Chương 100
Vô Danh
25/02/2024
Đến hôm lên học viện, tôi và Ly đi chuyến xe buổi tối như đã hứa với
Lan. Khi xuống xe, vừa tròn 8 giờ tối, bọn tôi đi là lúc 6 giờ chiều.
Tôi và Ly nhắn tin xác nhận đã đến nơi cho mọi người ở nhà biết và cùng
nhau ăn tối tại quán thường ăn (mặc dù trước đó hai bọn tôi đã ăn rồi),
sau đó mới đi vào ký túc xá học viện. Tới phòng, tôi vui mừng khi gặp
lại ba người bạn cùng phòng, bọn tôi vui vẻ trò chuyện với nhau rất lâu, trong lúc trò chuyện, ba người bọn họ đã lì xì cho tôi, tôi thấy vậy
cũng lì xì lại cho họ nhưng lì xì của tôi khá đặc biệt. Tôi nói cho ba
người họ nghe qua nội dung bên trong, tuy nhiên chỉ có hai người Văn và
Đức rất vui, còn Thái không hứng thú lắm. Điều này khiến tôi cảm thấy
lạ, vì trước đây, mỗi khi đề cập đến vấn đề này, cậu ta luôn hào hứng.
- Thôi, tôi đi ngủ đây, mai còn phải học, anh em cũng nên ngủ sớm đi. – Thái nói.
Tôi cùng Đức và Văn đều bất ngờ khi nghe Thái nói như vậy. Mới chỉ gần 11 giờ đêm, mà cậu ta đã chuẩn bị đi ngủ, trong khi trước đây, hơn 12 giờ đêm cậu ta vẫn chưa chịu ngủ. Thái trả lại lì xì tôi đã tặng cậu ta cho tôi, tôi liền nói nếu cậu ta không nhận lì xì này, tôi sẽ tặng cậu ta một món quà khác, tuy nhiên cậu ta từ chối và đi ngủ.
Ba người bọn tôi không để ý đến Thái nữa và tiếp tục chủ đề vừa nãy, Văn và Đức vui hơn khi mở lì xì và thấy nội dung bên trong. Tôi cũng cho họ xem bên trong lì xì của Thái nhưng không có gì đặc biệt. Các bạn có biết trong lì xì của Văn và Đức có gì không, dĩ nhiên là không, tôi sẽ không úp mở nữa. Trong lì xì của cả hai người đều có một số điện thoại, các bạn thắc mắc số điện thoại đó là của ai phải không, đó chính là của hai người bạn của Linh, em họ của Ly.
Tôi đã đưa ra điều kiện muốn tôi không tiết lộ cho Ly biết là em ấy làm ở LB Salon, chỉ cần em ấy hỏi hai người bạn của mình xem họ có người yêu chưa, nếu họ đã có người yêu thì thôi, nhưng nếu họ chưa có thì em ấy sẽ phải đưa cho tôi số điện thoại của họ. May mắn thay, cả hai người đều chưa có người yêu và Linh đã đưa cho tôi số, hỏi tôi định làm gì, tôi nói đó là bí mật.
Văn và Đức nhanh chóng tìm kiếm số điện thoại mà nhận được trên ứng dụng mạng xã hội. Tôi nhìn thấy Văn đã tìm ra số của Mai và Đức đã tìm ra số của Thảo. Tôi hỏi liệu họ có tự tin làm quen được không, cả Văn và Đức đều khẳng định họ sẽ làm được. Nhìn thấy sự tự tin của họ, tôi cũng tin tưởng họ sẽ thành công sớm. Khoảng sau 30 phút, cả hai đồng loạt thông báo rằng họ đã làm quen được và nhanh chóng cảm ơn tôi đã mai mối cho họ, tôi bất ngờ khi thấy Văn và Đức thành công nhanh như vậy. Sau đó, bọn tôi đi ngủ vì đã là 12 giờ đêm.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy vào lúc 6 giờ sáng, do tôi mới lên học viện vào tối qua nên tôi chẳng muốn đi tập thể dục buổi sáng. Khi tôi kiểm tra các ứng dụng mạng xã hội để xem có tin nhắn hay tin tức gì không, đập vào mắt tôi là tài khoản của Thái đăng một bức hình của một cô gái. Tôi kiểm tra xem cậu ta đã đăng hình vào lúc nào, và thấy rằng cậu ta đã đăng hình vào bốn giờ trước, tức là vào lúc 2 giờ sáng. Tôi không hiểu cậu ta đăng kiểu gì, trong khi miệng nói đi ngủ từ 11 giờ đêm.
Tôi rời khỏi giường để hỏi Thái, tuy nhiên không thấy cậu ta đâu, tôi đã gọi Văn và Đức để hỏi xem Thái đã đi đâu, nhưng cả hai đều không biết vì họ cũng mới thức dậy. Họ hỏi tôi tìm Thái có việc gì, tôi liền cho họ xem điện thoại, cả hai đều ngạc nhiên. Bỗng, bọn tôi nghe thấy tiếng động từ phòng vệ sinh và đi vào xem, thấy Thái đang đánh răng. Bọn tôi đã yêu cầu Thái hoàn thành việc đánh răng để bọn tôi còn hỏi chuyện.
Khi Thái đi ra và hỏi bọn tôi đang tìm cậu ta vì lý do gì.
- Khai nhanh, đứa này tên là gì? Tôi thấy ông đăng vào lúc hai giờ sáng, trong khi trước đó miệng ông nói đi ngủ từ 11 giờ đêm để mai còn đi học. – Tôi nói.
- Làm sao ông lại biết tôi đăng ảnh lúc hai giờ sáng? – Thái nói.
- Vừa nãy, tôi kiểm tra điện thoại xem có tin tức mới không, thấy ảnh này và tính ra thời gian ông đăng. – Tôi nói.
Thái không tin vào lời tôi nói, nhưng cậu ta cũng không phản bác được. Sau đó, cậu ta tiết lộ rằng cô gái trong ảnh tên là Phương, và lý do hai giờ sáng cậu ta không ngủ là vì cô gái đó đã gửi cho cậu ta quá nhiều tin nhắn. Bọn tôi bật cười khi nghe Thái nói vậy, tôi hỏi cậu ta và Phương quen biết nhau ở đâu, cậu ta cho biết gặp nhau khi đi chùa. Tôi yêu cầu cậu ta kể chi tiết hơn, cậu ta kể rằng hôm đó một mình lên chùa để cầu duyên, ngay khi cầu duyên xong và bước chân ra khỏi cổng chùa, cậu ta đã gặp Phương, sau một lúc trò chuyện đã làm quen với nhau.
Nghe câu chuyện của Thái, tôi, Văn và Đức đều không thể tin nổi khi cậu ta vừa mới cầu duyên xong đã ứng nghiệm ngay lập tức, tôi cũng nhận ra rằng việc cậu ta rút trúng lì xì không có gì trong đó tối qua cũng có lý do của nó. Bọn tôi hỏi Thái về chùa mà cậu ta đã đi cầu duyên, cậu ta từ chối trả lời vì theo cậu ta, bọn tôi đã có người yêu nên không cần phải đi cầu duyên. Bọn tôi nhìn nhau cười và không hỏi Thái thêm gì nữa. (Để tôi liệt kê tên các cặp đôi cho các bạn biết: Long – Ly, Tháng – Trăng, Vai – Măn, Đức – Thảo, Thái – Phương, An – Linh. Lưu ý rằng tôi viết đoạn ngoặc đơn này không phải cố ý để cho chương dài thêm, mà là tôi cố tình).
- Thôi, tôi đi ngủ đây, mai còn phải học, anh em cũng nên ngủ sớm đi. – Thái nói.
Tôi cùng Đức và Văn đều bất ngờ khi nghe Thái nói như vậy. Mới chỉ gần 11 giờ đêm, mà cậu ta đã chuẩn bị đi ngủ, trong khi trước đây, hơn 12 giờ đêm cậu ta vẫn chưa chịu ngủ. Thái trả lại lì xì tôi đã tặng cậu ta cho tôi, tôi liền nói nếu cậu ta không nhận lì xì này, tôi sẽ tặng cậu ta một món quà khác, tuy nhiên cậu ta từ chối và đi ngủ.
Ba người bọn tôi không để ý đến Thái nữa và tiếp tục chủ đề vừa nãy, Văn và Đức vui hơn khi mở lì xì và thấy nội dung bên trong. Tôi cũng cho họ xem bên trong lì xì của Thái nhưng không có gì đặc biệt. Các bạn có biết trong lì xì của Văn và Đức có gì không, dĩ nhiên là không, tôi sẽ không úp mở nữa. Trong lì xì của cả hai người đều có một số điện thoại, các bạn thắc mắc số điện thoại đó là của ai phải không, đó chính là của hai người bạn của Linh, em họ của Ly.
Tôi đã đưa ra điều kiện muốn tôi không tiết lộ cho Ly biết là em ấy làm ở LB Salon, chỉ cần em ấy hỏi hai người bạn của mình xem họ có người yêu chưa, nếu họ đã có người yêu thì thôi, nhưng nếu họ chưa có thì em ấy sẽ phải đưa cho tôi số điện thoại của họ. May mắn thay, cả hai người đều chưa có người yêu và Linh đã đưa cho tôi số, hỏi tôi định làm gì, tôi nói đó là bí mật.
Văn và Đức nhanh chóng tìm kiếm số điện thoại mà nhận được trên ứng dụng mạng xã hội. Tôi nhìn thấy Văn đã tìm ra số của Mai và Đức đã tìm ra số của Thảo. Tôi hỏi liệu họ có tự tin làm quen được không, cả Văn và Đức đều khẳng định họ sẽ làm được. Nhìn thấy sự tự tin của họ, tôi cũng tin tưởng họ sẽ thành công sớm. Khoảng sau 30 phút, cả hai đồng loạt thông báo rằng họ đã làm quen được và nhanh chóng cảm ơn tôi đã mai mối cho họ, tôi bất ngờ khi thấy Văn và Đức thành công nhanh như vậy. Sau đó, bọn tôi đi ngủ vì đã là 12 giờ đêm.
Sáng hôm sau, tôi thức dậy vào lúc 6 giờ sáng, do tôi mới lên học viện vào tối qua nên tôi chẳng muốn đi tập thể dục buổi sáng. Khi tôi kiểm tra các ứng dụng mạng xã hội để xem có tin nhắn hay tin tức gì không, đập vào mắt tôi là tài khoản của Thái đăng một bức hình của một cô gái. Tôi kiểm tra xem cậu ta đã đăng hình vào lúc nào, và thấy rằng cậu ta đã đăng hình vào bốn giờ trước, tức là vào lúc 2 giờ sáng. Tôi không hiểu cậu ta đăng kiểu gì, trong khi miệng nói đi ngủ từ 11 giờ đêm.
Tôi rời khỏi giường để hỏi Thái, tuy nhiên không thấy cậu ta đâu, tôi đã gọi Văn và Đức để hỏi xem Thái đã đi đâu, nhưng cả hai đều không biết vì họ cũng mới thức dậy. Họ hỏi tôi tìm Thái có việc gì, tôi liền cho họ xem điện thoại, cả hai đều ngạc nhiên. Bỗng, bọn tôi nghe thấy tiếng động từ phòng vệ sinh và đi vào xem, thấy Thái đang đánh răng. Bọn tôi đã yêu cầu Thái hoàn thành việc đánh răng để bọn tôi còn hỏi chuyện.
Khi Thái đi ra và hỏi bọn tôi đang tìm cậu ta vì lý do gì.
- Khai nhanh, đứa này tên là gì? Tôi thấy ông đăng vào lúc hai giờ sáng, trong khi trước đó miệng ông nói đi ngủ từ 11 giờ đêm để mai còn đi học. – Tôi nói.
- Làm sao ông lại biết tôi đăng ảnh lúc hai giờ sáng? – Thái nói.
- Vừa nãy, tôi kiểm tra điện thoại xem có tin tức mới không, thấy ảnh này và tính ra thời gian ông đăng. – Tôi nói.
Thái không tin vào lời tôi nói, nhưng cậu ta cũng không phản bác được. Sau đó, cậu ta tiết lộ rằng cô gái trong ảnh tên là Phương, và lý do hai giờ sáng cậu ta không ngủ là vì cô gái đó đã gửi cho cậu ta quá nhiều tin nhắn. Bọn tôi bật cười khi nghe Thái nói vậy, tôi hỏi cậu ta và Phương quen biết nhau ở đâu, cậu ta cho biết gặp nhau khi đi chùa. Tôi yêu cầu cậu ta kể chi tiết hơn, cậu ta kể rằng hôm đó một mình lên chùa để cầu duyên, ngay khi cầu duyên xong và bước chân ra khỏi cổng chùa, cậu ta đã gặp Phương, sau một lúc trò chuyện đã làm quen với nhau.
Nghe câu chuyện của Thái, tôi, Văn và Đức đều không thể tin nổi khi cậu ta vừa mới cầu duyên xong đã ứng nghiệm ngay lập tức, tôi cũng nhận ra rằng việc cậu ta rút trúng lì xì không có gì trong đó tối qua cũng có lý do của nó. Bọn tôi hỏi Thái về chùa mà cậu ta đã đi cầu duyên, cậu ta từ chối trả lời vì theo cậu ta, bọn tôi đã có người yêu nên không cần phải đi cầu duyên. Bọn tôi nhìn nhau cười và không hỏi Thái thêm gì nữa. (Để tôi liệt kê tên các cặp đôi cho các bạn biết: Long – Ly, Tháng – Trăng, Vai – Măn, Đức – Thảo, Thái – Phương, An – Linh. Lưu ý rằng tôi viết đoạn ngoặc đơn này không phải cố ý để cho chương dài thêm, mà là tôi cố tình).
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.