Chương 7
TlaMakoto
01/07/2022
Cô gái kia dẫn Bắc Huyền Anh đến nơi tập bắn cung có nhiều bia ngắm với nhiều khoảng cách khác nhau
1 ông lão đi đến, yêu cầu cô: "Bắn thử mấy bia cho ta xem"
Cô lây Cung Sắc Xanh ra, ngắm trúng hồng tâm của 3 bia khác nhau
"Không tệ. Được rồi, từ giờ ngươi là học trò của ta. Sắp xếp phòng cho nó đi" ông lão kia gật gật đầu, quay ra nói với cô gái kia
Thời gian trôi đi như sông như suối
Lee Zhong rất tự hào về cô. Vì thế ông đưa cô đi mọi địa hình, săn nhiều động vật. Cô đã phải lên thác xuống ghềnh (vừa viết truyện vừa học luôn =)))))
Đến cuối cùng, quay trở lại nhà của Lee Zhong. Ông trao cho cô Cung Tây Phong, mong cô sẽ luôn là niềm tự hào của ông
"Con sẽ không phụ lòng của sư phụ"
"Tốt. Vậy là tốt rồi"
Cô rời đi, để lại cho ông mấy bình rượu và trở về nhà. Thấy căn phòng đầy bụi, cô cũng biết mình rời đi khá lâu rồi
"Raphael, ta đã đi bao lâu rồi?"
《Trả lời: 1 năm》
"Ở đấy mười mấy năm vậy mà ở đây trôi qua có 1 năm. Hầy, dọn lại nhà cái nào"
Bắc Huyền Anh định bật điện lên thì nhớ ra đã đóng tiền điện đâu mà đoi có điện
Phơi nốt đống quần áo cùng với đống chăn màn xong, cô có cảm giác dù đi đánh nhau cả ngay cũng không mệt như vậy
"Đậu mòe. Hôm nay ra ngoài ăn vậy"
Đi dạo 1 lúc, cô ghé vào 1 quán phở
"Mình chưa thấy quán này bao giờ. Chắc nó mở lúc mình đi"
Cô gọi 1 bát phở chín gầu với 1 đĩa quẩy. Thêm đi cơm giang dưa bò đúng chuẩn Hà Nội và ngấu nghiến hết chỗ đấy
"Em ơi, cho chị cốc trà đá"
"Dạ có ngay"
Uống hết cốc trà đá, cô kết thúc bữa ăn, đứng dậy trả tiền
"Hà. No quá. Ngon thật đấy. Lần sau mình lại ghé nữa"
Quay về nhà thì cô gặp hàng xóm nhà bên cạnh. Họ hỏi han cô nhiều thứ, cô chỉ biết lấy mấy lí do thoái thác để trả lời họ
"Không sao là tốt rồi. Về đi về đi. Cũng khuya rồi, ngủ sớm đi mai còn đi làm"
"Vâng. Vậy cháu xin phép đi về ạ"
Bước vào nhà, tắm qua bằng nước lạnh, cô nằm trên chăn ga gối đệm mới, nghĩ
"Thôi xong. Mình xin sếp nghỉ có 3 ngày thôi mà đi mất 1 năm. Chắc chắn là bị sa thải rồi"
"Mai đi vào hầm ngục vậy"
"Status"
《Bảng trạng thái
Tên: Bắc Huyền Anh
Lv: 47
Nghề: Hiệp Sĩ
Chức danh: Người tạo ra môn phái Wouln (+4)
HP: 8189/8189
MP: 2290/2290
ATK: 83
DEF: 75
Tốc độ: 77
Thể lực: 159
Giác quan: 77
Trí tuệ: 138
May mắn: 80
Điểm: 160
Kĩ năng:
- Túi đồ không gian
- Rung chấn lv 7
- Cầu lửa lv 7
- Băng tiễn lv 8
- Thủy ngục lv 8
- Phong tiễn lv 7
- Tường thạch lv 7
- Đọc hướng gió (bị động)
- Đọc chuyển động (bị động
- Tài năng võ thuật (bị động)
- Chống hiệu ứng xấu lên cơ thể (bị động)
- Chống hiệu ứng xấu lên tinh thần (bị động)
- Ngăn chặn dò xét (bị động)
- Ngăn chặn đo lường (bị động)
Exp: 180/3350》
"Cả 3 phần thưởng của 3 nhiệm vụ đều giống nhau
"Để xem... giác quan 33 điểm, thể lực 16 điểm, 21 điểm trí tuệ, tốc độ 30 điểm, atk 24 điểm, def 29 điểm, 10 điểm may mắn"
Chỉ số hiện tại của cô là:
HP: 9093/9093
MP: 3390/3390
ATK: 107
DEF: 104
Tốc độ: 107
Thể lực: 175
Giác quan: 110
Trí tuệ: 159
May mắn: 90
"Ngủ thôi"
Sáng dậy, cô không đánh răng gì mà trực tiếp ra ngoài. Cô đi để trả tiền điện nước từ 1 năm trước chưa trả với thông báo mình sử dụng lại điện nước
Trả tiền xong, cô nhìn cái ví còn vài cắc của mình mà ngán ngẩm
Đi vào siêu thị để mua chai nước thì thấy trên tivi chiếu mới phát hiện 1 hầm ngục cấp B
"Raphael, tìm đường đến hầm ngục này hộ ta"
《Đang tìm đường..... Tìm đường thành công. Đi thẳng 120m, sau đó....》
"Trang bị" Bắc Huyền Anh mặc lên Giáp Khải Hoàn, leo lên nóc nhà rồi chạy tới đó theo chỉ dẫn của Raphael
Cô đáp chân 1 cách nhẹ nhàng xuống đất. Xung quanh là phóng viên và nhân viên của Cục Thợ Săn
"Anh là ai?" Một nhân viên đi lên hỏi cô
"Nếu là thợ săn, xin hãy chứng minh anh là 1 thợ săn cấp B để vào cổng" nhân viên kia tiếp tục nói
Lúc này, cô tỏa ra khí tràng khiến mọi người run rẩy
"Người này.... chắc chắn không thể dưới cấp B được"
"Thất lễ rồi!" Nhân viên kia cúi đầu và nhường đường cho cô vào cổng
Cứ thế, Bắc Huyền Anh hiên ngang đi vào hầm ngục
"May mà cách này có tách dụng" cô thở phào 1 hơi
"Nơi này lạ thật. Không giống dungeon bình thường cho lắm. Toàn tuyết là tuyếy"
Bỗng, 1 mũi tên bay về phía cô. Bắc Huyền Anh nhanh tay bắt lấy mũi tên kia. Cô cảnh giác nhìn về cái cây đằng xa
Bên ngoài, cánh cổng đang từ từ chuyển sang màu đen trắng
==========================
Mới vt đến đây thôi
1 ông lão đi đến, yêu cầu cô: "Bắn thử mấy bia cho ta xem"
Cô lây Cung Sắc Xanh ra, ngắm trúng hồng tâm của 3 bia khác nhau
"Không tệ. Được rồi, từ giờ ngươi là học trò của ta. Sắp xếp phòng cho nó đi" ông lão kia gật gật đầu, quay ra nói với cô gái kia
Thời gian trôi đi như sông như suối
Lee Zhong rất tự hào về cô. Vì thế ông đưa cô đi mọi địa hình, săn nhiều động vật. Cô đã phải lên thác xuống ghềnh (vừa viết truyện vừa học luôn =)))))
Đến cuối cùng, quay trở lại nhà của Lee Zhong. Ông trao cho cô Cung Tây Phong, mong cô sẽ luôn là niềm tự hào của ông
"Con sẽ không phụ lòng của sư phụ"
"Tốt. Vậy là tốt rồi"
Cô rời đi, để lại cho ông mấy bình rượu và trở về nhà. Thấy căn phòng đầy bụi, cô cũng biết mình rời đi khá lâu rồi
"Raphael, ta đã đi bao lâu rồi?"
《Trả lời: 1 năm》
"Ở đấy mười mấy năm vậy mà ở đây trôi qua có 1 năm. Hầy, dọn lại nhà cái nào"
Bắc Huyền Anh định bật điện lên thì nhớ ra đã đóng tiền điện đâu mà đoi có điện
Phơi nốt đống quần áo cùng với đống chăn màn xong, cô có cảm giác dù đi đánh nhau cả ngay cũng không mệt như vậy
"Đậu mòe. Hôm nay ra ngoài ăn vậy"
Đi dạo 1 lúc, cô ghé vào 1 quán phở
"Mình chưa thấy quán này bao giờ. Chắc nó mở lúc mình đi"
Cô gọi 1 bát phở chín gầu với 1 đĩa quẩy. Thêm đi cơm giang dưa bò đúng chuẩn Hà Nội và ngấu nghiến hết chỗ đấy
"Em ơi, cho chị cốc trà đá"
"Dạ có ngay"
Uống hết cốc trà đá, cô kết thúc bữa ăn, đứng dậy trả tiền
"Hà. No quá. Ngon thật đấy. Lần sau mình lại ghé nữa"
Quay về nhà thì cô gặp hàng xóm nhà bên cạnh. Họ hỏi han cô nhiều thứ, cô chỉ biết lấy mấy lí do thoái thác để trả lời họ
"Không sao là tốt rồi. Về đi về đi. Cũng khuya rồi, ngủ sớm đi mai còn đi làm"
"Vâng. Vậy cháu xin phép đi về ạ"
Bước vào nhà, tắm qua bằng nước lạnh, cô nằm trên chăn ga gối đệm mới, nghĩ
"Thôi xong. Mình xin sếp nghỉ có 3 ngày thôi mà đi mất 1 năm. Chắc chắn là bị sa thải rồi"
"Mai đi vào hầm ngục vậy"
"Status"
《Bảng trạng thái
Tên: Bắc Huyền Anh
Lv: 47
Nghề: Hiệp Sĩ
Chức danh: Người tạo ra môn phái Wouln (+4)
HP: 8189/8189
MP: 2290/2290
ATK: 83
DEF: 75
Tốc độ: 77
Thể lực: 159
Giác quan: 77
Trí tuệ: 138
May mắn: 80
Điểm: 160
Kĩ năng:
- Túi đồ không gian
- Rung chấn lv 7
- Cầu lửa lv 7
- Băng tiễn lv 8
- Thủy ngục lv 8
- Phong tiễn lv 7
- Tường thạch lv 7
- Đọc hướng gió (bị động)
- Đọc chuyển động (bị động
- Tài năng võ thuật (bị động)
- Chống hiệu ứng xấu lên cơ thể (bị động)
- Chống hiệu ứng xấu lên tinh thần (bị động)
- Ngăn chặn dò xét (bị động)
- Ngăn chặn đo lường (bị động)
Exp: 180/3350》
"Cả 3 phần thưởng của 3 nhiệm vụ đều giống nhau
"Để xem... giác quan 33 điểm, thể lực 16 điểm, 21 điểm trí tuệ, tốc độ 30 điểm, atk 24 điểm, def 29 điểm, 10 điểm may mắn"
Chỉ số hiện tại của cô là:
HP: 9093/9093
MP: 3390/3390
ATK: 107
DEF: 104
Tốc độ: 107
Thể lực: 175
Giác quan: 110
Trí tuệ: 159
May mắn: 90
"Ngủ thôi"
Sáng dậy, cô không đánh răng gì mà trực tiếp ra ngoài. Cô đi để trả tiền điện nước từ 1 năm trước chưa trả với thông báo mình sử dụng lại điện nước
Trả tiền xong, cô nhìn cái ví còn vài cắc của mình mà ngán ngẩm
Đi vào siêu thị để mua chai nước thì thấy trên tivi chiếu mới phát hiện 1 hầm ngục cấp B
"Raphael, tìm đường đến hầm ngục này hộ ta"
《Đang tìm đường..... Tìm đường thành công. Đi thẳng 120m, sau đó....》
"Trang bị" Bắc Huyền Anh mặc lên Giáp Khải Hoàn, leo lên nóc nhà rồi chạy tới đó theo chỉ dẫn của Raphael
Cô đáp chân 1 cách nhẹ nhàng xuống đất. Xung quanh là phóng viên và nhân viên của Cục Thợ Săn
"Anh là ai?" Một nhân viên đi lên hỏi cô
"Nếu là thợ săn, xin hãy chứng minh anh là 1 thợ săn cấp B để vào cổng" nhân viên kia tiếp tục nói
Lúc này, cô tỏa ra khí tràng khiến mọi người run rẩy
"Người này.... chắc chắn không thể dưới cấp B được"
"Thất lễ rồi!" Nhân viên kia cúi đầu và nhường đường cho cô vào cổng
Cứ thế, Bắc Huyền Anh hiên ngang đi vào hầm ngục
"May mà cách này có tách dụng" cô thở phào 1 hơi
"Nơi này lạ thật. Không giống dungeon bình thường cho lắm. Toàn tuyết là tuyếy"
Bỗng, 1 mũi tên bay về phía cô. Bắc Huyền Anh nhanh tay bắt lấy mũi tên kia. Cô cảnh giác nhìn về cái cây đằng xa
Bên ngoài, cánh cổng đang từ từ chuyển sang màu đen trắng
==========================
Mới vt đến đây thôi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.