Chương 441: Nội đan đại yêu (2)
Hoàng Kim Hải Ngạn
01/09/2020
Về phần yêu tộc, tuy rằng yêu tộc một khi biến hóa thì
đương nhiên so với nhân tộc và tiên tộc thì gân cốt cường tráng hơn, hơn nữa
thiên phú thần thông mạnh hơn pháp thuật bình thường, đáng tiếc bọn họ tuy rằng
mạnh, nhưng mạnh không hơn được võ giả phàm trần đạt trình độ cao nhất, bản
lĩnh cao cường nhưng lại không có bì được với tiên tộc, hơn nữa năng lực học tập
của yêu tộc không bằng tộc người, cho nên về thế lực thì yếu hơn tiên tộc, nhất
là đại yêu của yêu tộc phải tích lũy qua năm tháng, không tu hành được mấy ngàn
năm thì không thể biến hóa. Cho nên lúc chiến đấu, tuy rằng thỉnh thoảng có mấy
đại yêu hết sức cường đại, thậm chí có thể chém giết cao thủ võ đạo nhân gian,
nhưng thực lực chỉnh thể thì lại không bằng.
Những thứ này đều là ở trong bản ghi chép của Lỗ thị di thư.
Tô Bằng nghe xong, không khỏi có chút cảm khái, nghĩ tới đầm lầy Thiên Nhãn lúc trước, những lời nói mà mẹ con Bạch Hồ nói với mình kia.
Thiếu phụ Bạch Hồ, Bạch Tố kia đã nói với mình rất rõ ràng, pháp thuật tu hành đến cuối cùng, tuy rằng cũng có tác dụng thần kỳ, nhưng không cách nào thắng được cao thủ võ đạo chân chính, thậm chí trước một số pháp thuật công kích, cao thủ võ đạo không cần ra tay, chỉ cần một ánh mắt đã có thể phá vỡ được.
Lúc này so sánh với Lỗ thị di thư, Tô Bằng mới phát hiện quả thật như thế, cao thủ võ đạo thời cổ thật sự khiến tiên ma phải lui tránh.
Chẳng qua là những cao thủ kia, cũng phải là đạt tới trình tự tu vi như Đại sư huynh của mình mới đủ.
...
Lúc Tô Bằng đang suy tư, hai người Thái Tuấn Hoa cùng với Lương Úy cũng đã xem xong sách.
Lúc này hai người dĩ nhiên đã biết được tác dụng của năm viên nội đan ở trong quan tài thủy tinh, không khỏi cũng có chút suy tính.
Mà trong tám cái quan tài thủy tinh này, ngoại trừ năm cái có để nội đan đại yêu ra, một cái để Lỗ thị di thư, còn có một quan tài thủy tinh đựng một bộ trang bị.
Bộ trang bị này, là sáo trang toàn thân, lại thêm một đôi giày, cùng với một chiếc áo choàng.
Trong Lỗ thị di thư” ghi lại, bộ trang bị này là trang bị của người ba mắt cho Lỗ Ban lúc trước, tuy rằng thoạt nhìn không tính là quá thu hút, nhưng hiệu quả của trang bị lại không tệ.
Tô Bằng nhìn phần giới thiệu một chút, trong lòng có chút chùng xuống. Bộ trang bị này cùng với y phục tơ vàng và Đăng Thiên Ngoa trên người mình chênh lệch không là bao, trên đại thể là trang bị cùng một cấp bậc, cũng không tính quá để ý.
Đồ vật còn lại trong quan tài thủy tinh cuối cùng lại khiến cho Tô Bằng chú ý, bởi vì vật phẩm trôi lơ lửng ở trong quan tài thủy tinh, thế nhưng lại giống như lệnh bài hình ngũ giác được đặt ở trong đài điều khiển, chẳng qua là tượng hình Đồ Đằng ở mặt trên cũng không giống nhau.
Tô Bằng đưa tay, thăm dò vào trong quầng sáng tạo thành từ quan tài thủy tinh, lấy cái lệnh bài này ra ngoài.
Lúc cầm khối lệnh bài này vào tay, tuy trọng lượng gần như giống với lệnh bài trên phiến đá khống chế ngoài kia, nhưng trực giác của Tô Bằng lại cảm thấy được, chức năng của vật này hẳn là không giống như tấm lệnh bài kia.
“Tề huynh?
Lúc Tô Bằng đang suy tư, thanh âm của Thái Tuấn Hoa đưa hắn kéo về thực tế.
“Làm sao vậy?
“Tề huynh... Những vật phẩm này, đều là thu hoạch của cuộc thám hiểm lần này của chúng ta, mới vừa rồi phu nhân ta nói, chúng ta... Có phải là nên phân phối vật phẩm một chút không?
Thái Tuấn Hoa hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, cũng nhẹ gật đầu, lần mạo hiểm này, thu hoạch lớn nhất, chính là mấy viên nội đan đại yêu này, lúc này cũng nên phân phối một chút.
“Bộ trang bị kia, ta cũng không cần, những thứ còn lại, chúng ta lên kế hoạch một chút đi.
Tô Bằng nói.
Thái Tuấn Hoa nghe xong, trầm ngâm một chút.
Hắn hết sức thích hai bộ trang bị mà Tô Bằng mang đến, hắn và phu nhân Lương Úy đang cần hai kiện trang bị phòng thân không tệ, trang phục chiến đấu cùng với Vũ Y Nghê Hồng của Tô Bằng rất thích hợp với hai người bọn họ.
Nhưng bộ trang bị ở trong quan tài thủy tinh kia thoạt nhìn xem ra không tồi, chỉ có điều không phải là trang phục nữ, có lẽ chỉ có mình dùng được.
Mâu thuẫn chủ yếu là ở chỗ năm viên nội đan đại yêu kia.
Tất cả đồ vật có giá trị ở đây, dựa theo đạo lý đều là chia đều cho ba người một người một phần.
Nhưng mà năm viên nội đan đại yêu kia, quả thật khiến Thái Tuấn Hoa không biết làm sao chia mới tốt.
Theo lý thuyết, mỗi người hẳn là có hơn 1.5 viên nội đan, nhưng mà nội đan này không thể cắt ra, ngoại trừ mỗi người một viên ra, còn dư lại hai viên không biết nên chia thế nào mới được đây.
Vậy cũng chỉ có thể dùng những thứ vật phẩm khác mà chia giá trị.
Suy nghĩ một lát, Thái Tuấn Hoa nói với Tô Bằng:
“Tề huynh, trên người ta vừa mới có một lá bùa giám định mua được từ Hội Trân Bảo, không bằng chúng ta nhìn một chút xem nội đan này đến tột cùng là hiệu quả như thế nào, được không?
Tô Bằng gật đầu, làm một cái thủ hiệu mời.
Thái Tuấn Hoa từ trên người lấy ra một lá bùa, cắn ngón tay một cái, bôi một ít máu lên phía trên, sau đó dùng nội lực thúc đẩy làm cho lá bùa bốc cháy lên, sau đó hóa thành một đạo bạch quang rơi vào một viên nội đan đại yêu.
Thái Tuấn Hoa nhắm mắt lại, qua một hồi lâu, mới mở mắt thở dài một hơi, nói:
“Thuộc tính thấy được rồi, nội công tăng lên ba đến năm cấp bậc, thu được hơn hai mươi vạn kinh nghiệm thực chiến, thu được phương pháp tu luyện của đại yêu, chỉ là không xác định loài người có thể tu luyện được hay không, thu được một phần trí nhớ của đại yêu... Nhưng cũng có hạn chế về mặt sử dụng, sợ là chúng ta tạm thời đều sử dụng không được.
“Ồ? Người sử dụng nội đan đại yêu, có điều kiện gì nữa sao?
“Có, phải tu hành qua loại kỹ năng pháp thuật, hơn nữa còn là loại kỹ năng công pháp chủ tu của Đạo gia hoặc là Phật gia, mới có thể sử dụng nội đan đại yêu. Hơn nữa căn cứ vào trình độ tu hành công pháp của mỗi người, cũng có hạn chế về mặt sử dụng. Trình độ cấp thấp chỉ có thể thổ nạp được một viên nội đan, mà còn cao nhất cũng không cách nào thổ nạp được quá ba viên nội đan.
Thái Tuấn Hoa khẽ cau mày, nói với Tô Bằng.
Nội đan đại yêu này, quả thật không tính là vật phàm, chỉ cần học được cách tu luyện, là có thể thong thả tiêu hóa hai mươi vạn kinh nghiệm thực chiến, võ công của Thái Tuấn Hoa cũng chưa có tu hành đến mức tận cùng, rất cần kinh nghiệm thực chiến để thăng cấp.
Những thứ này đều là ở trong bản ghi chép của Lỗ thị di thư.
Tô Bằng nghe xong, không khỏi có chút cảm khái, nghĩ tới đầm lầy Thiên Nhãn lúc trước, những lời nói mà mẹ con Bạch Hồ nói với mình kia.
Thiếu phụ Bạch Hồ, Bạch Tố kia đã nói với mình rất rõ ràng, pháp thuật tu hành đến cuối cùng, tuy rằng cũng có tác dụng thần kỳ, nhưng không cách nào thắng được cao thủ võ đạo chân chính, thậm chí trước một số pháp thuật công kích, cao thủ võ đạo không cần ra tay, chỉ cần một ánh mắt đã có thể phá vỡ được.
Lúc này so sánh với Lỗ thị di thư, Tô Bằng mới phát hiện quả thật như thế, cao thủ võ đạo thời cổ thật sự khiến tiên ma phải lui tránh.
Chẳng qua là những cao thủ kia, cũng phải là đạt tới trình tự tu vi như Đại sư huynh của mình mới đủ.
...
Lúc Tô Bằng đang suy tư, hai người Thái Tuấn Hoa cùng với Lương Úy cũng đã xem xong sách.
Lúc này hai người dĩ nhiên đã biết được tác dụng của năm viên nội đan ở trong quan tài thủy tinh, không khỏi cũng có chút suy tính.
Mà trong tám cái quan tài thủy tinh này, ngoại trừ năm cái có để nội đan đại yêu ra, một cái để Lỗ thị di thư, còn có một quan tài thủy tinh đựng một bộ trang bị.
Bộ trang bị này, là sáo trang toàn thân, lại thêm một đôi giày, cùng với một chiếc áo choàng.
Trong Lỗ thị di thư” ghi lại, bộ trang bị này là trang bị của người ba mắt cho Lỗ Ban lúc trước, tuy rằng thoạt nhìn không tính là quá thu hút, nhưng hiệu quả của trang bị lại không tệ.
Tô Bằng nhìn phần giới thiệu một chút, trong lòng có chút chùng xuống. Bộ trang bị này cùng với y phục tơ vàng và Đăng Thiên Ngoa trên người mình chênh lệch không là bao, trên đại thể là trang bị cùng một cấp bậc, cũng không tính quá để ý.
Đồ vật còn lại trong quan tài thủy tinh cuối cùng lại khiến cho Tô Bằng chú ý, bởi vì vật phẩm trôi lơ lửng ở trong quan tài thủy tinh, thế nhưng lại giống như lệnh bài hình ngũ giác được đặt ở trong đài điều khiển, chẳng qua là tượng hình Đồ Đằng ở mặt trên cũng không giống nhau.
Tô Bằng đưa tay, thăm dò vào trong quầng sáng tạo thành từ quan tài thủy tinh, lấy cái lệnh bài này ra ngoài.
Lúc cầm khối lệnh bài này vào tay, tuy trọng lượng gần như giống với lệnh bài trên phiến đá khống chế ngoài kia, nhưng trực giác của Tô Bằng lại cảm thấy được, chức năng của vật này hẳn là không giống như tấm lệnh bài kia.
“Tề huynh?
Lúc Tô Bằng đang suy tư, thanh âm của Thái Tuấn Hoa đưa hắn kéo về thực tế.
“Làm sao vậy?
“Tề huynh... Những vật phẩm này, đều là thu hoạch của cuộc thám hiểm lần này của chúng ta, mới vừa rồi phu nhân ta nói, chúng ta... Có phải là nên phân phối vật phẩm một chút không?
Thái Tuấn Hoa hỏi Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, cũng nhẹ gật đầu, lần mạo hiểm này, thu hoạch lớn nhất, chính là mấy viên nội đan đại yêu này, lúc này cũng nên phân phối một chút.
“Bộ trang bị kia, ta cũng không cần, những thứ còn lại, chúng ta lên kế hoạch một chút đi.
Tô Bằng nói.
Thái Tuấn Hoa nghe xong, trầm ngâm một chút.
Hắn hết sức thích hai bộ trang bị mà Tô Bằng mang đến, hắn và phu nhân Lương Úy đang cần hai kiện trang bị phòng thân không tệ, trang phục chiến đấu cùng với Vũ Y Nghê Hồng của Tô Bằng rất thích hợp với hai người bọn họ.
Nhưng bộ trang bị ở trong quan tài thủy tinh kia thoạt nhìn xem ra không tồi, chỉ có điều không phải là trang phục nữ, có lẽ chỉ có mình dùng được.
Mâu thuẫn chủ yếu là ở chỗ năm viên nội đan đại yêu kia.
Tất cả đồ vật có giá trị ở đây, dựa theo đạo lý đều là chia đều cho ba người một người một phần.
Nhưng mà năm viên nội đan đại yêu kia, quả thật khiến Thái Tuấn Hoa không biết làm sao chia mới tốt.
Theo lý thuyết, mỗi người hẳn là có hơn 1.5 viên nội đan, nhưng mà nội đan này không thể cắt ra, ngoại trừ mỗi người một viên ra, còn dư lại hai viên không biết nên chia thế nào mới được đây.
Vậy cũng chỉ có thể dùng những thứ vật phẩm khác mà chia giá trị.
Suy nghĩ một lát, Thái Tuấn Hoa nói với Tô Bằng:
“Tề huynh, trên người ta vừa mới có một lá bùa giám định mua được từ Hội Trân Bảo, không bằng chúng ta nhìn một chút xem nội đan này đến tột cùng là hiệu quả như thế nào, được không?
Tô Bằng gật đầu, làm một cái thủ hiệu mời.
Thái Tuấn Hoa từ trên người lấy ra một lá bùa, cắn ngón tay một cái, bôi một ít máu lên phía trên, sau đó dùng nội lực thúc đẩy làm cho lá bùa bốc cháy lên, sau đó hóa thành một đạo bạch quang rơi vào một viên nội đan đại yêu.
Thái Tuấn Hoa nhắm mắt lại, qua một hồi lâu, mới mở mắt thở dài một hơi, nói:
“Thuộc tính thấy được rồi, nội công tăng lên ba đến năm cấp bậc, thu được hơn hai mươi vạn kinh nghiệm thực chiến, thu được phương pháp tu luyện của đại yêu, chỉ là không xác định loài người có thể tu luyện được hay không, thu được một phần trí nhớ của đại yêu... Nhưng cũng có hạn chế về mặt sử dụng, sợ là chúng ta tạm thời đều sử dụng không được.
“Ồ? Người sử dụng nội đan đại yêu, có điều kiện gì nữa sao?
“Có, phải tu hành qua loại kỹ năng pháp thuật, hơn nữa còn là loại kỹ năng công pháp chủ tu của Đạo gia hoặc là Phật gia, mới có thể sử dụng nội đan đại yêu. Hơn nữa căn cứ vào trình độ tu hành công pháp của mỗi người, cũng có hạn chế về mặt sử dụng. Trình độ cấp thấp chỉ có thể thổ nạp được một viên nội đan, mà còn cao nhất cũng không cách nào thổ nạp được quá ba viên nội đan.
Thái Tuấn Hoa khẽ cau mày, nói với Tô Bằng.
Nội đan đại yêu này, quả thật không tính là vật phàm, chỉ cần học được cách tu luyện, là có thể thong thả tiêu hóa hai mươi vạn kinh nghiệm thực chiến, võ công của Thái Tuấn Hoa cũng chưa có tu hành đến mức tận cùng, rất cần kinh nghiệm thực chiến để thăng cấp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.