Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước
Chương 77: C77: Như Đề Nghị Của Ngươi (4)
Yoo Ryeo Han
11/12/2022
Chỉ có một câu phát ra từ miệng Cale.
"... Cái quái gì vậy?"
Câu đó cho thấy rõ trạng thái cảm xúc hiện tại của cậu.
Cái quái gì thế này?
Cậu đã phải đối mặt với nhiều điều không thể giải thích được cho đến tận hiện tại.
Cậu có thể để mọi thứ trôi qua bởi vì sự thật là cậu sẽ phải kết thúc trong một cuốn tiểu thuyết có tên <Sự ra đời của một anh hùng> là điều mà những người khác sẽ không thể tin được.
Kim Rok Soo là người đã phải đối mặt với những con quái vật xuất hiện trên Trái đất và ở Hàn Quốc, trải qua hầu hết những điều mà người ta chỉ có thể tìm thấy trong tiểu thuyết đột kích hoặc tiểu thuyết giả tưởng hiện đại.
Cậu là người đã sống hơn mười lăm năm trong một thế giới như vậy.
"Nhân loại, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Em không biết tại sao anh lại hành động như vậy."
Hong và Raon nhìn Cale với vẻ quan tâm, nhưng Cale không ở trong trạng thái cảm xúc thích hợp để đáp lại lũ trẻ.
Đây là lần đầu tiên.
Đây là lần đầu tiên cậu hoàn toàn kinh ngạc kể từ khi đến thế giới này.
Có phải là trùng hợp không?
Có phải ngẫu nhiên mà tên sách và tác giả của cuốn sách ghi chép đầu tiên của Sát Long Nhân và Sự ra đời của một anh hùng lại giống nhau không?
Một điều gì đó tương tự như vậy?
... Có những điều như là sự trùng hợp trên thế giới này không?
Cale không thể nghĩ về bất cứ điều gì khác vì cậu không có thời gian
Tay cậu lướt qua kết giới xung quanh bàn thờ.
Cale cầm lấy cuốn sách ngay khi lòng bàn tay vừa chạm vào nó.
Tay cậu nhanh chóng di chuyển như đang rất vội vàng.
"Nhâ-"
Raon, người đang gọi Cale và tiến về phía cậu, ngừng nói sau khi nhìn thấy một bàn tay trước mặt mình. Choi Han khiến bọn trẻ phải lùi bước.
Bud đã khoanh tay dựa vào tường và nét mặt cứng đờ.
Không còn dấu vết say xỉn trên gương mặt nữa.
Choi Han đang đứng cạnh Cale, người đang nhìn xung quanh, tay cầm chuôi kiếm.
Tuy nhiên, Cale đã không nhận thấy điều đó.
"...Đó là sự thật."
Cale chạm ngón tay vào bìa cuốn sách.
Cậu có thể thấy tên <Sự ra đời của một anh hùng> và tác giả bên dưới nó.
Nelan Barrow.
Đây chắc chắn là tác giả của cuốn sách mà Kim Rok Soo đã đọc. Kim Rok Soo đã thấykỳ lạ khi đôc tên tác giả trong lần đầu tiên cậu bắt đầu đọc <Sự ra đời của một anh hùng>.
Đó là bởi vì hiếm khi tìm thấy một tác giả sử dụng một cái tên tiếng Anh như thế này.
Sẽ là một điều nếu nó là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng được dịch từ nước ngoài, tuy nhiên <Sự ra đời của một anh hùng> mà Kim Rok Soo đã mượn lại là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng của Hàn Quốc.
Nhân vật chính có thể phải đối mặt với rất nhiều nghịch cảnh, nhưng ngoài ra, đó chỉ là một cậu học sinh trung học Hàn Quốc du hành xuyên không gian, trở thành một tên mạnh mẽ, và sau đó là anh hùng của thế giới.
Nhưng tại sao?
Tại sao các tác giả của cuốn tiểu thuyết giả tưởng đó và cuốn sác đầu tay của Sát Long Nhân này lại giống nhau?
Nelan Barrow nên là tên của Sát Long Nhân đầu tiên.
[Cậu đoán đúng.]
Cale bối rối và cơ thể bắt đầu run lên.
Một giọng nói đã yên lặng cho đến bây giờ cuối cùng lại xuất hiện.
Đá Tảng đáng sợ.
Giọng ông ấy có vẻ hơi trầm lắng.
[Xin lỗi vì đã trả lời quá muộn khi cậu liên tục gọi cho ta.]
Đá Tảng cũng có vẻ hối lỗi.
[Ta đang bận lọc một lượng lớn sức mạnh truyền vào cơ thể cậu qua vương miện để cậu có thể sử dụng nó như cũ và thải nó ra ngoài.]
Cale vẫn im lặng khi chờ Đá Tảng tiếp tục. Đá Tảng dường như đã nhận ra điều này và tiếp tục nói.
[Nelan Barrow. Đó là tên của đứa trẻ ta đã cứu trong trận chiến cuối cùng.]
Trận chiến cuối cùng mà Đá Tảng đã chết.
Tên của đứa trẻ duy nhất sống sót sau trận chiến là Nelan Barrow.
Cale từ từ nhắm mắt trước khi mở lại.
"Huuuuuu."
Cậu hít một hơi thật sâu.
Soạt.
Ngón tay của Cale lật trang đầu tiên.
Có một lời nói đầu được viết ở đó.
<Đây là một ghi chép về một con người đã biến thế giới thành thiên đường và địa ngục trong hành trình trở thành một vị thần.>
Nó khiến Cale nghĩ về Đảo Gió, nơi từng là một trong Ba Khu vực Hạn chế.
Cậu nhớ lại bức tranh tường nằm trên trần của ngôi đền.
Đó là câu chuyện về cách một con người có thuộc tính bầu trời cũng như cả năm thuộc tính tự nhiên và lãnh đạo một tổ chức gọi là Dạ Lâm trở thành một vị thần.
Người đó muốn trở thành chính bầu trời để có thể biến một số khu vực thành một thiên đường tươi tốt trong khi biến những khu vực khác thành địa ngục hoang tàn để hắn có thể thống trị mọi người.
Đá Tảng đã nói về người đó trước đây.
[White Star đã bị phá hủy vào ngày ta chết.]
Người muốn trở thành một vị thần là White Star.
Cale sau đó nhớ lại điều gì đó mà Đá Tảng đã nói về White Star hiện tại.
[Cale, ta nghĩ White Star hiện tại đang bắt chước White Star cổ đại.]
Cale bắt đầu mỉm cười.
Cuốn sách trong tay cậu lúc này là bản ghi chép đầu tiên của Sát Long Nhân về White Star cổ đại.
Bộp. Bộp.
Ngón tay của Cale gõ vào trang.
"Đây chính là nó."
Đây là lý do tại sao White Star hiện tại có thể bắt chước White Star cổ đại.
"Đó là quyển ghi chú này."
White Star hiện tại đã có thể bắt chước White Star cổ đại sau khi đọc qua quyển ghi chú này.
Cale đảm bảo được điều đó..
Cậu đọc câu tiếp theo.
<Tôi đã chọn làm theo ý muốn cuối cùng của Người bảo vệ.>
Từ người bảo vệ quanh quẩn trong miệng Cale.
[E hèm, dứa trẻ đó đang nói về ta.]
Đá Tảng bình luận bằng một giọng ngượng nghịu, nhưng Cale dễ dàng bỏ qua.
Tại sao?
"... Ông có biết ý nghĩa của điều này không?"
[Cậu đang nói gì vậy?]
Cale bắt đầu nói lại sau khi nghe Đá Tảng hỏi lại.
Cậu đang chỉ vào câu tiếp theo trên trang.
"Điều này nói lên điều gì?"
[... Có ngôn ngữ như vậy sao?]
Đá Tảng bối rối đáp lại. Tuy nhiên, Cale gần như không thể giữ được bình tĩnh sau khi nghe thấy giọng nói từ phía sau.
"Hả? Cậu đang hỏi chúng tôi? Hả? Ngôn ngữ gì vậy?"
"Ta chưa từng thấy nó bao giờ! Có những ngôn ngữ mà ngay cả một người vĩ đại và dũng mãnh như ta cũng không biết!"
"Em không biết!"
"Em như trên!"
Cả nhóm cũng bối rối trả lời.
Tuy nhiên, Cale vẫn nghe được giọng nói rất êm tai giữa Bud và những đứa trẻ trung bình chín tuổi hơn giọng lớn hơn.
"...Này?"
Đó là Choi Han.
Nó khác với Choi Han bình thường.
Cậu dường như đã thoát ra khỏi nó.
Cale sửa lại biểu cảm trên khuôn mặt của mình.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi cậu đến thế giới này, cậu cảm thấy biết ơn vì mình có thể luôn làm mặt lạnh mà không bị ai phát hiện.
Câu tiếp theo trên trang bằng một ngôn ngữ khác.
Cale đã có thể đọc những dòng này mà cả Đá Tảng từ thời cổ đại, Bud của Đông lục địa, hay Raon, người đã học nhiều ngôn ngữ khác nhau đều có thể đọc được.
<Đối với một người đến từ nơi khác có thể kết thúc ở đây như tôi.>
Và bên dưới đó...
<Choi Jung Gun.>
Xung quanh cậu bắt đầu ồn ào.
"Mm, tôi đoán chúng ta cần thực hiện một số nghiên cứu về điều này. Đó là một số văn tự cổ?"
"Hãy hỏi ông! Hoặc m, m- của ta-! Dù sao thì hãy hỏi đi!"
"Thật là những bức thư thú vị! Chúng trông giống những biểu tượng hơn!"
Bud và những đứa trẻ trung bình chín tuổi đang nói chuyện ồn ào. Họ đang cố gắng hơn nữa để tìm ra câu trả lời vì Cale nhợt nhạt đã hỏi sau khi bình tĩnh lại một chút.
Tuy nhiên, Cale có thể đọc được những từ này.
Những dòng chữ đó được viết bằng tiếng Hàn.
Cale chỉ bình tĩnh chờ đợi phản ứng từ một người trầm lặng nãy giờ.
Cậu có thể nghe thấy giọng nói cực kỳ trầm lắng của Choi Han qua cuộc trò chuyện ồn ào.
"...Chú?"
Haaaaaaaaa.
Cale phải nhịn cười.
Đó không phải là vì cậu hạnh phúc.
Đó là bởi vì cậu đã không tưởng đến điều đó.
Cậu hoàn toàn kinh ngạc.
Cậu gần như bật ra một tiếng cười khinh.
Choi Han từng sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và lớn lên với tình yêu thương của cha mẹ. Tuy nhiên, cuối cùng cậu ta đã phải tự mình du hành qua các chiều không gian và phải ở trong Dạ Lâm một mình trong một thời gian dài.
Choi Han.
Choi Jung Gun.
Cale thường xuyên có một suy nghĩ nhất định kể từ khi đến thế giới này.
Ý nghĩ này tràn ngập đầu cậu thường xuyên hơn kể từ khi White Star xuất hiện.
Làm thế nào mà Choi Han có thể trở thành nhân vật chính ở đây?
Làm thế nào mà Choi Han có thể đánh bại White Star?
Mặc dù có nhiều người bạn mạnh như Rosalyn và Lock, nhưng làm sao Choi Han có thể đánh bại White Star nếu không có hầu hết những người bạn hiện tại như Raon, On và Hong ở bên cạnh?
Những câu hỏi như vậy thường xuyên lấp đầy tâm trí Cale.
Cũng có một suy nghĩ khác.
Cậu chỉ mới đọc đến tập 5.
Trong trường hợp đó, không phải sau này Choi Han sẽ có thứ gì đó hay sao?
Để chiến thắng, plot armor làm nhân vật chính?
Cậu không thể không nghĩ về nó.
Và bây giờ, Cale đã tìm thấy điều gì đó cho nhân vật chính Choi Han.
"Nhân loại! Còn có nhiều chữ kỳ lạ hơn trong cuốn sách này nữa đó!"
Có nhiều thứ được viết bằng tiếng Hàn trên đó.
<Tôi không biết liệu cuốn sách này có được tặng cho một người đến từ nơi khác như tôi hay không. Tất nhiên, nhiều khả năng một người đến từ nơi khác sẽ không bao giờ xem cuốn sách này.>
Ông ấy đã đúng.
Nhiều khả năng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Làm thế nào mà một người đến từ nơi khác lại có thể nhìn thấy một cuốn sách nằm ở khu vực bên dưới Lâu đài Ánh sáng mà chỉ người có vương miện của Sát Long Nhân mới có thể đến gần?
Tuy nhiên, Cale đang nghĩ cuốn sách này bằng cách nào đó sẽ thuộc quyền sở hữu của Choi Han trong câu chuyện gốc.
<Tôi đoán tôi sẽ chỉ gọi đây là một cuốn nhật ký.>
Quyển sách này là ghi chép về White Star cổ đại cũng như nhật ký của Nelan Barrow, Sát Long Nhân đầu tiên, trước đây được gọi là Choi Jung Gun.
<Những dòng này là thứ mà chỉ một người đến từ nơi khác đến từ cùng một nơi tôi đến mới có thể đọc được. Đó là bởi vì tôi đã không chia sẻ bất cứ điều gì về quê hương của tôi với thế giới này.>
Nó khiến Cale nghĩ về thông tin liên quan đến Sát Long Nhân đầu tiên.
Người ta nói ông ấy không có gia đình.
Ông ấy không bao giờ kết hôn và không bao giờ có bất kỳ đứa con nào.
Tại sao cậu lại không chú ý đến điều đó?
Đó là người đã có một ngày xuất hiện trên thế giới này, tương tự như cách mà Choi Han đã kết thúc ở đây.
Lời nói đầu không kết thúc chỉ với một trang.
Cale lật sang trang tiếp theo của phần tiếng Hàn của lời nói đầu với một biểu cảm bình tĩnh nhất có thể.
Soạt.
Trong tích tắc, cậu sắp lật trang...
Cale phải đó sách lại ngay sau khi nhìn thấy vài chữ đầu tiên ở trang tiếp theo. Nhờ đó, những người khác không thể nhìn thấy nội dung.
Cale có thể thấy ai đó với lấy cuốn sách ngay lúc đó.
"Tôi..."
Đó là Choi Han.
Cậu ấy trông có vẻ bình tĩnh, nhưng Cale có thể nói rằng suy nghĩ của Choi Han lúc này đang ở trong tình trạng hỗn loạn.
Choi Han đưa tay về phía Cale.
"Cale-nim, tôi, tôi có thể xem cuốn sách không?"
Sau đó cậu nghe thấy tiếng của những người khác.
"Ồ! Choi Han! Cậu có thể đọc nó sao? Cậu đã tìm ra điều gì đó?"
"Choi Han, ta có muốn xem một chút không?"
Raon và Bud cùng lúc hỏi Choi Han.
"Này, Vua lính đánh thuê nghiện rượu! Choi Han của chúng ta thực sự rất thông minh! Thông minh hơn ngươi rất nhiều!"
"Đồng ý! Choi Han thật thông minh!"
"Em út chúng ta nói đúng!"
Sau đó Bud phải nghe những đứa trẻ trung bình chín tuổi kể lại mà chết lặng.
Cale vẫn có biểu hiện thường thấy của mình trong tất cả những điều này.
"Cale-nim."
Choi Han gọi cậu một lần nữa.
Rất có thể cậu ta đã tìm thấy những dấu vết đầu tiên của quê hương mình sau hàng chục năm không đếm xuể. Và dấu vết đó liên quan đến một người mà anh tin là chú của mình.
Cale có thể biết Choi Han đang cảm thấy thế nào ngay cả khi không hỏi.
"Bây giờ."
Tuy nhiên.
"... Cale-nim?"
Cale cau mày như thường lệ trước khi thẳng thừng nói thêm.
"Lúc này chúng ta không có thời gian để xem qua cuốn sách này nếu muốn đập White Star từ phía sau."
Choi Han muốn nói điều gì đó, nhưng Cale vẫn tiếp tục.
"Ngươi biết trí nhớ của ta tốt như thế nào, phải không? Ta là người có thể nhớ cả văn bản và hình ảnh."
Bộp. Bộp.
Cale gõ vào cuốn sách.
"Đầu tiên, ta sẽ nhanh chóng ghi nhớ nội dung của cuốn sách này. Ta chỉ cần ghi nhớ hình ảnh nếu đó là thứ mà ta không thể đọc được."
Vua lính đánh thuê bắt đầu vỗ tay.
"Ahh! Bạn của tôi thực sự là tuyệt vời! Ahh!"
Cale tự nhiên phớt lờ anh ta và tiếp tục nói.
"Choi Han, ngươi có biết về ngôn ngữ này không?"
"... Tôi nghĩ là tôi biết."
Nghĩ cái be*p gì. Tất nhiên là ngươi biết tiếng Hàn rồi.
Cale kìm lại một tiếng thở dài và tiếp tục nói chuyện bình thường. Ít nhất thì cậu đã cố gắng như vậy.
"Vậy thì tốt hơn nữa. Đầu tiên ta sẽ ghi nhớ nội dung của cuốn sách này dưới dạng hình ảnh. Hãy quay lại sau khi chăm sóc White Star để đọc kỹ hơn."
Vài người trong nhóm gật đầu.
"Trong trường hợp đó, ngay cả khi có vấn đề gì xảy ra trong trận chiến với White Star, Choi Han vẫn có thể đọc qua những dòng này vì ta sẽ đọc hết mọi thứ."
Cale nhìn về phía Choi Han và tiếp tục nói.
"Chúng ta cần nhanh lên. Chúa tể, Eruhaben-nim, Ron và Beacrox sẽ gặp nguy hiểm nếu White Star nhận ra họ là những người duy nhất ở đó."
Choi Han không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn ra xa cuốn sách và gật đầu.
"Cậu nói đúng, Cale-nim. Chúng ta hãy nhanh chóng quay lại rồi hãy trở về."
Cale cảm thấy nhẹ nhõm vì Choi Han quan tâm đến bạn bè của mình hơn là những dấu vết về quê hương của.
Cậu xua tay ý bảo mọi người tránh xa.
"Lùi ra xa đi. Nó sẽ chỉ làm ta chậm lại nếu đứng đây làm phiền ta."
Mọi người lùi lại mà không có bất kỳ lời phàn nàn nào.
Miệng Cale bắt đầu khô khốc khi nhìn những người khác rời xa mình.
Lòng bàn tay đang cầm cuốn sách của cậu đang đổ mồ hôi.
Rất khó để mở cuốn sách.
Cậu nhớ lại những lời cậu nhìn thấy trước khi nhanh chóng đóng sách lại.
Ghi nhớ.
Sức mạnh để ghi nhớ tất cả mọi thứ cậu nhìn thấy.
Không giống như những gì cậu nói với những người khác, Cale đã sử dụng sức mạnh của mình kể từ khi họ vào làng.
Tất cả những gì có trong này đều đã lấp đầy trong đầu cậu.
Ngay cả thông tin ở trang tiếp theo cũng được ghi nhớ bằng cách xem nhanh đó.
Cậu có thể đóng sách ngay lập tức vì đó là một tốc độ mà không ai khác có thể theo kịp.
Cale nhớ lại rõ ràng những từ tiếp theo đã được ghi nhớ trong đầu.
Đây là những gì Choi Jung Gun, Sát Long Nhân đầu tiên Nelan Barrow, đã ghi lại.
<Tôi nhận ra mình già đi rất chậm. Đó là điểm mà tôi có thể sống lâu như những con Rồng.>
Đây cũng là trường hợp của Choi Han.
<Tuy nhiên, tôi đã chọn cái chết.>
Choi Jung Gun đã chọn cái chết cho mình.
<Tôi đã tạo ra một thanh kiếm bằng sinh lực còn lại của mình.>
<Tên của thanh kiếm đó là Kiếm Thảm hoạ.>
Đó là một cái tên mà Cale cũng rất quen thuộc.
Kiếm Thảm hoạ.
Đó là một trong những sức mạnh cổ đại mà Sát Long Nhân nhận được mỗi thế hệ.
<Bây giờ tôi vẫn nghĩ về nó.>
<Tôi tự hỏi liệu chúng tôi có thể giết White Star nhanh hơn và có ít Người bảo vệ chết hơn nếu tôi cũng chiến đấu với mạng sống của mình.>
Cale giờ đã nảy ra ý tưởng về việc Choi Han sẽ đánh bại White Star trong tiểu thuyết như thế nào.
Cậu gần như có thể đoán trước được điều đó.
Tên đó có lẽ đã lao vào White Star mà không quan tâm đến mạng sống của chính mình.
Cậu nhớ lại những dòng bằng tiếng Hàn cuối cùng trên lời nói đầu.
<Nếu tôi có thể quay trở lại quá khứ, tôi đã chiến đấu để bảo vệ bạn bè của mình, ngay cả khi tôi phải trả giá bằng mạng sống của mình.>
Thật là vớ vẩn.
Tại sao lại đặt cuộc sống của mình trên con đường nguy hiểm? Ai sẽ giúp chứ?
<Sự ra đời của một anh hùng> chết tiệt này.
Nếu là trong một trường hợp khác, quyển sách khác mà ghi chép như thế này, bản thân tính khí thất thường thường ngày của Cale sẽ xé toạc cuốn sách này, đốt nó đi, bằng cách nào đó phá hủy đống tro tàn, và làm cho mọi dấu vết của nó biến mất khỏi thế giới.
"... Cái quái gì vậy?"
Câu đó cho thấy rõ trạng thái cảm xúc hiện tại của cậu.
Cái quái gì thế này?
Cậu đã phải đối mặt với nhiều điều không thể giải thích được cho đến tận hiện tại.
Cậu có thể để mọi thứ trôi qua bởi vì sự thật là cậu sẽ phải kết thúc trong một cuốn tiểu thuyết có tên <Sự ra đời của một anh hùng> là điều mà những người khác sẽ không thể tin được.
Kim Rok Soo là người đã phải đối mặt với những con quái vật xuất hiện trên Trái đất và ở Hàn Quốc, trải qua hầu hết những điều mà người ta chỉ có thể tìm thấy trong tiểu thuyết đột kích hoặc tiểu thuyết giả tưởng hiện đại.
Cậu là người đã sống hơn mười lăm năm trong một thế giới như vậy.
"Nhân loại, chuyện gì đang xảy ra vậy?"
"Em không biết tại sao anh lại hành động như vậy."
Hong và Raon nhìn Cale với vẻ quan tâm, nhưng Cale không ở trong trạng thái cảm xúc thích hợp để đáp lại lũ trẻ.
Đây là lần đầu tiên.
Đây là lần đầu tiên cậu hoàn toàn kinh ngạc kể từ khi đến thế giới này.
Có phải là trùng hợp không?
Có phải ngẫu nhiên mà tên sách và tác giả của cuốn sách ghi chép đầu tiên của Sát Long Nhân và Sự ra đời của một anh hùng lại giống nhau không?
Một điều gì đó tương tự như vậy?
... Có những điều như là sự trùng hợp trên thế giới này không?
Cale không thể nghĩ về bất cứ điều gì khác vì cậu không có thời gian
Tay cậu lướt qua kết giới xung quanh bàn thờ.
Cale cầm lấy cuốn sách ngay khi lòng bàn tay vừa chạm vào nó.
Tay cậu nhanh chóng di chuyển như đang rất vội vàng.
"Nhâ-"
Raon, người đang gọi Cale và tiến về phía cậu, ngừng nói sau khi nhìn thấy một bàn tay trước mặt mình. Choi Han khiến bọn trẻ phải lùi bước.
Bud đã khoanh tay dựa vào tường và nét mặt cứng đờ.
Không còn dấu vết say xỉn trên gương mặt nữa.
Choi Han đang đứng cạnh Cale, người đang nhìn xung quanh, tay cầm chuôi kiếm.
Tuy nhiên, Cale đã không nhận thấy điều đó.
"...Đó là sự thật."
Cale chạm ngón tay vào bìa cuốn sách.
Cậu có thể thấy tên <Sự ra đời của một anh hùng> và tác giả bên dưới nó.
Nelan Barrow.
Đây chắc chắn là tác giả của cuốn sách mà Kim Rok Soo đã đọc. Kim Rok Soo đã thấykỳ lạ khi đôc tên tác giả trong lần đầu tiên cậu bắt đầu đọc <Sự ra đời của một anh hùng>.
Đó là bởi vì hiếm khi tìm thấy một tác giả sử dụng một cái tên tiếng Anh như thế này.
Sẽ là một điều nếu nó là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng được dịch từ nước ngoài, tuy nhiên <Sự ra đời của một anh hùng> mà Kim Rok Soo đã mượn lại là một cuốn tiểu thuyết giả tưởng của Hàn Quốc.
Nhân vật chính có thể phải đối mặt với rất nhiều nghịch cảnh, nhưng ngoài ra, đó chỉ là một cậu học sinh trung học Hàn Quốc du hành xuyên không gian, trở thành một tên mạnh mẽ, và sau đó là anh hùng của thế giới.
Nhưng tại sao?
Tại sao các tác giả của cuốn tiểu thuyết giả tưởng đó và cuốn sác đầu tay của Sát Long Nhân này lại giống nhau?
Nelan Barrow nên là tên của Sát Long Nhân đầu tiên.
[Cậu đoán đúng.]
Cale bối rối và cơ thể bắt đầu run lên.
Một giọng nói đã yên lặng cho đến bây giờ cuối cùng lại xuất hiện.
Đá Tảng đáng sợ.
Giọng ông ấy có vẻ hơi trầm lắng.
[Xin lỗi vì đã trả lời quá muộn khi cậu liên tục gọi cho ta.]
Đá Tảng cũng có vẻ hối lỗi.
[Ta đang bận lọc một lượng lớn sức mạnh truyền vào cơ thể cậu qua vương miện để cậu có thể sử dụng nó như cũ và thải nó ra ngoài.]
Cale vẫn im lặng khi chờ Đá Tảng tiếp tục. Đá Tảng dường như đã nhận ra điều này và tiếp tục nói.
[Nelan Barrow. Đó là tên của đứa trẻ ta đã cứu trong trận chiến cuối cùng.]
Trận chiến cuối cùng mà Đá Tảng đã chết.
Tên của đứa trẻ duy nhất sống sót sau trận chiến là Nelan Barrow.
Cale từ từ nhắm mắt trước khi mở lại.
"Huuuuuu."
Cậu hít một hơi thật sâu.
Soạt.
Ngón tay của Cale lật trang đầu tiên.
Có một lời nói đầu được viết ở đó.
<Đây là một ghi chép về một con người đã biến thế giới thành thiên đường và địa ngục trong hành trình trở thành một vị thần.>
Nó khiến Cale nghĩ về Đảo Gió, nơi từng là một trong Ba Khu vực Hạn chế.
Cậu nhớ lại bức tranh tường nằm trên trần của ngôi đền.
Đó là câu chuyện về cách một con người có thuộc tính bầu trời cũng như cả năm thuộc tính tự nhiên và lãnh đạo một tổ chức gọi là Dạ Lâm trở thành một vị thần.
Người đó muốn trở thành chính bầu trời để có thể biến một số khu vực thành một thiên đường tươi tốt trong khi biến những khu vực khác thành địa ngục hoang tàn để hắn có thể thống trị mọi người.
Đá Tảng đã nói về người đó trước đây.
[White Star đã bị phá hủy vào ngày ta chết.]
Người muốn trở thành một vị thần là White Star.
Cale sau đó nhớ lại điều gì đó mà Đá Tảng đã nói về White Star hiện tại.
[Cale, ta nghĩ White Star hiện tại đang bắt chước White Star cổ đại.]
Cale bắt đầu mỉm cười.
Cuốn sách trong tay cậu lúc này là bản ghi chép đầu tiên của Sát Long Nhân về White Star cổ đại.
Bộp. Bộp.
Ngón tay của Cale gõ vào trang.
"Đây chính là nó."
Đây là lý do tại sao White Star hiện tại có thể bắt chước White Star cổ đại.
"Đó là quyển ghi chú này."
White Star hiện tại đã có thể bắt chước White Star cổ đại sau khi đọc qua quyển ghi chú này.
Cale đảm bảo được điều đó..
Cậu đọc câu tiếp theo.
<Tôi đã chọn làm theo ý muốn cuối cùng của Người bảo vệ.>
Từ người bảo vệ quanh quẩn trong miệng Cale.
[E hèm, dứa trẻ đó đang nói về ta.]
Đá Tảng bình luận bằng một giọng ngượng nghịu, nhưng Cale dễ dàng bỏ qua.
Tại sao?
"... Ông có biết ý nghĩa của điều này không?"
[Cậu đang nói gì vậy?]
Cale bắt đầu nói lại sau khi nghe Đá Tảng hỏi lại.
Cậu đang chỉ vào câu tiếp theo trên trang.
"Điều này nói lên điều gì?"
[... Có ngôn ngữ như vậy sao?]
Đá Tảng bối rối đáp lại. Tuy nhiên, Cale gần như không thể giữ được bình tĩnh sau khi nghe thấy giọng nói từ phía sau.
"Hả? Cậu đang hỏi chúng tôi? Hả? Ngôn ngữ gì vậy?"
"Ta chưa từng thấy nó bao giờ! Có những ngôn ngữ mà ngay cả một người vĩ đại và dũng mãnh như ta cũng không biết!"
"Em không biết!"
"Em như trên!"
Cả nhóm cũng bối rối trả lời.
Tuy nhiên, Cale vẫn nghe được giọng nói rất êm tai giữa Bud và những đứa trẻ trung bình chín tuổi hơn giọng lớn hơn.
"...Này?"
Đó là Choi Han.
Nó khác với Choi Han bình thường.
Cậu dường như đã thoát ra khỏi nó.
Cale sửa lại biểu cảm trên khuôn mặt của mình.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi cậu đến thế giới này, cậu cảm thấy biết ơn vì mình có thể luôn làm mặt lạnh mà không bị ai phát hiện.
Câu tiếp theo trên trang bằng một ngôn ngữ khác.
Cale đã có thể đọc những dòng này mà cả Đá Tảng từ thời cổ đại, Bud của Đông lục địa, hay Raon, người đã học nhiều ngôn ngữ khác nhau đều có thể đọc được.
<Đối với một người đến từ nơi khác có thể kết thúc ở đây như tôi.>
Và bên dưới đó...
<Choi Jung Gun.>
Xung quanh cậu bắt đầu ồn ào.
"Mm, tôi đoán chúng ta cần thực hiện một số nghiên cứu về điều này. Đó là một số văn tự cổ?"
"Hãy hỏi ông! Hoặc m, m- của ta-! Dù sao thì hãy hỏi đi!"
"Thật là những bức thư thú vị! Chúng trông giống những biểu tượng hơn!"
Bud và những đứa trẻ trung bình chín tuổi đang nói chuyện ồn ào. Họ đang cố gắng hơn nữa để tìm ra câu trả lời vì Cale nhợt nhạt đã hỏi sau khi bình tĩnh lại một chút.
Tuy nhiên, Cale có thể đọc được những từ này.
Những dòng chữ đó được viết bằng tiếng Hàn.
Cale chỉ bình tĩnh chờ đợi phản ứng từ một người trầm lặng nãy giờ.
Cậu có thể nghe thấy giọng nói cực kỳ trầm lắng của Choi Han qua cuộc trò chuyện ồn ào.
"...Chú?"
Haaaaaaaaa.
Cale phải nhịn cười.
Đó không phải là vì cậu hạnh phúc.
Đó là bởi vì cậu đã không tưởng đến điều đó.
Cậu hoàn toàn kinh ngạc.
Cậu gần như bật ra một tiếng cười khinh.
Choi Han từng sinh ra trong một gia đình hạnh phúc và lớn lên với tình yêu thương của cha mẹ. Tuy nhiên, cuối cùng cậu ta đã phải tự mình du hành qua các chiều không gian và phải ở trong Dạ Lâm một mình trong một thời gian dài.
Choi Han.
Choi Jung Gun.
Cale thường xuyên có một suy nghĩ nhất định kể từ khi đến thế giới này.
Ý nghĩ này tràn ngập đầu cậu thường xuyên hơn kể từ khi White Star xuất hiện.
Làm thế nào mà Choi Han có thể trở thành nhân vật chính ở đây?
Làm thế nào mà Choi Han có thể đánh bại White Star?
Mặc dù có nhiều người bạn mạnh như Rosalyn và Lock, nhưng làm sao Choi Han có thể đánh bại White Star nếu không có hầu hết những người bạn hiện tại như Raon, On và Hong ở bên cạnh?
Những câu hỏi như vậy thường xuyên lấp đầy tâm trí Cale.
Cũng có một suy nghĩ khác.
Cậu chỉ mới đọc đến tập 5.
Trong trường hợp đó, không phải sau này Choi Han sẽ có thứ gì đó hay sao?
Để chiến thắng, plot armor làm nhân vật chính?
Cậu không thể không nghĩ về nó.
Và bây giờ, Cale đã tìm thấy điều gì đó cho nhân vật chính Choi Han.
"Nhân loại! Còn có nhiều chữ kỳ lạ hơn trong cuốn sách này nữa đó!"
Có nhiều thứ được viết bằng tiếng Hàn trên đó.
<Tôi không biết liệu cuốn sách này có được tặng cho một người đến từ nơi khác như tôi hay không. Tất nhiên, nhiều khả năng một người đến từ nơi khác sẽ không bao giờ xem cuốn sách này.>
Ông ấy đã đúng.
Nhiều khả năng điều đó sẽ không bao giờ xảy ra.
Làm thế nào mà một người đến từ nơi khác lại có thể nhìn thấy một cuốn sách nằm ở khu vực bên dưới Lâu đài Ánh sáng mà chỉ người có vương miện của Sát Long Nhân mới có thể đến gần?
Tuy nhiên, Cale đang nghĩ cuốn sách này bằng cách nào đó sẽ thuộc quyền sở hữu của Choi Han trong câu chuyện gốc.
<Tôi đoán tôi sẽ chỉ gọi đây là một cuốn nhật ký.>
Quyển sách này là ghi chép về White Star cổ đại cũng như nhật ký của Nelan Barrow, Sát Long Nhân đầu tiên, trước đây được gọi là Choi Jung Gun.
<Những dòng này là thứ mà chỉ một người đến từ nơi khác đến từ cùng một nơi tôi đến mới có thể đọc được. Đó là bởi vì tôi đã không chia sẻ bất cứ điều gì về quê hương của tôi với thế giới này.>
Nó khiến Cale nghĩ về thông tin liên quan đến Sát Long Nhân đầu tiên.
Người ta nói ông ấy không có gia đình.
Ông ấy không bao giờ kết hôn và không bao giờ có bất kỳ đứa con nào.
Tại sao cậu lại không chú ý đến điều đó?
Đó là người đã có một ngày xuất hiện trên thế giới này, tương tự như cách mà Choi Han đã kết thúc ở đây.
Lời nói đầu không kết thúc chỉ với một trang.
Cale lật sang trang tiếp theo của phần tiếng Hàn của lời nói đầu với một biểu cảm bình tĩnh nhất có thể.
Soạt.
Trong tích tắc, cậu sắp lật trang...
Cale phải đó sách lại ngay sau khi nhìn thấy vài chữ đầu tiên ở trang tiếp theo. Nhờ đó, những người khác không thể nhìn thấy nội dung.
Cale có thể thấy ai đó với lấy cuốn sách ngay lúc đó.
"Tôi..."
Đó là Choi Han.
Cậu ấy trông có vẻ bình tĩnh, nhưng Cale có thể nói rằng suy nghĩ của Choi Han lúc này đang ở trong tình trạng hỗn loạn.
Choi Han đưa tay về phía Cale.
"Cale-nim, tôi, tôi có thể xem cuốn sách không?"
Sau đó cậu nghe thấy tiếng của những người khác.
"Ồ! Choi Han! Cậu có thể đọc nó sao? Cậu đã tìm ra điều gì đó?"
"Choi Han, ta có muốn xem một chút không?"
Raon và Bud cùng lúc hỏi Choi Han.
"Này, Vua lính đánh thuê nghiện rượu! Choi Han của chúng ta thực sự rất thông minh! Thông minh hơn ngươi rất nhiều!"
"Đồng ý! Choi Han thật thông minh!"
"Em út chúng ta nói đúng!"
Sau đó Bud phải nghe những đứa trẻ trung bình chín tuổi kể lại mà chết lặng.
Cale vẫn có biểu hiện thường thấy của mình trong tất cả những điều này.
"Cale-nim."
Choi Han gọi cậu một lần nữa.
Rất có thể cậu ta đã tìm thấy những dấu vết đầu tiên của quê hương mình sau hàng chục năm không đếm xuể. Và dấu vết đó liên quan đến một người mà anh tin là chú của mình.
Cale có thể biết Choi Han đang cảm thấy thế nào ngay cả khi không hỏi.
"Bây giờ."
Tuy nhiên.
"... Cale-nim?"
Cale cau mày như thường lệ trước khi thẳng thừng nói thêm.
"Lúc này chúng ta không có thời gian để xem qua cuốn sách này nếu muốn đập White Star từ phía sau."
Choi Han muốn nói điều gì đó, nhưng Cale vẫn tiếp tục.
"Ngươi biết trí nhớ của ta tốt như thế nào, phải không? Ta là người có thể nhớ cả văn bản và hình ảnh."
Bộp. Bộp.
Cale gõ vào cuốn sách.
"Đầu tiên, ta sẽ nhanh chóng ghi nhớ nội dung của cuốn sách này. Ta chỉ cần ghi nhớ hình ảnh nếu đó là thứ mà ta không thể đọc được."
Vua lính đánh thuê bắt đầu vỗ tay.
"Ahh! Bạn của tôi thực sự là tuyệt vời! Ahh!"
Cale tự nhiên phớt lờ anh ta và tiếp tục nói.
"Choi Han, ngươi có biết về ngôn ngữ này không?"
"... Tôi nghĩ là tôi biết."
Nghĩ cái be*p gì. Tất nhiên là ngươi biết tiếng Hàn rồi.
Cale kìm lại một tiếng thở dài và tiếp tục nói chuyện bình thường. Ít nhất thì cậu đã cố gắng như vậy.
"Vậy thì tốt hơn nữa. Đầu tiên ta sẽ ghi nhớ nội dung của cuốn sách này dưới dạng hình ảnh. Hãy quay lại sau khi chăm sóc White Star để đọc kỹ hơn."
Vài người trong nhóm gật đầu.
"Trong trường hợp đó, ngay cả khi có vấn đề gì xảy ra trong trận chiến với White Star, Choi Han vẫn có thể đọc qua những dòng này vì ta sẽ đọc hết mọi thứ."
Cale nhìn về phía Choi Han và tiếp tục nói.
"Chúng ta cần nhanh lên. Chúa tể, Eruhaben-nim, Ron và Beacrox sẽ gặp nguy hiểm nếu White Star nhận ra họ là những người duy nhất ở đó."
Choi Han không còn lựa chọn nào khác ngoài việc nhìn ra xa cuốn sách và gật đầu.
"Cậu nói đúng, Cale-nim. Chúng ta hãy nhanh chóng quay lại rồi hãy trở về."
Cale cảm thấy nhẹ nhõm vì Choi Han quan tâm đến bạn bè của mình hơn là những dấu vết về quê hương của.
Cậu xua tay ý bảo mọi người tránh xa.
"Lùi ra xa đi. Nó sẽ chỉ làm ta chậm lại nếu đứng đây làm phiền ta."
Mọi người lùi lại mà không có bất kỳ lời phàn nàn nào.
Miệng Cale bắt đầu khô khốc khi nhìn những người khác rời xa mình.
Lòng bàn tay đang cầm cuốn sách của cậu đang đổ mồ hôi.
Rất khó để mở cuốn sách.
Cậu nhớ lại những lời cậu nhìn thấy trước khi nhanh chóng đóng sách lại.
Ghi nhớ.
Sức mạnh để ghi nhớ tất cả mọi thứ cậu nhìn thấy.
Không giống như những gì cậu nói với những người khác, Cale đã sử dụng sức mạnh của mình kể từ khi họ vào làng.
Tất cả những gì có trong này đều đã lấp đầy trong đầu cậu.
Ngay cả thông tin ở trang tiếp theo cũng được ghi nhớ bằng cách xem nhanh đó.
Cậu có thể đóng sách ngay lập tức vì đó là một tốc độ mà không ai khác có thể theo kịp.
Cale nhớ lại rõ ràng những từ tiếp theo đã được ghi nhớ trong đầu.
Đây là những gì Choi Jung Gun, Sát Long Nhân đầu tiên Nelan Barrow, đã ghi lại.
<Tôi nhận ra mình già đi rất chậm. Đó là điểm mà tôi có thể sống lâu như những con Rồng.>
Đây cũng là trường hợp của Choi Han.
<Tuy nhiên, tôi đã chọn cái chết.>
Choi Jung Gun đã chọn cái chết cho mình.
<Tôi đã tạo ra một thanh kiếm bằng sinh lực còn lại của mình.>
<Tên của thanh kiếm đó là Kiếm Thảm hoạ.>
Đó là một cái tên mà Cale cũng rất quen thuộc.
Kiếm Thảm hoạ.
Đó là một trong những sức mạnh cổ đại mà Sát Long Nhân nhận được mỗi thế hệ.
<Bây giờ tôi vẫn nghĩ về nó.>
<Tôi tự hỏi liệu chúng tôi có thể giết White Star nhanh hơn và có ít Người bảo vệ chết hơn nếu tôi cũng chiến đấu với mạng sống của mình.>
Cale giờ đã nảy ra ý tưởng về việc Choi Han sẽ đánh bại White Star trong tiểu thuyết như thế nào.
Cậu gần như có thể đoán trước được điều đó.
Tên đó có lẽ đã lao vào White Star mà không quan tâm đến mạng sống của chính mình.
Cậu nhớ lại những dòng bằng tiếng Hàn cuối cùng trên lời nói đầu.
<Nếu tôi có thể quay trở lại quá khứ, tôi đã chiến đấu để bảo vệ bạn bè của mình, ngay cả khi tôi phải trả giá bằng mạng sống của mình.>
Thật là vớ vẩn.
Tại sao lại đặt cuộc sống của mình trên con đường nguy hiểm? Ai sẽ giúp chứ?
<Sự ra đời của một anh hùng> chết tiệt này.
Nếu là trong một trường hợp khác, quyển sách khác mà ghi chép như thế này, bản thân tính khí thất thường thường ngày của Cale sẽ xé toạc cuốn sách này, đốt nó đi, bằng cách nào đó phá hủy đống tro tàn, và làm cho mọi dấu vết của nó biến mất khỏi thế giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.