Chương 105: Hạ quyết tâm
Sa Mạc Cuồng Vân
28/10/2021
Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển đứng ở phía sau quan sát, tạm thời không nhúng tay vào.
Tốc độ của con rắn kia rất nhanh, thân thể thì to như núi nhưng tốc độ lại khác hẳn, chỉ trong chớp mắt đã tới gần mọi người.
Sau đó, con rắn xoay người, vung đuôi về phía bên này.
Thẩm Tu Lâm hơi híp mắt lại.
Mà đoàn người cũng phản ứng lại, bắt đầu công kích.
Mọi người vừa công kích, vừa phân tán ra.
Khi đối phó với vật có kích cỡ lớn như vậy, nếu như tất cả mọi người đều tụ lại một chỗ thì càng cho đối phương có cơ hội ra tay.
Cứ phân tán ra rồi tập trung công kích, có lẽ kết quả sẽ tốt hơn nhiều.
Con rắn tấn công lần thứ nhất không thành công, nó tiếp tục lần thứ hai, hơn nữa nó giống như cảm ứng được cái gì, trong nháy mắt lao thẳng tới chỗ Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển.
Đông Phương Hiển nheo mắt “Con rắn kia chọn chúng ta làm mục tiêu công kích.”
“Ừm, đã nhìn ra.” Thẩm Tu Lâm cũng nói “Đúng là hướng về phía chúng ta. Nhưng nguyên nhân vì sao?”
“Không biết.” Đông Phương Hiển đáp lời, sau đó sử dụng tinh thần lực đánh về phía đầu con rắn, công kích rất mạnh, con rắn nhanh chóng hét thảm một tiếng.
Tiếp đó nó càng điên cuồng hơn, liên tục quăng đuôi. Mục tiêu trước đó của nó vốn là Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển, nhưng sau khi bị Đông Phương Hiển đánh một cái thì nó không nhìn chằm chằm Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển nữa, mà nhào tới một dị năng giả gần nhất.
Đó là một dị năng giả cấp một, đứng yên một chỗ bị đánh trúng, bẹp dẹp lép luôn.
Thẩm Tu Lâm nheo mắt, khi con rắn tiếp tục tấn công, hắn bay lên trên đầu đối phương, sử dụng lôi điện công kích, đồng thời, chính hắn cũng rơi xuống đứng trên đầu con rắn.
Sau khi rơi xuống đầu con rắn, Thẩm Tu Lâm trực tiếp sử dụng tinh thần lực công kích. Tinh thần lực hoá thành lưỡi đao rất lớn, đâm thăng lên đầu rắn.
Con rắn thảm thiết hét một tiếng, cả người lăn lộn xoay vòng, ngã ra đất.
Con rắn vừa ngã xuống, Thẩm Tu Lâm cũng không công kích nữa, mà là di chuyển tới một nơi cách đó không xa. Đoàn người thấy vậy liền lập tức công kích mục tiêu.
Con rắn liên tục kêu gào, sau đó thân thể của nó dưới sự tấn công chồng chất của mọi người mà vỡ thành từng mảnh.
Con rắn khổng lồ, chính là chết theo cách như vậy.
Con rắn bị tiêu diệt, theo lý mà nói, Thẩm Tu Lâm phải vui vẻ mới đúng, thế nhưng dễ dàng giải quyết đối phương như vậy lại khiến hắn không vui nổi, nhíu mày, Thẩm Tu Lâm nhìn về phía Đông Phương Hiển “Con rắn kia cấp mấy?”
“Giống ngươi.” Đông Phương Hiển nói.
Thẩm Tu Lâm nhấp môi “Ta cũng thấy như thế, nhưng giải quyết nhanh như vậy có phải dễ dàng quá hay không?”
Đông Phương Hiển nghe vậy, gật đầu “Không sai.”
Những người khác không nghe thấy hai người nói chuyện, bọn họ còn đang rất vui vẻ. Con rắn mạnh như vậy, có thể ngay lập tức đập nát một dị năng giả cấp một, không nghĩ tới lại bị Thẩm thiếu đánh một cái đã nằm im rồi.
Bọn họ thực muốn hô một tiếng “Thẩm thiếu uy vũ.”
Trên thực tế, bọn họ cũng hô thật.
Thẩm Tu Lâm lại nghiêm túc nói “Mọi người không nên vui mừng quá sớm. Đẳng cấp con rắn này rất cao, không thể nhanh như vậy đã bị giải quyết. Các ngươi cẩn thận một chút.”
Thẩm Tu Lâm vừa nói xong, mọi người ngay lập tức liền nghiêm túc, tất cả đề phòng xung quanh.
Cũng may là tất cả mọi người bắt đầu cẩn thận đề phòng, nếu không thì, không thể lập tức phản ứng lại. Ngay khi Thẩm Tu Lâm dứt lời được khoảng hai giây, dưới mặt đất chui ra rất nhiều sâu. Đám sâu này có bộ dáng to bằng chuột đồng, hơn nữa, hàm răng sắc nhọn, thân mình mọc đầy gai nhọn cứng rắn.
Mấy cái gai này nếu như tấn công người khác, ngay cả dị năng giả cấp hai cũng sẽ bị thủng từng lỗ.
Đám sâu xuất hiện rất nhanh, may là mọi người đã đề phòng trước, cho nên ngay khi những con sâu này xuất hiện đã lập tức bắt đầu phản kích. Dù là như vậy, nhưng cũng có một ít con dùng gai nhọn ghim vào người dị năng giả.
Năng lực công kích của đám sâu chỉ là cấp hai, cho nên Khâu Dương Dương cùng Lưu Tương Vân đều không sợ, đối với Thẩm Tu Lâm lại càng không có vấn đề gì.
Thế nhưng nơi này phần lớn đều là dị năng giả cấp hai, khi bị những con sâu này tấn công thì không ít người bị thương.
Hơn nữa, ngoài dị năng giả cấp hai, còn có khá nhiều dị năng giả cấp một nữa.
Mấy dị năng giả cấp một này bị thương còn nghiêm trọng hơn, cũng may không tới mức trí mạng.
Đông Phương Hiển nói “Ta hiểu được vì sao con rắn bỗng dưng lại yếu như vậy.”
Thẩm Tu Lâm nhìn về phía Đông Phương Hiển “Là do bị những con sâu này hấp thu hết tinh lực cùng sức mạnh?”
“Ừm, một bầy kiến nhỏ giết chết cả voi, đây là một câu rất có đạo lý.”
“Thế nhưng những con sâu này từ đâu tới? Số lượng quá nhiều.”
Đông Phương Hiển nhìn tình hình xung quanh, nói “Không cần biết là tới kiểu gì, hiện giờ vẫn nên giúp bọn họ một tay đi. Dù sao những con sâu này cũng có thể giết cả con rắn kia.”
Thẩm Tu Lâm gật đầu, lại nói “Có thể do con rắn có thân hình quá lớn, hơn nữa lại không có trí tuệ.”
Vừa nói xong, quả nhiên, liền thấy tất cả dị năng giả tụ lại cùng một chỗ. Vòng bên ngoài là mười hai người hoả hệ dị năng giả, từ cấp một cho tới cấp hai, trong đó có cả Kình Thương.
Những người còn lại thì tập trung đứng ở bên trong.
Dị năng giả phía bên ngoài bắt đầu phóng hoả.
Đương nhiên, mấy con sâu nhỏ này thực sự rất sợ lửa.
Trong chốc lát, mùi đốt cháy khét đều lan ra.
Mấy người Thẩm Tu Lâm không tham gia vào vòng vây kia, chỉ có Tiểu Tùng, Thuỷ Bạch Sắc và Nam Cung Tiếu ở bên trong đó.
Thẩm Tu Lâm cũng cho rằng đám Thuỷ Bạch Sắc hoàn toàn chẳng sợ hãi gì mấy con sâu này.
Mấy người Thẩm Tu Lâm không ở trong vòng vây, không phải là những người kia không nghĩ tới Thẩm Tu Lâm, mà là họ tin tưởng Thẩm Tu Lâm không cần tới cách chiến đấu kiểu này.
Ở trong đó, có không ít người vẫy vẫy Thẩm Tu Lâm, thế nhưng Thẩm Tu Lâm không đi tới.
Vốn cũng muốn ra tay giúp đỡ, nhưng nhìn biểu hiện của mọi người, Thẩm Tu Lâm quyết định chờ xem một chút.
Vì vậy, hắn và Đông Phương Hiển đứng làm khán giả.
Số lượng sâu xuất hiện lần này rất nhiều, khoảng đến mấy nghìn con, hơn nữa sức tấn công đều tầm cấp hai.
Vòng vây chiến đấu của mọi người càng ngày càng nhỏ lại.
Hoả hệ dị năng giả bên ngoài không ngừng phóng hoả, người ở bên trong cũng không nhàn rỗi. Bỗng nhiên, Lô Thuỷ nói “Băng hệ dị năng cùng ta.”
Nói xong, Lô Thuỷ dùng dị năng, băng hoá thành mảnh vụn nhỏ, rơi xuống đám lửa thì nổ tung.
Thẩm Tu Lâm giật mình “Sao lại như vậy?”
Băng nổ tung, đám sâu chết đi càng ngày càng nhiều hơn. Dần dần, đã có chút sâu không dám lao vào vòng vây của băng và lửa nữa.
Đông Phương Hiển nheo mắt “Kết hợp.”
“Vì sao lại có thể có lực sát thương lớn tới vậy?”
Đông Phương Hiển cũng không nói được, chỉ nói “Không biết, quan sát thêm một chút.”
Lô Thuỷ cũng hơi kinh ngạc. Nàng vốn nghĩ trước tiên đóng băng đám sâu, sau đó dùng lửa đến đốt, giống như là đốt lửa vào dầu thôi, lại không nghĩ tới hiệu quả tốt đến như vậy.
Mấy người băng hệ dị năng giả thấy thế cũng bắt đầu ra tay. Nhưng mọi người nhận ra, nếu như băng vẫn giữ nguyên từng khối lớn, không tách ra thành mảnh nhỏ thì hiệu quả không có tác dụng gì.
Vì vậy, bọn họ bắt đầu cố gắng, để khi băng hệ dị năng của mình tấn công tới đám sâu thì đều vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Vụn băng thêm vào hoả diễm, tiếng nổ ầm ầm vang lên, Khâu Dương Dương hô to “Phong hệ dị năng cũng đến giúp, những người khác tạm thời không nên hành động, cẩn thận phòng vệ.”
Nói xong, Khâu Dương Dương cũng bắt đầu ra tay. Trong đám người thì phong hệ dị năng của cậu ta có đẳng cấp cao nhất, cuồng phong vừa qua, đám lửa vốn đã lớn càng cháy mạnh hơn gấp đôi. Nhất thời, phong hệ, băng hệ phối hợp với hoả hệ, đám cháy ngày cũng lan tràn ra bên ngoài.
Hoả hệ dị năng giả ở phía ngoài cùng nói “Chúng ta đuổi theo.”
“Được.” Người ở bên trong đều lên tiếng.
Vì vậy, vị trí người đi săn cùng con mồi hoàn toàn xoay chuyển. Các dị năng giả điên cuồng đuổi theo, đám sâu thì co người chạy.
Nhưng chạy cũng chạy không thoát, từng mảng từng mảng bị hoả diễm dưới phụ trợ của cuồng phong thiêu cháy thành tro tàn…
Chiến đấu kéo dài tới khoảng hai mươi phút.
Sau hai mươi phút, hoả hệ dị năng giả đều có chút mệt mỏi, những con sâu cuối cùng cũng bị giải quyết hết.
Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển liếc nhìn nhau, ý cười trong mắt Thẩm Tu Lâm rất rõ ràng.
“Thật sự là nằm ngoài dự đoán của ta, bọn họ còn mạnh hơn nhiều so với ta tưởng tượng.” Thẩm Tu Lâm nói.
Đông Phương Hiển gật đầu “Quả thật là rất lợi hại.”
Nhiều con sâu cấp hai như vậy, cũng không phải dễ đối phó.
“Chúng ta tìm năng lượng thể.” Thẩm Tu Lâm nhìn Đông Phương Hiển, Đông Phương Hiển không có ý kiến gì.
Vì vậy, hai người nhân lúc mọi người còn đang nghỉ ngơi, rời khỏi một lúc.
Bọn họ vốn là có thể cảm ứng được vị trí hiện tại của năng lượng thể, chỉ là vừa nãy đối phó với con rắn, sau đó lại chiến đấu với nhiều sâu như vậy nên không rời đi để lấy năng lượng thể được.
Bây giờ, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển trực tiếp xuất hiện ở trước năng lượng thể.
Năng lượng thể nằm dưới một cái động, bề ngang cái động cũng không lớn lắm, miễn cưỡng chỉ lớn tới khoảng nửa người, nhưng lại khá sâu.
Nhưng dù sâu hơn nữa cũng bị tinh thần lực của Thẩm Tu Lâm lôi lên mặt đất…
Nắm trong tay năng lượng thể cao cấp, cảm giác được năng lượng bên trong, Thẩm Tu Lâm hơi nhếch môi.
“Năng lượng thể này quả thực là đồ tốt. Chỉ mới nắm trong tay thôi mà đã có cảm giác giống như mang theo linh khí vậy.”
“Ừm.” Đông Phương Hiển gật đầu, nói “Năng lượng thể này cho Thuỷ Bạch Sắc đi. Chúng ta muốn đi đế đô, đến lúc đó còn cần dùng đến nó nhiều.”
“Được.” Thẩm Tu Lâm gật đầu “Vậy cho nó.”
Hiện tại, Thuỷ Bạch Sắc không ở nơi này, không biết đến tin tốt như vậy. Thẩm Tu Lâm thu năng lượng thể vào trong không gian, đang muốn nói quay về thôi, bỗng nhiên, bên trong không gian phát sinh biến hoá…
Chỉ thấy năng lượng thể bị ném vào trong lại giống như bị vật gì đó kéo đến không trung, sau đó, Thẩm Tu Lâm chỉ cảm thấy ý thức hải của mình nổ ầm một tiếng. Khoé miệng của hắn nhanh chóng chảy xuống một vệt máu tươi.
“Thẩm Tu Lâm.” Sắc mặt Đông Phương Hiển lập tức thay đổi.
Thẩm Tu Lâm miễn cưỡng cười cười, nói câu “Đừng lo lắng.”
Sau đó, cả người liền hôn mê bất tỉnh.
“Thẩm Tu Lâm.” Sắc mặt Đông Phương Hiển thay đổi hoàn toàn. Y đỡ Thẩm Tu Lâm, sau đó bế người lên, lấy xe từ trong không gian ra.
Chiếc Land Rover này là do Thẩm Tu Lâm muốn y để tại trong không gian, hiện giờ vừa đúng lúc.
Ôm Thẩm Tu Lâm lên xe, Đông Phương Hiển cẩn thận đặt Thẩm Tu Lâm vào trên ghế, sau đó dùng tinh thần lực kiểm tra tình hình đối phương. Một lát sau, mới nhẹ nhàng thở ra.
Hoá ra là… không gian thăng cấp. Sau khi hấp thu năng lượng thể, tinh thần lực tăng mạnh, ý thức hải bị xung kích đột ngột, mới có thể hôn mê như vậy…
Nhấp môi, Đông Phương Hiển nhìn bên khoé miệng đối phương còn lưu lại vệt máu, y đưa tay, chậm rãi lau vết máu đi, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đối phương.
Thẩm Tu Lâm hôn mê, đợi đến khi hắn tỉnh lại, bất kể là tinh thần lực hay là không gian, đều sẽ là niềm vui bất ngờ cho hắn.
Chỉ là, không gian thăng cấp, ý thức hải nhận đến xung kích, nếu như không có ngoại lực động viên, dẫn dắt, sẽ phải chịu không ít khổ…
Quả nhiên, Đông Phương Hiển vừa nghĩ như thế, thân thể Thẩm Tu Lâm đã bắt đầu run rẩy, sau đó biểu hiện trên mặt cũng lộ rõ vẻ đau đớn.
Ánh mắt Đông Phương Hiển bỗng nhiên trở nên nghiêm trọng hơn, giống như đang quyết định việc gì đó rất quan trọng. Một lát sau, y cắn môi, bố trí mấy lớp cấm chế quanh xe, đồng thời còn hạ một mệnh lệnh cho Nam Cung Tiếu, rồi chậm rãi dựa vào thân thể của Thẩm Tu Lâm.
Đông Phương Hiển dựa vào sát Thẩm Tu Lâm, đặc biệt là trán của hai người còn tiếp xúc với nhau, da chạm vào da, tinh thần lực cũng theo đó truyền tới đối phương.
Rất nhanh, trên người Thẩm Tu Lâm cũng có tinh thần lực đáp lại. Loại cộng hưởng tinh thần lực này khiến cho Đông Phương Hiển run rẩy cả người.
Mà Thẩm Tu Lâm đang hôn mê lại chỉ cảm thấy có một loại hấp dẫn không rõ nào đó, dù hắn đang hôn mê, nhưng ý thức vẫn liên tiếp chuyển động. Chính ý thức tinh thần đang chỉ huy thân thể của hắn…
Hắn theo bản năng mà ôm lấy Đông Phương Hiển, sau đó, cũng bắt đầu hôn lên.
Đông Phương Hiển hừ nhẹ một tiếng, không ngăn cản, chỉ điều động thêm tinh thần lực trong cơ thể của mình.
Lúc bắt đầu, Thẩm Tu Lâm rất kích động, tinh thần lực cũng có chút hỗn loạn, thế nhưng dưới sự kiên trì dẫn dắt của Đông Phương Hiển, tinh thần lực của Thẩm Tu Lâm rất nhanh bình tĩnh lại. Bạn đang
Vì váºy, Äá»ng tác công thà nh Äoạt Äất của Thẩm Tu Lâm cÅ©ng cháºm hÆ¡n rất nhiá»u.
Lúc nà y, Thẩm Tu Lâm chá» cảm thấy mình Äang ôm má»t khá»i bÄng vô cùng thoải mái, thân thá» của hắn giá»ng nhÆ° bá» hoả thiêu váºy, cần có bÄng tá»i là m dá»u Äi.
Nhất là cảm giác tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng kia cà ng khiến cho hắn thoải mái hÆ¡n, Thẩm Tu Lâm lần thứ hai dá»±a và o bản nÄng mà hôn tá»i, Äá»ng thá»i bắt Äầu giáºt nhẹ quần áo trên ngÆ°á»i Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n.
CÆ¡ thá» Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n hÆ¡i cứng lại, nhÆ°ng cuá»i cùng vẫn lá»±a chá»n thả lá»ng.
Tinh thần lá»±c của y vẫn luôn có hai loại Äặc thù. Má»t loại là thôn phá», hoà n toà n là nghiêng vá» tấn công. Má»t loại là phụ trợ, thế nhÆ°ng Äá»i phÆ°Æ¡ng phải có tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng vá»i y.
Chá» khi có cá»ng hÆ°á»ng, Äặc thù thôn phá» của y má»i xảy ra thay Äá»i. Äiá»u nà y, kỳ thá»±c y sá»m Äã biết từ rất lâu rá»i, không phải do ai nói cho y hết, mà là do trá»±c giác.
Chá» là , y không nói cho bất luáºn ngÆ°á»i nà o biết Äiá»u nà y. Tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u sợ y, bao gá»m cả vá» hôn phu kia.
Tinh thần lá»±c thôn phá» xảy ra thay Äá»i, biến thà nh má»t loại phụ trợ lẫn nhau. Loại phụ trợ nà y có thá» mang theo má»t chút tinh thần lá»±c của mình cung cấp cho ngÆ°á»i có tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng vá»i mình. Thế nhÆ°ng kiá»u cung cấp nà y cÅ©ng không phải chá» Äem sức mạnh của mình má»t chiá»u ÄÆ°a cho Äá»i phÆ°Æ¡ng, mà là giá»ng nhÆ° công pháp song tu thá»i thượng cá», y ÄÆ°a má»t phần tinh thần lá»±c của mình qua, sẽ không tá»n thất cái gì, vì Äá»i phÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ cung cấp lại cho mình má»t phần tÆ°Æ¡ng ứng.
Phần Äá»i phÆ°Æ¡ng ÄÆ°a cho chÃnh mình lại không hoà n toà n là tinh thần lá»±c, mà là má»t loại váºt chất rất có Ãch Äá»i vá»i thân thá» của Kết Ấn Dấu. Loại váºt chất nà y trá»n lẫn vá»i tinh thần lá»±c của mình, dung hợp, sau Äó giúp cho tinh thần lá»±c ngÆ°ng Äá»ng và tÄng cÆ°á»ng hÆ¡n.
Cho nên, Äây chÃnh là hai bên cùng có lợi.
Chá» là , ká» cả á» tại thế giá»i của y, sao có thá» có ngÆ°á»i vừa má»i á» bên nhau Ãt lâu Äã tạo nên tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng giữa hai ngÆ°á»i Äược chứ?
Cho nên, má»t Ãt công pháp tu chân thượng cá» không phải ai cÅ©ng tu luyá»n Äược.
Y có Äược công pháp nà y hoà n toà n là do may mắn. HÆ¡n nữa, cÅ©ng chá» má»i có ná»a phần Äầu mà thôi.
NhÆ°ng mà , Äá»i vá»i tình hình hiá»n tại, ná»a phần Äầu cÅ©ng Äã Äủ rá»i.
Dá»±a theo công pháp kia, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n dùng hết sức Äá» quên Äi Äá»ng tác của mấy ngón tay Thẩm Tu Lâm Äang là m gì Äó trên ngÆ°á»i mình, y chá» táºp trung nghÄ© phải tu luyá»n ra sao, là m cách nà o Äá» nÄng lá»±c của hai ngÆ°á»i Äược tÄng thêm má»t cách nhiá»u nhất.
NhÆ°ng và o lúc nà y, Äau Äá»n Äá»t nhiên phát sinh, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n bá»ng chá»c cắn chặt môi.
Hoá ra, giữa ngÆ°á»i vá»i ngÆ°á»i còn có thá» thân máºt nhÆ° váºy.
Hoá ra, tinh thần lá»±c thá»±c sá»± kết hợp, thân thá» thá»±c sá»± kết hợp, là nhÆ° váºyâ¦
Trong khoảng thá»i gian nà y, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n phát hiá»n mình không Äủ sức váºn chuyá»n công pháp kia, chá» có thá» bá» Äá»ng mà chìm Äắm từ Äau Äá»n Äến dần dần tê dại, rá»i lại ngá»t ngà o vui sÆ°á»ng tuyá»t Äá»i. Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n trải nghiá»m Äủ cảm giác từ Äá»a ngục tá»i thiên ÄÆ°á»ng.
Cho tá»i khi Thẩm Tu Lâm á»n Äá»nh lại, y má»i cắn rÄng váºn chuyá»n công pháp giữa hai ngÆ°á»i, Thẩm Tu Lâm cÅ©ng bắt Äầu phá»i hợp theo bản nÄng.
Khi hai vòng công pháp váºn chuyá»n xong, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n chá» cảm thấy trong cÆ¡ thá» mình có má»t tầng chắn bá» phá vỡ. Trong nháy mắt, y váºy mà lại vượt qua cấp mÆ°á»i ba, Äạt tá»i cấp mÆ°á»i bá»n.
Phải biết, y vừa má»i Äạt Äến cấp mÆ°á»i ba không lâu.
Tinh thần lá»±c cà ng mạnh, cà ng khó tÄng trÆ°á»ng.
Dù là tại thế giá»i của y, má»i lần nâng cao tinh thần lá»±c, chẳng phải Äá»u dùng nguy hiá»m Äá» Äá»i lấy hay sao? Chá» là ngÆ°á»i khác không biết mà thôi.
Mà Äẳng cấp của y bây giá» hẳn cÅ©ng Äã khôi phục tá»i bảy phần so vá»i lúc y mạnh nhất.
Äừng nghÄ© rằng chá» tÄng má»t cấp thôi, thứ y có Äược còn hÆ¡n rất nhiá»u so vá»i má»t cấp kia.
Mà trạng thái tinh thần lúc nà y của Thẩm Tu Lâm cÅ©ng là tá»t nhất từ trÆ°á»c tá»i giá», nhÆ°ng do không gian thÄng cấp nên hắn vẫn duy trì hôn mê.
NhÆ°ng ý thức hải của hắn lại má» rá»ng ra rất nhiá»u, trạng thái bá» thÆ°Æ¡ng tá»n lúc nãy Äã không còn, không gian cÅ©ng Äang phát sinh biến hoá rất lá»n.
Chá» là những biến hoá nà y Thẩm Tu Lâm còn chÆ°a biết Äược mà thôi.
CÅ©ng không biết trải qua bao lâu, Thẩm Tu Lâm rá»t cuá»c ngừng lại, công pháp tinh thần lá»±c của Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n cÅ©ng chấm dứt, y chá» cảm thấy trên ngÆ°á»i của mình và Äá»i phÆ°Æ¡ng lúc nà y Äá»u trà n Äầy má» hôi.
Im lặng trong nháy mắt, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n từ trên ngÆ°á»i Thẩm Tu Lâm Äứng dáºy, cảm giác liên kết giữa hai ngÆ°á»i khiến cho sắc mặt của Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n hoà n toà n biến thà nh Äá» há»ng.
HÃt sâu má»t hÆ¡i, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n dùng tinh thần lá»±c dá» nÄng biến hoá thà nh thuá»· há», thanh lý chÃnh mình má»t chút.
Sau Äó, y Äem quần áo bá» Thẩm Tu Lâm xe rách ném và o không gian, cầm má»t bá» khác ra mặc và o. Cúi Äầu nhìn Thẩm Tu Lâm, y im lặng má»t lát, rá»i cÅ©ng giúp Äá»i phÆ°Æ¡ng thanh lý qua, Äá»i má»t bá» quần áo khác.
Là m xong những viá»c nà y, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n mÃm môi Äi xuá»ng xe, phát hiá»n Nam Cung Tiếu cùng những ngÆ°á»i khác Äá»u á» bên ngoà i.
Do mình Äã hạ má»nh lá»nh cho Nam Cung Tiếu, cho nên những ngÆ°á»i kia cÅ©ng chá» vây quanh xe, không cho bất kỳ Äá»ng váºt hay tang thi tá»i gần, không có hà nh Äá»ng nà o khácâ¦
Nhìn thấy Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n từ trên xe bÆ°á»c xuá»ng, tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u nhìn lạiâ¦
Mặc dù biết rõ những ngÆ°á»i nà y không thá» biết Äược trong xe Äã xảy ra chuyá»n gì, cÅ©ng không biết Äược y và Thẩm Tu Lâm vừa là m cái gì. NhÆ°ng và o giá» phút nà y, nhiá»u hai mắt nhìn sang nhÆ° váºy⦠Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n theo bản nÄng vẫn cảm thấy có chút mất tá»± nhiênâ¦
Tốc độ của con rắn kia rất nhanh, thân thể thì to như núi nhưng tốc độ lại khác hẳn, chỉ trong chớp mắt đã tới gần mọi người.
Sau đó, con rắn xoay người, vung đuôi về phía bên này.
Thẩm Tu Lâm hơi híp mắt lại.
Mà đoàn người cũng phản ứng lại, bắt đầu công kích.
Mọi người vừa công kích, vừa phân tán ra.
Khi đối phó với vật có kích cỡ lớn như vậy, nếu như tất cả mọi người đều tụ lại một chỗ thì càng cho đối phương có cơ hội ra tay.
Cứ phân tán ra rồi tập trung công kích, có lẽ kết quả sẽ tốt hơn nhiều.
Con rắn tấn công lần thứ nhất không thành công, nó tiếp tục lần thứ hai, hơn nữa nó giống như cảm ứng được cái gì, trong nháy mắt lao thẳng tới chỗ Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển.
Đông Phương Hiển nheo mắt “Con rắn kia chọn chúng ta làm mục tiêu công kích.”
“Ừm, đã nhìn ra.” Thẩm Tu Lâm cũng nói “Đúng là hướng về phía chúng ta. Nhưng nguyên nhân vì sao?”
“Không biết.” Đông Phương Hiển đáp lời, sau đó sử dụng tinh thần lực đánh về phía đầu con rắn, công kích rất mạnh, con rắn nhanh chóng hét thảm một tiếng.
Tiếp đó nó càng điên cuồng hơn, liên tục quăng đuôi. Mục tiêu trước đó của nó vốn là Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển, nhưng sau khi bị Đông Phương Hiển đánh một cái thì nó không nhìn chằm chằm Thẩm Tu Lâm và Đông Phương Hiển nữa, mà nhào tới một dị năng giả gần nhất.
Đó là một dị năng giả cấp một, đứng yên một chỗ bị đánh trúng, bẹp dẹp lép luôn.
Thẩm Tu Lâm nheo mắt, khi con rắn tiếp tục tấn công, hắn bay lên trên đầu đối phương, sử dụng lôi điện công kích, đồng thời, chính hắn cũng rơi xuống đứng trên đầu con rắn.
Sau khi rơi xuống đầu con rắn, Thẩm Tu Lâm trực tiếp sử dụng tinh thần lực công kích. Tinh thần lực hoá thành lưỡi đao rất lớn, đâm thăng lên đầu rắn.
Con rắn thảm thiết hét một tiếng, cả người lăn lộn xoay vòng, ngã ra đất.
Con rắn vừa ngã xuống, Thẩm Tu Lâm cũng không công kích nữa, mà là di chuyển tới một nơi cách đó không xa. Đoàn người thấy vậy liền lập tức công kích mục tiêu.
Con rắn liên tục kêu gào, sau đó thân thể của nó dưới sự tấn công chồng chất của mọi người mà vỡ thành từng mảnh.
Con rắn khổng lồ, chính là chết theo cách như vậy.
Con rắn bị tiêu diệt, theo lý mà nói, Thẩm Tu Lâm phải vui vẻ mới đúng, thế nhưng dễ dàng giải quyết đối phương như vậy lại khiến hắn không vui nổi, nhíu mày, Thẩm Tu Lâm nhìn về phía Đông Phương Hiển “Con rắn kia cấp mấy?”
“Giống ngươi.” Đông Phương Hiển nói.
Thẩm Tu Lâm nhấp môi “Ta cũng thấy như thế, nhưng giải quyết nhanh như vậy có phải dễ dàng quá hay không?”
Đông Phương Hiển nghe vậy, gật đầu “Không sai.”
Những người khác không nghe thấy hai người nói chuyện, bọn họ còn đang rất vui vẻ. Con rắn mạnh như vậy, có thể ngay lập tức đập nát một dị năng giả cấp một, không nghĩ tới lại bị Thẩm thiếu đánh một cái đã nằm im rồi.
Bọn họ thực muốn hô một tiếng “Thẩm thiếu uy vũ.”
Trên thực tế, bọn họ cũng hô thật.
Thẩm Tu Lâm lại nghiêm túc nói “Mọi người không nên vui mừng quá sớm. Đẳng cấp con rắn này rất cao, không thể nhanh như vậy đã bị giải quyết. Các ngươi cẩn thận một chút.”
Thẩm Tu Lâm vừa nói xong, mọi người ngay lập tức liền nghiêm túc, tất cả đề phòng xung quanh.
Cũng may là tất cả mọi người bắt đầu cẩn thận đề phòng, nếu không thì, không thể lập tức phản ứng lại. Ngay khi Thẩm Tu Lâm dứt lời được khoảng hai giây, dưới mặt đất chui ra rất nhiều sâu. Đám sâu này có bộ dáng to bằng chuột đồng, hơn nữa, hàm răng sắc nhọn, thân mình mọc đầy gai nhọn cứng rắn.
Mấy cái gai này nếu như tấn công người khác, ngay cả dị năng giả cấp hai cũng sẽ bị thủng từng lỗ.
Đám sâu xuất hiện rất nhanh, may là mọi người đã đề phòng trước, cho nên ngay khi những con sâu này xuất hiện đã lập tức bắt đầu phản kích. Dù là như vậy, nhưng cũng có một ít con dùng gai nhọn ghim vào người dị năng giả.
Năng lực công kích của đám sâu chỉ là cấp hai, cho nên Khâu Dương Dương cùng Lưu Tương Vân đều không sợ, đối với Thẩm Tu Lâm lại càng không có vấn đề gì.
Thế nhưng nơi này phần lớn đều là dị năng giả cấp hai, khi bị những con sâu này tấn công thì không ít người bị thương.
Hơn nữa, ngoài dị năng giả cấp hai, còn có khá nhiều dị năng giả cấp một nữa.
Mấy dị năng giả cấp một này bị thương còn nghiêm trọng hơn, cũng may không tới mức trí mạng.
Đông Phương Hiển nói “Ta hiểu được vì sao con rắn bỗng dưng lại yếu như vậy.”
Thẩm Tu Lâm nhìn về phía Đông Phương Hiển “Là do bị những con sâu này hấp thu hết tinh lực cùng sức mạnh?”
“Ừm, một bầy kiến nhỏ giết chết cả voi, đây là một câu rất có đạo lý.”
“Thế nhưng những con sâu này từ đâu tới? Số lượng quá nhiều.”
Đông Phương Hiển nhìn tình hình xung quanh, nói “Không cần biết là tới kiểu gì, hiện giờ vẫn nên giúp bọn họ một tay đi. Dù sao những con sâu này cũng có thể giết cả con rắn kia.”
Thẩm Tu Lâm gật đầu, lại nói “Có thể do con rắn có thân hình quá lớn, hơn nữa lại không có trí tuệ.”
Vừa nói xong, quả nhiên, liền thấy tất cả dị năng giả tụ lại cùng một chỗ. Vòng bên ngoài là mười hai người hoả hệ dị năng giả, từ cấp một cho tới cấp hai, trong đó có cả Kình Thương.
Những người còn lại thì tập trung đứng ở bên trong.
Dị năng giả phía bên ngoài bắt đầu phóng hoả.
Đương nhiên, mấy con sâu nhỏ này thực sự rất sợ lửa.
Trong chốc lát, mùi đốt cháy khét đều lan ra.
Mấy người Thẩm Tu Lâm không tham gia vào vòng vây kia, chỉ có Tiểu Tùng, Thuỷ Bạch Sắc và Nam Cung Tiếu ở bên trong đó.
Thẩm Tu Lâm cũng cho rằng đám Thuỷ Bạch Sắc hoàn toàn chẳng sợ hãi gì mấy con sâu này.
Mấy người Thẩm Tu Lâm không ở trong vòng vây, không phải là những người kia không nghĩ tới Thẩm Tu Lâm, mà là họ tin tưởng Thẩm Tu Lâm không cần tới cách chiến đấu kiểu này.
Ở trong đó, có không ít người vẫy vẫy Thẩm Tu Lâm, thế nhưng Thẩm Tu Lâm không đi tới.
Vốn cũng muốn ra tay giúp đỡ, nhưng nhìn biểu hiện của mọi người, Thẩm Tu Lâm quyết định chờ xem một chút.
Vì vậy, hắn và Đông Phương Hiển đứng làm khán giả.
Số lượng sâu xuất hiện lần này rất nhiều, khoảng đến mấy nghìn con, hơn nữa sức tấn công đều tầm cấp hai.
Vòng vây chiến đấu của mọi người càng ngày càng nhỏ lại.
Hoả hệ dị năng giả bên ngoài không ngừng phóng hoả, người ở bên trong cũng không nhàn rỗi. Bỗng nhiên, Lô Thuỷ nói “Băng hệ dị năng cùng ta.”
Nói xong, Lô Thuỷ dùng dị năng, băng hoá thành mảnh vụn nhỏ, rơi xuống đám lửa thì nổ tung.
Thẩm Tu Lâm giật mình “Sao lại như vậy?”
Băng nổ tung, đám sâu chết đi càng ngày càng nhiều hơn. Dần dần, đã có chút sâu không dám lao vào vòng vây của băng và lửa nữa.
Đông Phương Hiển nheo mắt “Kết hợp.”
“Vì sao lại có thể có lực sát thương lớn tới vậy?”
Đông Phương Hiển cũng không nói được, chỉ nói “Không biết, quan sát thêm một chút.”
Lô Thuỷ cũng hơi kinh ngạc. Nàng vốn nghĩ trước tiên đóng băng đám sâu, sau đó dùng lửa đến đốt, giống như là đốt lửa vào dầu thôi, lại không nghĩ tới hiệu quả tốt đến như vậy.
Mấy người băng hệ dị năng giả thấy thế cũng bắt đầu ra tay. Nhưng mọi người nhận ra, nếu như băng vẫn giữ nguyên từng khối lớn, không tách ra thành mảnh nhỏ thì hiệu quả không có tác dụng gì.
Vì vậy, bọn họ bắt đầu cố gắng, để khi băng hệ dị năng của mình tấn công tới đám sâu thì đều vỡ thành từng mảnh nhỏ.
Vụn băng thêm vào hoả diễm, tiếng nổ ầm ầm vang lên, Khâu Dương Dương hô to “Phong hệ dị năng cũng đến giúp, những người khác tạm thời không nên hành động, cẩn thận phòng vệ.”
Nói xong, Khâu Dương Dương cũng bắt đầu ra tay. Trong đám người thì phong hệ dị năng của cậu ta có đẳng cấp cao nhất, cuồng phong vừa qua, đám lửa vốn đã lớn càng cháy mạnh hơn gấp đôi. Nhất thời, phong hệ, băng hệ phối hợp với hoả hệ, đám cháy ngày cũng lan tràn ra bên ngoài.
Hoả hệ dị năng giả ở phía ngoài cùng nói “Chúng ta đuổi theo.”
“Được.” Người ở bên trong đều lên tiếng.
Vì vậy, vị trí người đi săn cùng con mồi hoàn toàn xoay chuyển. Các dị năng giả điên cuồng đuổi theo, đám sâu thì co người chạy.
Nhưng chạy cũng chạy không thoát, từng mảng từng mảng bị hoả diễm dưới phụ trợ của cuồng phong thiêu cháy thành tro tàn…
Chiến đấu kéo dài tới khoảng hai mươi phút.
Sau hai mươi phút, hoả hệ dị năng giả đều có chút mệt mỏi, những con sâu cuối cùng cũng bị giải quyết hết.
Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển liếc nhìn nhau, ý cười trong mắt Thẩm Tu Lâm rất rõ ràng.
“Thật sự là nằm ngoài dự đoán của ta, bọn họ còn mạnh hơn nhiều so với ta tưởng tượng.” Thẩm Tu Lâm nói.
Đông Phương Hiển gật đầu “Quả thật là rất lợi hại.”
Nhiều con sâu cấp hai như vậy, cũng không phải dễ đối phó.
“Chúng ta tìm năng lượng thể.” Thẩm Tu Lâm nhìn Đông Phương Hiển, Đông Phương Hiển không có ý kiến gì.
Vì vậy, hai người nhân lúc mọi người còn đang nghỉ ngơi, rời khỏi một lúc.
Bọn họ vốn là có thể cảm ứng được vị trí hiện tại của năng lượng thể, chỉ là vừa nãy đối phó với con rắn, sau đó lại chiến đấu với nhiều sâu như vậy nên không rời đi để lấy năng lượng thể được.
Bây giờ, Thẩm Tu Lâm cùng Đông Phương Hiển trực tiếp xuất hiện ở trước năng lượng thể.
Năng lượng thể nằm dưới một cái động, bề ngang cái động cũng không lớn lắm, miễn cưỡng chỉ lớn tới khoảng nửa người, nhưng lại khá sâu.
Nhưng dù sâu hơn nữa cũng bị tinh thần lực của Thẩm Tu Lâm lôi lên mặt đất…
Nắm trong tay năng lượng thể cao cấp, cảm giác được năng lượng bên trong, Thẩm Tu Lâm hơi nhếch môi.
“Năng lượng thể này quả thực là đồ tốt. Chỉ mới nắm trong tay thôi mà đã có cảm giác giống như mang theo linh khí vậy.”
“Ừm.” Đông Phương Hiển gật đầu, nói “Năng lượng thể này cho Thuỷ Bạch Sắc đi. Chúng ta muốn đi đế đô, đến lúc đó còn cần dùng đến nó nhiều.”
“Được.” Thẩm Tu Lâm gật đầu “Vậy cho nó.”
Hiện tại, Thuỷ Bạch Sắc không ở nơi này, không biết đến tin tốt như vậy. Thẩm Tu Lâm thu năng lượng thể vào trong không gian, đang muốn nói quay về thôi, bỗng nhiên, bên trong không gian phát sinh biến hoá…
Chỉ thấy năng lượng thể bị ném vào trong lại giống như bị vật gì đó kéo đến không trung, sau đó, Thẩm Tu Lâm chỉ cảm thấy ý thức hải của mình nổ ầm một tiếng. Khoé miệng của hắn nhanh chóng chảy xuống một vệt máu tươi.
“Thẩm Tu Lâm.” Sắc mặt Đông Phương Hiển lập tức thay đổi.
Thẩm Tu Lâm miễn cưỡng cười cười, nói câu “Đừng lo lắng.”
Sau đó, cả người liền hôn mê bất tỉnh.
“Thẩm Tu Lâm.” Sắc mặt Đông Phương Hiển thay đổi hoàn toàn. Y đỡ Thẩm Tu Lâm, sau đó bế người lên, lấy xe từ trong không gian ra.
Chiếc Land Rover này là do Thẩm Tu Lâm muốn y để tại trong không gian, hiện giờ vừa đúng lúc.
Ôm Thẩm Tu Lâm lên xe, Đông Phương Hiển cẩn thận đặt Thẩm Tu Lâm vào trên ghế, sau đó dùng tinh thần lực kiểm tra tình hình đối phương. Một lát sau, mới nhẹ nhàng thở ra.
Hoá ra là… không gian thăng cấp. Sau khi hấp thu năng lượng thể, tinh thần lực tăng mạnh, ý thức hải bị xung kích đột ngột, mới có thể hôn mê như vậy…
Nhấp môi, Đông Phương Hiển nhìn bên khoé miệng đối phương còn lưu lại vệt máu, y đưa tay, chậm rãi lau vết máu đi, sau đó nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đối phương.
Thẩm Tu Lâm hôn mê, đợi đến khi hắn tỉnh lại, bất kể là tinh thần lực hay là không gian, đều sẽ là niềm vui bất ngờ cho hắn.
Chỉ là, không gian thăng cấp, ý thức hải nhận đến xung kích, nếu như không có ngoại lực động viên, dẫn dắt, sẽ phải chịu không ít khổ…
Quả nhiên, Đông Phương Hiển vừa nghĩ như thế, thân thể Thẩm Tu Lâm đã bắt đầu run rẩy, sau đó biểu hiện trên mặt cũng lộ rõ vẻ đau đớn.
Ánh mắt Đông Phương Hiển bỗng nhiên trở nên nghiêm trọng hơn, giống như đang quyết định việc gì đó rất quan trọng. Một lát sau, y cắn môi, bố trí mấy lớp cấm chế quanh xe, đồng thời còn hạ một mệnh lệnh cho Nam Cung Tiếu, rồi chậm rãi dựa vào thân thể của Thẩm Tu Lâm.
Đông Phương Hiển dựa vào sát Thẩm Tu Lâm, đặc biệt là trán của hai người còn tiếp xúc với nhau, da chạm vào da, tinh thần lực cũng theo đó truyền tới đối phương.
Rất nhanh, trên người Thẩm Tu Lâm cũng có tinh thần lực đáp lại. Loại cộng hưởng tinh thần lực này khiến cho Đông Phương Hiển run rẩy cả người.
Mà Thẩm Tu Lâm đang hôn mê lại chỉ cảm thấy có một loại hấp dẫn không rõ nào đó, dù hắn đang hôn mê, nhưng ý thức vẫn liên tiếp chuyển động. Chính ý thức tinh thần đang chỉ huy thân thể của hắn…
Hắn theo bản năng mà ôm lấy Đông Phương Hiển, sau đó, cũng bắt đầu hôn lên.
Đông Phương Hiển hừ nhẹ một tiếng, không ngăn cản, chỉ điều động thêm tinh thần lực trong cơ thể của mình.
Lúc bắt đầu, Thẩm Tu Lâm rất kích động, tinh thần lực cũng có chút hỗn loạn, thế nhưng dưới sự kiên trì dẫn dắt của Đông Phương Hiển, tinh thần lực của Thẩm Tu Lâm rất nhanh bình tĩnh lại. Bạn đang
Vì váºy, Äá»ng tác công thà nh Äoạt Äất của Thẩm Tu Lâm cÅ©ng cháºm hÆ¡n rất nhiá»u.
Lúc nà y, Thẩm Tu Lâm chá» cảm thấy mình Äang ôm má»t khá»i bÄng vô cùng thoải mái, thân thá» của hắn giá»ng nhÆ° bá» hoả thiêu váºy, cần có bÄng tá»i là m dá»u Äi.
Nhất là cảm giác tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng kia cà ng khiến cho hắn thoải mái hÆ¡n, Thẩm Tu Lâm lần thứ hai dá»±a và o bản nÄng mà hôn tá»i, Äá»ng thá»i bắt Äầu giáºt nhẹ quần áo trên ngÆ°á»i Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n.
CÆ¡ thá» Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n hÆ¡i cứng lại, nhÆ°ng cuá»i cùng vẫn lá»±a chá»n thả lá»ng.
Tinh thần lá»±c của y vẫn luôn có hai loại Äặc thù. Má»t loại là thôn phá», hoà n toà n là nghiêng vá» tấn công. Má»t loại là phụ trợ, thế nhÆ°ng Äá»i phÆ°Æ¡ng phải có tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng vá»i y.
Chá» khi có cá»ng hÆ°á»ng, Äặc thù thôn phá» của y má»i xảy ra thay Äá»i. Äiá»u nà y, kỳ thá»±c y sá»m Äã biết từ rất lâu rá»i, không phải do ai nói cho y hết, mà là do trá»±c giác.
Chá» là , y không nói cho bất luáºn ngÆ°á»i nà o biết Äiá»u nà y. Tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u sợ y, bao gá»m cả vá» hôn phu kia.
Tinh thần lá»±c thôn phá» xảy ra thay Äá»i, biến thà nh má»t loại phụ trợ lẫn nhau. Loại phụ trợ nà y có thá» mang theo má»t chút tinh thần lá»±c của mình cung cấp cho ngÆ°á»i có tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng vá»i mình. Thế nhÆ°ng kiá»u cung cấp nà y cÅ©ng không phải chá» Äem sức mạnh của mình má»t chiá»u ÄÆ°a cho Äá»i phÆ°Æ¡ng, mà là giá»ng nhÆ° công pháp song tu thá»i thượng cá», y ÄÆ°a má»t phần tinh thần lá»±c của mình qua, sẽ không tá»n thất cái gì, vì Äá»i phÆ°Æ¡ng cÅ©ng sẽ cung cấp lại cho mình má»t phần tÆ°Æ¡ng ứng.
Phần Äá»i phÆ°Æ¡ng ÄÆ°a cho chÃnh mình lại không hoà n toà n là tinh thần lá»±c, mà là má»t loại váºt chất rất có Ãch Äá»i vá»i thân thá» của Kết Ấn Dấu. Loại váºt chất nà y trá»n lẫn vá»i tinh thần lá»±c của mình, dung hợp, sau Äó giúp cho tinh thần lá»±c ngÆ°ng Äá»ng và tÄng cÆ°á»ng hÆ¡n.
Cho nên, Äây chÃnh là hai bên cùng có lợi.
Chá» là , ká» cả á» tại thế giá»i của y, sao có thá» có ngÆ°á»i vừa má»i á» bên nhau Ãt lâu Äã tạo nên tinh thần lá»±c cá»ng hÆ°á»ng giữa hai ngÆ°á»i Äược chứ?
Cho nên, má»t Ãt công pháp tu chân thượng cá» không phải ai cÅ©ng tu luyá»n Äược.
Y có Äược công pháp nà y hoà n toà n là do may mắn. HÆ¡n nữa, cÅ©ng chá» má»i có ná»a phần Äầu mà thôi.
NhÆ°ng mà , Äá»i vá»i tình hình hiá»n tại, ná»a phần Äầu cÅ©ng Äã Äủ rá»i.
Dá»±a theo công pháp kia, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n dùng hết sức Äá» quên Äi Äá»ng tác của mấy ngón tay Thẩm Tu Lâm Äang là m gì Äó trên ngÆ°á»i mình, y chá» táºp trung nghÄ© phải tu luyá»n ra sao, là m cách nà o Äá» nÄng lá»±c của hai ngÆ°á»i Äược tÄng thêm má»t cách nhiá»u nhất.
NhÆ°ng và o lúc nà y, Äau Äá»n Äá»t nhiên phát sinh, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n bá»ng chá»c cắn chặt môi.
Hoá ra, giữa ngÆ°á»i vá»i ngÆ°á»i còn có thá» thân máºt nhÆ° váºy.
Hoá ra, tinh thần lá»±c thá»±c sá»± kết hợp, thân thá» thá»±c sá»± kết hợp, là nhÆ° váºyâ¦
Trong khoảng thá»i gian nà y, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n phát hiá»n mình không Äủ sức váºn chuyá»n công pháp kia, chá» có thá» bá» Äá»ng mà chìm Äắm từ Äau Äá»n Äến dần dần tê dại, rá»i lại ngá»t ngà o vui sÆ°á»ng tuyá»t Äá»i. Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n trải nghiá»m Äủ cảm giác từ Äá»a ngục tá»i thiên ÄÆ°á»ng.
Cho tá»i khi Thẩm Tu Lâm á»n Äá»nh lại, y má»i cắn rÄng váºn chuyá»n công pháp giữa hai ngÆ°á»i, Thẩm Tu Lâm cÅ©ng bắt Äầu phá»i hợp theo bản nÄng.
Khi hai vòng công pháp váºn chuyá»n xong, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n chá» cảm thấy trong cÆ¡ thá» mình có má»t tầng chắn bá» phá vỡ. Trong nháy mắt, y váºy mà lại vượt qua cấp mÆ°á»i ba, Äạt tá»i cấp mÆ°á»i bá»n.
Phải biết, y vừa má»i Äạt Äến cấp mÆ°á»i ba không lâu.
Tinh thần lá»±c cà ng mạnh, cà ng khó tÄng trÆ°á»ng.
Dù là tại thế giá»i của y, má»i lần nâng cao tinh thần lá»±c, chẳng phải Äá»u dùng nguy hiá»m Äá» Äá»i lấy hay sao? Chá» là ngÆ°á»i khác không biết mà thôi.
Mà Äẳng cấp của y bây giá» hẳn cÅ©ng Äã khôi phục tá»i bảy phần so vá»i lúc y mạnh nhất.
Äừng nghÄ© rằng chá» tÄng má»t cấp thôi, thứ y có Äược còn hÆ¡n rất nhiá»u so vá»i má»t cấp kia.
Mà trạng thái tinh thần lúc nà y của Thẩm Tu Lâm cÅ©ng là tá»t nhất từ trÆ°á»c tá»i giá», nhÆ°ng do không gian thÄng cấp nên hắn vẫn duy trì hôn mê.
NhÆ°ng ý thức hải của hắn lại má» rá»ng ra rất nhiá»u, trạng thái bá» thÆ°Æ¡ng tá»n lúc nãy Äã không còn, không gian cÅ©ng Äang phát sinh biến hoá rất lá»n.
Chá» là những biến hoá nà y Thẩm Tu Lâm còn chÆ°a biết Äược mà thôi.
CÅ©ng không biết trải qua bao lâu, Thẩm Tu Lâm rá»t cuá»c ngừng lại, công pháp tinh thần lá»±c của Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n cÅ©ng chấm dứt, y chá» cảm thấy trên ngÆ°á»i của mình và Äá»i phÆ°Æ¡ng lúc nà y Äá»u trà n Äầy má» hôi.
Im lặng trong nháy mắt, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n từ trên ngÆ°á»i Thẩm Tu Lâm Äứng dáºy, cảm giác liên kết giữa hai ngÆ°á»i khiến cho sắc mặt của Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n hoà n toà n biến thà nh Äá» há»ng.
HÃt sâu má»t hÆ¡i, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n dùng tinh thần lá»±c dá» nÄng biến hoá thà nh thuá»· há», thanh lý chÃnh mình má»t chút.
Sau Äó, y Äem quần áo bá» Thẩm Tu Lâm xe rách ném và o không gian, cầm má»t bá» khác ra mặc và o. Cúi Äầu nhìn Thẩm Tu Lâm, y im lặng má»t lát, rá»i cÅ©ng giúp Äá»i phÆ°Æ¡ng thanh lý qua, Äá»i má»t bá» quần áo khác.
Là m xong những viá»c nà y, Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n mÃm môi Äi xuá»ng xe, phát hiá»n Nam Cung Tiếu cùng những ngÆ°á»i khác Äá»u á» bên ngoà i.
Do mình Äã hạ má»nh lá»nh cho Nam Cung Tiếu, cho nên những ngÆ°á»i kia cÅ©ng chá» vây quanh xe, không cho bất kỳ Äá»ng váºt hay tang thi tá»i gần, không có hà nh Äá»ng nà o khácâ¦
Nhìn thấy Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n từ trên xe bÆ°á»c xuá»ng, tất cả má»i ngÆ°á»i Äá»u nhìn lạiâ¦
Mặc dù biết rõ những ngÆ°á»i nà y không thá» biết Äược trong xe Äã xảy ra chuyá»n gì, cÅ©ng không biết Äược y và Thẩm Tu Lâm vừa là m cái gì. NhÆ°ng và o giá» phút nà y, nhiá»u hai mắt nhìn sang nhÆ° váºy⦠Äông PhÆ°Æ¡ng Hiá»n theo bản nÄng vẫn cảm thấy có chút mất tá»± nhiênâ¦
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.