Chương 17: Nhẹ như lông hồng
Tuyết Nguyên U Linh
04/10/2018
Vào khoảng gần cuối năm, An Nhàn nhận được thư từ cô nhi viện gởi đến, hy vọng rằng cô có thể về nhà ăn Tết.
Về "nhà" ăn Tết ư? Cô nhi viện là nhà của Lạc Y, cũng không phải là của cô. Ở thế giới này, cô không có nhà. Sinh hoạt ẩn mình tu luyện trăm năm như một ngày làm cô sớm đã dưỡng thành thói quen cô độc một mình.
An Nhàn không biết ở cùng với những người quan tâm yêu quý Lạc Y như thế nào, vậy nên chỉ có thể lấy lý do luyện dược để từ chối.
Trong lúc không hay không biết, thời gian cô tỉnh dậy từ núi Thương Tuyền đã qua □□* tháng, thời tiết dần dần trở lạnh, phần lớn hoa cỏ trong hoa điền vẫn kiên quyết mà nở rộ như trước, chỉ có một ít không tình nguyện mà điêu tàn. Trong đó có vài loại hoa cỏ, An Nhàn đã đào tạo ra hạt giống đời thứ ba, chỉ chờ thời tiết ấm lại là có thể trồng trọt.
*chỗ này tác giả viết chữ bị lỗi, theo Hy đoán thì chắc tầm 8 tháng.
Hạt giống đời thứ ba ẩn chứa linh khí cao hơn hai đời phía trước, chúng nó cũng sẽ trở thành lực lượng chính thúc đẩy hình thành vòng tuần hoàn.
An Nhàn một tay giơ bầu rượu, dựa nghiêng trên hàng rào, nhìn những đóa hoa đang phấp phới đón gió, một bộ dáng thản nhiên tự đắc. Sau khi luyện chế Phi Hành Tề, còn dư lại một ít nguyên liệu, vừa lúc có thể dùng tới. Trong lòng cô đã quyết định tân dược chuẩn bị tuyên bố tháng này.
【 9 giờ sáng mai, phát sóng trực tiếp tân phẩm, kính thỉnh chờ mong. 】
Sáng sớm hôm nay, bởi vì tin tức này mà trên diễn đàn Thiên Phủ sôi trào lên. Sau lần phát sóng trực tiếp phi hành đợt trước, Hoa Hoa Thế Giới lại có tân phẩm để tuyên bố!
Trải qua sự kiện bôi đen, mức độ nổi tiếng của Hoa Hoa Thế Giới lẫn Hoa Hoa Minh Chủ tăng lên nhanh chóng, fan tương tác dâng lên, hơn nữa còn có độ nổi tiếng mà Phi Hành Tề tích góp được, vì thế tin tức vừa ra, lập tức khiến mọi người khắp nơi chú ý.
Còn chưa đến 7 giờ cùng ngày tân phẩm tuyên bố, Hoa Hoa Thế Giới liền bị một đám Hoa hữu chiếm lĩnh.
【 Không biết tân phẩm lần này là loại như thế nào. 】
【 Cho dù là cái gì tôi cũng ddddddd! 】
【 Phát sóng trực tiếp lần trước Minh chủ chỉ lộ một chút mặt, lần này nhất định phải nhìn thật kĩ càng! 】
【 Hôm nay tôi đã xoát năm lần nha, đã làm tốt chuẩn bị toàn bộ hành trình liếm màn! 】
【 Lầu trên, rốt cuộc cậu là tới xem dược, hay là tới xem người thế? 】
【 Người và dược, đều tới cả trong chén của bảo bảo cả! 】
......
Lúc này, cao ốc trung tâm Liên Minh quốc tế, Hạ Lẫm ngồi ngay ngắn trước bàn công tác, lơ đãng nghe Elsa báo cáo lại hành trình hôm nay, trên màn hình ảo bên cạnh hắn, hiện lên chính là giao diện không gian của Hoa Hoa Thế Giới, đếm ngược sắp kết thúc.
Chờ đến khi chỉ còn lại có 30 giây, Hạ Lẫm mới mở miệng nói: "Ta đã biết, cô đi ra ngoài trước đi, trong hai giờ này, không cần quấy rầy ta."
Elsa nói đến một nửa bị chặn lại, nhịn không được ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Lẫm, thấy vẻ mặt hắn chăm chú nhìn chằm chằm màn hình, phảng phất giống như đang nghiên cứu hạng mục quan trọng nào đó, chỉ phải mang theo lòng tràn đầy nghi ngờ mà rời đi.
Đếm ngược kết thúc, một video phát sóng trực tiếp đúng giờ xuất hiện ở giữa không gian.
Trong video, An Nhàn đứng ở trên một cái sườn núi nhỏ, chân không mang giày, đôi chân trần đạp lên cỏ còn đọng sương sớm, ngón chân trắng trẻo cùng cỏ cây khô vàng, da thịt mịn màng cùng nước bùn ướt lạnh, tạo nên một bức tranh đánh mạnh vào thị giác người.
【 Đây là chân đẹp trong truyền thuyết nha! 】
【 Rời khỏi vũng nước bùn kia, nhào vào vòng tay tui điii!!! 】
【 Minh chủ, anh không mang giày thật sự quá gợi cảm! 】
【 Thời tiết lạnh như thế này, Minh chủ cậu không cần chỉ lo làm dáng, cận thận để chân bị lạnh thì không tốt. 】
【 Không sao đâu, Minh chủ có dược mà. 】
......
Đôi chân đẹp kia, từng ly từng tý hiện ra rõ ràng, không có một chút tì vết. Móng tay mượt mà lấp lánh lập loè sáng bóng. Hạ Lẫm không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm nó, trong lòng ẩn ẩn sinh ra một tia cảm giác khác thường.
Lúc này, màn ảnh chậm rãi chuyển động, xoay nửa vòng, chuyển tới chính diện An Nhàn, nhắm ngay bình sứ trên tay cô. Trong bình sứ nửa trong suốt có mười viên đan dược màu xanh biếc lớn nhỏ gần như hạt đậu.
An Nhàn lấy ra một viên để vào trong miệng, nhắm mắt một lát, khi mở mắt, thân hình chợt lóe, rồi chợt biến mất ở trong màn ảnh.
Màn ảnh nhanh chóng di chuyển, chuẩn xác bắt được bóng dáng của người đã nhảy ra giữa không trung kia.
Chẳng lẽ lại là loại dược vật phi hành?
Vô số đôi mắt không chớp mà nhìn chằm chằm màn hình.
Chỉ thấy bóng dáng kia nhảy đến điểm cao nhất, bắt đầu bồng bềnh rơi xuống.
Không sai, chính là "Bồng bềnh"! Giống như một cọng lông vũ, uyển chuyển nhẹ nhàng, bay lượng.
Mũi chân đặt lên trên một mảnh lá cây, lá cây hơi hơi trầm xuống, ngay sau đó lại nhẹ nhàng đàn hồi, thân ảnh lại lần nữa bay lên, theo gió lướt đi, khi nổi khi chìm. Lướt qua sườn núi, thổi qua bụi cỏ, đi tới bên một hồ nước, thân ảnh cũng không tạm dừng mà lập tức hướng về phía trước, đạp lên bèo nước trên mặt hồ, nhẹ nhàng mà bay đến bờ bên kia, chân không dính nước mà chỉ để lại từng vòng gợn sóng.
Mọi người xem đến trợn mắt há hốc mồm, nhất thời quên mất spam.
Một người, vậy mà có thể nhẹ đến mức này! Giống như không có trọng lượng vậy, ngay cả lá cây đều có thể đem cô nâng lên!
Nếu nói phi hành thể hiện ra chính là tốc độ và tình cảm mãnh liệt, như vậy giờ phút này thể hiện ra còn lại là uyển chuyển nhẹ nhàng và ưu nhã. Hai loại phong cách hoàn toàn khác nhau, nhưng lại cùng lúc làm cho tâm trí hướng về.
Qua được một lúc, An Nhàn thoáng chốc nhẹ nhàng bay tới đỉnh núi, dưới chân là vực sâu vạn trượng, mây mù lượn lờ, lạnh lẽo bức người.
【 Mẹ nó, cảm giác này thật quen thuộc! 】
【 Minh chủ lại muốn nhảy. 】
【 Nhanh nhanh chuẩn bị thuốc trợ tim khẩn cấp! 】
An Nhàn không có do dự, bước chân nhẹ đạp, thả người nhảy.
【 A a a a......】
【 Gào cái gì? Mau nhìn kìa! 】
An Nhàn chậm rãi nhắm mắt lại, dang hai tay, lấy tư thế nằm ngửa, nhẹ nhàng ở giữa mây mù bồng bềnh, giống như một chiếc lá nho nhỏ, du dương tự tại.
【 Thằng nhóc này thật thoải mái, nhìn đến mức tôi còn muốn nhảy vào màn hình, rong đuổi cùng hắn! 】
【 Bồng bềnh a bồng bềnh, vì sao anh lại có thể bồng bềnh như thế~~】
【 Sức hút của hành tinh ở trên người Minh chủ hoàn toàn mất đi tác dụng, đây thật sự không phải công nghệ đen à?! 】
Lúc này, An Nhàn trở mình trong không trung, chậm rãi bay về phía vách đá, rồi mới duỗi tay đoạt lấy một quả dại từ tay của một con khỉ, làm lơ âm thanh phẫn nộ của đối phương, tùy tay chùi chùi trên quần áo, cắn một ngụm, ngay sau đó nhíu mày.
【 Minh chủ, cậu vậy mà ngay cả một con con khỉ cũng không buông tha à!!! 】
【 alo cảnh sát đó sao, nơi này có người vừa rồi cướp đồ của một con con khỉ, mau mau lại đây bắt hắn đi! 】
【 Ta dám khẳng định cái quả dại kia rất khó ăn, các người nhìn xem mặt Minh chủ cũng có cảm xúc theo khuynh hướng đau buồn rồi kìa. 】
【 Ha ha ha, vẻ mặt của con khỉ quá buồn cười, tui muốn cắt ra, làm thành gói biểu cảm. 】
An Nhàn bỗng nhiên xoay người, tóm lấy một dây leo, duỗi tay tiếp được một con chim non không cẩn thận rớt ra khỏi tổ chim, đem nó lẫn quả dại chỉ cắn một ngụm cùng nhau bỏ vào trong tổ chim.
【 Minh chủ, diều hâu là động vật ăn thịt, cậu đem trái cây mình ăn còn thừa ném vào tổ chim nhà người ta làm cái gì! 】
【 Bắt nạt một con diều hâu nhỏ không hiểu chuyện, đạo đức xã hội của cậu đâu rồi hả Minh chủ! 】
【 Chim diêu mẹ đâu? Mau tới đây, nơi này có người đem rác ném bừa bãi ở nhà mi này. 】
【 Minh chủ, cậu định bay tới đến ngàn vạn năm sau à? Cũng đã 5 phút rồi, mà còn chưa có rơi xuống đất! 】
【 Đúng vậy, mau mau lăn xuống đi, tiếp tục nhìn cậu khoe khoang ở trên trời, ta đặc biệt muốn đánh người. 】
【 Lầu trên hâm mộ ghen tị căm hờn đầy đủ. 】
An Nhàn không có nghe được mọi người kêu rên, nhưng lúc này cô cách đáy vực cũng không xa.
Thoáng bày ra tư thế, đang chuẩn bị rớt xuống, lại phát hiện khu vực tảng lớn dưới chân vậy mà có rắn độc bò đầy!
【 Rắn, rắn, thật nhiều là rắn! 】
【 Mẹ nó, hù chết ông mày, Minh chủ cẩn thận! 】
【 Môt đống chằng chịt phía dưới kia ít nhất cũng hơn một ngàn con đi! 】
【 Tui có hội chứng sợ mật độ cao a a a a a. 】
An Nhàn lại không hoảng hốt, duỗi tay bám lấy cục đá nhô lên, hơi hơi dùng sức, thân thể giống như lá cây bay ngang qua, rắn độc phía dưới ngẩng đầu lên, lè lưỡi, lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng dáng lướt qua ngay trên đỉnh đầu chúng nó.
Liên tục mượn lực, cũng chỉ hơn mười giây, liền bay ra khỏi phạm vi của bầy rắn, dừng ở ngoài vách núi. Trước mắt rộng mở sáng rõ, một thảm cỏ dài rộng lớn kéo tận đến chân trời, ánh nắng phía trên cao làm khắp nơi phủ lên bởi một màu vàng.
An Nhàn nhìn bức cảnh đẹp này, thở dài một hơi, ngay sau đó nhẹ nói một câu: "Cần phải trở về."
Vừa dứt lời, cô đạp lên vách đá bên cạnh, uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy về phía trên, như giẫm trên đất bằng, bay vào trong mây, thân thể linh hoạt vượt lên, lướt nhẹ như tiên. Hai chân cô, chỉ có lòng bàn chân dính một ít bùn đất, trên chân vẫn trơn bóng như ngọc như trước.
Nhẹ như lông vũ, như thổi hạt bụi.
Đây là tân phẩm An Nhàn triển lãm lần này -- Khinh Trần Đan.
Một lọ mười viên, mỗi viên duy trì liên tục ba mươi phút.
Phẩm cấp: trung phẩm 2 sao.
Vượt nóc băng tường, xuyên rừng vượt biển, bám phòng vượt sống, tùy theo ý mình, tùy ý thông suốt.
An Nhàn làm người của thời đại này, phong thái tri thức tu sĩ hơn một ngàn năm trước.
【 Lần này tôi thật sự bị Minh chủ làm cho kinh diễm rồi, nếu nhất định phải dùng một từ để hình dung hắn, đó chính là -- "Trích tiên". 】
【 Toàn bộ hành trình quỳ xem Minh chủ biểu diễn xong, thật sự quá tuyệt! 】
【 Haiz, có Minh chủ, những thứ tầm thường khác cũng không có cách nào chui vào mắt ta. 】
【Minh chủ tinh tế tuyệt mỹ như vậy, vậy mà trước kia vẫn luôn yên lặng vô danh, là những người khác đều mắt mù, hay vẫn là do Minh chủ quá mức khiêm tốn? 】
【 Từ nay về sau, Minh chủ chính là nam thần duy nhất của tui! 】
Sau khi An Nhàn kết thúc phát sóng trực tiếp, liền ở trong không gian đổi mới thông tin Khinh Trần Đan.
Vẫn là quy tắc cũ, 1 bình đưa tặng, 5 bình bán đấu giá.
Khinh Trần Đan không có yêu cầu với cấp bậc tinh thần lực, cũng không cần tinh thần lực khống chế quá cao, chỉ cần biết nắm giữ cân bằng, luyện tập nhiều thêm vài lần là có thể nắm chắc, nhưng nó phải có vật thể mượn lực mới có thể phát huy ra hiệu quả tốt nhất.
Bán đấu giá định vào hai ngày sau, mọi người xoa tay, chuẩn bị bắt đầu đua nhân phẩm, đua tốc độ tay, đua tài lực bất cứ lúc nào.
Hạ Lẫm lần này không có ý định đoạt lấy Khinh Trần Đan, chỉ là xem lại video của An Nhàn nhiều lần, ánh mắt chuyên chú, dường như muốn đem mỗi một động tác, mỗi một sắc thái của cô đều in sâu vào lòng.
Lần đầu tiên, hắn khẩn trương muốn kết bạn với một người.
Người thanh niên này, so với tưởng tượng cảu hắn càng thêm ưu tú, càng thêm tốt đẹp, tốt đẹp đến mức...... Làm hắn không muốn cùng người khác chia sẻ.
Nhìn mọi người tôn sùng và yêu thích cô, đột nhiên cảm thấy thật may mắn khi mình đúng lúc cùng cô ký kết bản hợp đồng kia, ít nhất ở trong ba năm, hắn là Boss của cô, Boss duy nhất.
_oOo_
Góc nhỏ Phong Vũ:
Sắp đi học lại rồi:<<, mà năm nay cũng là năm quan trọng:<<
Truyện này không dài nhưng mỗi chap lại gấp 2 - 3 lần nhà người ta:<<
Tìm editor, tìm editor, tìm editor!!
Không cần biết tiếng Trung, không cần dùng phần mềm, chỉ cần biết xếp chữ cho phù hợp với cấu trúc Tiếng Việt, từ Hán Việt nào không rõ thì cứ để ta xử lý.
Mau mau nhảy vào vòng tay của ta điiiii....
Về "nhà" ăn Tết ư? Cô nhi viện là nhà của Lạc Y, cũng không phải là của cô. Ở thế giới này, cô không có nhà. Sinh hoạt ẩn mình tu luyện trăm năm như một ngày làm cô sớm đã dưỡng thành thói quen cô độc một mình.
An Nhàn không biết ở cùng với những người quan tâm yêu quý Lạc Y như thế nào, vậy nên chỉ có thể lấy lý do luyện dược để từ chối.
Trong lúc không hay không biết, thời gian cô tỉnh dậy từ núi Thương Tuyền đã qua □□* tháng, thời tiết dần dần trở lạnh, phần lớn hoa cỏ trong hoa điền vẫn kiên quyết mà nở rộ như trước, chỉ có một ít không tình nguyện mà điêu tàn. Trong đó có vài loại hoa cỏ, An Nhàn đã đào tạo ra hạt giống đời thứ ba, chỉ chờ thời tiết ấm lại là có thể trồng trọt.
*chỗ này tác giả viết chữ bị lỗi, theo Hy đoán thì chắc tầm 8 tháng.
Hạt giống đời thứ ba ẩn chứa linh khí cao hơn hai đời phía trước, chúng nó cũng sẽ trở thành lực lượng chính thúc đẩy hình thành vòng tuần hoàn.
An Nhàn một tay giơ bầu rượu, dựa nghiêng trên hàng rào, nhìn những đóa hoa đang phấp phới đón gió, một bộ dáng thản nhiên tự đắc. Sau khi luyện chế Phi Hành Tề, còn dư lại một ít nguyên liệu, vừa lúc có thể dùng tới. Trong lòng cô đã quyết định tân dược chuẩn bị tuyên bố tháng này.
【 9 giờ sáng mai, phát sóng trực tiếp tân phẩm, kính thỉnh chờ mong. 】
Sáng sớm hôm nay, bởi vì tin tức này mà trên diễn đàn Thiên Phủ sôi trào lên. Sau lần phát sóng trực tiếp phi hành đợt trước, Hoa Hoa Thế Giới lại có tân phẩm để tuyên bố!
Trải qua sự kiện bôi đen, mức độ nổi tiếng của Hoa Hoa Thế Giới lẫn Hoa Hoa Minh Chủ tăng lên nhanh chóng, fan tương tác dâng lên, hơn nữa còn có độ nổi tiếng mà Phi Hành Tề tích góp được, vì thế tin tức vừa ra, lập tức khiến mọi người khắp nơi chú ý.
Còn chưa đến 7 giờ cùng ngày tân phẩm tuyên bố, Hoa Hoa Thế Giới liền bị một đám Hoa hữu chiếm lĩnh.
【 Không biết tân phẩm lần này là loại như thế nào. 】
【 Cho dù là cái gì tôi cũng ddddddd! 】
【 Phát sóng trực tiếp lần trước Minh chủ chỉ lộ một chút mặt, lần này nhất định phải nhìn thật kĩ càng! 】
【 Hôm nay tôi đã xoát năm lần nha, đã làm tốt chuẩn bị toàn bộ hành trình liếm màn! 】
【 Lầu trên, rốt cuộc cậu là tới xem dược, hay là tới xem người thế? 】
【 Người và dược, đều tới cả trong chén của bảo bảo cả! 】
......
Lúc này, cao ốc trung tâm Liên Minh quốc tế, Hạ Lẫm ngồi ngay ngắn trước bàn công tác, lơ đãng nghe Elsa báo cáo lại hành trình hôm nay, trên màn hình ảo bên cạnh hắn, hiện lên chính là giao diện không gian của Hoa Hoa Thế Giới, đếm ngược sắp kết thúc.
Chờ đến khi chỉ còn lại có 30 giây, Hạ Lẫm mới mở miệng nói: "Ta đã biết, cô đi ra ngoài trước đi, trong hai giờ này, không cần quấy rầy ta."
Elsa nói đến một nửa bị chặn lại, nhịn không được ngẩng đầu liếc nhìn Hạ Lẫm, thấy vẻ mặt hắn chăm chú nhìn chằm chằm màn hình, phảng phất giống như đang nghiên cứu hạng mục quan trọng nào đó, chỉ phải mang theo lòng tràn đầy nghi ngờ mà rời đi.
Đếm ngược kết thúc, một video phát sóng trực tiếp đúng giờ xuất hiện ở giữa không gian.
Trong video, An Nhàn đứng ở trên một cái sườn núi nhỏ, chân không mang giày, đôi chân trần đạp lên cỏ còn đọng sương sớm, ngón chân trắng trẻo cùng cỏ cây khô vàng, da thịt mịn màng cùng nước bùn ướt lạnh, tạo nên một bức tranh đánh mạnh vào thị giác người.
【 Đây là chân đẹp trong truyền thuyết nha! 】
【 Rời khỏi vũng nước bùn kia, nhào vào vòng tay tui điii!!! 】
【 Minh chủ, anh không mang giày thật sự quá gợi cảm! 】
【 Thời tiết lạnh như thế này, Minh chủ cậu không cần chỉ lo làm dáng, cận thận để chân bị lạnh thì không tốt. 】
【 Không sao đâu, Minh chủ có dược mà. 】
......
Đôi chân đẹp kia, từng ly từng tý hiện ra rõ ràng, không có một chút tì vết. Móng tay mượt mà lấp lánh lập loè sáng bóng. Hạ Lẫm không chuyển mắt mà nhìn chằm chằm nó, trong lòng ẩn ẩn sinh ra một tia cảm giác khác thường.
Lúc này, màn ảnh chậm rãi chuyển động, xoay nửa vòng, chuyển tới chính diện An Nhàn, nhắm ngay bình sứ trên tay cô. Trong bình sứ nửa trong suốt có mười viên đan dược màu xanh biếc lớn nhỏ gần như hạt đậu.
An Nhàn lấy ra một viên để vào trong miệng, nhắm mắt một lát, khi mở mắt, thân hình chợt lóe, rồi chợt biến mất ở trong màn ảnh.
Màn ảnh nhanh chóng di chuyển, chuẩn xác bắt được bóng dáng của người đã nhảy ra giữa không trung kia.
Chẳng lẽ lại là loại dược vật phi hành?
Vô số đôi mắt không chớp mà nhìn chằm chằm màn hình.
Chỉ thấy bóng dáng kia nhảy đến điểm cao nhất, bắt đầu bồng bềnh rơi xuống.
Không sai, chính là "Bồng bềnh"! Giống như một cọng lông vũ, uyển chuyển nhẹ nhàng, bay lượng.
Mũi chân đặt lên trên một mảnh lá cây, lá cây hơi hơi trầm xuống, ngay sau đó lại nhẹ nhàng đàn hồi, thân ảnh lại lần nữa bay lên, theo gió lướt đi, khi nổi khi chìm. Lướt qua sườn núi, thổi qua bụi cỏ, đi tới bên một hồ nước, thân ảnh cũng không tạm dừng mà lập tức hướng về phía trước, đạp lên bèo nước trên mặt hồ, nhẹ nhàng mà bay đến bờ bên kia, chân không dính nước mà chỉ để lại từng vòng gợn sóng.
Mọi người xem đến trợn mắt há hốc mồm, nhất thời quên mất spam.
Một người, vậy mà có thể nhẹ đến mức này! Giống như không có trọng lượng vậy, ngay cả lá cây đều có thể đem cô nâng lên!
Nếu nói phi hành thể hiện ra chính là tốc độ và tình cảm mãnh liệt, như vậy giờ phút này thể hiện ra còn lại là uyển chuyển nhẹ nhàng và ưu nhã. Hai loại phong cách hoàn toàn khác nhau, nhưng lại cùng lúc làm cho tâm trí hướng về.
Qua được một lúc, An Nhàn thoáng chốc nhẹ nhàng bay tới đỉnh núi, dưới chân là vực sâu vạn trượng, mây mù lượn lờ, lạnh lẽo bức người.
【 Mẹ nó, cảm giác này thật quen thuộc! 】
【 Minh chủ lại muốn nhảy. 】
【 Nhanh nhanh chuẩn bị thuốc trợ tim khẩn cấp! 】
An Nhàn không có do dự, bước chân nhẹ đạp, thả người nhảy.
【 A a a a......】
【 Gào cái gì? Mau nhìn kìa! 】
An Nhàn chậm rãi nhắm mắt lại, dang hai tay, lấy tư thế nằm ngửa, nhẹ nhàng ở giữa mây mù bồng bềnh, giống như một chiếc lá nho nhỏ, du dương tự tại.
【 Thằng nhóc này thật thoải mái, nhìn đến mức tôi còn muốn nhảy vào màn hình, rong đuổi cùng hắn! 】
【 Bồng bềnh a bồng bềnh, vì sao anh lại có thể bồng bềnh như thế~~】
【 Sức hút của hành tinh ở trên người Minh chủ hoàn toàn mất đi tác dụng, đây thật sự không phải công nghệ đen à?! 】
Lúc này, An Nhàn trở mình trong không trung, chậm rãi bay về phía vách đá, rồi mới duỗi tay đoạt lấy một quả dại từ tay của một con khỉ, làm lơ âm thanh phẫn nộ của đối phương, tùy tay chùi chùi trên quần áo, cắn một ngụm, ngay sau đó nhíu mày.
【 Minh chủ, cậu vậy mà ngay cả một con con khỉ cũng không buông tha à!!! 】
【 alo cảnh sát đó sao, nơi này có người vừa rồi cướp đồ của một con con khỉ, mau mau lại đây bắt hắn đi! 】
【 Ta dám khẳng định cái quả dại kia rất khó ăn, các người nhìn xem mặt Minh chủ cũng có cảm xúc theo khuynh hướng đau buồn rồi kìa. 】
【 Ha ha ha, vẻ mặt của con khỉ quá buồn cười, tui muốn cắt ra, làm thành gói biểu cảm. 】
An Nhàn bỗng nhiên xoay người, tóm lấy một dây leo, duỗi tay tiếp được một con chim non không cẩn thận rớt ra khỏi tổ chim, đem nó lẫn quả dại chỉ cắn một ngụm cùng nhau bỏ vào trong tổ chim.
【 Minh chủ, diều hâu là động vật ăn thịt, cậu đem trái cây mình ăn còn thừa ném vào tổ chim nhà người ta làm cái gì! 】
【 Bắt nạt một con diều hâu nhỏ không hiểu chuyện, đạo đức xã hội của cậu đâu rồi hả Minh chủ! 】
【 Chim diêu mẹ đâu? Mau tới đây, nơi này có người đem rác ném bừa bãi ở nhà mi này. 】
【 Minh chủ, cậu định bay tới đến ngàn vạn năm sau à? Cũng đã 5 phút rồi, mà còn chưa có rơi xuống đất! 】
【 Đúng vậy, mau mau lăn xuống đi, tiếp tục nhìn cậu khoe khoang ở trên trời, ta đặc biệt muốn đánh người. 】
【 Lầu trên hâm mộ ghen tị căm hờn đầy đủ. 】
An Nhàn không có nghe được mọi người kêu rên, nhưng lúc này cô cách đáy vực cũng không xa.
Thoáng bày ra tư thế, đang chuẩn bị rớt xuống, lại phát hiện khu vực tảng lớn dưới chân vậy mà có rắn độc bò đầy!
【 Rắn, rắn, thật nhiều là rắn! 】
【 Mẹ nó, hù chết ông mày, Minh chủ cẩn thận! 】
【 Môt đống chằng chịt phía dưới kia ít nhất cũng hơn một ngàn con đi! 】
【 Tui có hội chứng sợ mật độ cao a a a a a. 】
An Nhàn lại không hoảng hốt, duỗi tay bám lấy cục đá nhô lên, hơi hơi dùng sức, thân thể giống như lá cây bay ngang qua, rắn độc phía dưới ngẩng đầu lên, lè lưỡi, lạnh lùng nhìn chằm chằm bóng dáng lướt qua ngay trên đỉnh đầu chúng nó.
Liên tục mượn lực, cũng chỉ hơn mười giây, liền bay ra khỏi phạm vi của bầy rắn, dừng ở ngoài vách núi. Trước mắt rộng mở sáng rõ, một thảm cỏ dài rộng lớn kéo tận đến chân trời, ánh nắng phía trên cao làm khắp nơi phủ lên bởi một màu vàng.
An Nhàn nhìn bức cảnh đẹp này, thở dài một hơi, ngay sau đó nhẹ nói một câu: "Cần phải trở về."
Vừa dứt lời, cô đạp lên vách đá bên cạnh, uyển chuyển nhẹ nhàng nhảy về phía trên, như giẫm trên đất bằng, bay vào trong mây, thân thể linh hoạt vượt lên, lướt nhẹ như tiên. Hai chân cô, chỉ có lòng bàn chân dính một ít bùn đất, trên chân vẫn trơn bóng như ngọc như trước.
Nhẹ như lông vũ, như thổi hạt bụi.
Đây là tân phẩm An Nhàn triển lãm lần này -- Khinh Trần Đan.
Một lọ mười viên, mỗi viên duy trì liên tục ba mươi phút.
Phẩm cấp: trung phẩm 2 sao.
Vượt nóc băng tường, xuyên rừng vượt biển, bám phòng vượt sống, tùy theo ý mình, tùy ý thông suốt.
An Nhàn làm người của thời đại này, phong thái tri thức tu sĩ hơn một ngàn năm trước.
【 Lần này tôi thật sự bị Minh chủ làm cho kinh diễm rồi, nếu nhất định phải dùng một từ để hình dung hắn, đó chính là -- "Trích tiên". 】
【 Toàn bộ hành trình quỳ xem Minh chủ biểu diễn xong, thật sự quá tuyệt! 】
【 Haiz, có Minh chủ, những thứ tầm thường khác cũng không có cách nào chui vào mắt ta. 】
【Minh chủ tinh tế tuyệt mỹ như vậy, vậy mà trước kia vẫn luôn yên lặng vô danh, là những người khác đều mắt mù, hay vẫn là do Minh chủ quá mức khiêm tốn? 】
【 Từ nay về sau, Minh chủ chính là nam thần duy nhất của tui! 】
Sau khi An Nhàn kết thúc phát sóng trực tiếp, liền ở trong không gian đổi mới thông tin Khinh Trần Đan.
Vẫn là quy tắc cũ, 1 bình đưa tặng, 5 bình bán đấu giá.
Khinh Trần Đan không có yêu cầu với cấp bậc tinh thần lực, cũng không cần tinh thần lực khống chế quá cao, chỉ cần biết nắm giữ cân bằng, luyện tập nhiều thêm vài lần là có thể nắm chắc, nhưng nó phải có vật thể mượn lực mới có thể phát huy ra hiệu quả tốt nhất.
Bán đấu giá định vào hai ngày sau, mọi người xoa tay, chuẩn bị bắt đầu đua nhân phẩm, đua tốc độ tay, đua tài lực bất cứ lúc nào.
Hạ Lẫm lần này không có ý định đoạt lấy Khinh Trần Đan, chỉ là xem lại video của An Nhàn nhiều lần, ánh mắt chuyên chú, dường như muốn đem mỗi một động tác, mỗi một sắc thái của cô đều in sâu vào lòng.
Lần đầu tiên, hắn khẩn trương muốn kết bạn với một người.
Người thanh niên này, so với tưởng tượng cảu hắn càng thêm ưu tú, càng thêm tốt đẹp, tốt đẹp đến mức...... Làm hắn không muốn cùng người khác chia sẻ.
Nhìn mọi người tôn sùng và yêu thích cô, đột nhiên cảm thấy thật may mắn khi mình đúng lúc cùng cô ký kết bản hợp đồng kia, ít nhất ở trong ba năm, hắn là Boss của cô, Boss duy nhất.
_oOo_
Góc nhỏ Phong Vũ:
Sắp đi học lại rồi:<<, mà năm nay cũng là năm quan trọng:<<
Truyện này không dài nhưng mỗi chap lại gấp 2 - 3 lần nhà người ta:<<
Tìm editor, tìm editor, tìm editor!!
Không cần biết tiếng Trung, không cần dùng phần mềm, chỉ cần biết xếp chữ cho phù hợp với cấu trúc Tiếng Việt, từ Hán Việt nào không rõ thì cứ để ta xử lý.
Mau mau nhảy vào vòng tay của ta điiiii....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.