Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 707: Hiềm Khích (1)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Ba con bọ cánh cứng mới chui ra ngoài kia, hình dáng thì giống như những con bọ cánh cứng Tô Bằng đã giết chết trước đó, chỉ là lớn hơn chút, thân thể bản thân đã có hơn hai thước, lại thêm hai cái càng giống như cái sừng trên đầu, đại khái cũng đã là ba bốn mét.

Ba con bọ cánh cứng khổng lồ vừa mới chui ra kia, giống như xe tăng, mặc dù lớp vỏ cũng bị dầu hỏa trong hỏa đạn lưu ly đốt cháy, nhưng thân thể bọn chúng to lớn, những ngọn lửa này cũng không thể nào thiêu chết được chúng nó.

Đột nhiên xuất hiện ba con bọ cánh cứng khổng lồ này, lại hệt như chiến xa xe tăng hừng hực bốc cháy, từ trong cồn cát kia chui ra, nhanh chóng lao vào đám người Tô Bằng.

Bọn người Âu Dương Khánh lập tức khẩn trương lên

Ánh lửa trong hỏa đạn lưu ly thiêu cháy trên mình bọ cánh cứng khổng lồ kia, bọn người Âu Dương Khánh không dám áp sát lại gần, những con bọ cánh cứng này khổng lồ như vậy, e rằng khó lòng đối phó.

Tô Bằng thấy thế, đôi mắt hơi nheo lại, hắn đột nhiên lăng không nhảy lên, từ không trung tấn công xuống ba con bọ cánh cứng khổng lồ này.

Trên không trung, nội lực Cửu Dương trong cơ thể Tô Bằng đã bắt đầu vận chuyển, ở phía trước thân thể hắn, nội lực Cửu Dương không ngừng tuôn ra, không ngờ bức lui ngọn lửa trong cồn cát, cho dù là dầu hỏa, cũng không bắn vào trên người Tô Bằng.

Tô Bằng trên không trung rút kiếm, từ không trung phi thân một kiếm, đánh trúng trên người một con bọ cánh cứng khổng lồ.

“Ầm!”

Một kiếm này, là Tường Không thức cảnh giới Hợp Khí, tức thời ngọn lửa bốc cháy trên người con bọ cánh cứng khổng lồ kia, giống như là trong nháy mắt bị lực lượng cực lớn nào đó chấn động, không ngờ bỗng chốc tắt ngóm, mà con bọ cánh cứng khổng lồ này, thân thể cũng bị đánh chui vào trong cồn cát, gục ở một chỗ, bị Tam Hợp kiếm cảnh giới Hợp Khí đánh chết.

Chỉ là lúc này, hai con bọ cánh cứng khổng lồ khác, đã xông lên vào trong hộ vệ, tốc độ di chuyển của bọ cánh cứng khổng lồ so với người bình thường nhanh hơn gấp đôi, những hộ vệ kia hoàn toàn không phải là địch thủ, trong nháy mắt có hai ba hộ vệ bị cái càng của bọ cánh cứng khổng lồ kẹp đứt ngang hông!

Tô Bằng thấy thế, dưới chân giẫm xuống trên thân thể thân thể bốc cháy đã được dập tắt đánh chết của bọ cánh cứng khổng lồ, thân thể bay vọt tới hai con bọ cánh cứng khổng lồ khác.



“Ầm!”

“Ầm!”

Tô Bằng liên tục tuôn ra hai lần công kích, lần thứ nhất là Tường Không trảm cảnh giới Hợp Khí, một kiếm khác sử dụng Bạt Kiếm thức cảnh giới Hợp Khí, giết chết hai con bọ cánh cứng khổng lồ.

Một bọ cánh cứng khổng lồ, thân thể vẫn còn bốc cháy hừng hực, chui vào trong lều vải, đốt cháy lều vải, ánh lửa hừng hực, bốc cháy nghi ngút.

Chỉ là lúc này, cảnh tượng hiện giờ đã không còn là quái vật hay côn trùng không ai địch nổi nữa rồi.

Lúc này, mọi người có mặt, mới xem như thở phào nhẹ nhõm.

A Đỗ Lạp thở ra một hơi thật dài, thả lỏng tinh thần căng cứng như dây đàn vừa rồi, đi tới bên chỗ Tô Bằng, nói:

“Tô Bằng thủ lĩnh, có lẽ đã an toàn rồi.”

“Thống kê nhân số thương vong, còn phải kiểm tra vật tư tổn thất, kiểm tra thêm còn có bao nhiêu hỏa đạn lưu ly nữa.”

Tô Bằng nói với A Đỗ Lạp, hộ vệ ngược lại bỏ qua, chết mấy người cũng không phải làm hỏng đại cục, nhưng nếu lại thêm một con bọ cánh cứng màu đen nữa xuất hiện, nếu không có hỏa đạn lưu ly, mặc dù là Tô Bằng cũng cứu không được nhiều người như vậy, nếu phát hiện cái gì, cũng chỉ có thể dẹp đường hồi phủ.

A Đỗ Lạp gật đầu, đi làm việc, Âu Dương Khánh mang theo vài cái cao thủ giang hồ thuê được, đi tới.

“Âu Dương huynh, Tiết Khôn kia có thân nhân nào không? Nếu như có, hai trăm lượng hoàng kim còn lại cho thêm hai trăm lượng, bốn trăm lượng hoàng kim, cho thân nhân của hắn xem như trợ cấp.”



Tô Bằng nhìn thoáng qua trong cồn cát, Tiết Khôn đã bị đốt cho biến dạng, gần như chỉ còn lại tro tàn, nói với Âu Dương Khánh.

“Tiết Khôn là nhân vật hắc đạo, năm đó đắc tội với quá nhiều người, thân nhân đều bị người giết chết hết, chỉ còn lại có lẻ loi một mình, không còn tìm được người nào an táng cho hắn.”

Âu Dương Khánh lắc đầu, nói với Tô Bằng.

Tô Bằng nghe thế, khẽ than thở nhẹ một tiếng, nói:

“Chờ lửa tắt, bảo người mang tro cốt của hắn theo, sau khi trở về thành Quy Tư Càn thì hậu táng.”

Âu Dương Khánh gật đầu, những nhân vật giang hồ được thuê ở phía sau, nghe vậy cũng đều cảm thấy xúc động.

Những nhân vật đầu đao lưỡi kiếm này, cơ bản đều không có thân nhân nào, tiền tài chính là thứ bọn họ để ý nhất, nếu như chết đi, thì cái gì cũn không còn, một người đưa tiễn cũng không có.

Có điều dù vậy, bọn họ nghe thấy lời của Tô Bằng, cũng biết thái độ Tô Bằng biểu đạt, đơn giản là không nuốt chút vàng bạc này, đủ để cho bốn người còn lại cảm động.

Dù sao mỗi người ba trăm lượng hoàng kim cũng không phải số ít, gặp phải người xấu xa một chút, chuyện giết người diệt khẩu đều có thể làm, mà bọn họ lúc này nhìn thấy hành động Tô Bằng, cảm giác được Tô Bằng không phải là loại người keo kiệt tiền tài, cho nên càng thêm an tâm.

Có điều, cũng có một vài người, không hiểu rõ tình huống hiện tại cho lắm.

Thợ săn tiền thưởng có thân hình bốc lửa Tân Cát Na, bước tới, nói:

“Tô Bằng thủ lĩnh, lần này thám hiểm sa mạc, chúng ta vốn tưởng rằng nhiệm vụ chỉ là hộ tống, nhiều nhất giết mấy người. Có điều hiện tại xem ra, địch nhân của chúng ta, ngoại trừ con người, còn có quái vật cùng côn trùng kinh khủng kia, những cái này ngươi cũng không có nói cùng với chúng ta.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook