Chương 33: Uất Ức
Hoàng Thiên Lạc
23/03/2023
Lộ Châu được Ái Ái chia sẻ đồ ăn cho. Hôm nay cô cứ nghĩ bản thân sẽ phải chịu đói nhưng giờ đây cũng được ít lót dạ
Sau bữa trưa tất cả học sinh được nghỉ ngơi 30’. Lộ Châu không có việc gì làm nên đi xuống sân trường dạo
Cô đụng chúng nhóm của Trần Lan. Trần Lan đã ôm nỗi nhục từ khi bị Tiêu Hà bắn nay biết được sự thật Trần Lan không còn chút kiêng dè nể nang Lộ Châu thêm nữa
Trần Lan lôi Lộ Châu đến phòng vệ sinh nữ liên tục ra tay đánh vào mặt Lộ Châu
“Aaa đau…thả tôi ra”
“Con tiện tì chỉ biết làm ấm giường cho người khác mày không ngờ sẽ có ngày này phải không?”
“Không…không có….aaa đau quá”
“Mối nhục nhã lần trước mày gây ra cho tao hôm nay tao tính sổ lại hết”
Trần Lan cùng một nhóm nữ sinh khác kiên tục đánh và đá vào người Lộ Châu
Lộ Châu đau đớn ngồi gục xuống đất ôm lấy cơ thể cô bị đánh như vậy nhưng vẫn không rơi một giọt lệ
Cô không cho phép bản thân phải khóc. Nỗi uất ức này cô nuốt trôi xuống bụng
Sau khi đánh Lộ Châu hả dạ nhóm Trần Lan liền rời đi để lại Lộ Châu một thân một minh co ro trong phòng vệ sinh
Mãi đến khi có tiếng truông reo vào lớp Lộ Châu mới thất thần sửa soạn lại trang phục mà chạy về lớp
Tiêu Thị!
“Sếp không hay rồi!”
Sở Hưng gấp gáp chạy vào báo tin cho Tiêu Hà việc Minh Minh về nước chuyện này đã đồn lên khắp thành phố
Ngược lại thì chuyện xấu đến với Lộ Châu ngày một dữ dội
“Có chuyện gì?”
“Ngài xem chuyện ngài và Minh Minh đã bị đưa lên trang nhất”
“Ừm thì sao?” Tiêu Hà không mảy may mà thẳng thừng đáp chả lẽ anh quên có ai đó vì chuyện này mà bị hành hạ nơi học đường không?
“Trường mà Lộ Châu theo học ai nấy cũng biết rồi”
“Ừm”
“Vậy việc Lộ Châu là vợ ngài không phải là giả sao?”
Sở Hưng nói đến đây Tiêu Hà mới dừng bút lại nhìn anh. Chuyện này lộ rầm rộ khác gì anh đang đưa Lộ Châu vào ngõ cụt
Tiêu Hà liền nhấc máy điện cho Lộ Châu nhưng anh gọi thế nào cô cũng không bắt máy
Tiêu Hà đang định đi tới trường tìm cô thì Minh Minh liền đi tới
“Hà à chúng ta về nhà thôi”
“Anh phải đi đón con bé chắc giờ này nó tan học rồi”
“Giờ đã 6 giờ rồi chắc con bé cũng đã về nhà hay chúng ta về nhà xem thử “
“Được nghe lời em hết”
Minh Minh khoác tay Tiêu Hà hai bọn họ cùng nhau đi về Tiêu Phủ
Chỉ có Sở Hưng đứng đó là thật sự lo cho Lộ Châu. Anh là đang thấy tội nghiệp cho số phận của cô
Đúng như lời Minh Minh nói khi hai bọn họ về đến nhà đã thấy Lộ Châu ngồi ở đại sảnh
Cô ngồi co rúm người trên ghế sofa mà xem phim. Thấy Minh Minh và Tiêu Hà về cô liền chạy ra chào hỏi
“Hai anh chị mới về”
“Ngoan em cũng mới về sao?”
“Em vừa về được một lúc”
Tiêu Hà nhìn cô giường như không đúng. Sao hôm nay sắc mặt của cô có phần lạ đi
“Anh họ em có chuyện muốn nói”
“Mau nói đi”
“Anh chị vào nhà ngồi đi đã”
Lộ Châu liền chạy vào bếp lấy hai cốc nước mang ra cho Tiêu Hà và Minh Minh
“Có chuyện gì nói đi!”
“Em muốn về nhà”
“Tại sao?” Tiêu Hà nhíu chặt mày nhìn cô với ánh mắt dò xét
Lộ Châu thấy anh nhìn mình như vậy cô có phần hơi run sợ nhưng ý đã quyết cô vẫn nên nói ra
“Em nhớ ba mẹ rồi nên muốn về thăm họ. Lâu ngày không được gặp em chắc họ nhớ em lắm”
“Không được “
Sau bữa trưa tất cả học sinh được nghỉ ngơi 30’. Lộ Châu không có việc gì làm nên đi xuống sân trường dạo
Cô đụng chúng nhóm của Trần Lan. Trần Lan đã ôm nỗi nhục từ khi bị Tiêu Hà bắn nay biết được sự thật Trần Lan không còn chút kiêng dè nể nang Lộ Châu thêm nữa
Trần Lan lôi Lộ Châu đến phòng vệ sinh nữ liên tục ra tay đánh vào mặt Lộ Châu
“Aaa đau…thả tôi ra”
“Con tiện tì chỉ biết làm ấm giường cho người khác mày không ngờ sẽ có ngày này phải không?”
“Không…không có….aaa đau quá”
“Mối nhục nhã lần trước mày gây ra cho tao hôm nay tao tính sổ lại hết”
Trần Lan cùng một nhóm nữ sinh khác kiên tục đánh và đá vào người Lộ Châu
Lộ Châu đau đớn ngồi gục xuống đất ôm lấy cơ thể cô bị đánh như vậy nhưng vẫn không rơi một giọt lệ
Cô không cho phép bản thân phải khóc. Nỗi uất ức này cô nuốt trôi xuống bụng
Sau khi đánh Lộ Châu hả dạ nhóm Trần Lan liền rời đi để lại Lộ Châu một thân một minh co ro trong phòng vệ sinh
Mãi đến khi có tiếng truông reo vào lớp Lộ Châu mới thất thần sửa soạn lại trang phục mà chạy về lớp
Tiêu Thị!
“Sếp không hay rồi!”
Sở Hưng gấp gáp chạy vào báo tin cho Tiêu Hà việc Minh Minh về nước chuyện này đã đồn lên khắp thành phố
Ngược lại thì chuyện xấu đến với Lộ Châu ngày một dữ dội
“Có chuyện gì?”
“Ngài xem chuyện ngài và Minh Minh đã bị đưa lên trang nhất”
“Ừm thì sao?” Tiêu Hà không mảy may mà thẳng thừng đáp chả lẽ anh quên có ai đó vì chuyện này mà bị hành hạ nơi học đường không?
“Trường mà Lộ Châu theo học ai nấy cũng biết rồi”
“Ừm”
“Vậy việc Lộ Châu là vợ ngài không phải là giả sao?”
Sở Hưng nói đến đây Tiêu Hà mới dừng bút lại nhìn anh. Chuyện này lộ rầm rộ khác gì anh đang đưa Lộ Châu vào ngõ cụt
Tiêu Hà liền nhấc máy điện cho Lộ Châu nhưng anh gọi thế nào cô cũng không bắt máy
Tiêu Hà đang định đi tới trường tìm cô thì Minh Minh liền đi tới
“Hà à chúng ta về nhà thôi”
“Anh phải đi đón con bé chắc giờ này nó tan học rồi”
“Giờ đã 6 giờ rồi chắc con bé cũng đã về nhà hay chúng ta về nhà xem thử “
“Được nghe lời em hết”
Minh Minh khoác tay Tiêu Hà hai bọn họ cùng nhau đi về Tiêu Phủ
Chỉ có Sở Hưng đứng đó là thật sự lo cho Lộ Châu. Anh là đang thấy tội nghiệp cho số phận của cô
Đúng như lời Minh Minh nói khi hai bọn họ về đến nhà đã thấy Lộ Châu ngồi ở đại sảnh
Cô ngồi co rúm người trên ghế sofa mà xem phim. Thấy Minh Minh và Tiêu Hà về cô liền chạy ra chào hỏi
“Hai anh chị mới về”
“Ngoan em cũng mới về sao?”
“Em vừa về được một lúc”
Tiêu Hà nhìn cô giường như không đúng. Sao hôm nay sắc mặt của cô có phần lạ đi
“Anh họ em có chuyện muốn nói”
“Mau nói đi”
“Anh chị vào nhà ngồi đi đã”
Lộ Châu liền chạy vào bếp lấy hai cốc nước mang ra cho Tiêu Hà và Minh Minh
“Có chuyện gì nói đi!”
“Em muốn về nhà”
“Tại sao?” Tiêu Hà nhíu chặt mày nhìn cô với ánh mắt dò xét
Lộ Châu thấy anh nhìn mình như vậy cô có phần hơi run sợ nhưng ý đã quyết cô vẫn nên nói ra
“Em nhớ ba mẹ rồi nên muốn về thăm họ. Lâu ngày không được gặp em chắc họ nhớ em lắm”
“Không được “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.