Chương 89: Xin Cưới Và Món Quà Bất Ngờ
Hoàng Thiên Lạc
08/04/2023
Sau khi làm xong thủ tục Tiêu Hà hẹn ngày mai sẽ đến lấy xe anh muốn chiếc xe phải thật lỗng lẫy khi đến tay
Tiền đều được Tiêu Hà thanh toán trong một nốt nhạc
Ông chủ cửa hàng nghĩ đã vớ phải đại gia nên rất mừng
Sau khi đã chốt xong oto Tiêu Hà lại đòi Lộ Châu dẫn mình đi mua xe máy
Anh đến cửa hàng xe máy và kêu Lộ Châu chốt cho anh 2 chiếc xe đắt nhất ở cửa hàng rồi hẹn ngày mai sẽ lấy
Sau khi công việc đã xong cũng đã gần tối. Tiêu Hà và Lộ Châu lại cùng nhau đi mua sắm ít đồ về tối ăn
“Ba mẹ anh trai con về rồi”
“Mọi người ơi em về rồi đây”
Từ lúc Tiêu Hà về đây ngôi nhà này rộn ràng tiếng cười khắp nơi vì cách xưng hô của anh
“Cái thằng này cứ xưng em mãi” Mạnh Quân đi ra đánh yêu vào người Tiêu Hà rồi cười
“Ba này em có mua thịt với rượu ba em mình tối này nhậu”
Trời ơi vừa về được hơn tuần mà đã học được cách nhậu của người bản xứ rồi. Đúng là nhập gia tuỳ tục mà
“Ba em mình nhậu haha em rể này nói chuyện chán quá” Đình Hải cũng từ trong nhà đi ra ôm bụng cười
Tối hôm nay cả gia đình Lộ Châu quây quần bên nhau ăn uống no say
Lại như mấy ngày trước 3 người đàn ông trong gia đình nhậu xỉn không ai chịu về phòng mà lại nằm ôm nhau giữa nhà
Lộ Châu và Thanh kéo thế nào gọi thế nào thì ba người họ cũng không chịu nhúc nhích
Thế này đêm nay Lộ Châu lại bế Bảo Bảo sang ngủ với bà ngoại
Sáng hôm sau! Gà vừa mới gáy 3 người đàn ông đang ôm nhau ngủ thì bừng tỉnh
Ai nấy nhìn nhau ngơ ngác rồi bật cười.
Buổi sáng ba mẹ Lộ Châu phải đi làm anh trai của cô cũng bận ít việc nên đã ra ngoài từ sáng sớm
Tiêu Hà nhờ Lộ Châu điện cho chủ cửa hàng mang đồ mà anh đã đặt hôm qua về nhà
Xe vừa đến nơi Tiêu Hà bày trí xe lại thật ngăn nắp còn chùm lên tấm vải đỏ bên trong mỗi chiếc xe còn thắt thêm vài cái băng rôn
Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ anh lại bắt tay vào bếp trổ tài nấu nướng rồi bày lên nhà
Lúc này cũng đã hơn 10 giờ trưa Tiêu Hà vội đi tắm rửa thay quần áo. Anh còn mặc cho Tiểu Bảo một bộ vec trông rất thanh lịch
“Anh đang làm gì vậy? Anh đi dự hội à?”
“Suỵt tý đợi mọi người về sẽ rõ”
Tầm 11g hơn tất cả mọi người đều về nhà cùng một lúc. Ai nấy đều ngơ ngác nhìn những món đồ được đậy trong tấm vải đỏ
Tiêu Hà thấy mọi người về liền chạy ra kéo ba mẹ và anh trai đến trước món quà
Anh bế Tiểu Bảo trên tay đứng trước mặt ba người nói
“Ba mẹ anh trai cho phép em lấy Lộ Châu nhé? Tuy…tuy em nói chuyện không được hay nhưng…nhưng em sẽ yêu thương Lộ Châu cả đời không phải để em ý rơi một giọt lệ nào….tại vì về đây gấp nên em không chuẩn bị được gì chỉ cơ chút quà nhỏ em…em muốn làm lễ vật để hỏi cưới Lộ Châu”
Tiêu Hà vén tấm vải đỏ xuống hiện ra trước mắt mọi người là những dòng xe đắt tiền
“Đây là quà hỏi cưới mọi người đồng ý nhé?”
“Ôi con giai ta đã nói không cần mua rồi mà con tốn nhiều tiền lắm phải không?”
…..
“Không nhiều đâu”
“Ta biết con yêu thương Tiểu Lộ nhường nào hai lão già này cũng đã đồng ý rồi con chính là con rể của nhà này”
“Thật…thật sao?”
“Thật”
Tiêu Hà vì vui sướng mà bế bổng cả bố vợ lên
“Ôi ôi thả ta xuống ngã mất”
“Hì hì vui quá”
Lộ Châu đứng bên cạnh không khỏi cảm động mà chạy đến ôm Tiêu Hà
“Em cảm ơn anh. Cảm ơn anh đã vì em mà làm nhiều việc đến vậy hic”
“Bé con ngoan nào vì em anh sẽ không tiếc bất cứ thứ gì”
“Em yêu anh”
Tiền đều được Tiêu Hà thanh toán trong một nốt nhạc
Ông chủ cửa hàng nghĩ đã vớ phải đại gia nên rất mừng
Sau khi đã chốt xong oto Tiêu Hà lại đòi Lộ Châu dẫn mình đi mua xe máy
Anh đến cửa hàng xe máy và kêu Lộ Châu chốt cho anh 2 chiếc xe đắt nhất ở cửa hàng rồi hẹn ngày mai sẽ lấy
Sau khi công việc đã xong cũng đã gần tối. Tiêu Hà và Lộ Châu lại cùng nhau đi mua sắm ít đồ về tối ăn
“Ba mẹ anh trai con về rồi”
“Mọi người ơi em về rồi đây”
Từ lúc Tiêu Hà về đây ngôi nhà này rộn ràng tiếng cười khắp nơi vì cách xưng hô của anh
“Cái thằng này cứ xưng em mãi” Mạnh Quân đi ra đánh yêu vào người Tiêu Hà rồi cười
“Ba này em có mua thịt với rượu ba em mình tối này nhậu”
Trời ơi vừa về được hơn tuần mà đã học được cách nhậu của người bản xứ rồi. Đúng là nhập gia tuỳ tục mà
“Ba em mình nhậu haha em rể này nói chuyện chán quá” Đình Hải cũng từ trong nhà đi ra ôm bụng cười
Tối hôm nay cả gia đình Lộ Châu quây quần bên nhau ăn uống no say
Lại như mấy ngày trước 3 người đàn ông trong gia đình nhậu xỉn không ai chịu về phòng mà lại nằm ôm nhau giữa nhà
Lộ Châu và Thanh kéo thế nào gọi thế nào thì ba người họ cũng không chịu nhúc nhích
Thế này đêm nay Lộ Châu lại bế Bảo Bảo sang ngủ với bà ngoại
Sáng hôm sau! Gà vừa mới gáy 3 người đàn ông đang ôm nhau ngủ thì bừng tỉnh
Ai nấy nhìn nhau ngơ ngác rồi bật cười.
Buổi sáng ba mẹ Lộ Châu phải đi làm anh trai của cô cũng bận ít việc nên đã ra ngoài từ sáng sớm
Tiêu Hà nhờ Lộ Châu điện cho chủ cửa hàng mang đồ mà anh đã đặt hôm qua về nhà
Xe vừa đến nơi Tiêu Hà bày trí xe lại thật ngăn nắp còn chùm lên tấm vải đỏ bên trong mỗi chiếc xe còn thắt thêm vài cái băng rôn
Sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ anh lại bắt tay vào bếp trổ tài nấu nướng rồi bày lên nhà
Lúc này cũng đã hơn 10 giờ trưa Tiêu Hà vội đi tắm rửa thay quần áo. Anh còn mặc cho Tiểu Bảo một bộ vec trông rất thanh lịch
“Anh đang làm gì vậy? Anh đi dự hội à?”
“Suỵt tý đợi mọi người về sẽ rõ”
Tầm 11g hơn tất cả mọi người đều về nhà cùng một lúc. Ai nấy đều ngơ ngác nhìn những món đồ được đậy trong tấm vải đỏ
Tiêu Hà thấy mọi người về liền chạy ra kéo ba mẹ và anh trai đến trước món quà
Anh bế Tiểu Bảo trên tay đứng trước mặt ba người nói
“Ba mẹ anh trai cho phép em lấy Lộ Châu nhé? Tuy…tuy em nói chuyện không được hay nhưng…nhưng em sẽ yêu thương Lộ Châu cả đời không phải để em ý rơi một giọt lệ nào….tại vì về đây gấp nên em không chuẩn bị được gì chỉ cơ chút quà nhỏ em…em muốn làm lễ vật để hỏi cưới Lộ Châu”
Tiêu Hà vén tấm vải đỏ xuống hiện ra trước mắt mọi người là những dòng xe đắt tiền
“Đây là quà hỏi cưới mọi người đồng ý nhé?”
“Ôi con giai ta đã nói không cần mua rồi mà con tốn nhiều tiền lắm phải không?”
…..
“Không nhiều đâu”
“Ta biết con yêu thương Tiểu Lộ nhường nào hai lão già này cũng đã đồng ý rồi con chính là con rể của nhà này”
“Thật…thật sao?”
“Thật”
Tiêu Hà vì vui sướng mà bế bổng cả bố vợ lên
“Ôi ôi thả ta xuống ngã mất”
“Hì hì vui quá”
Lộ Châu đứng bên cạnh không khỏi cảm động mà chạy đến ôm Tiêu Hà
“Em cảm ơn anh. Cảm ơn anh đã vì em mà làm nhiều việc đến vậy hic”
“Bé con ngoan nào vì em anh sẽ không tiếc bất cứ thứ gì”
“Em yêu anh”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.