nhà người ta không chỉ đẹp không đâu nhé, giỏi giang cực kì"
Cái miệng Hoàng Lam liến thoắng không nghỉ, mặc cô sượng trân cố gượng ra nụ cười chào hỏi.
" tớ đâu có nhờ cậu khoe đâu?"
" nhưng tớ thích"
Thì thầm vào tai cô bạn thân nhanh nhẹn không cần thiết của mình, trong lòng lại thầm chửi tục. Nhìn vẻ mặt khoái chí của cô ả mà Tú Vy tức điên người.
" Cậu là Tú Vy hả? Tôi thường nghe Lam kể về cậu!"
" Cậu ấy nói xấu tôi sao?"
Một tên công tử trong số đó đứng ra mời rượu, lấy cớ để bắt chuyện với cô. Tú Vy lấy lại bình tĩnh thì không lép vế hỏi ngược lại khiến đối phương thích thú.
" ồ không, là khen và rất nhiều lời khen"
" vậy tốt quá"
Sự bình tĩnh của người con gái trước mắt khiến vị thiếu gia kia có vẻ hơi đắm đuối thì phải.
" uống với tôi một ly nhé !"
" Cậu đó, ăn diện lồng lộn lên cho tớ. Hôm nay tớ phải ra mắt tiên nữ nhà mình với tất cả bạn bè, để họ biết tớ có cô bạn chất lượng thế nào"
Bên kia đầu dây là giọng nói của Hoàng Lam, trạng thái tràn đầy năng lượng hơn bất cứ lúc nào. Bận rộn chuẩn bị cho bữa tiệc vậy mà vẫn không quên nhắc Tú Vy ăn diện xinh đẹp. Chắc cô ả định để cho chiếm sóng hay gì đây mà
" cậu nói nhảm gì vậy chứ, ai đời lại ăn mặc lồng lộn hơn chủ tiệc được !"
Vừa dọn phòng ,Tú Vy vừa trả lời cô bạn thân của mình.
" tớ mặc kệ hihi ! Thôi tớ lại bận rồi, hẹn gái iu tối nay, bye !"
Cô đến bất lực với cô bạn ngang ngược này của mình mất thôi. Toàn nghĩ ra mấy trò oái oăm gây sự chú ý.
Tối nay chắc Tử Khanh sẽ về muộn nên cô cũng không chuẩn bị bữa tối cho anh nữa. Chẳng biết từ khi nào việc chuẩn bị bữa tối cho vị thiếu gia này lại giao cho cô, nhưng Tú Vy luôn lấy đó làm niềm vui của mình.
Mà ai kia từ khi ăn cơm cô nấu xong cũng không muốn ăn cơm của người khác , tính tình đã cáu kỉnh nếu làm không đúng ý có khi còn bị đuổi.
Chuẩn bị xong cũng là 6h chiều, cô nhanh chân chạy xuống nhà, ngó nghiêng mãi chẳng thấy ai cả.
Được một lúc thấy Bác Tô từ bên ngoài đi vào, cô tiện thể xin phép ông .
" ông ơi, hôm nay bạn con tổ chức sinh nhật ,chắc con sẽ về hơi muộn. Nếu chú có hỏi ông gửi lời giúp con với ạ"
" để ông bảo tài xế đưa đi, về khuya nguy hiểm lắm!"
" à dạ..."
Trước giờ ra ngoài cô đều chỉ đi xe buýt hoặc Tử Khanh đưa đi. Hiếm có lần nào ngồi xe riêng, nghe lời đề nghị của vị quản gia mà không biết có nên hay không
Không phải vì không thích mà bản thân cô vẫn luôn cảm thấy mình được quá nhiều từ anh. Tốt nhất là không nên hoang phí dễ sinh kiêu ngạo.
......................
Khoảng 7 giờ tối cô có mặt trước trung tâm sự kiện. Toà nhà tráng lệ lung linh ánh đèn, ngay đại sảnh là chiếc đèn chùm lớn lộng lẫy ánh vàng. Xung quanh toát lên mùi tiền, bởi những thứ ở đây chẳng có cái nào rẻ cả.
" chú cứ về trước đi ạ, có thể cháu sẽ về muộn"
" vậy khi nào về nhớ gọi chú tới đón nhé"
" vâng ạ"
Sợ bản thân về muộn không muốn tài xế phải mất công chờ đợi nên cô bảo chú về trước còn mình đi vào bên trong.
Gia đình Hoàng Lam cũng thuộc hạng thứ thiệt ở Thành đô này. Vậy nên sinh nhật của vị tiểu thư Đỗ gia cũng không thể xuề xòa được.
Theo sự hướng dẫn của phục vụ, cô đi lên tầng hai, hội trường sang trọng được trang trí theo sở thích của Hoàng Lam.
Bên trong, thiếu gia tài phiệt hay thiên kim cao quý chẳng thiếu gì. Mối quan hệ thương mại hoá cũng khiến căn phòng này đông đúc hơn.
Họ diện trên mình những bộ cánh xinh đẹp đắt đỏ, trưng ra nụ cười công nghiệp nhất. Bên phía bên kia của căn phòng,ông bà Đỗ đang bận tiếp khách, tiếng ly thủy tinh va vào nhau boong boong từng hồi.
Đang ngơ ngác không biết nên làm gì thì từ đằng sau Hoàng Lam đã phi tới ôm chầm lấy cô cười khanh khách.
" gái iu của tớ tới rồi này!"
" cậu giữ thể diện xíu đi, tiệc chưa bắt đầu mà cậu đã sắp say rồi !"
" nào đi vào đây, lớp chúng ta đang ở kia !"
Hoàng Lam không biết đã bắt đầu uống rượu từ khi nào mà cái má đã hây hây. Thấy bạn mình vô tư cô liền chấn chỉnh, tránh bị mọi người đánh giá.
" Tú Vy tới rồi sao ? "
" nhìn xem, con người ta ăn mặc giản dị mà sang trọng quá trời kìa"
" tại người ta đẹp đó mấy má!"
Cả đám thấy cô thì liền ghẹo rồi cùng nhau cười, mấy con mắt đó soi cô làm Tú Vy ngại đỏ mặt
" các cậu nói bé thôi ! Với lại tớ bình thường mà đâu lồng lộn tới mức đó chứ !"
Nhìn lại mình chỉ mặc một chiếc váy suông dài đến mắt cá, chân thì đeo giày thể thao rất giản dị mà.
Cái giọng lí nhí không muốn người nghe thấy của cô khiến cả đám càng muốn trêu chọc, hùa theo thì thầm như có chuyện gì bí mật lắm
Đang nói chuyện rất vui vẻ thì tiếng gọi của ông Đỗ Thu hút sự chú ý.
" cảm ơn mọi người đã dành thời gian đến dự sinh nhật con gái tôi ngày hôm nay, mất công mọi người quá hahaha..."
" phải lấy làm hân hạnh chứ, Đỗ tổng cứ khiêm tốn, có cô con gái xinh đẹp lại tài giỏi như vậy nhất định phải khoe ra chứ"
" Giang tổng quá khen rồi. Mấy đứa chơi vui vẻ nhé!"
" vâng ạ "
Bố cô niềm nở đón tiếp các vị khách từ già đến trẻ có mặt trong bữa tiệc.
Người lớn thì vào phòng riêng vừa nói chuyện vừa bàn công việc để lại đám thanh niên bên ngoài vui đùa thoải mái
Ánh sáng được chuyển qua hiệu ứng led để phù hợp với buổi tiệc. Không quen tham gia những bữa tiệc như thế này nên Vy Vy có vẻ hơi khó chịu
Cô vừa ngồi xuống thì bị Hoàng Lam chạy lại kéo đi không chút nể nang. Trong đám thiếu gia tài phiệt, cô ả cưỡng ép bạn thân mình đến xem
" đây đây, giới thiệu cho mấy người biết nhé. My best friend, xinh không ? Con nhà người ta không chỉ đẹp không đâu nhé, giỏi giang cực kì"
Cái miệng Hoàng Lam liến thoắng không nghỉ, mặc cô sượng trân cố gượng ra nụ cười chào hỏi.
" tớ đâu có nhờ cậu khoe đâu?"
" nhưng tớ thích"
Thì thầm vào tai cô bạn thân nhanh nhẹn không cần thiết của mình, trong lòng lại thầm chửi tục. Nhìn vẻ mặt khoái chí của cô ả mà Tú Vy tức điên người.
" Cậu là Tú Vy hả? Tôi thường nghe Lam kể về cậu!"
" Cậu ấy nói xấu tôi sao?"
Một tên công tử trong số đó đứng ra mời rượu, lấy cớ để bắt chuyện với cô. Tú Vy lấy lại bình tĩnh thì không lép vế hỏi ngược lại khiến đối phương thích thú.
" ồ không, là khen và rất nhiều lời khen"
" vậy tốt quá"
Sự bình tĩnh của người con gái trước mắt khiến vị thiếu gia kia có vẻ hơi đắm đuối thì phải.
" uống với tôi một ly nhé !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.