Chương 118
Lana318
09/06/2023
Tới chiều tối nay bố mẹ cô tới khách sạn thăm cô xem cô có khoẻ không rồi học online có mệt hay không, nhìn vào màn hình laptop cũng mỏi mắt lắm chứ. Bà cũng có tham khảo 1 vài nơi và có mua cho cô 1 hộp dầu cá omega-3 cho cô với cháu ngoại. Gần tới giờ ăn cơm thì ông Phong nói với bà Loan ông Minh rằng sáng nay cô với anh Lâm cãi nhau trong phòng chỉ vì chuyện cô nói muốn phá thai.
- Có chuyện đó sao anh Phong?
- Khổ lắm cơ cô Loan à. Con bé bị con Mỹ Hương nhà bà Sáu, chẳng biết nó dùng cái kế gì hay khóc lóc gì mà con bé nói chuyện điện thoại xong liền ra bàn ngoài kia khóc kìa.
- Có gì đâu bố. Dạ cháu chào cô.
- Minh Hùng à con.
Minh Hùng nói rằng Mỹ Hương vì bị Trung chưa tiếp nhận bởi vì trong bụng của Thục Linh có đứa bé của Trung, đứa bé là sợi dây vô hình vẫn còn trói Thục Linh với Đức Trung lại.
- Nhưng con bé sắp đi Đà Lạt với thằng Lâm rồi cơ mà có còn ở đây nữa đâu cơ chứ.
Ông Phong thở dài thườn thượt, đúng là mẹ nào con nấy, trước đây bà Sáu cũng vì yêu ông Phong mà gây tai nạn cho bà Bình, cú tông xe đó ông Phong gánh, sau đó bà Sáu cho người đánh hội đồng bà Bình trong lúc ông Phong còn đang nằm bệnh viện cơ mà, bây giờ Mỹ Hương vì Đức Trung mà xúi giục cô phá bỏ thai nhi, thủ đoạn y hệt bà Sáu.
- Loan à hay là...
- Anh muốn con gái mình phá thai à? Em không bao giờ chấp nhận điều đó.
Bà Loan đi tới nói chuyện với bà Bình rằng tối nay ăn cơm xong cùng bà với ông Minh tới nhà nói chuyện với con nhỏ đó. Bà Loan muốn con gái mình có bạn thân thiết như chị em, bạn thân là con trai cũng chẳng sao, nhưng thân như Mỹ Hương là thân ai nấy lo, nên cắt đứt tình bạn này đi thôi.
- Tao đồng ý, tao đưa mày đi. Mặc dù chuyện công việc chẳng dây mơ rễ má gì với nhau.
- Con cảnh cáo mẹ con nhà nó rồi, 2 mẹ không phải tới nhà bà Sáu làm gì đâu cho mệt.
- Con có kế hoạch gì à?
- Kế hoạch thì có, chỉ có điều là... Mà thôi ăn cơm đi ạ con đói bụng quá.
Có kế hoạch nhưng chỉ có điều là sao? Anh Lâm cứ úp mở làm bà Bình với bà Loan lo muốn chết đi được. Còn kế hoạch của anh, anh muốn thâu tóm Hoa Mỹ thì cô bắt buộc phải bị Mỹ Hương hại sẩy thai, nhưng như vậy thì rất đau đớn. Anh không muốn mang cô ra làm 1 món hàng.
Ăn cơm xong cô xin phép mọi người đi lên phòng học bài, qua chỗ anh Lâm cô dừng lại 1 chút, chọt chọt vào bờ vai rắn chắc dưới lớp áo phông ngắn tay của anh, anh quay mặt ra cô liền nhoẻn miệng cười tươi rồi xoè 2 bàn tay ra và chụm lại như xin xỏ cái gì đó.
- Hihi.
- Hihi. KHÔNG! BAO! GIỜ.
- Ứ. Em ghét anh.
Bà Loan nói cô với Lâm có chuyện gì vậy, thì anh Lâm chỉ cười thôi rồi nói không có gì đâu, cô đang làm nũng với anh thôi đó mà.
Anh còn lạ gì cô nữa, điện thoại của cô anh đang cầm mà. Lúc trên phòng anh có giao hẹn với cô rồi rằng là chỉ lúc nào có anh và cô ở cạnh nhau anh sẽ đưa điện thoại cho cô dùng, còn lúc anh ra ngoài anh sẽ cầm điện thoại của cô đi theo, ít nhất là từ giờ cho tới lúc cô với anh đi Đà Lạt.
- Con mời bố mẹ, mời 2 bạn ăn cơm.
Anh Lâm đứng dậy bấm thang máy lên tầng 5 rồi mở cửa phòng của cô ra thì thấy cô đang làm bài tập. Cửa mở cô biết là anh đấy nhưng cô không thèm quan tâm nữa, chỉ có làm bài tập Toán thôi.
- Đừng giận anh nữa mà.
- Anh đi ra ngoài đi. Đây là phòng em. Đừng làm phiền em học bài.
- Có 1 cái điện thoại thôi mà em bực 1 người đẹp trai tài giỏi như anh sao? Hay là vì anh không cho em phá thai?
- Em không muốn nói tới chuyện này đâu. Và với cả... em không còn giận anh nữa.
- Em nói dối. Em vẫn còn giận anh.
Cô đứng dậy quay mặt ra đằng sau nhìn thẳng vào mặt anh và nói rằng cô không còn giận anh nữa. Kêu không còn giận anh nhưng coi cái mặt kìa, hằm hằm thế kia kêu không giận ai mà tin nè.
- Em muốn phá thai vì con nhỏ đó?
- Không chỉ vì Hương mà còn vì chính bản thân em nữa kìa.
- Em bảo em sẽ nghe lời anh cơ mà. Em nạo phá thai, em có ngủ ngon giấc được không hả Linh? Đứa bé đâu có tội tình gì, người có tội là thằng Trung kia kìa. Vì nó không đón nhận tình cảm của con Mỹ Hương nên con nhỏ đó mới xúi giục em làm chuyện điên rồ đó. Chuyện của anh và Ngọc Trân hồi đó em quên rồi sao? Vì anh muốn con nhỏ đó phá thai nên em mới bỏ anh. Bây giờ em muốn đi theo vết xe đổ của anh sao Linh?
- ANH BẢO EM PHẢI LÀM SAO ĐÂY HẢ LÂM?
Cô hét vào mặt anh khiến anh đớ người luôn, qua chuyện của cô với Trung, cô mới hiểu được khi yêu nhau người ta sẽ vì người đó mà hy sinh tất cả. Mỹ Hương rất rất yêu Trung, cho nên khi mà chưa được Trung tiếp nhận tình cảm thì sẽ cảm thấy mình bị thất bại. 1 cô tiểu thư nhà giàu ăn chơi sành điệu như Mỹ Hương bị thất bại trong chuyện tình cảm thì sẽ như thế nào đây?
- Anh không quan tâm nó. Anh nói cho em biết, nếu em cương quết đòi phá nó thì đừng có nhìn mặt anh. Còn nữa, con Mỹ Hương nó sẽ có kết cục giống Hà My.
- Anh không thể ngang ngược như vậy Trọng Lâm.
- Anh ngang ngược sao? Haha hay chính em là người ngốc ngếch ngang bướng hả Thục Linh. Nên nhớ 1 điều con em chính là con của anh, và đứa bé này mang họ Nguyễn không phải họ Bùi.
Bà Loan với bà Bình nghe anh và cô cãi nhau, bà Loan càng nghe lại càng bực con gái mình hơn. Bà mở cửa ra xồng xộc đi vào rồi tát 1 cái vào mặt cô.
- Con vì 1 người bạn thôi mà nhẫn tâm muốn phá thai sao? Đúng, đứa bé trong bụng con con có quyền phá bỏ hoặc giữ lại. Nhưng con có nghĩ tới bố mẹ không, đứa bé nó là cháu ngoại của bố mẹ cơ mà. Đi với mẹ.
- Mẹ...
- ĐI!
Bà Loan kéo tay cô đi xuống xe để tới nhà bà Sáu, bà sẽ nói để cho Hương biết luôn rằng con gái bà không có loại bạn bè như Mỹ Hương. Cô sẽ không phá thai đâu, còn Mỹ Hương không yêu được Trung thì yêu người khác.
Anh Lâm chạy theo chặn đầu bà Loan lại, nói mẹ mình đưa cô về lại phòng học bài cho ngày mai còn anh kéo bà Loan đi tới phòng của mình.
- Sao con không để mẹ đi tới nhà con Mỹ Hương đó?
- Mẹ tới đó chỉ càng đổ thêm dầu vào lửa thôi mẹ. Mẹ xem cái này đi.
Bức ảnh đó được bà Loan xem, anh Lâm chỉ vào gương mặt bị đánh dấu X của cô rồi nói ra kế hoạch của mình.
- Không thể Lâm ơi. Mẹ với bố Minh con không thể mạo hiểm tính mạng của con và cháu mình được.
- Con biết là bố mẹ sẽ không để cho em ấy gặp nguy hiểm. Chỉ cần bố mẹ tin con, Minh Hùng với vệ sĩ thôi, con sẽ bảo vệ em ấy thật an toàn.
Anh Lâm làm việc thì bà tin, bà hỏi anh Lâm là anh sẽ làm thế nào để dụ Mỹ Hương rơi vào bẫy đây.
- Con đã có cách của con rồi ạ mẹ. Thâu tóm Hoa Mỹ sẽ rất dễ nếu ông Trọng bà Sáu biết được chuyện con gái mình làm.
Bà Bình khuyên nhủ cô vài câu rồi đi sang phòng anh Lâm nơi mẹ vợ với con rể đang nói chuyện với nhau. Bà Bình đi rồi cô liền nhắn tin cho Mỹ Hương để xin lỗi chuyện anh Lâm đã bắt Mỹ Hương rồi nhốt lại. Nhưng đã 5’ trôi qua rồi nhưng Mỹ Hương không có nhắn lại, cô liền gọi điện thoại cho Hương,
- Alo.
- Hương ơi. Tớ xin lỗi cậu. Tớ không có khai ra cậu đâu, tại vì anh Lâm anh ấy...
“Mày im đi. Mày đã bán đứng tao rồi con khốn nạn.” Đó là trong đầu Mỹ Hương nói thôi chứ còn miệng thì vẫn cậu tớ ngọt sớt, Hương nói xin lỗi Thục Linh vì đã bắt ép cô phá thai, nói thêm vài câu nữa rồi Mỹ Hương cúp máy trước để còn chép bài vở của ngày học hôm nay nữa.
“Hương à. Cho dù cậu có thế nào tớ vẫn tin tưởng và quý mến cậu.”
Mỹ Hương khóc tới sưng cả mắt khi bị mẹ oánh đòn về tôi bỏ học 1 ngày không lí do và xúi giục Thục Linh phá thai. Gập sách vở lại và đi xuống tầng 2 phòng của mẹ mình. Chỉ có bà Sáu trong phòng thôi còn ông Trọng bố cô ta đang đi tiếp khách quan trọng rồi. Mỹ Hương đề cập tới vấn đề đó là hại Thục Linh sảy thai.
- Con có biết con Linh nó là người như thế nào của thằng Lâm không mà hại nó sảy thai hả?
- Nó phải sảy thai, chỉ có như vậy Trung mới yêu con. Mẹ ơi, vì hạnh phúc của con gái mẹ mà mẹ nỡ lòng nào không giúp con chứ.
- Không thằng này thì có thằng khác, con trai trên thế gian này chết hết rồi à?
- Con chỉ yêu Trung thôi. Mẹ giúp con đi, giúp con đi mẹ.
Giúp kiểu gì được đây trong khi làm hại Thục Linh thì Hoa Mỹ sụp đổ mất. Mà không chỉ có Trọng Lâm mới có tiền, Minh Hùng gia thế cũng khủng, thêm vợ chồng ngài Charles nữa. Họ mà liên kết với nhau thì Hoa Mỹ của bà phá sản như TK thôi. Nghĩ tới sự nghiệp mà 19 20 năm tạo dựng nên bị sụp đổ chỉ vì tình cảm và hạnh phúc của con gái, bà Sáu không cam tâm.
- Con nói thêm 1 từ giúp nữa, mẹ sẽ chuyển con đi trường khác học. Lúc đó con sẽ không còn thấy mặt thằng Trung đâu. Mẹ nói cho con biết 1 điều như thế.
- Còn mẹ không giúp con thì cũng đừng nhìn con trong cái nhà này nữa.
Mỹ Hương đùng đùng bỏ lên phòng khóc lóc sướt mướt. Sắp vai bỏ quần áo vào trong đó, thêm cặp sách và tư trang cá nhân, laptop với điện thoại cho hết vào vali nhỏ hơn. Xong xuôi hết rồi kéo cả 2 chiếc vali ra ngoài cửa phòng để.
- Mày đi đâu?
- Em đi cho khuất mắt mẹ.
- KHÔNG ĐƯỢC ĐI. Mày không thấy TK sụp đổ thế nào à sau chuyện thằng Trung bắt cóc con bé Linh? Bây giờ mày lại còn muốn nó sảy thai nữa. Mày sau này cũng sẽ lấy chồng, làm vợ rồi làm mẹ đấy, mày không thấy xúi giục người khác bỏ con là tàn nhẫn lắm à?
- Vậy thì em phải làm thế nào đây hả Duy Anh? Em rất yêu Đức Trung, em không thể không có anh ấy được.
- Không có thằng Trung này thì còn hàng trăm hàng nghìn thằng Trung khác. Cầm vali vào phòng cho tao.
Mỹ Hương hét ầm lên vào mặt anh trai mình rồi xách cả 2 cái vali xuống dưới nhà. Tới mẹ nói mà cô ta còn không nghe nữa huống chi là anh trai. Duy Anh gọi điện ngay cho Đức Trung nhưng đầu dây bên kia thuê bao, gọi tiếp 1 cuộc cho bà Mary thì bà nghe máy:
- Alo cô đây Duy Anh.
- Cô Mary ạ. Có Trung ở nhà không cô?
- Nó đi chơi với Trường bạn nó rồi con.
Duy Anh nói rằng vì con trai bà mà Mỹ Hương bỏ học 1 ngày rồi xúi giục Thục Linh bỏ con, rồi thì là con bé Hương đabg đùng đùng xách vali ra khỏi nhà.
Bà Mary nghe tới câu xúi giúc Thục Linh bỏ con, bà đánh rơi điện thoại xuống nền nhà luôn.
- Alo! Alo... cô Mary ơi. Alo ạ?
- Cô... cô đây. Mỹ Hương đi chưa hay vẫn còn ở nhà?
- Dạ... con bé nó đang chằng vali lên xe máy của nó rồi cô ơi.
- Ngăn con bé lại đi, cô sẽ tới nhà của cháu đây.
Duy Anh gọi mẹ mình giật lên như cháy nhà rồi chạy xuống kéo tay Mỹ Hương vào trong nhà. Mỹ Hương đùng đùng giật tay ra thì bị anh trai mình cho 1 bạt tai.
- Anh... anh tát em sao?
- Đúng. Tao tát mày đấy. Mày mà hại con bé Linh sảy thai thì cái nhà này, bố mẹ mày và cả tao đều ra đường ở mày rõ chưa? TK sụp đổ vì cái gì, mày chưa sáng mắt sao hả Hương?
- Nhưng em yêu Trung. Nếu nó còn giữ cái thai đó thì Trung sẽ không bao giờ yêu em. Anh thấy đó, em đã cố gắng lắm rồi, tại sao Trung không đếm xỉa gì tới em? Trung coi em chỉ như kẻ thay thế mà thôi.
Đức Trung ở quán cafe quen thuộc cứ hắt hơi liên tục, tâm trí đang rối bời như 1 mớ bòng bong không biết nên làm sao nữa. Đi chơi với Hương nhưng tâm trí lại nhớ tới Thục Linh. Trường đang chưa biết khuyên giải bạn mình như nào thì nhận được cuộc gọi từ mẹ của bạn.
- Dạ cháu nghe đây cô Mary.
- Cho cô nói chuyện với thằng Trung đi Trường.
Trường đưa điện thoại cho Trung, Trung vừa alo 1 cái thôi là bà Mary tuôn ra 1 tràng giang đại hải, rằng là gọi điện ngay cho Duy Anh đi, Mỹ Hương xúi giục Thục Linh bỏ thai bị Trọng Lâm ngăn cản đòi bỏ nhà ra đi kìa.
- Có chuyện đó sao mẹ?
- Gọi nhanh lên. Hoặc không tới nhà con bé đi.
- Dạ dạ.
Đứng dậy để tờ 200k xuống mặt bàn rồi lấy cốc cafe đè lên, Trung nói Trường đưa mình tới nhà Mỹ Hương nếu không cậu ta sắp mất con rồi.
Trung gọi điện ngay cho Hương luôn, Hương thấy điện thoại thông báo có Trung gọi tới liền nhấc máy lên rồi alo, khóc lóc thống thiết:
- Trung! Anh gọi để thương hại em đúng không?
- Em nói cái gì vậy hả Hương?
- Ồ haha... anh không còn gọi em là Thục Linh nữa sao? Con khốn đó chừng nào nó còn giữ cái thai thì anh vẫn còn chưa có yêu em. Tút tút tút...
Mỹ Hương cúp máy xong liền gọi cho Thục Linh. Cô đang học bài thấy cuộc gọi từ Mỹ Hương liền vội nhấc máy lên nghe, chưa kịp alo thì Mỹ Hương đã chửi bới thậm tệ rồi:
- Con khốn kia. Chỉ vì mày mà Đức Trung không yêu tao, cũng chỉ vì mày mà bố mẹ tao mất hết mặt mũi. Mày khôn hồn ngay ngày mai đi phá thai cho tao. Còn nếu không mày đừng trách tao ra tay tàn độc với mày. Tút tút tút...
Thục Linh đứng hình mất vài giây, sau đó lấy lại bình tĩnh và bấm số điện thoại của bác sĩ Tô Ngọc Như trưởng khoa sản.
- Alo. Ngọc Như xin nghe.
- Dạ là cháu, Thục Linh ạ bác sĩ. Cháu muốn gặp bác sĩ để trao đổi 1 vài vấn đề ạ.
- Bây giờ sao cháu?
- Dạ vâng ạ bác sĩ.
- Ừ. Cô hôm nay trực ở bệnh viện, cháu tới đây được không?
- Dạ được ạ. Cháu chào bác sĩ ạ.
Bà Mary sau đó vài phút cũng tới được nhà của bà Sáu rồi, mở cửa xe ra thì thấy Mỹ Hương đang kéo vali ra ngoài cổng và mở cửa xe taxi còn Duy Anh thì đang chạy theo sau:
- Mỹ Hương. Cháu đi đâu vậy?
- Cháu... cô Mary ơi...
- Duy Anh, xách vali của con bé vào nhà cho cô.
- Dạ vâng ạ.
Mỹ Hương quỳ xuống đất ôm lấy chân bà Mary, xin phép bà Mary cho Thục Linh phá thai đi, rồi Mỹ Hương sẽ có con với Trung mà, bà Mary và ông Kiên sẽ có cháu nội mới, và 1 đứa con dâu sẽ cố gắng học tập, nấu ăn giỏi giang mà. Chỉ cần Thục Linh bỏ thai thôi, Mỹ Hương sẽ thay đổi, không có ăn chơi bar sàn nữa.
- Đi vào trong nhà, có gì mình từ từ nói nhé. Đứng ngoài đây hàng xóm người ta đi qua. Nghe lời cô.
Đức Trung cũng tới nhà bà Sáu sau đó vài phút thôi rồi nói Trường về trước, cậu ta sẽ về với mẹ mình sau. Cổng nhà bà Sáu mở nên Trung đi vào bên trong luôn,
- Kìa Trung. Trung ơi anh tới rồi.
- Ừm. Cháu chào cô em chào anh.
Trung ngồi xuống sofa rồi vào thẳng vấn đề luôn, cậu ta chưa quên đi được mối tình đầu của mình, còn Hương thì Trung vẫn đang tìm hiểu đây. Tình cảm của Trung với Thục Linh quá chóng vánh, đến rồi đi như 1 cơn gió, vì vậy cho nên cậu ta muốn Hương cố gắng đợi mình thêm 1 thời gian nữa, và trong thời gian đó Mỹ Hương có thể quen bất kỳ 1 người đàn ông con trai nào cũng được, Trung không có ý kiến gì đâu.
- Anh chưa quên được Thục Lịm vì cậu ấy đang mang thai con của anh đúng không? Em cũng có thể mang thai con của anh cơ mà Trung.
- Đó là sai lầm của anh. Vì sai lầm đó bọn anh mới đi tới bước đường này. Anh không muốn em đi theo vết xe đổ đó của anh. Chúng ta bây giờ chỉ có học thôi, chưa thích hợp để yêu đương Mỹ Hương à.
Trong khi Đức Trung và mẹ cậu ta đanh ở nhà bà Sáu thì Thục Linh cũng tới được bệnh viện Đa khoa Hà Nội để gặp bác sĩ Tô Ngọc Như để xin bác sĩ phá bỏ thai nhi.
- Cháu quyết định phá thai hay sao?
- Dạ vâng ạ bác sĩ.
- Còn người nhà cháu thì sao? Bố mẹ cháu, Trọng Lâm nữa. Và cả bà Mary và Đức Trung. Họ có đồng ý cho cháu phá thai không?
Chuyện này thì bố mẹ cô và Trọng Lâm không đồng ý rồi, còn bà Mary và Đức Trung, lâu rồi họ không có tới thăm cô, cô nghĩ họ cũng đã không còn muốn đứa cháu này nữa rồi cho nên cô nói dối bác sĩ Như là họ cũng đồng ý.
- Vì sao cháu lại quyết định phá bỏ thai nhi sau khi không được sự đồng ý từ phía gia đình?
Cô không có nói ra lí do, bác sĩ thấy có vẻ như cô có gì đó khó nói cho nên là mới cầm lấy tay cô và nói rằng ở đây chỉ có cô và bác sĩ mà thôi, không có ai hết cả đâu cứ thoải mái mà nói.
- Dạ... Về phía Đức Trung. Cậu ấy bây giờ cũng đã có người yêu mới, cô ấy là bạn của cháu ạ. Chuyện 800 tỷ chắc bác sĩ cũng đã nghe qua, bạn của cháu cô ấy là Mỹ Hương, rất là yêu Đức Trung bác sĩ ạ. Vì để cho Trung và bố mẹ cậu ấy không bị bắt nên đã tới xin với ngài Smith, thậm chí là còn thuê luật sự giỏi để bào chưa cho Đức Trung và bố mẹ cậu ấy không phải ngồi tù. Còn anh Lâm, anh ấy vì yêu cháu mà nhận đứa con này là con của anh ấy, vì cháu mà làm rất nhiều chuyện rồi. Cháu biết anh ấy buồn lắm vì nuôi con của người khác. Và cuối cùng... cũng 1 phần do cháu nữa ạ.
Cô không muốn mình được cung phụng như bà hoàng nữa. Cô không muốn mình kiêng khem đủ thứ không tốt cho thai nhi nữa. Và trên hết, cô muốn mình được tới lớp học với các bạn, muốn làm đề như hồi trước, muốn tới tiết Toán của cô Thu có thể kẻ bảng giúp cô.
- Cháu ban đầu đã không muốn giữ cái thai này nữa, bác sĩ còn nhớ không ạ?
Chuyện xảy ra mới có 1 tháng thôi làm sao bác sĩ quên chứ, phát hiện mình mang thai tuần đầu tiên cô đã nằng nặc đòi phá thai vì không muốn mang bụng bầu tới lớp học. Trong chuyện tình cảm, dù đúng dù sai người con gái vẫn chịu thiệt thòi nhất, bà hiểu chứ.
- Được rồi. Cháu đi theo cô. Cô sẽ kiểm tra tổng quát cho cháu 1 lần cuối.
- Dạ vâng ạ.
- Có chuyện đó sao anh Phong?
- Khổ lắm cơ cô Loan à. Con bé bị con Mỹ Hương nhà bà Sáu, chẳng biết nó dùng cái kế gì hay khóc lóc gì mà con bé nói chuyện điện thoại xong liền ra bàn ngoài kia khóc kìa.
- Có gì đâu bố. Dạ cháu chào cô.
- Minh Hùng à con.
Minh Hùng nói rằng Mỹ Hương vì bị Trung chưa tiếp nhận bởi vì trong bụng của Thục Linh có đứa bé của Trung, đứa bé là sợi dây vô hình vẫn còn trói Thục Linh với Đức Trung lại.
- Nhưng con bé sắp đi Đà Lạt với thằng Lâm rồi cơ mà có còn ở đây nữa đâu cơ chứ.
Ông Phong thở dài thườn thượt, đúng là mẹ nào con nấy, trước đây bà Sáu cũng vì yêu ông Phong mà gây tai nạn cho bà Bình, cú tông xe đó ông Phong gánh, sau đó bà Sáu cho người đánh hội đồng bà Bình trong lúc ông Phong còn đang nằm bệnh viện cơ mà, bây giờ Mỹ Hương vì Đức Trung mà xúi giục cô phá bỏ thai nhi, thủ đoạn y hệt bà Sáu.
- Loan à hay là...
- Anh muốn con gái mình phá thai à? Em không bao giờ chấp nhận điều đó.
Bà Loan đi tới nói chuyện với bà Bình rằng tối nay ăn cơm xong cùng bà với ông Minh tới nhà nói chuyện với con nhỏ đó. Bà Loan muốn con gái mình có bạn thân thiết như chị em, bạn thân là con trai cũng chẳng sao, nhưng thân như Mỹ Hương là thân ai nấy lo, nên cắt đứt tình bạn này đi thôi.
- Tao đồng ý, tao đưa mày đi. Mặc dù chuyện công việc chẳng dây mơ rễ má gì với nhau.
- Con cảnh cáo mẹ con nhà nó rồi, 2 mẹ không phải tới nhà bà Sáu làm gì đâu cho mệt.
- Con có kế hoạch gì à?
- Kế hoạch thì có, chỉ có điều là... Mà thôi ăn cơm đi ạ con đói bụng quá.
Có kế hoạch nhưng chỉ có điều là sao? Anh Lâm cứ úp mở làm bà Bình với bà Loan lo muốn chết đi được. Còn kế hoạch của anh, anh muốn thâu tóm Hoa Mỹ thì cô bắt buộc phải bị Mỹ Hương hại sẩy thai, nhưng như vậy thì rất đau đớn. Anh không muốn mang cô ra làm 1 món hàng.
Ăn cơm xong cô xin phép mọi người đi lên phòng học bài, qua chỗ anh Lâm cô dừng lại 1 chút, chọt chọt vào bờ vai rắn chắc dưới lớp áo phông ngắn tay của anh, anh quay mặt ra cô liền nhoẻn miệng cười tươi rồi xoè 2 bàn tay ra và chụm lại như xin xỏ cái gì đó.
- Hihi.
- Hihi. KHÔNG! BAO! GIỜ.
- Ứ. Em ghét anh.
Bà Loan nói cô với Lâm có chuyện gì vậy, thì anh Lâm chỉ cười thôi rồi nói không có gì đâu, cô đang làm nũng với anh thôi đó mà.
Anh còn lạ gì cô nữa, điện thoại của cô anh đang cầm mà. Lúc trên phòng anh có giao hẹn với cô rồi rằng là chỉ lúc nào có anh và cô ở cạnh nhau anh sẽ đưa điện thoại cho cô dùng, còn lúc anh ra ngoài anh sẽ cầm điện thoại của cô đi theo, ít nhất là từ giờ cho tới lúc cô với anh đi Đà Lạt.
- Con mời bố mẹ, mời 2 bạn ăn cơm.
Anh Lâm đứng dậy bấm thang máy lên tầng 5 rồi mở cửa phòng của cô ra thì thấy cô đang làm bài tập. Cửa mở cô biết là anh đấy nhưng cô không thèm quan tâm nữa, chỉ có làm bài tập Toán thôi.
- Đừng giận anh nữa mà.
- Anh đi ra ngoài đi. Đây là phòng em. Đừng làm phiền em học bài.
- Có 1 cái điện thoại thôi mà em bực 1 người đẹp trai tài giỏi như anh sao? Hay là vì anh không cho em phá thai?
- Em không muốn nói tới chuyện này đâu. Và với cả... em không còn giận anh nữa.
- Em nói dối. Em vẫn còn giận anh.
Cô đứng dậy quay mặt ra đằng sau nhìn thẳng vào mặt anh và nói rằng cô không còn giận anh nữa. Kêu không còn giận anh nhưng coi cái mặt kìa, hằm hằm thế kia kêu không giận ai mà tin nè.
- Em muốn phá thai vì con nhỏ đó?
- Không chỉ vì Hương mà còn vì chính bản thân em nữa kìa.
- Em bảo em sẽ nghe lời anh cơ mà. Em nạo phá thai, em có ngủ ngon giấc được không hả Linh? Đứa bé đâu có tội tình gì, người có tội là thằng Trung kia kìa. Vì nó không đón nhận tình cảm của con Mỹ Hương nên con nhỏ đó mới xúi giục em làm chuyện điên rồ đó. Chuyện của anh và Ngọc Trân hồi đó em quên rồi sao? Vì anh muốn con nhỏ đó phá thai nên em mới bỏ anh. Bây giờ em muốn đi theo vết xe đổ của anh sao Linh?
- ANH BẢO EM PHẢI LÀM SAO ĐÂY HẢ LÂM?
Cô hét vào mặt anh khiến anh đớ người luôn, qua chuyện của cô với Trung, cô mới hiểu được khi yêu nhau người ta sẽ vì người đó mà hy sinh tất cả. Mỹ Hương rất rất yêu Trung, cho nên khi mà chưa được Trung tiếp nhận tình cảm thì sẽ cảm thấy mình bị thất bại. 1 cô tiểu thư nhà giàu ăn chơi sành điệu như Mỹ Hương bị thất bại trong chuyện tình cảm thì sẽ như thế nào đây?
- Anh không quan tâm nó. Anh nói cho em biết, nếu em cương quết đòi phá nó thì đừng có nhìn mặt anh. Còn nữa, con Mỹ Hương nó sẽ có kết cục giống Hà My.
- Anh không thể ngang ngược như vậy Trọng Lâm.
- Anh ngang ngược sao? Haha hay chính em là người ngốc ngếch ngang bướng hả Thục Linh. Nên nhớ 1 điều con em chính là con của anh, và đứa bé này mang họ Nguyễn không phải họ Bùi.
Bà Loan với bà Bình nghe anh và cô cãi nhau, bà Loan càng nghe lại càng bực con gái mình hơn. Bà mở cửa ra xồng xộc đi vào rồi tát 1 cái vào mặt cô.
- Con vì 1 người bạn thôi mà nhẫn tâm muốn phá thai sao? Đúng, đứa bé trong bụng con con có quyền phá bỏ hoặc giữ lại. Nhưng con có nghĩ tới bố mẹ không, đứa bé nó là cháu ngoại của bố mẹ cơ mà. Đi với mẹ.
- Mẹ...
- ĐI!
Bà Loan kéo tay cô đi xuống xe để tới nhà bà Sáu, bà sẽ nói để cho Hương biết luôn rằng con gái bà không có loại bạn bè như Mỹ Hương. Cô sẽ không phá thai đâu, còn Mỹ Hương không yêu được Trung thì yêu người khác.
Anh Lâm chạy theo chặn đầu bà Loan lại, nói mẹ mình đưa cô về lại phòng học bài cho ngày mai còn anh kéo bà Loan đi tới phòng của mình.
- Sao con không để mẹ đi tới nhà con Mỹ Hương đó?
- Mẹ tới đó chỉ càng đổ thêm dầu vào lửa thôi mẹ. Mẹ xem cái này đi.
Bức ảnh đó được bà Loan xem, anh Lâm chỉ vào gương mặt bị đánh dấu X của cô rồi nói ra kế hoạch của mình.
- Không thể Lâm ơi. Mẹ với bố Minh con không thể mạo hiểm tính mạng của con và cháu mình được.
- Con biết là bố mẹ sẽ không để cho em ấy gặp nguy hiểm. Chỉ cần bố mẹ tin con, Minh Hùng với vệ sĩ thôi, con sẽ bảo vệ em ấy thật an toàn.
Anh Lâm làm việc thì bà tin, bà hỏi anh Lâm là anh sẽ làm thế nào để dụ Mỹ Hương rơi vào bẫy đây.
- Con đã có cách của con rồi ạ mẹ. Thâu tóm Hoa Mỹ sẽ rất dễ nếu ông Trọng bà Sáu biết được chuyện con gái mình làm.
Bà Bình khuyên nhủ cô vài câu rồi đi sang phòng anh Lâm nơi mẹ vợ với con rể đang nói chuyện với nhau. Bà Bình đi rồi cô liền nhắn tin cho Mỹ Hương để xin lỗi chuyện anh Lâm đã bắt Mỹ Hương rồi nhốt lại. Nhưng đã 5’ trôi qua rồi nhưng Mỹ Hương không có nhắn lại, cô liền gọi điện thoại cho Hương,
- Alo.
- Hương ơi. Tớ xin lỗi cậu. Tớ không có khai ra cậu đâu, tại vì anh Lâm anh ấy...
“Mày im đi. Mày đã bán đứng tao rồi con khốn nạn.” Đó là trong đầu Mỹ Hương nói thôi chứ còn miệng thì vẫn cậu tớ ngọt sớt, Hương nói xin lỗi Thục Linh vì đã bắt ép cô phá thai, nói thêm vài câu nữa rồi Mỹ Hương cúp máy trước để còn chép bài vở của ngày học hôm nay nữa.
“Hương à. Cho dù cậu có thế nào tớ vẫn tin tưởng và quý mến cậu.”
Mỹ Hương khóc tới sưng cả mắt khi bị mẹ oánh đòn về tôi bỏ học 1 ngày không lí do và xúi giục Thục Linh phá thai. Gập sách vở lại và đi xuống tầng 2 phòng của mẹ mình. Chỉ có bà Sáu trong phòng thôi còn ông Trọng bố cô ta đang đi tiếp khách quan trọng rồi. Mỹ Hương đề cập tới vấn đề đó là hại Thục Linh sảy thai.
- Con có biết con Linh nó là người như thế nào của thằng Lâm không mà hại nó sảy thai hả?
- Nó phải sảy thai, chỉ có như vậy Trung mới yêu con. Mẹ ơi, vì hạnh phúc của con gái mẹ mà mẹ nỡ lòng nào không giúp con chứ.
- Không thằng này thì có thằng khác, con trai trên thế gian này chết hết rồi à?
- Con chỉ yêu Trung thôi. Mẹ giúp con đi, giúp con đi mẹ.
Giúp kiểu gì được đây trong khi làm hại Thục Linh thì Hoa Mỹ sụp đổ mất. Mà không chỉ có Trọng Lâm mới có tiền, Minh Hùng gia thế cũng khủng, thêm vợ chồng ngài Charles nữa. Họ mà liên kết với nhau thì Hoa Mỹ của bà phá sản như TK thôi. Nghĩ tới sự nghiệp mà 19 20 năm tạo dựng nên bị sụp đổ chỉ vì tình cảm và hạnh phúc của con gái, bà Sáu không cam tâm.
- Con nói thêm 1 từ giúp nữa, mẹ sẽ chuyển con đi trường khác học. Lúc đó con sẽ không còn thấy mặt thằng Trung đâu. Mẹ nói cho con biết 1 điều như thế.
- Còn mẹ không giúp con thì cũng đừng nhìn con trong cái nhà này nữa.
Mỹ Hương đùng đùng bỏ lên phòng khóc lóc sướt mướt. Sắp vai bỏ quần áo vào trong đó, thêm cặp sách và tư trang cá nhân, laptop với điện thoại cho hết vào vali nhỏ hơn. Xong xuôi hết rồi kéo cả 2 chiếc vali ra ngoài cửa phòng để.
- Mày đi đâu?
- Em đi cho khuất mắt mẹ.
- KHÔNG ĐƯỢC ĐI. Mày không thấy TK sụp đổ thế nào à sau chuyện thằng Trung bắt cóc con bé Linh? Bây giờ mày lại còn muốn nó sảy thai nữa. Mày sau này cũng sẽ lấy chồng, làm vợ rồi làm mẹ đấy, mày không thấy xúi giục người khác bỏ con là tàn nhẫn lắm à?
- Vậy thì em phải làm thế nào đây hả Duy Anh? Em rất yêu Đức Trung, em không thể không có anh ấy được.
- Không có thằng Trung này thì còn hàng trăm hàng nghìn thằng Trung khác. Cầm vali vào phòng cho tao.
Mỹ Hương hét ầm lên vào mặt anh trai mình rồi xách cả 2 cái vali xuống dưới nhà. Tới mẹ nói mà cô ta còn không nghe nữa huống chi là anh trai. Duy Anh gọi điện ngay cho Đức Trung nhưng đầu dây bên kia thuê bao, gọi tiếp 1 cuộc cho bà Mary thì bà nghe máy:
- Alo cô đây Duy Anh.
- Cô Mary ạ. Có Trung ở nhà không cô?
- Nó đi chơi với Trường bạn nó rồi con.
Duy Anh nói rằng vì con trai bà mà Mỹ Hương bỏ học 1 ngày rồi xúi giục Thục Linh bỏ con, rồi thì là con bé Hương đabg đùng đùng xách vali ra khỏi nhà.
Bà Mary nghe tới câu xúi giúc Thục Linh bỏ con, bà đánh rơi điện thoại xuống nền nhà luôn.
- Alo! Alo... cô Mary ơi. Alo ạ?
- Cô... cô đây. Mỹ Hương đi chưa hay vẫn còn ở nhà?
- Dạ... con bé nó đang chằng vali lên xe máy của nó rồi cô ơi.
- Ngăn con bé lại đi, cô sẽ tới nhà của cháu đây.
Duy Anh gọi mẹ mình giật lên như cháy nhà rồi chạy xuống kéo tay Mỹ Hương vào trong nhà. Mỹ Hương đùng đùng giật tay ra thì bị anh trai mình cho 1 bạt tai.
- Anh... anh tát em sao?
- Đúng. Tao tát mày đấy. Mày mà hại con bé Linh sảy thai thì cái nhà này, bố mẹ mày và cả tao đều ra đường ở mày rõ chưa? TK sụp đổ vì cái gì, mày chưa sáng mắt sao hả Hương?
- Nhưng em yêu Trung. Nếu nó còn giữ cái thai đó thì Trung sẽ không bao giờ yêu em. Anh thấy đó, em đã cố gắng lắm rồi, tại sao Trung không đếm xỉa gì tới em? Trung coi em chỉ như kẻ thay thế mà thôi.
Đức Trung ở quán cafe quen thuộc cứ hắt hơi liên tục, tâm trí đang rối bời như 1 mớ bòng bong không biết nên làm sao nữa. Đi chơi với Hương nhưng tâm trí lại nhớ tới Thục Linh. Trường đang chưa biết khuyên giải bạn mình như nào thì nhận được cuộc gọi từ mẹ của bạn.
- Dạ cháu nghe đây cô Mary.
- Cho cô nói chuyện với thằng Trung đi Trường.
Trường đưa điện thoại cho Trung, Trung vừa alo 1 cái thôi là bà Mary tuôn ra 1 tràng giang đại hải, rằng là gọi điện ngay cho Duy Anh đi, Mỹ Hương xúi giục Thục Linh bỏ thai bị Trọng Lâm ngăn cản đòi bỏ nhà ra đi kìa.
- Có chuyện đó sao mẹ?
- Gọi nhanh lên. Hoặc không tới nhà con bé đi.
- Dạ dạ.
Đứng dậy để tờ 200k xuống mặt bàn rồi lấy cốc cafe đè lên, Trung nói Trường đưa mình tới nhà Mỹ Hương nếu không cậu ta sắp mất con rồi.
Trung gọi điện ngay cho Hương luôn, Hương thấy điện thoại thông báo có Trung gọi tới liền nhấc máy lên rồi alo, khóc lóc thống thiết:
- Trung! Anh gọi để thương hại em đúng không?
- Em nói cái gì vậy hả Hương?
- Ồ haha... anh không còn gọi em là Thục Linh nữa sao? Con khốn đó chừng nào nó còn giữ cái thai thì anh vẫn còn chưa có yêu em. Tút tút tút...
Mỹ Hương cúp máy xong liền gọi cho Thục Linh. Cô đang học bài thấy cuộc gọi từ Mỹ Hương liền vội nhấc máy lên nghe, chưa kịp alo thì Mỹ Hương đã chửi bới thậm tệ rồi:
- Con khốn kia. Chỉ vì mày mà Đức Trung không yêu tao, cũng chỉ vì mày mà bố mẹ tao mất hết mặt mũi. Mày khôn hồn ngay ngày mai đi phá thai cho tao. Còn nếu không mày đừng trách tao ra tay tàn độc với mày. Tút tút tút...
Thục Linh đứng hình mất vài giây, sau đó lấy lại bình tĩnh và bấm số điện thoại của bác sĩ Tô Ngọc Như trưởng khoa sản.
- Alo. Ngọc Như xin nghe.
- Dạ là cháu, Thục Linh ạ bác sĩ. Cháu muốn gặp bác sĩ để trao đổi 1 vài vấn đề ạ.
- Bây giờ sao cháu?
- Dạ vâng ạ bác sĩ.
- Ừ. Cô hôm nay trực ở bệnh viện, cháu tới đây được không?
- Dạ được ạ. Cháu chào bác sĩ ạ.
Bà Mary sau đó vài phút cũng tới được nhà của bà Sáu rồi, mở cửa xe ra thì thấy Mỹ Hương đang kéo vali ra ngoài cổng và mở cửa xe taxi còn Duy Anh thì đang chạy theo sau:
- Mỹ Hương. Cháu đi đâu vậy?
- Cháu... cô Mary ơi...
- Duy Anh, xách vali của con bé vào nhà cho cô.
- Dạ vâng ạ.
Mỹ Hương quỳ xuống đất ôm lấy chân bà Mary, xin phép bà Mary cho Thục Linh phá thai đi, rồi Mỹ Hương sẽ có con với Trung mà, bà Mary và ông Kiên sẽ có cháu nội mới, và 1 đứa con dâu sẽ cố gắng học tập, nấu ăn giỏi giang mà. Chỉ cần Thục Linh bỏ thai thôi, Mỹ Hương sẽ thay đổi, không có ăn chơi bar sàn nữa.
- Đi vào trong nhà, có gì mình từ từ nói nhé. Đứng ngoài đây hàng xóm người ta đi qua. Nghe lời cô.
Đức Trung cũng tới nhà bà Sáu sau đó vài phút thôi rồi nói Trường về trước, cậu ta sẽ về với mẹ mình sau. Cổng nhà bà Sáu mở nên Trung đi vào bên trong luôn,
- Kìa Trung. Trung ơi anh tới rồi.
- Ừm. Cháu chào cô em chào anh.
Trung ngồi xuống sofa rồi vào thẳng vấn đề luôn, cậu ta chưa quên đi được mối tình đầu của mình, còn Hương thì Trung vẫn đang tìm hiểu đây. Tình cảm của Trung với Thục Linh quá chóng vánh, đến rồi đi như 1 cơn gió, vì vậy cho nên cậu ta muốn Hương cố gắng đợi mình thêm 1 thời gian nữa, và trong thời gian đó Mỹ Hương có thể quen bất kỳ 1 người đàn ông con trai nào cũng được, Trung không có ý kiến gì đâu.
- Anh chưa quên được Thục Lịm vì cậu ấy đang mang thai con của anh đúng không? Em cũng có thể mang thai con của anh cơ mà Trung.
- Đó là sai lầm của anh. Vì sai lầm đó bọn anh mới đi tới bước đường này. Anh không muốn em đi theo vết xe đổ đó của anh. Chúng ta bây giờ chỉ có học thôi, chưa thích hợp để yêu đương Mỹ Hương à.
Trong khi Đức Trung và mẹ cậu ta đanh ở nhà bà Sáu thì Thục Linh cũng tới được bệnh viện Đa khoa Hà Nội để gặp bác sĩ Tô Ngọc Như để xin bác sĩ phá bỏ thai nhi.
- Cháu quyết định phá thai hay sao?
- Dạ vâng ạ bác sĩ.
- Còn người nhà cháu thì sao? Bố mẹ cháu, Trọng Lâm nữa. Và cả bà Mary và Đức Trung. Họ có đồng ý cho cháu phá thai không?
Chuyện này thì bố mẹ cô và Trọng Lâm không đồng ý rồi, còn bà Mary và Đức Trung, lâu rồi họ không có tới thăm cô, cô nghĩ họ cũng đã không còn muốn đứa cháu này nữa rồi cho nên cô nói dối bác sĩ Như là họ cũng đồng ý.
- Vì sao cháu lại quyết định phá bỏ thai nhi sau khi không được sự đồng ý từ phía gia đình?
Cô không có nói ra lí do, bác sĩ thấy có vẻ như cô có gì đó khó nói cho nên là mới cầm lấy tay cô và nói rằng ở đây chỉ có cô và bác sĩ mà thôi, không có ai hết cả đâu cứ thoải mái mà nói.
- Dạ... Về phía Đức Trung. Cậu ấy bây giờ cũng đã có người yêu mới, cô ấy là bạn của cháu ạ. Chuyện 800 tỷ chắc bác sĩ cũng đã nghe qua, bạn của cháu cô ấy là Mỹ Hương, rất là yêu Đức Trung bác sĩ ạ. Vì để cho Trung và bố mẹ cậu ấy không bị bắt nên đã tới xin với ngài Smith, thậm chí là còn thuê luật sự giỏi để bào chưa cho Đức Trung và bố mẹ cậu ấy không phải ngồi tù. Còn anh Lâm, anh ấy vì yêu cháu mà nhận đứa con này là con của anh ấy, vì cháu mà làm rất nhiều chuyện rồi. Cháu biết anh ấy buồn lắm vì nuôi con của người khác. Và cuối cùng... cũng 1 phần do cháu nữa ạ.
Cô không muốn mình được cung phụng như bà hoàng nữa. Cô không muốn mình kiêng khem đủ thứ không tốt cho thai nhi nữa. Và trên hết, cô muốn mình được tới lớp học với các bạn, muốn làm đề như hồi trước, muốn tới tiết Toán của cô Thu có thể kẻ bảng giúp cô.
- Cháu ban đầu đã không muốn giữ cái thai này nữa, bác sĩ còn nhớ không ạ?
Chuyện xảy ra mới có 1 tháng thôi làm sao bác sĩ quên chứ, phát hiện mình mang thai tuần đầu tiên cô đã nằng nặc đòi phá thai vì không muốn mang bụng bầu tới lớp học. Trong chuyện tình cảm, dù đúng dù sai người con gái vẫn chịu thiệt thòi nhất, bà hiểu chứ.
- Được rồi. Cháu đi theo cô. Cô sẽ kiểm tra tổng quát cho cháu 1 lần cuối.
- Dạ vâng ạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.