Trở Về Tuổi 18 Thanh Xuân Đẹp Nhất Mà Em Theo Đuổi
Chương 5: Minh Nguyệt không tới trường được á!!?
YenNhiMiuMiu
11/06/2023
Sáng hôm sau
Minh Nguyệt dậy rất sớm, sửa soạn cá nhân xong, đứng trước gương cô mỉm cười thật tươi rồi mới rời khỏi nhà đi đến trường
Ngắm lại con đường quen thuộc từng đi, Minh Nguyệt rất hoài niệm, bất tri bất giác cô đã tới trước cổng trường, ngẩng đầu lên
" Trường THPT Tinh Hà "
Nhìn thấy tên trường Minh Nguyệt mới cảm nhận rõ, mình thật sự trở lại rồi!
Còn đang ngẩn người thì đằng sau, Y Y đi tới khoác tay lên vai cô hỏi
- Sao vậy, tớ thấy cậu đứng ngắm lâu lắm rồi đấy, không vào trường sao?
Minh Nguyệt giật mình, thấy là Y Y cô cười tươi
- Còn không phải tớ đợi cậu sao!
- Hì, tớ tới rồi đây, mình vào thôi, các bạn trong lớp còn đang ngóng cậu mãi đó ~~!
- Hả, ngóng tớ làm gì?
Minh Nguyệt tò mò hỏi
- Cậu không nhớ hả? Sau kiểm tra trường mình diễn ra một cuộc thi đấu toán học đó, cả lớp sợ cậu ốm không đi được thì phải chọn lại thành viên thi thay cậu, nghĩ thôi mà bọn họ đều cảm thấy hoang mang haha.
Nghe Y Y giải thích xong Minh Nguyệt bị chọc cười, đúng rồi, sắp tới có một trận thi đấu toán học, trận thi này với cô... rất đáng nhớ.
- Vậy đi vào lớp nhanh thôi ~, Cho các cậu ấy kinh hỉ một phen!
- Hahaha!
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ
___________
Lớp 11A1
Tới trước lớp Y Y ra hiệu cho cô đừng vào vội, Minh Nguyệt biết cô lại muốn bày trò lắc đầu cười nhưng vẫn làm theo
Y Y giả bộ buồn buồn đi vào, cả lớp thấy Y Y vào nhao nhao lên hỏi
- Y Y, Minh Nguyệt đâu rồi? Không phải cậu nói nay cậu ấy sẽ đi học lại sao?
Lớp trưởng Đình Quân vội vàng hỏi, còn ngó ngó ra ngoài lớp xem có thấy Minh Nguyệt không
- Đúng đó! nay kiểm tra không lý nào robot học tập như Minh Nguyệt vắng mặt được nha!?
Lớp phó học tập Ngọc Ánh cũng lên tiếng
Còn rất nhiều bạn học tò mò sao không thấy Minh Nguyệt.
Ở ngoài phòng học Minh Nguyệt ngoài ý muốn bất lực mỉm cười, cô nghỉ học toàn ban cán sự đặc biệt hỏi thăm mới sợ chứ.
Y Y trong lớp còn tiếp tục diễn
- Aizz.. tớ đã nói với cậu ấy là cả lớp mình đều nhớ cậu ấy, cậu ấy cũng nói rất nhớ mọi người nhưng sức khỏe cậu ấy còn chưa hồi phục nên..
- Các cậu, ừm....đợi đến qua cuộc thi đấu toán học là sẽ được gặp cậu ấy rồi ~!
- Cái gì!??? qua thi đấu á!!? Cả lớp đồng thanh lớn tiếng hỏi
- Ừm!
Y Y chắc chắn trả lời xong còn làm một bộ mặt buồn bã khiến cho cả lớp tin tưởng
- Thôi xong rồi! Không có Minh Nguyệt làm sao thi??
- Đúng nha, lớp mình không thể thua A2, A3 được, bọn họ còn đag nhìn chằm chằm lớp mình đó!
- Haizzz, lớp mình đăng ký cho đủ số thành viên mà Minh Nguyệt là hy vọng chính nha....
Cả lớp còn đang nhao nhao lên thì Y Y bật cười chạy ra cửa, sau khi đi vào còn dẫn thêm một người
- Minh Nguyệt!!!
Ngọc Ánh kinh ngạc lên tiếng trước
Tất cả mọi người nghe tiếng ngừng ồn ào lập tức nhìn ra cửa, Minh Nguyệt cười tươi giơ tay lên vẫy vẫy chào mọi người
- Lạc Y Y!!! Cậu dám lừa chúng tớ!!!
Ngọc Ánh đứng bật dậy nói lớn, còn chạy ra đuổi bắt Y Y muốn đánh cô vài cái
Vậy là lớp học có một màn chơi đuổi bắt rất lạ lùng, tất cả đuổi theo một người
"..."
Y Y sau khi chạy mệt dừng lại lắc đầu, còn giả bộ lau nước mắt
- Tớ không phải muốn cho các cậu một bất ngờ buổi sáng sao ~!, vậy mà các cậu...aizzz! mình thật khổ mà,... các cậu không hiểu lòng tốt của mình..!
Nói xong còn tỏ ra đau lòng ôm lấy Minh Nguyệt kể khổ
Cả lớp "....", bất ngờ hay bất lực?
Minh Nguyệt dậy rất sớm, sửa soạn cá nhân xong, đứng trước gương cô mỉm cười thật tươi rồi mới rời khỏi nhà đi đến trường
Ngắm lại con đường quen thuộc từng đi, Minh Nguyệt rất hoài niệm, bất tri bất giác cô đã tới trước cổng trường, ngẩng đầu lên
" Trường THPT Tinh Hà "
Nhìn thấy tên trường Minh Nguyệt mới cảm nhận rõ, mình thật sự trở lại rồi!
Còn đang ngẩn người thì đằng sau, Y Y đi tới khoác tay lên vai cô hỏi
- Sao vậy, tớ thấy cậu đứng ngắm lâu lắm rồi đấy, không vào trường sao?
Minh Nguyệt giật mình, thấy là Y Y cô cười tươi
- Còn không phải tớ đợi cậu sao!
- Hì, tớ tới rồi đây, mình vào thôi, các bạn trong lớp còn đang ngóng cậu mãi đó ~~!
- Hả, ngóng tớ làm gì?
Minh Nguyệt tò mò hỏi
- Cậu không nhớ hả? Sau kiểm tra trường mình diễn ra một cuộc thi đấu toán học đó, cả lớp sợ cậu ốm không đi được thì phải chọn lại thành viên thi thay cậu, nghĩ thôi mà bọn họ đều cảm thấy hoang mang haha.
Nghe Y Y giải thích xong Minh Nguyệt bị chọc cười, đúng rồi, sắp tới có một trận thi đấu toán học, trận thi này với cô... rất đáng nhớ.
- Vậy đi vào lớp nhanh thôi ~, Cho các cậu ấy kinh hỉ một phen!
- Hahaha!
Cả hai vừa đi vừa nói chuyện cười đùa vui vẻ
___________
Lớp 11A1
Tới trước lớp Y Y ra hiệu cho cô đừng vào vội, Minh Nguyệt biết cô lại muốn bày trò lắc đầu cười nhưng vẫn làm theo
Y Y giả bộ buồn buồn đi vào, cả lớp thấy Y Y vào nhao nhao lên hỏi
- Y Y, Minh Nguyệt đâu rồi? Không phải cậu nói nay cậu ấy sẽ đi học lại sao?
Lớp trưởng Đình Quân vội vàng hỏi, còn ngó ngó ra ngoài lớp xem có thấy Minh Nguyệt không
- Đúng đó! nay kiểm tra không lý nào robot học tập như Minh Nguyệt vắng mặt được nha!?
Lớp phó học tập Ngọc Ánh cũng lên tiếng
Còn rất nhiều bạn học tò mò sao không thấy Minh Nguyệt.
Ở ngoài phòng học Minh Nguyệt ngoài ý muốn bất lực mỉm cười, cô nghỉ học toàn ban cán sự đặc biệt hỏi thăm mới sợ chứ.
Y Y trong lớp còn tiếp tục diễn
- Aizz.. tớ đã nói với cậu ấy là cả lớp mình đều nhớ cậu ấy, cậu ấy cũng nói rất nhớ mọi người nhưng sức khỏe cậu ấy còn chưa hồi phục nên..
- Các cậu, ừm....đợi đến qua cuộc thi đấu toán học là sẽ được gặp cậu ấy rồi ~!
- Cái gì!??? qua thi đấu á!!? Cả lớp đồng thanh lớn tiếng hỏi
- Ừm!
Y Y chắc chắn trả lời xong còn làm một bộ mặt buồn bã khiến cho cả lớp tin tưởng
- Thôi xong rồi! Không có Minh Nguyệt làm sao thi??
- Đúng nha, lớp mình không thể thua A2, A3 được, bọn họ còn đag nhìn chằm chằm lớp mình đó!
- Haizzz, lớp mình đăng ký cho đủ số thành viên mà Minh Nguyệt là hy vọng chính nha....
Cả lớp còn đang nhao nhao lên thì Y Y bật cười chạy ra cửa, sau khi đi vào còn dẫn thêm một người
- Minh Nguyệt!!!
Ngọc Ánh kinh ngạc lên tiếng trước
Tất cả mọi người nghe tiếng ngừng ồn ào lập tức nhìn ra cửa, Minh Nguyệt cười tươi giơ tay lên vẫy vẫy chào mọi người
- Lạc Y Y!!! Cậu dám lừa chúng tớ!!!
Ngọc Ánh đứng bật dậy nói lớn, còn chạy ra đuổi bắt Y Y muốn đánh cô vài cái
Vậy là lớp học có một màn chơi đuổi bắt rất lạ lùng, tất cả đuổi theo một người
"..."
Y Y sau khi chạy mệt dừng lại lắc đầu, còn giả bộ lau nước mắt
- Tớ không phải muốn cho các cậu một bất ngờ buổi sáng sao ~!, vậy mà các cậu...aizzz! mình thật khổ mà,... các cậu không hiểu lòng tốt của mình..!
Nói xong còn tỏ ra đau lòng ôm lấy Minh Nguyệt kể khổ
Cả lớp "....", bất ngờ hay bất lực?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.