Chương 24: Về Nước
Hoàng Thiên Lạc
23/03/2023
Tiêu Hà cùng Lộ Châu rời khỏi bệnh viện hai người họ dắt tay nhau đến một nhà hàng sang trọng dùng bữa
“Cô gọi món đi”
“Ờm…cho tôi một phần này với một ly nước ép dâu”
Lộ Châu không gọi món đắt tiền cô chỉ gọi một phần đồ ăn rẻ nhất trong menu
Cô cảm thấy bản thân cô đang làm phiền thái quá đến cuộc sống của Tiêu Hà
Cô chỉ là đang làm công ăn lương mà toàn gây ra phiền phức cho anh
“Sao không gọi thêm?” Tiêu Hà lạnh lùng nói
“À tôi không ăn được nhiều nên chỉ gọi vậy thôi không sẽ lãng phí lắm”
Lộ Châu ghé sát vào Tiêu Hà nói nhỏ. Cô là đang sợ tiêu hết tiền của Tiêu Hà ư?
“Không sao tiền của tôi cô tiêu không hết được đâu! Cứ gọi thêm mà ăn”
Lộ Châu thấy anh nhận ra ý của cô. Cô liền xua tay nói
“Không tôi chỉ muốn ăn như này thôi”
Tiêu Hà bất lực lắc đầu ngao ngán với cô. Đầy là lần đầu tiên anh được một người phụ nữ tiết kiệm tiền cho mình
Độ 8 giờ sáng cả hai người họ rời khỏi nhà hàng cùng nhau tới Tiêu Thị
“Sếp nay anh đến trễ vậy?” Sở Hưng nói giọng đùa cợt
“Bận cậu mau đi mang hết số tài liệu cần giải quyết hôm nay đến đi”
“Rõ” nhận lệnh của Tiêu Hà anh cũng đi vội chứ đứng lại thêm thì toàn bị sai vặt linh tinh
Sở Hưng trước khi đi có quay đầu lại chào hỏi Lộ Châu
“Chào cô Tiểu Lộ”
“Dạ chào Trợ Lý Sở” Lộ Châu cũng lễ phép cúi đầu chào lại Sở Hưng
Rồi lập tức chạy theo sau Tiêu Hà lên phòng Tổng
“Sếp có chuyện gấp” Sở Hưng vội vã chạy tới chỗ Tiêu Hà báo cáo. Vì nãy anh nhận được tin tức từ thám tử mà Tiêu Hà cử đi kiếm Minh Minh đã có tin tức
“Có chuyện gì nói mau”
Sở Hưng rất muốn nói nhưng anh lại nhìn về phía Lộ Châu đang ngồi bên cạnh
“À thì….”
Tiêu Hà rất khó hiểu với Sở Hưng bình thường cậu ta đâu phải nói năng không đầu đuôi sao nay lại cứ ấp úng mãi không nói
Tiêu Hà nhìn về phía Sở Hưng nhìn thấy Lộ Châu đang ngồi ở đó ôn bài anh mới hiểu ra
“Nói đi người một nhà cả”
Sở Hưng cũng bất lực nói: “Thám tử chúng ta phái đi tìm Minh Minh đã có tin tức “
Nghe đến đây lòng Tiêu Hà như nở hoa bao năm anh chờ đợi cuối cùng cũng đợi được tin này
“Nói mau hiện tại cô ấy đang ở đâu?”
“Chưa có thông tin địa chỉ chính xác chỉ biết cô ấy đã về nước”
“Được tốt mau tiếp tục tìm có tin tức phải báo lại ngay với tôi”
“Rõ sếp”
-Tốt quá! Minh Minh lần này anh nhất định sẽ không buông tay em
Tiêu Hà nghĩ ngợi những mơ mộng đẹp khi gặp lại Minh Minh sẽ ra sao. Anh bất chợt quay đầu nhìn về phía Lộ Châu
Bất giác anh lại hiện lên nỗi lo lắng với cô? Tại sao khi nãy anh cùng Sở Hưng nói chuyện về người con gái khác mà cô không có chút động tĩnh gì?
Tiêu Hà tiến lại gần chỗ Lộ Châu hỏi: “Sao thất thần vậy? Hay là có chuyện gì không vui?”
Lộ Châu ngước lên nhìn anh lắc đầu nói: “không…không có gì chỉ là có vài từ khó đọc tôi không hiểu mà thôi”
Hoá ra từ nãy cô ấy chăm chú như vậy là đang tìm cách đọc mấy chữ này sao? Tiêu Hà cứ tưởng là cô đang buồn
Nhưng cô càng ngây thơ như vậy Tiêu Hà càng lo lắng. Cô ngốc vậy sau này khi hết hạn hợp đồng với anh ai sẽ lo cho cô
Càng nghĩ Tiêu Hà càng không nỡ để cô xa vòng tay anh nhưng Minh Minh của anh về rồi anh phải nói chuyện sao với Lộ Châu đây?
“Cô gọi món đi”
“Ờm…cho tôi một phần này với một ly nước ép dâu”
Lộ Châu không gọi món đắt tiền cô chỉ gọi một phần đồ ăn rẻ nhất trong menu
Cô cảm thấy bản thân cô đang làm phiền thái quá đến cuộc sống của Tiêu Hà
Cô chỉ là đang làm công ăn lương mà toàn gây ra phiền phức cho anh
“Sao không gọi thêm?” Tiêu Hà lạnh lùng nói
“À tôi không ăn được nhiều nên chỉ gọi vậy thôi không sẽ lãng phí lắm”
Lộ Châu ghé sát vào Tiêu Hà nói nhỏ. Cô là đang sợ tiêu hết tiền của Tiêu Hà ư?
“Không sao tiền của tôi cô tiêu không hết được đâu! Cứ gọi thêm mà ăn”
Lộ Châu thấy anh nhận ra ý của cô. Cô liền xua tay nói
“Không tôi chỉ muốn ăn như này thôi”
Tiêu Hà bất lực lắc đầu ngao ngán với cô. Đầy là lần đầu tiên anh được một người phụ nữ tiết kiệm tiền cho mình
Độ 8 giờ sáng cả hai người họ rời khỏi nhà hàng cùng nhau tới Tiêu Thị
“Sếp nay anh đến trễ vậy?” Sở Hưng nói giọng đùa cợt
“Bận cậu mau đi mang hết số tài liệu cần giải quyết hôm nay đến đi”
“Rõ” nhận lệnh của Tiêu Hà anh cũng đi vội chứ đứng lại thêm thì toàn bị sai vặt linh tinh
Sở Hưng trước khi đi có quay đầu lại chào hỏi Lộ Châu
“Chào cô Tiểu Lộ”
“Dạ chào Trợ Lý Sở” Lộ Châu cũng lễ phép cúi đầu chào lại Sở Hưng
Rồi lập tức chạy theo sau Tiêu Hà lên phòng Tổng
“Sếp có chuyện gấp” Sở Hưng vội vã chạy tới chỗ Tiêu Hà báo cáo. Vì nãy anh nhận được tin tức từ thám tử mà Tiêu Hà cử đi kiếm Minh Minh đã có tin tức
“Có chuyện gì nói mau”
Sở Hưng rất muốn nói nhưng anh lại nhìn về phía Lộ Châu đang ngồi bên cạnh
“À thì….”
Tiêu Hà rất khó hiểu với Sở Hưng bình thường cậu ta đâu phải nói năng không đầu đuôi sao nay lại cứ ấp úng mãi không nói
Tiêu Hà nhìn về phía Sở Hưng nhìn thấy Lộ Châu đang ngồi ở đó ôn bài anh mới hiểu ra
“Nói đi người một nhà cả”
Sở Hưng cũng bất lực nói: “Thám tử chúng ta phái đi tìm Minh Minh đã có tin tức “
Nghe đến đây lòng Tiêu Hà như nở hoa bao năm anh chờ đợi cuối cùng cũng đợi được tin này
“Nói mau hiện tại cô ấy đang ở đâu?”
“Chưa có thông tin địa chỉ chính xác chỉ biết cô ấy đã về nước”
“Được tốt mau tiếp tục tìm có tin tức phải báo lại ngay với tôi”
“Rõ sếp”
-Tốt quá! Minh Minh lần này anh nhất định sẽ không buông tay em
Tiêu Hà nghĩ ngợi những mơ mộng đẹp khi gặp lại Minh Minh sẽ ra sao. Anh bất chợt quay đầu nhìn về phía Lộ Châu
Bất giác anh lại hiện lên nỗi lo lắng với cô? Tại sao khi nãy anh cùng Sở Hưng nói chuyện về người con gái khác mà cô không có chút động tĩnh gì?
Tiêu Hà tiến lại gần chỗ Lộ Châu hỏi: “Sao thất thần vậy? Hay là có chuyện gì không vui?”
Lộ Châu ngước lên nhìn anh lắc đầu nói: “không…không có gì chỉ là có vài từ khó đọc tôi không hiểu mà thôi”
Hoá ra từ nãy cô ấy chăm chú như vậy là đang tìm cách đọc mấy chữ này sao? Tiêu Hà cứ tưởng là cô đang buồn
Nhưng cô càng ngây thơ như vậy Tiêu Hà càng lo lắng. Cô ngốc vậy sau này khi hết hạn hợp đồng với anh ai sẽ lo cho cô
Càng nghĩ Tiêu Hà càng không nỡ để cô xa vòng tay anh nhưng Minh Minh của anh về rồi anh phải nói chuyện sao với Lộ Châu đây?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.