Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 43:
Cảnh Tố Như Cố
15/02/2024
“Lương Tuệ, tiết học buổi chiều mấy giờ bắt đầu vậy? Buổi trưa tôi sẽ về nhà ăn cơm, buổi chiều lại đến.”
“Hai giờ sẽ bắt đầu học, nhà bồ gần có thể về nhà ăn cơm thì tốt quá, buổi trưa còn có thể ở nhà nghỉ ngơi một chút.”
Hỏi thăm được thời gian đi học buổi chiều, Lâm Tố Ngọc liền rời khỏi trường học. Cô tính toán đâu ra đấy, buổi trưa sẽ có thời gian nghỉ khoảng hai tiếng, cô cũng không muốn lãng phí ở trong trường học.
Đầu tiên cô chỉ đơn giản nấu mì trứng gà kèm với rau xanh, ăn xong liền nhào vào không gian để tiếp tục kiểm kê lại vật tư.
Hai ngày nay Lâm Tố Ngọc một mực bận rộn việc bên trong không gian ảo cảnh, nếu không phải làm ruộng trồng rau thì là mở bảo rương. Kể từ sau khi người Lâm gia rời đi, Lâm Tố Ngọc vẫn chưa kịp kiểm kê lại.
Lâm Tố Ngọc đại khái đã xem qua bảo rương trong kho bí mật của Lâm gia, một phần ba số rương là đựng vàng thỏi, một phần ba số rương đựng tranh cổ và đồ trang trí đồ sứ vân vân, mà một phần ba cuối cùng thì tương đối lộn xộn, có trang sức phỉ thúy, có trân châu đông châu, còn có các loại vàng nạm ngọc vân vân......
Hiện tại cô muốn thống kê lại chính là những món cô đã thu gom được từ các phòng của Lâm phủ, vậy thì bắt đầu kiểm tra từ đồ của Lâm Tâm Dao đi.
Một tủ quần áo lớn bằng gỗ lim chạm trổ hoa văn tinh xảo, bên trong là tầng tầng quần áo gấp lại, cái này cô khẳng định là sẽ không cần, nhưng có thể mang đi bán đồ cũ để đổi tiền.
Sách trên giá, trước tiên cô lọc ra tất cả sách giáo khoa, những thứ phong hoa tuyết nguyệt khác thì không cần, ngay cả bán đồng nát cũng không bán được bao nhiêu tiền.
Bình bình lọ lọ trang điểm trên bàn trang điểm cũng có thể bán đồ cũ, trong ngăn kéo cư nhiên có không ít chi phiếu? Tuyệt, cứ cất đi trước. Trên giá giày cũng có không ít giày da được bảo dưỡng rất tốt, toàn bộ có thể bán đi.
Xem ra Lâm Tâm Dao thu dọn đồ đạc vẫn là thu gom rất triệt để, châu báu trang sức đáng giá cùng tiền đều không để sót lại.
Suốt hơn một giờ, Lâm Tố Ngọc cũng chỉ mới thống kê xong đồ đạc trong phòng của Lâm đại phu nhân và Lâm Tâm Dao, cô phân loại rồi chuẩn bị bán đi một đống hàng cũ, chi phiếu này cô cũng có thể sử dụng một số, may mắn là còn tìm được bộ sách giáo khoa tiểu học cô đang cần nhất, còn có bộ sách giáo khoa lớp sáu của Lâm Tâm Dao cũng bị cô tìm được.
“Hai giờ sẽ bắt đầu học, nhà bồ gần có thể về nhà ăn cơm thì tốt quá, buổi trưa còn có thể ở nhà nghỉ ngơi một chút.”
Hỏi thăm được thời gian đi học buổi chiều, Lâm Tố Ngọc liền rời khỏi trường học. Cô tính toán đâu ra đấy, buổi trưa sẽ có thời gian nghỉ khoảng hai tiếng, cô cũng không muốn lãng phí ở trong trường học.
Đầu tiên cô chỉ đơn giản nấu mì trứng gà kèm với rau xanh, ăn xong liền nhào vào không gian để tiếp tục kiểm kê lại vật tư.
Hai ngày nay Lâm Tố Ngọc một mực bận rộn việc bên trong không gian ảo cảnh, nếu không phải làm ruộng trồng rau thì là mở bảo rương. Kể từ sau khi người Lâm gia rời đi, Lâm Tố Ngọc vẫn chưa kịp kiểm kê lại.
Lâm Tố Ngọc đại khái đã xem qua bảo rương trong kho bí mật của Lâm gia, một phần ba số rương là đựng vàng thỏi, một phần ba số rương đựng tranh cổ và đồ trang trí đồ sứ vân vân, mà một phần ba cuối cùng thì tương đối lộn xộn, có trang sức phỉ thúy, có trân châu đông châu, còn có các loại vàng nạm ngọc vân vân......
Hiện tại cô muốn thống kê lại chính là những món cô đã thu gom được từ các phòng của Lâm phủ, vậy thì bắt đầu kiểm tra từ đồ của Lâm Tâm Dao đi.
Một tủ quần áo lớn bằng gỗ lim chạm trổ hoa văn tinh xảo, bên trong là tầng tầng quần áo gấp lại, cái này cô khẳng định là sẽ không cần, nhưng có thể mang đi bán đồ cũ để đổi tiền.
Sách trên giá, trước tiên cô lọc ra tất cả sách giáo khoa, những thứ phong hoa tuyết nguyệt khác thì không cần, ngay cả bán đồng nát cũng không bán được bao nhiêu tiền.
Bình bình lọ lọ trang điểm trên bàn trang điểm cũng có thể bán đồ cũ, trong ngăn kéo cư nhiên có không ít chi phiếu? Tuyệt, cứ cất đi trước. Trên giá giày cũng có không ít giày da được bảo dưỡng rất tốt, toàn bộ có thể bán đi.
Xem ra Lâm Tâm Dao thu dọn đồ đạc vẫn là thu gom rất triệt để, châu báu trang sức đáng giá cùng tiền đều không để sót lại.
Suốt hơn một giờ, Lâm Tố Ngọc cũng chỉ mới thống kê xong đồ đạc trong phòng của Lâm đại phu nhân và Lâm Tâm Dao, cô phân loại rồi chuẩn bị bán đi một đống hàng cũ, chi phiếu này cô cũng có thể sử dụng một số, may mắn là còn tìm được bộ sách giáo khoa tiểu học cô đang cần nhất, còn có bộ sách giáo khoa lớp sáu của Lâm Tâm Dao cũng bị cô tìm được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.