Trở Về Thập Niên 80: Nuôi Gấu Trúc
Chương 1: Quả Phụ Trần Qua Chơi
Trì Linh
14/12/2023
"Bộ dạng cháu trai nhà bà kháu khỉnh đấy, tương lai chắc chắn có tiền đồ!"
Lý Chiêu Đệ híp mắt cười nhìn đứa cháu trai nằm trong lòng quả phụ Trần.
Bà vừa bận rộn bện giỏ làm bằng trúc, vừa "chậc chậc chậc" chọc thằng nhóc.
Quả phụ Trần đúng là số khổ mà.
Chồng bà Trần Song Hỉ chết sớm, hơn hai mươi tuổi đã thành quả phụ, một người vừa làm cha vừa làm mẹ, cực khổ nuôi lớn ba đứa nhỏ.
Nhưng mạng quả phụ Trần lại rất tốt!
Con lớn thật sự có bản lĩnh, tuổi còn trẻ đã làm đội trưởng trong thôn, năm năm trước cưới vợ thì sinh được một đôi long phượng thai, không chỉ dáng vẻ xinh đẹp dễ mến, mà còn thông minh sáng dạ, đã bắt đầu đi học biết chữ.
Con thứ hai giỏi nghề thủ công, có thể làm ra ghế trúc, bàn trúc khiến người trong thành thích tới mức, có mấy nhà máy kêu gọi anh ta vào thành làm thợ mộc. Năm trước vừa cưới vợ thì năm nay đã đẻ được một thằng ku.
Cô con gái thứ ba lại cực kỳ thông minh, nếu năm sau thi đại học, có lẽ sẽ trở thành sinh viên đầu tiên của nhà họ Trần đấy!
Trai gái người nào người nấy đều không chịu thua kém, sao có thể không khiến người ta hâm mộ!
"Thôn ta khí hậu tốt, trẻ con ở đây có đứa nào không có tiền đồ chứ?"
Quả phụ Trần vỗ vỗ thằng cháu trai chưa đầy tháng trong lòng, trên mặt hiện lên vẻ ngọt ngào như ăn mật.
"Sao đứa nhỏ nhìn uể oải thế? Ăn không no à?"
Lý Chiêu Đệ liếc nhìn thằng nhóc con đang say ngủ, hỏi.
Quả phụ Trần: "Mẹ nó là thai đầu nên không có sữa. Nhà tôi có hầm đầu cá bồi bổ cho nó. Mẹ nhiều sữa thì con mới vui vẻ được chứ."
Hai người ngồi tán gẫu hừng hực khí thế trong sân, chợt nghe một loạt tiếng bước chân từ bên ngoài tiến tới gần.
"Bịch bịch bịch."
Cửa vừa mở ra đã nhìn thấy một con heo mẹ tai to mặt lớn, nhàn nhã nện bước chân đi vào, miệng ngậm một đóa hoa, dáng vẻ tốt tới bất ngờ.
Con heo mẹ kia có dáng vẻ béo mập, ít nhất cũng phải 150 ký. Đầu tháng nó vừa sinh được một ổ heo con, hai hàng "bóng cao su nhỏ" trên bụng nó phải lớn gần bằng nắm tay người, còn đang nhỏ giọt sữa kia kìa.
"Thím Trần qua chơi ạ!"
Hạ Dao tháo mũ rơm trên đầu xuống, thuận tay đặt sọt cỏ heo ở bên chân tường.
Quả phụ Trần gật đầu: "Ừ, trong nhà rảnh rỗi nên qua đây nói chuyện với mẹ cháu."
Nhà này nhắc tới cũng thấy kỳ, Lý Chiêu Đệ làm mẹ nhưng dáng vẻ bình thường, Hạ Hữu Tài làm cha lại càng chẳng có điểm gì nổi bật, thế mà đứa con gái nhà bọn họ là Hạ Dao lại là một mỹ nhân, dáng vẻ chẳng khác gì ngôi sao lớn mà người trong thành hay nói tới!
Nhìn Hạ Dao không dẫn heo mẹ vào chuồng heo trong thôn, mà đi về phía phòng bếp nhà mình, quả phụ Trần nhỏ giọng hỏi: "Hạ Dao nhà cô năm nay chắc phải 23 rồi nhỉ?"
"Cũng tầm đó, lớn hơn Ngọc Hoa nhà cô nửa năm."
"Có đối tượng chưa?"
Quả phụ Trần tiến lại gần hơn, "23 cũng không còn nhỏ rồi, thằng cả nhà tôi bằng tuổi nó đã có con rồi đấy."
Lý Chiêu Đệ không đáp lời mà chỉ cười cười, cúi đầu tiếp tục bện cái giỏ trúc trong tay.
Lý Chiêu Đệ híp mắt cười nhìn đứa cháu trai nằm trong lòng quả phụ Trần.
Bà vừa bận rộn bện giỏ làm bằng trúc, vừa "chậc chậc chậc" chọc thằng nhóc.
Quả phụ Trần đúng là số khổ mà.
Chồng bà Trần Song Hỉ chết sớm, hơn hai mươi tuổi đã thành quả phụ, một người vừa làm cha vừa làm mẹ, cực khổ nuôi lớn ba đứa nhỏ.
Nhưng mạng quả phụ Trần lại rất tốt!
Con lớn thật sự có bản lĩnh, tuổi còn trẻ đã làm đội trưởng trong thôn, năm năm trước cưới vợ thì sinh được một đôi long phượng thai, không chỉ dáng vẻ xinh đẹp dễ mến, mà còn thông minh sáng dạ, đã bắt đầu đi học biết chữ.
Con thứ hai giỏi nghề thủ công, có thể làm ra ghế trúc, bàn trúc khiến người trong thành thích tới mức, có mấy nhà máy kêu gọi anh ta vào thành làm thợ mộc. Năm trước vừa cưới vợ thì năm nay đã đẻ được một thằng ku.
Cô con gái thứ ba lại cực kỳ thông minh, nếu năm sau thi đại học, có lẽ sẽ trở thành sinh viên đầu tiên của nhà họ Trần đấy!
Trai gái người nào người nấy đều không chịu thua kém, sao có thể không khiến người ta hâm mộ!
"Thôn ta khí hậu tốt, trẻ con ở đây có đứa nào không có tiền đồ chứ?"
Quả phụ Trần vỗ vỗ thằng cháu trai chưa đầy tháng trong lòng, trên mặt hiện lên vẻ ngọt ngào như ăn mật.
"Sao đứa nhỏ nhìn uể oải thế? Ăn không no à?"
Lý Chiêu Đệ liếc nhìn thằng nhóc con đang say ngủ, hỏi.
Quả phụ Trần: "Mẹ nó là thai đầu nên không có sữa. Nhà tôi có hầm đầu cá bồi bổ cho nó. Mẹ nhiều sữa thì con mới vui vẻ được chứ."
Hai người ngồi tán gẫu hừng hực khí thế trong sân, chợt nghe một loạt tiếng bước chân từ bên ngoài tiến tới gần.
"Bịch bịch bịch."
Cửa vừa mở ra đã nhìn thấy một con heo mẹ tai to mặt lớn, nhàn nhã nện bước chân đi vào, miệng ngậm một đóa hoa, dáng vẻ tốt tới bất ngờ.
Con heo mẹ kia có dáng vẻ béo mập, ít nhất cũng phải 150 ký. Đầu tháng nó vừa sinh được một ổ heo con, hai hàng "bóng cao su nhỏ" trên bụng nó phải lớn gần bằng nắm tay người, còn đang nhỏ giọt sữa kia kìa.
"Thím Trần qua chơi ạ!"
Hạ Dao tháo mũ rơm trên đầu xuống, thuận tay đặt sọt cỏ heo ở bên chân tường.
Quả phụ Trần gật đầu: "Ừ, trong nhà rảnh rỗi nên qua đây nói chuyện với mẹ cháu."
Nhà này nhắc tới cũng thấy kỳ, Lý Chiêu Đệ làm mẹ nhưng dáng vẻ bình thường, Hạ Hữu Tài làm cha lại càng chẳng có điểm gì nổi bật, thế mà đứa con gái nhà bọn họ là Hạ Dao lại là một mỹ nhân, dáng vẻ chẳng khác gì ngôi sao lớn mà người trong thành hay nói tới!
Nhìn Hạ Dao không dẫn heo mẹ vào chuồng heo trong thôn, mà đi về phía phòng bếp nhà mình, quả phụ Trần nhỏ giọng hỏi: "Hạ Dao nhà cô năm nay chắc phải 23 rồi nhỉ?"
"Cũng tầm đó, lớn hơn Ngọc Hoa nhà cô nửa năm."
"Có đối tượng chưa?"
Quả phụ Trần tiến lại gần hơn, "23 cũng không còn nhỏ rồi, thằng cả nhà tôi bằng tuổi nó đã có con rồi đấy."
Lý Chiêu Đệ không đáp lời mà chỉ cười cười, cúi đầu tiếp tục bện cái giỏ trúc trong tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.