Trở Lại Thập Niên 60: Quân Tẩu Toàn Năng
Chương 30: Họp 1
Hồ Đồ
10/08/2021
Lúc hai vợ chồng quay về nhà thì Cao Tú Lan đã nấu cơm xong xuôi. Bình thường trừ khi bà ấy không muốn động vào thì cái chuyện nấu cơm này, bà ấy sẽ không để cho các con dâu nấu đâu.
Năm này, ai nấu cơm thì người đó quản lý việc nhà. Cái nhà này, đương nhiên bà ấy quản lý là tốt nhất rồi. Ngoài con gái bà ấy ra, ai bà ấy cũng không nhường cho.
Lâm Thục Hồng quay về nhà cũng không dám nghỉ ngơi, cô ta vào phòng bếp bưng đồ ăn lên giúp cho Cao Tú Lan. Nhìn vẻ mặt Cao Tú Lan không có gì bất thường, trong lòng cô ta cũng yên tâm hơn.
Xem ra mẹ chồng của cô ta thật sự không biết chuyện kia.
Tô Thanh Hòa không hề biết bởi vì bản thân bảo mẹ cô - Cao Tú Lan đối xử tốt với mấy đứa cháu một chút, vậy mà lại làm cho chị dâu cả của cô, Lâm Thục Hồng sợ bóng sợ gió một trận.
Bởi vì vừa mới thăng cấp, cô trực tiếp cho mình nghỉ hơi hai ngày.
Nguyên chủ là người ngay cả cái chổi cũng không đụng vào, cho nên cô nấu mấy bữa cơm rồi đột nhiên không làm nữa, cũng không ai cảm thấy kì lạ.
Điều duy nhất khiến người ta có chút buồn là bình thường lúc cô nấu cơm thì có thể bỏ thêm ít thịt, đợi lúc Cao Tú Lan dặn dò hai con dâu nấu thì phần đó bị kiểm soát rồi.
Cao Tú Lan cũng chẳng lo đến chuyện con gái mình không đủ ăn, dù sao thì bà ấy cũng có thể thiên vị cho con gái mình.
Hơn nữa bây giờ chẳng ai dám nói một chữ “không”, có bản lĩnh thì đừng ăn thịt!
Hiện tại Cao Tú Lan cảm thấy mình có chỗ dựa rồi, trong lòng vô cùng tự tin, khí thế trong nhà càng mạnh hơn.
Cả nhà vừa mới ăn cơm xong, thì nghe thấy bên ngoài có tiếng chiêng trống, đây là tín hiệu đội triệu tập cuộc họp.
Thời điểm tháng năm rất bận rộn, ban ngày không có thời gian nói nhiều được, có chuyện đều để lại tối nói.
Chủ của nhà họ Tô đương nhiên là Cao Tú Lan rồi. Mấy chuyện lớn như mở cuộc họp này sao có thể thiếu bà ấy được chứ, cho nên bà ấy sắp xếp hai cô con dâu ở nhà trông nom, còn bản thân thì dẫn hai đứa con trai đi họp.
Tô Thanh Hòa lập tức đi theo sau, cũng muốn cùng đi đến đó. Lúc này trong nhà ngay cả ngọn đèn dầu cũng không có, nửa đêm, một mình ở nhà, cô sợ sệt, cứ lo đồng chí Tô Đại Căn thật sự đến nhà…
Hơn nữa cô cũng muốn đi tìm hiểu xem cuộc họp ở thời đại này như thế nào.
Vốn dĩ Cao Tú Lan muốn để con gái ở nhà ngủ, nghe thấy cô muốn đi theo thì cũng không còn cách nào khác, nên bảo cô mang mấy miếng khoai lang sấy theo, lúc nhàm nhán thì có thể ăn. Đây là coi cuộc họp như rạp chiếu phim vậy.
Lúc người nhà họ Tô đến thì những gia đình khác cũng đến rất nhiều rồi. Dưới màn đêm, xung quanh cũng chỉ có thể nhìn thấy những đường nét mơ hồ, cứ như vậy mọi người đều nhận ra nhau rồi hét lớn lên chào hỏi.
“Ôi chao, Thanh Hòa ra ngoài rồi đấy à, đã mấy ngày rồi không gặp nhỉ, bình thường luẩn quẩn trong nhà không ra ngoài, tôi còn tưởng là con gái địa chủ nhà ai nữa đấy.”
Tô Thanh Hòa đang nhìn ngó xung quanh thì nghe thấy một giọng nói vang lên.
Cô quay đầu lại nhìn, là một người phụ nữ trung niên có thân hình gầy nhỏ. Tô Thanh Hòa híp mắt nhìn, thông qua kí ức của nguyên chủ trong đầu, cô nhận ra đây là dì hai của cô, Cao Tú Cúc. Cao Tú Cúc gả đến cùng một đội sản xuất với Cao Tú Lan, nhưng lại không cùng một thôn, Cao Tú Cúc ở bên Điền gia thôn.
Bình thường cũng ít khi gặp mặt, chỉ là lần này mở cuộc họp lớn nên mới gặp mặt một lần. Đương nhiên mâu thuẫn của bà ta với Cao Tú Lan rất lớn, cho nên bình thường lúc gặp mặt thì phải đâm chọt mới được.
Điểm đâm chọt của Cao Tú Cúc chính là cục cưng quý giá của Cao Tú Lan - Tô Thanh Hòa, về cơ bản chọt cái nào là chuẩn cái đấy. Chẳng qua, Tô Thanh Hòa còn chưa nói gì, Cao Tú Lan đã xù lông lên rồi: “Làm sao nào, Thanh Miêu Nhi nhà chúng tôi có phúc, có ba anh trai sẵn lòng yêu thương con bé, có vài người không có phúc, con gái sinh ra chỉ có thể dùng để nuôi anh em. Tôi nói chị hai à, cái thai này của con dâu nhà chị là con trai hay con gái vậy, cũng không thể trách con dâu chị được, bản thân chị cũng sinh ba đứa con gái rồi mới sinh được đứa con trai, đây là học theo chị đấy.”
Gương mặt già của Cao Tú Cúc nhất thời không chống cự nổi nữa. Trời tối lửa mờ này không nhìn rõ được sắc mặt của bà ta, nhưng sự phẫn nộ của bà ta, Tô Thanh Hòa đã cảm nhận được rồi.
Đúng thế, sở dĩ dì hai Cao Tú Cúc của cô có mâu thuẫn với mẹ cô chính là vì vấn đề sinh con cái. Hai người chính là trời sinh xung khắc, Cao Tú Lan là con gái thứ ba nhà họ Cao, cũng chỉ cách một tuổi với chị hai Cao Tú Cúc. Hai người kết hôn vào cùng một năm, sinh con cũng hẹn cùng nhau. Mỗi lần Cao Tú Cúc sinh trước một cô con gái thì Cao Tú Lan lập tức sinh một cậu con trai, sau đó Cao Tú Cúc lại sinh một cô con gái, rồi Cao Tú Lan lại lập tức sinh một cậu con trai…Sau đó vẫn là Cao Tú Lan chê sinh con trai nhiều quá rồi, không muốn sinh nữa, cho nên nghỉ. Kết quả, Cao Tú Cúc sinh được một cậu con trai bảo bối.
Năm này, ai nấu cơm thì người đó quản lý việc nhà. Cái nhà này, đương nhiên bà ấy quản lý là tốt nhất rồi. Ngoài con gái bà ấy ra, ai bà ấy cũng không nhường cho.
Lâm Thục Hồng quay về nhà cũng không dám nghỉ ngơi, cô ta vào phòng bếp bưng đồ ăn lên giúp cho Cao Tú Lan. Nhìn vẻ mặt Cao Tú Lan không có gì bất thường, trong lòng cô ta cũng yên tâm hơn.
Xem ra mẹ chồng của cô ta thật sự không biết chuyện kia.
Tô Thanh Hòa không hề biết bởi vì bản thân bảo mẹ cô - Cao Tú Lan đối xử tốt với mấy đứa cháu một chút, vậy mà lại làm cho chị dâu cả của cô, Lâm Thục Hồng sợ bóng sợ gió một trận.
Bởi vì vừa mới thăng cấp, cô trực tiếp cho mình nghỉ hơi hai ngày.
Nguyên chủ là người ngay cả cái chổi cũng không đụng vào, cho nên cô nấu mấy bữa cơm rồi đột nhiên không làm nữa, cũng không ai cảm thấy kì lạ.
Điều duy nhất khiến người ta có chút buồn là bình thường lúc cô nấu cơm thì có thể bỏ thêm ít thịt, đợi lúc Cao Tú Lan dặn dò hai con dâu nấu thì phần đó bị kiểm soát rồi.
Cao Tú Lan cũng chẳng lo đến chuyện con gái mình không đủ ăn, dù sao thì bà ấy cũng có thể thiên vị cho con gái mình.
Hơn nữa bây giờ chẳng ai dám nói một chữ “không”, có bản lĩnh thì đừng ăn thịt!
Hiện tại Cao Tú Lan cảm thấy mình có chỗ dựa rồi, trong lòng vô cùng tự tin, khí thế trong nhà càng mạnh hơn.
Cả nhà vừa mới ăn cơm xong, thì nghe thấy bên ngoài có tiếng chiêng trống, đây là tín hiệu đội triệu tập cuộc họp.
Thời điểm tháng năm rất bận rộn, ban ngày không có thời gian nói nhiều được, có chuyện đều để lại tối nói.
Chủ của nhà họ Tô đương nhiên là Cao Tú Lan rồi. Mấy chuyện lớn như mở cuộc họp này sao có thể thiếu bà ấy được chứ, cho nên bà ấy sắp xếp hai cô con dâu ở nhà trông nom, còn bản thân thì dẫn hai đứa con trai đi họp.
Tô Thanh Hòa lập tức đi theo sau, cũng muốn cùng đi đến đó. Lúc này trong nhà ngay cả ngọn đèn dầu cũng không có, nửa đêm, một mình ở nhà, cô sợ sệt, cứ lo đồng chí Tô Đại Căn thật sự đến nhà…
Hơn nữa cô cũng muốn đi tìm hiểu xem cuộc họp ở thời đại này như thế nào.
Vốn dĩ Cao Tú Lan muốn để con gái ở nhà ngủ, nghe thấy cô muốn đi theo thì cũng không còn cách nào khác, nên bảo cô mang mấy miếng khoai lang sấy theo, lúc nhàm nhán thì có thể ăn. Đây là coi cuộc họp như rạp chiếu phim vậy.
Lúc người nhà họ Tô đến thì những gia đình khác cũng đến rất nhiều rồi. Dưới màn đêm, xung quanh cũng chỉ có thể nhìn thấy những đường nét mơ hồ, cứ như vậy mọi người đều nhận ra nhau rồi hét lớn lên chào hỏi.
“Ôi chao, Thanh Hòa ra ngoài rồi đấy à, đã mấy ngày rồi không gặp nhỉ, bình thường luẩn quẩn trong nhà không ra ngoài, tôi còn tưởng là con gái địa chủ nhà ai nữa đấy.”
Tô Thanh Hòa đang nhìn ngó xung quanh thì nghe thấy một giọng nói vang lên.
Cô quay đầu lại nhìn, là một người phụ nữ trung niên có thân hình gầy nhỏ. Tô Thanh Hòa híp mắt nhìn, thông qua kí ức của nguyên chủ trong đầu, cô nhận ra đây là dì hai của cô, Cao Tú Cúc. Cao Tú Cúc gả đến cùng một đội sản xuất với Cao Tú Lan, nhưng lại không cùng một thôn, Cao Tú Cúc ở bên Điền gia thôn.
Bình thường cũng ít khi gặp mặt, chỉ là lần này mở cuộc họp lớn nên mới gặp mặt một lần. Đương nhiên mâu thuẫn của bà ta với Cao Tú Lan rất lớn, cho nên bình thường lúc gặp mặt thì phải đâm chọt mới được.
Điểm đâm chọt của Cao Tú Cúc chính là cục cưng quý giá của Cao Tú Lan - Tô Thanh Hòa, về cơ bản chọt cái nào là chuẩn cái đấy. Chẳng qua, Tô Thanh Hòa còn chưa nói gì, Cao Tú Lan đã xù lông lên rồi: “Làm sao nào, Thanh Miêu Nhi nhà chúng tôi có phúc, có ba anh trai sẵn lòng yêu thương con bé, có vài người không có phúc, con gái sinh ra chỉ có thể dùng để nuôi anh em. Tôi nói chị hai à, cái thai này của con dâu nhà chị là con trai hay con gái vậy, cũng không thể trách con dâu chị được, bản thân chị cũng sinh ba đứa con gái rồi mới sinh được đứa con trai, đây là học theo chị đấy.”
Gương mặt già của Cao Tú Cúc nhất thời không chống cự nổi nữa. Trời tối lửa mờ này không nhìn rõ được sắc mặt của bà ta, nhưng sự phẫn nộ của bà ta, Tô Thanh Hòa đã cảm nhận được rồi.
Đúng thế, sở dĩ dì hai Cao Tú Cúc của cô có mâu thuẫn với mẹ cô chính là vì vấn đề sinh con cái. Hai người chính là trời sinh xung khắc, Cao Tú Lan là con gái thứ ba nhà họ Cao, cũng chỉ cách một tuổi với chị hai Cao Tú Cúc. Hai người kết hôn vào cùng một năm, sinh con cũng hẹn cùng nhau. Mỗi lần Cao Tú Cúc sinh trước một cô con gái thì Cao Tú Lan lập tức sinh một cậu con trai, sau đó Cao Tú Cúc lại sinh một cô con gái, rồi Cao Tú Lan lại lập tức sinh một cậu con trai…Sau đó vẫn là Cao Tú Lan chê sinh con trai nhiều quá rồi, không muốn sinh nữa, cho nên nghỉ. Kết quả, Cao Tú Cúc sinh được một cậu con trai bảo bối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.