Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 614: Cửu Dương Thần Công (1)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Nghe thấy Vân Đạo Tử đem chuyện năm đó thoải mái kể ra như vậy, Tô Bằng cũng giật mình, hóa ra Tử Hà môn, chính là thời đại Việt Tôn Hoàng kia, tuyệt đại võ giả đương thời đã từng cùng chiến đấu với tiên tộc đứng ra xây dựng môn phái.

“Trước kia cảm thấy Tử Hà môn lợi hại, nhưng không có gì so sánh, vẫn không rõ lắm, bây giờ nghe sư phụ nói về đoạn ngọn nguồn gốc gác này, mới biết được lai lịch của Tử Hà môn thật sự là quá lớn... Năm đó tổ sư gia sáng lập ra môn phái Đại Không tự, cũng chỉ là ba hòa thượng từng tham gia chiến đấu với tiên tộc mà thôi, còn tiền bối Tử Hà môn, nhưng lại tổng cộng có mười bảy tiền bối, cùng nhau sáng lập ra môn phái, từ nền tảng này mà nói, quy mô này chính là gấp năm sáu lần Đại Không tự.”

Trong lòng Tô Bằng nghĩ, càng sản sinh cảm giác thừa nhận và trung thành với Tử Hà môn.

Có điều hắn vẫn nghĩ đến mấy chuyện, mở miệng hỏi Vân Đạo Tử:

“Sư tôn... Tử Hà môn đã có địa vị cỡ này, tại sao vẫn không hề có thanh danh trên giang hồ? Dường như mỗi đệ tử mỗi đời Tử Hà môn, số lượng cũng không nhiều.”

Vân Đạo Tử khẽ gật đầu, nói:

“Quả thật như thế, đây là bởi vì tiền bối sáng lập ra môn phái Tử Hà môn, tụ tập cùng một chỗ cũng không phải vì dương danh võ lâm, đến cảnh giới của bọn họ, đã thấy không còn hứng thú với danh vọng, Tử Hà môn ban đầu chỉ là nơi những tiền bối kia cùng nhau sinh sống tu hành, chỉ là về sau, các tiền bối cảm thấy một thân kỳ công tuyệt nghệ, không muốn cứ như vậy vùi sâu vào đất vàng, nghĩ muốn tìm người kế thừa, mới bắt đầu thu đồ đệ... Căn cứ theo tính tình của các tiền bối, đồ đệ tìm được, cũng không phải là loại người có dã tâm to lớn, nhiều năm trôi qua, dần dần trở thành thói quen trong môn, thậm chí có vài tiền bối còn lười thu nhận đồ đệ, cho nên Tử Hà môn trải qua nhiều đời như vậy, kể cả nội môn đệ tử, vẫn luôn nằm trong khoảng mười mấy người, thậm chí chưa bao giờ vượt qua mười lăm người.”

Tô Bằng nghe thế, thoáng không nói gì, có điều cũng có thể hiểu được, giống như văn hóa xí nghiệp của công ty trong thế giới Tô Bằng, ít nhưng mà chất thế này, lại thêm tính cách độc lập lánh đời, chính là văn hóa môn phái Tử Hà môn, tiền bối trong môn, có lẽ đều đã chẳng muốn tìm đồ đệ, nhiều năm như vậy Tử Hà môn không có bị ngắt mạch truyền thừa, xem như đã cố gắng lắm rồi.

Tô Bằng suy nghĩ một lát, đem nghi vấn cuối cùng trong lòng mình hỏi:

“Sư tôn, nghe sư tôn kể lại chuyện năm xưa, ta cảm giác, Tử Hà môn chắc hẳn là một môn phái có chút tổng hợp, thậm chí còn có pháp thuật truyền thừa, nhưng mà trong môn phái, chủ yếu tu hành đều là võ công. Còn đại sư huynh nhị sư huynh, còn có ta, đều tu hành chính là kiếm ý, dường như là võ công đặc biệt của Tử Hà môn, sư tôn, kiếm ý chúng ta tu hành, lại có lai lịch gì?”

“Đương nhiên là có lai lịch.”



Vân Đạo Tử nói tới chỗ này, giống như có chút khát nước, cầm lấy chén trà nhỏ trước mặt hớp một ngụm, nói:

“Tiền bối sáng lập ra môn phái Tử Hà môn, đều là người tu hành võ công đến đỉnh điểm, bọn họ đã đem võ công của mình tu hành đến cực hạn bản thân có thể thừa nhận, mà không cách nào tiến thêm một bước nữa, nhưng mà trong chiến tranh với tiên tộc, lại khiến cho bọn họ có được một vài linh cảm.”

“Tiền bối sáng lập ra môn phái Tử Hà môn, trong chiến tranh, đã dần dần ở trong thực chiến, mày mò một ít pháp môn đặc biệt khắc chế tiên thuật, vốn dĩ bọn họ chỉ là xem những pháp môn này như là kỹ xảo, chứ không phải nấc thang tiến thêm một bước trên con đường võ thuật. Các tiền bối cùng sinh sống với nhau trong Tử Hà môn, lúc cùng nhau tham thảo võ học, mới dần dần phát hiện một con đường khác.”

“Bởi vì tiền bối Tử Hà môn, có cao thủ võ đạo, lại có đại sư pháp thuật, cùng với đại sư toán học và một vài kỳ nhân, dần dần mày mò được cho dù người tu hành võ đạo hay là tiên tộc tu hành pháp thuật, đều không quá coi trọng, cảm thấy cũng không tác dụng thần hồn quá lớn, cũng mở đầu tu luyện thần hồn kết hợp kỹ xảo tấn công võ đạo, dần dần tìm kiếm, châm rãi mở rộng con đường võ học mới ở trước mắt bọn họ.”

“Phương pháp tu luyện này, nhiều lần hoàn thiện, cũng có thể phát triển, ở trong thực tế tu luyện, dần dần đã thành hệ thống, đó là kiếm ý hiện nay chúng ta đang tu luyện.”

Tô Bằng nghe đến đó, suy nghĩ chốc lát, hỏi Vân Đạo Tử:

“Sư tôn, nếu tiền bối sáng lập ra môn phái võ công đều đã tu luyện tới đỉnh cao, nhưng không tiếp tục tu luyện võ công, mà là thay đổi kiếm ý, có phải chính là, con đường kiếm ý có thể đi, so với tu hành võ công thuần túy, còn xa hơn?”

“Đúng vậy.”

Vân Đạo Tử gật đầu, nói:

“Lúc trước muốn ngươi xuống núi, tiến hành thử nghiệm hồng trần, kiếm ý của ngươi mới hình thành, còn chưa ra hình dạng gì, để đạt tới hư kiếm tiểu viên mãn, thì là có thể tu hành một vài võ công đặc biệt trong môn phái, khi đó ngươi sẽ phát hiện, võ công kết hợp kiếm ý, sẽ tăng lên đến loại trình độ nào... Nếu men theo con đường võ học căn bản mà tiếp tục, tu hành đạt đến cảnh giới của tiền bối sáng lập ra môn phái, chính là cực hạn, đã đạt đến cực hạn con người có thể đạt được, không nhích thêm được bước nào. Nhưng nếu lại thêm kiếm ý thần hồn cùng võ công kết hợp... Như vậy cực hạn kia, cũng chỉ sẽ trở thành một điểm khởi đầu mới.”

Tô Bằng nghe thế, trong lòng trịnh trọng ghi nhớ, đồng thời đối với võ công trong môn sắp truyền thụ cho mình, vô cùng mong chờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook