Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 53: Giấc mơ kì lạ

Vô Danh

10/04/2023

Tôi đứng dậy định rủ Ly ra ngoài để cùng mình ăn sáng nhưng cái chăn nó lại vướng vào khuy cài túi quần sau của tôi nên Ly đã bị trượt chân, như thường lệ, tôi nhảy tới và nhớ ra là Ly vẫn ở trên giường nên tôi chỉ đưa tay trái mình ra đỡ đầu Ly khỏi đập mạnh xuống giường, tay phải tôi chống xuống giường, lần này thì người tôi đè lên người Ly (yên tâm là kim đồng hồ luôn hướng xuống dưới). Đúng lúc Long Tam mở cửa bước vào bảo bọn tôi ra ngoài ăn cơm nhanh không nó sẽ mất ngon thì nhìn thấy bọn tôi có hành động thế kia, anh ta lập tức nói mình đã làm phiền hai bọn tôi rồi đóng cửa lại, hai bọn tôi nhanh chóng chỉnh chu quần áo và đi ra ngoài.

Bước ra ngoài, tôi cùng Ly đi đến chỗ mà tôi đã để hai hộp cơm, vừa ngồi xuống, Long Tam đến chỗ tôi nói xin lỗi vì anh ta vào không đúng lúc, Ly nói anh ta hãy quên chuyện đó đi và đừng có nhắc lại lần nào, Long Tam lập tức nghe theo. Ly hỏi Long Tam sao anh ta ở đây thì anh ta nói mình làm việc tại đây, công việc chỉ có dẫn khách vào phòng và dọn dẹp mỗi khi họ nghỉ xong, Ly lại hỏi tiếp chắc lương ở đây cao lắm thì Long Tam lắc đầu nói tùy khách thôi nhưng thỉnh thoảng cũng kiếm được một chút vì một số người đánh rơi tiền trong phòng. Long Tam vừa nói xong, tôi bảo anh ta đi làm việc để bọn tôi còn ăn cơm, Long Tam vội xin phép rồi đi ra ngoài. Khi tôi và Ly mở hộp cơm, cô ấy thấy hộp cơm của mình nhiều đồ ăn hơn của tôi nên Ly đã hỏi tôi, tôi nói dối rằng mình gọi suất cô ấy trước rồi không đủ tiền để gọi suất của mình nên mới bị ít, Ly định gắp đồ ăn lại sang cho tôi thì tôi từ chối nói mình ăn như vậy là đủ rồi, Ly vẫn thấy khó xử nhưng do tôi cứ từ chối cô ấy mãi nên cô ấy mới chịu ăn.

Do suất của tôi ít nên tôi ăn xong rất nhanh, còn Ly thì vẫn chưa hết một phần ba suất cơm của mình, tôi đành ra chỗ Long Tam tán gẫu tranh thủ đợi Ly ăn xong rồi về. Ngồi nói chuyện với Long Tam được 45 phút, tôi đoán chừng Ly đã ăn xong, tôi quay trở lại để xem thì cô ấy mới chỉ ăn thêm được một phần ba của hộp cơm. Tôi đi đến chỗ Ly quỳ xuống lạy cô ấy nói:

- Em xin chị, chị Ly, chị ăn nhanh dùm em để em còn về.

Ly bật cười khi thấy tôi nói vậy, cô ấy bảo tôi đợi cô ấy thêm chút nữa. Hết cách, tôi giả vờ ngáp và nói mình sẽ đợi cô ấy trong phòng ngủ vừa nãy khi nào cô ấy ăn xong thì vào đấy gọi tôi vì đêm qua vẫn chưa ngủ, Ly gật đầu đồng ý. Tôi liền đi đến phòng vừa nãy rồi lên giường nằm thì bật dậy ngay vì vẫn còn mùi bom của tôi, tôi bật quạt trần, mở cửa sổ và lật qua lật lại cái chăn cho nó bay mùi. Sau khi thấy ổn, tôi nằm lên giường đắp chăn rồi đặt báo thức ở điện thoại là 30 phút và để nó ở đầu giường, 30 phút sau chuông báo thức điện thoại kêu lên, tôi với tay ra tắt báo thức sau đó ngồi dậy cho tỉnh táo thì giật mình khi thấy Ly nằm ngay bên cạnh.

Tôi vội gọi Ly dậy để hỏi cô ấy. Ly ngồi dậy kể lại là sau khi tôi vào phòng được 10 phút thì cô ấy ăn xong, cô ấy vào phòng gọi tôi dậy để đi về thì không gọi được tôi, cô ấy làm mọi cách nhưng tôi vẫn nằm ở giường, khi cô ấy chuẩn bị rút chăn ra nhằm đánh thức tôi dậy thì bị tôi kéo lại ôm và đè chặt xuống giường, sau đó tôi còn định cởi áo làm gì cô ấy nhưng khi vừa cầm vào áo thì tôi lại gục xuống người cô ấy và ôm không cho cô ấy cử động, cô ấy không biết làm gì khác ngoài nằm chờ đến lúc tôi tỉnh dậy, nghe Ly kể xong thì tôi sốc khi thấy mình có hành động như thế. Tôi đang nghĩ xem tại sao tôi lại làm như vậy thì cánh tay trái tôi tự nhiên cử động, nó cầm chăn chùm kín người tôi và Ly lại, cơ thể tôi cứ thể cử động theo, tôi không thể điều khiển được cơ thể mình, Ly dùng hết sức đẩy tôi ra ngoài. Bỗng một giọng nói vang lên:

- Dậy đi em Long, chị đây ăn xong rồi.

Tôi cảm giác có gì đó sai sai, tôi mắt tôi tự dưng mở, thấy Ly đứng cạnh giường, tôi lấy điện thoại xem giờ thì thời gian đã trôi qua hơn một tiếng, tôi nhớ là đặt báo thức 30 phút mà, hay là chuyện vừa nãy trải qua là thật. Ly thấy tôi hoang mang thì cô ấy nói thấy tôi ngủ say nên không lỡ đánh thức và cũng vì cô ấy mới vừa ăn xong, nghe thấy Ly nói thì tôi mới biết chuyện vừa nãy là mơ nhưng tôi vẫn thắc mắc tại sao báo thức lại không gọi mình dậy. Tôi không nghĩ đến nó nữa và lập tức rời khỏi giường rồi ra khỏi phòng, tôi để ý đằng sau Ly nhìn tôi thì thầm cười, tôi ra chỗ Long Tam trả phòng thì anh ta cũng cười, tôi đoán chắc là do kiểu tóc hoặc quần áo của mình lộn xộn nên anh ta mới cười, tôi cũng chẳng quan tâm cho lắm, tôi rời khỏi nhà nghỉ rồi đi về nhà, Ly đi đằng sau tôi. Tôi đi đến đâu liền có cảm giác mọi người luôn chỉ tay vào tôi cười, tôi hỏi Ly xem mặt mình có dính gì không thì cô ấy lắc đầu, thấy Ly nói vậy tôi cũng chẳng kiểm tra lại và về nhà Ly trước, tạm biệt Ly xong, tôi trở về nhà mình, em trai tôi thấy tôi thì nó nằm ra đất cười tôi, nó nói khuôn mặt của tôi trông rất giống con mèo, tôi lập tức chạy lên phòng soi gương thì đúng như những gì em tôi nói tôi trông không khác gì con mèo, tôi đoán trò này chỉ có mới Ly nghĩ ra, tôi nhắn tin hỏi cô ấy thì cô ấy không trả lời tôi, tôi tức mà không làm gì được (chừa cái tội hôm qua lừa nóc nhà và có giấc mơ đầy tội lỗi).

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Trở Về Làm Thiên Tài

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook