Chương 16: Cãi nhauu
Barley
25/06/2023
Ánh mắt người phụ nữ dịu dàng nhìn cô rồi quay sang mẹ anh mỉm cười gật
đầu, bầu không khí hơi ngượng ngùng nên cô ấp úng nói tạm biệt đi về mẹ
anh cũng ra hiệu cho anh đưa cô ra ngoài.
Người phụ nữ cười tươi tấm tắc khen không ngớt....
- Không tệ nha, mắt nhìn người tốt nha!
- Thằng bé nó cứ khăng khăng sẽ đợi cuối cùng cũng gặp lại được, chị không biết đâu nó gặp lại con bé đó cứ vui vẻ yêu đời lắm nên em mới tò mò đến tận nơi xem. Không biết đã có người yêu chưa mà thằng bé cứ nhắc mãi, từ hồi cấp 3 nó đã để ảnh con bé trên bàn học để ngắm rồi!
- Tuổi trẻ mà, cứ trải nghiệm một chút!
Anh đưa cô ra ngoài lấy hết can đảm mời cô ăn cơm thì cô định từ chối nhưng thấy ánh mắt mong chờ của anh khiến cô bật cười đành đồng ý, cảnh tượng này vừa hay bị người của tên trùm trường nhìn thấy vội chụp ảnh lại gửi qua thông báo cho anh.
Cả hai đến một quán ăn gần đó gọi món vừa ăn vừa trò chuyện, một lúc sau tên trùm trường chạy xe đến đi thẳng vào chỗ bàn cô khiến cô giật mình. Khi anh định nắm tay cô kéo đi thì bị lớp phó cản lại cả hai đùng đùng sát khí nhìn nhau khiến mọi người xung quanh bàn tán, cô thấy vậy thì xin lỗi lớp phó rồi lôi anh ra ngoài tức giận hỏi...
- Cho hỏi anh đến đây làm gì?
- Em cũng được lắm, muốn biến mất là lại biến mất không tung tích! Có vẻ em thích chơi trò này nhỉ?
- Tôi đi đâu cũng phải cần thông báo anh sao? Hơn nữa từ nay xin anh đừng làm phiền tôi nữa, kẻo có người lại hiểu nhầm.
- Em đang hẹn hò với với tên đó sao? Sợ hắn hiểu nhầm à?
Anh nổi cơn ghen nên lớn tiếng quát cô, ánh mắt anh đỏ ngầu khiến cô hơi sợ hãi vô thức giơ tay tát lên mặt anh nói.....
- Tôi với anh không là gì cả anh không có quyền lớn tiếng với tôi, đừng có coi tôi như kẻ phản bội có thể tùy tiện làm gì cũng được!
Thấy cô phản ứng dữ dội như vậy thì anh cũng đau lòng khi nghe cô nói vậy, lớp phó ra ngoài thấy cô tức đến run rẩy thì ôm cô vào lòng vỗ về an ủi rồi quay sang nói....
- Anh đi đi, cô ấy hiện giờ cảm xúc không được ổn định đừng ở đây làm tổn thương nhau nữa!
Anh nhìn cô với ánh mắt tiếc nuối rồi nhẹ giọng nói....
- Anh xin lỗi nếu có làm gì sai, khi nào em bình tĩnh lại anh sẽ đến.
Nói xong anh đau lòng rời đi, cô nhìn thấy bóng lưng của anh thì trong lòng khó chịu rất muốn nhào đến ôm lấy anh. Nhưng cô lại nhớ đến cái ôm của hoa khôi đêm hôm đó sau đó là cái hôn trên môi khiến cô không thể nào quên, cô gục vào trong lòng lớp phó khóc nức nở.
Sau ngày hôm đó mối quan hệ giữa cô và lớp phó dần dần thân thiết hơn, mỗi khi rảnh anh đều ghé đến tiệm hoa của cô mua bánh và nước đến khiến cho những vị khách đến mua hoa đều ngưỡng mộ khen không ngớt.
Một thời gian sau cuối cùng cả hai cũng đã xác định mối quan hệ tình nhân thường đi chơi hẹn hò xem phim, khi anh cảm thấy dường như mọi thứ đều thuận lợi thì đưa cho cô một hộp quà nói là muốn tiến đến chuyện lâu dài. Cô lưỡng lự rồi nói rằng chuyện quan trọng như vậy thì không nên quyết định vội, khi nào có câu trả lời thì sẽ đến tìm anh.
Về nhà cô suy nghĩ suốt mấy ngày trời thì định đi tìm anh để nói chuyện, lúc này tên trùm trường đi đến cầm bó hoa hồng đỏ và một hộp quà ngỏ ý xin lỗi. Lòng cô khó chịu nhưng vẫn cố kìm nén cảm xúc đuổi anh đi về nhưng lại bị anh dồn vào tường mặt đối mặt ánh mắt thâm tình hỏi....
- Chẳng lẽ từ trước đến nay em không có chút tình cảm với anh sao?
Người phụ nữ cười tươi tấm tắc khen không ngớt....
- Không tệ nha, mắt nhìn người tốt nha!
- Thằng bé nó cứ khăng khăng sẽ đợi cuối cùng cũng gặp lại được, chị không biết đâu nó gặp lại con bé đó cứ vui vẻ yêu đời lắm nên em mới tò mò đến tận nơi xem. Không biết đã có người yêu chưa mà thằng bé cứ nhắc mãi, từ hồi cấp 3 nó đã để ảnh con bé trên bàn học để ngắm rồi!
- Tuổi trẻ mà, cứ trải nghiệm một chút!
Anh đưa cô ra ngoài lấy hết can đảm mời cô ăn cơm thì cô định từ chối nhưng thấy ánh mắt mong chờ của anh khiến cô bật cười đành đồng ý, cảnh tượng này vừa hay bị người của tên trùm trường nhìn thấy vội chụp ảnh lại gửi qua thông báo cho anh.
Cả hai đến một quán ăn gần đó gọi món vừa ăn vừa trò chuyện, một lúc sau tên trùm trường chạy xe đến đi thẳng vào chỗ bàn cô khiến cô giật mình. Khi anh định nắm tay cô kéo đi thì bị lớp phó cản lại cả hai đùng đùng sát khí nhìn nhau khiến mọi người xung quanh bàn tán, cô thấy vậy thì xin lỗi lớp phó rồi lôi anh ra ngoài tức giận hỏi...
- Cho hỏi anh đến đây làm gì?
- Em cũng được lắm, muốn biến mất là lại biến mất không tung tích! Có vẻ em thích chơi trò này nhỉ?
- Tôi đi đâu cũng phải cần thông báo anh sao? Hơn nữa từ nay xin anh đừng làm phiền tôi nữa, kẻo có người lại hiểu nhầm.
- Em đang hẹn hò với với tên đó sao? Sợ hắn hiểu nhầm à?
Anh nổi cơn ghen nên lớn tiếng quát cô, ánh mắt anh đỏ ngầu khiến cô hơi sợ hãi vô thức giơ tay tát lên mặt anh nói.....
- Tôi với anh không là gì cả anh không có quyền lớn tiếng với tôi, đừng có coi tôi như kẻ phản bội có thể tùy tiện làm gì cũng được!
Thấy cô phản ứng dữ dội như vậy thì anh cũng đau lòng khi nghe cô nói vậy, lớp phó ra ngoài thấy cô tức đến run rẩy thì ôm cô vào lòng vỗ về an ủi rồi quay sang nói....
- Anh đi đi, cô ấy hiện giờ cảm xúc không được ổn định đừng ở đây làm tổn thương nhau nữa!
Anh nhìn cô với ánh mắt tiếc nuối rồi nhẹ giọng nói....
- Anh xin lỗi nếu có làm gì sai, khi nào em bình tĩnh lại anh sẽ đến.
Nói xong anh đau lòng rời đi, cô nhìn thấy bóng lưng của anh thì trong lòng khó chịu rất muốn nhào đến ôm lấy anh. Nhưng cô lại nhớ đến cái ôm của hoa khôi đêm hôm đó sau đó là cái hôn trên môi khiến cô không thể nào quên, cô gục vào trong lòng lớp phó khóc nức nở.
Sau ngày hôm đó mối quan hệ giữa cô và lớp phó dần dần thân thiết hơn, mỗi khi rảnh anh đều ghé đến tiệm hoa của cô mua bánh và nước đến khiến cho những vị khách đến mua hoa đều ngưỡng mộ khen không ngớt.
Một thời gian sau cuối cùng cả hai cũng đã xác định mối quan hệ tình nhân thường đi chơi hẹn hò xem phim, khi anh cảm thấy dường như mọi thứ đều thuận lợi thì đưa cho cô một hộp quà nói là muốn tiến đến chuyện lâu dài. Cô lưỡng lự rồi nói rằng chuyện quan trọng như vậy thì không nên quyết định vội, khi nào có câu trả lời thì sẽ đến tìm anh.
Về nhà cô suy nghĩ suốt mấy ngày trời thì định đi tìm anh để nói chuyện, lúc này tên trùm trường đi đến cầm bó hoa hồng đỏ và một hộp quà ngỏ ý xin lỗi. Lòng cô khó chịu nhưng vẫn cố kìm nén cảm xúc đuổi anh đi về nhưng lại bị anh dồn vào tường mặt đối mặt ánh mắt thâm tình hỏi....
- Chẳng lẽ từ trước đến nay em không có chút tình cảm với anh sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.