Trở Về Thập Niên 90 Phá Bỏ Và Di Dời
Chương 25: Tô Tuyết Liên 2
Hương Tô Lật
07/05/2022
Cảm ơn bạn Kutitbeo đã đẩy KP cho truyện, hôm nay mình sẽ bạo 5c nhé :)) love ya....
Đời trước, vòng nuôi hải sâm nhà bọn họ xảy ra chuyện, cũng là Tô Tuyết Liên đi theo chạy trước chạy sau bận rộn, tuy nhiên trong tình huống đó, việc có thể làm thật sự hữu hạn. Đừng thấy người trong thôn, trong miệng suốt ngày giương cao cùng tông cùng họ. Nhưng đến lúc gặp chuyện, không có một ai đứng ra giúp đỡ, ngược lại chỉ có Tô Tuyết Liên tận tâm tận lực.
Qua việc này, Lê Thư Hân và Tô Tuyết Liên trở thành bạn của nhau. Sau đó lại bởi vì cùng ở Bằng Thành, lui tới nhiều hơn cho nên mối quan hệ dần khăng khít. Chồng của Tô Tuyết Liên còn là giáo viên trung học của con trai cô.
Ba năm trước, Tô Tuyết Liên chuyển ra nước ngoài vì công việc. Cô ấy ở nước ngoài vài năm, cũng rất bận và không có thời gian trở về. Hai người đã lâu không gặp lại nhau, mặc dù Tô Tuyết Liên hiện tại không phải là Tô Tuyết Liên của nhiều năm sau, Lê Thư Hân vẫn rất cao hứng khi gặp lại cô ấy.
*Ba năm trước ở đây là ở kiếp trước nhé các đạo hữu :)
Nhưng ... Lê Thư Hân không nhịn được cười khi nghĩ đến tình cảnh hiện tại, mấy năm mới kết hôn, cô thường xuyên ghen tị vì mấy tin đồn trong thôn. Không có gì ngạc nhiên khi Thiệu Lăng sẽ nói như vậy.
Hóa ra cô cũng là một cái thùng dấm chua!
Mặc kệ thế nào thì cô cũng không chậm trễ, nhanh chóng đi đến Ủy ban thôn. Nói đến cũng kỳ quái, chỉ là chút chuyện dời mộ mà bàn đến hai lần vẫn không có kết quả, cũng không biết vấn đề ở nơi nào.
Lúc Lê Thư Hân bước vào cửa Ủy ban liền nhìn thấy một đám người đang vây xung quanh Tô Tuyết Liên, so với những người phụ nữ khác trong thôn, trông cô ấy nổi bật hơn nhiều, một đầu tóc ngắn mặc trang phục công sở, có vài phần giống với nữ chính cường nhân trong phim TVB. Lê Thư Hân đẩy con trai trực tiếp đi đến bên cạnh Tô Tuyết Liên, hòa khí hỏi: “Tôi không đến trễ đúng không?”
Tô Tuyết Liên rất kinh ngạc khi thấy Lê Thư Hân bắt chuyện với mình, tuy nhiên cô ấy hồi thần rất nhanh, lắc đầu nói: “Còn chưa có bắt đầu.”
Di dời mộ là một vấn đề rất quan trọng theo quan điểm của thế hệ đi trước, về cơ bản những người lớn tuổi của các dòng họ đều đến đây, người trẻ tuổi không có nhiều lắm. Nhưng luôn có những trường hợp ngoại lệ, Lê Thư Hân và Tô Tuyết Liên chính là số ít những người trẻ tuổi trong đó.
Có lẽ là bởi vì Lê Thư Hân chủ động nói chuyện với Tô Tuyết Liên, những người trong Ủy Ban thôn vẫn đang tốp năm tốp ba tán gẫu đột nhiên dừng lại, hiện trường một mảnh yên tĩnh. Mặc dù đến họp trên cơ bản đều là các chú các bác, nhưng bàn luận chuyện bát quái thì những người này quả thực không kém các đồng chí nữ chút nào, một đám người đều đang dựng lỗ tai lên nghe ngóng.
Vì sao Thiệu Lăng không đến, tất cả mọi người đều biết.
Lê Thư Hân thật ra không cảm thấy gì, tự nhiên nói: “Sáng sớm tôi bận chăm sóc con nên không đến sớm được, còn tưởng chính mình là người đến cuối cùng. "
Tô Tuyết Liên cảm nhận được thái độ của Lê Thư Hân hoà hoãn, cũng thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Cô ấy nghiêng người nói nhỏ: "Chuyện đó thì cô không phải lo, luôn có người muốn làm người kết màn ".
Lê Thư Hân bật cười, tiểu bảo bảo nghe thấy tiếng cười của mẹ, lập tức cũng cười theo, hai tay vỗ vỗ. Tô Tuyết Liên tò mò nhìn đứa nhỏ nói: "Con của cô đã lớn như vậy rồi?"
Lê Thư Hân: "Đúng vậy, đã được tám tháng rồi."
Tô Tuyết Liên cười, lấy tay nhéo hai má tiểu gia hỏa, hỏi: “Tên của bé là gì?”
“Giai Hi, Thiệu Giai Hi.”
“Tiểu bảo bảo mắt to giống cô .”
Hai người đứng trò chuyện với nhau, làm cho những người xung quanh xem đến ngây người, không thể hiểu được! Hai người các ngươi sao có thể trò chuyện hòa khí như vậy? Đây là có chuyện gì xảy ra?
Cũng mặc kệ mọi người trong lòng nghĩ như thế nào, Lê Thư Hân và Tô Tuyết Liên trò chuyện khá thân mật.
Hai người đang nói chuyện phiếm thì có người tới. Chẳng qua người này đến để tìm cảm giác tồn tại.
“Ai u, đây không phải là chị gái của Tô Nhị Nha, Tô Tuyết Liên à? Sao đã trở lại rồi?” Một bà lão buộc kiểu tóc sừng trâu bước vào sân, vừa tiến vào đã kích động hô to, tầm mắt đảo qua đảo lại trên người Tô Tuyết Liên và Lê Thư Hân, cười nhạt, không có ý tốt nói: “Vợ Thiệu Lăng, cô không biết cô ta là ai sao? Cô ta chính là con dâu được định hôn từ bé của Thiệu Lăng nhà ngươi đó."
Nói xong, vẻ mặt đắc ý, chờ các cô trở mặt.
Đời trước, vòng nuôi hải sâm nhà bọn họ xảy ra chuyện, cũng là Tô Tuyết Liên đi theo chạy trước chạy sau bận rộn, tuy nhiên trong tình huống đó, việc có thể làm thật sự hữu hạn. Đừng thấy người trong thôn, trong miệng suốt ngày giương cao cùng tông cùng họ. Nhưng đến lúc gặp chuyện, không có một ai đứng ra giúp đỡ, ngược lại chỉ có Tô Tuyết Liên tận tâm tận lực.
Qua việc này, Lê Thư Hân và Tô Tuyết Liên trở thành bạn của nhau. Sau đó lại bởi vì cùng ở Bằng Thành, lui tới nhiều hơn cho nên mối quan hệ dần khăng khít. Chồng của Tô Tuyết Liên còn là giáo viên trung học của con trai cô.
Ba năm trước, Tô Tuyết Liên chuyển ra nước ngoài vì công việc. Cô ấy ở nước ngoài vài năm, cũng rất bận và không có thời gian trở về. Hai người đã lâu không gặp lại nhau, mặc dù Tô Tuyết Liên hiện tại không phải là Tô Tuyết Liên của nhiều năm sau, Lê Thư Hân vẫn rất cao hứng khi gặp lại cô ấy.
*Ba năm trước ở đây là ở kiếp trước nhé các đạo hữu :)
Nhưng ... Lê Thư Hân không nhịn được cười khi nghĩ đến tình cảnh hiện tại, mấy năm mới kết hôn, cô thường xuyên ghen tị vì mấy tin đồn trong thôn. Không có gì ngạc nhiên khi Thiệu Lăng sẽ nói như vậy.
Hóa ra cô cũng là một cái thùng dấm chua!
Mặc kệ thế nào thì cô cũng không chậm trễ, nhanh chóng đi đến Ủy ban thôn. Nói đến cũng kỳ quái, chỉ là chút chuyện dời mộ mà bàn đến hai lần vẫn không có kết quả, cũng không biết vấn đề ở nơi nào.
Lúc Lê Thư Hân bước vào cửa Ủy ban liền nhìn thấy một đám người đang vây xung quanh Tô Tuyết Liên, so với những người phụ nữ khác trong thôn, trông cô ấy nổi bật hơn nhiều, một đầu tóc ngắn mặc trang phục công sở, có vài phần giống với nữ chính cường nhân trong phim TVB. Lê Thư Hân đẩy con trai trực tiếp đi đến bên cạnh Tô Tuyết Liên, hòa khí hỏi: “Tôi không đến trễ đúng không?”
Tô Tuyết Liên rất kinh ngạc khi thấy Lê Thư Hân bắt chuyện với mình, tuy nhiên cô ấy hồi thần rất nhanh, lắc đầu nói: “Còn chưa có bắt đầu.”
Di dời mộ là một vấn đề rất quan trọng theo quan điểm của thế hệ đi trước, về cơ bản những người lớn tuổi của các dòng họ đều đến đây, người trẻ tuổi không có nhiều lắm. Nhưng luôn có những trường hợp ngoại lệ, Lê Thư Hân và Tô Tuyết Liên chính là số ít những người trẻ tuổi trong đó.
Có lẽ là bởi vì Lê Thư Hân chủ động nói chuyện với Tô Tuyết Liên, những người trong Ủy Ban thôn vẫn đang tốp năm tốp ba tán gẫu đột nhiên dừng lại, hiện trường một mảnh yên tĩnh. Mặc dù đến họp trên cơ bản đều là các chú các bác, nhưng bàn luận chuyện bát quái thì những người này quả thực không kém các đồng chí nữ chút nào, một đám người đều đang dựng lỗ tai lên nghe ngóng.
Vì sao Thiệu Lăng không đến, tất cả mọi người đều biết.
Lê Thư Hân thật ra không cảm thấy gì, tự nhiên nói: “Sáng sớm tôi bận chăm sóc con nên không đến sớm được, còn tưởng chính mình là người đến cuối cùng. "
Tô Tuyết Liên cảm nhận được thái độ của Lê Thư Hân hoà hoãn, cũng thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Cô ấy nghiêng người nói nhỏ: "Chuyện đó thì cô không phải lo, luôn có người muốn làm người kết màn ".
Lê Thư Hân bật cười, tiểu bảo bảo nghe thấy tiếng cười của mẹ, lập tức cũng cười theo, hai tay vỗ vỗ. Tô Tuyết Liên tò mò nhìn đứa nhỏ nói: "Con của cô đã lớn như vậy rồi?"
Lê Thư Hân: "Đúng vậy, đã được tám tháng rồi."
Tô Tuyết Liên cười, lấy tay nhéo hai má tiểu gia hỏa, hỏi: “Tên của bé là gì?”
“Giai Hi, Thiệu Giai Hi.”
“Tiểu bảo bảo mắt to giống cô .”
Hai người đứng trò chuyện với nhau, làm cho những người xung quanh xem đến ngây người, không thể hiểu được! Hai người các ngươi sao có thể trò chuyện hòa khí như vậy? Đây là có chuyện gì xảy ra?
Cũng mặc kệ mọi người trong lòng nghĩ như thế nào, Lê Thư Hân và Tô Tuyết Liên trò chuyện khá thân mật.
Hai người đang nói chuyện phiếm thì có người tới. Chẳng qua người này đến để tìm cảm giác tồn tại.
“Ai u, đây không phải là chị gái của Tô Nhị Nha, Tô Tuyết Liên à? Sao đã trở lại rồi?” Một bà lão buộc kiểu tóc sừng trâu bước vào sân, vừa tiến vào đã kích động hô to, tầm mắt đảo qua đảo lại trên người Tô Tuyết Liên và Lê Thư Hân, cười nhạt, không có ý tốt nói: “Vợ Thiệu Lăng, cô không biết cô ta là ai sao? Cô ta chính là con dâu được định hôn từ bé của Thiệu Lăng nhà ngươi đó."
Nói xong, vẻ mặt đắc ý, chờ các cô trở mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.