Chương 55
Lana318
09/06/2023
Sáng hôm sau thứ 7 ngày 27/2, ngày cuối cùng rồi, sáng mai Lâm sẽ cùng với đoàn doanh nhân và 1 vài vệ sĩ nữa sẽ đi Las Vegas rồi. Cô bật dậy ngay và sững sờ khi thấy 2 bà mẹ của mình nằm 2 bên, ai cũng đều đang ngáy o o. Nhẹ nhàng lần xuống phía cuối giường, cô nhẹ nhàng mở cửa tủ ra lấy quần đồng phục và áo tình nguyện rồi đi vào trong nhà vệ sinh tắm rửa. Vừa tắm cô vừa nghĩ hôm qua mình tại sao lại không nhớ gì hết? 2 mẹ lại đưa mình về nhà à?
20’ sau trở ra thì thấy 2 mẹ đã dậy rồi, bà Bình nói hôm qua cô sốt khá cao đấy làm bà sợ muốn chết thôi, có tắm thì tắm qua thôi không là lại ốm nữa đó.
- Dạ vậy là hôm qua con đi viện ạ?
- Không. Mẹ gọi cho bác sĩ gia đình. Ô cái con vẩu này, sao còn ngơ ngác thế hả, đi xuống thay đồ rồi đi ăn sáng.
Bà Loan nói sao bà chả nhớ gì thế, nhớ mỗi việc ăn uống ở nhà Lâm.
- Dời ơi tao lạy này cả nón. Mày say rồi nôn 1 chập hết ra phòng con bé, ngay chỗ kia kìa. Xong ngủ thì ngáy như công nông. Thằng Wiliam nó mà chưa về luôn thì tao bảo nó bế mày xuống tầng 2.
Bà Loan với ông Minh cứ hễ lúc nào say bí tỉ là thi nhau ngáy như sấm rền. Cô nhớ có 1 hôm, cũng khá lâu rồi từ năm mà cô thi vào cấp 3, đỗ Lý Tự Trọng, cả nhà mở tiệc ăn mừng, có 3 người thôi mà sạch sẽ hơn 1 thùng bia, tới sáng hôm sau cô là người tỉnh trước, bố mẹ lúc đó vẫn còn ngáy như sấm, dưới đất thì ôi trời ơi đầy mấy bãi nôn của 2 người. 3 mẹ con thay đồ xong xuôi ra xe đi tới Lươn Đồng Xứ Nghệ để ăn, bà Bình đưa thẻ vip mà anh đã trao lại, thế là được ông chủ phục vụ tận nơi.
Lúc cô chưa tới lớp thì ở đó, ngay ở lớp 11A4, các bạn con gái đang xúm xít lại với Hưng, anh chàng bảo vệ mặt lạnh của L2 Cafe.
- Tròi oi anh Hưng. Anh ship bánh cho em hã?
- Được phục vụ khách quen của quán là niềm vinh dự của tôi. Cô bé tên là gì nhỉ?
- Dạ em em là Mỹ Anh, Mỹ Anh xinh đẹp nhất đời ạ.
- Vâng tiểu thư Mỹ Anh. Cảm phiền cô đưa tận tay bánh và nước ép táo cho bạn cô Hoàng Thục Linh. Bởi bạn của cô cũng có đặt trước bánh ở đó. Nhớ là đưa tận tay nhé tiểu thư Mỹ Anh.
Hưng đi ra xong 5 6 đứa con gái còn chạy theo mãi thôi tới lúc Hưng ra con SH đen sì sì ra về.
- Tròi oi, các bồ thấy cách anh ấy gọi tui hơm? Là tiểu thư, tiểu thư đó. ÁAAA... thích quá à!
- 3 hộp này và matcha đá xay lại còn được free nữa, trời ơi đóng họ ở L2 dài dài thôi.
- Đúng đó đúng đó. Ở đó anh Tính cũng rất đẹp trai. Bà có thấy nụ cười của anh ấy không? Toả nắng luôn đó.
Mỹ Anh nói các bạn nữ ở lớp có quen bạn nào ở các lớp bên cạnh không thì rủ tới đó ăn uống, đóng họ dài dài ở đó luôn. Ở đó có bánh bóng đêm hot lắm lắm.
- Bánh bóng đêm á? Nghe lạ thế?
- Nó có tên là Dark Socola, ngọt ngọt đăng đắng đúng vị socola đen luôn đó, ăn mềm tan trong miệng.
- Ồ. Vậy chiều nay đi luôn. Tao sang tao mời mấy đứa tao quen.
- Đi luôn. Mỹ Anh đi mời không?
Cô nàng hảo ngọt lắc đầu, vì đã hứa đưa tận tay cho Thục Linh cô bánh và nước ép táo rồi. Tầm 3’ sau thì Sơn, Trung và Vinh tới cùng lúc, Mỹ Anh định là đưa bánh và nước cho Trung cầm hộ nhưng đã hứa với anh Hưng mặt lạnh rồi nên cầm bánh và cốc nước ép táo đi sang bàn cô ngồi, còn cầm theo 1 hộp macaron có màu xanh lá và xanh da trời nhạt mát con mắt.
- Bà qua đây ngồi làm gì? Đâu phải chỗ bà?
- Tôi thích ngồi đây đó, lão cấm tôi à?
- Cấm đó. Về chỗ bà đi!
- Tôi cứ thích... a Linh xinh oy!
Cô đang ngáp ngắn ngáp dài, cái cô cần lúc này là cafe.
- Ơi Mỹ Anh. Ỏ anh Hưng đã ship bánh òi hả?
- Yes yes. Chiều nay ó Linh xinh đi chơi với bọn tui nhá?
Cả đám con gái nhao nhao lên xúm quanh cô nói cô đi chơi rồi đi mua bán linh tinh với đám con gái. Cô đi với các bạn 1 lần rồi cũng thấy rất vui cho nên cô gật đầu luôn.
- YEAH. Vậy chúng ta cùng ăn bánh bóng đêm luôn. Chiều nay á sẽ rất đông tụi con gái.
- Linh ơi đi làm nail không?
- Nhưng mà chúng ta cũng không được làm quá lộ liễu. Haizzz..
- Thì mình oánh màu trắng sữa đó, mấy bồ chả biết gì. Nè!
Mỹ Anh nhồm nhoàm miếng bánh rồi lấy con s22 ultra của mình ra mở màu nail trắng sữa cho các bạn xem.
- Ồ sơn màu này quá đẹp này. Linh ơi cùng đi làm nail nha?
- Hihi ok nè.
- Vậy tất cả chúng ta sơn màu móng này cho đều nha? Để tiểu thư Mỹ Anh đặt chỗ nè.
Vì cô ăn bánh mỳ sốt vang rồi cũng no ngang, nên để hộp bánh vào trong cặp khoá lại rồi uống cốc nước ép táo, cốc này được dập logo của L2 Cafe, cho nên Trung khá nóng mắt khi cô uống nó. Cô uống được 1/3, để dưới gầm bàn rồi đứng dậy đi ra ghế đá gọi điện thoại cho ai đó. Trung trực tiếp mở nắp cốc nước ép ra rồi ừng ực ừng ực hết cả cốc.
- Ô hay lão già kia! Của Linh mà.
- Tôi muốn uống, liên quan gì tới bà không?
- Có biết Linh ốm dậy, uống nước ép táo rất tốt không? Lão mang tiếng là người yêu, không biết chuyện đó à?
- Tôi biết, tôi sẽ đích thân ép nước táo cho em ấy, bà hiểu chưa!
- Đâu táo đâu, lão ép xem nào? Linh nó học nhiều đã mệt thì chớ, càng ngày càng gầy rồi, lão thì to như con khủng long ấy còn ăn uống của nó. Trẩu vừa thôi lão già!
Mỹ Anh bình thường rất điệu, 1 khi mà máu chó nổi lên thì cũng móc họng ghê lắm, nói đổng nói mỉa Trung xong rồi chậc chậc 1 vài cái, nói rằng lớp 12 mà còn kiểu này thì Thục Linh cô khéo chẳng còn tí thịt nào còn mỗi da bọc xương.
Cô ngồi ngoài nói chuyện với 2 mẹ, xin phép cho cô chiều nay đi chơi với các bạn, toàn con gái thôi, sẽ tới quán cafe sách của Lâm ngồi uống nước ăn bánh rồi đi sơn móng tay. Bà Bình lâu rồi cũng chẳng có đi chăm sóc móng, còn bà Loan mẹ cô thì thích sơn móng tay móng chân thôi rồi luôn, đợt ra tết mấy hôm, còn cùng bà Emily, bà Jane với chị Quỳnh đi sơn móng.
- Aaaa các cậu ơi. Mỹ Anh ơi.
- Oi tiểu thư Mỹ Anh nghe nà!
- 2 mẹ của tớ, sẽ tài trợ tất cả chúng ta bữa bánh nước và làm nail vào chiều nay.
- Thật á? Thuỳ Linh nói.
- Thật luôn.
- Linh xinh có những 2 mẹ lun á?
- Ưm.
- Yeah! Thích quá à!
Trung, Sơn, Vinh và cả Hiếu và Huân (Huân đang thích Mỹ Anh), là những đứa con trai trẩu tre nhất cái lớp 11A4 này. Nhất là Huân, thấy cô nàng trong mộng của mình bám víu anh Hưng liền tức muốn nổ đom đóm mắt, rồi lại còn chiều nay tới đó uống tiếp, bộ ăn bánh thay cơm luôn ó hỏ, cậu bạn này xồng xộc đi lên phía trên bàn Mỹ Anh, nói cho Huân đi cùng.
- Lão già kia hấp à? Chỗ con gái ai cho lão đi! Vớ vẩn, lướt đi cho lước ló trong! Đang vui thì chớ làm tụt cả mood.
- Tụt thì tui kéo lên cho tiểu thư, nha!
- Lướt lướt, xuỳ!
Khiếp cô bạn này còn thô hơn cả cô nữa làm cho Sơn và Vinh buồn cười quá thể quá đáng.
Các bạn còn nhớ Mai không? Mai trước đây từ thích nụ cười của Vinh lại chuyển sang Hiếu bởi Hiếu thích bánh mỳ mà Mai làm đó? Giờ ra chơi tiết 2, Hiếu cầm tiền đi xuống canteen định mua cái gì đó nhấm nháp, phanh 1 2 cúc trên cùng ra, bày vẻ trịch thượng, tay đút túi quần đi ra cửa lớp thì gặp Mai, người mà cậu ta đã bế vào viện lúc trước.
- Hiếu, tặng cậu này!
- Tặng tôi?
- Ưm!
- Tôi ghét uống sữa.
Hiếu đúng là ghét uống sữa, nhưng cô bạn cắt tóc ngắn kia vẫn dúi vào tay Hiếu hộp Dutch Lady Socola rồi chạy về lớp mình.
- Con điên này!
Hiếu cầm hộp sữa đi vào lớp, đứng đúng bàn của cô rồi đưa cho cô hộp sữa. Rồi nhìn thẳng vào mắt Trung nói cấm không được uống của Thục Linh, rồi sau đó đi thẳng ra cửa. Cô cứ thỉnh thoảng 1 2 lần ăn giùm Hiếu bánh mỳ do Mai làm, đúng thật là rất ngon, nhưng hôm nay lại là sữa, khổ ghê cơ. Cứ tình hình này khéo cô bị đánh ghen mất.
Tan học, bà Bình lái con maybach cùng bà Loan tới trường đón cô, chưa tan học nhưng 2 bà đã ngồi sẵn ghế đá chờ cô, để rồi trống báo tan học, bà Bình cùng bà Loan đi vào bên trong lớp cô, chào cả cô chủ nhiệm.
- Dạ con chào 2 mẹ ạ.
Sơn, Trung và Vinh cũng cúi đầu chào luôn. Bà Bình cao hứng quá vì lớp cô toàn các bạn sáng láng, bà hỏi cô có những bạn nào đi uống cafe với làm nail.
- Dạ cháu thưa cô ạ.
Mỹ Anh khép nép đi tới chỗ bà Bình với bà Loan đứng, nói rằng có nhiều bạn đi lắm, bà Bình mời hết thì có hơi không được hay cho lắm.
- Không sao hết. Các cháu về nhà tắm rửa ăn uống đàng hoàng, chúng ta 1 rưỡi, có mặt ở quán Cafe L2 nhé.
- Dạ vâng ạ cô.
2 bà hỏi cô Hường về tình hình học của cô ở lớp với đội tuyển, cô nghe 2 chữ đội tuyển liền ra hiệu cho cô đừng nói gì cả.
- Em Thục Linh học vẫn tốt các chị ạ. Chỉ mỗi tội là...
- Dạ em thưa cô, em vẫn học được bình thường mà, đúng không ạ cô.
- Con bé này nay lại nhảy vào miệng cô nói hả? Dạ em Linh có vài biểu hiện học hành thái quá các chị ạ. Giao đề từ đầu tuần, bảo tới cuối tuần hẵng đưa cô chữa mà mới có giữa tuần đã đưa các chị ạ.
Bà Bình chống nạnh chỉ trích cô rằng có muốn mẹ cắt đội tuyển của con đi không? Cô Hường còn nói vì cô học đều các môn cho nên cả cô Thu dạy Toán tới cô Sử cô Địa, cô Công Dân đều muốn mời Thục Linh vào đội tuyển.
- Ôi trời. A dạ cảm ơn cô nhiều lắm. Dạ tôi với mẹ cháu được là mời cô đi ăn trưa ạ.
- Em xin lỗi chị, em phải về với chồng rồi ạ. Dạ em xin hẹn chị vào 1 hôm khác ạ.
Cô Hường đi ra ngoài trước, còn cô với 2 mẹ ở lớp, bà Bình trách móc cô học nhiều bảo làm sao mà chả hay ốm. Thật tình à.
3 mẹ con cô đã có mặt từ lúc 1h hơn, cô vừa buồn cười vừa kể rằng các bạn con gái ở lớp cô khá thích anh Hưng và anh Tính ở đây vì 2 anh đẹp trai.
- Haha thật tình, sau này á ở quán cafe mới kia nhé thì còn nhiều anh nữa cơ.
Bà Loan thì đang tìm màu móng đẹp cho con mình, nhưng cô bảo là cô sơn cùng màu trắng sữa với các bạn cho đỡ bị nổi bật quá. Sợ thầy cô mắng. Bà Loan nói:
- Mắng cái gì. Mẹ thấy lớp con ai cũng nhuộm tóc mà. Sơn móng tay có làm sao đâu.
- Dạ cô chủ nhiệm cũng nói nhiều lắm đó mẹ ạ.
Các bạn hành quân kéo nhau đi vào, quả này mà không có bà Bình thì có khi nay L2 cafe của anh Lâm là kiếm bộn với mấy đứa con gái này rồi đấy. Mỹ Anh thấy Huân liền chống nạnh quát:
- Lãi già kia. Ai cho lão tới đây?!
- Tôi tới uống cafe, Mỹ Anh cấm tôi sao?
Huân với Hiếu song hành cùng nhau tới quán của anh Lâm. Huân có tới đây 1 lần đầu tiên, tới nay mới quay lại đây. Mỹ Anh cùng các bạn order bánh bóng đêm, Huân với Hiếu cũng bắt chước order theo rồi cùng kéo nhau lên tầng 2.
- Dạ cháu chào 2 cô ạ.
- Ừ chào các cháu.
Huân với Hiếu đi tới bàn chỗ bà Bình ngồi, biết là bà với bà Loan tài trợ rồi nhưng vẫn xin được là thanh toán 2/3 tiền bánh và nước hôm nay.
- Cô trả được mà, các cháu học sinh làm gì có tiền.
- Ôi cô ơi. Nhà cái lão... à nhầm. Cái bạn da đen này mở quán bia, đông khách lắm cô ạ. Tiền khách bo bạn ấy cầm hết đó ạ. Cô cứ để bạn ấy trả ạ.
Mỹ Anh biết nhà Huân mở quán nhậu mà to lắm nên nói với bà Bình như vậy. Cô tủm tỉm cười nói sao Mỹ Anh biết rõ thế, từng sang nhà Huân chơi rồi hả nọ kia.
- Nào có. Tiểu thư này đã nào biết tới bia hay đồ nhậu nhà lão.
Huân và Hiếu chọn 1 bàn hơi xa xa 1 chút, ăn từng chút bánh 1 và rồi ngắm view tầng 2, đúng là quá đẹp đi. Mỹ Anh nhân lúc cô đi vào nhà vệ sinh liền vừa ăn bánh bóng đêm vừa thẳng tính nói với 2 mẹ của cô là Trung càng ngày càng xấu bụng, hôm nay á Linh đã mệt rồi còn uống cả cốc nước ép táo của cô rồi còn nói tự tay ép cho Linh nữa, thấy mà ghê.
- Còn chuyện gì nữa không cháu?
Tú trước đây ngồi cùng bàn với cô đầu năm lớp 10, nói rằng lúc đầu Trung vào, học cũng giỏi lắm mà từ lúc cô yêu Trung là Trung mất tập trung hẳn, lần gần đây nhất là lần cô nghỉ 1 ngày đó, hôm sau tới lớp Trung liền ngồi rõ sát vào cô rồi luồn tay vào trong bụng cô sờ mó lại còn xoa xoa. Tú vừa kể xong thì cô mở cửa vệ ainh đi ra thế thôi dừng luôn.
- Cô thấy nha cái bạn da đen kia có vẻ thích cô bạn tiểu thư Mỹ Anh lắm nhé.
- Đâu có ạ cô.
- Có thật không? Biết rõ gia cảnh Huân thế cơ mà.
- Ỏ. Tui thấy ó Hiếu cũng để ý Linh xinh lắm nha. Cô ơi, cái bạn mà đang phanh cúc áo sơ mi đen kia kìa, hôm nay tặng Linh sữa đó cô ạ. Thỉnh thoảng đánh cầu lông xong mời Linh ăn sáng cơ.
Các bạn kể thật mà chứ đâu có lừa dối đâu mà sao cô cứ chối đây đẩy ra. Bà Bình nói Mỹ Anh và Tú đi ra chỗ xa xa với bàn mọi người ngồi, xin số điện thoại của 2 bạn xong bà Bình dặn là nếu Trung ở lớp có hành động gì khiếm nhã với cô thì tới ra chơi nhắn tin cho bà. Bà sẽ hậu tạ 2 bạn.
- Cháu thấy Linh hiền quá cô ạ. Phải cháu á là cháu chửi cho trận rồi.
- Đúng đó cô ạ. Cháu cũng vậy.
3 người quay trở lại bàn, bà Bình hỏi Mỹ Anh là quán làm nail đó ở đâu, đã đặt lịch trước chưa?
- Dạ cháu có đặt rồi cô ạ.
Cô nói rằng đông thế này có làm hết được không, thì Mỹ Anh nói cơ sở đó đông lắm luôn, thống nhất được màu rồi thì cứ thế mà triển thôi cho nhanh. Mấy bạn ăn bánh bóng đêm thấy ngon quá, vẫn còn thòm thèm nhưng ngại 2 bà mẹ của cô ngồi đây, sẽ bị mắng là ăn nhiều. Cô cười mỉm 1 cái rồi đứng dậy đi xuống dưới tầng.
- Chị ơi.
- Dạ thưa cô chủ.
- Em lấy hết cả khay bánh Dark Socola đi ạ, 10 tiramisu
- Tiramisu thì có 2 loại là socola và trà xanh ạ cô chủ.
- Dạ em lấy 2 trà xanh và 8 socola, 2 cái trà xanh chị đưa cho 2 bạn nam ngồi trên tầng 2 giúp em ạ. Họ cũng là bạn cùng lớp với em.
- Dạ vâng cô chủ.
Cô cầm trước khay bánh Dark Socola mang lên trên tầng, có tận 15 cái cơ, lên trên tầng xong các bạn con gái lớp khác nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, đưa cho các bạn xong, còn thưa tận 3 cái cho nên cô đem ra cho Hiếu và Huân luôn. Huân nói:
- Linh à tôi đâu có gọi thêm.
- Haha cậu chả nói là sẽ trả 2/3 tiền trà bánh hay sao?
Cô cười sung sướng lắm, sau đó chị nhân viên lại cầm thêm 2 cái tiramisu trà xanh lên đưa cho 2 bạn con trai. Huân hôm nay méo mặt luôn rồi. Cô đưa bằng 2 tay chiếc khay đựng bánh rỗng cho chị nhân viên, ngồi cười với 2 mẹ và các bạn 1 chút rồi giả vờ:
- Ơ. Chị ơi chị quên bánh của em rồi.
Cô đứng dậy đi xuống tầng 1, order thêm 3 bánh hạnh nhân chà là cho người ăn kiêng, sau đó thanh toán hết cả chầu này.
- Kìa cô chủ. Cô không cần phải trả tiền đâu mà.
- Dạ em bao các bạn em, chị cứ cầm lấy đi ạ.
Cô đưa 3 triệu cho chị nhân viên trong khi tiền bánh và nước của tất cả, kể cả của Hiếu và Huân thì chỉ có 1 triệu 650, tiền thừa thì nhân viên cứ trừ dần dần cho những lần cô đặt hàng sắp tới.
- Cô chủ à tôi chịu thua cô đó.
Cô cầm bánh chà là lên tầng 2 tiếp tục hoà nhập cuộc vui. Thuỳ Linh và Lý nói tại sao cô không ăn bánh bóng đêm, mềm lắm luôn đó.
- Tớ không thích ăn bánh quá ngọt hihi.
Phía Hiếu với Huân, Hiếu có nói sẽ chung tiền với Huân để trả tiền chầu này, nói xong rồi vỗ vai thằng bạn ngồi gần với mình trên lớp.
- Hiếu. Tao hỏi mày nhé, nếu thằng Trung không tới lớp mình, không có thằng Sơn thằng Vinh, mày có tỏ tình với con Linh không?
- Có. Nhưng nếu thế tao cũng chỉ là thằng đến sau như 3 thằng kia. Làm sao mà đấu nổi với thanh mai trúc mã của cô ấy kia chứ.
- Thanh mai trúc mã? Con Linh có thanh mai trúc mã từ nhỏ á?
- Ừ. Hôm nọ đi nhậu với chúng nó, thằng Sơn nó kể hết. Chính là cái người con trai mà hồi năm lớp 10 cầm cốc cafe tới cho cô ấy rồi lôi súng ra doạ đám con gái.
Huân nghe Hiếu nói xong liền hết hồn con chồn, hoá ra là cái người mà cô kể là sang Mỹ lấy chồng, hoá ra lúc đó cô bao che cho người ta, nhưng mà thanh mai trúc mã như vậy sao lại quay ra yêu thằng Trung? Lạ thật.
- Tình yêu mà. Nay yêu ngày kia hận là chuyện bình thường. Mày với con bánh bèo chảy nhớt kia, mày thích nó à?
- Ừ.
- Thật á?
- Thật. Bình thường thì điệu, nhưng bạn bè bị bắt nạt liền đứng ra mạnh mẽ chửi bới. Tao thích bản tính mạnh mẽ của Mỹ Anh. Còn Thục Linh của mày, tao thấy từ lúc nó yêu thằng Trung, mày có nhớ lần gần đây nhất con Linh nó nghỉ không?
Hiếu gật đầu, Huân mới kể tiếp tục, rằng sau ngày hôm đó ngày nào cô cũng tới lớp sớm từ tận 6h, mệt mỏi hẳn đấy. Cách đây 3 4 hôm Huân tới ngay sau cô, hỏi cô sao nay tới lớp sớm thế, thì 2 mắt cô thâm quầng ra, nói không sao, hôm qua cày phim rồi buồn quá nên khóc, đó là 1 câu nói dối. Xong ngày hôm sau thì ốm nằm viện.
- Sao mày biết nó là 1 câu nói dối?
- Tao chơi với thằng Sơn mà mày, tao trước đây có hỏi nó về con Linh. Cũng cùng câu mà tao hỏi mày đó. Nó cũng vừa chia tay con bồ. Thằng Sơn nó yêu con Linh lắm đấy, nó còn từng nói với tao là được anh trai nuôi của con Linh chấm làm em rể. Haha nhưng cuối cùng vẫn không thể với tới.
Huân ăn hết 2 miếng bánh bóng đêm, đúng là ngon thật đó. Hiếu thì không thích ăn đồ ngọt lắm, giống cô, nên có đứng dậy đi xuống quầy order bánh cho người ăn kiêng:
- Dạ thưa quý khách. Bên chị có bánh muffin tách béo, mouse sữa chua bạc hà và bánh chà là. Bánh chà là có thêm hạnh nhân đang đứng sau bánh Dark Chocolate, vừa không quá ngọt lại tốt cho trí óc.
- Dạ vậy cho em ăn thử 1 cái được không ạ?
Chị nhân viên đưa cho Hiếu 1 chiếc, đúng là không quá ngọt thật, dễ ăn lắm. Hiếu phán:
- Chị cho em lấy chục cái ạ. Cho em gửi tiền ạ.
- Có em gái mái tóc xoăn, mặc áo sơ mi lụa màu be thanh toán trước 3 triệu rồi em ạ. Em không cần phải trả tiền nhé.
- Sơ mi lụa màu be? Thục Linh à?
Hiếu cầm chục cái bánh đi lên tầng trên, đưa ánh mắt tình cảm nhìn tới cô đang ngồi cười rụng cả rốn. Về chỗ ngồi cùng với Huân, Hiếu đòi lại tiền thừa:
- Ơ hay. Mày nói mày chung với tao cơ mà!
- Thục Linh đã đưa sẵn 3 triệu rồi. Tao mua thêm chục cái bánh này không mất tiền.
- Trời đất. Ra cái lúc xuống tầng lần 2 đó là đi thanh toán. Lúc đó tao để mày đi xuống dưới đó thì đâu có mất mặt thế này.
- Haha tao có đầy cách để trả. Ví dụ như bao bữa sáng chẳng hạn. Hoá đơn tao đã cầm đây rồi.
Hiếu đưa cho Huân hoá đơn, tính cả chục chiếc bánh chà là hạnh nhân 200k của Hiếu thì tất cả hết có triệu 850.
- Bánh ở đây đúng là đắt mà ngon thật. Thảo nào mà Mỹ Anh 3 lần 1 tuần ăn bánh ở đây.
- Nãy tao đưa mày 1 củ rồi, đưa lại tao 4 loét!
- Rồi rồi. Đây!
Huân rút ví ra đưa lại cho Hiếu 400k, Hiếu sẽ thêm tiền vào để bao cô ăn sáng mỗi ngày như cách cô đã làm với Sơn và Vinh trước đây. Ăn sáng đối với cậu ấm này đơn giản, bao cô hết cả năm lớp 12 cũng được. Cậu ta muốn xem thái độ của Trung.
Sáng hôm sau ngày 28/2, ngày Lâm đi~~~~
Trung tới lớp ngồi ôn lại bài vở, cô còn chưa tới thì Hiếu để 1 hộp gồm 4 chiếc bánh chà là hạnh nhân và nước ép táo trên mặt bàn cho cô, sau đó Hiếu bắt chước Mỹ Anh ngày hôm qua, ngồi ở chỗ cô luôn vì sợ Trung sẽ ăn mất đồ cậu ta mua cho cô. Sơn và Vinh ngồi bàn bên đưa ánh mắt khó hiểu và ngạc nhiên nhìn Hiếu, Trung nói:
- Công chúa của tao không thích ăn đồ ngọt đâu. Mang bánh về dưới bàn mày ăn đi.
- Tao đã ăn bánh này rồi, nó không có ngọt nhiều. A Thục Linh!
- Ờ Hiếu. Có chuyện (ngáp ngủ).... gì vậy?
- Mời Linh. Tôi không có đích thân ép táo như ai đó, nên là tôi mua.
- Sao mà phí tiền thế. Tôi đã ăn sáng ở nhà rồi.
- Cầm lấy ăn chơi cho vui.
Cô mở hộp bánh ra, a là bánh chà là hạnh nhân, cô thích mê nó như thích mê bánh muffin của nhà Khải Sơn ấy. Cảm ơn Hiếu về mấy cái bánh, xong ngồi xuống ghế bỏ đề ra làm nốt vừa làm vừa ăn.
Hiếu đi về chỗ cất cặp sách rồi gọi bánh bèo Mỹ Anh ra ngoài hỏi chút chuyện.
- Lão có gì muốn hỏi?
- Ngày hôm qua, mẹ của Linh hỏi mụ cái gì? Trả lời thật!
- Cô Bình nói tôi với cái Tú, để ý thằng Trung nếu có thái độ khiếm nhã với cái Linh xinh thì ra chơi nhắn cho cô, có thù lao đó, nhưng mà tôi không có cần.
- Cho tôi số của cô Bình.
Hiếu to nhỏ với Mỹ Anh ngoài hành lang gần với lớp 11A3.
- Lão... lão...
- Sao? Hợp tác không?
- Thì ok. Đây, số cô Bình.
Hiếu ghét thái độ của Trung gần đây, nên quyết phá Trung cho bằng được, mặc dù chiêu trò đó hơi hèn hạ, xong Hiếu cùng Mỹ Anh đi vào lớp, Hiếu thấy Huân tay cầm tiền, chắc là muốn thanh toán tiền, Hiếu ra hiệu cho Huân đi về chỗ.
- Mày có âm mưu gì đúng không?
- Đúng! Muốn biết không?
- Có. Nói thử xem hay không?
- ***!
- Ô hay thằng ôn này!
Cô tan học thì cũng là lúc Trọng Lâm anh kéo vali cùng với 1 vài vệ sĩ nữa, cùng với đoàn doanh nhân ra máy bay lên đường về Mỹ, đoàn doanh nhân người nào người nấy đều buồn bã ghê lắm, nhưng vì tập đoàn cho nên phải về lại đó. Người buồn nhất là bà Emily, bà chưa có nói với mọi người rằng chủ tịch của bà trong tháng 8 năm nay sẽ thôi chức vụ và phong bà làm chủ tịch tiếp theo của Casino. Trong thâm tâm bà không có muốn đảm nhận chức vị cao cả này.
Trọng Lâm anh đang ở khoang chủ tịch, đưa đôi mắt đượm buồn nhìn ra phía cửa sổ, 5 tháng tiếp theo đây, sẽ là 5 tháng gấp rút nhất của anh, anh sẽ thôi chức chủ tịch. “Linh à. Cố gắng chờ anh, nhé em!”
- Mr President!
- Ưm yes mr John.
- I heard Mrs. Emily say, next August after completing L2 Restaurant & Lounge, you won’t be the president.
- Yes, that's right sir. And I also told you from the very beginning, that I was only temporarily serving as president, so that you could find an all-powerful person who could lead the whole corporation.
- None of us is as almighty as you, Mr. President.
Ngài John vừa nói xong thì tất cả các ông bà còn lại, bà Emily đi đầu tiên, bà dõng dạc hô to:
- THAT'S RIGHT. NO ONE IS ALMOST AS YOU. WE WANT YOU TO BE THE PERMANENT PRESIDENT OF CASINO.
- Madam? What’s this? I said...
- We have made it very clear that we want you to be the official president, effective now!
Chủ tịch được tất cả bầu ra, Casino dưới sự dẫn dắt của anh, sự tăng trưởng đạt kỷ lục rồi, bây giờ anh thoái vị, tập đoàn sẽ ra làm sao đây hả. Ngài Richard nói tiếng Việt, ngài ta nói rằng ngài đồng ý với những gì mà họ nói, chủ tịch không nhất thiết cứ phải trực tiếp điều hành. Casino, chủ tịch cũ đã chết, con trai chủ tịch vào tù vì tội giết mấy mạng người, Casino mà không có anh sẽ như rắn mất đầu. Bà Jane không hiểu ngài Richard nói gì, bà nói tiếng Anh xêm xêm nội dung mà ngài Richard nói trước đó:
- Mr President! You can meet online, order us on what we can do. We're not going anywhere to find someone like you. You can stay with your parents in Vietnam, have an online meeting with us, tell us what to do.
- Mrs Jane is right. As you say, you will elect Mrs. Emily as your next president, but she, like us, does not want you to resign. You can appoint mrs Emily or someone you trust, to assign the role of vice president.
Phó chủ tịch cũng là 1 ý tưởng hay, dưới 1 người trên vạn người, có thể giúp anh đi ngoại giao và đàm phán với những đối tác khác để phát triển tập đoàn. Mỗi người 1 ý, tới cả phi công, tài xế lái con roll royce ghost màu đen cũng không muốn anh thoái vị, anh có thể ở Việt Nam, họp online, laptop macbook nhiều để làm gì, anh chỉ cần 1 chiếc macbook hoặc 1 tivi to đùng đoàng có khả năng gọi video call hoặc zoom, công nghệ tiên tiến rồi. Anh chịu thua mấy ông mấy bà này rồi đấy, khoang lái, cơ trưởng còn chế độ lái tự động, cơ trưởng đi ra cũng nói y hệt như các vị kia, nói rằng nếu anh đi, kinh tế của Nevada sẽ lại tụt dốc không phanh đó, anh muốn anh và tất cả mọi người quẳng đi mọi cố gắng, mọi nỗ lực từ trước tới nay hay sao?
Ok ok anh giơ tay đầu hàng, chịu thua rồi đấy, anh sẽ suy nghĩ thêm về vấn đề này. Anh xin mọi người cho anh thêm thời gian.
- Yes yes. Of course sir!
Tội cho nhóc tì 6 tuổi kia, chú Lâm đi Mỹ 1 cái cậu bé khóc lóc ỉ ôi thôi rồi ở biệt thự L2 bên Đại Lải, làm cho Gia Bảo cũng gào mồm lên thi khóc cùng anh Đức mặc dù chưa biết anh khóc vì cái gì.
- Gia Bảo ơi. Gia Bảo có nhớ bố... à chú. Gia Bảo có nhớ chú Lâm không? Anh Đức... hức... anh Đức nhớ chú Lâm...
Bảo vừa khóc vừa thổi bong bóng, cứ a a a m m ma ma... miết, đập đập tay xuống sàn nhà rồi khóc to hơn. Ngọc Trân nghe thấy tiếng con mình khóc, đang phơi quần áo ở ngoài sân liền chạy vào bên trong nhà thì thấy 2 anh em đang thi nhau khóc. Trân vừa dỗ con vừa hỏi han Đức:
- Đức à cháu bị sao vậy? Có đau ở đâu không?
- Cô Trân ơi cháu nhớ chú Lâm... cháu không muốn chú Lâm đi nước Mỹ.
- Haha ra là vậy. Cô Linh nói rồi đó, cháu nhớ chú cháu có thể gọi cho chú mà. Nhưng mà hiện tại bây giờ thì chưa gọi được đâu vì chú đang trên máy bay. À hay bây giờ, cô lái xe đưa cháu với Gia Bảo tới nhà cô Linh, rủ cô Linh đi chơi, được không?
Nghe thấy được đi chơi, Đức mới dừng khóc chỉ còn sụt sịt, chạy đi về phòng bố mẹ lấy vở ô ly và bút chì, cho vào cặp sách, tự tắm rửa thay quần áo, đeo giày và khoác túi mà Trọng Lâm đã mua cho cậu, ngắm nghía soi mình trong gương, cậu nhóc gật đầu có vẻ khá ưng với vẻ xinh trai bụ bẫm này, mở cửa phòng rồi bước ra ngoài. 2 mẹ con Ngọc Trân cũng vừa vặn xong xuôi.
- Ái chà chà... Đức thật đẹp trai nhé. Đi thôi nào.
- Lên đường!
Xe của Lâm để ở nhà cho Trân đi, xe này có chip ghi âm và camera ở hàng ghế thứ 2. Trân vừa lái xe vừa gọi cho Thục Linh cô.
- Chị ơi em nghe nè. . Truyện Trinh Thám
- Em có nhà không? Chị với 2 đứa nhóc chuẩn bị qua nhà em.
- Em có chị ơi. Nay đi đâu vậy ạ?
Đức gọi vọng vào điện thoại nói rằng cậu muốn đi chơi công viên, rồi muốn uống cacao ở quán cafe của chú Lâm rồi muốn cô dạy tiếng Anh nữa.
- Haha ok luôn nè.
Cô hỏi chị Trân sắp tới chưa để cô thay quần áo thì chị nói là chị còn tới cửa hành để xin phép chị Quỳnh anh Bảo nữa vì gọi 2 người không nghe máy. Chị Trân cúp máy xong cô lấy quần áo vào nhà vệ sinh tắm luôn không có chần chừ, mặc dù đề đóm đang chất đống.
Tới cửa hàng, nhân viên ai cũng cười với 2 anh em Hoàng Đức với Gia Bảo, anh khóc là em cũng khóc liền đểu thế chứ.
- Em đừng nói bé Linh mua bán linh tinh nhé. Khổ lắm cứ lúc nào đi chơi là con bé lại vung tiền.
- Em biết mà chị. Khổ lắm như hôm kia ăn uống đấy, em nó mua hộp sữa cả triệu bạc, em xót quá.
Xin phép xong xuôi ba người ra xe đi tiếp, Đức hân hoan vui vẻ lắm lại còn hát hò mấy bài mà cô cho nghe, toàn bài hát lớp 1 thôi. Tới nhà cô thì thấy cô và Ninh đứng sẵn ở cổng rồi.
- Ơ anh Ninh.
- Cô bế Gia Bảo đi để tôi lái xe cho.
Hành quân nào, đầu tiên chúng ta đi uống cafe trước nha.
- Cô Linh ơi cháu muốn cô dạy thêm từ ạ.
- Haha rồi. Chút nữa Đức trả lời cho cô vài từ nhé. Đưa vở viết cô xem nào.
20’ sau trở ra thì thấy 2 mẹ đã dậy rồi, bà Bình nói hôm qua cô sốt khá cao đấy làm bà sợ muốn chết thôi, có tắm thì tắm qua thôi không là lại ốm nữa đó.
- Dạ vậy là hôm qua con đi viện ạ?
- Không. Mẹ gọi cho bác sĩ gia đình. Ô cái con vẩu này, sao còn ngơ ngác thế hả, đi xuống thay đồ rồi đi ăn sáng.
Bà Loan nói sao bà chả nhớ gì thế, nhớ mỗi việc ăn uống ở nhà Lâm.
- Dời ơi tao lạy này cả nón. Mày say rồi nôn 1 chập hết ra phòng con bé, ngay chỗ kia kìa. Xong ngủ thì ngáy như công nông. Thằng Wiliam nó mà chưa về luôn thì tao bảo nó bế mày xuống tầng 2.
Bà Loan với ông Minh cứ hễ lúc nào say bí tỉ là thi nhau ngáy như sấm rền. Cô nhớ có 1 hôm, cũng khá lâu rồi từ năm mà cô thi vào cấp 3, đỗ Lý Tự Trọng, cả nhà mở tiệc ăn mừng, có 3 người thôi mà sạch sẽ hơn 1 thùng bia, tới sáng hôm sau cô là người tỉnh trước, bố mẹ lúc đó vẫn còn ngáy như sấm, dưới đất thì ôi trời ơi đầy mấy bãi nôn của 2 người. 3 mẹ con thay đồ xong xuôi ra xe đi tới Lươn Đồng Xứ Nghệ để ăn, bà Bình đưa thẻ vip mà anh đã trao lại, thế là được ông chủ phục vụ tận nơi.
Lúc cô chưa tới lớp thì ở đó, ngay ở lớp 11A4, các bạn con gái đang xúm xít lại với Hưng, anh chàng bảo vệ mặt lạnh của L2 Cafe.
- Tròi oi anh Hưng. Anh ship bánh cho em hã?
- Được phục vụ khách quen của quán là niềm vinh dự của tôi. Cô bé tên là gì nhỉ?
- Dạ em em là Mỹ Anh, Mỹ Anh xinh đẹp nhất đời ạ.
- Vâng tiểu thư Mỹ Anh. Cảm phiền cô đưa tận tay bánh và nước ép táo cho bạn cô Hoàng Thục Linh. Bởi bạn của cô cũng có đặt trước bánh ở đó. Nhớ là đưa tận tay nhé tiểu thư Mỹ Anh.
Hưng đi ra xong 5 6 đứa con gái còn chạy theo mãi thôi tới lúc Hưng ra con SH đen sì sì ra về.
- Tròi oi, các bồ thấy cách anh ấy gọi tui hơm? Là tiểu thư, tiểu thư đó. ÁAAA... thích quá à!
- 3 hộp này và matcha đá xay lại còn được free nữa, trời ơi đóng họ ở L2 dài dài thôi.
- Đúng đó đúng đó. Ở đó anh Tính cũng rất đẹp trai. Bà có thấy nụ cười của anh ấy không? Toả nắng luôn đó.
Mỹ Anh nói các bạn nữ ở lớp có quen bạn nào ở các lớp bên cạnh không thì rủ tới đó ăn uống, đóng họ dài dài ở đó luôn. Ở đó có bánh bóng đêm hot lắm lắm.
- Bánh bóng đêm á? Nghe lạ thế?
- Nó có tên là Dark Socola, ngọt ngọt đăng đắng đúng vị socola đen luôn đó, ăn mềm tan trong miệng.
- Ồ. Vậy chiều nay đi luôn. Tao sang tao mời mấy đứa tao quen.
- Đi luôn. Mỹ Anh đi mời không?
Cô nàng hảo ngọt lắc đầu, vì đã hứa đưa tận tay cho Thục Linh cô bánh và nước ép táo rồi. Tầm 3’ sau thì Sơn, Trung và Vinh tới cùng lúc, Mỹ Anh định là đưa bánh và nước cho Trung cầm hộ nhưng đã hứa với anh Hưng mặt lạnh rồi nên cầm bánh và cốc nước ép táo đi sang bàn cô ngồi, còn cầm theo 1 hộp macaron có màu xanh lá và xanh da trời nhạt mát con mắt.
- Bà qua đây ngồi làm gì? Đâu phải chỗ bà?
- Tôi thích ngồi đây đó, lão cấm tôi à?
- Cấm đó. Về chỗ bà đi!
- Tôi cứ thích... a Linh xinh oy!
Cô đang ngáp ngắn ngáp dài, cái cô cần lúc này là cafe.
- Ơi Mỹ Anh. Ỏ anh Hưng đã ship bánh òi hả?
- Yes yes. Chiều nay ó Linh xinh đi chơi với bọn tui nhá?
Cả đám con gái nhao nhao lên xúm quanh cô nói cô đi chơi rồi đi mua bán linh tinh với đám con gái. Cô đi với các bạn 1 lần rồi cũng thấy rất vui cho nên cô gật đầu luôn.
- YEAH. Vậy chúng ta cùng ăn bánh bóng đêm luôn. Chiều nay á sẽ rất đông tụi con gái.
- Linh ơi đi làm nail không?
- Nhưng mà chúng ta cũng không được làm quá lộ liễu. Haizzz..
- Thì mình oánh màu trắng sữa đó, mấy bồ chả biết gì. Nè!
Mỹ Anh nhồm nhoàm miếng bánh rồi lấy con s22 ultra của mình ra mở màu nail trắng sữa cho các bạn xem.
- Ồ sơn màu này quá đẹp này. Linh ơi cùng đi làm nail nha?
- Hihi ok nè.
- Vậy tất cả chúng ta sơn màu móng này cho đều nha? Để tiểu thư Mỹ Anh đặt chỗ nè.
Vì cô ăn bánh mỳ sốt vang rồi cũng no ngang, nên để hộp bánh vào trong cặp khoá lại rồi uống cốc nước ép táo, cốc này được dập logo của L2 Cafe, cho nên Trung khá nóng mắt khi cô uống nó. Cô uống được 1/3, để dưới gầm bàn rồi đứng dậy đi ra ghế đá gọi điện thoại cho ai đó. Trung trực tiếp mở nắp cốc nước ép ra rồi ừng ực ừng ực hết cả cốc.
- Ô hay lão già kia! Của Linh mà.
- Tôi muốn uống, liên quan gì tới bà không?
- Có biết Linh ốm dậy, uống nước ép táo rất tốt không? Lão mang tiếng là người yêu, không biết chuyện đó à?
- Tôi biết, tôi sẽ đích thân ép nước táo cho em ấy, bà hiểu chưa!
- Đâu táo đâu, lão ép xem nào? Linh nó học nhiều đã mệt thì chớ, càng ngày càng gầy rồi, lão thì to như con khủng long ấy còn ăn uống của nó. Trẩu vừa thôi lão già!
Mỹ Anh bình thường rất điệu, 1 khi mà máu chó nổi lên thì cũng móc họng ghê lắm, nói đổng nói mỉa Trung xong rồi chậc chậc 1 vài cái, nói rằng lớp 12 mà còn kiểu này thì Thục Linh cô khéo chẳng còn tí thịt nào còn mỗi da bọc xương.
Cô ngồi ngoài nói chuyện với 2 mẹ, xin phép cho cô chiều nay đi chơi với các bạn, toàn con gái thôi, sẽ tới quán cafe sách của Lâm ngồi uống nước ăn bánh rồi đi sơn móng tay. Bà Bình lâu rồi cũng chẳng có đi chăm sóc móng, còn bà Loan mẹ cô thì thích sơn móng tay móng chân thôi rồi luôn, đợt ra tết mấy hôm, còn cùng bà Emily, bà Jane với chị Quỳnh đi sơn móng.
- Aaaa các cậu ơi. Mỹ Anh ơi.
- Oi tiểu thư Mỹ Anh nghe nà!
- 2 mẹ của tớ, sẽ tài trợ tất cả chúng ta bữa bánh nước và làm nail vào chiều nay.
- Thật á? Thuỳ Linh nói.
- Thật luôn.
- Linh xinh có những 2 mẹ lun á?
- Ưm.
- Yeah! Thích quá à!
Trung, Sơn, Vinh và cả Hiếu và Huân (Huân đang thích Mỹ Anh), là những đứa con trai trẩu tre nhất cái lớp 11A4 này. Nhất là Huân, thấy cô nàng trong mộng của mình bám víu anh Hưng liền tức muốn nổ đom đóm mắt, rồi lại còn chiều nay tới đó uống tiếp, bộ ăn bánh thay cơm luôn ó hỏ, cậu bạn này xồng xộc đi lên phía trên bàn Mỹ Anh, nói cho Huân đi cùng.
- Lão già kia hấp à? Chỗ con gái ai cho lão đi! Vớ vẩn, lướt đi cho lước ló trong! Đang vui thì chớ làm tụt cả mood.
- Tụt thì tui kéo lên cho tiểu thư, nha!
- Lướt lướt, xuỳ!
Khiếp cô bạn này còn thô hơn cả cô nữa làm cho Sơn và Vinh buồn cười quá thể quá đáng.
Các bạn còn nhớ Mai không? Mai trước đây từ thích nụ cười của Vinh lại chuyển sang Hiếu bởi Hiếu thích bánh mỳ mà Mai làm đó? Giờ ra chơi tiết 2, Hiếu cầm tiền đi xuống canteen định mua cái gì đó nhấm nháp, phanh 1 2 cúc trên cùng ra, bày vẻ trịch thượng, tay đút túi quần đi ra cửa lớp thì gặp Mai, người mà cậu ta đã bế vào viện lúc trước.
- Hiếu, tặng cậu này!
- Tặng tôi?
- Ưm!
- Tôi ghét uống sữa.
Hiếu đúng là ghét uống sữa, nhưng cô bạn cắt tóc ngắn kia vẫn dúi vào tay Hiếu hộp Dutch Lady Socola rồi chạy về lớp mình.
- Con điên này!
Hiếu cầm hộp sữa đi vào lớp, đứng đúng bàn của cô rồi đưa cho cô hộp sữa. Rồi nhìn thẳng vào mắt Trung nói cấm không được uống của Thục Linh, rồi sau đó đi thẳng ra cửa. Cô cứ thỉnh thoảng 1 2 lần ăn giùm Hiếu bánh mỳ do Mai làm, đúng thật là rất ngon, nhưng hôm nay lại là sữa, khổ ghê cơ. Cứ tình hình này khéo cô bị đánh ghen mất.
Tan học, bà Bình lái con maybach cùng bà Loan tới trường đón cô, chưa tan học nhưng 2 bà đã ngồi sẵn ghế đá chờ cô, để rồi trống báo tan học, bà Bình cùng bà Loan đi vào bên trong lớp cô, chào cả cô chủ nhiệm.
- Dạ con chào 2 mẹ ạ.
Sơn, Trung và Vinh cũng cúi đầu chào luôn. Bà Bình cao hứng quá vì lớp cô toàn các bạn sáng láng, bà hỏi cô có những bạn nào đi uống cafe với làm nail.
- Dạ cháu thưa cô ạ.
Mỹ Anh khép nép đi tới chỗ bà Bình với bà Loan đứng, nói rằng có nhiều bạn đi lắm, bà Bình mời hết thì có hơi không được hay cho lắm.
- Không sao hết. Các cháu về nhà tắm rửa ăn uống đàng hoàng, chúng ta 1 rưỡi, có mặt ở quán Cafe L2 nhé.
- Dạ vâng ạ cô.
2 bà hỏi cô Hường về tình hình học của cô ở lớp với đội tuyển, cô nghe 2 chữ đội tuyển liền ra hiệu cho cô đừng nói gì cả.
- Em Thục Linh học vẫn tốt các chị ạ. Chỉ mỗi tội là...
- Dạ em thưa cô, em vẫn học được bình thường mà, đúng không ạ cô.
- Con bé này nay lại nhảy vào miệng cô nói hả? Dạ em Linh có vài biểu hiện học hành thái quá các chị ạ. Giao đề từ đầu tuần, bảo tới cuối tuần hẵng đưa cô chữa mà mới có giữa tuần đã đưa các chị ạ.
Bà Bình chống nạnh chỉ trích cô rằng có muốn mẹ cắt đội tuyển của con đi không? Cô Hường còn nói vì cô học đều các môn cho nên cả cô Thu dạy Toán tới cô Sử cô Địa, cô Công Dân đều muốn mời Thục Linh vào đội tuyển.
- Ôi trời. A dạ cảm ơn cô nhiều lắm. Dạ tôi với mẹ cháu được là mời cô đi ăn trưa ạ.
- Em xin lỗi chị, em phải về với chồng rồi ạ. Dạ em xin hẹn chị vào 1 hôm khác ạ.
Cô Hường đi ra ngoài trước, còn cô với 2 mẹ ở lớp, bà Bình trách móc cô học nhiều bảo làm sao mà chả hay ốm. Thật tình à.
3 mẹ con cô đã có mặt từ lúc 1h hơn, cô vừa buồn cười vừa kể rằng các bạn con gái ở lớp cô khá thích anh Hưng và anh Tính ở đây vì 2 anh đẹp trai.
- Haha thật tình, sau này á ở quán cafe mới kia nhé thì còn nhiều anh nữa cơ.
Bà Loan thì đang tìm màu móng đẹp cho con mình, nhưng cô bảo là cô sơn cùng màu trắng sữa với các bạn cho đỡ bị nổi bật quá. Sợ thầy cô mắng. Bà Loan nói:
- Mắng cái gì. Mẹ thấy lớp con ai cũng nhuộm tóc mà. Sơn móng tay có làm sao đâu.
- Dạ cô chủ nhiệm cũng nói nhiều lắm đó mẹ ạ.
Các bạn hành quân kéo nhau đi vào, quả này mà không có bà Bình thì có khi nay L2 cafe của anh Lâm là kiếm bộn với mấy đứa con gái này rồi đấy. Mỹ Anh thấy Huân liền chống nạnh quát:
- Lãi già kia. Ai cho lão tới đây?!
- Tôi tới uống cafe, Mỹ Anh cấm tôi sao?
Huân với Hiếu song hành cùng nhau tới quán của anh Lâm. Huân có tới đây 1 lần đầu tiên, tới nay mới quay lại đây. Mỹ Anh cùng các bạn order bánh bóng đêm, Huân với Hiếu cũng bắt chước order theo rồi cùng kéo nhau lên tầng 2.
- Dạ cháu chào 2 cô ạ.
- Ừ chào các cháu.
Huân với Hiếu đi tới bàn chỗ bà Bình ngồi, biết là bà với bà Loan tài trợ rồi nhưng vẫn xin được là thanh toán 2/3 tiền bánh và nước hôm nay.
- Cô trả được mà, các cháu học sinh làm gì có tiền.
- Ôi cô ơi. Nhà cái lão... à nhầm. Cái bạn da đen này mở quán bia, đông khách lắm cô ạ. Tiền khách bo bạn ấy cầm hết đó ạ. Cô cứ để bạn ấy trả ạ.
Mỹ Anh biết nhà Huân mở quán nhậu mà to lắm nên nói với bà Bình như vậy. Cô tủm tỉm cười nói sao Mỹ Anh biết rõ thế, từng sang nhà Huân chơi rồi hả nọ kia.
- Nào có. Tiểu thư này đã nào biết tới bia hay đồ nhậu nhà lão.
Huân và Hiếu chọn 1 bàn hơi xa xa 1 chút, ăn từng chút bánh 1 và rồi ngắm view tầng 2, đúng là quá đẹp đi. Mỹ Anh nhân lúc cô đi vào nhà vệ sinh liền vừa ăn bánh bóng đêm vừa thẳng tính nói với 2 mẹ của cô là Trung càng ngày càng xấu bụng, hôm nay á Linh đã mệt rồi còn uống cả cốc nước ép táo của cô rồi còn nói tự tay ép cho Linh nữa, thấy mà ghê.
- Còn chuyện gì nữa không cháu?
Tú trước đây ngồi cùng bàn với cô đầu năm lớp 10, nói rằng lúc đầu Trung vào, học cũng giỏi lắm mà từ lúc cô yêu Trung là Trung mất tập trung hẳn, lần gần đây nhất là lần cô nghỉ 1 ngày đó, hôm sau tới lớp Trung liền ngồi rõ sát vào cô rồi luồn tay vào trong bụng cô sờ mó lại còn xoa xoa. Tú vừa kể xong thì cô mở cửa vệ ainh đi ra thế thôi dừng luôn.
- Cô thấy nha cái bạn da đen kia có vẻ thích cô bạn tiểu thư Mỹ Anh lắm nhé.
- Đâu có ạ cô.
- Có thật không? Biết rõ gia cảnh Huân thế cơ mà.
- Ỏ. Tui thấy ó Hiếu cũng để ý Linh xinh lắm nha. Cô ơi, cái bạn mà đang phanh cúc áo sơ mi đen kia kìa, hôm nay tặng Linh sữa đó cô ạ. Thỉnh thoảng đánh cầu lông xong mời Linh ăn sáng cơ.
Các bạn kể thật mà chứ đâu có lừa dối đâu mà sao cô cứ chối đây đẩy ra. Bà Bình nói Mỹ Anh và Tú đi ra chỗ xa xa với bàn mọi người ngồi, xin số điện thoại của 2 bạn xong bà Bình dặn là nếu Trung ở lớp có hành động gì khiếm nhã với cô thì tới ra chơi nhắn tin cho bà. Bà sẽ hậu tạ 2 bạn.
- Cháu thấy Linh hiền quá cô ạ. Phải cháu á là cháu chửi cho trận rồi.
- Đúng đó cô ạ. Cháu cũng vậy.
3 người quay trở lại bàn, bà Bình hỏi Mỹ Anh là quán làm nail đó ở đâu, đã đặt lịch trước chưa?
- Dạ cháu có đặt rồi cô ạ.
Cô nói rằng đông thế này có làm hết được không, thì Mỹ Anh nói cơ sở đó đông lắm luôn, thống nhất được màu rồi thì cứ thế mà triển thôi cho nhanh. Mấy bạn ăn bánh bóng đêm thấy ngon quá, vẫn còn thòm thèm nhưng ngại 2 bà mẹ của cô ngồi đây, sẽ bị mắng là ăn nhiều. Cô cười mỉm 1 cái rồi đứng dậy đi xuống dưới tầng.
- Chị ơi.
- Dạ thưa cô chủ.
- Em lấy hết cả khay bánh Dark Socola đi ạ, 10 tiramisu
- Tiramisu thì có 2 loại là socola và trà xanh ạ cô chủ.
- Dạ em lấy 2 trà xanh và 8 socola, 2 cái trà xanh chị đưa cho 2 bạn nam ngồi trên tầng 2 giúp em ạ. Họ cũng là bạn cùng lớp với em.
- Dạ vâng cô chủ.
Cô cầm trước khay bánh Dark Socola mang lên trên tầng, có tận 15 cái cơ, lên trên tầng xong các bạn con gái lớp khác nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ, đưa cho các bạn xong, còn thưa tận 3 cái cho nên cô đem ra cho Hiếu và Huân luôn. Huân nói:
- Linh à tôi đâu có gọi thêm.
- Haha cậu chả nói là sẽ trả 2/3 tiền trà bánh hay sao?
Cô cười sung sướng lắm, sau đó chị nhân viên lại cầm thêm 2 cái tiramisu trà xanh lên đưa cho 2 bạn con trai. Huân hôm nay méo mặt luôn rồi. Cô đưa bằng 2 tay chiếc khay đựng bánh rỗng cho chị nhân viên, ngồi cười với 2 mẹ và các bạn 1 chút rồi giả vờ:
- Ơ. Chị ơi chị quên bánh của em rồi.
Cô đứng dậy đi xuống tầng 1, order thêm 3 bánh hạnh nhân chà là cho người ăn kiêng, sau đó thanh toán hết cả chầu này.
- Kìa cô chủ. Cô không cần phải trả tiền đâu mà.
- Dạ em bao các bạn em, chị cứ cầm lấy đi ạ.
Cô đưa 3 triệu cho chị nhân viên trong khi tiền bánh và nước của tất cả, kể cả của Hiếu và Huân thì chỉ có 1 triệu 650, tiền thừa thì nhân viên cứ trừ dần dần cho những lần cô đặt hàng sắp tới.
- Cô chủ à tôi chịu thua cô đó.
Cô cầm bánh chà là lên tầng 2 tiếp tục hoà nhập cuộc vui. Thuỳ Linh và Lý nói tại sao cô không ăn bánh bóng đêm, mềm lắm luôn đó.
- Tớ không thích ăn bánh quá ngọt hihi.
Phía Hiếu với Huân, Hiếu có nói sẽ chung tiền với Huân để trả tiền chầu này, nói xong rồi vỗ vai thằng bạn ngồi gần với mình trên lớp.
- Hiếu. Tao hỏi mày nhé, nếu thằng Trung không tới lớp mình, không có thằng Sơn thằng Vinh, mày có tỏ tình với con Linh không?
- Có. Nhưng nếu thế tao cũng chỉ là thằng đến sau như 3 thằng kia. Làm sao mà đấu nổi với thanh mai trúc mã của cô ấy kia chứ.
- Thanh mai trúc mã? Con Linh có thanh mai trúc mã từ nhỏ á?
- Ừ. Hôm nọ đi nhậu với chúng nó, thằng Sơn nó kể hết. Chính là cái người con trai mà hồi năm lớp 10 cầm cốc cafe tới cho cô ấy rồi lôi súng ra doạ đám con gái.
Huân nghe Hiếu nói xong liền hết hồn con chồn, hoá ra là cái người mà cô kể là sang Mỹ lấy chồng, hoá ra lúc đó cô bao che cho người ta, nhưng mà thanh mai trúc mã như vậy sao lại quay ra yêu thằng Trung? Lạ thật.
- Tình yêu mà. Nay yêu ngày kia hận là chuyện bình thường. Mày với con bánh bèo chảy nhớt kia, mày thích nó à?
- Ừ.
- Thật á?
- Thật. Bình thường thì điệu, nhưng bạn bè bị bắt nạt liền đứng ra mạnh mẽ chửi bới. Tao thích bản tính mạnh mẽ của Mỹ Anh. Còn Thục Linh của mày, tao thấy từ lúc nó yêu thằng Trung, mày có nhớ lần gần đây nhất con Linh nó nghỉ không?
Hiếu gật đầu, Huân mới kể tiếp tục, rằng sau ngày hôm đó ngày nào cô cũng tới lớp sớm từ tận 6h, mệt mỏi hẳn đấy. Cách đây 3 4 hôm Huân tới ngay sau cô, hỏi cô sao nay tới lớp sớm thế, thì 2 mắt cô thâm quầng ra, nói không sao, hôm qua cày phim rồi buồn quá nên khóc, đó là 1 câu nói dối. Xong ngày hôm sau thì ốm nằm viện.
- Sao mày biết nó là 1 câu nói dối?
- Tao chơi với thằng Sơn mà mày, tao trước đây có hỏi nó về con Linh. Cũng cùng câu mà tao hỏi mày đó. Nó cũng vừa chia tay con bồ. Thằng Sơn nó yêu con Linh lắm đấy, nó còn từng nói với tao là được anh trai nuôi của con Linh chấm làm em rể. Haha nhưng cuối cùng vẫn không thể với tới.
Huân ăn hết 2 miếng bánh bóng đêm, đúng là ngon thật đó. Hiếu thì không thích ăn đồ ngọt lắm, giống cô, nên có đứng dậy đi xuống quầy order bánh cho người ăn kiêng:
- Dạ thưa quý khách. Bên chị có bánh muffin tách béo, mouse sữa chua bạc hà và bánh chà là. Bánh chà là có thêm hạnh nhân đang đứng sau bánh Dark Chocolate, vừa không quá ngọt lại tốt cho trí óc.
- Dạ vậy cho em ăn thử 1 cái được không ạ?
Chị nhân viên đưa cho Hiếu 1 chiếc, đúng là không quá ngọt thật, dễ ăn lắm. Hiếu phán:
- Chị cho em lấy chục cái ạ. Cho em gửi tiền ạ.
- Có em gái mái tóc xoăn, mặc áo sơ mi lụa màu be thanh toán trước 3 triệu rồi em ạ. Em không cần phải trả tiền nhé.
- Sơ mi lụa màu be? Thục Linh à?
Hiếu cầm chục cái bánh đi lên tầng trên, đưa ánh mắt tình cảm nhìn tới cô đang ngồi cười rụng cả rốn. Về chỗ ngồi cùng với Huân, Hiếu đòi lại tiền thừa:
- Ơ hay. Mày nói mày chung với tao cơ mà!
- Thục Linh đã đưa sẵn 3 triệu rồi. Tao mua thêm chục cái bánh này không mất tiền.
- Trời đất. Ra cái lúc xuống tầng lần 2 đó là đi thanh toán. Lúc đó tao để mày đi xuống dưới đó thì đâu có mất mặt thế này.
- Haha tao có đầy cách để trả. Ví dụ như bao bữa sáng chẳng hạn. Hoá đơn tao đã cầm đây rồi.
Hiếu đưa cho Huân hoá đơn, tính cả chục chiếc bánh chà là hạnh nhân 200k của Hiếu thì tất cả hết có triệu 850.
- Bánh ở đây đúng là đắt mà ngon thật. Thảo nào mà Mỹ Anh 3 lần 1 tuần ăn bánh ở đây.
- Nãy tao đưa mày 1 củ rồi, đưa lại tao 4 loét!
- Rồi rồi. Đây!
Huân rút ví ra đưa lại cho Hiếu 400k, Hiếu sẽ thêm tiền vào để bao cô ăn sáng mỗi ngày như cách cô đã làm với Sơn và Vinh trước đây. Ăn sáng đối với cậu ấm này đơn giản, bao cô hết cả năm lớp 12 cũng được. Cậu ta muốn xem thái độ của Trung.
Sáng hôm sau ngày 28/2, ngày Lâm đi~~~~
Trung tới lớp ngồi ôn lại bài vở, cô còn chưa tới thì Hiếu để 1 hộp gồm 4 chiếc bánh chà là hạnh nhân và nước ép táo trên mặt bàn cho cô, sau đó Hiếu bắt chước Mỹ Anh ngày hôm qua, ngồi ở chỗ cô luôn vì sợ Trung sẽ ăn mất đồ cậu ta mua cho cô. Sơn và Vinh ngồi bàn bên đưa ánh mắt khó hiểu và ngạc nhiên nhìn Hiếu, Trung nói:
- Công chúa của tao không thích ăn đồ ngọt đâu. Mang bánh về dưới bàn mày ăn đi.
- Tao đã ăn bánh này rồi, nó không có ngọt nhiều. A Thục Linh!
- Ờ Hiếu. Có chuyện (ngáp ngủ).... gì vậy?
- Mời Linh. Tôi không có đích thân ép táo như ai đó, nên là tôi mua.
- Sao mà phí tiền thế. Tôi đã ăn sáng ở nhà rồi.
- Cầm lấy ăn chơi cho vui.
Cô mở hộp bánh ra, a là bánh chà là hạnh nhân, cô thích mê nó như thích mê bánh muffin của nhà Khải Sơn ấy. Cảm ơn Hiếu về mấy cái bánh, xong ngồi xuống ghế bỏ đề ra làm nốt vừa làm vừa ăn.
Hiếu đi về chỗ cất cặp sách rồi gọi bánh bèo Mỹ Anh ra ngoài hỏi chút chuyện.
- Lão có gì muốn hỏi?
- Ngày hôm qua, mẹ của Linh hỏi mụ cái gì? Trả lời thật!
- Cô Bình nói tôi với cái Tú, để ý thằng Trung nếu có thái độ khiếm nhã với cái Linh xinh thì ra chơi nhắn cho cô, có thù lao đó, nhưng mà tôi không có cần.
- Cho tôi số của cô Bình.
Hiếu to nhỏ với Mỹ Anh ngoài hành lang gần với lớp 11A3.
- Lão... lão...
- Sao? Hợp tác không?
- Thì ok. Đây, số cô Bình.
Hiếu ghét thái độ của Trung gần đây, nên quyết phá Trung cho bằng được, mặc dù chiêu trò đó hơi hèn hạ, xong Hiếu cùng Mỹ Anh đi vào lớp, Hiếu thấy Huân tay cầm tiền, chắc là muốn thanh toán tiền, Hiếu ra hiệu cho Huân đi về chỗ.
- Mày có âm mưu gì đúng không?
- Đúng! Muốn biết không?
- Có. Nói thử xem hay không?
- ***!
- Ô hay thằng ôn này!
Cô tan học thì cũng là lúc Trọng Lâm anh kéo vali cùng với 1 vài vệ sĩ nữa, cùng với đoàn doanh nhân ra máy bay lên đường về Mỹ, đoàn doanh nhân người nào người nấy đều buồn bã ghê lắm, nhưng vì tập đoàn cho nên phải về lại đó. Người buồn nhất là bà Emily, bà chưa có nói với mọi người rằng chủ tịch của bà trong tháng 8 năm nay sẽ thôi chức vụ và phong bà làm chủ tịch tiếp theo của Casino. Trong thâm tâm bà không có muốn đảm nhận chức vị cao cả này.
Trọng Lâm anh đang ở khoang chủ tịch, đưa đôi mắt đượm buồn nhìn ra phía cửa sổ, 5 tháng tiếp theo đây, sẽ là 5 tháng gấp rút nhất của anh, anh sẽ thôi chức chủ tịch. “Linh à. Cố gắng chờ anh, nhé em!”
- Mr President!
- Ưm yes mr John.
- I heard Mrs. Emily say, next August after completing L2 Restaurant & Lounge, you won’t be the president.
- Yes, that's right sir. And I also told you from the very beginning, that I was only temporarily serving as president, so that you could find an all-powerful person who could lead the whole corporation.
- None of us is as almighty as you, Mr. President.
Ngài John vừa nói xong thì tất cả các ông bà còn lại, bà Emily đi đầu tiên, bà dõng dạc hô to:
- THAT'S RIGHT. NO ONE IS ALMOST AS YOU. WE WANT YOU TO BE THE PERMANENT PRESIDENT OF CASINO.
- Madam? What’s this? I said...
- We have made it very clear that we want you to be the official president, effective now!
Chủ tịch được tất cả bầu ra, Casino dưới sự dẫn dắt của anh, sự tăng trưởng đạt kỷ lục rồi, bây giờ anh thoái vị, tập đoàn sẽ ra làm sao đây hả. Ngài Richard nói tiếng Việt, ngài ta nói rằng ngài đồng ý với những gì mà họ nói, chủ tịch không nhất thiết cứ phải trực tiếp điều hành. Casino, chủ tịch cũ đã chết, con trai chủ tịch vào tù vì tội giết mấy mạng người, Casino mà không có anh sẽ như rắn mất đầu. Bà Jane không hiểu ngài Richard nói gì, bà nói tiếng Anh xêm xêm nội dung mà ngài Richard nói trước đó:
- Mr President! You can meet online, order us on what we can do. We're not going anywhere to find someone like you. You can stay with your parents in Vietnam, have an online meeting with us, tell us what to do.
- Mrs Jane is right. As you say, you will elect Mrs. Emily as your next president, but she, like us, does not want you to resign. You can appoint mrs Emily or someone you trust, to assign the role of vice president.
Phó chủ tịch cũng là 1 ý tưởng hay, dưới 1 người trên vạn người, có thể giúp anh đi ngoại giao và đàm phán với những đối tác khác để phát triển tập đoàn. Mỗi người 1 ý, tới cả phi công, tài xế lái con roll royce ghost màu đen cũng không muốn anh thoái vị, anh có thể ở Việt Nam, họp online, laptop macbook nhiều để làm gì, anh chỉ cần 1 chiếc macbook hoặc 1 tivi to đùng đoàng có khả năng gọi video call hoặc zoom, công nghệ tiên tiến rồi. Anh chịu thua mấy ông mấy bà này rồi đấy, khoang lái, cơ trưởng còn chế độ lái tự động, cơ trưởng đi ra cũng nói y hệt như các vị kia, nói rằng nếu anh đi, kinh tế của Nevada sẽ lại tụt dốc không phanh đó, anh muốn anh và tất cả mọi người quẳng đi mọi cố gắng, mọi nỗ lực từ trước tới nay hay sao?
Ok ok anh giơ tay đầu hàng, chịu thua rồi đấy, anh sẽ suy nghĩ thêm về vấn đề này. Anh xin mọi người cho anh thêm thời gian.
- Yes yes. Of course sir!
Tội cho nhóc tì 6 tuổi kia, chú Lâm đi Mỹ 1 cái cậu bé khóc lóc ỉ ôi thôi rồi ở biệt thự L2 bên Đại Lải, làm cho Gia Bảo cũng gào mồm lên thi khóc cùng anh Đức mặc dù chưa biết anh khóc vì cái gì.
- Gia Bảo ơi. Gia Bảo có nhớ bố... à chú. Gia Bảo có nhớ chú Lâm không? Anh Đức... hức... anh Đức nhớ chú Lâm...
Bảo vừa khóc vừa thổi bong bóng, cứ a a a m m ma ma... miết, đập đập tay xuống sàn nhà rồi khóc to hơn. Ngọc Trân nghe thấy tiếng con mình khóc, đang phơi quần áo ở ngoài sân liền chạy vào bên trong nhà thì thấy 2 anh em đang thi nhau khóc. Trân vừa dỗ con vừa hỏi han Đức:
- Đức à cháu bị sao vậy? Có đau ở đâu không?
- Cô Trân ơi cháu nhớ chú Lâm... cháu không muốn chú Lâm đi nước Mỹ.
- Haha ra là vậy. Cô Linh nói rồi đó, cháu nhớ chú cháu có thể gọi cho chú mà. Nhưng mà hiện tại bây giờ thì chưa gọi được đâu vì chú đang trên máy bay. À hay bây giờ, cô lái xe đưa cháu với Gia Bảo tới nhà cô Linh, rủ cô Linh đi chơi, được không?
Nghe thấy được đi chơi, Đức mới dừng khóc chỉ còn sụt sịt, chạy đi về phòng bố mẹ lấy vở ô ly và bút chì, cho vào cặp sách, tự tắm rửa thay quần áo, đeo giày và khoác túi mà Trọng Lâm đã mua cho cậu, ngắm nghía soi mình trong gương, cậu nhóc gật đầu có vẻ khá ưng với vẻ xinh trai bụ bẫm này, mở cửa phòng rồi bước ra ngoài. 2 mẹ con Ngọc Trân cũng vừa vặn xong xuôi.
- Ái chà chà... Đức thật đẹp trai nhé. Đi thôi nào.
- Lên đường!
Xe của Lâm để ở nhà cho Trân đi, xe này có chip ghi âm và camera ở hàng ghế thứ 2. Trân vừa lái xe vừa gọi cho Thục Linh cô.
- Chị ơi em nghe nè. . Truyện Trinh Thám
- Em có nhà không? Chị với 2 đứa nhóc chuẩn bị qua nhà em.
- Em có chị ơi. Nay đi đâu vậy ạ?
Đức gọi vọng vào điện thoại nói rằng cậu muốn đi chơi công viên, rồi muốn uống cacao ở quán cafe của chú Lâm rồi muốn cô dạy tiếng Anh nữa.
- Haha ok luôn nè.
Cô hỏi chị Trân sắp tới chưa để cô thay quần áo thì chị nói là chị còn tới cửa hành để xin phép chị Quỳnh anh Bảo nữa vì gọi 2 người không nghe máy. Chị Trân cúp máy xong cô lấy quần áo vào nhà vệ sinh tắm luôn không có chần chừ, mặc dù đề đóm đang chất đống.
Tới cửa hàng, nhân viên ai cũng cười với 2 anh em Hoàng Đức với Gia Bảo, anh khóc là em cũng khóc liền đểu thế chứ.
- Em đừng nói bé Linh mua bán linh tinh nhé. Khổ lắm cứ lúc nào đi chơi là con bé lại vung tiền.
- Em biết mà chị. Khổ lắm như hôm kia ăn uống đấy, em nó mua hộp sữa cả triệu bạc, em xót quá.
Xin phép xong xuôi ba người ra xe đi tiếp, Đức hân hoan vui vẻ lắm lại còn hát hò mấy bài mà cô cho nghe, toàn bài hát lớp 1 thôi. Tới nhà cô thì thấy cô và Ninh đứng sẵn ở cổng rồi.
- Ơ anh Ninh.
- Cô bế Gia Bảo đi để tôi lái xe cho.
Hành quân nào, đầu tiên chúng ta đi uống cafe trước nha.
- Cô Linh ơi cháu muốn cô dạy thêm từ ạ.
- Haha rồi. Chút nữa Đức trả lời cho cô vài từ nhé. Đưa vở viết cô xem nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.