Chương 417: Kẻ đánh lén (2)
Hoàng Kim Hải Ngạn
01/09/2020
Nhưng mà những thứ này chỉ là một sự chống cự phí công, kể
từ khi nội lực của Tô Bằng đột phá lên tầng thứ tám, nội tức trở nên bá đạo
không ít, gián tiếp khiến uy lực của Tuyệt Sát đề cao không ít, đóa hoa sen kiếm
khí kia giống như là vỉ đập ruồi đánh cho hai người này bay ra ngoài, đồng thời
còn vang lên tiếng gãy xương rõ ràng.
Người đánh lén sử dụng loan câu đằng sau kia, mới vừa rồi muốn xông lên, lúc này thấy hai người đồng bạn của mình bị đập bay ra ngoài, thân thể đột nhiên dừng lại một chút, hắn sững sờ khoảng một hai giây, đột nhiên kịp phản ứng, quát to một tiếng, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.
“Còn muốn chạy? Nghĩ đẹp quá!
Ngay lúc này, một thanh âm mềm mại vang lên, chính là thê tử Lương Úy của Thái Tuấn Hoa, nàng rút vũ khí mang theo trên người ra, vũ khí của nàng cùng với bọn người Tô Bằng khác biệt một chút, không ngờ lại là song kiếm, hơn nữa một thanh kiếm có chiều dài bình thường, một thanh kiếm khác thì so với chủy thủ dài hơn một tấc, vừa thấy đã hiểu cho dù là công kích với khoảng cách bình thường hay là xáp lá cà thì đều được, chỉ thấy thân thể nàng giống như một quả cầu nhiều màu đánh tới nam tử dùng loan câu kia.
Tốc độ của Lương Úy so với người kia nhanh hơn một chút, người đánh lén dùng loan câu thấy có vẻ trốn không thoát, liền cắn răng một cái, ý định trước khi bị bắt thì bắt giữ lại Lương Úy trước, đánh cược một ván lật ngược thế cờ.
Chỉ là tính toàn của hắn không sai, nhưng lại đánh giá thấp thực lực của Lương Úy.
Hai tay Lương Úy cầm kiếm, không ngờ lại giống như là có thể hai tay thi triển hai chiêu kiếm khác biệt nhau, chiêu thức hết sức hoa lệ, giống như Kiếm Vũ của Công Tôn đại nương, hơn nữa tần suất công kích cực nhanh, mà còn công kích hết sức sắc bén.
Tay phải của nàng cầm trường kiếm cũng coi như miễn bàn, chỉ là kiếm pháp lăng liệt tầm thường, nhưng mà thanh đoản kiếm bên tay trái của nàng... Cái gì móc mắt, cắt yết hầu, đâm tim, ghim thận, gần như đều làm ra đủ, chỉ cần xuất kiếm chắc chắn những nơi bị tiếp xúc không chết thì cũng phế, làm cho nam nhân nhìn vào đều cảm giác chỗ kín dưới háng mình trở nên lạnh lẽo.
Tô Bằng nhìn thấy vậy, cũng cảm giác da đầu hơi tê dại, càng đừng nói là nam tử dùng loan câu đang đánh với Lương Úy, người này đổ một thân mồ hôi lạnh, liều mạng chống đỡ, nhưng vẫn còn có chút rơi xuống hạ phong.
Mà còn Tô Bằng lúc này, cũng không nhìn náo nhiệt nữa, vọt lên, sử dụng kiếm thế khống chế được nam tử loan câu này, khiến hắn không thể chạy trốn được.
Nam tử dùng loan câu kia, ứng phó với một mình Lương Úy đã có chút căng thẳng, lúc này Tô Bằng gia nhập vào trận chiến, chưa tới hai chiêu, người này đã kêu thảm một tiếng, đã bị Lương Úy dùng kiếm ngắn chọc mù một con mắt, sau đó bị Tô Bằng một kiếm đâm vào cái tay cầm vũ khí, loan câu rời tay bị Tô Bằng đánh ngã xuống đất.
Lương Úy đi tới, một cước dẫm trên người của gã này, một lời chưa nói, trước tiên ở trên bả vai của đối phương cho một kiếm, gọt mất không ít da thịt.
Tô Bằng ngược lại đã hiểu ra, ý của Lương Úy là ngươi móc của chồng ta một miếng thịt ở bả vai, ta cũng phải làm lại một nhát, tuyệt đối không để cho chồng của mình phải chịu thiệt.
“Quả thật là bà vợ tốt của Thái huynh... Chỉ là nhìn võ công của nàng, còn cao hơn Thái Tuấn Hoa một chút, không biết bình thường ở nhà, là gió đông thổi bạt gió tây hay là gió tây áp đảo gió đông đây...
Tô Bằng quay đầu lại nhìn thoáng qua Thái Tuấn Hoa đang băng bó bả vai, trong lòng có chút thầm nghĩ hơi xấu xa.
“Tuấn Hoa, ngươi có sao không?
Sau khi chế phục được người dùng loan câu này, Lương Úy một cước giẫm lên người này, một bên quay đầu lại nhìn Thái Tuấn Hoa.
“Không có chuyện gì, bọn họ cũng chỉ dùng vũ khí bình thường, trên vũ khí cũng không có độc, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, không ảnh hưởng đến hành động.
Thanh âm của Thái Tuấn Hoa từ phía sau truyền đến.
Tô Bằng cùng với Lương Úy đều thở phào nhẹ nhõm, đối phương nếu như quả thật bỏ độc trên vũ khí, nếu như là kịch độc, Thái Tuấn Hoa lúc này sợ là sẽ phải chết ở chỗ này, nếu như vậy hành động lần này của Tô Bằng e là sẽ thất bại.
Sau khi Thái Tuấn Hoa xử lý vết thương một chút, đầu tiên là đi tới trước mặt hai người bị kiếm khí của Tô Bằng đánh bay, nhìn thoáng qua.
Hai người mới vừa rồi bị Tô Bằng đánh bay, lúc này đã một người chết còn một người bị thương.
Chết chính là cao thủ sử dụng kim bối đại đao kia, thật ra thì hắn chết tương đối oan uổng, vốn là lấy nội lực cùng với thể chất của người nọ, không đến mức một chiêu đã bị giết chết.
Chỉ là đáng tiếc, người nọ lại sử dụng kim bối đại đao để tiến hành phòng ngự, mà còn hai đạo kiếm khí của Tô Bằng, trùng hợp làm sao vừa vặn đánh trúng tay cầm đao của đối phương cùng với sống đao của kim bối đại đao. Đạo kiếm khí thứ nhất đem tay cầm đao của hắn đánh nát không cách nào khống chế được đại đao, đạo kiếm khí mãnh liệt thứ hai khiến kim bối đại đao văng tung tóe, mà còn lưỡi đao lại đúng lúc hướng về phía mặt của cao thủ dùng đao kia, vì vậy bi kịch đã xảy ra...
Đường trung tuyến giữa mặt và ngực trên thi thể người này, bị kim bối đại đao của hắn cắt vào một nửa, trên mặt bị đại đao chia làm hai bộ phận, lúc sắp chết còn lộ ra dáng vẻ không phải là sợ hãi, không phải là phẫn nộ, mà là kinh ngạc, hắn đến lúc chết vẫn còn đang khiếp sợ cho vận khí của mình, tại sao lại đen đủi như vậy?
Mà còn người dùng Nga Mi thích kia, thì lại là bị toàn bộ kiếm khí đánh vào, chẳng qua là lúc hắn bị đánh trúng đã co lại thành một cục, cho nên chỉ là xương cốt tứ chi bị vỡ vụn, thân thể ngược lại không có vấn đề gì.
“Nói, các ngươi tại sao phải đánh lén ta?
Thái Tuấn Hoa cũng là có chút tức giận, hắn dùng tay trái cầm lấy trường kiếm, để ở trên cổ nam nhân đã xương cốt tứ chi vỡ vụn này, hỏi hắn.
“Chết...
Người đàn ông trên mặt đất này, trong miệng gian nan nói gì đó.
“Ngươi nói cái gì cơ?
“Tử như chúc diệt, chân ma vĩnh sinh!” (Cái chết tựa đèn tắt, ma quỷ chân chính mãi sinh tồn)
Người đánh lén dùng Nga Mi thích nằm trên mặt đất kia, thế nhưng lại cuối cùng bộc phát ra một lực lượng kinh người, chỉ nghe hắn nói một câu gì đó như khẩu hiệu, sau đó đột nhiên thân thể của hắn chủ động đưa cổ đến mũi kiếm của Thái Tuấn Hoa, để trường kiếm đâm xuyên qua cổ của hắn!
Người đánh lén sử dụng loan câu đằng sau kia, mới vừa rồi muốn xông lên, lúc này thấy hai người đồng bạn của mình bị đập bay ra ngoài, thân thể đột nhiên dừng lại một chút, hắn sững sờ khoảng một hai giây, đột nhiên kịp phản ứng, quát to một tiếng, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.
“Còn muốn chạy? Nghĩ đẹp quá!
Ngay lúc này, một thanh âm mềm mại vang lên, chính là thê tử Lương Úy của Thái Tuấn Hoa, nàng rút vũ khí mang theo trên người ra, vũ khí của nàng cùng với bọn người Tô Bằng khác biệt một chút, không ngờ lại là song kiếm, hơn nữa một thanh kiếm có chiều dài bình thường, một thanh kiếm khác thì so với chủy thủ dài hơn một tấc, vừa thấy đã hiểu cho dù là công kích với khoảng cách bình thường hay là xáp lá cà thì đều được, chỉ thấy thân thể nàng giống như một quả cầu nhiều màu đánh tới nam tử dùng loan câu kia.
Tốc độ của Lương Úy so với người kia nhanh hơn một chút, người đánh lén dùng loan câu thấy có vẻ trốn không thoát, liền cắn răng một cái, ý định trước khi bị bắt thì bắt giữ lại Lương Úy trước, đánh cược một ván lật ngược thế cờ.
Chỉ là tính toàn của hắn không sai, nhưng lại đánh giá thấp thực lực của Lương Úy.
Hai tay Lương Úy cầm kiếm, không ngờ lại giống như là có thể hai tay thi triển hai chiêu kiếm khác biệt nhau, chiêu thức hết sức hoa lệ, giống như Kiếm Vũ của Công Tôn đại nương, hơn nữa tần suất công kích cực nhanh, mà còn công kích hết sức sắc bén.
Tay phải của nàng cầm trường kiếm cũng coi như miễn bàn, chỉ là kiếm pháp lăng liệt tầm thường, nhưng mà thanh đoản kiếm bên tay trái của nàng... Cái gì móc mắt, cắt yết hầu, đâm tim, ghim thận, gần như đều làm ra đủ, chỉ cần xuất kiếm chắc chắn những nơi bị tiếp xúc không chết thì cũng phế, làm cho nam nhân nhìn vào đều cảm giác chỗ kín dưới háng mình trở nên lạnh lẽo.
Tô Bằng nhìn thấy vậy, cũng cảm giác da đầu hơi tê dại, càng đừng nói là nam tử dùng loan câu đang đánh với Lương Úy, người này đổ một thân mồ hôi lạnh, liều mạng chống đỡ, nhưng vẫn còn có chút rơi xuống hạ phong.
Mà còn Tô Bằng lúc này, cũng không nhìn náo nhiệt nữa, vọt lên, sử dụng kiếm thế khống chế được nam tử loan câu này, khiến hắn không thể chạy trốn được.
Nam tử dùng loan câu kia, ứng phó với một mình Lương Úy đã có chút căng thẳng, lúc này Tô Bằng gia nhập vào trận chiến, chưa tới hai chiêu, người này đã kêu thảm một tiếng, đã bị Lương Úy dùng kiếm ngắn chọc mù một con mắt, sau đó bị Tô Bằng một kiếm đâm vào cái tay cầm vũ khí, loan câu rời tay bị Tô Bằng đánh ngã xuống đất.
Lương Úy đi tới, một cước dẫm trên người của gã này, một lời chưa nói, trước tiên ở trên bả vai của đối phương cho một kiếm, gọt mất không ít da thịt.
Tô Bằng ngược lại đã hiểu ra, ý của Lương Úy là ngươi móc của chồng ta một miếng thịt ở bả vai, ta cũng phải làm lại một nhát, tuyệt đối không để cho chồng của mình phải chịu thiệt.
“Quả thật là bà vợ tốt của Thái huynh... Chỉ là nhìn võ công của nàng, còn cao hơn Thái Tuấn Hoa một chút, không biết bình thường ở nhà, là gió đông thổi bạt gió tây hay là gió tây áp đảo gió đông đây...
Tô Bằng quay đầu lại nhìn thoáng qua Thái Tuấn Hoa đang băng bó bả vai, trong lòng có chút thầm nghĩ hơi xấu xa.
“Tuấn Hoa, ngươi có sao không?
Sau khi chế phục được người dùng loan câu này, Lương Úy một cước giẫm lên người này, một bên quay đầu lại nhìn Thái Tuấn Hoa.
“Không có chuyện gì, bọn họ cũng chỉ dùng vũ khí bình thường, trên vũ khí cũng không có độc, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi, không ảnh hưởng đến hành động.
Thanh âm của Thái Tuấn Hoa từ phía sau truyền đến.
Tô Bằng cùng với Lương Úy đều thở phào nhẹ nhõm, đối phương nếu như quả thật bỏ độc trên vũ khí, nếu như là kịch độc, Thái Tuấn Hoa lúc này sợ là sẽ phải chết ở chỗ này, nếu như vậy hành động lần này của Tô Bằng e là sẽ thất bại.
Sau khi Thái Tuấn Hoa xử lý vết thương một chút, đầu tiên là đi tới trước mặt hai người bị kiếm khí của Tô Bằng đánh bay, nhìn thoáng qua.
Hai người mới vừa rồi bị Tô Bằng đánh bay, lúc này đã một người chết còn một người bị thương.
Chết chính là cao thủ sử dụng kim bối đại đao kia, thật ra thì hắn chết tương đối oan uổng, vốn là lấy nội lực cùng với thể chất của người nọ, không đến mức một chiêu đã bị giết chết.
Chỉ là đáng tiếc, người nọ lại sử dụng kim bối đại đao để tiến hành phòng ngự, mà còn hai đạo kiếm khí của Tô Bằng, trùng hợp làm sao vừa vặn đánh trúng tay cầm đao của đối phương cùng với sống đao của kim bối đại đao. Đạo kiếm khí thứ nhất đem tay cầm đao của hắn đánh nát không cách nào khống chế được đại đao, đạo kiếm khí mãnh liệt thứ hai khiến kim bối đại đao văng tung tóe, mà còn lưỡi đao lại đúng lúc hướng về phía mặt của cao thủ dùng đao kia, vì vậy bi kịch đã xảy ra...
Đường trung tuyến giữa mặt và ngực trên thi thể người này, bị kim bối đại đao của hắn cắt vào một nửa, trên mặt bị đại đao chia làm hai bộ phận, lúc sắp chết còn lộ ra dáng vẻ không phải là sợ hãi, không phải là phẫn nộ, mà là kinh ngạc, hắn đến lúc chết vẫn còn đang khiếp sợ cho vận khí của mình, tại sao lại đen đủi như vậy?
Mà còn người dùng Nga Mi thích kia, thì lại là bị toàn bộ kiếm khí đánh vào, chẳng qua là lúc hắn bị đánh trúng đã co lại thành một cục, cho nên chỉ là xương cốt tứ chi bị vỡ vụn, thân thể ngược lại không có vấn đề gì.
“Nói, các ngươi tại sao phải đánh lén ta?
Thái Tuấn Hoa cũng là có chút tức giận, hắn dùng tay trái cầm lấy trường kiếm, để ở trên cổ nam nhân đã xương cốt tứ chi vỡ vụn này, hỏi hắn.
“Chết...
Người đàn ông trên mặt đất này, trong miệng gian nan nói gì đó.
“Ngươi nói cái gì cơ?
“Tử như chúc diệt, chân ma vĩnh sinh!” (Cái chết tựa đèn tắt, ma quỷ chân chính mãi sinh tồn)
Người đánh lén dùng Nga Mi thích nằm trên mặt đất kia, thế nhưng lại cuối cùng bộc phát ra một lực lượng kinh người, chỉ nghe hắn nói một câu gì đó như khẩu hiệu, sau đó đột nhiên thân thể của hắn chủ động đưa cổ đến mũi kiếm của Thái Tuấn Hoa, để trường kiếm đâm xuyên qua cổ của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.