Chương 38: Ông Bà Gánh Còng Lưng
Băng Trừng
25/05/2023
Cảnh tượng cả Trạm Chăn Nuôi mấy chục mạng người cuống cuồng lên chỉ vì theo hai con heo khiến Hà Hưng Gia phải úp mặt vào tường không dám nhìn thẳng. Ai không biết lại tưởng cô em heo nái đang trêu đùa bọn họ ấy chứ. Mà con này là con báo chứ heo cái nỗi gì, báo Lý Kỳ đuổi theo cả nửa ngày trời vẫn không bắt được chúng nó, tức điên người!
Thoáng chốc em heo nái không hiểu kiểu gì mà lại chạy về phía Hà Hưng Gia, Lý Kỳ thấy vậy mừng như bắt được vàng, hét lớn:
“HƯNG GIA!!!! Chặn con heo lại!!!!”
Hà Hưng Gia giật bắn người, tự nhiên bị đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, anh không muốn thấy con heo bị thiến nhưng cũng không muốn nhìn mọi người tiếp tục chạy trối chết nữa. Do dự đến đổ mồ hôi hột, không biết nên nghe con tim hay nghe lý trí, rốt cuộc chọn nghe theo Lý Kỳ. Hà Hưng Gia chìa chân ra gạt cho con heo té, Lý Kỳ tăng tốc chạy lên vồ lấy giữa tiếng kêu la thảm thiết của heo nái:
“Đồ chấu cha, đồ chấu cha!”
(Đồ xấu xa, đồ xấu xa!)
Cuối cùng cũng thành công!
Trải qua một cuộc rượt đuổi cực nhọc, cả đám học viên mệt bở hơi tai, ai nấy đều lè lưỡi thở hồng hộc hồng hộc, áo quần thì thấm đẫm mồ hôi lấm lem đất cát.
Nghỉ mệt lấy sức xong xuôi, giờ là lúc tiếp tục bài học. Lý Kỳ dùng đầu gối ghì chặt heo nái xuống, bắt đầu công cuộc triệt sản. Trong toàn bộ quá trình, heo nái kêu la và ăn vạ không thua gì thằng heo đực ban nãy. Thật đúng là trời sinh một cặp, nhưng tiếc hai heo đời này có duyên mà không phận, lấy nhau về chỉ có thể đứng nhìn nhau.
So sánh giữa hai giới tính, triệt sản heo cái sẽ có phần phức tạp hơn vì cơ quan sinh sản của nó nằm ở bên trong cơ thể. Thành thử đòi hỏi bác sĩ hay kỹ thuật viên phải có tay nghề cao lắm mới có thể thực hiện được một cách an toàn và thành công. Tất nhiên với bề dày truyền thống gia đình, việc này đối với Lý Kỳ dễ như trở bàn tay.
Anh ta nhẹ nhàng rạch một đường ngay bên hông bụng, luồn tay tìm chính xác vị trí buồng trứng sau đó cắt bỏ một cách thuần thục, xong xuôi thì khâu vết thương lại, trước khi cắt chỉ không quên tặng cho cô em một cái nơ rồi mới thả nó ra. Chưa đầy 15 phút đã hoàn thành cuộc phẫu thuật, quả không hổ danh truyền nhân tám đời trong nghề thiến heo.
May mắn một chỗ Lý Kỳ và Hà Hưng Gia không giống nhau, Hưng Gia nghe được tiếng động vật còn anh thì không. Cho nên khi hành sự, anh đâu thể nghe những lời nguyền rủa từ em heo nái, đại loại như:
“Bà cố nội cha cái thằng triệt sản tao. Tao nguyền rủa cho cả dòng cả họ cả hang cả hốc nhà nó, chín đời tổ tông nhà nó không sanh không đẻ, không bảo toàn nòi giống. Nè he, đứa nào triệt sản tao, đi xe xe đụng, đi tàu tàu chìm, ở nhà nhà cháy. Mày có vợ, vợ mày ngoại tình. Mày có chồng, chồng mày đi theo trai. Đi chết hết đi. Tao chửi từ trên bàn thờ ông cố nội cha mày, chửi xuống dòng họ con cái gốc gác nhà mày. Trời ơi, tao mà bắt được mày, tao bằm mày ra, tao dục cho cá sấu ăn cho mày coi. Trời đất ơi là trời. Trả trứng lại cho taooo.”
“Người xấu, ngươi là người xấu. Coi chừng quả báo nhãn tiền nha chưa”.
Xem như bài học hôm nay đã xong, Lý Kỳ đứng lên tổng kết vài câu rồi cho cả lớp giải tán. Chỉ còn mỗi mình Hà Hưng Gia đứng đấy với vẻ mặt phức tạp nhìn anh, sau đó chầm chậm tiến lại gần hỏi:
“Anh Kỳ, anh kết hôn chưa?”
“Rồi, vừa mới lấy vợ xong, có gì không?”
“Thế con thì sao? Anh có con chưa?”
“Nghĩ sao vậy! Tất nhiên là chưa, mới lấy vợ mà con cái gì.”
“Nhà anh tám đời tổ tông đều làm nghề thiến heo hả?”
Nghe Hà Hưng Gia hỏi vậy, Lý Kỳ hất hất mặt:
“Ừa! Thấy sao? Tay nghề đỉnh quá phải không?”
Anh ta khoanh tay hãnh diện nói thêm:
“Không những vậy tôi còn là con trai độc đinh của cả họ, bát đại đơn truyền đấy.”
Thấy anh ta nói vậy, Hà Hưng Gia cong mỏ gật gù. Tưởng mình là bát đại đơn truyền thì vinh dự lắm sao, anh đâu có biết để nhà họ Lý duy trì được nòi giống đến tận tám đời, tổ tiên nhà anh đã phải gánh còng lưng cả đấy.
_______________________________
Sau một tuần học tập tất tần tật kiến thức về heo, Lý Kỳ thông báo sẽ cho cả lớp nghỉ xả hơi một ngày. Bởi tiếp theo đây, trạm chăn nuôi sẽ cử một người khác tới để dẫn dắt bọn họ.
Chưa gì đã đi học được hơn một tuần, xa nhà lâu như vậy thấy cũng hơi nhớ nhớ, Hà Hưng Gia quyết định sẽ về thăm gia đình một chuyến. Nhưng trước tiên phải đến Cung Tiêu Xã mua chút đồ đạc mang về làm quà cho mọi người cái đã.
Lần này lên huyện chẳng cần mua thịt vì bây giờ ở nhà không thiếu thịt ăn như hồi xưa nữa rồi. Kể từ khi Hưng Dân đi làm lò mổ, tuần nào được nghỉ anh hai cũng xách theo cả ề xương ống ăn đến ngán. Vậy nên Hà Hưng Gia suy nghĩ hay là mua những vật dụng cần thiết khác.
Kết quả vừa đi dạo một vòng, anh tậu được một cái chậu rửa mặt, thêm hai cục xà phòng. Nhiêu đó chưa đủ, Hà Hưng Gia còn muốn mua thêm nhiều thứ nữa cơ, nhưng ngặt nỗi tiền không thiếu nhưng phiếu không có. Đành chịu thôi, thời này mua cái gì mà chả phải cần tem phiếu. Đi đến quầy mỹ phẩm, Hà Hưng Gia thấy người ta đang bày bán mấy hộp kem dưỡng da. May sao mặt hàng này dùng tiền mặt cũng mua được, anh không suy nghĩ nhiều mà mua luôn hai hộp, một hộp cho mẹ, một hộp cho em gái. Lúc tính tiền, không biết nghĩ gì lại mua thêm một hộp nữa.
Hà Hưng Gia từ Cung Tiêu Xã ra tay xách nách mang, đang tung tăng định đi về nhà thì bỗng nhiên nghe có ai đó gọi tên mình.
“Hà Hưng Gia!”
Thoáng chốc em heo nái không hiểu kiểu gì mà lại chạy về phía Hà Hưng Gia, Lý Kỳ thấy vậy mừng như bắt được vàng, hét lớn:
“HƯNG GIA!!!! Chặn con heo lại!!!!”
Hà Hưng Gia giật bắn người, tự nhiên bị đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, anh không muốn thấy con heo bị thiến nhưng cũng không muốn nhìn mọi người tiếp tục chạy trối chết nữa. Do dự đến đổ mồ hôi hột, không biết nên nghe con tim hay nghe lý trí, rốt cuộc chọn nghe theo Lý Kỳ. Hà Hưng Gia chìa chân ra gạt cho con heo té, Lý Kỳ tăng tốc chạy lên vồ lấy giữa tiếng kêu la thảm thiết của heo nái:
“Đồ chấu cha, đồ chấu cha!”
(Đồ xấu xa, đồ xấu xa!)
Cuối cùng cũng thành công!
Trải qua một cuộc rượt đuổi cực nhọc, cả đám học viên mệt bở hơi tai, ai nấy đều lè lưỡi thở hồng hộc hồng hộc, áo quần thì thấm đẫm mồ hôi lấm lem đất cát.
Nghỉ mệt lấy sức xong xuôi, giờ là lúc tiếp tục bài học. Lý Kỳ dùng đầu gối ghì chặt heo nái xuống, bắt đầu công cuộc triệt sản. Trong toàn bộ quá trình, heo nái kêu la và ăn vạ không thua gì thằng heo đực ban nãy. Thật đúng là trời sinh một cặp, nhưng tiếc hai heo đời này có duyên mà không phận, lấy nhau về chỉ có thể đứng nhìn nhau.
So sánh giữa hai giới tính, triệt sản heo cái sẽ có phần phức tạp hơn vì cơ quan sinh sản của nó nằm ở bên trong cơ thể. Thành thử đòi hỏi bác sĩ hay kỹ thuật viên phải có tay nghề cao lắm mới có thể thực hiện được một cách an toàn và thành công. Tất nhiên với bề dày truyền thống gia đình, việc này đối với Lý Kỳ dễ như trở bàn tay.
Anh ta nhẹ nhàng rạch một đường ngay bên hông bụng, luồn tay tìm chính xác vị trí buồng trứng sau đó cắt bỏ một cách thuần thục, xong xuôi thì khâu vết thương lại, trước khi cắt chỉ không quên tặng cho cô em một cái nơ rồi mới thả nó ra. Chưa đầy 15 phút đã hoàn thành cuộc phẫu thuật, quả không hổ danh truyền nhân tám đời trong nghề thiến heo.
May mắn một chỗ Lý Kỳ và Hà Hưng Gia không giống nhau, Hưng Gia nghe được tiếng động vật còn anh thì không. Cho nên khi hành sự, anh đâu thể nghe những lời nguyền rủa từ em heo nái, đại loại như:
“Bà cố nội cha cái thằng triệt sản tao. Tao nguyền rủa cho cả dòng cả họ cả hang cả hốc nhà nó, chín đời tổ tông nhà nó không sanh không đẻ, không bảo toàn nòi giống. Nè he, đứa nào triệt sản tao, đi xe xe đụng, đi tàu tàu chìm, ở nhà nhà cháy. Mày có vợ, vợ mày ngoại tình. Mày có chồng, chồng mày đi theo trai. Đi chết hết đi. Tao chửi từ trên bàn thờ ông cố nội cha mày, chửi xuống dòng họ con cái gốc gác nhà mày. Trời ơi, tao mà bắt được mày, tao bằm mày ra, tao dục cho cá sấu ăn cho mày coi. Trời đất ơi là trời. Trả trứng lại cho taooo.”
“Người xấu, ngươi là người xấu. Coi chừng quả báo nhãn tiền nha chưa”.
Xem như bài học hôm nay đã xong, Lý Kỳ đứng lên tổng kết vài câu rồi cho cả lớp giải tán. Chỉ còn mỗi mình Hà Hưng Gia đứng đấy với vẻ mặt phức tạp nhìn anh, sau đó chầm chậm tiến lại gần hỏi:
“Anh Kỳ, anh kết hôn chưa?”
“Rồi, vừa mới lấy vợ xong, có gì không?”
“Thế con thì sao? Anh có con chưa?”
“Nghĩ sao vậy! Tất nhiên là chưa, mới lấy vợ mà con cái gì.”
“Nhà anh tám đời tổ tông đều làm nghề thiến heo hả?”
Nghe Hà Hưng Gia hỏi vậy, Lý Kỳ hất hất mặt:
“Ừa! Thấy sao? Tay nghề đỉnh quá phải không?”
Anh ta khoanh tay hãnh diện nói thêm:
“Không những vậy tôi còn là con trai độc đinh của cả họ, bát đại đơn truyền đấy.”
Thấy anh ta nói vậy, Hà Hưng Gia cong mỏ gật gù. Tưởng mình là bát đại đơn truyền thì vinh dự lắm sao, anh đâu có biết để nhà họ Lý duy trì được nòi giống đến tận tám đời, tổ tiên nhà anh đã phải gánh còng lưng cả đấy.
_______________________________
Sau một tuần học tập tất tần tật kiến thức về heo, Lý Kỳ thông báo sẽ cho cả lớp nghỉ xả hơi một ngày. Bởi tiếp theo đây, trạm chăn nuôi sẽ cử một người khác tới để dẫn dắt bọn họ.
Chưa gì đã đi học được hơn một tuần, xa nhà lâu như vậy thấy cũng hơi nhớ nhớ, Hà Hưng Gia quyết định sẽ về thăm gia đình một chuyến. Nhưng trước tiên phải đến Cung Tiêu Xã mua chút đồ đạc mang về làm quà cho mọi người cái đã.
Lần này lên huyện chẳng cần mua thịt vì bây giờ ở nhà không thiếu thịt ăn như hồi xưa nữa rồi. Kể từ khi Hưng Dân đi làm lò mổ, tuần nào được nghỉ anh hai cũng xách theo cả ề xương ống ăn đến ngán. Vậy nên Hà Hưng Gia suy nghĩ hay là mua những vật dụng cần thiết khác.
Kết quả vừa đi dạo một vòng, anh tậu được một cái chậu rửa mặt, thêm hai cục xà phòng. Nhiêu đó chưa đủ, Hà Hưng Gia còn muốn mua thêm nhiều thứ nữa cơ, nhưng ngặt nỗi tiền không thiếu nhưng phiếu không có. Đành chịu thôi, thời này mua cái gì mà chả phải cần tem phiếu. Đi đến quầy mỹ phẩm, Hà Hưng Gia thấy người ta đang bày bán mấy hộp kem dưỡng da. May sao mặt hàng này dùng tiền mặt cũng mua được, anh không suy nghĩ nhiều mà mua luôn hai hộp, một hộp cho mẹ, một hộp cho em gái. Lúc tính tiền, không biết nghĩ gì lại mua thêm một hộp nữa.
Hà Hưng Gia từ Cung Tiêu Xã ra tay xách nách mang, đang tung tăng định đi về nhà thì bỗng nhiên nghe có ai đó gọi tên mình.
“Hà Hưng Gia!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.