Trở Về Thập Niên 70 Dùng Huyền Học Làm Giàu
Chương 43: Thuận sinh phù
Vụ Lưu
19/03/2024
Dặn dò cha mình xong, Phó Diễm liền cùng Nhị thúc Phó Đại Tráng đồng thời hướng phía đông, mà đi, hai chú cháu đi cũng không xa, liền thấy một con đường, liền nhanh chóng dừng xe lại, sợ nếu đi xe sẽ bỏ lỡ một ít manh mối.
Xưởng dệt nằm tại phía tây bắc của công xã. Từ con đường phía đông kia, đi khoảng mười phút chính là đến khu vực trại chăn nuôi, lại đi ước chừng bốn mươi phút, sẽ đến nhà chồng cũ của đại cô Phó Đại Ny ở Tiểu Chu thôn.
Thời điểm Phó Diễm cùng Phó Đại Tráng đi đến trại chăn nuôi, nàng cảm giác loại khí tức của phù chú này nồng đậm hơn rất nhiều, vì thế nàng liền trực tiếp đi vào bên trong. Phó Đại Tráng nhìn chất nữ đi vào, cũng đi sát theo sau. Truyện Cổ Đại
Bên trong trại chăn nuôi, chủ yếu là là vài xã viên đang nuôi heo, cùng với một ít trâu, bò, ngựa đang chờ để xem bệnh, ở đây có đôi khi cũng kiêm luôn nhiệm vụ lai giống, tóm lại chỉ cần là gia súc xuất hiện vấn đề gì đó, liền tìm đến trại chăn nuôi là có thể xử lý được.
Khu vực chăn nuôi không quá lớn, tổng cộng có bốn, năm người, thời gian bọn họ đi làm cũng không thống nhất, tựa như lão mục đầu trông cửa, chính là cả ngày cả đêm đều ở trong này.
Phó Diễm đi vào, vừa lúc đứng trước một chuồng heo mẹ đang chuẩn bị sinh. Bên cạnh đứng vài người đang thảo luận, con heo mẹ này bởi vì bị khó sinh nên mới đưa tới, còn có một đại nương đang sốt sắng nhìn vào, hình như là chủ nhân của nó, lúc này đầu nàng đang chảy đầy mồ hôi.
Nàng đi qua rồi đưa mắy nhìn xuống, tập trung trên một người lây dính khí tức phù chú nặng nhất, hướng hắn đi tới. Một lão mục đầu khác đang giúp đỡ trưởng trại chẩn đoán bệnh, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một tiểu cô nương khoảng mười bốn, mười lăm tuổi đang thẳng hướng chính mình đi lại đây. Tiểu cô nương mi thanh mục tú, vẻ mặt lại thật trầm tĩnh, vừa đi tới liền lên tiếng hỏi mình.
“Đại gia! Buổi sáng hôm nay ngươi nhìn thấy một cô nương hướng con đường phía đông mà đi hay không? Ước chừng khoảng hơn bảy giờ sáng nay.”
Lão mục đầu thần trí rất tỉnh táo, cũng không nói dối, bởi vì hắn nhìn cô nương kia ấn tượng thực sâu.
“Ngươi đây là hỏi đúng người nha! Ta có nhìn thấy nàng, cô nương kia đi một mình, liền cứ ngơ ngác mà đi thẳng phía trước như vậy, ta hỏi nàng đi chỗ nào, nàng cái gì cũng không nói. Ánh mắt thất thần, vẫn đi về hướng đông đó!“.
“Cám ơn ngươi, đại gia!“.
Phó Diễm đã xác định được tin tức bản thân muốn biết, thời điểm đi ra ngoài, nhìn thoáng qua heo mẹ nằm trên đất, nó hiện vẫn không thể sinh con, đang kêu rầm rì, thanh âm thực nhỏ, giống như không còn khí lực. Phó Diễm nghĩ thầm rằng, nếu gặp được chính là có duyên, ta liền cứu mẹ con ngươi đi.
Vì thế nàng lấy trong không gian ra một cái bút bi, ngồi xổm xuống, trên người heo mẹ vẽ vài nét bút. Không chờ người chăn nuôi kịp phản ứng, đã đứng dậy bước đi.
“Ai ai, ngươi tiểu cô nương này, đây không phải là thêm phiền sao! Ngươi trên người heo mẹ vẽ cái gì?“.
Trưởng trại tức giận đến hô ầm lên.
“Ai! trại trưởng, đầu heo đi ra rồi “.
Lão đầu đỡ đẻ cho heo mẹ, nhìn xuống, rốt nó cũng sinh con ra được! Chủ nhân con heo đứng bên cạnh thở phào một hơi! Nắm chặt tay trại trưởng thiên ân vạn tạ! Đây chính là heo của đội sản xuất, nếu là không cứu sống được, công sức nuôi nấng cần cù vất vả hơn nửa năm của mình liền thành công cốc không nói, việc nuôi heo trong đội sang năm có khi còn phân cho người khác.
Lúc này người vừa giúp heo mẹ đã cùng Phó Đại Tráng tiếp tục nhằm hướng phía đông mà đi.
“Ai! Tiểu Hỏa, ngươi vẽ cái gì trên người heo mẹ vậy? Sao nhanh như vậy mà nó đã có thể sinh rồi?“.
Phó Đại Tráng cảm thấy chất nữ nhà mình thật có phong phạm của cao nhân. Tùy tiện động tay vài cái đã giúp được heo mẹ bị khó sinh rồi.
“Không có gì nhị thúc, ta chỉ vẽ cái thuận sinh phù thôi.”
Trình độ vẽ bùa của Phó Diễm mấy ngày nay lại đề cao một tầng. Bình an phù vẽ ra đã có thể ngăn cản bốn lần công kích, hơn nữa thuận sinh phù cũng chỉ được coi là loại hình nhập môn, quả thực là thuận tay liền nhặt ra được.
“Vì sao kêu là thuận sinh phù?“.
Nhị thúc có chút mộng bức hỏi lại.
“Chính là tên như ý nghĩa, giúp sinh sản thuận lợi.”
Phó Diễm thản nhiên nói, Nhị thúc thật là không kiến thức mà! Còn không bình tĩnh bằng tiểu thúc. Phó Diễm nghĩ như vậy thực là có điểm oan uổng Nhị thúc nàng, hắn chỗ nào đã gặp qua cái này! Trong quân đội còn cấm chỉ hết thảy toàn bộ phong kiến mê tín.
Hai người tiếp tục đi khoảng mười mấy phút đồng hồ, liền đi tới một mảnh ruộng trồng ngô, lúc này đúng là thời điểm ngô đang trổ bông. Con đường hai bên đều là ruộng ngô bát ngát, nhìn cây ngô so với Phó Diễm còn cao hơn, nơi này mà đem giấu người ở bên trong thì đúng là rất đơn giản.
Mắt Phó Đại Tráng liếc qua, liền nhìn thấy ven đường cách đó không xa, có một khoảnh ruộng bị đổ một mảnh nhỏ. Hắn cùng Phó Diễm đi qua, phát hiện chỗ ruộng bị đổ kia hình như là bị cái gì nặng đè vào.
“Phiến ruộng này giống như từng có người nằm qua, làm đổ cả mấy cây ngô.”
Phó Đại Tráng đem kết luận nói cho Phó Diễm, nàng trực tiếp hướng Nhị thúc giơ ngón tay cái lên, xuất thân là bộ đội chuyên nghiệp, khả năng trinh sát của nhị thúc quả thật có điểm nổi bật.
“Phải rồi! Tiểu thẩm tương lại bị té xỉu tại đây, sau đó đã được người cứu đi. Chúng ta đi thôn Tiểu Chu phía trước nhìn thử xem.”
Phó Diễm quan sát khi tức lưu lại bên trong chỗ mấy cây ngô bị đổ kia, phát hiện mùi phù chú còn quanh quẩn nhàn nhạt, lại nhìn khu vực này, bên trong có đến hai, ba dấu chân người. Trong lòng đã chắc chắn hướng đi của Lý Mạt Lỵ, vì thế cùng Nhị thúc đồng thời lần thứ hai tiến về phía trước.
Bên này hai huynh đệ Phó Đại Dũng cùng Phó Bình Phục trực tiếp đi vào bên trong xưởng, muốn hỏi xem người nữ công nhân xảy ra xung đột với Lý Mạt Lỵ hôm nay có đi làm hay không? Lãnh đạo xưởng nhìn lịch làm việc một chút rồi nói, hôm nay nữ công nhân kia làm ca sáng, qua buổi chiều một chút liền tan tầm. Phó Đại Dũng vừa nghe vậy thì cảm ơn, rồi liền cùng Phó Bình Phục đi tới bên ngoài xưởng ngồi xổm chờ.
Nữ công nhân kia tên Ngô Yến, nhà ở ngay trong công xã, vẫn luôn cùng một tổ sản xuất với Lý Mạt Lỵ. Vốn là quan hệ hai người cũng không tệ lắm, không có gì đặc biệt. Chính là sau Lý Mạt Lỵ biểu hiện công tác tương đối xuất sắc, đã được đề bạt lên tổ trưởng, tăng thêm chủ nhiệm phân xưởng có ý muốn giới thiệu chất tử mình làm đối tượng cho Lý Mạt Lỵ, nhưng là Lý Mạt Lỵ đã sớm nhận thức cùng Phó Bình Phục, cho nên cự tuyệt. Chính là không nghĩ tới, Ngô Yến cùng chất tử chủ nhiệm phân xưởng là bạn học trung học, vẫn luôn có tâm ái mộ hắn, từ đó xem ra thù mới hận cũ liền nảy sinh trong lòng.
“Tiểu Yến! Ngươi muốn đi cung tiêu xã sao? Ta thấy tỷ của ta mua kem dưỡng da ở đó vừa mịn vừa thơm. Chúng ta cũng đi mua một hộp đi!“.
Một nữ công nhân tạp vụ thấy Ngô Yến chuẩn bị về liền rủ nàng ra đi dạo cung tiêu xã. Nếu là bình thường, Ngô Yến chắc chắn sẽ cự tuyệt, bởi vì kem dưỡng da ở đó khá đắt, một hộp cũng phải đến năm đồng. Nhưng là hôm nay nàng rất cao hứng, liền đáp ứng. Vài nữ công nhân tuổi đều không lớn, đúng là lứa tuổi yêu thích làm đẹp. Líu ríu đồng thời hướng cung tiêu xã đi đến. Nhưng Ngô Yến không chú ý tới, ở phía sau vẫn luôn có người đi theo các nàng.
Phó Đại Dũng cùng Phó Bình Phục đi theo Ngô Yến đến cung tiêu xã, chờ ở bên ngoài đến khi nàng mua xong kem dưỡng da, sau đó lại theo sát nàng trở về nhà. Nhìn đến khi Ngô Yến đi vào ngõ nhỏ, Phó Đại Dũng tiến lên giữ chặt Phó Bình Phục còn muốn tiếp tục đi theo lại.
“Bình Phục! Như thế này là đủ rồi. Chỉ cần nàng không ra khỏi cửa, Tiểu Hỏa sẽ có biện pháp tìm được nàng.”
Hai huynh đệ nhớ kỹ cái chỗ này, bên trong hình như cũng chỉ có hai hay ba hộ gia đình, thực dễ tìm. Phó Đại Dũng đợi đệ đệ bình tĩnh lại, liền lấy con chim nhỏ bằng lá bùa kia ra, vừa buông lỏng tay, chim nhỏ liền bay lên.
“Chậc chậc! Chiêu thức này của Tiểu Hỏa thật là cao tay. Cái này cũng quá lợi hại rồi!“.
Phó Bình Phục đưa mắt nhìn theo mà sợ hãi than.
“Đừng nói nhảm nữa! Nhanh chóng lên xe đi, con chim này tốc độ nhanh quá!“.
Phó Đại Dũng quay đầu lại, nhìn đệ đệ vẫn đang trầm trồ. Thật đúng là ngốc tử mà!
Bên này Phó Diễm cùng Phó Đại Tráng cũng đã đến Tiểu Chu thôn. Trùng hợp chính là, lúc tiến vào thôn, lại bị đường ca Cát Hồng Quân là Cát Hồng Anh thấy được. Ba người đi qua rồi chạm mặt nhau.
Hắn vừa thấy một thân quân trang của Phó Đại Tráng, liền nhận ra. Trong lòng bất an, thầm nghĩ, đây không phải là huynh đệ làm trong quân đội nhà đệ muội sao? Bất quá nhà đường đệ mình đã đều thảm như vậy, nghĩ đến cũng không có việc gì đi.
Phó Đại Tráng cũng mơ hồ nhớ rõ, người này là huynh đệ của tỷ phu. Buổi sáng hắn cũng không có chú ý tới, Phó Đại Ny ở trong nhà đại ca. Cũng không có người nào nói cho hắn biết, Phó Đại Ny cùng Cát Hồng Quân đã ly hôn.
“Ai! Ca, ta muốn hỏi thăm ngươi chút việc.”
Phó Đại Tráng trực tiếp tiến lại hỏi, Cát Hồng Anh thấy vậy liền đứng lại.
“Buổi sáng ngày hôm qua, thôn các ngươi có hay không đã cứu được một cô nương bị ngất trong ruộng ngô?.”
Cát Hồng Anh nghe xong trực tiếp liền ngốc lăng, ơ làm sao hắn lại biết nhỉ?.
Xưởng dệt nằm tại phía tây bắc của công xã. Từ con đường phía đông kia, đi khoảng mười phút chính là đến khu vực trại chăn nuôi, lại đi ước chừng bốn mươi phút, sẽ đến nhà chồng cũ của đại cô Phó Đại Ny ở Tiểu Chu thôn.
Thời điểm Phó Diễm cùng Phó Đại Tráng đi đến trại chăn nuôi, nàng cảm giác loại khí tức của phù chú này nồng đậm hơn rất nhiều, vì thế nàng liền trực tiếp đi vào bên trong. Phó Đại Tráng nhìn chất nữ đi vào, cũng đi sát theo sau. Truyện Cổ Đại
Bên trong trại chăn nuôi, chủ yếu là là vài xã viên đang nuôi heo, cùng với một ít trâu, bò, ngựa đang chờ để xem bệnh, ở đây có đôi khi cũng kiêm luôn nhiệm vụ lai giống, tóm lại chỉ cần là gia súc xuất hiện vấn đề gì đó, liền tìm đến trại chăn nuôi là có thể xử lý được.
Khu vực chăn nuôi không quá lớn, tổng cộng có bốn, năm người, thời gian bọn họ đi làm cũng không thống nhất, tựa như lão mục đầu trông cửa, chính là cả ngày cả đêm đều ở trong này.
Phó Diễm đi vào, vừa lúc đứng trước một chuồng heo mẹ đang chuẩn bị sinh. Bên cạnh đứng vài người đang thảo luận, con heo mẹ này bởi vì bị khó sinh nên mới đưa tới, còn có một đại nương đang sốt sắng nhìn vào, hình như là chủ nhân của nó, lúc này đầu nàng đang chảy đầy mồ hôi.
Nàng đi qua rồi đưa mắy nhìn xuống, tập trung trên một người lây dính khí tức phù chú nặng nhất, hướng hắn đi tới. Một lão mục đầu khác đang giúp đỡ trưởng trại chẩn đoán bệnh, vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy một tiểu cô nương khoảng mười bốn, mười lăm tuổi đang thẳng hướng chính mình đi lại đây. Tiểu cô nương mi thanh mục tú, vẻ mặt lại thật trầm tĩnh, vừa đi tới liền lên tiếng hỏi mình.
“Đại gia! Buổi sáng hôm nay ngươi nhìn thấy một cô nương hướng con đường phía đông mà đi hay không? Ước chừng khoảng hơn bảy giờ sáng nay.”
Lão mục đầu thần trí rất tỉnh táo, cũng không nói dối, bởi vì hắn nhìn cô nương kia ấn tượng thực sâu.
“Ngươi đây là hỏi đúng người nha! Ta có nhìn thấy nàng, cô nương kia đi một mình, liền cứ ngơ ngác mà đi thẳng phía trước như vậy, ta hỏi nàng đi chỗ nào, nàng cái gì cũng không nói. Ánh mắt thất thần, vẫn đi về hướng đông đó!“.
“Cám ơn ngươi, đại gia!“.
Phó Diễm đã xác định được tin tức bản thân muốn biết, thời điểm đi ra ngoài, nhìn thoáng qua heo mẹ nằm trên đất, nó hiện vẫn không thể sinh con, đang kêu rầm rì, thanh âm thực nhỏ, giống như không còn khí lực. Phó Diễm nghĩ thầm rằng, nếu gặp được chính là có duyên, ta liền cứu mẹ con ngươi đi.
Vì thế nàng lấy trong không gian ra một cái bút bi, ngồi xổm xuống, trên người heo mẹ vẽ vài nét bút. Không chờ người chăn nuôi kịp phản ứng, đã đứng dậy bước đi.
“Ai ai, ngươi tiểu cô nương này, đây không phải là thêm phiền sao! Ngươi trên người heo mẹ vẽ cái gì?“.
Trưởng trại tức giận đến hô ầm lên.
“Ai! trại trưởng, đầu heo đi ra rồi “.
Lão đầu đỡ đẻ cho heo mẹ, nhìn xuống, rốt nó cũng sinh con ra được! Chủ nhân con heo đứng bên cạnh thở phào một hơi! Nắm chặt tay trại trưởng thiên ân vạn tạ! Đây chính là heo của đội sản xuất, nếu là không cứu sống được, công sức nuôi nấng cần cù vất vả hơn nửa năm của mình liền thành công cốc không nói, việc nuôi heo trong đội sang năm có khi còn phân cho người khác.
Lúc này người vừa giúp heo mẹ đã cùng Phó Đại Tráng tiếp tục nhằm hướng phía đông mà đi.
“Ai! Tiểu Hỏa, ngươi vẽ cái gì trên người heo mẹ vậy? Sao nhanh như vậy mà nó đã có thể sinh rồi?“.
Phó Đại Tráng cảm thấy chất nữ nhà mình thật có phong phạm của cao nhân. Tùy tiện động tay vài cái đã giúp được heo mẹ bị khó sinh rồi.
“Không có gì nhị thúc, ta chỉ vẽ cái thuận sinh phù thôi.”
Trình độ vẽ bùa của Phó Diễm mấy ngày nay lại đề cao một tầng. Bình an phù vẽ ra đã có thể ngăn cản bốn lần công kích, hơn nữa thuận sinh phù cũng chỉ được coi là loại hình nhập môn, quả thực là thuận tay liền nhặt ra được.
“Vì sao kêu là thuận sinh phù?“.
Nhị thúc có chút mộng bức hỏi lại.
“Chính là tên như ý nghĩa, giúp sinh sản thuận lợi.”
Phó Diễm thản nhiên nói, Nhị thúc thật là không kiến thức mà! Còn không bình tĩnh bằng tiểu thúc. Phó Diễm nghĩ như vậy thực là có điểm oan uổng Nhị thúc nàng, hắn chỗ nào đã gặp qua cái này! Trong quân đội còn cấm chỉ hết thảy toàn bộ phong kiến mê tín.
Hai người tiếp tục đi khoảng mười mấy phút đồng hồ, liền đi tới một mảnh ruộng trồng ngô, lúc này đúng là thời điểm ngô đang trổ bông. Con đường hai bên đều là ruộng ngô bát ngát, nhìn cây ngô so với Phó Diễm còn cao hơn, nơi này mà đem giấu người ở bên trong thì đúng là rất đơn giản.
Mắt Phó Đại Tráng liếc qua, liền nhìn thấy ven đường cách đó không xa, có một khoảnh ruộng bị đổ một mảnh nhỏ. Hắn cùng Phó Diễm đi qua, phát hiện chỗ ruộng bị đổ kia hình như là bị cái gì nặng đè vào.
“Phiến ruộng này giống như từng có người nằm qua, làm đổ cả mấy cây ngô.”
Phó Đại Tráng đem kết luận nói cho Phó Diễm, nàng trực tiếp hướng Nhị thúc giơ ngón tay cái lên, xuất thân là bộ đội chuyên nghiệp, khả năng trinh sát của nhị thúc quả thật có điểm nổi bật.
“Phải rồi! Tiểu thẩm tương lại bị té xỉu tại đây, sau đó đã được người cứu đi. Chúng ta đi thôn Tiểu Chu phía trước nhìn thử xem.”
Phó Diễm quan sát khi tức lưu lại bên trong chỗ mấy cây ngô bị đổ kia, phát hiện mùi phù chú còn quanh quẩn nhàn nhạt, lại nhìn khu vực này, bên trong có đến hai, ba dấu chân người. Trong lòng đã chắc chắn hướng đi của Lý Mạt Lỵ, vì thế cùng Nhị thúc đồng thời lần thứ hai tiến về phía trước.
Bên này hai huynh đệ Phó Đại Dũng cùng Phó Bình Phục trực tiếp đi vào bên trong xưởng, muốn hỏi xem người nữ công nhân xảy ra xung đột với Lý Mạt Lỵ hôm nay có đi làm hay không? Lãnh đạo xưởng nhìn lịch làm việc một chút rồi nói, hôm nay nữ công nhân kia làm ca sáng, qua buổi chiều một chút liền tan tầm. Phó Đại Dũng vừa nghe vậy thì cảm ơn, rồi liền cùng Phó Bình Phục đi tới bên ngoài xưởng ngồi xổm chờ.
Nữ công nhân kia tên Ngô Yến, nhà ở ngay trong công xã, vẫn luôn cùng một tổ sản xuất với Lý Mạt Lỵ. Vốn là quan hệ hai người cũng không tệ lắm, không có gì đặc biệt. Chính là sau Lý Mạt Lỵ biểu hiện công tác tương đối xuất sắc, đã được đề bạt lên tổ trưởng, tăng thêm chủ nhiệm phân xưởng có ý muốn giới thiệu chất tử mình làm đối tượng cho Lý Mạt Lỵ, nhưng là Lý Mạt Lỵ đã sớm nhận thức cùng Phó Bình Phục, cho nên cự tuyệt. Chính là không nghĩ tới, Ngô Yến cùng chất tử chủ nhiệm phân xưởng là bạn học trung học, vẫn luôn có tâm ái mộ hắn, từ đó xem ra thù mới hận cũ liền nảy sinh trong lòng.
“Tiểu Yến! Ngươi muốn đi cung tiêu xã sao? Ta thấy tỷ của ta mua kem dưỡng da ở đó vừa mịn vừa thơm. Chúng ta cũng đi mua một hộp đi!“.
Một nữ công nhân tạp vụ thấy Ngô Yến chuẩn bị về liền rủ nàng ra đi dạo cung tiêu xã. Nếu là bình thường, Ngô Yến chắc chắn sẽ cự tuyệt, bởi vì kem dưỡng da ở đó khá đắt, một hộp cũng phải đến năm đồng. Nhưng là hôm nay nàng rất cao hứng, liền đáp ứng. Vài nữ công nhân tuổi đều không lớn, đúng là lứa tuổi yêu thích làm đẹp. Líu ríu đồng thời hướng cung tiêu xã đi đến. Nhưng Ngô Yến không chú ý tới, ở phía sau vẫn luôn có người đi theo các nàng.
Phó Đại Dũng cùng Phó Bình Phục đi theo Ngô Yến đến cung tiêu xã, chờ ở bên ngoài đến khi nàng mua xong kem dưỡng da, sau đó lại theo sát nàng trở về nhà. Nhìn đến khi Ngô Yến đi vào ngõ nhỏ, Phó Đại Dũng tiến lên giữ chặt Phó Bình Phục còn muốn tiếp tục đi theo lại.
“Bình Phục! Như thế này là đủ rồi. Chỉ cần nàng không ra khỏi cửa, Tiểu Hỏa sẽ có biện pháp tìm được nàng.”
Hai huynh đệ nhớ kỹ cái chỗ này, bên trong hình như cũng chỉ có hai hay ba hộ gia đình, thực dễ tìm. Phó Đại Dũng đợi đệ đệ bình tĩnh lại, liền lấy con chim nhỏ bằng lá bùa kia ra, vừa buông lỏng tay, chim nhỏ liền bay lên.
“Chậc chậc! Chiêu thức này của Tiểu Hỏa thật là cao tay. Cái này cũng quá lợi hại rồi!“.
Phó Bình Phục đưa mắt nhìn theo mà sợ hãi than.
“Đừng nói nhảm nữa! Nhanh chóng lên xe đi, con chim này tốc độ nhanh quá!“.
Phó Đại Dũng quay đầu lại, nhìn đệ đệ vẫn đang trầm trồ. Thật đúng là ngốc tử mà!
Bên này Phó Diễm cùng Phó Đại Tráng cũng đã đến Tiểu Chu thôn. Trùng hợp chính là, lúc tiến vào thôn, lại bị đường ca Cát Hồng Quân là Cát Hồng Anh thấy được. Ba người đi qua rồi chạm mặt nhau.
Hắn vừa thấy một thân quân trang của Phó Đại Tráng, liền nhận ra. Trong lòng bất an, thầm nghĩ, đây không phải là huynh đệ làm trong quân đội nhà đệ muội sao? Bất quá nhà đường đệ mình đã đều thảm như vậy, nghĩ đến cũng không có việc gì đi.
Phó Đại Tráng cũng mơ hồ nhớ rõ, người này là huynh đệ của tỷ phu. Buổi sáng hắn cũng không có chú ý tới, Phó Đại Ny ở trong nhà đại ca. Cũng không có người nào nói cho hắn biết, Phó Đại Ny cùng Cát Hồng Quân đã ly hôn.
“Ai! Ca, ta muốn hỏi thăm ngươi chút việc.”
Phó Đại Tráng trực tiếp tiến lại hỏi, Cát Hồng Anh thấy vậy liền đứng lại.
“Buổi sáng ngày hôm qua, thôn các ngươi có hay không đã cứu được một cô nương bị ngất trong ruộng ngô?.”
Cát Hồng Anh nghe xong trực tiếp liền ngốc lăng, ơ làm sao hắn lại biết nhỉ?.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.