Chương 32: Gặp nhau ngắn ngủi.
Hoa Sơn Trà
17/06/2017
Năm 2, lịch trình công việc và lịch học bắt đầu trở
nên bận rộn hơn, không khí trong Harvard lúc nào cũng ở trong
trạng thái nghiêm túc và cầu tiến, điều này khiến cho ý chí
chiến đấu của hai cô gái Hàn Quốc cũng bị lây nhiễm theo, từ
từ bắt đầu mục tiêu của mình.
Hari lẫn Min Hae Rin đều vào chuyên ngành, bắt đầu những môn học chuyên môn và thực tế, Hari bắt đầu vận dụng những kiến thức mà mình học được, cầm lấy số tiền ít ỏi mà cô kiếm được, bắt đầu đến phố Wall luyện tập khả năng đầu tư của mình.
Min Hae Rin thì bắt đầu mày mò, tập tành làm cộng tác viên bán hàng cho các hãng thời trang, mĩ phẩm ở trên mạng, mục tiêu của cô là sẽ mở được một cửa hàng thời trang của riêng mình.
Vào một buổi sáng mùa thu, khi hari đang ngồi trên giảng đường, nghiêm túc nghe giáo sư giảng giải về dòng chảy của tiền, thì cô nhận được một tin nhắn từ Kwon Ji Yong [Bây giờ em có rảnh không, anh đang đứng trước trường em. Chúng ta gặp nhau một lát đi.]
Dẫu biết có thể đó chỉ là trò đùa của anh, mấy hôm trước cô còn nghe anh nói là chuẩn bị phát hành album mới, cho nên không thể có nhiều thời gian gọi cho cô được, cho nên vào lúc này, anh không thể có mặt tại Mỹ được, càng đừng nói là đứng trước cổng trường.
Tuy là vậy, thế nhưng vừa nhận được tin nhắn, cô đã mau chóng sắp xếp mọi thứ trên bàn, cố gắng không ảnh hưởng việc nghe giảng của mọi người, bước ra khỏi lớp, rồi chạy như bay đến cổng trường. –hoasontra.net
ĐẠi học Harvard là một trong những ngôi trường lớn nhất hành tinh, vì vậy có thể nói tuy chỉ là quãng đường chạy từ phòng học đến cổng trường, cũng là một quãng đường dài không thể tưởng.
Cũng may, khi cô chạy được một lúc, thì nhìn thấy dãy xe đạp công cộng, liền lấy một chiếc, nhanh chóng đạp đến cổng trường.Trong đầu cô không ngừng tự nói với mình “Yoo Hari, nếu đây chỉ là trò đùa thì mày chính là con ngốc!”Thế nhưng cũng nhờ vậy, mà cô biết, cô nhớ anh đến mức nào, muốn gặp được anh đến lúc nào.
Chạy một mạch đến cổng trường, Hari liền nhìn thấy cách đó không xa, một thân ảnh nhỏ gầy quen thuộc đang vẫy tay với mình. Ngay lúc đó, Hari cũng không thèm để ý việc mồ hôi đã thấm ướt cả người, dựng chiếc xe đạp địa hình xuống, nhanh chóng lao tới, ôm lấy anh,khóe miệng giơ lên thật cao:
“Oppa!”
Kwon Ji Yong được yêu thương nhung nhớ cũng vô cùng bất ngờ, ngay sau đó, anh nhắm mắt vùi đầu vào cổ cô, hai tay cũng ôm chặt lấy eo cô, cảm nhận sự mềm mại đã lâu này, vào lúc này đây, anh chỉ cảm thấy mọi căng thẳng, mọi việc không vui dường như không còn nữa, bởi vì lúc này, cô gái của anh đang ở bên cạnh.
Hari ôm Kwon Ji Yong một lúc lâu, sau đó mới buông ra, rồi nhìn anh , hưng phấn hỏi: “Sao anh lại ở đây? Sao anh không nói cho em biết trước gì hết?”
Kwon Ji Yong ánh mắt hơi lóe, thế nhưng lại nhanh chóng trở lại bình thường, anh mỉm cười với cô: “Anh lén giám đốc đến thăm em đấy, chúng ta đã hơn một năm không găp rồi, vì vậy anh liền đến đây.”
Hari chợt cảm thấy không đúng lắm, vì vậy nghi ngờ hỏi: “Thật sao, chỉ vì nhớ em mà chạy qua đây luôn ak?”
Kwon Ji Yong lúc này liền ôm đầu cô vào lòng, sau đó bắt đầu vò tóc cô, vừa cười vừa nói: “Đương nhiên rồi, anh nhớ bạn gái anh nhiều đến không chịu được, vì vậy liền đến. Chứ nếu chỉ nghe giọng qua điện thoại, không được ôm em, không được hôn em, thì làm sao anh có thể nhịn được.”
Vừa nói, anh còn làm minh chứng cho hành động của mình, nhanh chóng hôn lên môi cô một cái, khiến hari trợn mắt, đây là trước đám đông đấy.
“Vậy anh ở đây được bao lâu?” – Hari hỏi. –hoasontra.net
“Ngày mai.”
Hari trợn mắt, sau đó liền liếc anh một cái, nói: “Thôi được rồi, nếu anh đã nhớ em đến thế, bạn gái là em đây không thể không thỏa mãn nguyện vọng của anh được, chúng ta hôm nay hẹn hò đi.’’
Hari vừa nói, liền không để Kwon JI Yong phản ứng, liền bắt đầu gọi điện thoại, dùng cớ bị bệnh xin nghỉ việc hôm nay. Kwon Ji Yong đứng kế bên nghe cô bàn giao công việc, lần đầu tiên anh ý thức được, thì ra thế giới của cô và anh khác nhau như thế, ngay tại thế giới này, cô đã đứng vững bước chận đầu tiên của mình rồi.
“Được rồi, chúng ta đi chơi thôi.”
Ngày hôm đó, vì anh nói muốn biết cuộc sống ở bên này của cô ra sao, nên Hari đã dẫn Kwon Ji Yong đi tham quan khu phố nơi cô sống, ăn tại những nơi cô thường ăn, đến những cửa hàng cô thường đến, vậy mà cũng hết cả một ngày.
Vì Hari ở kí túc xá, cho nên không thể mang Kwon Ji Yong về được, nếu không anh còn chưa muốn rời xa cô nhanh như vậy. Không thể làm khác, Kwon Ji Yong chỉ đành đưa Hari về, sau đó cũng kêu taxi rời khỏi.
Hari đứng tại cửa sổ nhìn xe taxi đi xa, mới bắt đầu mở laptop, tìm từ khóa về Kwon Ji Yong. Tuy nói hôm nay anh đã nói là vì nhớ cô cho nên đến, thế nhưng Hari vẫn cảm thấy được thái độ của anh hôm nay là lạ.
Vừa gõ vào tên G Dragon, hàng loạt tiêu đề hiện ra, trong đó những tiêu đề nổi nhất chính là về việc anh đạo nhạc để viết ca khúc Heart Breaker. Nhìn những bình luận ác ý trên mạng, Hari rất tức giận. Tuy cô biết làm nghệ sĩ phải đối mặt với dư luận, thế nhưng đây là nói về bạn trai cô, thì cô thật không thể bàng quan như không có chuyện gì.
Hari xem xong, liền mở điện thoại, định hỏi Kwon Ji Yong về mọi việc, thế nhưng khi nghe thấy giọng nói của anh đầu bên kia, thì cô không thể mở miệng được.
Hari lẫn Min Hae Rin đều vào chuyên ngành, bắt đầu những môn học chuyên môn và thực tế, Hari bắt đầu vận dụng những kiến thức mà mình học được, cầm lấy số tiền ít ỏi mà cô kiếm được, bắt đầu đến phố Wall luyện tập khả năng đầu tư của mình.
Min Hae Rin thì bắt đầu mày mò, tập tành làm cộng tác viên bán hàng cho các hãng thời trang, mĩ phẩm ở trên mạng, mục tiêu của cô là sẽ mở được một cửa hàng thời trang của riêng mình.
Vào một buổi sáng mùa thu, khi hari đang ngồi trên giảng đường, nghiêm túc nghe giáo sư giảng giải về dòng chảy của tiền, thì cô nhận được một tin nhắn từ Kwon Ji Yong [Bây giờ em có rảnh không, anh đang đứng trước trường em. Chúng ta gặp nhau một lát đi.]
Dẫu biết có thể đó chỉ là trò đùa của anh, mấy hôm trước cô còn nghe anh nói là chuẩn bị phát hành album mới, cho nên không thể có nhiều thời gian gọi cho cô được, cho nên vào lúc này, anh không thể có mặt tại Mỹ được, càng đừng nói là đứng trước cổng trường.
Tuy là vậy, thế nhưng vừa nhận được tin nhắn, cô đã mau chóng sắp xếp mọi thứ trên bàn, cố gắng không ảnh hưởng việc nghe giảng của mọi người, bước ra khỏi lớp, rồi chạy như bay đến cổng trường. –hoasontra.net
ĐẠi học Harvard là một trong những ngôi trường lớn nhất hành tinh, vì vậy có thể nói tuy chỉ là quãng đường chạy từ phòng học đến cổng trường, cũng là một quãng đường dài không thể tưởng.
Cũng may, khi cô chạy được một lúc, thì nhìn thấy dãy xe đạp công cộng, liền lấy một chiếc, nhanh chóng đạp đến cổng trường.Trong đầu cô không ngừng tự nói với mình “Yoo Hari, nếu đây chỉ là trò đùa thì mày chính là con ngốc!”Thế nhưng cũng nhờ vậy, mà cô biết, cô nhớ anh đến mức nào, muốn gặp được anh đến lúc nào.
Chạy một mạch đến cổng trường, Hari liền nhìn thấy cách đó không xa, một thân ảnh nhỏ gầy quen thuộc đang vẫy tay với mình. Ngay lúc đó, Hari cũng không thèm để ý việc mồ hôi đã thấm ướt cả người, dựng chiếc xe đạp địa hình xuống, nhanh chóng lao tới, ôm lấy anh,khóe miệng giơ lên thật cao:
“Oppa!”
Kwon Ji Yong được yêu thương nhung nhớ cũng vô cùng bất ngờ, ngay sau đó, anh nhắm mắt vùi đầu vào cổ cô, hai tay cũng ôm chặt lấy eo cô, cảm nhận sự mềm mại đã lâu này, vào lúc này đây, anh chỉ cảm thấy mọi căng thẳng, mọi việc không vui dường như không còn nữa, bởi vì lúc này, cô gái của anh đang ở bên cạnh.
Hari ôm Kwon Ji Yong một lúc lâu, sau đó mới buông ra, rồi nhìn anh , hưng phấn hỏi: “Sao anh lại ở đây? Sao anh không nói cho em biết trước gì hết?”
Kwon Ji Yong ánh mắt hơi lóe, thế nhưng lại nhanh chóng trở lại bình thường, anh mỉm cười với cô: “Anh lén giám đốc đến thăm em đấy, chúng ta đã hơn một năm không găp rồi, vì vậy anh liền đến đây.”
Hari chợt cảm thấy không đúng lắm, vì vậy nghi ngờ hỏi: “Thật sao, chỉ vì nhớ em mà chạy qua đây luôn ak?”
Kwon Ji Yong lúc này liền ôm đầu cô vào lòng, sau đó bắt đầu vò tóc cô, vừa cười vừa nói: “Đương nhiên rồi, anh nhớ bạn gái anh nhiều đến không chịu được, vì vậy liền đến. Chứ nếu chỉ nghe giọng qua điện thoại, không được ôm em, không được hôn em, thì làm sao anh có thể nhịn được.”
Vừa nói, anh còn làm minh chứng cho hành động của mình, nhanh chóng hôn lên môi cô một cái, khiến hari trợn mắt, đây là trước đám đông đấy.
“Vậy anh ở đây được bao lâu?” – Hari hỏi. –hoasontra.net
“Ngày mai.”
Hari trợn mắt, sau đó liền liếc anh một cái, nói: “Thôi được rồi, nếu anh đã nhớ em đến thế, bạn gái là em đây không thể không thỏa mãn nguyện vọng của anh được, chúng ta hôm nay hẹn hò đi.’’
Hari vừa nói, liền không để Kwon JI Yong phản ứng, liền bắt đầu gọi điện thoại, dùng cớ bị bệnh xin nghỉ việc hôm nay. Kwon Ji Yong đứng kế bên nghe cô bàn giao công việc, lần đầu tiên anh ý thức được, thì ra thế giới của cô và anh khác nhau như thế, ngay tại thế giới này, cô đã đứng vững bước chận đầu tiên của mình rồi.
“Được rồi, chúng ta đi chơi thôi.”
Ngày hôm đó, vì anh nói muốn biết cuộc sống ở bên này của cô ra sao, nên Hari đã dẫn Kwon Ji Yong đi tham quan khu phố nơi cô sống, ăn tại những nơi cô thường ăn, đến những cửa hàng cô thường đến, vậy mà cũng hết cả một ngày.
Vì Hari ở kí túc xá, cho nên không thể mang Kwon Ji Yong về được, nếu không anh còn chưa muốn rời xa cô nhanh như vậy. Không thể làm khác, Kwon Ji Yong chỉ đành đưa Hari về, sau đó cũng kêu taxi rời khỏi.
Hari đứng tại cửa sổ nhìn xe taxi đi xa, mới bắt đầu mở laptop, tìm từ khóa về Kwon Ji Yong. Tuy nói hôm nay anh đã nói là vì nhớ cô cho nên đến, thế nhưng Hari vẫn cảm thấy được thái độ của anh hôm nay là lạ.
Vừa gõ vào tên G Dragon, hàng loạt tiêu đề hiện ra, trong đó những tiêu đề nổi nhất chính là về việc anh đạo nhạc để viết ca khúc Heart Breaker. Nhìn những bình luận ác ý trên mạng, Hari rất tức giận. Tuy cô biết làm nghệ sĩ phải đối mặt với dư luận, thế nhưng đây là nói về bạn trai cô, thì cô thật không thể bàng quan như không có chuyện gì.
Hari xem xong, liền mở điện thoại, định hỏi Kwon Ji Yong về mọi việc, thế nhưng khi nghe thấy giọng nói của anh đầu bên kia, thì cô không thể mở miệng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.