Chương 738: Giống Hươu Bào Ngốc... (1)
Hoàng Kim Hải Ngạn
30/04/2021
Chỉ thấy A Đỗ Lạp cười ha hả, nói:
"Do thường đi trong sa mạc, mũi của ta đã luyện thành bộ dạng lạc đà... Mặc dù ta không thể ngửi được nguồn nước ngoài hơn mười dặm, nhưng phạm vi hơn mười dặm ngược lại không có vấn đề, hơn nữa ta ngửi được trong không khí tựa hồ có mùi hương phấn nữ nhân dùng, nghe các ngươi nói, trong đội ngũ đối phương có nữ nhân, ta nghĩ mùi thơm, chính là mùi của nữ nhân kia."
Tô Bằng nghe xong, không khỏi vui vẻ, nhớ được bản thân đã từng xem một bộ phim tên là "Ngửi hương biết nữ nhân, diễn viên trong phim tựa hồ có loại dị năng này, có thể ở trong phạm vi mấy Km ngửi được mùi thơm đặc thù của cơ thể nữ nhân.
Có điều diễn viên trong phim, là người ngoại quốc đẹp trai, bộ dáng A Đỗ Lạp mặc dù rất có vị nam nhân, nhưng không có quan hệ với đẹp trai, lại không ngờ cũng có năng lực như thế.
"Tốt, ngươi đã xác định như thế, có lẽ cũng sẽ không sai, nếu bọn họ từng đi qua khu vực này, chúng ta cũng không sợ cái gì... Đi, chúng ta tìm một chỗ khoảng cách khá hẹp, đi qua chỗ này."
Tô Bằng mỉm cười, nói với A Đỗ Lạp.
A Đỗ Lạp khẽ gật đầu, hắn sờ lên mũi nói:
"Nếu tin ta, hãy để ta mở đường, ta có thể một mạch theo mùi thơm tìm đến bọn họ."
"Vậy vất vả rồi."
Tô Bằng gật đầu nói, lại nở mỉm cười, bộ dạng này của A Đỗ Lạp, đúng là dốc sức, chân thật dùng mình như chó cảnh sát rồi.
A Đỗ Lạp nhận được câu trả lời chắc chắn, cũng giữ vững tinh thần, không ngừng khịt khịt mũi trong không khí, đi ở phía trước đội ngũ.
Bọn người Tô Bằng mang theo đội ngũ, theo A Đỗ Lạp, cùng đi tới chỗ lỗ thủng sâu không thấy đáy như pho mát kia.
Cứ như vậy, bọn người Tô Bằng đi tới khu vực lỗ thủng, đi tiếp gần 20 phút trên đó, cũng đi ra cự ly nhất định.
Lúc này, bọn người Tô Bằng ở một địa phương khá chật trong khu vực lỗ thủng này tiếp cận địa phương trung tâm, lúc đi đến đây, đột nhiên, bọn người Tô Bằng đều nghe được cả khu vực lỗ thủng, đều phát ra thanh âm chói tai giống còi hơi.
Thanh âm này từ bốn phương tám hướng truyền đến, cảm giác so với thanh âm còi xe lửa hơi nước kiểu cũ còn bén nhọn chói tai hơn, chẳng những khiến bọn hộ vệ ôm lấy lỗ tai, ngay cả Tô Bằng cũng hơi khẽ cau mày.
"Chuyện gì xảy ra?"
Tô Bằng nhìn về bốn phía, miệng hỏi.
Chung quanh không ai có thể trả lời, nhưng lập tức, Tô Bằng liền phát hiện nơi phát ra thanh âm là ở đâu.
Chỉ nghe ở khu lỗ thủng chỗ bọn người Tô Bằng, dưới mặt đất không ngừng vang lên thanh âm, tựa hồ là vật gì từ dưới đất phun lên.
Âu Dương Khánh nghe xong một hồi, đột nhiên biến sắc, nói:
"Không hay rồi! Phía dưới có lượng lớn nước phun ra!"
Tô Bằng lúc này, cũng nghe được thanh âm này, sắc mặt cũng khẽ biến.
Thanh âm kia, không khác thanh âm triều tịch là bao, vừa nghe cũng biết là lượng lớn nước từ dưới đất trướng lên, đang từ trong những lỗ thủng kia, tràn lên phía trên.
Trong hộ vệ đằng sau có người thông minh, cũng kinh hãi kêu to lên.
Lúc này bọn người Tô Bằng, đã vào rất sâu khu lỗ thủng này, đại khái đi 20 phút, lúc này đang ở vị trí chính giữa, cho dù tiến lên hay lùi về, đều không thể nào lập tức đến địa phương tương đối cao.
Nếu lúc này, dưới mặt đất quả thật là nước dâng lên, như vậy bọn người Tô Bằng lập tức sẽ bị nước bao phủ, có lẽ mấy cao thủ võ công cùng người Trung Nguyên có thể chạy đi, nhưng những binh sĩ của thành Quy Tư Kiền này, lại không ra được.
Ai bảo Tây Vực nguồn nước ít như vậy, có thuỷ nguyên cùng hồ nước ốc đảo cũng bị khống chế nghiêm khắc, căn bản không thể nào để người ta cơ hội đi vào bơi lội, binh sĩ Tây Vực tự nhiên đều là vịt lên cạn, nếu nước tràn lên, những hộ vệ này chết chắc rồi, chắc chắn đều bị chết đuối.
Những hộ vệ này cũng không phải là người ngu, rất nhanh có người ý thức được điểm này, lập tức, một mảnh cảm xúc khủng hoảng lan tràn ở trong hộ vệ.
"Đều yên lặng chút cho ta! Loạn có làm được cái gì! Toàn bộ yên lặng cho ta!"
Thấy bộ dáng của những hộ vệ này, đầu lĩnh Cam La quay đầu lại quát một tiếng, quát hộ vệ phía sau.
Bản thân những hộ vệ kia có chút hoang mang lo sợ, lúc này nghe tiếng la của đầu lĩnh Cam La, mới yên lặng chút.
Mặc dù bản thân những hộ vệ này cũng không biết bơi, nếu nước tràn lên đều sẽ chết đuối, có điều lúc này bọn họ đã đến nơi này, dù sao trái phải đều trốn không thoát, ngược lại cũng chẳng xuất hiện bộ dạng chạy trốn tứ tán.
Mà Tô Bằng, sau khi lại nghĩ đến chuyện có thể phát sinh, trong lòng vừa động, hô về phía sau:
"Đều tỉnh táo! Chưa chắc bết bát như trong tưởng tượng đâu!"
Bọn người Tô Bằng trấn an đội ngũ hộ vệ một hồi, mới khiến cho đội ngũ an tĩnh lại, nhưng mà nước dưới mặt đất, xác thực là tràn lên.
Nước ngầm lên vô cùng nhanh, Tô Bằng phỏng chừng, những lỗ thủng này, sợ là sâu mấy ngàn thước, nhưng không biết nguyên nhân gì, mực nước phía dưới không ngờ bắt đầu giống thủy triều trướng lên, độ cao mấy ngàn thước, không ngờ rất nhanh tràn lên.
Rất nhanh, ở bên cạnh bọn người Tô Bằng, một số lỗ thủng khá hẹp, đã hướng phun cột nước như suối.
Khiến những hộ vệ này bối rối một hồi, có điều Tô Bằng vẫn bảo trì tỉnh táo, nhìn những lỗ thủng lớn cỡ như hố thiên thạch kia.
Rất nhanh, Tô Bằng phát hiện, trong những lỗ thủng cỡ như hố thiên thạch kia, mực nước đã tăng tới độ cao mắt thường có thể nhìn thấy.
"Do thường đi trong sa mạc, mũi của ta đã luyện thành bộ dạng lạc đà... Mặc dù ta không thể ngửi được nguồn nước ngoài hơn mười dặm, nhưng phạm vi hơn mười dặm ngược lại không có vấn đề, hơn nữa ta ngửi được trong không khí tựa hồ có mùi hương phấn nữ nhân dùng, nghe các ngươi nói, trong đội ngũ đối phương có nữ nhân, ta nghĩ mùi thơm, chính là mùi của nữ nhân kia."
Tô Bằng nghe xong, không khỏi vui vẻ, nhớ được bản thân đã từng xem một bộ phim tên là "Ngửi hương biết nữ nhân, diễn viên trong phim tựa hồ có loại dị năng này, có thể ở trong phạm vi mấy Km ngửi được mùi thơm đặc thù của cơ thể nữ nhân.
Có điều diễn viên trong phim, là người ngoại quốc đẹp trai, bộ dáng A Đỗ Lạp mặc dù rất có vị nam nhân, nhưng không có quan hệ với đẹp trai, lại không ngờ cũng có năng lực như thế.
"Tốt, ngươi đã xác định như thế, có lẽ cũng sẽ không sai, nếu bọn họ từng đi qua khu vực này, chúng ta cũng không sợ cái gì... Đi, chúng ta tìm một chỗ khoảng cách khá hẹp, đi qua chỗ này."
Tô Bằng mỉm cười, nói với A Đỗ Lạp.
A Đỗ Lạp khẽ gật đầu, hắn sờ lên mũi nói:
"Nếu tin ta, hãy để ta mở đường, ta có thể một mạch theo mùi thơm tìm đến bọn họ."
"Vậy vất vả rồi."
Tô Bằng gật đầu nói, lại nở mỉm cười, bộ dạng này của A Đỗ Lạp, đúng là dốc sức, chân thật dùng mình như chó cảnh sát rồi.
A Đỗ Lạp nhận được câu trả lời chắc chắn, cũng giữ vững tinh thần, không ngừng khịt khịt mũi trong không khí, đi ở phía trước đội ngũ.
Bọn người Tô Bằng mang theo đội ngũ, theo A Đỗ Lạp, cùng đi tới chỗ lỗ thủng sâu không thấy đáy như pho mát kia.
Cứ như vậy, bọn người Tô Bằng đi tới khu vực lỗ thủng, đi tiếp gần 20 phút trên đó, cũng đi ra cự ly nhất định.
Lúc này, bọn người Tô Bằng ở một địa phương khá chật trong khu vực lỗ thủng này tiếp cận địa phương trung tâm, lúc đi đến đây, đột nhiên, bọn người Tô Bằng đều nghe được cả khu vực lỗ thủng, đều phát ra thanh âm chói tai giống còi hơi.
Thanh âm này từ bốn phương tám hướng truyền đến, cảm giác so với thanh âm còi xe lửa hơi nước kiểu cũ còn bén nhọn chói tai hơn, chẳng những khiến bọn hộ vệ ôm lấy lỗ tai, ngay cả Tô Bằng cũng hơi khẽ cau mày.
"Chuyện gì xảy ra?"
Tô Bằng nhìn về bốn phía, miệng hỏi.
Chung quanh không ai có thể trả lời, nhưng lập tức, Tô Bằng liền phát hiện nơi phát ra thanh âm là ở đâu.
Chỉ nghe ở khu lỗ thủng chỗ bọn người Tô Bằng, dưới mặt đất không ngừng vang lên thanh âm, tựa hồ là vật gì từ dưới đất phun lên.
Âu Dương Khánh nghe xong một hồi, đột nhiên biến sắc, nói:
"Không hay rồi! Phía dưới có lượng lớn nước phun ra!"
Tô Bằng lúc này, cũng nghe được thanh âm này, sắc mặt cũng khẽ biến.
Thanh âm kia, không khác thanh âm triều tịch là bao, vừa nghe cũng biết là lượng lớn nước từ dưới đất trướng lên, đang từ trong những lỗ thủng kia, tràn lên phía trên.
Trong hộ vệ đằng sau có người thông minh, cũng kinh hãi kêu to lên.
Lúc này bọn người Tô Bằng, đã vào rất sâu khu lỗ thủng này, đại khái đi 20 phút, lúc này đang ở vị trí chính giữa, cho dù tiến lên hay lùi về, đều không thể nào lập tức đến địa phương tương đối cao.
Nếu lúc này, dưới mặt đất quả thật là nước dâng lên, như vậy bọn người Tô Bằng lập tức sẽ bị nước bao phủ, có lẽ mấy cao thủ võ công cùng người Trung Nguyên có thể chạy đi, nhưng những binh sĩ của thành Quy Tư Kiền này, lại không ra được.
Ai bảo Tây Vực nguồn nước ít như vậy, có thuỷ nguyên cùng hồ nước ốc đảo cũng bị khống chế nghiêm khắc, căn bản không thể nào để người ta cơ hội đi vào bơi lội, binh sĩ Tây Vực tự nhiên đều là vịt lên cạn, nếu nước tràn lên, những hộ vệ này chết chắc rồi, chắc chắn đều bị chết đuối.
Những hộ vệ này cũng không phải là người ngu, rất nhanh có người ý thức được điểm này, lập tức, một mảnh cảm xúc khủng hoảng lan tràn ở trong hộ vệ.
"Đều yên lặng chút cho ta! Loạn có làm được cái gì! Toàn bộ yên lặng cho ta!"
Thấy bộ dáng của những hộ vệ này, đầu lĩnh Cam La quay đầu lại quát một tiếng, quát hộ vệ phía sau.
Bản thân những hộ vệ kia có chút hoang mang lo sợ, lúc này nghe tiếng la của đầu lĩnh Cam La, mới yên lặng chút.
Mặc dù bản thân những hộ vệ này cũng không biết bơi, nếu nước tràn lên đều sẽ chết đuối, có điều lúc này bọn họ đã đến nơi này, dù sao trái phải đều trốn không thoát, ngược lại cũng chẳng xuất hiện bộ dạng chạy trốn tứ tán.
Mà Tô Bằng, sau khi lại nghĩ đến chuyện có thể phát sinh, trong lòng vừa động, hô về phía sau:
"Đều tỉnh táo! Chưa chắc bết bát như trong tưởng tượng đâu!"
Bọn người Tô Bằng trấn an đội ngũ hộ vệ một hồi, mới khiến cho đội ngũ an tĩnh lại, nhưng mà nước dưới mặt đất, xác thực là tràn lên.
Nước ngầm lên vô cùng nhanh, Tô Bằng phỏng chừng, những lỗ thủng này, sợ là sâu mấy ngàn thước, nhưng không biết nguyên nhân gì, mực nước phía dưới không ngờ bắt đầu giống thủy triều trướng lên, độ cao mấy ngàn thước, không ngờ rất nhanh tràn lên.
Rất nhanh, ở bên cạnh bọn người Tô Bằng, một số lỗ thủng khá hẹp, đã hướng phun cột nước như suối.
Khiến những hộ vệ này bối rối một hồi, có điều Tô Bằng vẫn bảo trì tỉnh táo, nhìn những lỗ thủng lớn cỡ như hố thiên thạch kia.
Rất nhanh, Tô Bằng phát hiện, trong những lỗ thủng cỡ như hố thiên thạch kia, mực nước đã tăng tới độ cao mắt thường có thể nhìn thấy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.