Chương 43
Tran Tuan
21/12/2019
Chợt phía mặt hướng về phía tường đồn có chút chững lại, mọi người không
hiểu vì lý do gì trở lên xôn xao. Hãn hướng mắt nhìn về phía hướng tường đồn thất thủ,“Rầm”, liền sau đó Hãn thấy một người lính bị hất tung
lên. Từ vị trí này hắn có thể nhìn thấy thứ gì vừa xảy ra, có kẻ đang
phía trận hình của hắn. Một kẻ có sức mạnh đáng kinh ngạc. Hắn cao đến
hơn 1m8, thân hình lực lượng, tay cầm một cây phủ (rìu chiến) bằng đồng
lớn, nhìn lượng đồng có thể nói thứ này không hề nhẹ nhàng nhưng tên này có thế múa may như không chỉ bằng 1 tay vậy,
-Lũ chuột nhắt cản đường cản lối
Lúc này mặt trận hình hướng về tường đồn đang bị công phá dữ dội, tên cốt đột này vận sức vung cây phủ đồng khoét sâu vào đội hình, đám phỉ lợi dụng khoảng trống để tràn vào theo. Hắn vừa xuyên qua 3 hàng lính, không ai có thể cản được những đợt đánh bằng phủ của hắn, thứ này không những nặng mà tốc độ cũng cao. Đứng cản chắc chắn chết không toàn thây. Dần dà những người lính bên đó bắt đầu rơi vào hỗn loạn so sự xáo trộn đội hình, chỉ còn biết rời trận hình ứng chiến
Đáng tiếc họ không nhận ra, làm thế chỉ chết nhanh hơn thôi. Không thể trách được khi họ chưa được huấn luyện qua về đội hình đội ngũ. Việc họ có thể hiểu nhau, phối hợp tương đối nhịp nhàng đứng vào vị trí trong đội hình có thể nói đã là kì tích. Trong những trường hợp bị tấn công, nếu muốn sống bằng mọi giá phải giữ bằng được đội hình. Bỏ chạy hay đơn độc chiến đấu chỉ có chết. Quy luật này đã được đúc kết từ hàng ngàn năm chiến loạn của lịch sử loài người
Hiển nhiên có thể thấy đám thổ phỉ dễ dàng khoét sâu vào trong chỉ trong nháy mắt dù đã có sự chống trả từ những người lính.
-Chống cự vô ích, ngoan ngoãn chịu chết đi, hahaha – Vừa đánh, tên này vừa nói lớn lao vào đội hình múa bừa
-Đến đây thôi.
-Hử??
Bất chợt hắn thấy trên không có một kẻ đang vung đao tiến nhanh về phía hắn. Ánh đao vụt lóe giữa trời đêm được ánh lửa phản chiếu như mang theo bóng lạnh của lưỡi hái Thần Chết chém thẳng xuống. “Nguy”, hắn thoáng chốc giơ ngang thanh phủ đỡ đòn. Thân cây phủ làm bằng gỗ lim dày, đao chém xuống có mạnh nhưng không thể chặt đôi được. Kẻ vừa chạm đất ngay lập lức vung đao quét chân khiến tên cốt đột phải lùi lại. Đến khi tạo được thế đứng hắn mới có thể nhìn ra kẻ đang cản đường hắn là ai. Một thiếu niên à?
-Các binh sĩ, tính từ đây, đẩy chúng ra – Hãn vừa nói, tay vừa chĩa đao về phía trước
-Rõ!!!
Ngay lập lức từ phía sau và xung quanh nơi đột phá xuất hiện thuẫn binh cầm rìu chiến. Các lão binh trong đội hình len lỏi qua các lối nhỏ tròn vòng tròn tập hợp tại đây. Có đến hơn 20 người lao vào hỗn chiến, đám phỉ này cũng quá ngu ngốc, không biết tản ra để xé rộng khoảng trống lại đi theo một tên to lớn tiến vào bên trong. Quá ngu ngốc. Nhưng để chúng tiến vào bên trong mà không cản lại cũng sẽ rất nguy hiểm, chẳng mấy chốc chúng cũng sẽ biết cần tản ra náo loạn đội hình này.
Chính vì thế phải chặn chúng lại. Hãn cũng các binh sĩ lao vào hỗn chiến nhưng có lẽ lần này quả là khó khăn khi đối thủ to lớn gấp 2 lần Hãn, lại sử dụng vũ khí có sức cường bạo tuyệt đối, không thể đỡ đòn mà chỉ có thể tránh, nhưng nhanh thì có nhanh với người khác chứ tốc độ này còn thua tốc độ vung kiếm của cô Trinh đến 2-3 lần.
Nhưng sức bạt gió của cây phủ cũng khiến Hãn phải rùng mình
-Đánh như đàn ông đi thằng nhóc, tránh mãi sẽ thành thằng hèn đấy
-Mắc gì phải đỡ, đây là chiến trường, không có chỗ cho mấy thứ đạo lý vớ vẩn
Vừa rồi, Hãn hùng hồn nói đẩy đám phỉ này ra nhưng kì thực là khó không tưởng. Đội hình Hãn phải quát lớn truyền lệnh biến đổi uốn thành một hình lõm tại nơi giao tranh, để cho các lão binh đánh trận, còn các binh lính khác sẽ làm như chốt chặn cuối
Không gian vốn hẹp do có nhiều người nhưng sớm cũng đã tản ra vì tên to này tung quá nhiều đòn quét. Cây phủ dài đến hơn 1m và tên này thì đặc biệt hắn không câu nệ địch ta, kẻ nào bước bào tầm của cây phủ, bị trúng đòn chết thì ráng chịu thế nên một khoảng đất tương đối rộng chỉ còn hắn và Hãn đang né đòn.
Tuy Hãn có thể thấy được động tác nhưng không thể nào tiếp cận lại gần vì tên này phản xạ cũng không tệ. Đến gần thì cây phủ của hắn sẽ quay về gạt đòn của Hãn ra.
Tên cốt đột bất ngờ vung rìu quét ngang một đường ngang người Hãn. Hắn nhẹ nhàng lùi về phía sau thoát khỏi tầm ảnh hưởng của cây phủ. Đến khi bóng rìu lớt qua liền ngờ áp sát, chĩa ngọn đao, muốn đâm vào vùng ổ bụng.
Nhưng mũi cương đao chỉ kịp cách vùng bụng có khoảng 5cm nhưng bất ngờ một lực quật cực mạnh lao đến bất ngờ va phải Hãn khiến cả thân người bị bay dạt sang một bên. Hắn lăn mấy vòng trên đất, nhưng liền sau đó bật người tạo thế nửa quỳ, mắt không rời khỏi địch thủ. Để mất hướng của đối thủ quá lâu là điều chí tử, dù đầu óc choáng voáng nhưng vẫn phải tỉnh mà nhìn cho kĩ.
Trước mắt Hãn là một cánh tay thô ráp, to lớn nổi đầy gân và các múi cơ. Cánh tay đó phải lớn bằng 4 cánh tay người bó lại mới bằng, chẳng trách cây phủ nặng thế hắn có thể dễ dàng điều khiển. Trong tích tắc tên này đã sấn lại bổ xuống lưỡi phủ nặng nề xuống, hắn muốn chẻ đôi người Hãn. Tốc độ và phản xạ của Hãn đã kém đi nhiều sau cú đánh vừa rồi. Phải khó khăn lắm mới né được, hút chết trong tích tắc.
Lưỡi rùi bổ xuống cắm mạnh vào nền đất. Không đợi kẻ địch rút lại, Hãn liền dồn sức đạp mạnh một chân vào thân cây rìu chiến này. Toàn bộ sức nặng đến từ lực đạp và cân nặng đều tập trung vào một điểm trên thân thứ bạo khí này.
Bị đạp bất ngờ, không có sự chuẩn bị khiến tư thế chuẩn bị lấy đã nhấc cây phủ lên bị phá vỡ. Tên thổ phỉ ngay lập lức bị tác động, cúi mạnh người xuống bất ngờ. Hãn thừa biết cảm giác lúc này của hắn. Cảm giác bao nhiêu sức lực vừa nãy vận vào cây phủ bị tan biến. Nhưng tên này dù bị như thế thì tay hắn vẫn không bỏ cây phủ. Liền sau đó Hãn vung đao chém ngang không trung ép tên này phải buông tay. Quả nhiên theo tâm lý, tên này ngay lập tức buông tay lùi lại. Hãn càng không thể đánh mất cơ hội cho hắn ổn định, liền lập tức tấn công liên tục. Hắn bây giờ không có vũ khí nhưng Hãn có một thanh đao thép cứng chắc, sắc như dao cạo. Một kẻ cầm đao có lợi thế gấp 3 lần kẻ tay không. Hiển nhiên có thể thấy tên phỉ chỉ có né đòn và lùi lại. Hãn lúc này đã có thể gây ra một số vết thương trên người nhưng chưa đủ để kết liễu thổ phỉ này.
Bất ngờ tên này vung tay bắt lấy lưỡi đao đang di chuyển của Hãn. Bàn tay thô ráp của hắn bất chấp lưỡi đao sắc bóp chặt lấy khiến Hãn không thể di chuyển được. Cánh tay còn lại vung mạnh về phía Hãn khiến Hãn phải buông tay mà lùi lại,
Vứt cây đao trên tay, tên phỉ lao về phía Hãn, tay vung nắm đấm to lớn về phía hắn. “Nhanh quá”, biết mình không thể tránh được được, Hãn đành giơ chéo tay đỡ đòn. Phản lực quá mạnh khiến hắn bị bật lại phía sau. Cả hai cánh tay đều đau nhức như muốn gãy ra vậy, hắn bị nứt xương rồi. Mẹ nó, chỉ một đấm thôi sao.
Hãn lúc này đã nằm trên đất, chỉ vừa mới gượng dậy nhưng không để đối phương kịp nhìn nhận tính huống vừa nãy , tên phỉ này đã vung tay lên cao bổ mạnh xuống. Thôi xong rồi, mạng hắn có lẽ sẽ phải kết thúc tại đây.
Tình huống xảy ra quá nhanh khiến Hãn chỉ biết thẫn thờ ngồi trên đất nhìn cánh tay to lớn đang bổ xuống người. Nhưng chợt, khi đòn này chỉ còn cách người Hãn chỉ mấy li nữa, có thể chỉ mình hắn cảm nhận được nhưng đòn này vừa giảm tốc độ, khựng lại một thoáng chốc, rõ ràng có sự chần chừ trong đòn đánh này
Không để vụt mất cơ hội, Hãn liền xoay người, nhanh nhẹn thoát khỏi tầm ảnh hưởng của tên thổ phỉ. Thấy Hãn bỏ chạy, tên này hét lớn vung quyền đánh tới nhưng trên bắp tay lại đau nhói dữ dội. Một mũi tên đã cắm sâu trên bắp tay đó. Liền sau đó xuất hiện 2 cung thủ liên tục bắn vào tên phỉ. Tuy có nhanh nhẹn tránh đỡ, không bị bắn trúng tử huyệt nhưng cũng bị bắn vào bả vai và bắp đùi, quỳ khụy xuống.
-Bắt lấy
Một loạt các dây thòng lọng buộc lấy tên phỉ rồi bất ngờ kéo lại phía sau. Một sợi dây buộc phải cổ của tên phỉ khiến việc kéo ngã tên này rất dễ dàng Tên này dù có sức khỏe hơn người nhưng bị trói một lúc hơn 10 sợi dây kẻo bởi hàng chục người nữa thì họa có sức voi mới thoát được. Hơn nữa ngay khi bị kéo ngã đã có hơn 5 người lính trẻ to khỏe giữ chặt chân tay, không thể cử động được
-Mày không sao chứ?
Trì cùng đám của Cóc chạy đến đỡ Hãn dậy. Chúng thấy lão đại ở thế bất lợi liền yêu cầu cung thủ bắn vào tên phỉ nhưng do Hãn lúc đó còn đứng được, lại chắn mất tầm nhìn lên không thể bắn. Đến khi Hãn ngã xuống họ mới có thể bắn, lại kiếm được một mớ dây thừng dùng để kéo lều bạt, buộc thành thòng lọng khống chế, dự định bắt được là bắn cho hắn thành nhím luôn
Quả nhiên khi khống chế được, tên phỉ này sức khỏe đúng là không tưởng nhưng khi nằm trên đất, không có lực thì khống chế đơn giản nhưng cũng cần thêm vài người phụ nữa mới khống chế hoàn toàn được, liền sau đó một loạt giáo binh tiến lại đinh đâm thì Hãn hét lớn
-Dừng lại, không được giết hắn, đánh ngất hắn đi. Tường đồn ở trước mắt, kéo lên đẩy hết chúng xuống, 25 người chia thành những tổ 5 người, 2 khiên, 2 giáo, 1 cung, hỗ trợ lẫn nhau không để đám ở bên trong quấy phá. Còn lại tất cả giết tất những tên đang đến.
Do có Hãn đánh nhau với đám phỉ quấy phá, bất ngờ lại khiến cả đội hình tiến nhanh hơn, các lão binh dễ dàng hạ lũ tiểu tốt phía sau, trong khi Hãn còn đáng trật vật với tên khổng lồ này. Cả hai đều khong biết mình đã đến gần tường đồn rồi
-Lũ chuột nhắt cản đường cản lối
Lúc này mặt trận hình hướng về tường đồn đang bị công phá dữ dội, tên cốt đột này vận sức vung cây phủ đồng khoét sâu vào đội hình, đám phỉ lợi dụng khoảng trống để tràn vào theo. Hắn vừa xuyên qua 3 hàng lính, không ai có thể cản được những đợt đánh bằng phủ của hắn, thứ này không những nặng mà tốc độ cũng cao. Đứng cản chắc chắn chết không toàn thây. Dần dà những người lính bên đó bắt đầu rơi vào hỗn loạn so sự xáo trộn đội hình, chỉ còn biết rời trận hình ứng chiến
Đáng tiếc họ không nhận ra, làm thế chỉ chết nhanh hơn thôi. Không thể trách được khi họ chưa được huấn luyện qua về đội hình đội ngũ. Việc họ có thể hiểu nhau, phối hợp tương đối nhịp nhàng đứng vào vị trí trong đội hình có thể nói đã là kì tích. Trong những trường hợp bị tấn công, nếu muốn sống bằng mọi giá phải giữ bằng được đội hình. Bỏ chạy hay đơn độc chiến đấu chỉ có chết. Quy luật này đã được đúc kết từ hàng ngàn năm chiến loạn của lịch sử loài người
Hiển nhiên có thể thấy đám thổ phỉ dễ dàng khoét sâu vào trong chỉ trong nháy mắt dù đã có sự chống trả từ những người lính.
-Chống cự vô ích, ngoan ngoãn chịu chết đi, hahaha – Vừa đánh, tên này vừa nói lớn lao vào đội hình múa bừa
-Đến đây thôi.
-Hử??
Bất chợt hắn thấy trên không có một kẻ đang vung đao tiến nhanh về phía hắn. Ánh đao vụt lóe giữa trời đêm được ánh lửa phản chiếu như mang theo bóng lạnh của lưỡi hái Thần Chết chém thẳng xuống. “Nguy”, hắn thoáng chốc giơ ngang thanh phủ đỡ đòn. Thân cây phủ làm bằng gỗ lim dày, đao chém xuống có mạnh nhưng không thể chặt đôi được. Kẻ vừa chạm đất ngay lập lức vung đao quét chân khiến tên cốt đột phải lùi lại. Đến khi tạo được thế đứng hắn mới có thể nhìn ra kẻ đang cản đường hắn là ai. Một thiếu niên à?
-Các binh sĩ, tính từ đây, đẩy chúng ra – Hãn vừa nói, tay vừa chĩa đao về phía trước
-Rõ!!!
Ngay lập lức từ phía sau và xung quanh nơi đột phá xuất hiện thuẫn binh cầm rìu chiến. Các lão binh trong đội hình len lỏi qua các lối nhỏ tròn vòng tròn tập hợp tại đây. Có đến hơn 20 người lao vào hỗn chiến, đám phỉ này cũng quá ngu ngốc, không biết tản ra để xé rộng khoảng trống lại đi theo một tên to lớn tiến vào bên trong. Quá ngu ngốc. Nhưng để chúng tiến vào bên trong mà không cản lại cũng sẽ rất nguy hiểm, chẳng mấy chốc chúng cũng sẽ biết cần tản ra náo loạn đội hình này.
Chính vì thế phải chặn chúng lại. Hãn cũng các binh sĩ lao vào hỗn chiến nhưng có lẽ lần này quả là khó khăn khi đối thủ to lớn gấp 2 lần Hãn, lại sử dụng vũ khí có sức cường bạo tuyệt đối, không thể đỡ đòn mà chỉ có thể tránh, nhưng nhanh thì có nhanh với người khác chứ tốc độ này còn thua tốc độ vung kiếm của cô Trinh đến 2-3 lần.
Nhưng sức bạt gió của cây phủ cũng khiến Hãn phải rùng mình
-Đánh như đàn ông đi thằng nhóc, tránh mãi sẽ thành thằng hèn đấy
-Mắc gì phải đỡ, đây là chiến trường, không có chỗ cho mấy thứ đạo lý vớ vẩn
Vừa rồi, Hãn hùng hồn nói đẩy đám phỉ này ra nhưng kì thực là khó không tưởng. Đội hình Hãn phải quát lớn truyền lệnh biến đổi uốn thành một hình lõm tại nơi giao tranh, để cho các lão binh đánh trận, còn các binh lính khác sẽ làm như chốt chặn cuối
Không gian vốn hẹp do có nhiều người nhưng sớm cũng đã tản ra vì tên to này tung quá nhiều đòn quét. Cây phủ dài đến hơn 1m và tên này thì đặc biệt hắn không câu nệ địch ta, kẻ nào bước bào tầm của cây phủ, bị trúng đòn chết thì ráng chịu thế nên một khoảng đất tương đối rộng chỉ còn hắn và Hãn đang né đòn.
Tuy Hãn có thể thấy được động tác nhưng không thể nào tiếp cận lại gần vì tên này phản xạ cũng không tệ. Đến gần thì cây phủ của hắn sẽ quay về gạt đòn của Hãn ra.
Tên cốt đột bất ngờ vung rìu quét ngang một đường ngang người Hãn. Hắn nhẹ nhàng lùi về phía sau thoát khỏi tầm ảnh hưởng của cây phủ. Đến khi bóng rìu lớt qua liền ngờ áp sát, chĩa ngọn đao, muốn đâm vào vùng ổ bụng.
Nhưng mũi cương đao chỉ kịp cách vùng bụng có khoảng 5cm nhưng bất ngờ một lực quật cực mạnh lao đến bất ngờ va phải Hãn khiến cả thân người bị bay dạt sang một bên. Hắn lăn mấy vòng trên đất, nhưng liền sau đó bật người tạo thế nửa quỳ, mắt không rời khỏi địch thủ. Để mất hướng của đối thủ quá lâu là điều chí tử, dù đầu óc choáng voáng nhưng vẫn phải tỉnh mà nhìn cho kĩ.
Trước mắt Hãn là một cánh tay thô ráp, to lớn nổi đầy gân và các múi cơ. Cánh tay đó phải lớn bằng 4 cánh tay người bó lại mới bằng, chẳng trách cây phủ nặng thế hắn có thể dễ dàng điều khiển. Trong tích tắc tên này đã sấn lại bổ xuống lưỡi phủ nặng nề xuống, hắn muốn chẻ đôi người Hãn. Tốc độ và phản xạ của Hãn đã kém đi nhiều sau cú đánh vừa rồi. Phải khó khăn lắm mới né được, hút chết trong tích tắc.
Lưỡi rùi bổ xuống cắm mạnh vào nền đất. Không đợi kẻ địch rút lại, Hãn liền dồn sức đạp mạnh một chân vào thân cây rìu chiến này. Toàn bộ sức nặng đến từ lực đạp và cân nặng đều tập trung vào một điểm trên thân thứ bạo khí này.
Bị đạp bất ngờ, không có sự chuẩn bị khiến tư thế chuẩn bị lấy đã nhấc cây phủ lên bị phá vỡ. Tên thổ phỉ ngay lập lức bị tác động, cúi mạnh người xuống bất ngờ. Hãn thừa biết cảm giác lúc này của hắn. Cảm giác bao nhiêu sức lực vừa nãy vận vào cây phủ bị tan biến. Nhưng tên này dù bị như thế thì tay hắn vẫn không bỏ cây phủ. Liền sau đó Hãn vung đao chém ngang không trung ép tên này phải buông tay. Quả nhiên theo tâm lý, tên này ngay lập tức buông tay lùi lại. Hãn càng không thể đánh mất cơ hội cho hắn ổn định, liền lập tức tấn công liên tục. Hắn bây giờ không có vũ khí nhưng Hãn có một thanh đao thép cứng chắc, sắc như dao cạo. Một kẻ cầm đao có lợi thế gấp 3 lần kẻ tay không. Hiển nhiên có thể thấy tên phỉ chỉ có né đòn và lùi lại. Hãn lúc này đã có thể gây ra một số vết thương trên người nhưng chưa đủ để kết liễu thổ phỉ này.
Bất ngờ tên này vung tay bắt lấy lưỡi đao đang di chuyển của Hãn. Bàn tay thô ráp của hắn bất chấp lưỡi đao sắc bóp chặt lấy khiến Hãn không thể di chuyển được. Cánh tay còn lại vung mạnh về phía Hãn khiến Hãn phải buông tay mà lùi lại,
Vứt cây đao trên tay, tên phỉ lao về phía Hãn, tay vung nắm đấm to lớn về phía hắn. “Nhanh quá”, biết mình không thể tránh được được, Hãn đành giơ chéo tay đỡ đòn. Phản lực quá mạnh khiến hắn bị bật lại phía sau. Cả hai cánh tay đều đau nhức như muốn gãy ra vậy, hắn bị nứt xương rồi. Mẹ nó, chỉ một đấm thôi sao.
Hãn lúc này đã nằm trên đất, chỉ vừa mới gượng dậy nhưng không để đối phương kịp nhìn nhận tính huống vừa nãy , tên phỉ này đã vung tay lên cao bổ mạnh xuống. Thôi xong rồi, mạng hắn có lẽ sẽ phải kết thúc tại đây.
Tình huống xảy ra quá nhanh khiến Hãn chỉ biết thẫn thờ ngồi trên đất nhìn cánh tay to lớn đang bổ xuống người. Nhưng chợt, khi đòn này chỉ còn cách người Hãn chỉ mấy li nữa, có thể chỉ mình hắn cảm nhận được nhưng đòn này vừa giảm tốc độ, khựng lại một thoáng chốc, rõ ràng có sự chần chừ trong đòn đánh này
Không để vụt mất cơ hội, Hãn liền xoay người, nhanh nhẹn thoát khỏi tầm ảnh hưởng của tên thổ phỉ. Thấy Hãn bỏ chạy, tên này hét lớn vung quyền đánh tới nhưng trên bắp tay lại đau nhói dữ dội. Một mũi tên đã cắm sâu trên bắp tay đó. Liền sau đó xuất hiện 2 cung thủ liên tục bắn vào tên phỉ. Tuy có nhanh nhẹn tránh đỡ, không bị bắn trúng tử huyệt nhưng cũng bị bắn vào bả vai và bắp đùi, quỳ khụy xuống.
-Bắt lấy
Một loạt các dây thòng lọng buộc lấy tên phỉ rồi bất ngờ kéo lại phía sau. Một sợi dây buộc phải cổ của tên phỉ khiến việc kéo ngã tên này rất dễ dàng Tên này dù có sức khỏe hơn người nhưng bị trói một lúc hơn 10 sợi dây kẻo bởi hàng chục người nữa thì họa có sức voi mới thoát được. Hơn nữa ngay khi bị kéo ngã đã có hơn 5 người lính trẻ to khỏe giữ chặt chân tay, không thể cử động được
-Mày không sao chứ?
Trì cùng đám của Cóc chạy đến đỡ Hãn dậy. Chúng thấy lão đại ở thế bất lợi liền yêu cầu cung thủ bắn vào tên phỉ nhưng do Hãn lúc đó còn đứng được, lại chắn mất tầm nhìn lên không thể bắn. Đến khi Hãn ngã xuống họ mới có thể bắn, lại kiếm được một mớ dây thừng dùng để kéo lều bạt, buộc thành thòng lọng khống chế, dự định bắt được là bắn cho hắn thành nhím luôn
Quả nhiên khi khống chế được, tên phỉ này sức khỏe đúng là không tưởng nhưng khi nằm trên đất, không có lực thì khống chế đơn giản nhưng cũng cần thêm vài người phụ nữa mới khống chế hoàn toàn được, liền sau đó một loạt giáo binh tiến lại đinh đâm thì Hãn hét lớn
-Dừng lại, không được giết hắn, đánh ngất hắn đi. Tường đồn ở trước mắt, kéo lên đẩy hết chúng xuống, 25 người chia thành những tổ 5 người, 2 khiên, 2 giáo, 1 cung, hỗ trợ lẫn nhau không để đám ở bên trong quấy phá. Còn lại tất cả giết tất những tên đang đến.
Do có Hãn đánh nhau với đám phỉ quấy phá, bất ngờ lại khiến cả đội hình tiến nhanh hơn, các lão binh dễ dàng hạ lũ tiểu tốt phía sau, trong khi Hãn còn đáng trật vật với tên khổng lồ này. Cả hai đều khong biết mình đã đến gần tường đồn rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.