Chương 64: Đề thi khó
Hoa Liễm Ngọc
15/08/2024
Ngày thường trường không đông như ngày thì, vì thường ngày đa số các quan lại sẽ ít đến trường, họ đều rất bận, vừa học vừa làm. Cũng giống như Thiển, mỗi tuần thì anh cũng phải về quê xử lý việc thôn việc làng. Chỉ có những ngày thi thì mới đông đủ mọi gương mặt.
Thiển vừa đỗ xe xong thi tiêu sái đi về phía cổng trường, lúc này anh vô tình nhìn thấy Tuấn Anh cũng trên xe hơi bước xuống, anh cười khẩy "nhìn hắn ta cũng giống mấy cậu ấm lắm chứ !"
Nhưng rồi Thiển liền ngó lơ Tuấn Anh, xem như chưa từng quen biết.
'Chào ngài Hương quản !'
Thiển lạnh lùng quay mặt đi, lòng thấy vô cùng chán ghét "vừa bước xuống xe hơi nên cố làm ra vẻ để gây sự chú ý, đúng là tên tập làm tài phiệt"
Thấy Thiển không đối hoài đến mình, Tuấn Anh cảm thấy tức tối "Hừ...chắc thấy mình đi xe hơi nên ghen ty. chứ gì ! Đúng là tên nhà quê".
Thiển vừa bước vào chỗ ngồi đã nhìn thấy người pha trà ấy, đang ngồi miệt mài đọc sách.
Tuấn Anh cũng tìm chỗ ngồi, không ngờ lại ngồi gần vị trí của Thiển.
"Mẹ kiếp, sao mùa thi nào mình cũng chạm mặt cái tên học làm tài phiệt này vậy chứ !"
Tuấn Anh ngồi chống tay lên cằm, mắt nhìn chằm chằm về phía Thiển.
Thiển nhíu mày !
Kỳ thi vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng kỳ thi này có vẻ như đề thi rất khó với một số người, thậm chí là với nhiều người.
Thiển vẫn làm bài xong sớm hơn mọi người, anh ngồi kiểm tra lại bài thi. Vô tình nhìn sang người pha trà, anh thấy người pha trà cũng đã làm xong bài, sự tò mò trong lòng anh trỗi dậy, anh rất muốn biết người pha trà này là ai và làm bài thi như thế nào.
Thiển nhìn qua bài thi một lượt, thấy được họ tên của người pha trà "Chu Lang, cậu ta là Chu Lang".
Thiển chăm chú đọc qua bài thi của Chu Lang rồi không khỏi kinh ngạc "thật sự rất xuất sắc, hắn ta có thân phận gì đây ? Đêm qua mình thấy hắn ngồi đọc sách giữa thư phòng rộng lớn, người này rõ ràng là con nhà quyền quý nhưng lại không hề cao ngạo, còn dám đứng giữa phố pha trà bán kiếm từng đồng lẻ !"
Cảm giác có người nhìn mình, Chu Lang đưa mắt nhìn quanh.
Lúc này Thiển đã thu lại tầm nhìn, chỉ ngồi đọc lại bài thi của anh.
Chu Lang thấy Thiển thì chợt mỉm cười, anh không nộp bài sớm, chỉ ngồi im lặng.
Hai con người tài giỏi đã làm bài xong từ lâu, trong khi cả trường thi thì ai cũng ngồi ngơ ngác vì đề thi lần này tương đối khó.
Tuấn Anh cũng phải ngồi cắn bút, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn Thiến.
Vị trí Tuấn Anh ngồi là giữa Thiển và Chu Lang.
Tuấn Anh thấy Thiển và Chu Lang ngồi như pho tượng thì thầm bảo lòng 'Hừ...đâu chỉ riêng mình, mà hai tên kia cũng có làm được bài đâu nhỉ !'
Thiển liếc nhìn qua bài thi của Tuấn Anh thì chỉ biết thở dài "đúng là... ngoài việc học làm tài phiệt thì hắn ta chẳng được tích sự gì".
Sau khi xong, Thiển về nhà nhưng không thấy Khánh Băng ở nhà, lòng anh thấy lo lắng "Bà xã đi đâu mà đến giờ này vẫn chưa về vậy nhỉ !?"
Thiển nhìn vào khoảng không, tập trung chủ yếu vào Khánh Băng...thấy cô đang ngồi trên xích lô thì khẽ cười "Bà xã của mình cũng ham chơi lắm chứ, trưa nắng thế này mà vẫn còn rong ruối".
Thiển liền lái xe vào con đường mà Khánh Băng đang dạo...
Một lúc sau, anh đã chặn đường Khánh Băng "Bà xã..."
Khánh Băng chớp chớp mắt "Sao anh ấy lại biết mình ở đây vậy chứ ? Chắc là tình cờ thôi !"
Thiển bước xuống xe, mở cửa cho Khánh Băng ngồi vào ghế phụ "Bà xã của anh muốn ăn gì ?"
- Em muốn mua đồ về nhà nấu ăn.
"Được !"
Thiển nhanh miệng đồng ý mà không cần phải suy nghĩ, anh quyết định sẽ tự tay vào bếp nấu cơm "chắc nấu ăn cũng không khó đâu nhỉ !"
Thiển vừa đỗ xe xong thi tiêu sái đi về phía cổng trường, lúc này anh vô tình nhìn thấy Tuấn Anh cũng trên xe hơi bước xuống, anh cười khẩy "nhìn hắn ta cũng giống mấy cậu ấm lắm chứ !"
Nhưng rồi Thiển liền ngó lơ Tuấn Anh, xem như chưa từng quen biết.
'Chào ngài Hương quản !'
Thiển lạnh lùng quay mặt đi, lòng thấy vô cùng chán ghét "vừa bước xuống xe hơi nên cố làm ra vẻ để gây sự chú ý, đúng là tên tập làm tài phiệt"
Thấy Thiển không đối hoài đến mình, Tuấn Anh cảm thấy tức tối "Hừ...chắc thấy mình đi xe hơi nên ghen ty. chứ gì ! Đúng là tên nhà quê".
Thiển vừa bước vào chỗ ngồi đã nhìn thấy người pha trà ấy, đang ngồi miệt mài đọc sách.
Tuấn Anh cũng tìm chỗ ngồi, không ngờ lại ngồi gần vị trí của Thiển.
"Mẹ kiếp, sao mùa thi nào mình cũng chạm mặt cái tên học làm tài phiệt này vậy chứ !"
Tuấn Anh ngồi chống tay lên cằm, mắt nhìn chằm chằm về phía Thiển.
Thiển nhíu mày !
Kỳ thi vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng kỳ thi này có vẻ như đề thi rất khó với một số người, thậm chí là với nhiều người.
Thiển vẫn làm bài xong sớm hơn mọi người, anh ngồi kiểm tra lại bài thi. Vô tình nhìn sang người pha trà, anh thấy người pha trà cũng đã làm xong bài, sự tò mò trong lòng anh trỗi dậy, anh rất muốn biết người pha trà này là ai và làm bài thi như thế nào.
Thiển nhìn qua bài thi một lượt, thấy được họ tên của người pha trà "Chu Lang, cậu ta là Chu Lang".
Thiển chăm chú đọc qua bài thi của Chu Lang rồi không khỏi kinh ngạc "thật sự rất xuất sắc, hắn ta có thân phận gì đây ? Đêm qua mình thấy hắn ngồi đọc sách giữa thư phòng rộng lớn, người này rõ ràng là con nhà quyền quý nhưng lại không hề cao ngạo, còn dám đứng giữa phố pha trà bán kiếm từng đồng lẻ !"
Cảm giác có người nhìn mình, Chu Lang đưa mắt nhìn quanh.
Lúc này Thiển đã thu lại tầm nhìn, chỉ ngồi đọc lại bài thi của anh.
Chu Lang thấy Thiển thì chợt mỉm cười, anh không nộp bài sớm, chỉ ngồi im lặng.
Hai con người tài giỏi đã làm bài xong từ lâu, trong khi cả trường thi thì ai cũng ngồi ngơ ngác vì đề thi lần này tương đối khó.
Tuấn Anh cũng phải ngồi cắn bút, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn Thiến.
Vị trí Tuấn Anh ngồi là giữa Thiển và Chu Lang.
Tuấn Anh thấy Thiển và Chu Lang ngồi như pho tượng thì thầm bảo lòng 'Hừ...đâu chỉ riêng mình, mà hai tên kia cũng có làm được bài đâu nhỉ !'
Thiển liếc nhìn qua bài thi của Tuấn Anh thì chỉ biết thở dài "đúng là... ngoài việc học làm tài phiệt thì hắn ta chẳng được tích sự gì".
Sau khi xong, Thiển về nhà nhưng không thấy Khánh Băng ở nhà, lòng anh thấy lo lắng "Bà xã đi đâu mà đến giờ này vẫn chưa về vậy nhỉ !?"
Thiển nhìn vào khoảng không, tập trung chủ yếu vào Khánh Băng...thấy cô đang ngồi trên xích lô thì khẽ cười "Bà xã của mình cũng ham chơi lắm chứ, trưa nắng thế này mà vẫn còn rong ruối".
Thiển liền lái xe vào con đường mà Khánh Băng đang dạo...
Một lúc sau, anh đã chặn đường Khánh Băng "Bà xã..."
Khánh Băng chớp chớp mắt "Sao anh ấy lại biết mình ở đây vậy chứ ? Chắc là tình cờ thôi !"
Thiển bước xuống xe, mở cửa cho Khánh Băng ngồi vào ghế phụ "Bà xã của anh muốn ăn gì ?"
- Em muốn mua đồ về nhà nấu ăn.
"Được !"
Thiển nhanh miệng đồng ý mà không cần phải suy nghĩ, anh quyết định sẽ tự tay vào bếp nấu cơm "chắc nấu ăn cũng không khó đâu nhỉ !"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.