Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách
Chương 28:
Chước Nhiễm
13/09/2024
Lâm Không Lộc không đáp lại, bất động lặng lẽ quan sát.
Người đó dừng lại một chút, như thể đang dồn sức, mãi mới mở miệng nói tiếp, giọng điệu lại có chút nghi hoặc: "Cậu trông lạ mặt quá, tôi hình như chưa gặp cậu bao giờ. Cậu không phải người thuộc đội của Đội trưởng Giang phải không? Hay là thuộc đội của Thiếu tá Trần?"
Lâm Không Lộc trầm mặc, sau một lúc mới nói: “Đều không phải.”
Xem ra cậu đã tiến vào bệnh viện số ba, chỉ là cách vào có chút cổ quái.
Người trong kén càng thêm nghi hoặc.
Lâm Không Lộc: “Tôi đến từ bên ngoài, vốn dĩ là ở trong xe, nháy mắt liền xuất hiện ở đây.”
Người trong kén lập tức hiểu ra, đồng cảm thở dài nói: "Thế thì cậu còn xui xẻo hơn chúng tôi, bị đưa thẳng vào tổ nhện rồi."
“Tổ nhện?”
“Đúng, là một con nhện biến dị.” Người trong kén gật đầu.
“Là nó bắt tôi tới?” Lâm Không Lộc nhíu mày.
Người trong kén lắc đầu, nói: “Tôi thì đúng, nhưng cậu hẳn là không phải. Bệnh viện số ba có quái vật nắm giữ năng lực thức tỉnh không gian, chúng tôi đều vào đây như vậy, chỉ là cậu……Khá là bất hạnh, bị con quái vật kia trực tiếp đưa đến đây. Bất quá con nhện biến bị đó tạm thời không ở đây, có thể là nó đã đi đến các sào huyệt khác rồi."
“Sào huyệt?” Lâm Không Lộc nhíu mày, nhìn vào những sợi tơ nhện đang càng lúc càng thắt chặt quanh người mình, lại hỏi: "Những sợi này là..."
Sắc mặt người trong kén lập tức trở nên khó coi, cắn răng khó nhọc nói: "Muốn nhốt chúng ta thành kén, mục đích có lẽ là...để sinh sản."
Lâm Không Lộc: “……”
Sắc mặt cậu cũng lập tức trở nên khó coi, cố gắng giãy giụa.
Kén người trong lắc đầu, không ôm hy vọng mà nói: “Vô ích thôi, con nhện biến dị đó rất mạnh, tơ nhện rất khó cắt đứt, có lẽ chỉ có Giang đội trưởng mới có thể cứu chúng ta, nhưng……”
Nói đến đây, giọng điệu của hắn trở nên ảm đạm. Giang đội trưởng hiện tại cũng khó bảo vệ bản thân, làm sao có thể kịp đến cứu hắn.
Lâm Không Lộc không nói gì, cố gắng giãy giụa một hồi, cảm thấy tơ nhện càng thắt chặt hơn.
Nhưng tay cậu đã sờ thấy con dao nhỏ trong túi, cậu rút dao ra, như thể dùng hết sức để cắt xuống, nhưng...
Không thể cắt đứt.
Bên cạnh, người trong kén thở dài. Định khuyên nhủ nhưng lại do dự.
Lúc mới bị nhốt, hắn cũng nghĩ đủ mọi cách, nhưng tất cả đều vô ích.
Một khi bị kén tơ nhện nhốt lại, không chỉ không có lối thoát, mà ngay cả chết cũng không thể, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn bản thân bị kén tơ hoàn toàn bao bọc, sau đó bị con nhện biến dị đó nhét trứng nhện vào, trở thành dinh dưỡng cho thế hệ nhện con sau này.
Lâm Không Lộc thử trong chốc lát, quả nhiên đều không có tác dụng, ngược lại mồ hôi ra đầy người, chỉ có thể nhắm mắt thở dốc.
Người trong kén thấy thế, dường như muốn an ủi vài câu.
Nhưng lúc này, Lâm Không Lộc bỗng nhiên mở mắt ra, đôi mắt xinh đẹp hình như có chút trống rỗng.
Người đó dừng lại một chút, như thể đang dồn sức, mãi mới mở miệng nói tiếp, giọng điệu lại có chút nghi hoặc: "Cậu trông lạ mặt quá, tôi hình như chưa gặp cậu bao giờ. Cậu không phải người thuộc đội của Đội trưởng Giang phải không? Hay là thuộc đội của Thiếu tá Trần?"
Lâm Không Lộc trầm mặc, sau một lúc mới nói: “Đều không phải.”
Xem ra cậu đã tiến vào bệnh viện số ba, chỉ là cách vào có chút cổ quái.
Người trong kén càng thêm nghi hoặc.
Lâm Không Lộc: “Tôi đến từ bên ngoài, vốn dĩ là ở trong xe, nháy mắt liền xuất hiện ở đây.”
Người trong kén lập tức hiểu ra, đồng cảm thở dài nói: "Thế thì cậu còn xui xẻo hơn chúng tôi, bị đưa thẳng vào tổ nhện rồi."
“Tổ nhện?”
“Đúng, là một con nhện biến dị.” Người trong kén gật đầu.
“Là nó bắt tôi tới?” Lâm Không Lộc nhíu mày.
Người trong kén lắc đầu, nói: “Tôi thì đúng, nhưng cậu hẳn là không phải. Bệnh viện số ba có quái vật nắm giữ năng lực thức tỉnh không gian, chúng tôi đều vào đây như vậy, chỉ là cậu……Khá là bất hạnh, bị con quái vật kia trực tiếp đưa đến đây. Bất quá con nhện biến bị đó tạm thời không ở đây, có thể là nó đã đi đến các sào huyệt khác rồi."
“Sào huyệt?” Lâm Không Lộc nhíu mày, nhìn vào những sợi tơ nhện đang càng lúc càng thắt chặt quanh người mình, lại hỏi: "Những sợi này là..."
Sắc mặt người trong kén lập tức trở nên khó coi, cắn răng khó nhọc nói: "Muốn nhốt chúng ta thành kén, mục đích có lẽ là...để sinh sản."
Lâm Không Lộc: “……”
Sắc mặt cậu cũng lập tức trở nên khó coi, cố gắng giãy giụa.
Kén người trong lắc đầu, không ôm hy vọng mà nói: “Vô ích thôi, con nhện biến dị đó rất mạnh, tơ nhện rất khó cắt đứt, có lẽ chỉ có Giang đội trưởng mới có thể cứu chúng ta, nhưng……”
Nói đến đây, giọng điệu của hắn trở nên ảm đạm. Giang đội trưởng hiện tại cũng khó bảo vệ bản thân, làm sao có thể kịp đến cứu hắn.
Lâm Không Lộc không nói gì, cố gắng giãy giụa một hồi, cảm thấy tơ nhện càng thắt chặt hơn.
Nhưng tay cậu đã sờ thấy con dao nhỏ trong túi, cậu rút dao ra, như thể dùng hết sức để cắt xuống, nhưng...
Không thể cắt đứt.
Bên cạnh, người trong kén thở dài. Định khuyên nhủ nhưng lại do dự.
Lúc mới bị nhốt, hắn cũng nghĩ đủ mọi cách, nhưng tất cả đều vô ích.
Một khi bị kén tơ nhện nhốt lại, không chỉ không có lối thoát, mà ngay cả chết cũng không thể, chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn bản thân bị kén tơ hoàn toàn bao bọc, sau đó bị con nhện biến dị đó nhét trứng nhện vào, trở thành dinh dưỡng cho thế hệ nhện con sau này.
Lâm Không Lộc thử trong chốc lát, quả nhiên đều không có tác dụng, ngược lại mồ hôi ra đầy người, chỉ có thể nhắm mắt thở dốc.
Người trong kén thấy thế, dường như muốn an ủi vài câu.
Nhưng lúc này, Lâm Không Lộc bỗng nhiên mở mắt ra, đôi mắt xinh đẹp hình như có chút trống rỗng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.