Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 604: Thạch Trưởng Lão

Hoàng Kim Hải Ngạn

30/04/2021

Tô Bằng từ không trung đáp xuống, đồng thời rơi xuống, còn có hai đoạn tàn thi của người áo trắng kia.

Mà Tô Bằng, lúc đáp xuống, trong thân thể, giống như cảm giác thấy tinh nguyên dường như đều sắp nổ tung cơ thể mình, bản thân giống như một quả cầu hơi thổi quá nhiều khí, bất cứ lúc nào cũng có thể nổ tung.

“Di chứng thi triển quá mức bí thuật Bắt Mồi này, quả thật rất đáng sợ...”

Tô Bằng cảm giác di chứng bí thuật Bắt Mồi này, trong lòng không khỏi suy nghĩ.

Khi Tô Bằng đang suy nghĩ, có phải liên tiếp thi triển bốn năm lần Phong Vân Nhất Đao, phát tiết tinh nguyên tràn đầy trong thân thể mình hay không, đột nhiên, trong đầu Tô Bằng bất chợt thả lỏng, giống như là có thứ gì đó được mở khóa, vô vàn ý niệm lướt qua trong đầu.

Cảm ứng được những ý niệm này, sắc mặt Tô Bằng đột nhiên trở nên cổ quái, sau nửa ngày, mới nói:

“Hóa ra là như vậy... Nhưng mà tại sao, ta vừa rồi lại không có nghĩ đến?”

Cảm ứng được những ý niệm này, Tô Bằng cũng không còn muốn thi triển Phong Vân Nhất Đao, mà thi triển một loại công pháp khác.

Chỉ thấy thân thể của Tô Bằng, đột nhiên bành trướng, cuối cùng giống như là không chịu nổi tinh khổng lồ trong thân thể, bùm một tiếng, nổ tung thành bột máu đầy trời...

... Tô Bằng đột nhiên mở mắt, rọi vào trong mắt, lại là một gương mặt quen thuộc.

Là tam sư huynh, Trần Kỳ Trận.

“Tam sư huynh?”

Chỉ thấy Trần Kỳ Trận mang theo nụ cười, nói với Tô Bằng:

“Chúc mừng ngươi tiểu sư đệ, thông qua khảo nghiệm trong môn phái.”

Tô Bằng nghe thế, trong lòng đột nhiên giật mình, nói:

“Quả nhiên... quả nhiên là vậy.”

Hắn quay đầu lại, nhìn bốn phía xung quanh, thấy mình vị trí của mình, không ngờ vẫn còn ở trong trận loạn thạch, người gác rừng dẫn mình dừng lại tảng đá xanh phía trước, còn người gác rừng, thì lại đứng sau lưng mình cách đó không xa, hắn không biết từ nơi nào làm một ống thuốc lá, đang đứng đó hút thuốc.

Nhìn thấy Tô Bằng nhìn về phía hắn, khẽ gật đầu với Tô Bằng, sau đó tiếp tục đứng một bên hút thuốc nhàn nhã.



Tô Bằng quay đầu lại, nhìn về phía Trần Kỳ Trận, nói:

“Tam sư huynh, vừa rồi chỗ kia, không phải là...”

“Ha ha, tiểu sư đệ, trước tiên chúc mừng ngươi thông qua khảo nghiệm môn phái, vừa rồi ngươi ở chỗ kia, có lẽ đã biết là nơi nào, bây giờ ngươi cảm giác thử xem mức độ kiếm ý của mình, có nâng cao chút nào không.”

Tô Bằng nghe thế, nhẹ gật đầu rút ra Vô Phong kiếm, hướng về phía không có người, liên tục huy kiếm ba lượt, thi triển ba lượt chuyển động vô hình của Hư Kiếm.

“So với lúc trước, có thể thi triển hơn một lần kiếm ý cấp độ hư kiếm tiểu viên mãn... Kiếm ý của ta nâng cao thêm một chút? Chẳng lẽ vừa rồi ta ở trong chỗ kia, chính là...”

“Chính là trong ảo cảnh của Huyễn Giới thạch?”

Tô Bằng nhìn về phía Trần Kỳ Trận, nói với hắn.

Trần Kỳ Trận gật đầu, sau đó nói:

“Đúng vậy, Tử Hà môn còn không đến mức vì khảo nghiệm đệ tử, thật sự ở trong hiện thực làm ra khảo nghiệm này, nơi vừa rồi tiểu sư đệ ngươi ở trong đó, chính là trong Huyễn Giới thạch.”

Tô Bằng giật mình, quả nhiên, chỉ có ở trong ảo cảnh Huyễn Giới thạch, mới có thể mô phỏng ra cảnh tượng chân thật như vậy, mà bản thân cuối cùng thi triển pháp môn tự hủy, cũng là công pháp tự hủy Thi Thanh ở trong Huyễn Giới thạch dạy cho mình.

“Kỳ quái... Bây giờ nghĩ lại, ta ở trong Huyễn Giới thạch, ngọc bội ác ý vẫn luôn không có nhắc nhở mình người ở bên trong có ác ý với ta, mà ta liên tục gặp phải, không phải là yêu quái, thì là người của Chân Thần giáo, còn có người đại môn phái, Đại Không tự, cuối cùng còn xuất hiện Tiên giới... Căn bản đều là thế lực chẳng chút liên quan nào, làm sao lại cùng xuất hiện được chứ? Nhưng mà tại sao ở trong ảo cảnh của Huyễn Giới thạch, ta hoàn toàn không chú ý đến những cái này? Còn có, tam sư huynh, nếu ta vừa rồi ở trong Huyễn Giới thạch, vậy thì Huyễn Giới thạch ở đâu? Tại sao ta không thấy?”

Tô Bằng nghe thế, cảm giác được không thể tưởng tượng nổi, bản thân không ngờ sẽ không chú ý manh mối rõ ràng như vậy, chuyện này rất không có khả năng!

Trần Kỳ Trận nghe thấy lời của Tô Bằng, mỉm cười nói:

“Tiểu sư đệ, ngươi hỏi những điều này, ta một lát sẽ giải thích cho ngươi, có điều ta trước hết muốn giới thiệu cho ngươi một vị tiền bối trong môn...”

“Là tiền bối người gác rừng sao? Ta đã từng gặp rồi...”

Tô Bằng nghe thế, nhìn thoáng qua người gác rừng nói.

“Ha ha, không phải là tiền bối người gác rừng, mà là... Thạch tiền bối!”

Trần Kỳ Trận nghe thế, ha ha cười, sau đó nói:



“Tiểu sư đệ không phải là tò mò Huyễn Giới thạch ở đâu sao? Bây giờ đi theo ta gặp Thạch tiền bối.”

Nói xong, Trần Kỳ Trận đặt tay của hắn, lên trên tảng đá lớn sau lưng Tô Bằng, nói:

“Thạch tiền bối, vị này chính là tiểu sư đệ Tô Bằng ta đã từng đề cập với ngươi, mong Thạch tiền bối để lộ gương mặt thật một lát, để tiểu sư đệ nhìn thấy chân thân của ngươi đi.”

Tô Bằng nghe thế, ngạc nhiên nhìn đá xanh sau lưng mình, chỉ thấy khối đá xanh này, đột nhiên bắt đầu biến hóa, nó vốn là tảng đá xanh bình thường không có gì lạ lùng, dần dần biến đổi, nhanh chóng biến thành một khối thạch to lớn màu nhũ trắng, giống như bạch ngọc, không ngừng tỏa ra ánh sáng rực rỡ.

Tô Bằng chấn động nhìn đá xanh to lớn sau lưng mình, sau khi nó biến hóa, không ngờ cùng với Huyễn Giới thạch mình mua được trong buổi đấu giá lần trước đều là một loại, chỉ có điều lớn hơn không biết mấy lần, khi nó biến thành hình dáng Huyễn Giới thạch, phát ra ánh sáng rực rỡ, giống như cực quang, gần như chiếu sáng cả không trung.

Có điều, tia sáng này chỉ lóng lánh trong chốc lát, rất nhanh, hào quang tảng đá kia liền biến mất, sau đó nhanh chóng trở lại thành một hòn đá xanh bình thường, ở trong trận loạn thạch không chút bắt mắt, không còn nhìn ra hào quang vạn trượng vừa rồi, là do nó phát ra.

“Đây... đây...”

Tô Bằng nhìn, dù là tỉnh táo như hắn, cũng không khỏi có chút chấn động, nói:

“Chẳng lẽ, toàn bộ khối đá xanh này, đều là Huyễn Giới...”

Tô Bằng chấn động không ít, Huyễn Giới thạch to chừng nắm tay của hắn, năm đó chính là người chơi ma giáo tốn hai vạn lượng hoàng kim để mua, lúc này khối đá xanh lớn trước mắt này, nếu quả thật tất cả đều là Huyễn Giới thạch, có tảng đá hình chữ “núi” cao hơn hai người, vậy có thể phân chia thành bao nhiêu khối Huyễn Giới trong tay mình?

Không bàn đến chức năng, chỉ bàn đến giá trị, giá trị của khối đá xanh lớn này, có khi còn hơn năm trăm vạn lượng hoàng kim.

“Không sai.”

Trần Kỳ Trận mỉm cười, nhìn Tô Bằng chấn động, nhẹ gật đầu, nói:

“Có điều, tiểu sư đệ ngươi tốt nhất không nên gọi nó là đá xanh lớn, thật ra nó cũng là tồn tại trong môn phái chúng ta, có điều vào trong môn phái so với chúng ta không biết đã sớm hơn bao nhiêu đời rồi, sớm đã có ý thức của riêng mình, rất lâu trước đó chính là trưởng lão trong môn phái, cho dù truyền nhân đời nào, cũng gọi là Thạch trưởng lão, hoặc là Thạch tiền bối.”

“Thạch trưởng lão?”

Tô Bằng nghe thế, có chút khó tin, nếu sinh linh bình thường, ngàn năm thành yêu, Tô Bằng vẫn còn có chút hiểu được, nhưng mà, một tảng đá, không ngờ...

“Ha ha, tiểu sư đệ có thể không hiểu biết nhiều về sinh linh kỳ dị trong thiên hạ, sư huynh ta quanh năm nghiên cứu những cái này, ngược lại hiểu biết đôi chút... Thật ra tiểu sư đệ biết đến Huyễn Giới thạch, đều là tộc của Thạch tiền bối, tộc của Thạch tiền bối, từ lúc sơ khai lập địa đến nay, đã tồn tại giữa trời đất, ngoại trừ bốn loại hình thức sự sống như động vật, thực vật, côn trùng, có điều tộc của Thạch tiền bối phát triển chậm rãi, từ khi sinh ra đến phát triển linh trí, ít nhất phải cần thời gian trăm vạn năm, cụ thể chờ một lát rồi nói thêm với ngươi, tiểu sư đệ, bây giờ ngươi trước tiên gọi một tiếng Thạch tiền bối đi đã.”

Trên mặt Trần Kỳ Trận vui vẻ, nói với Tô Bằng...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook