Chương 754: Phù Quang Lược Ảnh (2)
Hoàng Kim Hải Ngạn
30/04/2021
Một đôi song kiếm tím xanh này, giống như quấn quanh lấy nhau, không ngừng quấn giao biến ảo lẫn nhau mà bay tới, nhưng bởi vì hai thanh kiếm này là sử dụng vật liệu đặc thù làm thành, như vậy giao nhau quấn quanh như xoắn ốc bay tới, chẳng những không có giảm bớt tốc độ ngược lại còn giúp nhau gia tốc, càng lúc càng nhanh.
Trong con mắt Tô Bằng, cũng là ảnh ngược của đôi song kiếm tím xanh này, đôi kiếm này tốc độ cực nhanh, mà uy lực cực lớn, đảo mắt đã tới ngay trước mặt Tô Bằng.
“Chém!"
Lúc song kiếm tím xanh xen lẫn với sấm gió đi tới trước mặt, Tô Bằng lại chém ra một kiếm Vô Phong Kiếm trên không trung.
Một kiếm này, tốc độ Tô Bằng huơ bảo kiếm ra cũng không chậm hơn bình thường, nhưng cũng không nhanh hơn bao nhiêu, tuy nhiên nó lại vừa vặn đón nhận được song kiếm tím xanh với tốc độ siêu nhanh này, giống như đôi kiếm này chính là vội tới để Tô Bằng chém trúng vậy.
Chỉ nghe không trung vang lên một thanh âm tựa như tiếng sấm, phi kiếm màu tím bay ở phía trước kia bị một chiêu rút kiếm cảnh giới hợp khí này của Tô Bằng chém nát bấy, trực tiếp rơi xuống từ không trung, mà còn phi kiếm màu xanh bay chậm một chút cũng bị đánh nát hơn nửa đoạn, phần sau phi kiếm xoay tròn bay ra ngoài, cũng rốt cuộc không nghe được hiệu lệnh của chủ nhân phi kiếm kia, trực tiếp bay ra ngoài rơi vào ở dưới vực sâu.
Dưới cầu treo sâu thẳm, căn bản nhìn không thấy đáy, dường như là vô cùng vô tận, nhìn màu sắc sâu thẳm liền khiến người ta có cảm giác được một loại ma lực tà ác, người tâm thần không đủ kiên định thậm chí sẽ không nhịn được có xúc động muốn nhảy xuống, một đoạn phi kiếm màu xanh này rơi xuống, rất nhanh liền không còn bóng dáng nữa.
"Vèo!"
"Phụt!"
Lúc phi kiếm màu tím bị chém vỡ, mà còn phi kiếm màu xanh bị văng tung tóe, hai thanh âm vang lên.
Âm thanh phía trước dạ lực lượng pháp thuật trên song kiếm tím xanh, tuy rằng song kiếm bị hủy, nhưng lực lượng pháp thuật trên mặt lại bị kích thích hình thành một lưới điện sấm sét. Bao phủ quanh thân Tô Bằng.
Mà âm thanh phía sau, lại là ở trên thạch trụ kia, thuật sĩ áo trắng hơn năm mươi tuổi kia phun ra một búng máu.
Song kiếm tím xanh này là do máu tươi của hắn tế luyện ra, lúc này bị hủy, ngực của thuật sĩ áo trắng hơn năm mươi tuổi này giống như là bị búa tạ đánh vào, không nhịn được liền phun ra một búng máu.
Nhưng mà một búng máu người này nhổ ra lại giống như không phải của mình, tay lập tức thăm dò vào ngực mình, con mắt vẫn còn chăm chú nhìn theo hướng Tô Bằng, muốn xem một chiêu mới vừa rồi có giật điện Tô Bằng ngã xuống vực sâu vô tận hay không.
Chẳng qua là, thế gian làm gì có chuyện được như hắn mong muốn?
Trong lưới sấm sét trên cầu treo, thân hình Tô Bằng trực tiếp từ trong đó xông phá ra, tiếp tục cước đạp hư không, đánh tới chỗ thạch trụ.
Thật ra thì Tô Bằng cũng không phải là không có chuyện gì, uy lực của lưới sấm sét nọ không tầm thường, thân thể Tô Bằng trong nháy mắt cũng có một cảm giác hơi tê dật, thiếu chút nữa thật sự rớt xuống.
Có điều nội công Tô Bằng tu hành, là nội công Cửu Dương Thần Công thiên hạ hiếm có, nếu là nội công tốt nhất tất nhiên sẽ không yếu đuối như thế.
Nếu nội công tầm thường, lưới sấm sét vừa rồi cũng đủ đánh nội lực xơ xác, mà còn để Tô Bằng ngã vào vực sâu, nhưng mà nội lực Cửu Dương không thể so sánh với nội lực bình thường được, cho dù thân thể hắn tê dại thì vẫn chuyển động như cũ.
Tô Bằng tuy rằng trong nháy mắt thân thể tê dại, nhưng lập tức, nội lực Cửu Dương liền kích thích thân thể Tô Bằng khôi phục thái độ bình thường, lực lượng của những điện sét đó tất nhiên đều bị trục xuất khỏi thân thể.
Chỉ là mặc dù có nội công Cửu Dương, tóc Tô Bằng lúc xuyên qua lưới sấm sét cũng bị điện giật dựng đứng lên, giờ phút này còn tản ra một chút mùi khét, thậm chí còn có một dúm tóc dưới tác dụng của tĩnh điện vẫn còn trơ trơ dựng đứng.
Có điều thân pháp Lăng Vân Phi Độ của Tô Bằng lại không bị ảnh hưởng, tiếp tục vọt tới trước.
Thân thể Tô Bằng bay trên không trung, ánh mắt ý thức lại tập trung vào thuật sĩ áo trắng trung niên dùng song kiếm tím xanh công kích mình.
“Tới mà không chào cũng thất lễ!"
Trong lòng Tô Bằng thì thầm, đồng thời tâm niệm vừa động, một đạo hư ảnh dung hợp kiếm ý cùng với nội lực vọt tới thuật sĩ áo trắng trung niên kia.
Kiếm ý võ công... Phù quang lược ảnh!
Thuật sĩ áo trắng trung niên đứng ở thạch trụ kia dường như đã dự đoán được, khi song kiếm tím xanh của hắn không có thành công ngược lại còn bị đánh văng tung tóe, trong lòng đã dự đoán được mình nhất định là mục tiêu công kích thứ nhất của Tô Bằng.
Cho nên, lúc hắn thổ huyết tay đồng thời đã đưa vào trong ngực, mò tới một pháp bảo bảo vệ tánh mạng của hắn.
Chỉ là, hắn không ngờ, Tô Bằng tới trả thù nhanh như vậy, thậm chí đối phương còn chưa đến thạch trụ, mà sự trả thù đã tới rồi.
Nhưng người này phản ứng rất nhanh, gần như trong nháy mắt, hắn kích hoạt pháp bảo bảo vệ tánh mạng trong tay mình.
"Bịch!"
Trong nháy mắt, một lá chắn bảo vệ pháp thuật màu vàng nhạt từ trên người hắn hiện lên, dường như muốn thay hắn ngăn trở kiếm pháp phù quang lược ảnh của Tô Bằng.
Thuật sĩ áo trắng trung niên này đối với pháp bảo bảo vệ tánh mạng này của mình rất có lòng tin, thứ này đã cứu tính mạng của hắn không chỉ một lần, thứ này cho dù bị bắn ngàn vạn mũi tên cũng có thể chống cự trong một thời gian nhất định, Tô Bằng chỉ bắn ra một đạo hư ảnh, hắn tự tin có thể đỡ nổi.
Nhưng mà, hắn lập tức liền phát hiện, mình đã nghĩ lầm rồi.
“Răng rắc!"
Một tiếng giống như là thủy tinh vỡ nát vang lên.
Cái khiên màu vàng nhạt xuất hiện quanh thân hắn kia, giống như là thủy tinh, trong nháy mắt đã bị kiếm pháp phù quang lược ảnh của Tô Bằng đột phá.
Có điều hư ảnh của kiếm pháp phù quang lược ảnh lại bởi vì cái khiên màu vàng nhạt này ngăn cản, dường như trở nên phai nhạt một chút, nhưng vẫn đâm vào trên người thuật sĩ trung niên áo trắng này được.
Thuật sĩ trung niên áo trắng ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không có phát ra liền đã biến thành cái hồ lô lăn lông lốc, phun ra ngụm máu tươi bị đánh bay ra ngoài.
Chỉ là pháp bảo của hắn dù sao cũng cản trở được một phận hư ảnh của kiếm pháp phù quang lược ảnh, cho nên hắn cũng không có bị thành một lớp da khô, nhưng sống chết cũng không biết ra sao.
Lúc này Tô Bằng thì liên tục bay vút trên không trung, đi tới trên đỉnh thạch trụ.
Mà còn võ giả áo xanh trung niên bị mười hai thây khô bao vây kia, lúc thi triển bảo kiếm hư ảnh màu tím bức lui thây khô, vừa vặn nhìn thấy hư ảnh mới vừa rồi của Tô Bằng.
Hắn sửng sốt một chút, nhưng lập tức kịp phản ứng, trong miệng nói:
“Đây là kiếm pháp phù quang lược ảnh, ngươi là đồ đệ của ai?"
Trong con mắt Tô Bằng, cũng là ảnh ngược của đôi song kiếm tím xanh này, đôi kiếm này tốc độ cực nhanh, mà uy lực cực lớn, đảo mắt đã tới ngay trước mặt Tô Bằng.
“Chém!"
Lúc song kiếm tím xanh xen lẫn với sấm gió đi tới trước mặt, Tô Bằng lại chém ra một kiếm Vô Phong Kiếm trên không trung.
Một kiếm này, tốc độ Tô Bằng huơ bảo kiếm ra cũng không chậm hơn bình thường, nhưng cũng không nhanh hơn bao nhiêu, tuy nhiên nó lại vừa vặn đón nhận được song kiếm tím xanh với tốc độ siêu nhanh này, giống như đôi kiếm này chính là vội tới để Tô Bằng chém trúng vậy.
Chỉ nghe không trung vang lên một thanh âm tựa như tiếng sấm, phi kiếm màu tím bay ở phía trước kia bị một chiêu rút kiếm cảnh giới hợp khí này của Tô Bằng chém nát bấy, trực tiếp rơi xuống từ không trung, mà còn phi kiếm màu xanh bay chậm một chút cũng bị đánh nát hơn nửa đoạn, phần sau phi kiếm xoay tròn bay ra ngoài, cũng rốt cuộc không nghe được hiệu lệnh của chủ nhân phi kiếm kia, trực tiếp bay ra ngoài rơi vào ở dưới vực sâu.
Dưới cầu treo sâu thẳm, căn bản nhìn không thấy đáy, dường như là vô cùng vô tận, nhìn màu sắc sâu thẳm liền khiến người ta có cảm giác được một loại ma lực tà ác, người tâm thần không đủ kiên định thậm chí sẽ không nhịn được có xúc động muốn nhảy xuống, một đoạn phi kiếm màu xanh này rơi xuống, rất nhanh liền không còn bóng dáng nữa.
"Vèo!"
"Phụt!"
Lúc phi kiếm màu tím bị chém vỡ, mà còn phi kiếm màu xanh bị văng tung tóe, hai thanh âm vang lên.
Âm thanh phía trước dạ lực lượng pháp thuật trên song kiếm tím xanh, tuy rằng song kiếm bị hủy, nhưng lực lượng pháp thuật trên mặt lại bị kích thích hình thành một lưới điện sấm sét. Bao phủ quanh thân Tô Bằng.
Mà âm thanh phía sau, lại là ở trên thạch trụ kia, thuật sĩ áo trắng hơn năm mươi tuổi kia phun ra một búng máu.
Song kiếm tím xanh này là do máu tươi của hắn tế luyện ra, lúc này bị hủy, ngực của thuật sĩ áo trắng hơn năm mươi tuổi này giống như là bị búa tạ đánh vào, không nhịn được liền phun ra một búng máu.
Nhưng mà một búng máu người này nhổ ra lại giống như không phải của mình, tay lập tức thăm dò vào ngực mình, con mắt vẫn còn chăm chú nhìn theo hướng Tô Bằng, muốn xem một chiêu mới vừa rồi có giật điện Tô Bằng ngã xuống vực sâu vô tận hay không.
Chẳng qua là, thế gian làm gì có chuyện được như hắn mong muốn?
Trong lưới sấm sét trên cầu treo, thân hình Tô Bằng trực tiếp từ trong đó xông phá ra, tiếp tục cước đạp hư không, đánh tới chỗ thạch trụ.
Thật ra thì Tô Bằng cũng không phải là không có chuyện gì, uy lực của lưới sấm sét nọ không tầm thường, thân thể Tô Bằng trong nháy mắt cũng có một cảm giác hơi tê dật, thiếu chút nữa thật sự rớt xuống.
Có điều nội công Tô Bằng tu hành, là nội công Cửu Dương Thần Công thiên hạ hiếm có, nếu là nội công tốt nhất tất nhiên sẽ không yếu đuối như thế.
Nếu nội công tầm thường, lưới sấm sét vừa rồi cũng đủ đánh nội lực xơ xác, mà còn để Tô Bằng ngã vào vực sâu, nhưng mà nội lực Cửu Dương không thể so sánh với nội lực bình thường được, cho dù thân thể hắn tê dại thì vẫn chuyển động như cũ.
Tô Bằng tuy rằng trong nháy mắt thân thể tê dại, nhưng lập tức, nội lực Cửu Dương liền kích thích thân thể Tô Bằng khôi phục thái độ bình thường, lực lượng của những điện sét đó tất nhiên đều bị trục xuất khỏi thân thể.
Chỉ là mặc dù có nội công Cửu Dương, tóc Tô Bằng lúc xuyên qua lưới sấm sét cũng bị điện giật dựng đứng lên, giờ phút này còn tản ra một chút mùi khét, thậm chí còn có một dúm tóc dưới tác dụng của tĩnh điện vẫn còn trơ trơ dựng đứng.
Có điều thân pháp Lăng Vân Phi Độ của Tô Bằng lại không bị ảnh hưởng, tiếp tục vọt tới trước.
Thân thể Tô Bằng bay trên không trung, ánh mắt ý thức lại tập trung vào thuật sĩ áo trắng trung niên dùng song kiếm tím xanh công kích mình.
“Tới mà không chào cũng thất lễ!"
Trong lòng Tô Bằng thì thầm, đồng thời tâm niệm vừa động, một đạo hư ảnh dung hợp kiếm ý cùng với nội lực vọt tới thuật sĩ áo trắng trung niên kia.
Kiếm ý võ công... Phù quang lược ảnh!
Thuật sĩ áo trắng trung niên đứng ở thạch trụ kia dường như đã dự đoán được, khi song kiếm tím xanh của hắn không có thành công ngược lại còn bị đánh văng tung tóe, trong lòng đã dự đoán được mình nhất định là mục tiêu công kích thứ nhất của Tô Bằng.
Cho nên, lúc hắn thổ huyết tay đồng thời đã đưa vào trong ngực, mò tới một pháp bảo bảo vệ tánh mạng của hắn.
Chỉ là, hắn không ngờ, Tô Bằng tới trả thù nhanh như vậy, thậm chí đối phương còn chưa đến thạch trụ, mà sự trả thù đã tới rồi.
Nhưng người này phản ứng rất nhanh, gần như trong nháy mắt, hắn kích hoạt pháp bảo bảo vệ tánh mạng trong tay mình.
"Bịch!"
Trong nháy mắt, một lá chắn bảo vệ pháp thuật màu vàng nhạt từ trên người hắn hiện lên, dường như muốn thay hắn ngăn trở kiếm pháp phù quang lược ảnh của Tô Bằng.
Thuật sĩ áo trắng trung niên này đối với pháp bảo bảo vệ tánh mạng này của mình rất có lòng tin, thứ này đã cứu tính mạng của hắn không chỉ một lần, thứ này cho dù bị bắn ngàn vạn mũi tên cũng có thể chống cự trong một thời gian nhất định, Tô Bằng chỉ bắn ra một đạo hư ảnh, hắn tự tin có thể đỡ nổi.
Nhưng mà, hắn lập tức liền phát hiện, mình đã nghĩ lầm rồi.
“Răng rắc!"
Một tiếng giống như là thủy tinh vỡ nát vang lên.
Cái khiên màu vàng nhạt xuất hiện quanh thân hắn kia, giống như là thủy tinh, trong nháy mắt đã bị kiếm pháp phù quang lược ảnh của Tô Bằng đột phá.
Có điều hư ảnh của kiếm pháp phù quang lược ảnh lại bởi vì cái khiên màu vàng nhạt này ngăn cản, dường như trở nên phai nhạt một chút, nhưng vẫn đâm vào trên người thuật sĩ trung niên áo trắng này được.
Thuật sĩ trung niên áo trắng ngay cả một tiếng kêu thảm cũng không có phát ra liền đã biến thành cái hồ lô lăn lông lốc, phun ra ngụm máu tươi bị đánh bay ra ngoài.
Chỉ là pháp bảo của hắn dù sao cũng cản trở được một phận hư ảnh của kiếm pháp phù quang lược ảnh, cho nên hắn cũng không có bị thành một lớp da khô, nhưng sống chết cũng không biết ra sao.
Lúc này Tô Bằng thì liên tục bay vút trên không trung, đi tới trên đỉnh thạch trụ.
Mà còn võ giả áo xanh trung niên bị mười hai thây khô bao vây kia, lúc thi triển bảo kiếm hư ảnh màu tím bức lui thây khô, vừa vặn nhìn thấy hư ảnh mới vừa rồi của Tô Bằng.
Hắn sửng sốt một chút, nhưng lập tức kịp phản ứng, trong miệng nói:
“Đây là kiếm pháp phù quang lược ảnh, ngươi là đồ đệ của ai?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.