Chương 4
beheo_dethuong_050
11/11/2013
Điện thoại hắn bỗng reo lên bài Action của Nu'est nên hắn mới rời mắt khỏi nó mà nhìn vào màn hình. không biết là ai gọi nhưng có vẻ hắn không thích thì phải, nhăn thế cơ mà.
-a lô._hắn trả lời điện thoại 1 cách hờ hững
-..........
chả biết là nói gì mà hắn cúp máy cái rụp rồi đi thẳng xuống chỗ nó lôi nó đi giữa bàn dân thiên hạ, làm cho đám con gái dành cho nó những ánh mắt cực kỳ ưu ái ah.
giật tay ra khỏi tay hắn, nó nhăn mặt hỏi:
-gì vậy?
-đi theo tôi_hắn không trả lời mà chỉ tiếp tục lôi nó đi.
nó cố hết sức giằng ra khỏi tay hắn nhưng có vẻ vô vọng ah, giỏi võ vậy mà nó vẫn bị hắn lôi đi như lôi 1 món đồ, hóa ra lúc nãy nó ăn may sao? con trai có khác
ra đến cổng trường thì đã có 1 chiếc xe sang trọng đứng chờ. ném nó vào xe như như ném 1 món hàng, xong hắn cũng ngồi xuống bên cạnh nó
-về nhà_hắn nói với tài xế
-sao tôi phải đi?_không giằng co với hắn nữa mà nó chỉ lạnh lùng hỏi (mún cúp học thì nói cho rùi. còn bày đặt nữa )
-mẹ tôi bảo dẫn cô về chứ tôi sướng ích gì_hắn đáp
-cho tôi xuống_nó chỉ nói 1 câu nhẹ nhàng nhưng không kém phần lạnh lùng
-cho cô xuống để tôi tiêu à?_hắn nói, nhìn cái mặt hắn thật sự chỉ muốn đấm cho 1 quả ah
-anh không cho tôi xuống thì đừng trách sao tôi làm cho chiếc xe sang trọng này phải ra bãi phế liệu mà định cư nhaz_nó không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào đôi mắt màu xám tro kia mà hăm dọa
-tôi thách cô_hắn nhếch môi khiêu khích nó
"RẦM"
nó đưa chân ra đá vào cái cửa xịn kia 1 cái không hề nhẹ ah nhưng có vẻ chưa si nhê gì đang đưa chân ra định đá thêm cái nữa thì.....
"BỐP"
hắn đánh vào sau gáy nó làm nó ngất xỉu ngay tắp lự
-tôi đã cảnh cáo mà cô không nghe thì ráng chịu_hắn lẩm ba lẩm bẩm cứ như tên trốn trại
15' sau, chiếc xe đỗ xịch trước 1 ngôi nhà. mà không 1 biệt thự mới đúng, không, phải là 1 tòa lâu đài mới chính xác ah. nhà hắn chắc cũng gấp 5 lần nhà nó (nhà của Băng kia ý) dù nhà nó không hề nhỏ à nhaz
xem ra lúc nãy hắn đánh khá mạnh nên đến giờ nó vẫn chưa tỉnh lại kìa
-bế cô ta vào trong_hắn nói với tên tài xế rồi quay lưng đi
bỗng có giọng 1 người phụ nữ đã qua độ tuổi tứ tuần cất lên
-con bế đi_người đó nói
người bà toát lên vẻ đẹp kiêu sa, quý phái, xem ra đôi mắt xám tro kia là thừa hưởng từ người này cũng nên vì 2 đôi mắt cùng màu kìa
-chào bà chủ_tên tài xế kính cẩn cuối chào bà
-mẹ. sao..._hắn ú ớ
-không nói nhiều_bà ra lệnh làm hắn im bặt, có vẻ như tên không sợ trời không sợ đất này chỉ sợ mỗi bà thì phải? ngoan ngoãn bế thế kia mà mặc dù gương mặt thì vô cùng khó coi ah
-bế vào phòng con đó_bà Phương (mẹ hắn) lại nói
-tại sao?_hắn đang đi, nghe bà nói vậy thì quay phắt lại mà gào lên
-không thì hậu quả ra sao con tự hiểu chứ? mẹ là mẹ không thích nói nhiều nhaz. con tự mà lo liệu_bà đáp gọn rồi quay người đi thẳng nhưng cũng không quên nhắn lại với hắn rằng:
-khi nào cô bé dậy thì bảo nó xuống gặp ta
hắn bực bội bế nó vào trong. vừa vào nhà đã thấy 2 hàng người hầu xếp dài chào hắn
-MỪNG CẬU CHỦ VỀ NHÀ_đám người hầu kia đồng thanh "hét"
-sợ ta điếc à hay sao mà gào ghê vậy?_hắn nói rồi bế nó đi trước con mắt ngỡ ngàng của đám người hầu. những tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên
-sao...cô pé đó lại...._người nào đó nói
-trước giờ cậu chủ ghét cô ta lắm mà?_người khác lên tiếng
-cô ta lẽo đẽo bám theo cậu chủ mà không nhận được dù chỉ 1 ánh mắt vậy mà bây giờ lại được cậu chủ bế như thế sao?_người nào đó thắc mắc
............v.............v...........v...............v.........
-im lặng đi_hắn chợt dừng lại nơi chân cầu thang nói 1 cách nhẹ nhàng nhưng tiềm ẩn nguy hiểm làm đám người hầu chả dám ho he thêm tiếng nào
liệng nó lên giường 1 cách cực kỳ "nhẹ nhàng" vậy mà nó chẳng hề thức giấc làm hắn lắc đầu ngán ngẩm
bất ngờ hắn chống cả 2 tay lên giường, quay hẳn mặt nó về phía mình mà.........ngắm
bấy giờ hắn mới chợt nhận ra là nó rất đẹp ah, trước giờ hắn biết nó cũng dễ thương nhưng ghét cái tính của nó nên chả bao giờ hắn để ý kỹ khuôn mặt nó ra sao, mấy bữa nay nó thay đổi hẳn làm hắn có chút tò mò ah
nhìn nó đang ngủ cứ như 1 thiên thần ấy, đôi môi hình trái tim chúm chím, căng mọng nhìn mà chỉ mún cắn ah (á. anh....). hàng lông mi vừa đen, vừa dài lại còn cong vút, 2 ghò má nhô lên. tất cả đều tạo nên 1 vẻ đẹp hoàn mĩ. bất chợt nó mỉm cười để lộ 2 má lúm tròn xoe khiến tim hắn bỗng chệch đi 1 nhịp
khẽ cuối xuống hôn nhẹ vào trán nó, hắn thì thầm:
-xem ra cô vợ bé bỏng này cũng được đấy
nó khẽ cựa mình, đôi môi hồng chu chu ra làm hắn muốn cắn, mà hắn..........cắn thật kìa
-ưm......._cảm nhận thấy 1 thứ gì đó êm êm, mềm mềm (môi hắn chứ gì ), nóng bỏng đang chạm vào môi mình nên nó choàng thức giấc
đập vào mắt nó bây giờ là cảnh hắn đang hôn nó, 2 mắt nó mở to đến nỗi cứ như sắp rớt ra ngoài vậy ah
đưa tay lên định tát hắn nhưng vô ích, 2 tay nó đang bị hắn khóa chặt. nó ngộp thở, lưỡi hắn lồng vào lưỡi nó như muốn nuốt trọn nó vậy . hơn 1' sau hắn mới buông nó ra
nó bật người dậy, thở gấp, hít lấy hít để không khí xung quanh. xem ra hắn không buông nó ra chắc nó đã sớm về thăm ông pà rồi quá, mà nếu chết vì hôn thì..........nhục quá ah. ai đời lại thế bao giờ
-A.N.H....._nó gằn từng chữ, nó nhìn vào hắn như muốn xé xác hắn ra làm 2
hắn chỉ cười khẩy rồi quay đi
"BỐP"
-Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á.......................
nó đá 1 cái cực kỳ "nhẹ nhàng" vào chỗ đó của hắn làm hắn ré lên rồi nằm lăn ra sàn, chỉ hét lên được 1 chữ:
-CÔ.....
-tôi nói cho anh biết, còn có lần sau thì anh đừng hòng lấy được vợ_nó nói, tay không ngừng day đi day lại cái môi mà chỉ vài tiếng trước nó đã day đến tóe máu
"cốc...cốc....cốc...."
tiếng gõ cửa vang lên kèm theo đó là tiếng của 1 người hầu
-thưa cậu chủ. pà chủ cho gọi ạh
-ta xuống ngay_đã lấy lại được bình tĩnh nên hắn đáp lại người hầu rồi quay qua nhìn nó, lửa trong mắt hắn cháy hừng hực ah
-gặp mẹ xong cô biết tay tôi_hắn nói
-tại sao tôi phải gặp?_nó đáp, mặt lạnh tanh làm hắn muốn lên tăng xông thêm lần nữa
-k.h.ô.n.g.m.u.ố.n.c.ũ.n.g.p.h.ả.i.g.ặ.p._hắn gằn từng chữ rồi "lại" lôi nó đi 1 cách thô bạo
biết là không giằng ra được nên nó lạnh lùng nói
-đồ tự kỉ lầu 8. hừ
quay phắt lại, hắn hỏi
-cô nói gì?
nó chả thèm quan tâm, quay mặt đi chỗ khác làm lơ
"CẠCH"
-a lô._hắn trả lời điện thoại 1 cách hờ hững
-..........
chả biết là nói gì mà hắn cúp máy cái rụp rồi đi thẳng xuống chỗ nó lôi nó đi giữa bàn dân thiên hạ, làm cho đám con gái dành cho nó những ánh mắt cực kỳ ưu ái ah.
giật tay ra khỏi tay hắn, nó nhăn mặt hỏi:
-gì vậy?
-đi theo tôi_hắn không trả lời mà chỉ tiếp tục lôi nó đi.
nó cố hết sức giằng ra khỏi tay hắn nhưng có vẻ vô vọng ah, giỏi võ vậy mà nó vẫn bị hắn lôi đi như lôi 1 món đồ, hóa ra lúc nãy nó ăn may sao? con trai có khác
ra đến cổng trường thì đã có 1 chiếc xe sang trọng đứng chờ. ném nó vào xe như như ném 1 món hàng, xong hắn cũng ngồi xuống bên cạnh nó
-về nhà_hắn nói với tài xế
-sao tôi phải đi?_không giằng co với hắn nữa mà nó chỉ lạnh lùng hỏi (mún cúp học thì nói cho rùi. còn bày đặt nữa )
-mẹ tôi bảo dẫn cô về chứ tôi sướng ích gì_hắn đáp
-cho tôi xuống_nó chỉ nói 1 câu nhẹ nhàng nhưng không kém phần lạnh lùng
-cho cô xuống để tôi tiêu à?_hắn nói, nhìn cái mặt hắn thật sự chỉ muốn đấm cho 1 quả ah
-anh không cho tôi xuống thì đừng trách sao tôi làm cho chiếc xe sang trọng này phải ra bãi phế liệu mà định cư nhaz_nó không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào đôi mắt màu xám tro kia mà hăm dọa
-tôi thách cô_hắn nhếch môi khiêu khích nó
"RẦM"
nó đưa chân ra đá vào cái cửa xịn kia 1 cái không hề nhẹ ah nhưng có vẻ chưa si nhê gì đang đưa chân ra định đá thêm cái nữa thì.....
"BỐP"
hắn đánh vào sau gáy nó làm nó ngất xỉu ngay tắp lự
-tôi đã cảnh cáo mà cô không nghe thì ráng chịu_hắn lẩm ba lẩm bẩm cứ như tên trốn trại
15' sau, chiếc xe đỗ xịch trước 1 ngôi nhà. mà không 1 biệt thự mới đúng, không, phải là 1 tòa lâu đài mới chính xác ah. nhà hắn chắc cũng gấp 5 lần nhà nó (nhà của Băng kia ý) dù nhà nó không hề nhỏ à nhaz
xem ra lúc nãy hắn đánh khá mạnh nên đến giờ nó vẫn chưa tỉnh lại kìa
-bế cô ta vào trong_hắn nói với tên tài xế rồi quay lưng đi
bỗng có giọng 1 người phụ nữ đã qua độ tuổi tứ tuần cất lên
-con bế đi_người đó nói
người bà toát lên vẻ đẹp kiêu sa, quý phái, xem ra đôi mắt xám tro kia là thừa hưởng từ người này cũng nên vì 2 đôi mắt cùng màu kìa
-chào bà chủ_tên tài xế kính cẩn cuối chào bà
-mẹ. sao..._hắn ú ớ
-không nói nhiều_bà ra lệnh làm hắn im bặt, có vẻ như tên không sợ trời không sợ đất này chỉ sợ mỗi bà thì phải? ngoan ngoãn bế thế kia mà mặc dù gương mặt thì vô cùng khó coi ah
-bế vào phòng con đó_bà Phương (mẹ hắn) lại nói
-tại sao?_hắn đang đi, nghe bà nói vậy thì quay phắt lại mà gào lên
-không thì hậu quả ra sao con tự hiểu chứ? mẹ là mẹ không thích nói nhiều nhaz. con tự mà lo liệu_bà đáp gọn rồi quay người đi thẳng nhưng cũng không quên nhắn lại với hắn rằng:
-khi nào cô bé dậy thì bảo nó xuống gặp ta
hắn bực bội bế nó vào trong. vừa vào nhà đã thấy 2 hàng người hầu xếp dài chào hắn
-MỪNG CẬU CHỦ VỀ NHÀ_đám người hầu kia đồng thanh "hét"
-sợ ta điếc à hay sao mà gào ghê vậy?_hắn nói rồi bế nó đi trước con mắt ngỡ ngàng của đám người hầu. những tiếng xì xầm bắt đầu nổi lên
-sao...cô pé đó lại...._người nào đó nói
-trước giờ cậu chủ ghét cô ta lắm mà?_người khác lên tiếng
-cô ta lẽo đẽo bám theo cậu chủ mà không nhận được dù chỉ 1 ánh mắt vậy mà bây giờ lại được cậu chủ bế như thế sao?_người nào đó thắc mắc
............v.............v...........v...............v.........
-im lặng đi_hắn chợt dừng lại nơi chân cầu thang nói 1 cách nhẹ nhàng nhưng tiềm ẩn nguy hiểm làm đám người hầu chả dám ho he thêm tiếng nào
liệng nó lên giường 1 cách cực kỳ "nhẹ nhàng" vậy mà nó chẳng hề thức giấc làm hắn lắc đầu ngán ngẩm
bất ngờ hắn chống cả 2 tay lên giường, quay hẳn mặt nó về phía mình mà.........ngắm
bấy giờ hắn mới chợt nhận ra là nó rất đẹp ah, trước giờ hắn biết nó cũng dễ thương nhưng ghét cái tính của nó nên chả bao giờ hắn để ý kỹ khuôn mặt nó ra sao, mấy bữa nay nó thay đổi hẳn làm hắn có chút tò mò ah
nhìn nó đang ngủ cứ như 1 thiên thần ấy, đôi môi hình trái tim chúm chím, căng mọng nhìn mà chỉ mún cắn ah (á. anh....). hàng lông mi vừa đen, vừa dài lại còn cong vút, 2 ghò má nhô lên. tất cả đều tạo nên 1 vẻ đẹp hoàn mĩ. bất chợt nó mỉm cười để lộ 2 má lúm tròn xoe khiến tim hắn bỗng chệch đi 1 nhịp
khẽ cuối xuống hôn nhẹ vào trán nó, hắn thì thầm:
-xem ra cô vợ bé bỏng này cũng được đấy
nó khẽ cựa mình, đôi môi hồng chu chu ra làm hắn muốn cắn, mà hắn..........cắn thật kìa
-ưm......._cảm nhận thấy 1 thứ gì đó êm êm, mềm mềm (môi hắn chứ gì ), nóng bỏng đang chạm vào môi mình nên nó choàng thức giấc
đập vào mắt nó bây giờ là cảnh hắn đang hôn nó, 2 mắt nó mở to đến nỗi cứ như sắp rớt ra ngoài vậy ah
đưa tay lên định tát hắn nhưng vô ích, 2 tay nó đang bị hắn khóa chặt. nó ngộp thở, lưỡi hắn lồng vào lưỡi nó như muốn nuốt trọn nó vậy . hơn 1' sau hắn mới buông nó ra
nó bật người dậy, thở gấp, hít lấy hít để không khí xung quanh. xem ra hắn không buông nó ra chắc nó đã sớm về thăm ông pà rồi quá, mà nếu chết vì hôn thì..........nhục quá ah. ai đời lại thế bao giờ
-A.N.H....._nó gằn từng chữ, nó nhìn vào hắn như muốn xé xác hắn ra làm 2
hắn chỉ cười khẩy rồi quay đi
"BỐP"
-Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á.......................
nó đá 1 cái cực kỳ "nhẹ nhàng" vào chỗ đó của hắn làm hắn ré lên rồi nằm lăn ra sàn, chỉ hét lên được 1 chữ:
-CÔ.....
-tôi nói cho anh biết, còn có lần sau thì anh đừng hòng lấy được vợ_nó nói, tay không ngừng day đi day lại cái môi mà chỉ vài tiếng trước nó đã day đến tóe máu
"cốc...cốc....cốc...."
tiếng gõ cửa vang lên kèm theo đó là tiếng của 1 người hầu
-thưa cậu chủ. pà chủ cho gọi ạh
-ta xuống ngay_đã lấy lại được bình tĩnh nên hắn đáp lại người hầu rồi quay qua nhìn nó, lửa trong mắt hắn cháy hừng hực ah
-gặp mẹ xong cô biết tay tôi_hắn nói
-tại sao tôi phải gặp?_nó đáp, mặt lạnh tanh làm hắn muốn lên tăng xông thêm lần nữa
-k.h.ô.n.g.m.u.ố.n.c.ũ.n.g.p.h.ả.i.g.ặ.p._hắn gằn từng chữ rồi "lại" lôi nó đi 1 cách thô bạo
biết là không giằng ra được nên nó lạnh lùng nói
-đồ tự kỉ lầu 8. hừ
quay phắt lại, hắn hỏi
-cô nói gì?
nó chả thèm quan tâm, quay mặt đi chỗ khác làm lơ
"CẠCH"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.