Trói Buộc Trái Tim Em Bằng Sự Dịu Dàng Của Anh
Chương 17: Mang thai
Ambedo
17/09/2024
Đợi cho Giao Nhi ngủ anh mới yên tâm rời khỏi phòng, xuống lầu anh thấy bà nội đã tới từ khi nào. Anh hơi bất ngờ vì bà tới mà không cho hề báo cho anh trước, chắc do hai người lâu đến thăm bà nên bà qua thăm hai người. Chứ đợi anh và cô thăm bà chắc sẽ còn rất lâu nữa.
Anh từ từ đi đến bên cạnh bà, ánh mắt ngập tràn nỗi sợ hãi khó có thể che giấu được. Thoáng nhìn bà cũng đã biết chắc đã xảy ra chuyện gì rồi, bà xoa vai anh rồi hỏi anh xem đã xảy ra chuyện gì.
"Có chuyện gì sao? Giao Nhi con bé đâu rồi sao ta không thấy?"
"Cô ấy đang nghỉ ngơi trên phòng ạ!"
"Con bé bị gì sao?"
Cố Đông Bách kể lại toàn bộ câu chuyện sáng hôm nay cho bà nghe, nghe xong câu chuyện bà chẳng những không lo lắng mà trên miệng còn nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc. Bà sắp có cháu bế rồi sao? Đây cũng là câu hỏi bà tự đặt ra đối với chính bản thân mình.
Những dấu hiệu sáng nay của Giao Nhi rất giống phụ nữ đang mang thai. Không ngửi được mùi tanh của cá chính là dấu hiệu của mang thai, tuy nhiên bà cũng chẳng thể nào khẳng định được rằng việc cô có thật sự mang thai hay chưa? Hoặc đây cũng có thể là do đầu bếp không làm sạch nên vẫn còn mùi tanh của cá.
"Cháu nói con bé không ngửi được mùi tanh của cá sao?"
"Vâng ạ!"
"Sáng nay chỉ vừa đưa lên ngửi thôi thì cô ấy đã không chịu nổi rồi ạ!"
"Vậy ta hỏi điều này hơi tế nhị một xíu nhé! Nhưng con phải trả lời thật cho ta biết."
"Có chuyện gì sao bà?"
"Khi làm chuyện vợ chồng con có sử dụng bao cao su không?"
Câu hỏi của bà làm cho anh ngây ngốc, câu hỏi này quả thật quá tế nhị rồi khiến anh bối rối và ấp úng. Chuyện chăn gối của vợ chồng mà bà lại hỏi ngay lúc này khiến anh cảm thấy khá ngượng ngùng.
Ai cũng biết anh là một người có ham muốn rất cao đối với chuyện vợ chồng, vì vậy trong lúc cả hai quan hệ anh không bao giờ dùng bao cao su cả. Anh muốn trong lúc cả hai quan hệ phải là những cảm xúc và cảm giác chân thật nhất, anh muốn tận hưởng cơ thể cô một cách chân thật nhất.
"Mau trả lời nào."
"Bà, sao bà lại hỏi chuyện tế nhị như vậy ạ?"
"Ta muốn biết để xác định thôi."
"Cháu...cháu không có sử dụng."
Đúng lúc đó bác sĩ cũng vừa kịp lúc tới, khiến cảnh ngượng ngùng hoàn toàn bị xoá bỏ.
"Cố tổng, thiếu phu nhân đâu rồi ạ?"
"Mời anh theo tôi."
Sau khi thăm khám cho cô xong xuôi, anh lo lắng hỏi thăm xem tình hình của vợ mình thế nào rồi? Có nghiêm trọng lắm không? Bác sĩ mỉm cười rồi bảo anh đứng sang một gốc để báo cáo tình hình hiện tại của cô.
"Cố tổng, anh hãy thật bình tĩnh nghe kết quả này nhé! Nó có thể khiến anh rất sốc đấy!"
"Vợ tôi cô ấy bị sao? Anh mau nhanh chóng nói đi."
"Chúc mừng Cố tổng, thiếu phu nhân đã mang thai được một tuần tuổi rồi ạ!"
"Mong anh hãy chăm sóc thiếu phu nhân nhiều hơn, và đặc biệt khi quan hệ phiền anh nhẹ nhàng lại một xíu nhé!"
Nghe tin này Cố Đông Bách vui như được mùa, cuối cùng anh cũng được làm ba rồi. Điều mà lúc trước anh mơ ước giờ đây đã thành hiện thực rồi, anh không biết phải miêu tả niềm vui này thế nào nữa. Nó đến thật sự quá bất ngờ với anh rồi.
"Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý nhiều hơn. Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm!"
Sau khi bác sĩ rời đi, Cố Đông Bách nhảy cẩng lên vì vui sướng và hạnh phúc. Cuối cùng anh cũng được làm ba rồi, cuối cùng cô cũng đã mang thai con của anh rồi.
Nghe thấy tiếng ồn bên trong phòng, bà nhẹ nhàng mở cửa ra xem coi có chuyện gì mà ồn đến thế. Mở cửa ra bà đã thấy anh đang nhảy nhót bên trong y như một người bị thiểu năng, nhìn vậy bà cũng đã biết có chuyện vui gì rồi, bà cuối cùng cũng có cháu bồng rồi.
Bà xuống bếp căn dặn đầu bếp nấu canh bồi bổ cho cô, bồi bổ cho cháu cố của bà. Đợi cô tỉnh bà sẽ dẫn cô đi mua sắm, mua những gì cần thiết cho một bà bầu.
_____________
Xế chiều Giao Nhi cũng đã tỉnh, cô đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy anh đâu. Cô chậm rãi ngồi dậy, chưa kịp bước xuống giường thì cánh cửa phòng đã mở ra. Anh bưng một bát canh vào cho cô tẩm bổ, vì sáng nay cô không có gì bỏ bụng nên bây giờ cô cảm thấy đói. Thấy bát canh thơm ngon nóng hổi cô không chịu nổi mà cầm lấy húp một phát hết sạch.
Anh chưa kịp làm gì thì bát canh đã được cô ăn hết sạch. Anh trố mắt nhìn cô, bát canh nóng hổi như vậy mà cô húp một phát hết sạch. Giao Nhi vẫn chưa thấy no nên cô xuống bếp tìm xem còn gì cho cô bỏ bụng nữa hay không?
Hiện tại Giao Nhi cũng không biết bản thân đang mang thai, cô cũng không nghĩ rằng bản thân mình sẽ mang thai đâu. Vì cô và anh chỉ mới quan hệ có hai lần thôi thì làm sao cô có thai cơ chứ, cô không nghĩ sẽ sớm như thế đâu. Nhưng đời không ai nói trước được điều gì đâu, và hiện tại cô đã mang thai.
Anh từ từ đi đến bên cạnh bà, ánh mắt ngập tràn nỗi sợ hãi khó có thể che giấu được. Thoáng nhìn bà cũng đã biết chắc đã xảy ra chuyện gì rồi, bà xoa vai anh rồi hỏi anh xem đã xảy ra chuyện gì.
"Có chuyện gì sao? Giao Nhi con bé đâu rồi sao ta không thấy?"
"Cô ấy đang nghỉ ngơi trên phòng ạ!"
"Con bé bị gì sao?"
Cố Đông Bách kể lại toàn bộ câu chuyện sáng hôm nay cho bà nghe, nghe xong câu chuyện bà chẳng những không lo lắng mà trên miệng còn nở một nụ cười vô cùng hạnh phúc. Bà sắp có cháu bế rồi sao? Đây cũng là câu hỏi bà tự đặt ra đối với chính bản thân mình.
Những dấu hiệu sáng nay của Giao Nhi rất giống phụ nữ đang mang thai. Không ngửi được mùi tanh của cá chính là dấu hiệu của mang thai, tuy nhiên bà cũng chẳng thể nào khẳng định được rằng việc cô có thật sự mang thai hay chưa? Hoặc đây cũng có thể là do đầu bếp không làm sạch nên vẫn còn mùi tanh của cá.
"Cháu nói con bé không ngửi được mùi tanh của cá sao?"
"Vâng ạ!"
"Sáng nay chỉ vừa đưa lên ngửi thôi thì cô ấy đã không chịu nổi rồi ạ!"
"Vậy ta hỏi điều này hơi tế nhị một xíu nhé! Nhưng con phải trả lời thật cho ta biết."
"Có chuyện gì sao bà?"
"Khi làm chuyện vợ chồng con có sử dụng bao cao su không?"
Câu hỏi của bà làm cho anh ngây ngốc, câu hỏi này quả thật quá tế nhị rồi khiến anh bối rối và ấp úng. Chuyện chăn gối của vợ chồng mà bà lại hỏi ngay lúc này khiến anh cảm thấy khá ngượng ngùng.
Ai cũng biết anh là một người có ham muốn rất cao đối với chuyện vợ chồng, vì vậy trong lúc cả hai quan hệ anh không bao giờ dùng bao cao su cả. Anh muốn trong lúc cả hai quan hệ phải là những cảm xúc và cảm giác chân thật nhất, anh muốn tận hưởng cơ thể cô một cách chân thật nhất.
"Mau trả lời nào."
"Bà, sao bà lại hỏi chuyện tế nhị như vậy ạ?"
"Ta muốn biết để xác định thôi."
"Cháu...cháu không có sử dụng."
Đúng lúc đó bác sĩ cũng vừa kịp lúc tới, khiến cảnh ngượng ngùng hoàn toàn bị xoá bỏ.
"Cố tổng, thiếu phu nhân đâu rồi ạ?"
"Mời anh theo tôi."
Sau khi thăm khám cho cô xong xuôi, anh lo lắng hỏi thăm xem tình hình của vợ mình thế nào rồi? Có nghiêm trọng lắm không? Bác sĩ mỉm cười rồi bảo anh đứng sang một gốc để báo cáo tình hình hiện tại của cô.
"Cố tổng, anh hãy thật bình tĩnh nghe kết quả này nhé! Nó có thể khiến anh rất sốc đấy!"
"Vợ tôi cô ấy bị sao? Anh mau nhanh chóng nói đi."
"Chúc mừng Cố tổng, thiếu phu nhân đã mang thai được một tuần tuổi rồi ạ!"
"Mong anh hãy chăm sóc thiếu phu nhân nhiều hơn, và đặc biệt khi quan hệ phiền anh nhẹ nhàng lại một xíu nhé!"
Nghe tin này Cố Đông Bách vui như được mùa, cuối cùng anh cũng được làm ba rồi. Điều mà lúc trước anh mơ ước giờ đây đã thành hiện thực rồi, anh không biết phải miêu tả niềm vui này thế nào nữa. Nó đến thật sự quá bất ngờ với anh rồi.
"Cảm ơn bác sĩ, tôi sẽ chú ý nhiều hơn. Cảm ơn bác sĩ nhiều lắm!"
Sau khi bác sĩ rời đi, Cố Đông Bách nhảy cẩng lên vì vui sướng và hạnh phúc. Cuối cùng anh cũng được làm ba rồi, cuối cùng cô cũng đã mang thai con của anh rồi.
Nghe thấy tiếng ồn bên trong phòng, bà nhẹ nhàng mở cửa ra xem coi có chuyện gì mà ồn đến thế. Mở cửa ra bà đã thấy anh đang nhảy nhót bên trong y như một người bị thiểu năng, nhìn vậy bà cũng đã biết có chuyện vui gì rồi, bà cuối cùng cũng có cháu bồng rồi.
Bà xuống bếp căn dặn đầu bếp nấu canh bồi bổ cho cô, bồi bổ cho cháu cố của bà. Đợi cô tỉnh bà sẽ dẫn cô đi mua sắm, mua những gì cần thiết cho một bà bầu.
_____________
Xế chiều Giao Nhi cũng đã tỉnh, cô đưa mắt nhìn xung quanh nhưng không thấy anh đâu. Cô chậm rãi ngồi dậy, chưa kịp bước xuống giường thì cánh cửa phòng đã mở ra. Anh bưng một bát canh vào cho cô tẩm bổ, vì sáng nay cô không có gì bỏ bụng nên bây giờ cô cảm thấy đói. Thấy bát canh thơm ngon nóng hổi cô không chịu nổi mà cầm lấy húp một phát hết sạch.
Anh chưa kịp làm gì thì bát canh đã được cô ăn hết sạch. Anh trố mắt nhìn cô, bát canh nóng hổi như vậy mà cô húp một phát hết sạch. Giao Nhi vẫn chưa thấy no nên cô xuống bếp tìm xem còn gì cho cô bỏ bụng nữa hay không?
Hiện tại Giao Nhi cũng không biết bản thân đang mang thai, cô cũng không nghĩ rằng bản thân mình sẽ mang thai đâu. Vì cô và anh chỉ mới quan hệ có hai lần thôi thì làm sao cô có thai cơ chứ, cô không nghĩ sẽ sớm như thế đâu. Nhưng đời không ai nói trước được điều gì đâu, và hiện tại cô đã mang thai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.