Chương 31: Trai Hay Gái ?
Vương Thị Lâm Oanh
09/04/2023
Tư Hoàng cúi mặt giọng trầm thấp , anh đã chuẩn bị trước tình cảnh này
nhưng đối mặt với thực tại anh lại không chấp nhận được .
- Tư Hoàng anh sao thế ?
- Em sẽ bỏ anh sao ?….
Hai hàng nước mắt lăn dài , Tư Hoàng giờ đây nhìn không còn ra dáng một người độc đoán trên thương trường cả .
- Ai nói vậy ?
Anh bất ngờ ngước lên , cô nói vậy là sao ? Cô sẽ không vứt bỏ anh . Tư Hoàng đột nhiên bật dậy ôm chặt Hiểu Di .
- Cảm ơn , cảm ơn em đã thứ lỗi cho anh .
- Nghe em nói này , em có trách anh nhưng cũng thứ lỗi cho anh , em hiểu nỗi lòng của anh em thừa nhận bản thân đã quá mức phụ thuộc vào anh , em cũng không muốn con mình sinh ra không có ba . Vì thế nghe em nói này em bỏ qua tất cả cho anh chúng ta yêu lại từ đầu , được chứ ?
- Được việc gì anh cũng nghe em cả , cảm ơn em vì vẫn ở lại với anh .
Hai người hôn nhau thắm thiết trong phòng bệnh nhưng bên ngoài Tử Ân mua quýt về bị thồn cơm chó đến mức sặc sụa , ai đó cứu cậu ra khỏi đây đi mà huhu .
Tử Ân lịch sự gõ cửa như nhắc nhở đôi vợ chồng trẻ . Tư Hoàng ung dung đi ra lấy đồ , nét mặt anh vẫn còn hiện lên vẻ sung sướng . Vào trong anh nhanh chóng bóc vỏ để cẩn thận vào đĩa cho cô , Hiểu Di liền ăn nhanh chóng hết vài quả anh vội cản lại .
- Em ăn ít thôi , lỡ ho thì sao trời đông đấy .
- Hứ sức khoẻ em tốt mà , anh đang cản không cho em ăn đấy à ? Con à thấy chưa ba con không để cho con ăn kìa muốn vỏ đói hai mẹ con ta đấy .
Ặc ? Tự nhiên lại nói xấu anh với đứa nhỏ vậy ? Ôm một đống oan ức Tử Ân dọn dẹp phòng để yên cho Hiểu Di ngồi chơi điện thoại , mệt rồi cô sẽ tự ngủ nhưng đôi lúc cô lại tỉnh giấc dậy .
- Anh ơi …..
- Sao thế ?
- Lên đây ngủ với em .
- Đợi anh lát .
Tư Hoàng nhìn đồng hồ giờ là 4h chiều cô bắt anh đi ngủ ? Nhưng vì nuông chiều vợ anh liền đi đóng cửa phòng kéo rèm hai vợ chồng đắp chăn ôm nhau trên giường . Hiểu Di được anh ôm liền ngủ một giấc ngon lành đến tối . Tử Ân gọi điện cho bố mẹ nấu bữa tối hộ anh . Đến bây giờ ca phẫu thuật thành công anh mới dám thông báo cho cả hai bên bố mẹ , cả hai bên cũng giận anh lắm nhưng khi nghe họ được lên chức lại khác , ngay lập tức Tư Hoàng bị vứt bỏ sang một góc khác .
- Cháu cưng của ta ơi ….
Hai người mẹ túi lớn túi nhỏ sách vào phòng bệnh , Hiểu Di cũng vừa ngủ dậy đầu tóc vẫn còn bù xù , cô mắt nhắm mắt mở để Tư Hoàng bón ăn .
Hai người bà thì vui mừng không thôi , họ ngồi nói chuyện phiếm với nhau , bảo Hiểu Di chăm sóc thai nhi sao cho tốt , anh cũng gật gù ngồi nghe để tiện chăm cô .
Màn đêm đã xuống cả cái bệnh viện tắt điện ngủ thì riêng một phòng P.V29 ánh điện vẫn còn sáng rực hai vợ chồng trẻ vẫn còn tranh cãi về giới tính em bé .
- Em bảo rồi em thích con trai và con gái cơ .
- Nhỡ đâu là trai hết hoặc gái hết thì sao ?
- Không phải là một trai một gái .
Phải sau chiều nay được báo là song thai thì hai người đã hí hửng tranh cãi nhau về giới tính thai nhi . Anh cũng không biết giải thích sao cho cô hiểu , giới tính này sao nói là có thể quyết định được cơ chứ ? Nhưng cô cứ nằng nặc cãi , anh đành nhún nhường trước cô . Cuối cùng thì cuôcj tranh cãi cũng đi đến hồi kết , anh đương nhiên là nhường phần thắng cho cô . Anh không dám đụng gì đến cô nữa đâu, nguyên cả chiều hết bị ba mẹ hai bên chửi thì bị vợ chửi , anh cũng không hiểu hôm nay là ngày chửi giành cho anh à ?
- Tư Hoàng anh sao thế ?
- Em sẽ bỏ anh sao ?….
Hai hàng nước mắt lăn dài , Tư Hoàng giờ đây nhìn không còn ra dáng một người độc đoán trên thương trường cả .
- Ai nói vậy ?
Anh bất ngờ ngước lên , cô nói vậy là sao ? Cô sẽ không vứt bỏ anh . Tư Hoàng đột nhiên bật dậy ôm chặt Hiểu Di .
- Cảm ơn , cảm ơn em đã thứ lỗi cho anh .
- Nghe em nói này , em có trách anh nhưng cũng thứ lỗi cho anh , em hiểu nỗi lòng của anh em thừa nhận bản thân đã quá mức phụ thuộc vào anh , em cũng không muốn con mình sinh ra không có ba . Vì thế nghe em nói này em bỏ qua tất cả cho anh chúng ta yêu lại từ đầu , được chứ ?
- Được việc gì anh cũng nghe em cả , cảm ơn em vì vẫn ở lại với anh .
Hai người hôn nhau thắm thiết trong phòng bệnh nhưng bên ngoài Tử Ân mua quýt về bị thồn cơm chó đến mức sặc sụa , ai đó cứu cậu ra khỏi đây đi mà huhu .
Tử Ân lịch sự gõ cửa như nhắc nhở đôi vợ chồng trẻ . Tư Hoàng ung dung đi ra lấy đồ , nét mặt anh vẫn còn hiện lên vẻ sung sướng . Vào trong anh nhanh chóng bóc vỏ để cẩn thận vào đĩa cho cô , Hiểu Di liền ăn nhanh chóng hết vài quả anh vội cản lại .
- Em ăn ít thôi , lỡ ho thì sao trời đông đấy .
- Hứ sức khoẻ em tốt mà , anh đang cản không cho em ăn đấy à ? Con à thấy chưa ba con không để cho con ăn kìa muốn vỏ đói hai mẹ con ta đấy .
Ặc ? Tự nhiên lại nói xấu anh với đứa nhỏ vậy ? Ôm một đống oan ức Tử Ân dọn dẹp phòng để yên cho Hiểu Di ngồi chơi điện thoại , mệt rồi cô sẽ tự ngủ nhưng đôi lúc cô lại tỉnh giấc dậy .
- Anh ơi …..
- Sao thế ?
- Lên đây ngủ với em .
- Đợi anh lát .
Tư Hoàng nhìn đồng hồ giờ là 4h chiều cô bắt anh đi ngủ ? Nhưng vì nuông chiều vợ anh liền đi đóng cửa phòng kéo rèm hai vợ chồng đắp chăn ôm nhau trên giường . Hiểu Di được anh ôm liền ngủ một giấc ngon lành đến tối . Tử Ân gọi điện cho bố mẹ nấu bữa tối hộ anh . Đến bây giờ ca phẫu thuật thành công anh mới dám thông báo cho cả hai bên bố mẹ , cả hai bên cũng giận anh lắm nhưng khi nghe họ được lên chức lại khác , ngay lập tức Tư Hoàng bị vứt bỏ sang một góc khác .
- Cháu cưng của ta ơi ….
Hai người mẹ túi lớn túi nhỏ sách vào phòng bệnh , Hiểu Di cũng vừa ngủ dậy đầu tóc vẫn còn bù xù , cô mắt nhắm mắt mở để Tư Hoàng bón ăn .
Hai người bà thì vui mừng không thôi , họ ngồi nói chuyện phiếm với nhau , bảo Hiểu Di chăm sóc thai nhi sao cho tốt , anh cũng gật gù ngồi nghe để tiện chăm cô .
Màn đêm đã xuống cả cái bệnh viện tắt điện ngủ thì riêng một phòng P.V29 ánh điện vẫn còn sáng rực hai vợ chồng trẻ vẫn còn tranh cãi về giới tính em bé .
- Em bảo rồi em thích con trai và con gái cơ .
- Nhỡ đâu là trai hết hoặc gái hết thì sao ?
- Không phải là một trai một gái .
Phải sau chiều nay được báo là song thai thì hai người đã hí hửng tranh cãi nhau về giới tính thai nhi . Anh cũng không biết giải thích sao cho cô hiểu , giới tính này sao nói là có thể quyết định được cơ chứ ? Nhưng cô cứ nằng nặc cãi , anh đành nhún nhường trước cô . Cuối cùng thì cuôcj tranh cãi cũng đi đến hồi kết , anh đương nhiên là nhường phần thắng cho cô . Anh không dám đụng gì đến cô nữa đâu, nguyên cả chiều hết bị ba mẹ hai bên chửi thì bị vợ chửi , anh cũng không hiểu hôm nay là ngày chửi giành cho anh à ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.