Trở Về Trước Khi Yêu Quỷ Phu Quân Vì Ta Chết Trận
Chương 21:
Tùng Đình
07/11/2024
Mặc Lân nâng chén rượu, rũ mắt nhìn chiếc lá thất thần, nhớ đến cảnh tượng vừa rồi ở trong nội thất và ...câu nói kia "làm phu quân của Âm Sơn Lưu Ngọc ta"
Thiếu nữ nói lời này khi lông mi khe nhếch, tròng mắt như hắc diệu thạch trong sáng uyển chuyển nhẹ nhàng, đáy mắt có ý cười nhè nhẹ, xinh đẹp đến chói mắt.
Hắn từng ở trên mặt nàng gặp qua rất nhiều lần ánh mắt như vậy.
Nhưng chưa bao giờ có một lần, ánh mắt đó dừng ở trên người hắn, ánh mắt dừng trên người hắn thường thường chỉ có chán ghét, cùng không kiên nhẫn.
Mặc Lân phục hồi tinh thần lại, tay chống thái dương, giương mắt nhìn về phíá đoàn người Sơn Tiêu- những người hẳn là bây giờ đang tiến đến nội thất để xin lỗi theo lệnh hắn mà giờ lại vòng vèo quay trở lại.
Mặc Lân lãnh đạm liếc nhìn bọn hắn, cái nhìn này dường như có thể nhìn thấu bọn hắn và đang chờ đợi một lời giải thích.
“…… Tôn chủ.”
Đỉnh cảm giác áp bách mười phần do ánh mắt Mặc Lân quét tới, Sơn Tiêu cắn chặt răng, căng da đầu nói:
“Tôn chủ, này lời xin lỗi nhất định phải nói sao? Hôm nay, thuộc hạ cùng người Tiên Đô Ngọc Kinh xảy ra xung đột, nguyên nhân là không đành lòng thấy tôn chủ như thế nhẫn nhục phụ trọng, Âm Sơn Lưu Ngọc dù có đang ở Cửu U vẫn như thế kiêu ngạo ương ngạnh, ngay cả những nữ sử đó cũng bày ra thái độ như vậy, có thể tưởng tượng thấy trong nội tâm của bọn họ đối Cửu U, đối tôn chủ là cỡ nào coi khinh! Nếu không phải Cửu U mới vừa hình thành, cần thời gian nghỉ ngơi để dưỡng sức và phát triển, cần thiết cùng đại kiều sống chung hòa bình, nàng thật cho rằng..."
“Biết cần thiết nhẫn nại, rồi lại không thể nhẫn nại, chỉ một chút chuyện như vậy cũng có thể dẫn phát xung đột, thậm chí còn muốn động thủ. Rốt cuộc là bởi vì nàng kiêu căng ương ngạnh, hay là bởi vì nàng là Âm Sơn Lưu Ngọc, là nữ nhi Âm Sơn Trạch?”
Mặc Lân nhất châm kiến huyết, chọc thủng tâm tư của Sơn Tiêu.
Sơn Tiêu không nói.
Hắn chán ghét Âm Sơn Lưu Ngọc, ba phần là bở vì thái độ của nàng đối với bọn họ, mà bảy phần đúng là nguồn gốc xuất thân của nàng, gia tộc Âm Sơn thị.
“Có cùng suy nghĩ giống như hắn, còn có mấy người?”
Áo lục yêu quỷ ánh mắt lạnh băng lại lạnh thấu xương, xẹt qua đông đảo thân ảnh đang đứng ở đây.
“Giả như có chỗ nào bất mãn, liền nhân cơ hội này ấn Cửu U quy củ giải quyết —— bắt đầu từ ai?”
Y theo quy củ ở Cửu U đã định ra, bất cứ ai cũng có quyền hướng về phía trước tuyên chiến, người bên dưới tuyên chiến với người phía trên.
Thiếu nữ nói lời này khi lông mi khe nhếch, tròng mắt như hắc diệu thạch trong sáng uyển chuyển nhẹ nhàng, đáy mắt có ý cười nhè nhẹ, xinh đẹp đến chói mắt.
Hắn từng ở trên mặt nàng gặp qua rất nhiều lần ánh mắt như vậy.
Nhưng chưa bao giờ có một lần, ánh mắt đó dừng ở trên người hắn, ánh mắt dừng trên người hắn thường thường chỉ có chán ghét, cùng không kiên nhẫn.
Mặc Lân phục hồi tinh thần lại, tay chống thái dương, giương mắt nhìn về phíá đoàn người Sơn Tiêu- những người hẳn là bây giờ đang tiến đến nội thất để xin lỗi theo lệnh hắn mà giờ lại vòng vèo quay trở lại.
Mặc Lân lãnh đạm liếc nhìn bọn hắn, cái nhìn này dường như có thể nhìn thấu bọn hắn và đang chờ đợi một lời giải thích.
“…… Tôn chủ.”
Đỉnh cảm giác áp bách mười phần do ánh mắt Mặc Lân quét tới, Sơn Tiêu cắn chặt răng, căng da đầu nói:
“Tôn chủ, này lời xin lỗi nhất định phải nói sao? Hôm nay, thuộc hạ cùng người Tiên Đô Ngọc Kinh xảy ra xung đột, nguyên nhân là không đành lòng thấy tôn chủ như thế nhẫn nhục phụ trọng, Âm Sơn Lưu Ngọc dù có đang ở Cửu U vẫn như thế kiêu ngạo ương ngạnh, ngay cả những nữ sử đó cũng bày ra thái độ như vậy, có thể tưởng tượng thấy trong nội tâm của bọn họ đối Cửu U, đối tôn chủ là cỡ nào coi khinh! Nếu không phải Cửu U mới vừa hình thành, cần thời gian nghỉ ngơi để dưỡng sức và phát triển, cần thiết cùng đại kiều sống chung hòa bình, nàng thật cho rằng..."
“Biết cần thiết nhẫn nại, rồi lại không thể nhẫn nại, chỉ một chút chuyện như vậy cũng có thể dẫn phát xung đột, thậm chí còn muốn động thủ. Rốt cuộc là bởi vì nàng kiêu căng ương ngạnh, hay là bởi vì nàng là Âm Sơn Lưu Ngọc, là nữ nhi Âm Sơn Trạch?”
Mặc Lân nhất châm kiến huyết, chọc thủng tâm tư của Sơn Tiêu.
Sơn Tiêu không nói.
Hắn chán ghét Âm Sơn Lưu Ngọc, ba phần là bở vì thái độ của nàng đối với bọn họ, mà bảy phần đúng là nguồn gốc xuất thân của nàng, gia tộc Âm Sơn thị.
“Có cùng suy nghĩ giống như hắn, còn có mấy người?”
Áo lục yêu quỷ ánh mắt lạnh băng lại lạnh thấu xương, xẹt qua đông đảo thân ảnh đang đứng ở đây.
“Giả như có chỗ nào bất mãn, liền nhân cơ hội này ấn Cửu U quy củ giải quyết —— bắt đầu từ ai?”
Y theo quy củ ở Cửu U đã định ra, bất cứ ai cũng có quyền hướng về phía trước tuyên chiến, người bên dưới tuyên chiến với người phía trên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.