Chương 24: Bảo ca một phát trúng hồng tâm
Mộc Hề Nương
26/06/2022
Một số quốc gia nhỏ ở châu Á đã bị các nhà đầu cơ tài chính quốc tế tấn
công ác ý và đồng tiền của họ đã giảm giá, gây ra một loạt tình trạng
hỗn loạn tài chính.
Ngay cả những người không nhạy bén về tài chính cũng nhận ra, thời gian tới, giới đầu cơ tài chính quốc tế sẽ coi Hương Cảng như một 'siêu máy rút tiền' và tấn công hệ thống tỷ giá liên kết của Hương Cảng.
Chính phủ Hồng Kong kiên quyết sử dụng hệ thống tỷ giá hối đoái liên kết để ổn định thị trường chứng khoán, và chỉ số Hằng sinh tăng.
Sau đó là việc Hàn Quốc và Nhật Bản bị thiệt hại nặng và phải cầu cứu IMF*.
(Quỹ Tiền tệ Quốc tế là một tổ chức quốc tế giám sát hệ thống tài chính toàn cầu bằng cách theo dõi tỷ giá hối đoái và cán cân thanh toán, cũng như hỗ trợ kỹ thuật và giúp đỡ tài chính khi có yêu cầu:nguồn wikipedia)
Cuộc khủng hoảng tài chính vốn thuộc về Đông Nam Á này cuối cùng đã biến thành Khủng hoảng tài chính Châu Á.
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, một loạt bất ổn về tài chính Đông Nam Á lại bùng phát bởi đồng Rupiah Indonesia vào năm sau, tình hình tài chính quốc tế rơi vào tình trạng bấp bênh, và khủng hoảng tài chính châu Á tiếp tục sâu sắc hơn.
Trong nửa cuối năm, các nhà đầu cơ quốc tế cố gắng tấn công lại tỷ giá Hương Giang để kiếm lợi nhuận khổng lồ, nhưng dưới sự quản lý và phản công kép của Cơ quan quản lý tiền tệ và đại lục, động thái này đã thất bại.
Con mắt của giới đầu cơ quốc tế phải hướng về nước láng giềng của Hoa quốc - Nga.
Kết quả là lưỡng bại câu thương, và cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, vốn phát triển từ cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, bùng phát mạnh mẽ.
Khởi đầu của cuộc khủng hoảng này bắt nguồn từ việc đồng baht Thái Lan mất giá.
Lạc Bạch ở lại khách sạn Minh Châu thêm 4 ngày để mua đô la Hồng Kông với số lượng lớn trong thời buổi thị trường chứng khoán hỗn loạn.
Vào thời điểm đó, chỉ số Hằng Sinh (một chỉ số quan trọng của thị giá chứng khoán) đã giảm xuống dưới 9000 điểm.
Các nhà đầu tư ở Hương Cảng chán nản và tuyệt vọng, tranh nhau bán đô la Hồng Kông để đổi lấy đô la Mỹ.
Ngay cả những người quanh năm xử lý tài chính như Lão Kim cũng không mấy lạc quan, nhưng Giám đốc Trịnh lại tin tưởng vào chính phủ và quản lý tài chính.
Giám đốc Trịnh: "Là một trong ba thành phố tài chính lớn trên thế giới, miễn là chính phủ không bỏ tỷ giá hối đoái hiện tại, thì Phong Bạo này sẽ không gây thiệt hại lớn cho thị trường chứng khoán Hồng Kong."
Lạc Bạch cười ngoắc ngoắc ngón tay cái: "Không hổ là Trịnh thúc dẫn đầu Ngân hàng Hoa Kinh, thật có nhãn lực."
Giám đốc Trịnh bật cười:" Không sánh bằng cậu, mắt độc thật."
Chơi thì chơi, kiếm tiền là chính sự còn phải tiếp tục làm.
Lạc Bạch: "Mua hết đô la Hồng Kông với 5,5 triệu Mỹ kim."
Lão Kim tỏ vẻ bối rối: " Ngài, ngài chắc chứ?"
Bây giờ chỉ số Hằng Sinh đã giảm xuống dưới 9000, đây là một tình huống bi thảm kỷ lục.
Ngay cả bản thân hắn cũng bắt đầu hoang mang bán đô la Hồng Kông trong tay, nhanh chóng quy đổi ra đô la Mỹ, chưa kể các cổ đông khác.
Nếu là người khác, Lão Kim nhất định sẽ mắng 'đồ ngu'.
Nhưng người ở đầu dây bên kia là Lạc Bạch, người vừa rồi đã khuất phục được Lão Kim bằng một loạt chiêu thức có một không hai chính là Đại bảo ca một phát trúng hồng tâm
Lạc Bạch cười nói: "Kim lão bản, ngài làm đầu tư, còn chưa nghe nói một lời? Đầu tư giống như nhặt được chỗ tốt, người khác không muốn, bận bán đi chính là ta nhặt được chỗ tốt. Cũng là lúc đôi tay của chúng ta rảnh rỗi nhất. "
Nhiều người, nhiều nhất có thể phân đến điểm ngon ngọt.
Nếu bạn thực sự muốn kiếm được những cái đầu ngọn lớn đó, bạn phải đi trước người khác một bước trước khi họ nhận ra.
Trong đầu tư tài chính, không có rác rưởi.
Lão Kim: "... chưa bao giờ nghe nói về nó."
Lạc Bạch: "Ồ."
Cậu quên mất rằng câu này đã được nói bởi một vị thần chứng khoán nào đó ở các thế hệ sau.
Lạc Bạch: "Vậy thì nghĩ mình đang làm từ thiện, là đang tiết kiệm tỷ giá Hương Cảng. Ông trời thích người thích làm việc thiện, sẽ không để mình mất tất cả."
Lão Kim: "Tôi cũng chỉ có thể tin tưởng ngài."
Cúp điện thoại, Lão Kim chần chừ, ném ý định bán đô la Hồng Kông.
Một người từ đất đại lục đến liền tin tưởng nhiều vào chính phủ Hồng Kong như thế, hắn sinh ra và lớn lên ở Hương Cảng mà sao ngược lại tự loạn lên?
Thật sự là càng sống càng lùi.
Thành viên sự vụ: "Ông chủ, ông còn muốn tiếp tục bán không?"
Lão Kim hét lại: "Đừng bán! Bảo ca muốn mua đô la Hồng Kông với 5,5 triệu Mỹ kim!"
- ------------wattpad-----------
Sau một khoảng thời gian dài im ắng, tiếng chuông ping pong vang lên, tất cả các thành viên của Sở sự vụ lần lượt gọi điện thông báo cho bạn hoặc người thân trong gia đình.
"Xin chào? Đừng vứt bỏ, chỉ cần giữ lại - dù có khổ sở thế nào thì bây giờ cũng sẽ khổ sở? Nhìn điểm rơi xuống dưới mốc 10.000 điểm là chuyện lớn."
"Vợ, đừng ném nó - tin vào chính phủ, dù sao thì bây giờ nó đang đi xuống rất tệ, anh không tin là nó có thể tệ hơn."
" Tiểu Mỹ, hãy nghe em..."
"Mẹ, thực sự, tin vào Thần tài - Bảo ca là Thần tài."
Lão Kim bất lực lắc đầu, bình tĩnh lại nghĩ đến những gì Lạc Bạch nói, càng nghĩ càng thấy có lý.
Trên thực tế, tỷ giá ngoại hối của Hương Cảng đã bị ảnh hưởng nặng nề, và chính phủ sẽ không bao giờ làm ngơ.
Nếu là bình thường, hắn nhất định sẽ đoán ra được điều này.
Chỉ là chuyện của chính mình nên hắn khó tránh khỏi bối rối, trong lòng hoảng hốt một hồi, may mà Lạc Bạch chỉ bằng vài câu nói đã đánh thức hắn.
Trước khi kịp nhận ra, Lão Kim đã đọc câu nói mà Lạc Bạch do một vị thần chứng khoán toàn cầu nào đó ở thế hệ sau nói, rồi ngây người ra.
Điều đó thực sự... tuyệt vời.
Lạc Bạch chưa bao giờ tưởng tượng rằng những lời nhận xét ngẫu nhiên của mình sẽ ảnh hưởng đến phần đời còn lại của Lão Kim, và thị trường chứng khoán Hương Cảng hóa ra có một huyền thoại rằng đầu tư không bao giờ sai lầm.
Tất nhiên, cũng có thể hàng loạt thao tác ngông cuồng của cậu đã ảnh hưởng đến nửa sau cuộc đời của Lão Kim.
Bất quá, Lạc Bạch với Khoản đầu tư táo bạo này quả nhiên có tác dụng không nhỏ cứu vớt thị trường chứng khoán Hương Cảng, ít nhất thị trường chứng khoán có cơ hội thở phào một chút khi tất cả các nhà đầu tư chọn bán chứ không phải sụp đổ hoàn toàn.
Dưới sự ảnh hưởng của cậu, tất cả thành viên của Giang Sở Sự vụ không chỉ thuyết phục được người nhà của chính mình, mà còn không quên ổn định lòng khách.
Cho nên trong lúc hỗn loạn toàn dân, Ngoại hối Giang sở sự vụ đã trở thành một tập thể vững vàng độc nhất vô nhị, lọt vào mắt xanh của một số người trong Cơ quan tiền tệ.
Sau đó, chính quyền Hương Giang tuyên bố giữ nguyên tỷ giá ngoại hối liên kết ổn định không thay đổi đã làm nức lòng nhiều nhà đầu tư và chỉ số Hằng Sinh tăng điểm.
Lạc Bạch vươn vai, mọi việc cuối cùng cũng xong, việc còn lại là từ từ đóng lưới.
500.000 khởi đầu, kiếm được 40 triệu với tiền gốc và lợi nhuận.
đầy đủ.
Đủ để cậu mở một hợp tác xã, nhưng để hoạt động lâu dài thì vẫn cần một nguồn vốn ổn định.
Cùng nhau đặt đống bài thi đã hoàn thành lên bàn, Lạc Bạch đứng dậy đi ra ngoài, định ra ngoài đi dạo.
Trong mấy ngày đến Hương Giang, Bảo ca cũng khẩn trương quá nên không ra ngoài xem được.
Ngay cả những người không nhạy bén về tài chính cũng nhận ra, thời gian tới, giới đầu cơ tài chính quốc tế sẽ coi Hương Cảng như một 'siêu máy rút tiền' và tấn công hệ thống tỷ giá liên kết của Hương Cảng.
Chính phủ Hồng Kong kiên quyết sử dụng hệ thống tỷ giá hối đoái liên kết để ổn định thị trường chứng khoán, và chỉ số Hằng sinh tăng.
Sau đó là việc Hàn Quốc và Nhật Bản bị thiệt hại nặng và phải cầu cứu IMF*.
(Quỹ Tiền tệ Quốc tế là một tổ chức quốc tế giám sát hệ thống tài chính toàn cầu bằng cách theo dõi tỷ giá hối đoái và cán cân thanh toán, cũng như hỗ trợ kỹ thuật và giúp đỡ tài chính khi có yêu cầu:nguồn wikipedia)
Cuộc khủng hoảng tài chính vốn thuộc về Đông Nam Á này cuối cùng đã biến thành Khủng hoảng tài chính Châu Á.
Nhưng đây vẫn chưa phải là kết thúc, một loạt bất ổn về tài chính Đông Nam Á lại bùng phát bởi đồng Rupiah Indonesia vào năm sau, tình hình tài chính quốc tế rơi vào tình trạng bấp bênh, và khủng hoảng tài chính châu Á tiếp tục sâu sắc hơn.
Trong nửa cuối năm, các nhà đầu cơ quốc tế cố gắng tấn công lại tỷ giá Hương Giang để kiếm lợi nhuận khổng lồ, nhưng dưới sự quản lý và phản công kép của Cơ quan quản lý tiền tệ và đại lục, động thái này đã thất bại.
Con mắt của giới đầu cơ quốc tế phải hướng về nước láng giềng của Hoa quốc - Nga.
Kết quả là lưỡng bại câu thương, và cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu, vốn phát triển từ cuộc khủng hoảng tài chính châu Á, bùng phát mạnh mẽ.
Khởi đầu của cuộc khủng hoảng này bắt nguồn từ việc đồng baht Thái Lan mất giá.
Lạc Bạch ở lại khách sạn Minh Châu thêm 4 ngày để mua đô la Hồng Kông với số lượng lớn trong thời buổi thị trường chứng khoán hỗn loạn.
Vào thời điểm đó, chỉ số Hằng Sinh (một chỉ số quan trọng của thị giá chứng khoán) đã giảm xuống dưới 9000 điểm.
Các nhà đầu tư ở Hương Cảng chán nản và tuyệt vọng, tranh nhau bán đô la Hồng Kông để đổi lấy đô la Mỹ.
Ngay cả những người quanh năm xử lý tài chính như Lão Kim cũng không mấy lạc quan, nhưng Giám đốc Trịnh lại tin tưởng vào chính phủ và quản lý tài chính.
Giám đốc Trịnh: "Là một trong ba thành phố tài chính lớn trên thế giới, miễn là chính phủ không bỏ tỷ giá hối đoái hiện tại, thì Phong Bạo này sẽ không gây thiệt hại lớn cho thị trường chứng khoán Hồng Kong."
Lạc Bạch cười ngoắc ngoắc ngón tay cái: "Không hổ là Trịnh thúc dẫn đầu Ngân hàng Hoa Kinh, thật có nhãn lực."
Giám đốc Trịnh bật cười:" Không sánh bằng cậu, mắt độc thật."
Chơi thì chơi, kiếm tiền là chính sự còn phải tiếp tục làm.
Lạc Bạch: "Mua hết đô la Hồng Kông với 5,5 triệu Mỹ kim."
Lão Kim tỏ vẻ bối rối: " Ngài, ngài chắc chứ?"
Bây giờ chỉ số Hằng Sinh đã giảm xuống dưới 9000, đây là một tình huống bi thảm kỷ lục.
Ngay cả bản thân hắn cũng bắt đầu hoang mang bán đô la Hồng Kông trong tay, nhanh chóng quy đổi ra đô la Mỹ, chưa kể các cổ đông khác.
Nếu là người khác, Lão Kim nhất định sẽ mắng 'đồ ngu'.
Nhưng người ở đầu dây bên kia là Lạc Bạch, người vừa rồi đã khuất phục được Lão Kim bằng một loạt chiêu thức có một không hai chính là Đại bảo ca một phát trúng hồng tâm
Lạc Bạch cười nói: "Kim lão bản, ngài làm đầu tư, còn chưa nghe nói một lời? Đầu tư giống như nhặt được chỗ tốt, người khác không muốn, bận bán đi chính là ta nhặt được chỗ tốt. Cũng là lúc đôi tay của chúng ta rảnh rỗi nhất. "
Nhiều người, nhiều nhất có thể phân đến điểm ngon ngọt.
Nếu bạn thực sự muốn kiếm được những cái đầu ngọn lớn đó, bạn phải đi trước người khác một bước trước khi họ nhận ra.
Trong đầu tư tài chính, không có rác rưởi.
Lão Kim: "... chưa bao giờ nghe nói về nó."
Lạc Bạch: "Ồ."
Cậu quên mất rằng câu này đã được nói bởi một vị thần chứng khoán nào đó ở các thế hệ sau.
Lạc Bạch: "Vậy thì nghĩ mình đang làm từ thiện, là đang tiết kiệm tỷ giá Hương Cảng. Ông trời thích người thích làm việc thiện, sẽ không để mình mất tất cả."
Lão Kim: "Tôi cũng chỉ có thể tin tưởng ngài."
Cúp điện thoại, Lão Kim chần chừ, ném ý định bán đô la Hồng Kông.
Một người từ đất đại lục đến liền tin tưởng nhiều vào chính phủ Hồng Kong như thế, hắn sinh ra và lớn lên ở Hương Cảng mà sao ngược lại tự loạn lên?
Thật sự là càng sống càng lùi.
Thành viên sự vụ: "Ông chủ, ông còn muốn tiếp tục bán không?"
Lão Kim hét lại: "Đừng bán! Bảo ca muốn mua đô la Hồng Kông với 5,5 triệu Mỹ kim!"
- ------------wattpad-----------
Sau một khoảng thời gian dài im ắng, tiếng chuông ping pong vang lên, tất cả các thành viên của Sở sự vụ lần lượt gọi điện thông báo cho bạn hoặc người thân trong gia đình.
"Xin chào? Đừng vứt bỏ, chỉ cần giữ lại - dù có khổ sở thế nào thì bây giờ cũng sẽ khổ sở? Nhìn điểm rơi xuống dưới mốc 10.000 điểm là chuyện lớn."
"Vợ, đừng ném nó - tin vào chính phủ, dù sao thì bây giờ nó đang đi xuống rất tệ, anh không tin là nó có thể tệ hơn."
" Tiểu Mỹ, hãy nghe em..."
"Mẹ, thực sự, tin vào Thần tài - Bảo ca là Thần tài."
Lão Kim bất lực lắc đầu, bình tĩnh lại nghĩ đến những gì Lạc Bạch nói, càng nghĩ càng thấy có lý.
Trên thực tế, tỷ giá ngoại hối của Hương Cảng đã bị ảnh hưởng nặng nề, và chính phủ sẽ không bao giờ làm ngơ.
Nếu là bình thường, hắn nhất định sẽ đoán ra được điều này.
Chỉ là chuyện của chính mình nên hắn khó tránh khỏi bối rối, trong lòng hoảng hốt một hồi, may mà Lạc Bạch chỉ bằng vài câu nói đã đánh thức hắn.
Trước khi kịp nhận ra, Lão Kim đã đọc câu nói mà Lạc Bạch do một vị thần chứng khoán toàn cầu nào đó ở thế hệ sau nói, rồi ngây người ra.
Điều đó thực sự... tuyệt vời.
Lạc Bạch chưa bao giờ tưởng tượng rằng những lời nhận xét ngẫu nhiên của mình sẽ ảnh hưởng đến phần đời còn lại của Lão Kim, và thị trường chứng khoán Hương Cảng hóa ra có một huyền thoại rằng đầu tư không bao giờ sai lầm.
Tất nhiên, cũng có thể hàng loạt thao tác ngông cuồng của cậu đã ảnh hưởng đến nửa sau cuộc đời của Lão Kim.
Bất quá, Lạc Bạch với Khoản đầu tư táo bạo này quả nhiên có tác dụng không nhỏ cứu vớt thị trường chứng khoán Hương Cảng, ít nhất thị trường chứng khoán có cơ hội thở phào một chút khi tất cả các nhà đầu tư chọn bán chứ không phải sụp đổ hoàn toàn.
Dưới sự ảnh hưởng của cậu, tất cả thành viên của Giang Sở Sự vụ không chỉ thuyết phục được người nhà của chính mình, mà còn không quên ổn định lòng khách.
Cho nên trong lúc hỗn loạn toàn dân, Ngoại hối Giang sở sự vụ đã trở thành một tập thể vững vàng độc nhất vô nhị, lọt vào mắt xanh của một số người trong Cơ quan tiền tệ.
Sau đó, chính quyền Hương Giang tuyên bố giữ nguyên tỷ giá ngoại hối liên kết ổn định không thay đổi đã làm nức lòng nhiều nhà đầu tư và chỉ số Hằng Sinh tăng điểm.
Lạc Bạch vươn vai, mọi việc cuối cùng cũng xong, việc còn lại là từ từ đóng lưới.
500.000 khởi đầu, kiếm được 40 triệu với tiền gốc và lợi nhuận.
đầy đủ.
Đủ để cậu mở một hợp tác xã, nhưng để hoạt động lâu dài thì vẫn cần một nguồn vốn ổn định.
Cùng nhau đặt đống bài thi đã hoàn thành lên bàn, Lạc Bạch đứng dậy đi ra ngoài, định ra ngoài đi dạo.
Trong mấy ngày đến Hương Giang, Bảo ca cũng khẩn trương quá nên không ra ngoài xem được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.