Trở Thành Tang Thi Mang Thai Trong Sách
Chương 2:
Chước Nhiễm
02/09/2024
Cậu nhớ lại việc mình bị cưỡng hôn trong giấc tới mức bừng tỉnh, vừa mở cửa phòng ngủ ra đã xém chút bị tang thi trực diện lao tới, gặm trúng một phát, Lâm Không Lộc nhịn không được thở dài một hơi.
May mà cậu phản ứng nhanh, kịp thời đóng cửa, mượn đường cửa cổ nhảy lên lầu ba, tìm được một khẩu súng và một cây cung thập tự trong phòng ngủ của mình, lúc này cậu mới giải quyết được hết tang thi trong biệt thự.
Nhưng tình huống nguy hiểm này không chỉ xảy ra trong biệt thự, Lâm Không Lộc biết rằng Dung Thành, toàn quốc, thậm chí là cả thế giới đều đang bắt đầu nảy sinh thay đổi.
Virus không biết tên quét ngang thế giới, vô số người biến thành tang thi, quái vật chỉ trong một đêm, thành phố sụp đổ, may mà vẫn còn người sống sót.
Lâm Không Lộc… rõ ràng nguyên chủ đang tự cho là thông minh, vừa mới vì tiền chia tay nam chính, sau lưng đã chào đón tận thế, kẻ giàu có này cũng trở nên vô dụng.
Lâm Không Lộc nghĩ tới đây, thở dài.
Hệ thống hại cậu!
Lúc nó giới thiệu cốt truyện, tại sao lại nói nhiều như thế? Tại sao không nói cho cậu biết đây là tận thế? Hai chữ “tận thế” khó nói lắm sao? Chỉ biết lãng phí thời gian ở mấy loại từ miêu tả vô nghĩa.
Điều may mắn là cậu đã xử lý xong tang thi trong biệt thự, tạm thời không gặp phải nguy cơ nào khác.
Sau khi đạt được sự an toàn ngắn ngủi, Lâm Không Lộc định nghe theo hệ thống, trước tiên ở lại nơi này hai tháng, chờ đợi nam chính.
Dù sao đây là một trong các nhiệm vụ của cậu.
Nhưng kế hoạch không theo kịp thay đổi, biệt thự không có lương thực dự trữ, cậu chỉ có thể ở đây được một tuần là đồ ăn sẽ hết, cho nên cậu đã tới sau núi của biệt thự, đào khoai tây, củ cải, rau dại mới miễn cưỡng kiên trì được hai tháng.
Sau đó là cuộc sống mỗi ngày ăn khoai tây, củ cải, khiến cậu mắc bệnh kén ăn, hơn nữa thời tiết càng lúc càng nóng, cậu bị say nắng… Tóm lại, mấy ngày nay cậu đã mắc phải căn bệnh quái lạ, ăn uống không ngon miệng, ăn cái gì là muốn nôn ra, thậm chí còn thường xuyên nôn tới mức trời đất say xẩm, hai mắt đen tối.
Nếu cậu không nghĩ cách, cậu có lẽ sẽ không bị tang thi cắn chết, mà sẽ chết vì buồn nôn, hoặc là đói chết vì đồ ăn không còn.
Trong biệt thự không có thuốc.
Hơn nữa mái nhà đã bị tàn phá, nước mưa rơi xuống không ngừng, mấy ngày trước cậu phát hiện thực vật và động vật trong núi cũng bắt đầu biến dị, điều này nghĩa là cậu không thể đào khoai tây, củ cải nữa, ngay cả biệt thự cũng không còn an toàn.
Nam chính vẫn chậm chạp không hiện thân, Lâm Không Lộc rút kinh nghiệm xương máu, quyết định sắp xếp đồ đạc, rời khỏi biệt thự, vào thành phố tìm đường sống.
Có lẽ siêu thị trong thành phố vẫn còn đồ ăn và thuốc có thể sử dụng thì sao? Nói không chừng lúc này nam chính đã tới Dung Thành, trùng hợp gặp gỡ cậu thì sao?
May mà cậu phản ứng nhanh, kịp thời đóng cửa, mượn đường cửa cổ nhảy lên lầu ba, tìm được một khẩu súng và một cây cung thập tự trong phòng ngủ của mình, lúc này cậu mới giải quyết được hết tang thi trong biệt thự.
Nhưng tình huống nguy hiểm này không chỉ xảy ra trong biệt thự, Lâm Không Lộc biết rằng Dung Thành, toàn quốc, thậm chí là cả thế giới đều đang bắt đầu nảy sinh thay đổi.
Virus không biết tên quét ngang thế giới, vô số người biến thành tang thi, quái vật chỉ trong một đêm, thành phố sụp đổ, may mà vẫn còn người sống sót.
Lâm Không Lộc… rõ ràng nguyên chủ đang tự cho là thông minh, vừa mới vì tiền chia tay nam chính, sau lưng đã chào đón tận thế, kẻ giàu có này cũng trở nên vô dụng.
Lâm Không Lộc nghĩ tới đây, thở dài.
Hệ thống hại cậu!
Lúc nó giới thiệu cốt truyện, tại sao lại nói nhiều như thế? Tại sao không nói cho cậu biết đây là tận thế? Hai chữ “tận thế” khó nói lắm sao? Chỉ biết lãng phí thời gian ở mấy loại từ miêu tả vô nghĩa.
Điều may mắn là cậu đã xử lý xong tang thi trong biệt thự, tạm thời không gặp phải nguy cơ nào khác.
Sau khi đạt được sự an toàn ngắn ngủi, Lâm Không Lộc định nghe theo hệ thống, trước tiên ở lại nơi này hai tháng, chờ đợi nam chính.
Dù sao đây là một trong các nhiệm vụ của cậu.
Nhưng kế hoạch không theo kịp thay đổi, biệt thự không có lương thực dự trữ, cậu chỉ có thể ở đây được một tuần là đồ ăn sẽ hết, cho nên cậu đã tới sau núi của biệt thự, đào khoai tây, củ cải, rau dại mới miễn cưỡng kiên trì được hai tháng.
Sau đó là cuộc sống mỗi ngày ăn khoai tây, củ cải, khiến cậu mắc bệnh kén ăn, hơn nữa thời tiết càng lúc càng nóng, cậu bị say nắng… Tóm lại, mấy ngày nay cậu đã mắc phải căn bệnh quái lạ, ăn uống không ngon miệng, ăn cái gì là muốn nôn ra, thậm chí còn thường xuyên nôn tới mức trời đất say xẩm, hai mắt đen tối.
Nếu cậu không nghĩ cách, cậu có lẽ sẽ không bị tang thi cắn chết, mà sẽ chết vì buồn nôn, hoặc là đói chết vì đồ ăn không còn.
Trong biệt thự không có thuốc.
Hơn nữa mái nhà đã bị tàn phá, nước mưa rơi xuống không ngừng, mấy ngày trước cậu phát hiện thực vật và động vật trong núi cũng bắt đầu biến dị, điều này nghĩa là cậu không thể đào khoai tây, củ cải nữa, ngay cả biệt thự cũng không còn an toàn.
Nam chính vẫn chậm chạp không hiện thân, Lâm Không Lộc rút kinh nghiệm xương máu, quyết định sắp xếp đồ đạc, rời khỏi biệt thự, vào thành phố tìm đường sống.
Có lẽ siêu thị trong thành phố vẫn còn đồ ăn và thuốc có thể sử dụng thì sao? Nói không chừng lúc này nam chính đã tới Dung Thành, trùng hợp gặp gỡ cậu thì sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.