Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 758: Biến Cố Ngoài Ý Muốn (1)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Tô Bằng do dự, cũng là có lý do.

Sức mạnh của loại đá cuội đặc thù này, Tô Bằng đã gặp qua, thật sự là có thể nói rất khủng bố. Bây giờ phía trên không của quan tài đằng kia có hơn một trăm loại đá cuội như vậy, sức mạnh này nhất định là vượt qua sức tưởng tượng.

Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ đến xấu nhất, chính là bản thân mình bay vút đi tới, trực tiếp bị loại lực lượng vượt quá tưởng tượng kia làm cho hóa thành bụi. Nhưng điều này cũng không có thể trách Vân Diệp được, mặc dù không biết rõ Vân Diệp là tiến vào cái mộ thất này như thế nào, có điều Tô Bằng phỏng chừng hắn hẳn không phải là dùng loại ' Đá cuội' đặc thù kia, nên hẳn là không có kiến thức về uy lực của vật này, có lẽ chỉ là cho rằng vật này chỉ là pháp khí tầm thường cũng nói không chừng.

Nhưng ở loại tình huống này, phá hư trận thế ' Đá cuội' kia cũng có thể là một lựa chọn.

“Thử một chút xem."

Tô Bằng suy nghĩ, hắn thấy dưới chân có một đống đá vụn, dùng mủi chân điểm một cái, sau đó vận chuyển nội lực Cửu Dương trên tay, phóng đến trận đá cuội trên không trung kia.

Chỉ thấy khối đá vụn này, rất nhẹ nhàng đã xuyên qua trận thế do đá cuội bên ngoài tạo thành kia, dường như không có gặp phải bất kỳ ngăn trở gì.

“Đá cuội kia không có phòng ngự sao?"

Trong lòng Tô Bằng suy nghĩ.

Bởi vì bên trong quan tài không ngừng hấp thu ác nghiệp của thây khô, cho nên hai phần ba đá cuội huyền phù trên không trung đều đã ngừng xoay tròn, chỉ có hai ba mươi cái ở giữa vẫn còn xoay tròn, đống đá vụn mới vừa rồi chính là xuyên qua khen hở của hai phần ba đá cuội bên ngoài kia.

Chẳng qua là, khối đá vụn này bay đến bên cạnh hai ba mươi khối đá cuội đang xoay tròn ở giữa kia, thế nhưng lại bỗng nhiên thoáng cái đã biến mất không thấy đâu.



Thấy một màn như vậy, trong lòng Tô Bằng cả kinh.

Hắn thị lực rất tốt, thấy được rõ ràng lúc đá vụn bay tới đó, đầu tiên là bị phân giải biến thành bột phấn sau đó trực tiếp biến mất.

Này chứng tỏ, năng lượng nơi đó có thể rất khủng bố, thậm chí đạt đến trình độ đánh tan kết cấu nguyên tử của đá vụn.

Vân Diệp cũng thấy một màn như vậy, trên mặt không khỏi lộ ra một tia nghiêm trọng.

“Tô Bằng sư điệt, thứ đó... không dễ phá được."

Trên mặt Vân Diệp lộ ra thần sắc nghiêm trọng, nói với Tô Bằng.

Tô Bằng gật đầu, hắn nhìn về phía quan tài.

Tấm không gian giống như kim cương kia rất quỷ dị, Dương Hi tiến vào bắn phản ra cũng không phải là ảnh hưởng ba chiều, mà thân thể giống như là đã trở thành cái bóng trong gương, ánh sáng bắn ra chỉ là một mặt phẳng, mà còn quan tài kia lại lấy phương thức bình thường khiến người ta cảm giác được.

Lúc này, năm cái thây khô bên ngoài không gian kim cương, lại có hai cái tự bạo. Tô Bằng thấy dường như Dương Hi trong mặt gương, đã đứng ở bên cạnh quan tài hoàng kim. Quan tài hoàng kim cực cao gần như phải hơn một mét năm trở lên, trong quan tài, có nửa đoạn thây khô giống như bị ngọn lửa màu đen quấn quanh lấy nằm. Trên thân thể thây khô này dường như mặc quần áo tơ vàng, đến bây giờ còn không có hoàn toàn hư thối, nhưng mà trái tim của nó đã bị cắm một thanh trường đao màu đen.

Thanh trường đao màu đen kia, có điểm giống đao của Nhật Bản, rộng chưa đầy hai ngón tay, nhưng có chiều dài khoảng một mét ba một mét bốn, trên thân đao cũng dường như có ngọn lửa màu đen thiêu đốt, cứ như vậy cắm vào bên trong thân thể còn sót lại.



Mà ở bên cạnh tàn thi trong quan tài hoàng kim, còn có một quyển trục hoàng kim dài hai mươi phân, thấy thứ này, hai mắt Dương Hi tỏa sáng, lấy quyển trục này đi mang theo ở trong túi của mình.

Sau đó, Dương Hi đứng ở bên cạnh quan tài hoàng kim, dường như đang phải đưa ra một lựa chọn khó khăn gì đó. Nàng suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn là hai tay nắm ở trên thanh trường đao màu đen cắm ở trên trái tim của thân thể đang bị ngọn lửa ác nghiệp thiêu đốt kia, giống như muốn đem nó rút ra.

"Vút!"

Thanh trường đao kia hết sức sắc bén, cho dù đâm vào rút ra đều rất dễ dàng, Dương Hi rất nhẹ nhàng đã rút trường đao màu đen kia ra.

“Ách..."

Một tiếng thở dài dường như đến từ nơi sâu thẳm, từ trong quan tài hoàng kim vang lên, sau khi Dương Hi rút thanh trường đao màu đen kia ra, dường như đã phá giải một tầng phong ấn, nửa đoạn tàn thi trong quan tài hoàng kim giống như đã sống lại.

Bên trong cổ họng của nó phát ra một chút thanh âm, mà còn tay nó dường như cũng giật giật.

Ngọn lửa màu đen trên người nó thoáng cái cháy hừng hực, tựa như đang bốc cháy cả quan tài, mà ở bên trong ngọn lửa màu đen, thi thể trong quan tài hoàng kim kia không ngờ lại dùng tốc độ tuy rằng chậm chạp nhưng mắt thường vẫn có thể thấy được mà tái sinh!

Mà lúc này, theo sự hoạt động của nó, chỉ thấy bên trong mảnh không gian này, cũng xảy ra chuyện biến hóa gì đó.

Chỉ thấy tấm không gian kim cương này, ở quan tài hoàng kim, phía trên nửa đoạn tàn thi kia bắt đầu bốc cháy lên ngọn lừa màu trắng ngà.

Ngọn lửa này có một chút cảm giác thần thánh, hơn nữa dường như nhiệt độ cũng không cao, ít nhất không có đạt tới tình trạng đốt cháy quan tài hoàng kim.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook