Trôi Nổi Trong Lãnh Cung: Khuynh Quốc Khí Hậu
Chương 30: Người bổn Hoàng hậu đánh chính là ngươi 3
Hoa Vô Tâm
21/05/2015
Lỗ mũi phát ra tiếng hừ lạnh khinh thường, thân thủ Mộc Ly mạnh mẽ cũng không phải đã luyện uổng phí, giơ tay lại một cái tát vang lên giòn giã giáng trên mặt Linh Phi, Mộc Ly cười hung ác: “Ta quản ngươi là ai sao, người bổn Hoàng hậu đáng chính là ngươi! Cho dù là Hoàng hậu bị đưa vào lãnh cung, Hoàng hậu cuối cùng cũng vẫn là Hoàng hậu. Mà phi tử, trước sau cũng không sánh được bằng Hoàng hậu, từ đầu đến cuối chỉ là một phi tử mà thôi!”
Phi tử, từ đầu đến cuối chỉ là phi tử, còn Hoàng hậu, cho dù có bị giam vào lãnh cung, chỉ cần danh hiệu Hoàng hậu này vẫn còn, thì sẽ lớn hơn phi tử như ngươi. Giọng nói vang vang có lực, câu nào câu nấy như mũi nhọn đâm xuyên về phía Linh Phi và đám phi tử. Mỹ nhân cấp thấp, lời nói này hiển nhiên là không đem bọn họ bỏ vào mắt, khinh thường bọn họ chỉ là phi tử cấp thấp. Cho dù người ta có là Hoàng hậu bị giam vào lãnh cung thì các ngươi có thể làm gì được người ta chứ? Bỗng chốc sắc mặt đám mỹ nhân đều lạnh xuống, mặt mày Linh Phi càng tái mét. Nhưng vì ngại thân phận khác biệt lại thêm vừa mới nếm thử thủ đoạn mạnh mẽ lúc nãy của Mộc Ly. Cho nên không ai dám nói gì!
Đối với sắc mặt thối nát và ánh mắt nhìn chằm chằm không nói của đám người kia. Mộc Ly thản nhiên dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn lại bọn họ, trên mặt vẫn trước sau treo nụ cười nhạt cười như không cười. Mộc Ly như vậy càng làm cho trong lòng mọi người hận tới nghiến răng ken két.
Mộc ly cảm thấy hơi thỏa mãn với kết quả mọi người bị như vậy. Nàng đánh Linh Phi một phần bởi vì nàng ta thật sự rất đáng đánh, phần còn lại muốn lấy Linh Phi ra làm gương cho mọi người nhìn. Nàng là Tây cung Hoàng hậu cho dù không nhận được sự sủng ái của Hoàng đế, dù có bị đày vào lãnh cung, cũng tuyệt đối không để bất kỳ người nào bắt nạt. Anh Mộc Ly nàng không có cái kiểu lương thiện rụt rè như người chủ trước của khối thân thể này đâu, lại càng không phải là trái hồng mềm để cho bất cứ ai cũng có thể rà đi rà lại!
Danh ngôn của Mộc Ly là: Ngươi kính ta một thước, ta trả ngươi một trượng!
Nhường nhịn chịu đòn không phải là tính cách của nàng, nàng từ nhỏ đã lớn lên ở cô nhi viện. Hơn nữa nàng đã tốt nghiệp ở trường cảnh sát, càng hiểu rõ lấy màu sắc tự vệ gì để bảo vệ bản thân và những người xung quanh!
Cho dù nội tâm đang yếu đuối cũng sẽ không biểu hiện ra trước mặt người khác. Nàng mang đến cho người ta cảm giác vừa kiên cường vừa như một đóa hoa hồng có gai. Nàng có thể sưởi ấm ngươi quyến rũ ngươi, khiến cho ngươi không thể khống chế được mà yêu nàng. Nhưng đồng thời chỉ cần ngươi dựa gần vào, nàng sẽ làm cho ngươi thương tích đầy mình, khắp nơi dính đầy gai!
Phi tử, từ đầu đến cuối chỉ là phi tử, còn Hoàng hậu, cho dù có bị giam vào lãnh cung, chỉ cần danh hiệu Hoàng hậu này vẫn còn, thì sẽ lớn hơn phi tử như ngươi. Giọng nói vang vang có lực, câu nào câu nấy như mũi nhọn đâm xuyên về phía Linh Phi và đám phi tử. Mỹ nhân cấp thấp, lời nói này hiển nhiên là không đem bọn họ bỏ vào mắt, khinh thường bọn họ chỉ là phi tử cấp thấp. Cho dù người ta có là Hoàng hậu bị giam vào lãnh cung thì các ngươi có thể làm gì được người ta chứ? Bỗng chốc sắc mặt đám mỹ nhân đều lạnh xuống, mặt mày Linh Phi càng tái mét. Nhưng vì ngại thân phận khác biệt lại thêm vừa mới nếm thử thủ đoạn mạnh mẽ lúc nãy của Mộc Ly. Cho nên không ai dám nói gì!
Đối với sắc mặt thối nát và ánh mắt nhìn chằm chằm không nói của đám người kia. Mộc Ly thản nhiên dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn lại bọn họ, trên mặt vẫn trước sau treo nụ cười nhạt cười như không cười. Mộc Ly như vậy càng làm cho trong lòng mọi người hận tới nghiến răng ken két.
Mộc ly cảm thấy hơi thỏa mãn với kết quả mọi người bị như vậy. Nàng đánh Linh Phi một phần bởi vì nàng ta thật sự rất đáng đánh, phần còn lại muốn lấy Linh Phi ra làm gương cho mọi người nhìn. Nàng là Tây cung Hoàng hậu cho dù không nhận được sự sủng ái của Hoàng đế, dù có bị đày vào lãnh cung, cũng tuyệt đối không để bất kỳ người nào bắt nạt. Anh Mộc Ly nàng không có cái kiểu lương thiện rụt rè như người chủ trước của khối thân thể này đâu, lại càng không phải là trái hồng mềm để cho bất cứ ai cũng có thể rà đi rà lại!
Danh ngôn của Mộc Ly là: Ngươi kính ta một thước, ta trả ngươi một trượng!
Nhường nhịn chịu đòn không phải là tính cách của nàng, nàng từ nhỏ đã lớn lên ở cô nhi viện. Hơn nữa nàng đã tốt nghiệp ở trường cảnh sát, càng hiểu rõ lấy màu sắc tự vệ gì để bảo vệ bản thân và những người xung quanh!
Cho dù nội tâm đang yếu đuối cũng sẽ không biểu hiện ra trước mặt người khác. Nàng mang đến cho người ta cảm giác vừa kiên cường vừa như một đóa hoa hồng có gai. Nàng có thể sưởi ấm ngươi quyến rũ ngươi, khiến cho ngươi không thể khống chế được mà yêu nàng. Nhưng đồng thời chỉ cần ngươi dựa gần vào, nàng sẽ làm cho ngươi thương tích đầy mình, khắp nơi dính đầy gai!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.