Chương 410: Người xoay chuyển thiên hạ (2)
Hoàng Kim Hải Ngạn
01/09/2020
“Về phần có thể tìm được hay không, Hư Ngộ sư thúc tổ cũng
nói qua, hành vi của chúng ta, vốn chính là quấy nhiễu vận hành của lẽ trời, mà
quấy nhiễu vận hành của lẽ trời, sẽ luôn xuất hiện các loại trở ngại, nếu chúng
ta tìm được người kia, thì không nói gì, nhưng nếu tìm không được ở Lâm Y, cũng
bình thường.”
“Còn nếu Lâm Y tìm không thấy người kia, dựa theo gợi ý của Hư Ngộ sư thúc tổ, bảo chúng ta tìm kiếm ở hướng tây nam.”
Nghe thấy những lời này, Thích Duy Tín mới yên lòng, nói:
“Sư huynh nói phải, chúng ta đi mặc dù chậm một ngày, nhưng chưa hẳn không thể tìm được người kia, chúng ta tìm kiếm trong thành trước, nếu không có manh mối, lại tìm kiếm theo hướng tây.
“Như vậy tốt nhất.”
Hòa thượng màu da đồng cổ đằng sau kia nói xong, vài hòa thượng lại đội nón trúc lên, đi vào trong thành Lâm Y.
...
...
Mà lúc này, cách thành Lâm Y, trong khách điểm một trấn nhỏ ba trăm dặm, ba nữ nhân, đang tập trung trong một gian phòng.
Trên giường trong gian phòng khách điếm này, có một nam nhân đang nằm, lúc này, hai tay hắn ôm bụng, không ngừng lăn lộn trên giường.
“Đau chết ta rồi! Đau chết ta rồi! Bụng của ta! Ruột của ta như muốn đứt từng đoạn ra!”
Người đàn ông này nằm ở trên giường, không ngừng lăn lộn, giống như đang chịu đựng đau đớn vô cùng tận.
“Hừ... Tôn Nhất Hao, ngươi đừng ở chỗ này giả chết, ta đã sớm kiểm tra rồi, thân thể của ngươi, vốn dĩ không có bất cứ vấn đề gì, ngươi ở trong này, chẳng qua là vì muốn kéo dài thời gian mà thôi, ta khuyên ngươi có chừng có mực, nếu không cho dù là trói, ta cũng phải trói ngươi mang tới Lâm Y!”
Ở trước giường, cách giường gần nhất, là một bạch y nữ tử mười tám mười chín tuổi, lúc này trên gương mặt nàng mang vẻ vô cùng khó chịu, nhìn nam nhân trên giường nói.
Nam nhân trên giường, chính là Tôn Nhất Hao hơn mười ngày trước, đi vào nơi bí mật của Từ Hàng Tĩnh Trai, tiến hành đánh lén.
Tôn Nhất Hao nghe bạch y nữ tử nói như vậy, thân thể lập tức ngừng lăn lộn, đau đớn trên mặt thoáng chốc cũng biến mất tăm, từ trên giường ngồi dậy, nói:
“Ơ? Chuyện gì xảy ra? Ta đột nhiên lại không đau nữa.”
“Ngươi...”
Bạch y thiếu nữ bị biểu hiện của Tôn Nhất Hao chọc giận, nàng không nhịn được cầm chuôi kiếm, thiếu chút nữa rút bảo kiếm ra, nhịn một hồi, mới nói với Tôn Nhất Hao:
“Con người ngươi, nếu không sao rồi, vậy còn không theo chúng ta lên đường? Ngươi nếu đã có khí phách đánh lén địa điểm của Từ Hàng Tĩnh Trai, chẳng lẽ còn không có gan trở về hang ổ hành y tế thế của các ngươi?”
“Ai da! Ai da! Không đúng, bụng ta lại bắt đầu đau rồi! Không được, ta muốn đi cầu! Các ngươi muốn ở đây xem sao?”
Biểu tình của Tôn Nhất Hao, lập tức lại trở nên vô cùng đau đớn, ôm bụng nói với ba nữ nhân.
“Ngươi!”
Nghe Tôn Nhất Hao nói vậy, bạch y thiếu nữ thiếu chút nữa rút kiếm ra, chém chết tên tiểu tử đáng ghét này.
“Bỏ đi, Thanh Oánh, nếu Tôn tiên sinh hắn quá gấp, chúng ta cũng nên tránh mặt một chút.”
Lúc này, sau lưng nàng, hai bạch y nữ nhân tuổi tác thoạt nhìn lớn hơn một chút, khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, nói với cô gái kia.
Hai người này, có lẽ trưởng bối của bạch y thiếu nữ, nghe theo lời của các nàng, bạch y thiếu nữ kia, mới dần dần buông cánh tay cầm kiếm của mình xuống.
Bạch y nữ tử nói chuyện kia, dẫn theo cô gái, rời khỏi phòng.
“Thật là tức chết người!”
Ra khỏi phòng, bạch y thiếu nữ mới tức giận nói.
“Thanh Oánh, căn cơ võ công hay là tu hành của ngươi không tồi, nhưng tâm tính tu dưỡng lại quá kém, mới bắt đầu như vậy đã nổi nóng rồi, chỉ có thể nói rõ, ngươi không chuyên tâm tu luyện.”
Trưởng bối của bạch y thiếu nữ kia nói.
“Nhưng mà, nhưng mà...”
Bạch y thiếu nữ liên tục nói hai tiếng nhưng mà, nhưng nhìn ánh mắt trưởng bối, lại không có cách gì nói ra lời tiếp theo.
“Haizz, Thanh Oánh, ngươi nên học hỏi sư tỷ Thanh Âm của ngươi một chút, nàng là người tu hành Từ Hàng Kiếm Điển cao minh nhất trong đám thế hệ các ngươi, gần như vượt vượt qua chúng ta... Thậm chí, nàng đã bắt đầu tu hành Đại Thế Kinh.”
“Đúng vậy... Thanh Âm sư tỷ là thiên tài đặc biệt xuất sắc, nàng là thần tượng của ta.”
Nghe thấy trưởng bối nói Thanh Âm sư tỷ của mình, bạch y thiếu nữ liền lộ ra biểu tình ngưỡng mộ.
“Hai vị sư thúc, nghe nói lần này lúc Thanh Âm tu luyện Đại Thế Kinh, thậm chí nhìn thấy thế giới tương lai của chúng ta, là như thế nào vậy?”
Nhắc đến chuyện của Thanh Âm, bạch y thiếu nữ chợt nhớ tới một chuyện, hỏi hai vị trưởng bối.
Nghe bạch y thiếu nữ nói, hàng mày trưởng bối của nàng chau lại, có điều cuối cùng vẫn gật đầu.
“Thanh Oánh, chuyện này, ngươi biết là được rồi, không nên dễ dàng nói ra bên ngoài như vậy, đệ tử trong bổn môn, người tu hành Đại Thế Kinh, kiến thức thần thông có được, không có người không ổn, mà căn cứ kết quả Thanh Âm tu hành Đại Thế Kinh lần này xem ra, nhiều nhất không quá ba năm, thiên hạ sẽ lại xuất hiện một trận kiếp nạn chân chính.”
“Đến lúc đó, sinh linh thiên hạ, có thể tồn tại được hay không, còn là chuyện rất khó nói, lần này chúng ta ra ngoài, chính là đi tìm người mang vận mệnh xoay chuyển thiên hạ, gây ra trận kiếp nạn này.”
“Chỉ là người này, có một chút dính líu với Tôn Nhất Hao trong phòng, cho nên chúng ta mới phải áp giải hắn, đi đến thành Lâm Y, có điều, nơi đó là phạm vi thế lực của hành y tế thế, còn có quân Xích Kỳ Lương Châu, đối với hành động chúng ta có thể có cản trở rất lớn.”
“Chúng ta đã bàn bạc với Thanh Âm sư tỷ của ngươi, nàng đã đi trước một bước, tìm kiếm người kia, còn chúng ta dẫn Tôn Nhất Hao đến thành Lâm Y, chia nhau hành động, vốn dĩ tốc độ của Thanh Âm nhanh hơn chúng ta một chút, lại thêm chúng ta dẫn theo Tôn Nhất Hao này... Hắn trên đường đi không phải có vấn đề này, thì lại lấy vấn đề khác, liên lụy tốc độ của chúng ta.”
“Có lẽ, bây giờ Thanh Âm sư tỷ của ngươi, đã đến Lâm Y rồi.”
Bạch y thiếu nữ nghe đến đó, mới nhẹ gật đầu.
Vào lúc này, lỗ tai ba nữ nhân đồng loạt dựng đứng, dường như phát hiện khác thường.
“Tôn Nhất Hao kia, lại mở cửa sổ chạy trốn.”
Hai bạch y nữ nhân lớn tuổi hơn chút nhíu mày nói.
“Hắn thật không biết xấu hổ, không phải thấy võ công của hắn đã bị trai chủ phong bế, chúng ta làm gì có chăm sóc hắn kỹ như vậy? Đã thế còn không biết xấu hổ chạy trốn, xem ta bắt hắn về lại đây!”
Bạch y thiếu nữ nghiến răng nghiến lợi nói, dứt lời xoay người đi vào trong phòng, nhảy ra ngoài cửa sổ.
Mặc dù nàng cũng là đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai, có điều xem ra tuổi tác còn nhỏ, rất nhiều công pháp tu tâm của Từ Hàng Tĩnh Trai vẫn còn chưa học được. Có vẻ khá là bốc đồng nóng tính, càng giống nữ tử nhân gian hơn.
Hai người trưởng bối của nàng, lại không khỏi nhìn nhau cười khổ một tiếng, tiết mục này, trên đường đi không biết trình diễn bao nhiêu lần rồi, chỉ có điều Tôn Nhất Hao kia, sau khi mất đi võ công, một lần cũng không chạy trốn thành công.
“Còn nếu Lâm Y tìm không thấy người kia, dựa theo gợi ý của Hư Ngộ sư thúc tổ, bảo chúng ta tìm kiếm ở hướng tây nam.”
Nghe thấy những lời này, Thích Duy Tín mới yên lòng, nói:
“Sư huynh nói phải, chúng ta đi mặc dù chậm một ngày, nhưng chưa hẳn không thể tìm được người kia, chúng ta tìm kiếm trong thành trước, nếu không có manh mối, lại tìm kiếm theo hướng tây.
“Như vậy tốt nhất.”
Hòa thượng màu da đồng cổ đằng sau kia nói xong, vài hòa thượng lại đội nón trúc lên, đi vào trong thành Lâm Y.
...
...
Mà lúc này, cách thành Lâm Y, trong khách điểm một trấn nhỏ ba trăm dặm, ba nữ nhân, đang tập trung trong một gian phòng.
Trên giường trong gian phòng khách điếm này, có một nam nhân đang nằm, lúc này, hai tay hắn ôm bụng, không ngừng lăn lộn trên giường.
“Đau chết ta rồi! Đau chết ta rồi! Bụng của ta! Ruột của ta như muốn đứt từng đoạn ra!”
Người đàn ông này nằm ở trên giường, không ngừng lăn lộn, giống như đang chịu đựng đau đớn vô cùng tận.
“Hừ... Tôn Nhất Hao, ngươi đừng ở chỗ này giả chết, ta đã sớm kiểm tra rồi, thân thể của ngươi, vốn dĩ không có bất cứ vấn đề gì, ngươi ở trong này, chẳng qua là vì muốn kéo dài thời gian mà thôi, ta khuyên ngươi có chừng có mực, nếu không cho dù là trói, ta cũng phải trói ngươi mang tới Lâm Y!”
Ở trước giường, cách giường gần nhất, là một bạch y nữ tử mười tám mười chín tuổi, lúc này trên gương mặt nàng mang vẻ vô cùng khó chịu, nhìn nam nhân trên giường nói.
Nam nhân trên giường, chính là Tôn Nhất Hao hơn mười ngày trước, đi vào nơi bí mật của Từ Hàng Tĩnh Trai, tiến hành đánh lén.
Tôn Nhất Hao nghe bạch y nữ tử nói như vậy, thân thể lập tức ngừng lăn lộn, đau đớn trên mặt thoáng chốc cũng biến mất tăm, từ trên giường ngồi dậy, nói:
“Ơ? Chuyện gì xảy ra? Ta đột nhiên lại không đau nữa.”
“Ngươi...”
Bạch y thiếu nữ bị biểu hiện của Tôn Nhất Hao chọc giận, nàng không nhịn được cầm chuôi kiếm, thiếu chút nữa rút bảo kiếm ra, nhịn một hồi, mới nói với Tôn Nhất Hao:
“Con người ngươi, nếu không sao rồi, vậy còn không theo chúng ta lên đường? Ngươi nếu đã có khí phách đánh lén địa điểm của Từ Hàng Tĩnh Trai, chẳng lẽ còn không có gan trở về hang ổ hành y tế thế của các ngươi?”
“Ai da! Ai da! Không đúng, bụng ta lại bắt đầu đau rồi! Không được, ta muốn đi cầu! Các ngươi muốn ở đây xem sao?”
Biểu tình của Tôn Nhất Hao, lập tức lại trở nên vô cùng đau đớn, ôm bụng nói với ba nữ nhân.
“Ngươi!”
Nghe Tôn Nhất Hao nói vậy, bạch y thiếu nữ thiếu chút nữa rút kiếm ra, chém chết tên tiểu tử đáng ghét này.
“Bỏ đi, Thanh Oánh, nếu Tôn tiên sinh hắn quá gấp, chúng ta cũng nên tránh mặt một chút.”
Lúc này, sau lưng nàng, hai bạch y nữ nhân tuổi tác thoạt nhìn lớn hơn một chút, khoảng chừng hơn ba mươi tuổi, nói với cô gái kia.
Hai người này, có lẽ trưởng bối của bạch y thiếu nữ, nghe theo lời của các nàng, bạch y thiếu nữ kia, mới dần dần buông cánh tay cầm kiếm của mình xuống.
Bạch y nữ tử nói chuyện kia, dẫn theo cô gái, rời khỏi phòng.
“Thật là tức chết người!”
Ra khỏi phòng, bạch y thiếu nữ mới tức giận nói.
“Thanh Oánh, căn cơ võ công hay là tu hành của ngươi không tồi, nhưng tâm tính tu dưỡng lại quá kém, mới bắt đầu như vậy đã nổi nóng rồi, chỉ có thể nói rõ, ngươi không chuyên tâm tu luyện.”
Trưởng bối của bạch y thiếu nữ kia nói.
“Nhưng mà, nhưng mà...”
Bạch y thiếu nữ liên tục nói hai tiếng nhưng mà, nhưng nhìn ánh mắt trưởng bối, lại không có cách gì nói ra lời tiếp theo.
“Haizz, Thanh Oánh, ngươi nên học hỏi sư tỷ Thanh Âm của ngươi một chút, nàng là người tu hành Từ Hàng Kiếm Điển cao minh nhất trong đám thế hệ các ngươi, gần như vượt vượt qua chúng ta... Thậm chí, nàng đã bắt đầu tu hành Đại Thế Kinh.”
“Đúng vậy... Thanh Âm sư tỷ là thiên tài đặc biệt xuất sắc, nàng là thần tượng của ta.”
Nghe thấy trưởng bối nói Thanh Âm sư tỷ của mình, bạch y thiếu nữ liền lộ ra biểu tình ngưỡng mộ.
“Hai vị sư thúc, nghe nói lần này lúc Thanh Âm tu luyện Đại Thế Kinh, thậm chí nhìn thấy thế giới tương lai của chúng ta, là như thế nào vậy?”
Nhắc đến chuyện của Thanh Âm, bạch y thiếu nữ chợt nhớ tới một chuyện, hỏi hai vị trưởng bối.
Nghe bạch y thiếu nữ nói, hàng mày trưởng bối của nàng chau lại, có điều cuối cùng vẫn gật đầu.
“Thanh Oánh, chuyện này, ngươi biết là được rồi, không nên dễ dàng nói ra bên ngoài như vậy, đệ tử trong bổn môn, người tu hành Đại Thế Kinh, kiến thức thần thông có được, không có người không ổn, mà căn cứ kết quả Thanh Âm tu hành Đại Thế Kinh lần này xem ra, nhiều nhất không quá ba năm, thiên hạ sẽ lại xuất hiện một trận kiếp nạn chân chính.”
“Đến lúc đó, sinh linh thiên hạ, có thể tồn tại được hay không, còn là chuyện rất khó nói, lần này chúng ta ra ngoài, chính là đi tìm người mang vận mệnh xoay chuyển thiên hạ, gây ra trận kiếp nạn này.”
“Chỉ là người này, có một chút dính líu với Tôn Nhất Hao trong phòng, cho nên chúng ta mới phải áp giải hắn, đi đến thành Lâm Y, có điều, nơi đó là phạm vi thế lực của hành y tế thế, còn có quân Xích Kỳ Lương Châu, đối với hành động chúng ta có thể có cản trở rất lớn.”
“Chúng ta đã bàn bạc với Thanh Âm sư tỷ của ngươi, nàng đã đi trước một bước, tìm kiếm người kia, còn chúng ta dẫn Tôn Nhất Hao đến thành Lâm Y, chia nhau hành động, vốn dĩ tốc độ của Thanh Âm nhanh hơn chúng ta một chút, lại thêm chúng ta dẫn theo Tôn Nhất Hao này... Hắn trên đường đi không phải có vấn đề này, thì lại lấy vấn đề khác, liên lụy tốc độ của chúng ta.”
“Có lẽ, bây giờ Thanh Âm sư tỷ của ngươi, đã đến Lâm Y rồi.”
Bạch y thiếu nữ nghe đến đó, mới nhẹ gật đầu.
Vào lúc này, lỗ tai ba nữ nhân đồng loạt dựng đứng, dường như phát hiện khác thường.
“Tôn Nhất Hao kia, lại mở cửa sổ chạy trốn.”
Hai bạch y nữ nhân lớn tuổi hơn chút nhíu mày nói.
“Hắn thật không biết xấu hổ, không phải thấy võ công của hắn đã bị trai chủ phong bế, chúng ta làm gì có chăm sóc hắn kỹ như vậy? Đã thế còn không biết xấu hổ chạy trốn, xem ta bắt hắn về lại đây!”
Bạch y thiếu nữ nghiến răng nghiến lợi nói, dứt lời xoay người đi vào trong phòng, nhảy ra ngoài cửa sổ.
Mặc dù nàng cũng là đệ tử Từ Hàng Tĩnh Trai, có điều xem ra tuổi tác còn nhỏ, rất nhiều công pháp tu tâm của Từ Hàng Tĩnh Trai vẫn còn chưa học được. Có vẻ khá là bốc đồng nóng tính, càng giống nữ tử nhân gian hơn.
Hai người trưởng bối của nàng, lại không khỏi nhìn nhau cười khổ một tiếng, tiết mục này, trên đường đi không biết trình diễn bao nhiêu lần rồi, chỉ có điều Tôn Nhất Hao kia, sau khi mất đi võ công, một lần cũng không chạy trốn thành công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.