Chương 797: Lễ Vật Thần Bí (1)
Hoàng Kim Hải Ngạn
30/04/2021
Tô Bằng lấy ra một ống trúc nhỏ.
Tô Bằng vặn mở ống trúc, từ bên trong lấy ra một dải lụa trắng, trên đó ghi lại mật mã, Tô Bằng đưa cho chưởng quỹ tiền trang Thông Vân kia, nói:
"Chưởng quỹ người xem xem, đây có phải là ám hiệu hoá đơn nhận hàng của tiền trang Thông Vân ngươi không?"
Chưởng quỹ tiếp nhận dải lụa trắng viết mật mã, nói:
"Ta phải lấy sách quý đối chiếu thử, xin chờ một chút."
Tô Bằng gật đầu, để chưởng quỹ kia đối chiếu.
"Tô ca ca, đây là..."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi mờ mịt khó hiểu, hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng hơi khẽ cười, nói:
" Đây là vật trên người trùm mã phỉ khăn đỏ vây công ngươi trước kia, ta thấy hẳn là mật mã của tiền trang Thông Vân, hôm nay nếu đã đến đây, ta liền xem thử."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe xong, nhẹ gật đầu, mặc dù không hỏi, trong mắt lại toát ra hiếu kỳ.
Lúc này, chưởng quỹ kia trở về, nói với Tô Bằng:
"Xác thực là ám hiệu hoá đơn nhận hàng của chúng ta, đây là ám hiệu trong tủ tiền chứa vật phẩm quan trọng, ngài có muốn xem thử không?"
"Thật đúng là ám hiệu ở đây à?"
Tô Bằng nghe xong, lộ ra một tia kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng mật mã này hẳn là mã rút của tiền trang Thông Vân bên Dương Ngọc Quan kia, không ngờ thật là ở thành Quy Tư Kiền này.
Tô Bằng nói:
"Tốt, chúng ta liền đi thử một chuyến, xem đến tột cùng là thứ gì."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi cũng gật đầu, nói:
"Chúng ta cùng xuống dưới."
Tô Bằng cùng Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi theo chưởng quỹ tiến vào kho tiền dưới mặt đất.
Chưởng quỹ kia dẫn bọn người Tô Bằng tới trước một tủ mật, nói:
"Ở đây chính là nơi chứa vật phẩm."
Tô Bằng gật đầu, liền bảo chưởng quầy ra ngoài, mình xử lý trước.
Đợi sau khi chưởng quỹ đi ra ngoài, Tô Bằng nhìn khoá tủ, cũng chẳng định dùng mật mã, mà trực tiếp lấy ra đao sát sinh, đâm vào.
Đao sát sinh cực kỳ sắc bén. Nhất là sau khi bị Tô Bằng kích hoạt ngọn lửa màu đen, không phí bao nhiêu lực khí liền phá hỏng khoá.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn Tô Bằng, nàng không ngờ, Tô Bằng lại trực tiếp dùng loại biện pháp này mở ra tủ mật.
Có điều, điều này cũng làm cho nàng sinh ra một loại khoái cảm đặc thù làm kẻ trộm, cho dù nàng, cũng cảm giác hết sức kích thích.
"Nếu không phải sau này còn muốn tạo quan hệ tốt cùng tiền trang Thông Vân, ta còn muốn cạy hết tủ ở đây."
Tô Bằng mang theo một nụ cười hơi có vẻ tà ác nói, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe xong, không khỏi bật cười.
Có điều Tô Bằng cũng không làm vậy thật, hắn chỉ mở tủ thuộc về trùm mã phỉ khăn đỏ kia, sau đó đem đồ vật bên trong lấy ra ngoài.
Tô Bằng nhìn thử, có một xấp kim phiếu, mười hai tấm kim phiếu năm trăm lượng hoàng kim, tổng cộng sáu ngàn lượng hoàng kim.
Trừ cái đó ra, còn mấy phong thư.
Tô Bằng lấy ra, lật một phen, trên mặt lộ ra một tia hiểu rõ, đưa cho Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói:
"Người xem thử đi."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi xem qua, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói:
"Những mã phỉ khăn đỏ này, không ngờ là người Dương Ngọc Quan?"
"Ừm."
Tô Bằng gật đầu, trên những bức thư kia ghi lại, là ghi chép thông tin mã phỉ khăn đỏ cùng người Dương Ngọc Quan, còn cả tù trường bộ tộc Quý La Kiền.
Từ trong thư mà xem, thủ lĩnh mã phỉ khăn đỏ, là một tên Bách phu trưởng trong quân đội Dương Ngọc Quan, mà mã phỉ dưới tay hắn, có chừng hơn bảy mươi người, cũng là quân nhân Dương Ngọc Quan.
Tình huống chân thực của chuyện này, cũng chưa nói tới phức tạp cỡ nào, chủ yếu là cường hào khống chế Dương Ngọc Quan, luôn quen mắt thương lộ chư thành Tây Vực nối Đại Nguyệt quốc phát đạt, mà cường hào ngoại trừ biết chinh thuế, cũng không biết kinh doanh kinh tế mấy, mà nếu chinh thuế nặng, các thương nhân lại sẽ mở lộ tuyến mới, không đi qua Dương Ngọc Quan nữa.
Cho nên vị cường hào kia nghĩ tới nghĩ lui nghĩ ra một chú ý, chính là bài trừ bốn năm quân nhân thủ hạ cấp bách phu trưởng, mang theo bộ phận binh sĩ, giả trang mã phỉ, bắt cóc thương đội qua lại, cứ vậy có thể đả kích chư thành Tây Vực, một mặt lại có thể gia tăng thu nhập.
Mấy phong thư trong tủ mật, phần lớn đều là thư từ qua lại của thủ lĩnh kia cùng quân đội Dương Ngọc Quan, chỉ là xem nội dung thư tín, thủ lĩnh mã phỉ này cũng từ trong thương đội đánh cướp lấy được chỗ tốt, dần dần có hơi không nghe lời, mà hắn cũng có chút cảm giác người Dương Ngọc Quan tựa hồ muốn diệt trừ mấy người không nghe lời như mình, cho nên liền cùng bộ lạc Quý La Kiền của thành Quy Tư Kiền cấu kết lại.
Tù trưởng trước của bộ tộc Quý La Kiền, liên hệ với thủ lĩnh mã phỉ, đáp ứng thủ lĩnh mã phỉ này, chỉ cần giết chết Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, sau khi bọn họ cướp lấy thành Quy Tư Kiền, sẽ chấp thuận thủ lĩnh mã phỉ dẫn người tới đầu thành, trở thành tướng quân trong quân thành Quy Tư Kiền.
Thư từ ở đây, đại bộ phận là những thứ này.
Tô Bằng vặn mở ống trúc, từ bên trong lấy ra một dải lụa trắng, trên đó ghi lại mật mã, Tô Bằng đưa cho chưởng quỹ tiền trang Thông Vân kia, nói:
"Chưởng quỹ người xem xem, đây có phải là ám hiệu hoá đơn nhận hàng của tiền trang Thông Vân ngươi không?"
Chưởng quỹ tiếp nhận dải lụa trắng viết mật mã, nói:
"Ta phải lấy sách quý đối chiếu thử, xin chờ một chút."
Tô Bằng gật đầu, để chưởng quỹ kia đối chiếu.
"Tô ca ca, đây là..."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi mờ mịt khó hiểu, hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng hơi khẽ cười, nói:
" Đây là vật trên người trùm mã phỉ khăn đỏ vây công ngươi trước kia, ta thấy hẳn là mật mã của tiền trang Thông Vân, hôm nay nếu đã đến đây, ta liền xem thử."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe xong, nhẹ gật đầu, mặc dù không hỏi, trong mắt lại toát ra hiếu kỳ.
Lúc này, chưởng quỹ kia trở về, nói với Tô Bằng:
"Xác thực là ám hiệu hoá đơn nhận hàng của chúng ta, đây là ám hiệu trong tủ tiền chứa vật phẩm quan trọng, ngài có muốn xem thử không?"
"Thật đúng là ám hiệu ở đây à?"
Tô Bằng nghe xong, lộ ra một tia kinh ngạc, hắn còn tưởng rằng mật mã này hẳn là mã rút của tiền trang Thông Vân bên Dương Ngọc Quan kia, không ngờ thật là ở thành Quy Tư Kiền này.
Tô Bằng nói:
"Tốt, chúng ta liền đi thử một chuyến, xem đến tột cùng là thứ gì."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi cũng gật đầu, nói:
"Chúng ta cùng xuống dưới."
Tô Bằng cùng Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi theo chưởng quỹ tiến vào kho tiền dưới mặt đất.
Chưởng quỹ kia dẫn bọn người Tô Bằng tới trước một tủ mật, nói:
"Ở đây chính là nơi chứa vật phẩm."
Tô Bằng gật đầu, liền bảo chưởng quầy ra ngoài, mình xử lý trước.
Đợi sau khi chưởng quỹ đi ra ngoài, Tô Bằng nhìn khoá tủ, cũng chẳng định dùng mật mã, mà trực tiếp lấy ra đao sát sinh, đâm vào.
Đao sát sinh cực kỳ sắc bén. Nhất là sau khi bị Tô Bằng kích hoạt ngọn lửa màu đen, không phí bao nhiêu lực khí liền phá hỏng khoá.
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi có chút trợn mắt há hốc mồm nhìn Tô Bằng, nàng không ngờ, Tô Bằng lại trực tiếp dùng loại biện pháp này mở ra tủ mật.
Có điều, điều này cũng làm cho nàng sinh ra một loại khoái cảm đặc thù làm kẻ trộm, cho dù nàng, cũng cảm giác hết sức kích thích.
"Nếu không phải sau này còn muốn tạo quan hệ tốt cùng tiền trang Thông Vân, ta còn muốn cạy hết tủ ở đây."
Tô Bằng mang theo một nụ cười hơi có vẻ tà ác nói, Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nghe xong, không khỏi bật cười.
Có điều Tô Bằng cũng không làm vậy thật, hắn chỉ mở tủ thuộc về trùm mã phỉ khăn đỏ kia, sau đó đem đồ vật bên trong lấy ra ngoài.
Tô Bằng nhìn thử, có một xấp kim phiếu, mười hai tấm kim phiếu năm trăm lượng hoàng kim, tổng cộng sáu ngàn lượng hoàng kim.
Trừ cái đó ra, còn mấy phong thư.
Tô Bằng lấy ra, lật một phen, trên mặt lộ ra một tia hiểu rõ, đưa cho Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi nói:
"Người xem thử đi."
Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi xem qua, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc, nói:
"Những mã phỉ khăn đỏ này, không ngờ là người Dương Ngọc Quan?"
"Ừm."
Tô Bằng gật đầu, trên những bức thư kia ghi lại, là ghi chép thông tin mã phỉ khăn đỏ cùng người Dương Ngọc Quan, còn cả tù trường bộ tộc Quý La Kiền.
Từ trong thư mà xem, thủ lĩnh mã phỉ khăn đỏ, là một tên Bách phu trưởng trong quân đội Dương Ngọc Quan, mà mã phỉ dưới tay hắn, có chừng hơn bảy mươi người, cũng là quân nhân Dương Ngọc Quan.
Tình huống chân thực của chuyện này, cũng chưa nói tới phức tạp cỡ nào, chủ yếu là cường hào khống chế Dương Ngọc Quan, luôn quen mắt thương lộ chư thành Tây Vực nối Đại Nguyệt quốc phát đạt, mà cường hào ngoại trừ biết chinh thuế, cũng không biết kinh doanh kinh tế mấy, mà nếu chinh thuế nặng, các thương nhân lại sẽ mở lộ tuyến mới, không đi qua Dương Ngọc Quan nữa.
Cho nên vị cường hào kia nghĩ tới nghĩ lui nghĩ ra một chú ý, chính là bài trừ bốn năm quân nhân thủ hạ cấp bách phu trưởng, mang theo bộ phận binh sĩ, giả trang mã phỉ, bắt cóc thương đội qua lại, cứ vậy có thể đả kích chư thành Tây Vực, một mặt lại có thể gia tăng thu nhập.
Mấy phong thư trong tủ mật, phần lớn đều là thư từ qua lại của thủ lĩnh kia cùng quân đội Dương Ngọc Quan, chỉ là xem nội dung thư tín, thủ lĩnh mã phỉ này cũng từ trong thương đội đánh cướp lấy được chỗ tốt, dần dần có hơi không nghe lời, mà hắn cũng có chút cảm giác người Dương Ngọc Quan tựa hồ muốn diệt trừ mấy người không nghe lời như mình, cho nên liền cùng bộ lạc Quý La Kiền của thành Quy Tư Kiền cấu kết lại.
Tù trưởng trước của bộ tộc Quý La Kiền, liên hệ với thủ lĩnh mã phỉ, đáp ứng thủ lĩnh mã phỉ này, chỉ cần giết chết Đặc Mục Nhĩ Uyển Nhi, sau khi bọn họ cướp lấy thành Quy Tư Kiền, sẽ chấp thuận thủ lĩnh mã phỉ dẫn người tới đầu thành, trở thành tướng quân trong quân thành Quy Tư Kiền.
Thư từ ở đây, đại bộ phận là những thứ này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.