Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 21:
Cảnh Tố Như Cố
08/02/2024
Số tài sản ở hải ngoại đó là trước giải phóng người cha quá cố của Lâm đại lão gia đã lợi dụng thương mại xuất khẩu của nhà máy mà kiếm được, ông ấy đã cất giữ ở nước ngoài theo nguyên tắc chia trứng gà.
Tài sản trong bí khố mất đi ông vẫn đau lòng, nhưng vì có tiền vàng gửi ngân hàng ở nước ngoài cho ông ta một đường lui, nên ông ấy mới có thể quyết đoán bỏ qua điều tra truy tìm tài sản.
Lâm nhị lão gia bị huynh trưởng quát lớn cũng chỉ đành bỏ qua, Lâm phủ lại lần nữa bận rộn, Lâm đại phu nhân chủ trì phát cho mỗi người mang theo một cái đai lưng, phân phối rương mây vân vân.
“Nhớ kỹ, đai lưng cùng rương mây phải bảo vệ cho tốt, trước khi lên thuyền cũng không được để rời khỏi người.”
Những tài vật này đều là căn cơ của Lâm gia, chỉ có mang theo hết, bọn họ mới có thể ở nơi đất khách quê người đặt chân sinh tồn.
Tất cả mọi người nhà Lâm gia đều tụ tập ở một chỗ, chờ Lâm lão tam mang tin tức trở về sau đó lập tức cùng nhau rời đi.
Lúc này Lâm Tâm Dao lại muốn đi ra ngoài một chuyến, cô ta không nghĩ tới thời gian trốn đi sẽ sớm hơn dự kiến, cô ta vẫn còn có một việc chưa làm xong, nếu như không đi làm, cô ta sẽ không an yên.
“Mẹ, chú Ba còn chưa về, con có chút việc cần ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở về.”
Lâm Tâm Dao thì thầm vào tai Lâm đại phu nhân, Lâm đại phu nhân vừa nghe đứa con gái của mình nước sắp tới chân còn muốn đi ra ngoài, lập tức bà ta liền cự tuyệt.
"Mẹ, con sẽ trở về nhanh thôi, con phải đến Lý gia một chuyến, con muốn cùng Lý Ngôn Băng huynh muội nói lời tạm biệt, đi từ cửa sau sẽ đến rất nhanh."
Cửa sau đại viện Lâm gia chính là một con phố khác, cách nhau không tới trăm mét chính là sân của Lý gia, Lâm đại phu nhân thật sự không chống đỡ được chiêu nũng nịu của con gái đành chậc lưỡi đáp ứng.
Kỳ thật Lâm Tâm Dao ra ngoài tìm Lý gia huynh muội chỉ là vì muốn cho bọn họ về sau để mắt theo dõi Lâm Tố Ngọc, nếu như có thể thì ra tay làm khó cô càng nhiều càng tốt.
.....
“Hắc hắc, Tâm Dao tiểu thư yên tâm, tôi nhất định giúp tiểu thư theo dõi Lâm Tố Ngọc, nếu có cơ hội tôi nhất định sẽ ra tay với nó.”
Lý Ngôn Băng là một trong những con chó liếm gót chân của Lâm Tâm Dao, mù quáng nghe theo lời cô ta, huống chi lần này Lâm Tâm Dao còn trả phí xử lý rất hậu hĩnh, Lý Ngôn Băng đưa tay thề son sắt cam đoan.
Tài sản trong bí khố mất đi ông vẫn đau lòng, nhưng vì có tiền vàng gửi ngân hàng ở nước ngoài cho ông ta một đường lui, nên ông ấy mới có thể quyết đoán bỏ qua điều tra truy tìm tài sản.
Lâm nhị lão gia bị huynh trưởng quát lớn cũng chỉ đành bỏ qua, Lâm phủ lại lần nữa bận rộn, Lâm đại phu nhân chủ trì phát cho mỗi người mang theo một cái đai lưng, phân phối rương mây vân vân.
“Nhớ kỹ, đai lưng cùng rương mây phải bảo vệ cho tốt, trước khi lên thuyền cũng không được để rời khỏi người.”
Những tài vật này đều là căn cơ của Lâm gia, chỉ có mang theo hết, bọn họ mới có thể ở nơi đất khách quê người đặt chân sinh tồn.
Tất cả mọi người nhà Lâm gia đều tụ tập ở một chỗ, chờ Lâm lão tam mang tin tức trở về sau đó lập tức cùng nhau rời đi.
Lúc này Lâm Tâm Dao lại muốn đi ra ngoài một chuyến, cô ta không nghĩ tới thời gian trốn đi sẽ sớm hơn dự kiến, cô ta vẫn còn có một việc chưa làm xong, nếu như không đi làm, cô ta sẽ không an yên.
“Mẹ, chú Ba còn chưa về, con có chút việc cần ra ngoài một chuyến, rất nhanh sẽ trở về.”
Lâm Tâm Dao thì thầm vào tai Lâm đại phu nhân, Lâm đại phu nhân vừa nghe đứa con gái của mình nước sắp tới chân còn muốn đi ra ngoài, lập tức bà ta liền cự tuyệt.
"Mẹ, con sẽ trở về nhanh thôi, con phải đến Lý gia một chuyến, con muốn cùng Lý Ngôn Băng huynh muội nói lời tạm biệt, đi từ cửa sau sẽ đến rất nhanh."
Cửa sau đại viện Lâm gia chính là một con phố khác, cách nhau không tới trăm mét chính là sân của Lý gia, Lâm đại phu nhân thật sự không chống đỡ được chiêu nũng nịu của con gái đành chậc lưỡi đáp ứng.
Kỳ thật Lâm Tâm Dao ra ngoài tìm Lý gia huynh muội chỉ là vì muốn cho bọn họ về sau để mắt theo dõi Lâm Tố Ngọc, nếu như có thể thì ra tay làm khó cô càng nhiều càng tốt.
.....
“Hắc hắc, Tâm Dao tiểu thư yên tâm, tôi nhất định giúp tiểu thư theo dõi Lâm Tố Ngọc, nếu có cơ hội tôi nhất định sẽ ra tay với nó.”
Lý Ngôn Băng là một trong những con chó liếm gót chân của Lâm Tâm Dao, mù quáng nghe theo lời cô ta, huống chi lần này Lâm Tâm Dao còn trả phí xử lý rất hậu hĩnh, Lý Ngôn Băng đưa tay thề son sắt cam đoan.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.