Trở Thành Nhà Giàu Số 1 Tinh Tế Nhờ Triệu Hoán Người Chơi
Chương 26:
Thiết Đầu Miêu
20/06/2023
Đội săn thú hiện giờ là đám người được trang bị ngầu nhất, bọn họ đeo cung, sau thắt lưng có kiếm, trên đùi dắt đoản kiếm, bên hông đeo một thanh kiếm nhẹ.
Bọn họ tới vội vàng đi cũng vội vàng, mỗi lần về doanh địa đều ném xuống một đống lớn con mồi, quét sạch bao vây sau đó lại lần nữa xuất phát.
Những người chơi trong trại nhìn họ mà thèm thuồng, sau khi vứt bỏ hết con mồi, họ mới từ từ phân loại con mồi và chế biến thành thịt khô có thể bảo quản được lâu hơn.
Làm thịt khô yêu cầu phải có muối, bọn họ sử dụng ấm lọc nước lấy nước biển sau đó có thể lấy được muối biển, vừa hay dùng để làm thịt khô.
Con mồi được chất cao trong không gian trống, Thiển Hạ và những người chơi khác đã dọn sạch con mồi chưa bị phân hủy. Cô chọn một góc để bắt đầu dọn dẹp, di chuyển một con rùa lớn ra xa và đột nhiên phát hiện có thứ gì đó đang động đậu dưới đám xác chết.
Cô cảnh giác nhìn, dao laser nhỏ nắm chặt trong tay, có một số con mồi còn chưa chết hẳn thì yêu cầu bọn họ phải tiến hành bổ đao.
Cô đã chuẩn bị xong vệc bổ đao.
Cái đầu nhỏ màu trắng chui ra từ trong đống thi thể, hai con mắt nhỏ đen láy sáng như hạt đậu nhìn thẳng vào Thiển Hạ, nó há to cái miệng mếu máo: "Cạc!"
Âm thanh to và vang.
Đây là một con ngỗng béo!
Mấy người chơi tập trung xung quanh.
"Yoo, còn sống hả?"
"Muốn giết nó không?"
"Đừng mà, anh không thấy nó đáng yêu lắm sao."
"Nuôi đi, nuôi đi, ngỗng có thể giúp giữ nhà."
"Đây là ngỗng sao, là con ngỗng còn khủng bố hơn cường giả Đấu Tông trong truyền thuyết ư?"
Vì ngỗng trắng có giọng rất to, âm điệu du dương cao vút, khiến người chơi liên tưởng đến một loại nhạc cụ nào đó nên bọn họ đặt tên cho ngỗng là Tiểu Tỏa Niệt.
Thiển Hạ là người phát hiện ra Tiểu Tỏa Niệt, bản thân cô cũng thích nuôi thú cưng, Tiểu Tỏa Niệt được giao cho cô phụ trách trông giữ.
Cô tìm được trong gen mã hóa phương thức làm dây thừng, 10 phân sợi thực vật có thể tạo nên một dây thừng có lực đàn hồi cao. Cô mang thỏi đồng chế tạo thành một cái khóa, rồi nối nó với dây thừng, tạo thành một dây xích có khoảng cách vừa phải.
Tiểu Tỏa Niệt không hề phản cảm với dây xích, sau khi Thiển Hạ đeo dây xích cho nó, nó hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà lắc lư trước mặt người chơi.
Người chơi tự động phiên dịch ý tứ của Tiểu Tỏa Niệt muốn nói là: "Thấy không, từ nay về sau ta chính là vua của cái lãnh địa này."
Ngỗng trắng trở thành thú nuôi mới mua vui cho bọn họ.
Người chơi cảm thấy cái trò chơi "Tinh Cầu Của Chúng Ta" thật biết cách quan tâm, sợ người chơi nhàm chán, đã tặng một linh vật Vân Ca thì thôi, bây giờ còn đưa tới một con ngỗng trắng bự mua vui cho bọn họ, thật là một công ty có lương tâm!
Đội săn bắn trở về, họ rất ngạc nhiên khi thấy Thiển Hạ đang dắt một con ngỗng đi dạo, nghe bên kia nói nó còn là một trong số những con mồi, bọn họ nói: "Chúng tôi không nhớ trên đường đi có thấy qua ngỗng."
Thiển Hạ thắc mắc: "Chẳng lẽ nó tự chạy vào?"
Trong đôi mắt nhỏ của Tiểu Tỏa Niệt có một chút nặng nề, làm sao nó có thể khéo léo tránh được sự nghi ngờ của đám người này đây?
Đầu nhỏ thông minh của Tiểu Tỏa Niệt nhanh chóng nghĩ ra một cách.
Nó xun xoe lấy lòng chạy xoay quanh ống quần của mấy người chơi trong đội săn bắn, còn học theo cách vẫy đuôi như mấy con chó, nhưng nó không có đuôi, thứ nó vẫy chính là một cái mông to mập mạp.
Đội săn bắn vui vẻ vô cùng.
"Được rồi, ở lại thì ở lại, cái thân hình nhỏ bé của nó cũng không ăn được bao nhiêu."
Nhưng họ sai rồi, Tiểu Tỏa Niệt ăn rất nhiều.
Nó chỉ ăn thịt chứ không ăn rau, trừ bỏ vẻ ngoài thì nó chẳng có chút nào giống ngỗng cả. Nó có thể xử lý hết tất cả mấy con mồi dư lại ở góc xó xỉnh nào đó, quả thật chính là một cái máy xử lý rác thải biết đi, khiến người chơi trong doanh trại đều yêu thích nó vô cùng.
Bọn họ tới vội vàng đi cũng vội vàng, mỗi lần về doanh địa đều ném xuống một đống lớn con mồi, quét sạch bao vây sau đó lại lần nữa xuất phát.
Những người chơi trong trại nhìn họ mà thèm thuồng, sau khi vứt bỏ hết con mồi, họ mới từ từ phân loại con mồi và chế biến thành thịt khô có thể bảo quản được lâu hơn.
Làm thịt khô yêu cầu phải có muối, bọn họ sử dụng ấm lọc nước lấy nước biển sau đó có thể lấy được muối biển, vừa hay dùng để làm thịt khô.
Con mồi được chất cao trong không gian trống, Thiển Hạ và những người chơi khác đã dọn sạch con mồi chưa bị phân hủy. Cô chọn một góc để bắt đầu dọn dẹp, di chuyển một con rùa lớn ra xa và đột nhiên phát hiện có thứ gì đó đang động đậu dưới đám xác chết.
Cô cảnh giác nhìn, dao laser nhỏ nắm chặt trong tay, có một số con mồi còn chưa chết hẳn thì yêu cầu bọn họ phải tiến hành bổ đao.
Cô đã chuẩn bị xong vệc bổ đao.
Cái đầu nhỏ màu trắng chui ra từ trong đống thi thể, hai con mắt nhỏ đen láy sáng như hạt đậu nhìn thẳng vào Thiển Hạ, nó há to cái miệng mếu máo: "Cạc!"
Âm thanh to và vang.
Đây là một con ngỗng béo!
Mấy người chơi tập trung xung quanh.
"Yoo, còn sống hả?"
"Muốn giết nó không?"
"Đừng mà, anh không thấy nó đáng yêu lắm sao."
"Nuôi đi, nuôi đi, ngỗng có thể giúp giữ nhà."
"Đây là ngỗng sao, là con ngỗng còn khủng bố hơn cường giả Đấu Tông trong truyền thuyết ư?"
Vì ngỗng trắng có giọng rất to, âm điệu du dương cao vút, khiến người chơi liên tưởng đến một loại nhạc cụ nào đó nên bọn họ đặt tên cho ngỗng là Tiểu Tỏa Niệt.
Thiển Hạ là người phát hiện ra Tiểu Tỏa Niệt, bản thân cô cũng thích nuôi thú cưng, Tiểu Tỏa Niệt được giao cho cô phụ trách trông giữ.
Cô tìm được trong gen mã hóa phương thức làm dây thừng, 10 phân sợi thực vật có thể tạo nên một dây thừng có lực đàn hồi cao. Cô mang thỏi đồng chế tạo thành một cái khóa, rồi nối nó với dây thừng, tạo thành một dây xích có khoảng cách vừa phải.
Tiểu Tỏa Niệt không hề phản cảm với dây xích, sau khi Thiển Hạ đeo dây xích cho nó, nó hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang mà lắc lư trước mặt người chơi.
Người chơi tự động phiên dịch ý tứ của Tiểu Tỏa Niệt muốn nói là: "Thấy không, từ nay về sau ta chính là vua của cái lãnh địa này."
Ngỗng trắng trở thành thú nuôi mới mua vui cho bọn họ.
Người chơi cảm thấy cái trò chơi "Tinh Cầu Của Chúng Ta" thật biết cách quan tâm, sợ người chơi nhàm chán, đã tặng một linh vật Vân Ca thì thôi, bây giờ còn đưa tới một con ngỗng trắng bự mua vui cho bọn họ, thật là một công ty có lương tâm!
Đội săn bắn trở về, họ rất ngạc nhiên khi thấy Thiển Hạ đang dắt một con ngỗng đi dạo, nghe bên kia nói nó còn là một trong số những con mồi, bọn họ nói: "Chúng tôi không nhớ trên đường đi có thấy qua ngỗng."
Thiển Hạ thắc mắc: "Chẳng lẽ nó tự chạy vào?"
Trong đôi mắt nhỏ của Tiểu Tỏa Niệt có một chút nặng nề, làm sao nó có thể khéo léo tránh được sự nghi ngờ của đám người này đây?
Đầu nhỏ thông minh của Tiểu Tỏa Niệt nhanh chóng nghĩ ra một cách.
Nó xun xoe lấy lòng chạy xoay quanh ống quần của mấy người chơi trong đội săn bắn, còn học theo cách vẫy đuôi như mấy con chó, nhưng nó không có đuôi, thứ nó vẫy chính là một cái mông to mập mạp.
Đội săn bắn vui vẻ vô cùng.
"Được rồi, ở lại thì ở lại, cái thân hình nhỏ bé của nó cũng không ăn được bao nhiêu."
Nhưng họ sai rồi, Tiểu Tỏa Niệt ăn rất nhiều.
Nó chỉ ăn thịt chứ không ăn rau, trừ bỏ vẻ ngoài thì nó chẳng có chút nào giống ngỗng cả. Nó có thể xử lý hết tất cả mấy con mồi dư lại ở góc xó xỉnh nào đó, quả thật chính là một cái máy xử lý rác thải biết đi, khiến người chơi trong doanh trại đều yêu thích nó vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.