Chương 23: Azaria Richard
NheeNhee
09/06/2023
“Sao? Cô đến nhà tôi làm gì?” Tuyết Chi vênh mặt lên nhìn thẳng vào mắt Đường Ái Sa. Cô ta thật không biết ngượng ngùng, đã tự ý chạy vào nhà người ta mà không có sự cho phép, rồi lại còn nghênh ngang ngồi đó với cái thái độ hách dịch nữa chứ. Thật là!
“Tôi á. Ừm... Tôi chỉ đến chơi với anh Minh Khang thôi, việc của cô chắc?” Cô ta ngồi xoắn xoắn mấy lọn tóc mì tôm của mình, miệng thì cứ nói như quát thẳng vào mặt cô. Vô liêm sỉ đến thế là cùng!
Từ nãy đến giờ, Minh Khang chỉ ngồi im xem Tuyết Chi ứng xử như thế nào trước một cô “trà xanh chính hiệu”. Cũng chẳng biết tại sao, anh lại rất thích xem cách mà cô ghen, cách mà cô đáp trả mấy mụ trà xanh, điển hình như Đường Ái Sa đây
“Thật là vô liêm sỉ!” Cô thầm nói một cậu, sau đó quay sang nhìn Minh Khang, không phải nói là nhìn đâu, đây gọi là lườm luôn đấy!
“Vợ! Sao em lại lườm anh? Anh có làm gì đâu?” Người đàn ông tỏ vẻ ngây thơ vô số tội
“Anh Minh Khang à.. Thật ra hôm nay em đến đây, em chỉ muốn đưa cho anh xem tập tài liệu này thôi mà! Xin anh hãy xem nhé!” Cô ta mang một tập tài liệu đến thẳng mặt anh, cái áo cô ta đang mặc như là không mặc đang muốn khoe ra khe rãnh trắng của hai quả đào cho anh xem. Càng làm vậy, Minh Khang càng chán ghét cô ta hơn!
Tuyết Chi tức quá nên lấy cốc nước để uống, nhìn thấy hành động cô ta làm mà không chịu nổi, phun hết nước vào cả người Đường Ái Sa
“Eo, giọng chua thế, lần sau đi dụ dỗ chồng người khác thì luyện giọng nó phải ngọt ngào vào nhé! Chua quá chanh thì sẽ khiến người khác chán ghét đấy!” Tuyết Chi
“Cô...” Đường Ái Sa tức không thể nào chịu nổi, bị sỉ nhục như vậy vừa khiến cô ta quê độ, vừa khiến cô ta uất ức!
“Vợ tôi nói đúng đấy, giọng chua quá nên tôi nghe cẩn thận khéo bị điếc tai. Với lại nhà tôi không phải cái show diễn thời trang, không phải cái bãi biển để mà cô thích mặc cái gì thì mặc, ăn mặc như vậy thì nhà tôi không chứa tạp chất. Mời cô về cho!” Minh Khang nói xong quay ra hôn lên môi của Tuyết Chi, cô cũng phối hợp ăn ý. Dần dần, nụ hôn trở nên vô cùng cuồng nhiệt, những âm thanh mà hai người phát ra khiến cho người khác nghe phải đỏ hết mặt lên. Đường Âu Sa, cô ta thẹn quá hoá giận, bực mình đi thẳng ra ngoài..
Nhận thấy người cần đi đã đi, Tuyết Chi bỏ người Minh Khang ra, lau lấy môi rồi lườm anh phát
“Hừ! Thật bực mình mà! Trông như con điên!” Nói rồi Tuyết Chi đi thẳng lên trên lầu, mặc cho Minh Khang ở đó cứ cười cười
Anh tính sẽ chưa ra tay với cô ta nữa. Có cô ta ở đây, anh sẽ còn được nhìn những khoảnh khắc ghen đáng yêu của Tuyết Chi nữa!
___________________
Trưa ngày hôm đó
Minh Khang đưa Tuyết Chi đi ăn trưa, sau đó anh đưa cô vào công viên chơi. Vì biết cô đang đến ngày nên anh đã chuẩn bị sẵn một cái túi để đem theo cùng, bên trong chứa đầy đủ những dụng cụ mà những người con gái cần khi đến tháng. Phải nói rằng Minh Khang là một người bạn trai vô cùng tinh tế, tâm lý! Có lẽ rằng anh phải yêu Tuyết Chi đến mức rất cao mới có thể thể hiện được những hành động này. Chứ như một số những người con gái khác mà cứ muốn trèo cao để bên anh á, nói thẳng ra là đ** có cửa! (Điển hình như Đường Ái Sa)
Cả 2 người đang ngồi ở ghế đá để nói chuyện vu vơ với nhau, bỗng Tuyết Chi có cảm giác.. bị tràn ra ngoài, thật tức vì cô lại đang mặc chiếc quần sáng màu. Bởi vì cô quên, lúc bắt đầu đi ăn thì quên, chẳng nhớ mình đến ngày, nhưng đến lúc ăn xong mới nhớ ra. Giờ chẳng lẽ chạy về thay cái quần xong lại đi chơi tiếp chăng? No! Cô sẽ không làm vậy, Tuyết Chi cũng an tâm hơn vì mình đã được cấp đầy đủ thiết bị rồi. Nhưng lại chẳng hiểu sao nó có thể tràn ra ngoài được, còn đỏ đỏ ở phần phía dưới nữa chứ. Tuyết Chi ơi là Tuyết Chi!
Cô nói thì thầm vào tai anh về vấn đề của mình, Minh Khang dừng một lúc, sau đó nói cô ngồi đợi ở đây, anh sẽ chạy ra xe oto để lấy đồ cho Tuyết Chi. Ngồi một mình chán, chẳng biết làm cái gì, vu vơ hát một vài câu hát thì một giọng nói vang lên:
“Are u Tuyết Chi?”
Giọng nói có phần quen quen, cô quay ra thì mới nhận ra. Đây là người đàn ông mà cô đã va phải hôm ở nhà hàng. Lúc về cô có nhận được thông báo kết bạn, cũng chấp nhận vì phép lịch sự. Trong suốt cuộc trò chuyện của hai người, chẳng ai nhắn với ai được câu nào. Tuyết Chi thì có thể hiểu rồi đấy, nhưng Azaria thì anh ngại, chẩn chừ không dám nhắn gửi lấy câu nào..
“A. Lại là anh, chào anh!” Cô cũng cúi đầu chào như là phép lịch sự, định đứng dậy nhưng mới nhớ ra tình hình của mình nên lại không dám
“Lại gặp cô rồi”
“Vâng”
“Sao cô lại ngồi đây một mình vậy?”
“À, tôi đợi người yêu tôi đi lấy đồ”
2 chữ “người yêu” vang lên từ lời nói của Tuyết Chi khiến trái tim Azaria có nhói lên một xíu. Cô có người yêu rồi ư?
“À... vậy tôi xin phép đi trước!”
“Vâng, chào anh!”
Azaria Richard đi trên đường với một vẻ mặt vô cùng buồn. Cậu nhận ra từ hôm gặp cô ở nhà hàng, cậu lỡ đem lòng thích cô gái nhỏ ấy rồi! Đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác thích một người. Nhìn thấy cô xinh hơn bất kì những cô gái khác, thấy Facebook online nhưng ngại mà nhắn tin, lướt Facebook của cô và xem những hình ảnh mà cô đã đăng.. Lần đầu có cảm giác rung động với người con gái, nhưng người ấy lại có người yêu mất rồi! Phải làm sao?
Azaria Richard là người gốc Anh, 20 tuổi, hiện đang học ở University College London-cũng là trường đại học mà sắp tới Tuyết Chi chuẩn bị học. Anh có thể được coi là một nam thần trong trường học. Sở hữu một mái tóc màu vàng nhạt, làn da trắng, đôi môi nhỏ hồng với chiều cao 1m85, anh đã thu hút không biết bao nhiêu cô gái tiếng trường. Vừa đẹp trai vừa học giỏi, nhà lại có điều kiện khiến cho mọi người rất muốn có ý với anh. Chẳng hiểu sao, biết bao nhiêu cô gái, anh lại chợt rung động với Tuyết Chi. Có lẽ.. Tuyết Chi là một người vô cùng đặc biệt, người con gái ấy khác xa với những người con gái khác, có một sức hút vô cùng mãnh liệt khiến cho Azaria thích ngay từ ánh nhìn đầu tiên...
“Tôi á. Ừm... Tôi chỉ đến chơi với anh Minh Khang thôi, việc của cô chắc?” Cô ta ngồi xoắn xoắn mấy lọn tóc mì tôm của mình, miệng thì cứ nói như quát thẳng vào mặt cô. Vô liêm sỉ đến thế là cùng!
Từ nãy đến giờ, Minh Khang chỉ ngồi im xem Tuyết Chi ứng xử như thế nào trước một cô “trà xanh chính hiệu”. Cũng chẳng biết tại sao, anh lại rất thích xem cách mà cô ghen, cách mà cô đáp trả mấy mụ trà xanh, điển hình như Đường Ái Sa đây
“Thật là vô liêm sỉ!” Cô thầm nói một cậu, sau đó quay sang nhìn Minh Khang, không phải nói là nhìn đâu, đây gọi là lườm luôn đấy!
“Vợ! Sao em lại lườm anh? Anh có làm gì đâu?” Người đàn ông tỏ vẻ ngây thơ vô số tội
“Anh Minh Khang à.. Thật ra hôm nay em đến đây, em chỉ muốn đưa cho anh xem tập tài liệu này thôi mà! Xin anh hãy xem nhé!” Cô ta mang một tập tài liệu đến thẳng mặt anh, cái áo cô ta đang mặc như là không mặc đang muốn khoe ra khe rãnh trắng của hai quả đào cho anh xem. Càng làm vậy, Minh Khang càng chán ghét cô ta hơn!
Tuyết Chi tức quá nên lấy cốc nước để uống, nhìn thấy hành động cô ta làm mà không chịu nổi, phun hết nước vào cả người Đường Ái Sa
“Eo, giọng chua thế, lần sau đi dụ dỗ chồng người khác thì luyện giọng nó phải ngọt ngào vào nhé! Chua quá chanh thì sẽ khiến người khác chán ghét đấy!” Tuyết Chi
“Cô...” Đường Ái Sa tức không thể nào chịu nổi, bị sỉ nhục như vậy vừa khiến cô ta quê độ, vừa khiến cô ta uất ức!
“Vợ tôi nói đúng đấy, giọng chua quá nên tôi nghe cẩn thận khéo bị điếc tai. Với lại nhà tôi không phải cái show diễn thời trang, không phải cái bãi biển để mà cô thích mặc cái gì thì mặc, ăn mặc như vậy thì nhà tôi không chứa tạp chất. Mời cô về cho!” Minh Khang nói xong quay ra hôn lên môi của Tuyết Chi, cô cũng phối hợp ăn ý. Dần dần, nụ hôn trở nên vô cùng cuồng nhiệt, những âm thanh mà hai người phát ra khiến cho người khác nghe phải đỏ hết mặt lên. Đường Âu Sa, cô ta thẹn quá hoá giận, bực mình đi thẳng ra ngoài..
Nhận thấy người cần đi đã đi, Tuyết Chi bỏ người Minh Khang ra, lau lấy môi rồi lườm anh phát
“Hừ! Thật bực mình mà! Trông như con điên!” Nói rồi Tuyết Chi đi thẳng lên trên lầu, mặc cho Minh Khang ở đó cứ cười cười
Anh tính sẽ chưa ra tay với cô ta nữa. Có cô ta ở đây, anh sẽ còn được nhìn những khoảnh khắc ghen đáng yêu của Tuyết Chi nữa!
___________________
Trưa ngày hôm đó
Minh Khang đưa Tuyết Chi đi ăn trưa, sau đó anh đưa cô vào công viên chơi. Vì biết cô đang đến ngày nên anh đã chuẩn bị sẵn một cái túi để đem theo cùng, bên trong chứa đầy đủ những dụng cụ mà những người con gái cần khi đến tháng. Phải nói rằng Minh Khang là một người bạn trai vô cùng tinh tế, tâm lý! Có lẽ rằng anh phải yêu Tuyết Chi đến mức rất cao mới có thể thể hiện được những hành động này. Chứ như một số những người con gái khác mà cứ muốn trèo cao để bên anh á, nói thẳng ra là đ** có cửa! (Điển hình như Đường Ái Sa)
Cả 2 người đang ngồi ở ghế đá để nói chuyện vu vơ với nhau, bỗng Tuyết Chi có cảm giác.. bị tràn ra ngoài, thật tức vì cô lại đang mặc chiếc quần sáng màu. Bởi vì cô quên, lúc bắt đầu đi ăn thì quên, chẳng nhớ mình đến ngày, nhưng đến lúc ăn xong mới nhớ ra. Giờ chẳng lẽ chạy về thay cái quần xong lại đi chơi tiếp chăng? No! Cô sẽ không làm vậy, Tuyết Chi cũng an tâm hơn vì mình đã được cấp đầy đủ thiết bị rồi. Nhưng lại chẳng hiểu sao nó có thể tràn ra ngoài được, còn đỏ đỏ ở phần phía dưới nữa chứ. Tuyết Chi ơi là Tuyết Chi!
Cô nói thì thầm vào tai anh về vấn đề của mình, Minh Khang dừng một lúc, sau đó nói cô ngồi đợi ở đây, anh sẽ chạy ra xe oto để lấy đồ cho Tuyết Chi. Ngồi một mình chán, chẳng biết làm cái gì, vu vơ hát một vài câu hát thì một giọng nói vang lên:
“Are u Tuyết Chi?”
Giọng nói có phần quen quen, cô quay ra thì mới nhận ra. Đây là người đàn ông mà cô đã va phải hôm ở nhà hàng. Lúc về cô có nhận được thông báo kết bạn, cũng chấp nhận vì phép lịch sự. Trong suốt cuộc trò chuyện của hai người, chẳng ai nhắn với ai được câu nào. Tuyết Chi thì có thể hiểu rồi đấy, nhưng Azaria thì anh ngại, chẩn chừ không dám nhắn gửi lấy câu nào..
“A. Lại là anh, chào anh!” Cô cũng cúi đầu chào như là phép lịch sự, định đứng dậy nhưng mới nhớ ra tình hình của mình nên lại không dám
“Lại gặp cô rồi”
“Vâng”
“Sao cô lại ngồi đây một mình vậy?”
“À, tôi đợi người yêu tôi đi lấy đồ”
2 chữ “người yêu” vang lên từ lời nói của Tuyết Chi khiến trái tim Azaria có nhói lên một xíu. Cô có người yêu rồi ư?
“À... vậy tôi xin phép đi trước!”
“Vâng, chào anh!”
Azaria Richard đi trên đường với một vẻ mặt vô cùng buồn. Cậu nhận ra từ hôm gặp cô ở nhà hàng, cậu lỡ đem lòng thích cô gái nhỏ ấy rồi! Đây là lần đầu tiên cậu có cảm giác thích một người. Nhìn thấy cô xinh hơn bất kì những cô gái khác, thấy Facebook online nhưng ngại mà nhắn tin, lướt Facebook của cô và xem những hình ảnh mà cô đã đăng.. Lần đầu có cảm giác rung động với người con gái, nhưng người ấy lại có người yêu mất rồi! Phải làm sao?
Azaria Richard là người gốc Anh, 20 tuổi, hiện đang học ở University College London-cũng là trường đại học mà sắp tới Tuyết Chi chuẩn bị học. Anh có thể được coi là một nam thần trong trường học. Sở hữu một mái tóc màu vàng nhạt, làn da trắng, đôi môi nhỏ hồng với chiều cao 1m85, anh đã thu hút không biết bao nhiêu cô gái tiếng trường. Vừa đẹp trai vừa học giỏi, nhà lại có điều kiện khiến cho mọi người rất muốn có ý với anh. Chẳng hiểu sao, biết bao nhiêu cô gái, anh lại chợt rung động với Tuyết Chi. Có lẽ.. Tuyết Chi là một người vô cùng đặc biệt, người con gái ấy khác xa với những người con gái khác, có một sức hút vô cùng mãnh liệt khiến cho Azaria thích ngay từ ánh nhìn đầu tiên...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.