Trời Tối Đừng Mở Mắt: Sau Khi Tắt Đèn, Ai Ngủ Chung Với Bạn?
Chương 33: Bạn Tốt Mất Tích (Cuối)
Trư Li Trư Khí
10/08/2022
11.
“Rốt cuộc thì các người đang trốn ở đâu nào?” Tôi cong khóe môi.
Tôi nghe được tiếng bước chân đang tiến lại phía mình. Một bóng người nhanh chóng lướt qua trước mặt tôi.
Là Hứa Chi Chi.
Hứa Chi Chi quay đầu, hoảng sợ nhìn tôi. Tay cô ta cầm chìa khóa, tra vào một trong những ổ khóa trên cửa lớn, mở ổ khóa thứ nhất ra.
Tôi cảm thấy có hơi buồn cười. Giờ phút này, trên mặt cô ta đã viết đầy chữ ‘vì sao lúc trước bản thân lại khóa đến tận bốn ổ khóa’.
Tôi cầm dao phay trong tay, từng bước đi về phía cô ta.
“Khả Khả, thật xin lỗi. Là do tớ bị ma quỷ dụ dỗ, cậu tha cho tớ đi.” Nước mắt nước mũi chảy đầy trên mặt của Hứa Chi Chi.
Tôi suy nghĩ, hình như bản thân không cần thiết phải giết chết Hứa Chi Chi.
Đầu tiên thì đúng là Hứa Chi Chi có thâm thù đại hận với nguyên chủ, nhưng cô ta lại không có thù hằn gì với tôi cả.
Một người đột ngột xuyên đến đây như tôi, tất nhiên là tôi không thể thay thế thứ cảm xúc đó được.
Đột nhiên, một bàn tay trắng bệch thò ra từ dưới gầm ghế sopha, đột ngột túm chặt chân của tôi.
Ồ, thì ra là núp ở đây.
Tôi kinh hô một tiếng, ngã xuống đất.
Biểu cảm trên mặt của Hứa Chi Chi lập tức thay đổi, trở nên cực kỳ đắc ý. “Lâm Khả, cuối cùng thì cô vẫn phải chết trong tay của chúng tôi thôi!”
Cỗ thi thể không đầu đã mất tích trước đó từ từ chui ra khỏi gầm ghế sopha.
A, bây giờ nhìn kỹ lại thì phát hiện hóa trang trông cũng không thật lắm..
Trong tay của đối phương cầm một cây côn, có vẻ là muốn đập vỡ sọ của tôi. Mặc dù thân thể này của tôi nhỏ yếu nhưng ký ức của một cao thủ Taekwondo cũng không phải chỉ trưng cho đẹp.
Dựa vào bản năng, tôi tránh được công kích của đối phương, rồi xoay người cướp cây côn trong tay của đối phương, nện tời tấp vào đầu của đối phương.
Game over.
Hiện tại chỉ còn lại nữ chính đáng yêu của chúng ta, Hứa Chi Chi mà thôi.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô ta lại tràn ngập hoảng sợ một lần nữa. Cô ta khóc lóc cầu xin tha mạng: “Khả Khả, thật xin lỗi, thật xin lỗi. Cầu cậu tha thứ cho tớ!”
“Không thể nào, Chi Chi à.” Tôi cười khẽ, nói. “Cậu đã bỏ qua cơ hội duy nhất của mình rồi.”
Giờ phút này, đúng bảy giờ, chính là giờ thiêng mà bọn họ đã định ra cho nghi thức.
Toàn thân tôi đẫm máu đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn thi thể của Hứa Chi Chi ở dưới đất.
Sau đó tôi đi tới bồn rửa chén trong phòng bếp, rửa tay. Sau khi rửa sạch vết máu trên tay thì lại dùng khăn giấy khô lau sạch vết máu trên người.
Lúc tôi tìm được điện thoại, ngoại trừ những bức ảnh trong album ra thì tôi còn nhìn thấy nhật ký của nguyên chủ.
Thì ra nguyên chủ đã mắc phải căn bệnh nan y vào một năm trước. Loại bệnh nan y này nhìn bề ngoài thì rất khỏe mạnh, nhưng thật ra đã không thể cứu chữa, người bệnh không thể sống quá ba năm.
Cô không muốn chết sớm như vậy, cho nên đã bắt đầu tìm kiếm các loại phép thuật tà ác để cầu một con đường sống.
Ngày đó, nguyên chủ đã nhìn thấy người đàn ông giết chết cha của mình, nhưng cô lại không lên tiếng, cũng không gọi điện báo cảnh sát, trơ mắt nhìn người đàn ông đó mang thi thể của cha mình rời đi. Sau đó thì đối phương lại ngụy trang thành cha của cô, sống cùng với cô.
Còn về người bạn tốt Hứa Chi Chi, cũng chính là vật chứa thích hợp mà nguyên chủ đã sớm tìm ra cho mình.
Bảy giờ ngày hôm nay, cũng là khoảnh khắc cô chờ đợi rất lâu, rất lâu rồi.
Nhưng trên thế giới này vốn dĩ không tồn tại cái gì mà phép thuật hoán đổi linh hồn gì cả.
Tôi ngồi trên ghế sopha, nhìn đồ vật xung quanh nhà từng chút một biến thành các ô vuông nho nhỏ.
Hình như thế giới này đang sụp đổ, bởi vì tôi đã phá vỡ kịch bản của cuốn tiểu thuyết.
Đột nhiên, hình như tôi nghe được âm thanh gì đó. Giống như có hai người đang nói chuyện với nhau.Phiên ngoại
01.
“Phù, tớ chơi nhiều lần như vậy, cuối cùng cũng có thể khiến nữ chính sống sót.”
“Cậu kiêu ngạo cái gì chứ, không phải là do tớ nạp tiền vào mua buff khiến cho tính cảnh giác của nữ chính tăng lên rất nhiều lần hay sao. Nhưng mà tờ giấy kia là chuyện quái gì vậy? Vì sao nữ chính lại nhắc nhở bản thân mình là giả chứ?”
“Có thể là buff gì đó rồi. Không phải hiện tại các trò chơi như thế này đều tỏ vẻ bí hiểm hay sao?”
“Mà trò này cũng quá khó rồi. Nếu không phải tạo hình của nữ chính xinh đẹp ngực còn to, thì tớ thật sự không có đủ hứng thú và kiên nhẫn chơi tiếp.”
Hai sinh viên đại học này vui vẻ trò chuyện trước màn hình máy tính.
Trên màn hình hiện bốn chữ ‘vượt ải thành công’.
Một cô gái ngồi trên ghế sopha gọi điện thoại.
“Trò chơi mà cậu giới thiệu thật sự không tồi nha, thiết lập nhân vật của nữ chính cũng rất đặc biệt, người xuyên sách ha ha ha. Đây là lần đầu tớ gặp phải đó.”
“Chỉ là quá khó rồi. Nếu không phải tớ bỏ 99 tệ ra mua buff thì cơ bản đều sẽ rơi vào kết cục BE, nữ chính bị giết nha.”
Hai học sinh vui vẻ trò chuyện với nhau, hoàn toàn không nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình đang thay đổi.
Đôi mắt đen tuyền như mực của cô gái trừng to, nhìn chằm chằm bọn họ, giống như là có thể nhìn thấy người ở bên ngoài màn hình.
“Có khả năng là còn có kết cục khác, tớ định sẽ chơi lại lần nữa.” Một sinh viên đại học trong hai người nói.
Đối phương chọn bắt đầu chơi lại một lần nữa.
02.
Tôi nằm trên giường, mở mắt ra, phát hiện bản thân đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết 18+.
Nhưng rất nhanh thôi, tôi sẽ chết. Lúc tôi chuẩn bị xuống giường tìm kiếm manh mối thì đột nhiên phát hiện trên giường xuất hiện một tờ giấy.
“Lâm Khả, cô là giả, bọn họ cũng là giả. Tôi sẽ nói cho cô biết cách làm sao để thoát khỏi trò chơi này.”
(Toàn văn hoàn.)
“Rốt cuộc thì các người đang trốn ở đâu nào?” Tôi cong khóe môi.
Tôi nghe được tiếng bước chân đang tiến lại phía mình. Một bóng người nhanh chóng lướt qua trước mặt tôi.
Là Hứa Chi Chi.
Hứa Chi Chi quay đầu, hoảng sợ nhìn tôi. Tay cô ta cầm chìa khóa, tra vào một trong những ổ khóa trên cửa lớn, mở ổ khóa thứ nhất ra.
Tôi cảm thấy có hơi buồn cười. Giờ phút này, trên mặt cô ta đã viết đầy chữ ‘vì sao lúc trước bản thân lại khóa đến tận bốn ổ khóa’.
Tôi cầm dao phay trong tay, từng bước đi về phía cô ta.
“Khả Khả, thật xin lỗi. Là do tớ bị ma quỷ dụ dỗ, cậu tha cho tớ đi.” Nước mắt nước mũi chảy đầy trên mặt của Hứa Chi Chi.
Tôi suy nghĩ, hình như bản thân không cần thiết phải giết chết Hứa Chi Chi.
Đầu tiên thì đúng là Hứa Chi Chi có thâm thù đại hận với nguyên chủ, nhưng cô ta lại không có thù hằn gì với tôi cả.
Một người đột ngột xuyên đến đây như tôi, tất nhiên là tôi không thể thay thế thứ cảm xúc đó được.
Đột nhiên, một bàn tay trắng bệch thò ra từ dưới gầm ghế sopha, đột ngột túm chặt chân của tôi.
Ồ, thì ra là núp ở đây.
Tôi kinh hô một tiếng, ngã xuống đất.
Biểu cảm trên mặt của Hứa Chi Chi lập tức thay đổi, trở nên cực kỳ đắc ý. “Lâm Khả, cuối cùng thì cô vẫn phải chết trong tay của chúng tôi thôi!”
Cỗ thi thể không đầu đã mất tích trước đó từ từ chui ra khỏi gầm ghế sopha.
A, bây giờ nhìn kỹ lại thì phát hiện hóa trang trông cũng không thật lắm..
Trong tay của đối phương cầm một cây côn, có vẻ là muốn đập vỡ sọ của tôi. Mặc dù thân thể này của tôi nhỏ yếu nhưng ký ức của một cao thủ Taekwondo cũng không phải chỉ trưng cho đẹp.
Dựa vào bản năng, tôi tránh được công kích của đối phương, rồi xoay người cướp cây côn trong tay của đối phương, nện tời tấp vào đầu của đối phương.
Game over.
Hiện tại chỉ còn lại nữ chính đáng yêu của chúng ta, Hứa Chi Chi mà thôi.
Gương mặt nhỏ nhắn của cô ta lại tràn ngập hoảng sợ một lần nữa. Cô ta khóc lóc cầu xin tha mạng: “Khả Khả, thật xin lỗi, thật xin lỗi. Cầu cậu tha thứ cho tớ!”
“Không thể nào, Chi Chi à.” Tôi cười khẽ, nói. “Cậu đã bỏ qua cơ hội duy nhất của mình rồi.”
Giờ phút này, đúng bảy giờ, chính là giờ thiêng mà bọn họ đã định ra cho nghi thức.
Toàn thân tôi đẫm máu đứng tại chỗ, lạnh lùng nhìn thi thể của Hứa Chi Chi ở dưới đất.
Sau đó tôi đi tới bồn rửa chén trong phòng bếp, rửa tay. Sau khi rửa sạch vết máu trên tay thì lại dùng khăn giấy khô lau sạch vết máu trên người.
Lúc tôi tìm được điện thoại, ngoại trừ những bức ảnh trong album ra thì tôi còn nhìn thấy nhật ký của nguyên chủ.
Thì ra nguyên chủ đã mắc phải căn bệnh nan y vào một năm trước. Loại bệnh nan y này nhìn bề ngoài thì rất khỏe mạnh, nhưng thật ra đã không thể cứu chữa, người bệnh không thể sống quá ba năm.
Cô không muốn chết sớm như vậy, cho nên đã bắt đầu tìm kiếm các loại phép thuật tà ác để cầu một con đường sống.
Ngày đó, nguyên chủ đã nhìn thấy người đàn ông giết chết cha của mình, nhưng cô lại không lên tiếng, cũng không gọi điện báo cảnh sát, trơ mắt nhìn người đàn ông đó mang thi thể của cha mình rời đi. Sau đó thì đối phương lại ngụy trang thành cha của cô, sống cùng với cô.
Còn về người bạn tốt Hứa Chi Chi, cũng chính là vật chứa thích hợp mà nguyên chủ đã sớm tìm ra cho mình.
Bảy giờ ngày hôm nay, cũng là khoảnh khắc cô chờ đợi rất lâu, rất lâu rồi.
Nhưng trên thế giới này vốn dĩ không tồn tại cái gì mà phép thuật hoán đổi linh hồn gì cả.
Tôi ngồi trên ghế sopha, nhìn đồ vật xung quanh nhà từng chút một biến thành các ô vuông nho nhỏ.
Hình như thế giới này đang sụp đổ, bởi vì tôi đã phá vỡ kịch bản của cuốn tiểu thuyết.
Đột nhiên, hình như tôi nghe được âm thanh gì đó. Giống như có hai người đang nói chuyện với nhau.Phiên ngoại
01.
“Phù, tớ chơi nhiều lần như vậy, cuối cùng cũng có thể khiến nữ chính sống sót.”
“Cậu kiêu ngạo cái gì chứ, không phải là do tớ nạp tiền vào mua buff khiến cho tính cảnh giác của nữ chính tăng lên rất nhiều lần hay sao. Nhưng mà tờ giấy kia là chuyện quái gì vậy? Vì sao nữ chính lại nhắc nhở bản thân mình là giả chứ?”
“Có thể là buff gì đó rồi. Không phải hiện tại các trò chơi như thế này đều tỏ vẻ bí hiểm hay sao?”
“Mà trò này cũng quá khó rồi. Nếu không phải tạo hình của nữ chính xinh đẹp ngực còn to, thì tớ thật sự không có đủ hứng thú và kiên nhẫn chơi tiếp.”
Hai sinh viên đại học này vui vẻ trò chuyện trước màn hình máy tính.
Trên màn hình hiện bốn chữ ‘vượt ải thành công’.
Một cô gái ngồi trên ghế sopha gọi điện thoại.
“Trò chơi mà cậu giới thiệu thật sự không tồi nha, thiết lập nhân vật của nữ chính cũng rất đặc biệt, người xuyên sách ha ha ha. Đây là lần đầu tớ gặp phải đó.”
“Chỉ là quá khó rồi. Nếu không phải tớ bỏ 99 tệ ra mua buff thì cơ bản đều sẽ rơi vào kết cục BE, nữ chính bị giết nha.”
Hai học sinh vui vẻ trò chuyện với nhau, hoàn toàn không nhìn thấy cảnh tượng trên màn hình đang thay đổi.
Đôi mắt đen tuyền như mực của cô gái trừng to, nhìn chằm chằm bọn họ, giống như là có thể nhìn thấy người ở bên ngoài màn hình.
“Có khả năng là còn có kết cục khác, tớ định sẽ chơi lại lần nữa.” Một sinh viên đại học trong hai người nói.
Đối phương chọn bắt đầu chơi lại một lần nữa.
02.
Tôi nằm trên giường, mở mắt ra, phát hiện bản thân đã xuyên vào trong một cuốn tiểu thuyết 18+.
Nhưng rất nhanh thôi, tôi sẽ chết. Lúc tôi chuẩn bị xuống giường tìm kiếm manh mối thì đột nhiên phát hiện trên giường xuất hiện một tờ giấy.
“Lâm Khả, cô là giả, bọn họ cũng là giả. Tôi sẽ nói cho cô biết cách làm sao để thoát khỏi trò chơi này.”
(Toàn văn hoàn.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.