Chương 252: Kiếm ý trổ uy
Hoàng Kim Hải Ngạn
17/07/2015
Trong miệng Huyết Ma đột nhiên phun ra máu tươi, phóng tới Tô Bằng.
Tô Bằng trong nháy mắt cảm giác được tóc gáy phía sau lưng dựng ngược lên, trực giác của hắn cảm giác được một búng máu của Huyết Ma này như mũi tên, uy lực hết sức cường hãn, nếu là mình trúng chiêu ngay mặt không chết thì cũng bị thương.
Nhưng mà lúc này, ngụm máu tươi mà Huyết Ma phun ra có tốc độ cực nhanh, Tô Bằng lại đang xông về trước, dường như rất khó để tránh được.
Ngụm máu tươi này cũng không có thể dùng vũ khí để phủ kín, bởi vì kiếm pháp bán thức của Tô Bằng tuy rằng tuyệt luân ảo diệu, nhưng còn chưa tới trình độ phong bế chất lỏng.
Trong nháy mắt, Tô Bằng điều động động lực tiềm lực toàn thân, thân thể đột nhiên ngã về phía sau.
Thân thể Tô Bằng ngã về phía sau giống như là muốn đi ngủ, khuôn mặt ngửa lên, ngụm máu của Huyết Ma kia phóng ra cơ hồ là sượt qua lỗ mũi của Tô Bằng, bay qua trên mặt Tô Bằng.
Mà còn, Tô Bằng hai tay nắm lấy bảo kiếm, ngược hướng điểm trên mặt đất, lúc sắp phải ngã xuống lấy bảo kiếm trụ trên mặt đất, sau đó thân thể lấy bảo kiếm làm trung tuyến, giống như là com-pa vậy xoay một vòng tròn.
Như vậy, bảo kiếm giống như cái giá của một com-pa, thân thể Tô Bằng thì lại quay một vòng liên tục, sau đó lại nghiêng về phía sau hai tay dùng sức đứng lên.
Lúc này, ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Huyết Ma mới đánh vào trên một cái cây sau lưng Tô Bằng khoảng bảy tám thước.
Cái cây to lớn bằng bắp đùi, thế nhưng lại phát ra một tiếng "đùng", bị ngụm máu như mũi tên kia xuyên thủng, lưu lại một lỗ thủng trong suốt.
Trong lòng Tô Bằng run lên, một ngụm máu tươi này, cũng không phải là nội lực hỗn tạp với máu bình thường, mà giống như là một chiêu thức hơn.
Một chiêu này, căn bản không cách nào dùng vũ khí phủ kín, thậm chí phòng ngự nội lực cũng phòng ngự không được, nếu như không phải mình phản ứng mau lẹ, thật sự nếu bị đánh trúng mặt thì sợ là đầu mình cũng sẽ bị ngụm máu tươi này xuyên thủng!
“A nha!"
Thấy Tô Bằng không ngờ lại tránh thoát được một chiêu này, tránh thoát được ngụm máu tươi của mình, Huyết Ma không khỏi tức giận kêu to một tiếng.
Một chiêu kia của hắn, là một chiêu nhất sát của hắn. (một chiêu giết luôn)
Huyết Ma gặp địch, nếu như lần đầu tiên đã điều khiển máu dịch tấn công đối phương không thành công. Chỉ có thể nói rõ trình độ nội công của đối phương rất cao.
Như vậy, chiêu thức điều khiển máu của hắn đã bị áp chế, dường như không có hiệu quả nữa.
Nhưng mà, đây là một chiêu vừa đánh thương người vừa tự đả thương mình của hắn.
Ma công mà hắn tu luyện, có thể làm cho hắn điều động sức mạnh trong hoành cách mô với phổi, phun ra một ngụm máu tươi được đè nén, ngụm máu tươi này chẳng những không cách nào sử dụng binh khí để phòng ngự, lại càng xen lẫn nội tức cùng với động năng, là sử dụng phương thức đặc thù để phun ra.
Ngụm máu tươi này, tu luyện tới trình độ cao, thậm chí có thể xuyên qua tảng đá dày hơn hai thước, đánh vào trên thân người, không thể nào phòng ngự, còn là một công pháp chuyên phá lớp phòng ngự hộ thân.
Các nhân vật nổi tiếng chết dưới ngụm máu tươi này của Huyết Ma cũng không dưới hai chữ số, một chiêu này, xem như là công phu ẩn giấu của Huyết Ma, sẽ không thi triển dễ dàng, nhưng mỗi khi thi triển sẽ mang đi một cái mạng.
Nhưng mà, một chiêu tất sát này, lại bị tên Tô Bằng này dùng phương thức cực kỳ xảo diệu mà trốn được.
Phải biết rằng, một búng máu như mũi tên này, trạng thái đầy đủ của Huyết Ma sau khi hấp thu máu người cũng chỉ có thể phun ra một hai lần mà thôi.
Môn võ công này, cần dùng đến hoành cách mô cùng với nội tạng trong cơ thể, còn có khí phổi.
Vô hình trung, thuộc tính của phổi thuộc về thuộc tính kim, trong truyền thuyết, chính là kiếm khí vô hình của kiếm tiên, phi kiếm lấy thủ cấp của người ngoài trăm dặm, trên lý thuyết chính là hút vào khí mạch kim của thuộc tính kim, sau đó phun ra khỏi miệng tạo thành kiếm khí đoạt thủ cấp của người.
Công phu máu như mũi tên này của Huyết Ma coi như là một loại công phu biến chủng, kim sinh thủy, mà còn máu thuộc thủy, ngụm máu tươi này tựa như phi kiếm, có thể lấy thủ cấp của người.
Nhưng công phu tu luyện của Huyết Ma vẫn chưa tới trạng thái hoàn hảo, ma công hắn biết, mặc dù có một bộ phận sử dụng máu, pháp môn rèn luyện nội tạng lại thiếu thốn, Huyết Ma chẳng qua là từ một số công phu Đạo gia trong điển tịch, thu được tri thức tu luyện liên quan.
Chẳng qua là cái này có hơi không được nguyên bộ, làm cho hắn mỗi khi phun ra một búng máu như mũi tên đều sẽ làm bị thương nội tạng, lá phổi cùng với hoành cách mô.
Nhưng năng lực khôi phục bản thân của hắn không tệ, nếu như chỉ phun ra một búng máu như mũi tên, thì sau khoảng mười ngày là có thể hồi phục lại được như cũ.
Nhưng bây giờ, một búng máu này đã không lấy được tánh mạng của Tô Bằng, chuyện về sau liền đã không do hắn làm chủ được nữa.
Tô Bằng tránh thoát được một chiêu máu tươi này, trong lòng cũng bùng nổ tức giận.
Nếu như không phải mình xem thời cơ hành động nhanh lẹ, mới vừa rồi sợ là đã bị xuyên qua đầu chết đi rồi.
“Chẳng lẽ chỉ có ngươi có tuyệt chiêu thôi sao?"
Trong lòng Tô Bằng hơi giận dữ, hắn liền ngưng thần, từ đáy lòng tuôn ra kiếm ý học được ở trong Tử Hà Môn, kiếm ý cùng với kiếm pháp của hắn hợp hai làm một, liền hướng vào Huyết Ma mà chém tới.
Huyết Ma vừa mới một kích không trúng, trong lòng cũng tức giận, chuẩn bị cho dù liều mạng làm tổn thương thân thể cũng phải cho Tô Bằng thêm một kích trí mệnh, vì thế hắn lại cố gắng cuộn sức mạnh từ hoành cách mô cùng với phổi, chuẩn bị phun ra một búng máu như mũi tên lần nữa.
Nhưng mà, ngay khi ngụm máu kia của hắn đang từ trong phổi chuẩn bị áp bức ra ngoài định phun ra một hơi, thì hắn chợt thấy Tô Bằng phía trước đột nhiên hướng về phía hắn chém xuống không trung một kiếm.
Hắn đang nghi hoặc, Tô Bằng kia vì sao lại chém ra một kiếm vô nghĩa như vậy thì bỗng nhiên trong lúc đó, hắn cảm giác cổ mình chợt lạnh.
Ngay sau đó, hắn liền "thấy”được, đầu của mình bay lên, thân thể bị chặt đứt cái đầu của mình thì máu đang phun ra như suối, giống như bộ dạng người khác chết đi mà mình thích nhìn nhất.
"Ta đã chết?"
Huyết Ma trong nháy mắt sinh ra sự nghi hoặc sợ hãi khổng lồ.
“Không có khả năng! Ta sao lại chết được? Hắn cũng không phải là kiếm tiên, làm sao có thể từ trong không trung chém đứt đầu của ta...A?!!"
Tinh thần của Huyết Ma nhất thời lâm vào trong hỗn loạn.
Nhưng mà, một ngụm máu trong nội phủ kia của hắn đã sắp bị áp bức ra ngoài, ngụm máu tươi này của Huyết Ma sau khi luyện thành, chỉ cần thi triển, hoành cách mô, khí phổi, nội tức, còn có nội phủ cũng đều làm liền một mạch như phản xạ có điều kiện, căn bản không cần ý thức, theo bản năng sẽ tự động hoàn thành.
Mà lúc này, tinh thần của Huyết Ma lâm vào hỗn loạn, thân thể của hắn cũng không hỗn loạn, một búng máu này đã từ bên trong nội phủ của hắn áp bức thành công, từ trong miệng phun ra.
Nhưng mà, Huyết Ma lại quên mất, miệng của hắn lúc này còn chưa có mở ra...
“Phốc..."
“Răng rắc!"
Chỉ nghe một tiếng như châm phải thân thể con người vang lên, ngụm máu tươi xen lẫn nội tức kia của Huyết Ma rốt cuộc là đã phun ra.
Nhưng mà, hắn lại không có há mồm ra...
Kết quả chính là, toàn bộ khuôn miệng của Huyết Ma, bao gồm cả đầu lưỡi, răng cửa, hàm dưới, còn có nửa bên mặt đều bị ngụm máu tươi khí thế không thể đỡ được này làm cho vỡ vụn, toàn bộ cái cằm kể cả đầu lưỡi của hắn đều bị ngụm máu như mũi tên kia bắn vỡ vụn. Cả khuôn mặt của hắn đều bị vỡ vụn.
Lúc này hắn mới vì đau đớn mà giãy thoát ra khỏi ảo cảnh trên tinh thần của mình, hắn đau nhức nên muốn lớn tiếng kêu to nhưng mà cằm cùng với miệng của hắn đã bị xuyên qua, hoàn toàn đã không còn nữa, tiếng gào thét cũng vang ra ngoài, chỉ là thanh âm gào rú phát ra trong cổ họng.
“A!"
Mà ngoài hét thảm một tiếng ra, thì một Ngân Ma phát ra từ trong miệng.
Ngụm máu tươi này của Huyết Ma bởi vì tinh thần hoảng hốt không có phun ra.
Ngân Ma đang công kích Tô Bằng, chắn ở phía trước Huyết Ma, một búng máu này của Huyết Ma sau khi phun ra đánh nát cằm cùng với khoang miệng của hắn đã đánh vào trên người Ngân Ma.
Ngân Ma tuy rằng đã tu hành thành một loại công phu bá thể phẩm cấp không thấp, nhưng mà máu tươi của Huyết Ma lại phá loại công phu này, hắn bất ngờ không kịp ứng phó, sau lưng không ngờ bị đánh trúng, bị máu tươi đánh trúng bả vai bên trái.
Thân thể của hắn cũng cường hãn, ngụm máu tngumjmaf Huyết Ma thi triển toàn lực có thể xuyên qua cây đại thụ nhưng chẳng qua là chỉ có thể xoá sạch một khối thịt lớn bên bả vai của Ngân Ma, không có xuyên qua được bả vai của Ngân Ma.
Nhưng mà cho dù như vậy, phía sau bả vai bên trái của Ngân Ma cũng bị thương đến có thể mơ hồ nhìn thấy được xương trắng dày đặc.
"Tốt!"
Tô Bằng nhìn thấy chiến tích như thế, trong lòng nhất thời vì chính mình mà khen một tiếng tốt. Hiệu quả kiếm ý của một kiếm này thần kỳ vô cùng tốt, vừa vặn phá được ngụm máu tươi của Huyết Ma, khiến Huyết Ma tự làm trọng thương chính mình, lại còn gián tiếp phế bỏ một cánh tay của Ngân Ma.
Ngân Ma đau đớn khó nhịn, không khỏi gào thét, nhưng mà hắn cũng cường hãn, tuy rằng bả vai bên trái của hắn đã bị máu tươi đả thương có thể trông thấy được xương trắng, nhưng mà tay trái lại giống như không có bị ảnh hưởng vẫn còn có thể thi triển được.
Mà còn Huyết Ma kia, cả người thất tha thất thểu, không ngừng gào rú giống như muốn nói cái gì đó, đáng tiếc đầu lưỡi và cả khoang miệng của hắn đều bị máu tươi bắn nát, hàm răng cũng bị đánh nát sạch, chỉ còn lại có khuôn miệng như một lỗ máu, hết sức khủng bố dọa người.
Hắn không cách nào nói chuyện được, chỉ có thể rống giận, mặc dù không thể nói chuyện cũng có thể nghe ra hắn đang sợ hãi gào thét, không chịu tin tưởng, mê hoặc còn có phẫn nộ.
Hắn thất tha thất thểu, muốn chạy tới Tô Bằng, tựa hồ là đã thật tức giận, muốn lấy cái chết liều mạng với Tô Bằng.
Tô Bằng vốn là muốn trước tiên giết chết Huyết Ma, nhưng mà đột nhiên phát hiện, thân thể của Huyết Ma bỗng nhiên trở nên đỏ ngầu, mạch máu dường như hiện ra cả bên ngoài cơ thể.
Lập tức, trong lòng Tô Bằng suy nghĩ, hắn không có xông về phía trước, ngược lại còn liên tục lui về phía sau.
“Huyết Ma! Không nên!"
Ngân Ma thấy được bộ dáng của Huyết Ma lập tức đã hiểu rõ huynh đệ này nghĩ cái gì, không khỏi quát to một tiếng.
Nhưng mà Huyết Ma không có ngừng lại, trong cổ họng phát ra tiếng gầm rú như dã thú, vọt tới Tô Bằng.
Thân thể của hắn, trở nên to lớn bất thường, bành trướng giống như đã sắp đến cực hạn.
Chẳng qua là tốc độ của hắn không có nhanh như Tô Bằng, rốt cuộc, đến lúc thân thể hắn bành trướng đến cực hạn rốt cuộc giống như không chịu nổi sức mạnh của máu dịch đột nhiên nổ bung.
"Bùng!"
Thân thể của Huyết Ma nổ tung toàn bộ.
Thân thể của hắn tuy rằng nổ bung, thứ bắn ra đầu tiên lại không phải là da thịt của thân thể mà là máu tươi đầy trời.
Máu của toàn thân hắn giống như thuốc nổ, từ trong thân thể nổ tung ra ngoài bay khắp bốn phương tám hướng.
Lúc này Tô Bằng cách Huyết Ma đã có khoảng cách nhất định, hắn nhiều ít đã đoán được ý đồ của Huyết Ma, ngay khi Huyết Ma nổ tung Tô Bằng đã thi triển thân pháp Thần Hành Bách Biến, thân thể khéo léo giấu ở sau một cây đại thụ.
Sau khi Huyết Ma nổ tung bắn ra máu huyết, giống như viên đạn thế nhưng lại xỏ xuyên qua cây đại thụ tiếp tục phóng tới Tô Bằng.
Tô Bằng hừ lạnh, dùng cánh tay bảo vệ mặt cùng với con mắt của mình, mặc cho những thứ máu kia đánh vào trên thân thể của mình.
Chỉ là những thứ máu kia sau khi xuyên qua cây đại thụ, động năng đã giảm xuống tám phần, lúc bắn tới trên người Tô Bằng đã không còn có thể xuyên qua lớp thực khí hộ thể cùng với áo xanh của hắn.
Mà còn Ngân Ma vừa rồi mới biết được Huyết Ma muốn thi triển cái công pháp gì, cho dù là hắn có công pháp bá thể cũng không dám xông lên, chỉ có thể tạm lánh khỏi những cái này.
Sau khi Huyết Ma tự nổ, một chút máu đánh vào trên người của hắn, động năng của máu này đã vượt qua khỏi viên đạn, đối với Ngân Ma cũng tạo thành tổn thương không nhỏ.
Nhưng mà, Ngân Ma lại giống như chưa tỉnh, hắn chỉ bảo vệ con mắt, lập tức buông xuống, bi ai quát to một tiếng:
“Huyết Ma!"
Nhưng hắn còn chưa kịp bi thương, trong rừng liền đã truyền đến một tiếng hừ lạnh, Tô Bằng thi triển thân pháp ảo diệu, từ trong rừng cây vọt ra, một kiếm chém về phía Ngân Ma!
Tô Bằng trong nháy mắt cảm giác được tóc gáy phía sau lưng dựng ngược lên, trực giác của hắn cảm giác được một búng máu của Huyết Ma này như mũi tên, uy lực hết sức cường hãn, nếu là mình trúng chiêu ngay mặt không chết thì cũng bị thương.
Nhưng mà lúc này, ngụm máu tươi mà Huyết Ma phun ra có tốc độ cực nhanh, Tô Bằng lại đang xông về trước, dường như rất khó để tránh được.
Ngụm máu tươi này cũng không có thể dùng vũ khí để phủ kín, bởi vì kiếm pháp bán thức của Tô Bằng tuy rằng tuyệt luân ảo diệu, nhưng còn chưa tới trình độ phong bế chất lỏng.
Trong nháy mắt, Tô Bằng điều động động lực tiềm lực toàn thân, thân thể đột nhiên ngã về phía sau.
Thân thể Tô Bằng ngã về phía sau giống như là muốn đi ngủ, khuôn mặt ngửa lên, ngụm máu của Huyết Ma kia phóng ra cơ hồ là sượt qua lỗ mũi của Tô Bằng, bay qua trên mặt Tô Bằng.
Mà còn, Tô Bằng hai tay nắm lấy bảo kiếm, ngược hướng điểm trên mặt đất, lúc sắp phải ngã xuống lấy bảo kiếm trụ trên mặt đất, sau đó thân thể lấy bảo kiếm làm trung tuyến, giống như là com-pa vậy xoay một vòng tròn.
Như vậy, bảo kiếm giống như cái giá của một com-pa, thân thể Tô Bằng thì lại quay một vòng liên tục, sau đó lại nghiêng về phía sau hai tay dùng sức đứng lên.
Lúc này, ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Huyết Ma mới đánh vào trên một cái cây sau lưng Tô Bằng khoảng bảy tám thước.
Cái cây to lớn bằng bắp đùi, thế nhưng lại phát ra một tiếng "đùng", bị ngụm máu như mũi tên kia xuyên thủng, lưu lại một lỗ thủng trong suốt.
Trong lòng Tô Bằng run lên, một ngụm máu tươi này, cũng không phải là nội lực hỗn tạp với máu bình thường, mà giống như là một chiêu thức hơn.
Một chiêu này, căn bản không cách nào dùng vũ khí phủ kín, thậm chí phòng ngự nội lực cũng phòng ngự không được, nếu như không phải mình phản ứng mau lẹ, thật sự nếu bị đánh trúng mặt thì sợ là đầu mình cũng sẽ bị ngụm máu tươi này xuyên thủng!
“A nha!"
Thấy Tô Bằng không ngờ lại tránh thoát được một chiêu này, tránh thoát được ngụm máu tươi của mình, Huyết Ma không khỏi tức giận kêu to một tiếng.
Một chiêu kia của hắn, là một chiêu nhất sát của hắn. (một chiêu giết luôn)
Huyết Ma gặp địch, nếu như lần đầu tiên đã điều khiển máu dịch tấn công đối phương không thành công. Chỉ có thể nói rõ trình độ nội công của đối phương rất cao.
Như vậy, chiêu thức điều khiển máu của hắn đã bị áp chế, dường như không có hiệu quả nữa.
Nhưng mà, đây là một chiêu vừa đánh thương người vừa tự đả thương mình của hắn.
Ma công mà hắn tu luyện, có thể làm cho hắn điều động sức mạnh trong hoành cách mô với phổi, phun ra một ngụm máu tươi được đè nén, ngụm máu tươi này chẳng những không cách nào sử dụng binh khí để phòng ngự, lại càng xen lẫn nội tức cùng với động năng, là sử dụng phương thức đặc thù để phun ra.
Ngụm máu tươi này, tu luyện tới trình độ cao, thậm chí có thể xuyên qua tảng đá dày hơn hai thước, đánh vào trên thân người, không thể nào phòng ngự, còn là một công pháp chuyên phá lớp phòng ngự hộ thân.
Các nhân vật nổi tiếng chết dưới ngụm máu tươi này của Huyết Ma cũng không dưới hai chữ số, một chiêu này, xem như là công phu ẩn giấu của Huyết Ma, sẽ không thi triển dễ dàng, nhưng mỗi khi thi triển sẽ mang đi một cái mạng.
Nhưng mà, một chiêu tất sát này, lại bị tên Tô Bằng này dùng phương thức cực kỳ xảo diệu mà trốn được.
Phải biết rằng, một búng máu như mũi tên này, trạng thái đầy đủ của Huyết Ma sau khi hấp thu máu người cũng chỉ có thể phun ra một hai lần mà thôi.
Môn võ công này, cần dùng đến hoành cách mô cùng với nội tạng trong cơ thể, còn có khí phổi.
Vô hình trung, thuộc tính của phổi thuộc về thuộc tính kim, trong truyền thuyết, chính là kiếm khí vô hình của kiếm tiên, phi kiếm lấy thủ cấp của người ngoài trăm dặm, trên lý thuyết chính là hút vào khí mạch kim của thuộc tính kim, sau đó phun ra khỏi miệng tạo thành kiếm khí đoạt thủ cấp của người.
Công phu máu như mũi tên này của Huyết Ma coi như là một loại công phu biến chủng, kim sinh thủy, mà còn máu thuộc thủy, ngụm máu tươi này tựa như phi kiếm, có thể lấy thủ cấp của người.
Nhưng công phu tu luyện của Huyết Ma vẫn chưa tới trạng thái hoàn hảo, ma công hắn biết, mặc dù có một bộ phận sử dụng máu, pháp môn rèn luyện nội tạng lại thiếu thốn, Huyết Ma chẳng qua là từ một số công phu Đạo gia trong điển tịch, thu được tri thức tu luyện liên quan.
Chẳng qua là cái này có hơi không được nguyên bộ, làm cho hắn mỗi khi phun ra một búng máu như mũi tên đều sẽ làm bị thương nội tạng, lá phổi cùng với hoành cách mô.
Nhưng năng lực khôi phục bản thân của hắn không tệ, nếu như chỉ phun ra một búng máu như mũi tên, thì sau khoảng mười ngày là có thể hồi phục lại được như cũ.
Nhưng bây giờ, một búng máu này đã không lấy được tánh mạng của Tô Bằng, chuyện về sau liền đã không do hắn làm chủ được nữa.
Tô Bằng tránh thoát được một chiêu máu tươi này, trong lòng cũng bùng nổ tức giận.
Nếu như không phải mình xem thời cơ hành động nhanh lẹ, mới vừa rồi sợ là đã bị xuyên qua đầu chết đi rồi.
“Chẳng lẽ chỉ có ngươi có tuyệt chiêu thôi sao?"
Trong lòng Tô Bằng hơi giận dữ, hắn liền ngưng thần, từ đáy lòng tuôn ra kiếm ý học được ở trong Tử Hà Môn, kiếm ý cùng với kiếm pháp của hắn hợp hai làm một, liền hướng vào Huyết Ma mà chém tới.
Huyết Ma vừa mới một kích không trúng, trong lòng cũng tức giận, chuẩn bị cho dù liều mạng làm tổn thương thân thể cũng phải cho Tô Bằng thêm một kích trí mệnh, vì thế hắn lại cố gắng cuộn sức mạnh từ hoành cách mô cùng với phổi, chuẩn bị phun ra một búng máu như mũi tên lần nữa.
Nhưng mà, ngay khi ngụm máu kia của hắn đang từ trong phổi chuẩn bị áp bức ra ngoài định phun ra một hơi, thì hắn chợt thấy Tô Bằng phía trước đột nhiên hướng về phía hắn chém xuống không trung một kiếm.
Hắn đang nghi hoặc, Tô Bằng kia vì sao lại chém ra một kiếm vô nghĩa như vậy thì bỗng nhiên trong lúc đó, hắn cảm giác cổ mình chợt lạnh.
Ngay sau đó, hắn liền "thấy”được, đầu của mình bay lên, thân thể bị chặt đứt cái đầu của mình thì máu đang phun ra như suối, giống như bộ dạng người khác chết đi mà mình thích nhìn nhất.
"Ta đã chết?"
Huyết Ma trong nháy mắt sinh ra sự nghi hoặc sợ hãi khổng lồ.
“Không có khả năng! Ta sao lại chết được? Hắn cũng không phải là kiếm tiên, làm sao có thể từ trong không trung chém đứt đầu của ta...A?!!"
Tinh thần của Huyết Ma nhất thời lâm vào trong hỗn loạn.
Nhưng mà, một ngụm máu trong nội phủ kia của hắn đã sắp bị áp bức ra ngoài, ngụm máu tươi này của Huyết Ma sau khi luyện thành, chỉ cần thi triển, hoành cách mô, khí phổi, nội tức, còn có nội phủ cũng đều làm liền một mạch như phản xạ có điều kiện, căn bản không cần ý thức, theo bản năng sẽ tự động hoàn thành.
Mà lúc này, tinh thần của Huyết Ma lâm vào hỗn loạn, thân thể của hắn cũng không hỗn loạn, một búng máu này đã từ bên trong nội phủ của hắn áp bức thành công, từ trong miệng phun ra.
Nhưng mà, Huyết Ma lại quên mất, miệng của hắn lúc này còn chưa có mở ra...
“Phốc..."
“Răng rắc!"
Chỉ nghe một tiếng như châm phải thân thể con người vang lên, ngụm máu tươi xen lẫn nội tức kia của Huyết Ma rốt cuộc là đã phun ra.
Nhưng mà, hắn lại không có há mồm ra...
Kết quả chính là, toàn bộ khuôn miệng của Huyết Ma, bao gồm cả đầu lưỡi, răng cửa, hàm dưới, còn có nửa bên mặt đều bị ngụm máu tươi khí thế không thể đỡ được này làm cho vỡ vụn, toàn bộ cái cằm kể cả đầu lưỡi của hắn đều bị ngụm máu như mũi tên kia bắn vỡ vụn. Cả khuôn mặt của hắn đều bị vỡ vụn.
Lúc này hắn mới vì đau đớn mà giãy thoát ra khỏi ảo cảnh trên tinh thần của mình, hắn đau nhức nên muốn lớn tiếng kêu to nhưng mà cằm cùng với miệng của hắn đã bị xuyên qua, hoàn toàn đã không còn nữa, tiếng gào thét cũng vang ra ngoài, chỉ là thanh âm gào rú phát ra trong cổ họng.
“A!"
Mà ngoài hét thảm một tiếng ra, thì một Ngân Ma phát ra từ trong miệng.
Ngụm máu tươi này của Huyết Ma bởi vì tinh thần hoảng hốt không có phun ra.
Ngân Ma đang công kích Tô Bằng, chắn ở phía trước Huyết Ma, một búng máu này của Huyết Ma sau khi phun ra đánh nát cằm cùng với khoang miệng của hắn đã đánh vào trên người Ngân Ma.
Ngân Ma tuy rằng đã tu hành thành một loại công phu bá thể phẩm cấp không thấp, nhưng mà máu tươi của Huyết Ma lại phá loại công phu này, hắn bất ngờ không kịp ứng phó, sau lưng không ngờ bị đánh trúng, bị máu tươi đánh trúng bả vai bên trái.
Thân thể của hắn cũng cường hãn, ngụm máu tngumjmaf Huyết Ma thi triển toàn lực có thể xuyên qua cây đại thụ nhưng chẳng qua là chỉ có thể xoá sạch một khối thịt lớn bên bả vai của Ngân Ma, không có xuyên qua được bả vai của Ngân Ma.
Nhưng mà cho dù như vậy, phía sau bả vai bên trái của Ngân Ma cũng bị thương đến có thể mơ hồ nhìn thấy được xương trắng dày đặc.
"Tốt!"
Tô Bằng nhìn thấy chiến tích như thế, trong lòng nhất thời vì chính mình mà khen một tiếng tốt. Hiệu quả kiếm ý của một kiếm này thần kỳ vô cùng tốt, vừa vặn phá được ngụm máu tươi của Huyết Ma, khiến Huyết Ma tự làm trọng thương chính mình, lại còn gián tiếp phế bỏ một cánh tay của Ngân Ma.
Ngân Ma đau đớn khó nhịn, không khỏi gào thét, nhưng mà hắn cũng cường hãn, tuy rằng bả vai bên trái của hắn đã bị máu tươi đả thương có thể trông thấy được xương trắng, nhưng mà tay trái lại giống như không có bị ảnh hưởng vẫn còn có thể thi triển được.
Mà còn Huyết Ma kia, cả người thất tha thất thểu, không ngừng gào rú giống như muốn nói cái gì đó, đáng tiếc đầu lưỡi và cả khoang miệng của hắn đều bị máu tươi bắn nát, hàm răng cũng bị đánh nát sạch, chỉ còn lại có khuôn miệng như một lỗ máu, hết sức khủng bố dọa người.
Hắn không cách nào nói chuyện được, chỉ có thể rống giận, mặc dù không thể nói chuyện cũng có thể nghe ra hắn đang sợ hãi gào thét, không chịu tin tưởng, mê hoặc còn có phẫn nộ.
Hắn thất tha thất thểu, muốn chạy tới Tô Bằng, tựa hồ là đã thật tức giận, muốn lấy cái chết liều mạng với Tô Bằng.
Tô Bằng vốn là muốn trước tiên giết chết Huyết Ma, nhưng mà đột nhiên phát hiện, thân thể của Huyết Ma bỗng nhiên trở nên đỏ ngầu, mạch máu dường như hiện ra cả bên ngoài cơ thể.
Lập tức, trong lòng Tô Bằng suy nghĩ, hắn không có xông về phía trước, ngược lại còn liên tục lui về phía sau.
“Huyết Ma! Không nên!"
Ngân Ma thấy được bộ dáng của Huyết Ma lập tức đã hiểu rõ huynh đệ này nghĩ cái gì, không khỏi quát to một tiếng.
Nhưng mà Huyết Ma không có ngừng lại, trong cổ họng phát ra tiếng gầm rú như dã thú, vọt tới Tô Bằng.
Thân thể của hắn, trở nên to lớn bất thường, bành trướng giống như đã sắp đến cực hạn.
Chẳng qua là tốc độ của hắn không có nhanh như Tô Bằng, rốt cuộc, đến lúc thân thể hắn bành trướng đến cực hạn rốt cuộc giống như không chịu nổi sức mạnh của máu dịch đột nhiên nổ bung.
"Bùng!"
Thân thể của Huyết Ma nổ tung toàn bộ.
Thân thể của hắn tuy rằng nổ bung, thứ bắn ra đầu tiên lại không phải là da thịt của thân thể mà là máu tươi đầy trời.
Máu của toàn thân hắn giống như thuốc nổ, từ trong thân thể nổ tung ra ngoài bay khắp bốn phương tám hướng.
Lúc này Tô Bằng cách Huyết Ma đã có khoảng cách nhất định, hắn nhiều ít đã đoán được ý đồ của Huyết Ma, ngay khi Huyết Ma nổ tung Tô Bằng đã thi triển thân pháp Thần Hành Bách Biến, thân thể khéo léo giấu ở sau một cây đại thụ.
Sau khi Huyết Ma nổ tung bắn ra máu huyết, giống như viên đạn thế nhưng lại xỏ xuyên qua cây đại thụ tiếp tục phóng tới Tô Bằng.
Tô Bằng hừ lạnh, dùng cánh tay bảo vệ mặt cùng với con mắt của mình, mặc cho những thứ máu kia đánh vào trên thân thể của mình.
Chỉ là những thứ máu kia sau khi xuyên qua cây đại thụ, động năng đã giảm xuống tám phần, lúc bắn tới trên người Tô Bằng đã không còn có thể xuyên qua lớp thực khí hộ thể cùng với áo xanh của hắn.
Mà còn Ngân Ma vừa rồi mới biết được Huyết Ma muốn thi triển cái công pháp gì, cho dù là hắn có công pháp bá thể cũng không dám xông lên, chỉ có thể tạm lánh khỏi những cái này.
Sau khi Huyết Ma tự nổ, một chút máu đánh vào trên người của hắn, động năng của máu này đã vượt qua khỏi viên đạn, đối với Ngân Ma cũng tạo thành tổn thương không nhỏ.
Nhưng mà, Ngân Ma lại giống như chưa tỉnh, hắn chỉ bảo vệ con mắt, lập tức buông xuống, bi ai quát to một tiếng:
“Huyết Ma!"
Nhưng hắn còn chưa kịp bi thương, trong rừng liền đã truyền đến một tiếng hừ lạnh, Tô Bằng thi triển thân pháp ảo diệu, từ trong rừng cây vọt ra, một kiếm chém về phía Ngân Ma!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.