Chương 770: Thanh Trừ Nguyền Rủa Vận Rủi (1)
Hoàng Kim Hải Ngạn
30/04/2021
"Lão đệ, chẳng lẽ đêm qua ngươi quả thật trúng mỹ nhân kế, bị nữ nhân kia dụ dỗ?"
Âu Dương Khánh cưỡi ở trên lạc đà, hạ giọng, nói với Tô Bằng bên cạnh.
"Khụ khụ..."
Tô Bằng nghe xong, không khỏi ho khan, sau nửa ngày mới khôi phục lại, nói với Âu Dương Khánh:
"Âu Dương lão ca, ngươi nghĩ chỗ nào vậy?"
"Vậy..."
Âu Dương Khánh nói xong, quay đầu lại nhìn thoáng qua Dương Hi cưỡi lạc đà, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng mắt thấy, cười khổ lắc đầu, nói:
"Ngươi xem lão đệ ta giống người bị mỹ nhân kế mê đảo sao..."
Nói xong, Tô Bằng đem chuyện hỏi ra từ miệng Dương Hi ngày hôm qua, kẻ với Âu Dương Khánh, đương nhiên, trong đó chuyện của Trường Sinh Điện trong hiện thực, Tô Bằng lược qua không nói, chỉ nói Dương Hi này đồng ý bỏ ra ít tiền tài, chuộc mình.
Âu Dương Khánh nghe xong, mới bừng tỉnh đại ngộ, có điều trên mặt hắn lộ ra nụ cười mập mờ nào đó, nói với Tô Bằng:
"Có điều lão đệ, không phải ta nói ngươi, lời của nữ nhân này vẫn không đáng tin tưởng, nói là chuộc mình cũng chưa hẳn giữ lời, nói không chừng tìm một cơ hội chạy trốn, ngươi có nên thu phục nàng trước không, sau đó nói sao cũng tính là người của ngươi, cứ vậy người chạy cũng không thiệt thòi."
Tô Bằng nghe xong, nói với Âu Dương Khánh:
"Lão ca, chiêu này của ngươi... Hơi có điểm..."
"Hắc, chuyện này ta cũng không phải chưa từng làm, thật ra nếu công phu của ngươi cao, nói không chừng người ta còn khăng khăng một mực đối với ngươi."
Âu Dương Khánh cười hắc hắc, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, không khỏi không nói gì, Âu Dương Khánh xưa nay tự tung tự tác, làm ra chuyện này cũng không khiến người ta bất ngờ, chỉ có điều lần này...
"Âu Dương huynh chẳng lẽ coi trọng Dương hội trưởng này?"
Quét mắt Dương Hi đằng sau, Tô Bằng nói với Âu Dương Khánh.
Âu Dương Khánh nghe xong, sờ lên râu trên cằm, nói:
"Nhắc tới thì, nữ nhân này không biết sao, trên người có cổ hương vị không giống với nữ tử khác, nếu có cơ hội, ta cũng thật muốn thử xem..."
Tô Bằng nghe xong, vội ho khan, Âu Dương Khánh nhìn thấy cười ha ha, nói:
"Ha ha ha, nói giỡn thôi, nữ nhân huynh đệ ngươi nhìn trúng, ta sẽ không động, suy nghĩ thử biện pháp ta nói đi."
"Ta sẽ suy nghĩ..."
Tô Bằng nói với Âu Dương Khánh.
Âu Dương Khánh nghe xong, cười ha hả, thúc giục lạc đà tiến lên, tìm Vân Diệp phía trước đội ngũ nói chuyện phiếm.
Tô Bằng lắc đầu, quay đầu lại nhìn thoáng qua Dương Hi trên lạc đà đằng sau, thầm nghĩ nếu không phải ta là chính nhân quân tử, ngươi liền dê vào miệng cọp. Từ điểm đó mà thấy, dường như nên đòi nàng nhiều tiền chút...
Đội ngũ cứ như vậy đi về phía thành Quy Tư Kiền, thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, bọn người Tô Bằng đã đi ** ngày, cách thành Quy Tư Kiền, chỉ còn lộ trình một ngày.
Tối hôm đó lúc hạ trại, A Đỗ Lạp đi vào doanh trướng Tô Bằng.
"A Đỗ Lạp đầu lĩnh? Tới vừa vặn, ta đang muốn đi tìm ngươi đây."
Thấy là hắn, Tô Bằng chào hắn.
"Tô Bằng đầu lĩnh, ta cố ý tới tìm ngươi, vẫn là vì sự kiện kia... Ngươi nói có biện pháp trừ nguyền rủa vận rủi trong thân thể cho ta, ở trước khi trở lại thành Quy Tư Kiền sẽ nói cho ta biết, bây giờ cách thành Quy Tư Kiền chỉ còn một ngày đường, bây giờ có thể nói cho ta biết, làm sao mới có thể trừ nguyền rủa vận rủi không?"
Trên mặt A Đỗ Lạp không nhịn được lộ ra vẻ mặt như khẩn cầu, hỏi Tô Bằng.
Hắn bị vận rủi khốn nhiễu quá lâu, vì vậy thậm chí không dám có con, mấy ngày hôm trước nghe Tô Bằng nói có biện pháp có thể trừ nguyền rủa trên người hắn, sớm đã có chút không kiềm được, lúc này tới gần thành Quy Tư Kiền, hắn lập tức tìm tới.
Tô Bằng nghe xong, gật đầu nói:
"A Đỗ Lạp đầu lĩnh không nên gấp gáp, ta đã nghĩ biện pháp, chỉ có điều biện pháp này có thể tạo thành tổn thương với thân thể ngươi, không thích hợp sử dụng trên đường trước đó, lúc này đã tới gần thành Quy Tư Kiền, ngược lại có thể thử xem."
"Biện pháp gì? Đừng nói là tổn thương thân thể, cho dù nửa đời sau của ta biến thành tàn tật, ta cũng phải liều một lần!"
A Đỗ Lạp vẻ mặt kích động, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, nói:
"A Đỗ Lạp thống lĩnh, mời xem đao này."
Nói xong, hắn cầm lên trường đao 'Sát sinh' đặt bên cạnh.
"Tô Bằng đầu lĩnh, đây là..."
Thấy Tô Bằng cầm thanh trường đao này, A Đỗ Lạp hơi sững sờ, hỏi Tô Bằng.
"Ha ha, A Đỗ Lạp đầu lĩnh có chỗ không biết, thật ra ta có chút phán đoán về vận rủi trên người ngươi, chính là huyết mạch trong gia tộc ngươi, bởi vì sử dụng hộp chứa lực lượng tà ác, cho nên dung hợp vào một số lực lượng tà ác trong máu gia tộc các ngươi, mà thanh trường đao này, lại có một đặc tính, đó là có thể hấp thu lực lượng tà ác trong thân thể người bị sát thương, cho nên ta có một biện pháp..."
"Chính là dùng cây đao này tổn thương A Đỗ Lạp thống lĩnh, hơn nữa dừng lại một thời gian ngắn trong thân thể của ngươi, nếu máu trong thân thể ngươi tồn tại năng lượng tà ác nguyền rủa gia tộc ngươi, như vậy thanh trường đao này tất liền có thể hút năng lượng tà ác trong thân thể ngươi vào."
Âu Dương Khánh cưỡi ở trên lạc đà, hạ giọng, nói với Tô Bằng bên cạnh.
"Khụ khụ..."
Tô Bằng nghe xong, không khỏi ho khan, sau nửa ngày mới khôi phục lại, nói với Âu Dương Khánh:
"Âu Dương lão ca, ngươi nghĩ chỗ nào vậy?"
"Vậy..."
Âu Dương Khánh nói xong, quay đầu lại nhìn thoáng qua Dương Hi cưỡi lạc đà, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng mắt thấy, cười khổ lắc đầu, nói:
"Ngươi xem lão đệ ta giống người bị mỹ nhân kế mê đảo sao..."
Nói xong, Tô Bằng đem chuyện hỏi ra từ miệng Dương Hi ngày hôm qua, kẻ với Âu Dương Khánh, đương nhiên, trong đó chuyện của Trường Sinh Điện trong hiện thực, Tô Bằng lược qua không nói, chỉ nói Dương Hi này đồng ý bỏ ra ít tiền tài, chuộc mình.
Âu Dương Khánh nghe xong, mới bừng tỉnh đại ngộ, có điều trên mặt hắn lộ ra nụ cười mập mờ nào đó, nói với Tô Bằng:
"Có điều lão đệ, không phải ta nói ngươi, lời của nữ nhân này vẫn không đáng tin tưởng, nói là chuộc mình cũng chưa hẳn giữ lời, nói không chừng tìm một cơ hội chạy trốn, ngươi có nên thu phục nàng trước không, sau đó nói sao cũng tính là người của ngươi, cứ vậy người chạy cũng không thiệt thòi."
Tô Bằng nghe xong, nói với Âu Dương Khánh:
"Lão ca, chiêu này của ngươi... Hơi có điểm..."
"Hắc, chuyện này ta cũng không phải chưa từng làm, thật ra nếu công phu của ngươi cao, nói không chừng người ta còn khăng khăng một mực đối với ngươi."
Âu Dương Khánh cười hắc hắc, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, không khỏi không nói gì, Âu Dương Khánh xưa nay tự tung tự tác, làm ra chuyện này cũng không khiến người ta bất ngờ, chỉ có điều lần này...
"Âu Dương huynh chẳng lẽ coi trọng Dương hội trưởng này?"
Quét mắt Dương Hi đằng sau, Tô Bằng nói với Âu Dương Khánh.
Âu Dương Khánh nghe xong, sờ lên râu trên cằm, nói:
"Nhắc tới thì, nữ nhân này không biết sao, trên người có cổ hương vị không giống với nữ tử khác, nếu có cơ hội, ta cũng thật muốn thử xem..."
Tô Bằng nghe xong, vội ho khan, Âu Dương Khánh nhìn thấy cười ha ha, nói:
"Ha ha ha, nói giỡn thôi, nữ nhân huynh đệ ngươi nhìn trúng, ta sẽ không động, suy nghĩ thử biện pháp ta nói đi."
"Ta sẽ suy nghĩ..."
Tô Bằng nói với Âu Dương Khánh.
Âu Dương Khánh nghe xong, cười ha hả, thúc giục lạc đà tiến lên, tìm Vân Diệp phía trước đội ngũ nói chuyện phiếm.
Tô Bằng lắc đầu, quay đầu lại nhìn thoáng qua Dương Hi trên lạc đà đằng sau, thầm nghĩ nếu không phải ta là chính nhân quân tử, ngươi liền dê vào miệng cọp. Từ điểm đó mà thấy, dường như nên đòi nàng nhiều tiền chút...
Đội ngũ cứ như vậy đi về phía thành Quy Tư Kiền, thời gian trôi qua rất nhanh, trong nháy mắt, bọn người Tô Bằng đã đi ** ngày, cách thành Quy Tư Kiền, chỉ còn lộ trình một ngày.
Tối hôm đó lúc hạ trại, A Đỗ Lạp đi vào doanh trướng Tô Bằng.
"A Đỗ Lạp đầu lĩnh? Tới vừa vặn, ta đang muốn đi tìm ngươi đây."
Thấy là hắn, Tô Bằng chào hắn.
"Tô Bằng đầu lĩnh, ta cố ý tới tìm ngươi, vẫn là vì sự kiện kia... Ngươi nói có biện pháp trừ nguyền rủa vận rủi trong thân thể cho ta, ở trước khi trở lại thành Quy Tư Kiền sẽ nói cho ta biết, bây giờ cách thành Quy Tư Kiền chỉ còn một ngày đường, bây giờ có thể nói cho ta biết, làm sao mới có thể trừ nguyền rủa vận rủi không?"
Trên mặt A Đỗ Lạp không nhịn được lộ ra vẻ mặt như khẩn cầu, hỏi Tô Bằng.
Hắn bị vận rủi khốn nhiễu quá lâu, vì vậy thậm chí không dám có con, mấy ngày hôm trước nghe Tô Bằng nói có biện pháp có thể trừ nguyền rủa trên người hắn, sớm đã có chút không kiềm được, lúc này tới gần thành Quy Tư Kiền, hắn lập tức tìm tới.
Tô Bằng nghe xong, gật đầu nói:
"A Đỗ Lạp đầu lĩnh không nên gấp gáp, ta đã nghĩ biện pháp, chỉ có điều biện pháp này có thể tạo thành tổn thương với thân thể ngươi, không thích hợp sử dụng trên đường trước đó, lúc này đã tới gần thành Quy Tư Kiền, ngược lại có thể thử xem."
"Biện pháp gì? Đừng nói là tổn thương thân thể, cho dù nửa đời sau của ta biến thành tàn tật, ta cũng phải liều một lần!"
A Đỗ Lạp vẻ mặt kích động, nói với Tô Bằng.
Tô Bằng nghe xong, nhẹ gật đầu, nói:
"A Đỗ Lạp thống lĩnh, mời xem đao này."
Nói xong, hắn cầm lên trường đao 'Sát sinh' đặt bên cạnh.
"Tô Bằng đầu lĩnh, đây là..."
Thấy Tô Bằng cầm thanh trường đao này, A Đỗ Lạp hơi sững sờ, hỏi Tô Bằng.
"Ha ha, A Đỗ Lạp đầu lĩnh có chỗ không biết, thật ra ta có chút phán đoán về vận rủi trên người ngươi, chính là huyết mạch trong gia tộc ngươi, bởi vì sử dụng hộp chứa lực lượng tà ác, cho nên dung hợp vào một số lực lượng tà ác trong máu gia tộc các ngươi, mà thanh trường đao này, lại có một đặc tính, đó là có thể hấp thu lực lượng tà ác trong thân thể người bị sát thương, cho nên ta có một biện pháp..."
"Chính là dùng cây đao này tổn thương A Đỗ Lạp thống lĩnh, hơn nữa dừng lại một thời gian ngắn trong thân thể của ngươi, nếu máu trong thân thể ngươi tồn tại năng lượng tà ác nguyền rủa gia tộc ngươi, như vậy thanh trường đao này tất liền có thể hút năng lượng tà ác trong thân thể ngươi vào."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.