Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 648: Si Tình Luôn Bị Vô Tình Làm Khổ (1)

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

“Tô Bằng, ngũ sư thúc ngươi vừa mời trở về núi, hôm nay trước tiên nói kinh nghiệm trong những năm này đi, sau đó thì để ngũ sư thúc nghỉ ngơi, chuyện suy đoán mệnh cách, có thể trì hoãn một chút rồi hãy tiến hành.”

Sư tôn Vân Đạo Tử, lúc này mở miệng nói với Tô Bằng.

Tô Bằng nghe thế, nhẹ gật đầu, đây cũng là đúng lẽ, ngũ sư thúc Vân Toán Tử đường đi mệt nhọc, hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói, suy diễn mệnh cách cho mình, dường như cần phải hao tốn không ít tinh thần, hôm nay cũng không vội làm phiền ngũ sư thúc.

Vân Đạo Tử bảo Tô Bằng ngồi xuống, nghe Vân Toán Tử kể một chút kinh nghiệm những năm này.

Vân Toán Tử tài ăn nói rất tốt, đem kinh nghiệm mấy năm này kể ra vô cùng thú vị, có chút cảm giác như đang nghe tiểu thuyết, Tô Bằng nghe rất thú vị, thời gian bất tri bất giác đã nhanh chóng trôi qua.

...

Sau khi qua một canh giờ, Vân Toán Tử rốt cuộc đã kể xong kinh nghiệm trong mấy năm này, bọn người Tô Bằng, cũng cảm khái vị sư thúc này, kinh nghiệm quả nhiên phong phú.

Mấy năm qua, Vân Toán Tử đi qua rất nhiều nơi trong thiên hạ, hắn không thích chôn chân ở một chỗ, dạo chơi thiên hạ, trải qua không ít chuyện, nghe hắn nói, cũng rất mở mang kiến thức.

Đặc biệt là, hắn nhắc tới đi qua không ít địa phương thế lực, phát hiện cường hào các nơi trong thiên hạ, dường như cũng đang chuẩn bị vật tư chiến lược, dự cảm giống như thiên hạ có đại loạn.

Mà ở cuối cùng, Vân Toán Tử có chút cảm khái, nói:

“Mấy năm nay mặc dù đã trải qua rất nhiều, nhưng thân thể lại càng lúc càng không được như trước, nhiều khi, một vài phương thức vận thế thôi diễn phức tạp, bản thân cũng không có sức để duy trì, càng không làm được số thuật thôi diễn phức tạp, chỉ có thể đoán một cách mơ hồ, chuyện cụ thể, còn phải về Tử Hà sơn, thông qua năng lực Thạch tiền bối, để suy tính.”

Tô Bằng nghe thế, thầm nghĩ không ngờ, Thạch tiền bối trong môn phái, ngoại trừ có thể bố trí ảo cảnh, còn có thể phụ trợ làm vài thuật toán, thật giống như là máy vi tính siêu cấp.

Có điều nghĩ đến cũng đúng, có thể làm được mô phỏng ảo cảnh, vậy tức là năng lực giải toán của Thạch tiền bối cũng vô cùng mạnh mẽ, làm một vài thuộc toán, cũng bình thường thôi.

Chỉ là nói chuyện đến đây, Tô Bằng đột nhiên lại nhớ tới một việc.



Tô Bằng đột nhiên nhớ tới, trước khi lên núi, mình đã từng nhìn thấy phụ thân của Lương Đại Mễ Lương Phú Quý, chuyện hắn nhờ mình, Tô Bằng mặc dù đã cùng sư tôn Vân Đạo Tử nói qua một lần, nhưng sư tôn không có tiếp tục nhắc tới.

Mà Lương Đại Mễ, dường như năng lực giải toán rất giỏi, nói không chừng vị ngũ sư thúc này sẽ cảm thấy hứng thú.

Nghĩ tới đây, Tô Bằng mở miệng nói:

“Sư tôn, lần trước ta đã từng nói, con trai Lương Đại Mễ của đệ tử ngoại môn Tử Hà môn Lương Phú Quý, có năng lực dị thường, có thể ngay lập tức làm một vài giải toán thuật số phức tạp, lúc dưới chân núi, Lương Phú Quý từng bảo đệ tử thử hỏi sư phụ, có thể để cho Lương Đại Mễ lên núi, kiểm tra năng lực đặc biệt của hắn một chút hay không, xem thử có đủ tư cách liệt vào đệ tử trong Tử Hà môn hay không?”

Nghe Tô Bằng nói như thế, Vân Đạo Tử khẽ vuốt chòm râu, mỉm cười, nói:

“Tô Bằng ngươi không cần phải lo lắng, vi sư cũng không quên chuyện này, chỉ là trước kia chưa trả lời ngươi, chính là bởi vì chuyện này, có nguyên nhân sâu xa với ngũ sư thúc của ngươi, ta biết ngũ sư thúc ngươi ít ngày nữa sẽ lên núi, cho nên vẫn luôn chưa trả lời ngươi, chính là chờ ngũ sư thúc của ngươi trở về quyết định.”

“Ồ?”

Tô Bằng nghe thế, nhìn thoáng qua ngũ sư thúc Vân Toán Tử, sau đó nhớ tới một chi tiết, trong lòng khẽ động.

Lương Đại Mễ lúc nói đến năng lực trưởng thành của hắn, đã từng nói, trước kia hắn dường như có bệnh gì đó, về sau là người trong Tử Hà môn ở Lương gia, tìm tới một tiền bối cao thủ cho hắn, cho phụ thân của Lương Đại Mễ mấy bức hình trừu tượng, mới khiến cho năng lực đặc biệt của Lương Đại Mễ rất giỏi.

Tô Bằng vẫn luôn nhớ ngày đó vị tiền bối kia cho Lương Đại Mễ tranh trừu tượng là ai, có lẽ là người trong Tử Hà môn, mà lúc này Vân Đạo Tử nói như thế, Tô Bằng liên tưởng đến, năm đó vị tiền bối cao nhân kia đi đến Lương gia, không phải là ngũ sư thúc Vân Toán Tử chứ?

Quả nhiên, chỉ thấy Vân Toán Tử mỉm cười, nói:

“Hóa ra các ngươi nói là đứa bé Lương gia kia... Lúc hắn còn nhỏ, ta đã từng đi qua Lương gia, nhưng lại phát hiện hài tử nhà của hắn, là một đứa trẻ trời sinh có mệnh số khác thường.”

“Đứa bé kia mệnh cách đặc biệt, ta suy đoán mệnh số của hắn, nếu như không phải là trời sinh ngu ngốc, vì họa được phúc, trên phương diện nào đó, có năng lực vượt trội hơn người. Hài tử như vậy trước kia ta đã từng gặp qua vài đưa, s chỉ là cũng không thoát khỏi mệnh số, không có được năng lực đặc thù, ngược lại trí lực yếu hơn người thường.”

“Có điều trong lúc tình cơ ta ở trong sách cổ, phát hiện một đoạn ghi chép những hài tử đặc biệt này, nếu như những hài tử này có thể sớm phát triển trí lực, phối hợp phương pháp đặc thù, sẽ phát triển được năng lực vượt mức bình thường, khai phá khai mở trí lực, ta cũng tìm được... Trong lớp kẹp của quyển sách cổ kia, ta phát hiện năm bức hình trừu tượng, những bức hình kia, chính là mấu chốt để khai mở trí lực của những hài tử đặc biệt này. Ta lúc ấy nghĩ phải thử một chút phương pháp kia có hữu hiệu hay không, bèn đem năm bức hình kia, để lại cho đứa trẻ đó.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook