Chương 68: Drama 2
Cô Hải Thốn Quang
20/05/2024
Dư Trừ về quê chơi đến Chủ Nhật mới bắt tàu cao tốc trở lại trường.
Trên đường về, cô nhận được cuộc gọi từ An Khả.
"Khả Khả? Có chuyện gì thế?"
"Tâm trạng của cậu có tốt không?"
"Sao vậy? Tâm trạng tớ đang rất tốt."
"Cậu chưa thấy hả?"
Dư Trừ đành phải nói: "Cậu muốn nói gì thì cứ nói đi, đừng úp úp mở mở nữa."
"Vậy để tớ gửi qua WeChat. Cậu đọc xong đừng tức giận nhé."
Dư Trừ ừ rồi cúp điện thoại, An Khả đã gửi link qua.
Cô bấm vào thì thấy đó là một bài đăng trên diễn đàn của trường với tựa đề “Một đóa hoa nào đó của Khoa Kiến Trúc được bao dưỡng”.
Dư Trừ cau mày, nhìn xuống bài đăng.
Toàn bộ bài đăng không nêu đích danh “đóa hoa nào đó” là ai nhưng một nhóm người đã bắt đầu giải mã.
"Hình như tôi giải mã được rồi... Bắt đầu bằng chữ D phải không?"
"Giải mã +1, Phải DT không?"
"Không thể nào không thể nào, không phải mấy người đang nói tới dưỡng khí thiếu nữ* D đó chứ?"
*vẻ đẹp trong veo, bình yên, thoải mái, bên ngoài yếu đuối bên trong mạnh mẽ, vd: Lee Young Ae
"Ê mấy lầu trên nói thiệt hong zậy? Thế giới này nhỏ bé vậy sao! Ơ kìa, tại sao tui lại khum biết?"
"Thế giới này nhỏ xíu có chút ét vậy đó. Tui biết đang nói ai rồi, nhưng để coi chân tướng sự thật thế nào."
Dư Trừ kéo xuống, thấy chủ thớt còn đưa ra bằng chứng.
Cô lên chiếc Audi màu trắng bên đường.
Cô mua hoa trước cổng trường, ôm hoa cười.
Ngay cả những bó hoa cô đặt trong nhóm WeChat được giao đến khu chung cư cao cấp cũng bị chụp lại.
Dư Trừ lắc đầu, đóng bài viết.
Không tính là bao dưỡng, nhưng ngay từ đầu, thỏa thuận giữa cô và Trình Khuynh đã liên quan đến tiền bạc.
Nội dung trước mắt cũng chẳng có gì, cũng không biết là ai chán quá không có chuyện làm lại đi để ý tới cô.
Nhưng cô không hy vọng chuyện này sẽ tiếp diễn, thậm chí là ảnh hưởng đến sự nghiệp của Trình Khuynh, có điều trước mắt, người đăng bài có thể không biết Trình Khuynh là ai, hoặc có thể không dám đụng chạm thẳng vào cô ấy.
Trở lại ký túc xá, An Khả kích động nói: "Cậu về tới rồi hả, đọc chưa, quá trời hot rồi nè!"
"Cái gì?"
"Cậu tự xem đi, tớ đang bận cãi tay đôi với nhỏ kia trên mạng, không rảnh nói chuyện với cậu."
Bài đăng vừa rồi chỉ có 200 cmt, nhưng bây giờ đã lên đến 800 cmt. Cô liên tục lật qua nhiều trang, bài viết đã được gắn tag HOT, liên tục nổi lên trang chủ.
Dư Trừ bấm vào thì phát hiện người đăng có đăng một số hình ảnh mờ mờ, nhân vật chính hóa ra là một phụ nữ.
Bức tiếp theo hơi lệch một chút, tập trung vào người phụ nữ.
"Á đù, bây ơi bây hình như là tỷ tỷ trưởng thành nào đó á?"
"Tỷ tỷ thì được, chứ mấy lão già thì tấp hết vô lề dùm cái."
"Haha, lại tới nữa rồi đó, lầu trên lại tính gây xung đột nam nữ trên diễn đàn trường à?"
Do lầu trên đổi hướng nên cmt bên dưới đã hoàn toàn thay đổi. Từ việc giải mã danh tính của cô đã biến thành thu thập thông tin về chủ thớt. Dư Trừ nói với An Khả: "Khả Khả, cậu cãi nhau với ai thì nhớ thao túng tâm lý nó rồi chuyển hướng nha."
Cô ra ban công gọi điện thoại: “Từ ca, cậu có quen ai ở Khoa Kế Hoạch không?”
"Chuyện gì vậy?"
"Tôi đang bị tế trên diễn đàn kia kìa."
"Cậu mới biết à?"
"Cậu biết hết rồi sao?"
Từ Dĩ Hằng cười nói: "Là người muốn kiếm tiền đương nhiên phải nhanh nhạy thông tin không phải sao? Đợi chút, tôi sẽ tìm người hỏi giúp cậu."
Dư Trừ hỏi: "Cậu có thể tìm giúp xem ai đang sử dụng ID đó được không?"
Kỳ thật trong đầu cô cũng mơ hồ đoán được, nhưng dù sao cũng không có chứng cứ gì nên cô không nói ra.
"Tôi không biết nữa. Cậu đợi tôi gọi lại sau nhé."
Điện thoại bị cúp ở đầu bên kia, Từ Dĩ Hằng từ đầu đến cuối đều không hỏi cô lý do, hết sức tôn trọng cô, nhưng cũng có thể là cậu ta không có hứng thú gì khác ngoài việc kiếm tiền.
Trong lòng Dư Trừ nặng trĩu, lo lắng nếu sự việc tiếp tục lan rộng sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Trình Khuynh. Về phần mình, nếu nói mình hoàn toàn thờ ơ thì chắc chắn là nói dối, nhưng lo lắng thì lo lắng, cô cũng không quá tức giận.
Đến đêm, bài viết bị chặn không rõ lý do, mọi chuyện nhanh chóng chìm xuống.
Bao gồm cả tài khoản ID của người đăng, mọi thứ đã chuyển sang màu xám.
Đúng lúc đó Từ Dĩ Hằng gọi lại: “Tôi hỏi rồi, ID đó là Chu Hạo của đội bóng rổ.”
Dư Trừ giật mình: “Chu Hạo? Là cái tên hôm đó đã ở dưới lầu ký túc xá chế nhạo cậu?”
"Chính nó. Nhưng bây giờ ID của nó bị chặn rồi, tôi cũng không biết tại sao."
"Không phải cậu làm hả?"
"Không phải, hình như ai đó đã liên hệ với nhà trường cấm ID đó khỏi toàn bộ diễn đàn. Với lại vì bài đăng của nó bị chặn nên tôi mới lấy được thông tin của nó từ hội đồng trường."
"Từ ca, tôi đoán là phải có ai đó giật dây cho cậu ta làm việc này."
Từ Dĩ Hằng phản ứng rất nhanh: "Ý của cậu là Lâm Tiêu?"
"Ừm... Đúng vậy. Có lần, cậu ta nhìn thấy tôi và... Người ấy ở cổng trường."
Từ Dĩ Hằng: “Được rồi. Cái thằng rẻ rách này, để tôi đi hỏi rồi dạy cho nó một bài học.”
Dư Trừ ừm rồi cúp điện thoại.
Cô mở lịch để bàn, đánh một dấu chấm than lớn vào ngày được khoanh tròn.*
Quán bar Như Bạc.
Sầm Âm cúi đầu, hơi đảo chiếc cốc chân dài, chất lỏng màu đỏ phản chiếu ra ánh sáng.
Trình Khuynh giọng điệu bình tĩnh nói: "Ninh tỷ và Đình Thu quan hệ rất tốt. Cậu ở đây Đình Thu sẽ không tới đâu."
Sầm Âm cười tự giễu: "Tôi biết rồi, cậu không cần phải nhắc, cậu thì sao, phiền phức của cậu đã giải quyết xong chưa?"
Trình Khuynh: "Xong rồi, người của công ty cậu làm việc nhanh đấy. Sau khi chặn bài viết, tôi đã liên lạc với Minh đại, xử lý xong cả rồi."
Sầm Âm nhướng mày: "Vậy sao cậu không đi an ủi cô bé của cậu đi? Chắc cô bé đã hơi lo sợ rồi đấy."
Trình Khuynh: “Tạm thời không được.”
"Sao thế?"
"Giữa bọn tôi còn một vấn đề nhỏ khác, em ấy cần thời gian suy nghĩ lại, tôi sẽ không can thiệp vào lựa chọn của em ấy, tôi sẽ đợi đến khi em ấy chịu đến gặp tôi nói chuyện."
Sầm Âm mỉm cười, cô và Trình Khuynh là bạn học từ nhỏ, cô biết Trình Khuynh là người thế nào.
Lúc mười mấy tuổi đã chủ động yêu cầu ba tái hôn, sau này khi em gái ra đời, gia đình ba người sống hạnh phúc, còn đêm giao thừa Trình Khuynh lại một mình ra ngoài xem pháo hoa bên bờ sông lạnh lẽo.
Lần đó Sầm Âm vô tình đi ngang qua, rủ Trình Khuynh đi đánh bài cả đêm, sau lần đó họ trở thành bạn bè.
Trình Khuynh: “Cậu cười gì thế?”
Sầm Âm: "Bình tĩnh kiềm chế là thói quen của cậu, nhưng có rất nhiều thứ cậu không nên kiềm chế."
Trình Khuynh nghiêng người, thái độ nhàn nhã hiếm thấy, giơ tay chạm vào chóp tai: “Nếu là tôi, cậu cũng sẽ quyết định thế thôi.”
Sầm Âm lắc đầu: "Không, tôi sẽ đi tìm em ấy nói chuyện."
Trình Khuynh cúi đầu mỉm cười, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ cùng ôn nhu sủng ái: “Em ấy giấu tôi một chuyện.”
Sầm Âm bình tĩnh nhìn cô: "Có vẻ như không phải chuyện gì quan trọng lắm, cậu vẫn nên đi tìm em ấy đi."
Trình Khuynh chậm rãi nói: “Em ấy là cháu gái của Đình Thu, cháu gái ruột.”
"..."
Sầm Âm sửng sốt, vẻ mặt vân đạm phong khinh lập tức vỡ vụn, phải mất một lúc mới thốt ra được một câu: "Vậy mà cậu cũng xuống tay được..."
Trình Khuynh không cách nào giải thích, khe khẽ thở dài.
Trên đường về, cô nhận được cuộc gọi từ An Khả.
"Khả Khả? Có chuyện gì thế?"
"Tâm trạng của cậu có tốt không?"
"Sao vậy? Tâm trạng tớ đang rất tốt."
"Cậu chưa thấy hả?"
Dư Trừ đành phải nói: "Cậu muốn nói gì thì cứ nói đi, đừng úp úp mở mở nữa."
"Vậy để tớ gửi qua WeChat. Cậu đọc xong đừng tức giận nhé."
Dư Trừ ừ rồi cúp điện thoại, An Khả đã gửi link qua.
Cô bấm vào thì thấy đó là một bài đăng trên diễn đàn của trường với tựa đề “Một đóa hoa nào đó của Khoa Kiến Trúc được bao dưỡng”.
Dư Trừ cau mày, nhìn xuống bài đăng.
Toàn bộ bài đăng không nêu đích danh “đóa hoa nào đó” là ai nhưng một nhóm người đã bắt đầu giải mã.
"Hình như tôi giải mã được rồi... Bắt đầu bằng chữ D phải không?"
"Giải mã +1, Phải DT không?"
"Không thể nào không thể nào, không phải mấy người đang nói tới dưỡng khí thiếu nữ* D đó chứ?"
*vẻ đẹp trong veo, bình yên, thoải mái, bên ngoài yếu đuối bên trong mạnh mẽ, vd: Lee Young Ae
"Ê mấy lầu trên nói thiệt hong zậy? Thế giới này nhỏ bé vậy sao! Ơ kìa, tại sao tui lại khum biết?"
"Thế giới này nhỏ xíu có chút ét vậy đó. Tui biết đang nói ai rồi, nhưng để coi chân tướng sự thật thế nào."
Dư Trừ kéo xuống, thấy chủ thớt còn đưa ra bằng chứng.
Cô lên chiếc Audi màu trắng bên đường.
Cô mua hoa trước cổng trường, ôm hoa cười.
Ngay cả những bó hoa cô đặt trong nhóm WeChat được giao đến khu chung cư cao cấp cũng bị chụp lại.
Dư Trừ lắc đầu, đóng bài viết.
Không tính là bao dưỡng, nhưng ngay từ đầu, thỏa thuận giữa cô và Trình Khuynh đã liên quan đến tiền bạc.
Nội dung trước mắt cũng chẳng có gì, cũng không biết là ai chán quá không có chuyện làm lại đi để ý tới cô.
Nhưng cô không hy vọng chuyện này sẽ tiếp diễn, thậm chí là ảnh hưởng đến sự nghiệp của Trình Khuynh, có điều trước mắt, người đăng bài có thể không biết Trình Khuynh là ai, hoặc có thể không dám đụng chạm thẳng vào cô ấy.
Trở lại ký túc xá, An Khả kích động nói: "Cậu về tới rồi hả, đọc chưa, quá trời hot rồi nè!"
"Cái gì?"
"Cậu tự xem đi, tớ đang bận cãi tay đôi với nhỏ kia trên mạng, không rảnh nói chuyện với cậu."
Bài đăng vừa rồi chỉ có 200 cmt, nhưng bây giờ đã lên đến 800 cmt. Cô liên tục lật qua nhiều trang, bài viết đã được gắn tag HOT, liên tục nổi lên trang chủ.
Dư Trừ bấm vào thì phát hiện người đăng có đăng một số hình ảnh mờ mờ, nhân vật chính hóa ra là một phụ nữ.
Bức tiếp theo hơi lệch một chút, tập trung vào người phụ nữ.
"Á đù, bây ơi bây hình như là tỷ tỷ trưởng thành nào đó á?"
"Tỷ tỷ thì được, chứ mấy lão già thì tấp hết vô lề dùm cái."
"Haha, lại tới nữa rồi đó, lầu trên lại tính gây xung đột nam nữ trên diễn đàn trường à?"
Do lầu trên đổi hướng nên cmt bên dưới đã hoàn toàn thay đổi. Từ việc giải mã danh tính của cô đã biến thành thu thập thông tin về chủ thớt. Dư Trừ nói với An Khả: "Khả Khả, cậu cãi nhau với ai thì nhớ thao túng tâm lý nó rồi chuyển hướng nha."
Cô ra ban công gọi điện thoại: “Từ ca, cậu có quen ai ở Khoa Kế Hoạch không?”
"Chuyện gì vậy?"
"Tôi đang bị tế trên diễn đàn kia kìa."
"Cậu mới biết à?"
"Cậu biết hết rồi sao?"
Từ Dĩ Hằng cười nói: "Là người muốn kiếm tiền đương nhiên phải nhanh nhạy thông tin không phải sao? Đợi chút, tôi sẽ tìm người hỏi giúp cậu."
Dư Trừ hỏi: "Cậu có thể tìm giúp xem ai đang sử dụng ID đó được không?"
Kỳ thật trong đầu cô cũng mơ hồ đoán được, nhưng dù sao cũng không có chứng cứ gì nên cô không nói ra.
"Tôi không biết nữa. Cậu đợi tôi gọi lại sau nhé."
Điện thoại bị cúp ở đầu bên kia, Từ Dĩ Hằng từ đầu đến cuối đều không hỏi cô lý do, hết sức tôn trọng cô, nhưng cũng có thể là cậu ta không có hứng thú gì khác ngoài việc kiếm tiền.
Trong lòng Dư Trừ nặng trĩu, lo lắng nếu sự việc tiếp tục lan rộng sẽ ảnh hưởng đến sự nghiệp của Trình Khuynh. Về phần mình, nếu nói mình hoàn toàn thờ ơ thì chắc chắn là nói dối, nhưng lo lắng thì lo lắng, cô cũng không quá tức giận.
Đến đêm, bài viết bị chặn không rõ lý do, mọi chuyện nhanh chóng chìm xuống.
Bao gồm cả tài khoản ID của người đăng, mọi thứ đã chuyển sang màu xám.
Đúng lúc đó Từ Dĩ Hằng gọi lại: “Tôi hỏi rồi, ID đó là Chu Hạo của đội bóng rổ.”
Dư Trừ giật mình: “Chu Hạo? Là cái tên hôm đó đã ở dưới lầu ký túc xá chế nhạo cậu?”
"Chính nó. Nhưng bây giờ ID của nó bị chặn rồi, tôi cũng không biết tại sao."
"Không phải cậu làm hả?"
"Không phải, hình như ai đó đã liên hệ với nhà trường cấm ID đó khỏi toàn bộ diễn đàn. Với lại vì bài đăng của nó bị chặn nên tôi mới lấy được thông tin của nó từ hội đồng trường."
"Từ ca, tôi đoán là phải có ai đó giật dây cho cậu ta làm việc này."
Từ Dĩ Hằng phản ứng rất nhanh: "Ý của cậu là Lâm Tiêu?"
"Ừm... Đúng vậy. Có lần, cậu ta nhìn thấy tôi và... Người ấy ở cổng trường."
Từ Dĩ Hằng: “Được rồi. Cái thằng rẻ rách này, để tôi đi hỏi rồi dạy cho nó một bài học.”
Dư Trừ ừm rồi cúp điện thoại.
Cô mở lịch để bàn, đánh một dấu chấm than lớn vào ngày được khoanh tròn.*
Quán bar Như Bạc.
Sầm Âm cúi đầu, hơi đảo chiếc cốc chân dài, chất lỏng màu đỏ phản chiếu ra ánh sáng.
Trình Khuynh giọng điệu bình tĩnh nói: "Ninh tỷ và Đình Thu quan hệ rất tốt. Cậu ở đây Đình Thu sẽ không tới đâu."
Sầm Âm cười tự giễu: "Tôi biết rồi, cậu không cần phải nhắc, cậu thì sao, phiền phức của cậu đã giải quyết xong chưa?"
Trình Khuynh: "Xong rồi, người của công ty cậu làm việc nhanh đấy. Sau khi chặn bài viết, tôi đã liên lạc với Minh đại, xử lý xong cả rồi."
Sầm Âm nhướng mày: "Vậy sao cậu không đi an ủi cô bé của cậu đi? Chắc cô bé đã hơi lo sợ rồi đấy."
Trình Khuynh: “Tạm thời không được.”
"Sao thế?"
"Giữa bọn tôi còn một vấn đề nhỏ khác, em ấy cần thời gian suy nghĩ lại, tôi sẽ không can thiệp vào lựa chọn của em ấy, tôi sẽ đợi đến khi em ấy chịu đến gặp tôi nói chuyện."
Sầm Âm mỉm cười, cô và Trình Khuynh là bạn học từ nhỏ, cô biết Trình Khuynh là người thế nào.
Lúc mười mấy tuổi đã chủ động yêu cầu ba tái hôn, sau này khi em gái ra đời, gia đình ba người sống hạnh phúc, còn đêm giao thừa Trình Khuynh lại một mình ra ngoài xem pháo hoa bên bờ sông lạnh lẽo.
Lần đó Sầm Âm vô tình đi ngang qua, rủ Trình Khuynh đi đánh bài cả đêm, sau lần đó họ trở thành bạn bè.
Trình Khuynh: “Cậu cười gì thế?”
Sầm Âm: "Bình tĩnh kiềm chế là thói quen của cậu, nhưng có rất nhiều thứ cậu không nên kiềm chế."
Trình Khuynh nghiêng người, thái độ nhàn nhã hiếm thấy, giơ tay chạm vào chóp tai: “Nếu là tôi, cậu cũng sẽ quyết định thế thôi.”
Sầm Âm lắc đầu: "Không, tôi sẽ đi tìm em ấy nói chuyện."
Trình Khuynh cúi đầu mỉm cười, vẻ mặt có chút bất đắc dĩ cùng ôn nhu sủng ái: “Em ấy giấu tôi một chuyện.”
Sầm Âm bình tĩnh nhìn cô: "Có vẻ như không phải chuyện gì quan trọng lắm, cậu vẫn nên đi tìm em ấy đi."
Trình Khuynh chậm rãi nói: “Em ấy là cháu gái của Đình Thu, cháu gái ruột.”
"..."
Sầm Âm sửng sốt, vẻ mặt vân đạm phong khinh lập tức vỡ vụn, phải mất một lúc mới thốt ra được một câu: "Vậy mà cậu cũng xuống tay được..."
Trình Khuynh không cách nào giải thích, khe khẽ thở dài.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.