Chương 59: Không Còn Giá Trị Thì Phải Loại Bỏ
Dy Giai
01/08/2024
Người đàn ông đang cầm ly rượu lắc lư trên tay chậm rãi thưởng thức ly rượu ngon chậm rãi chảy vào trong cổ họng yết hầu của hắn ta chậm rãi đi chuyển lên xuống, áo sơ mi trắng hắn xoăn lên đến khuỷu tay.
Lương Nguyệt San đứng đối diện hắn ta, cô còn cảm thấy thích thú hơn việc đứng trước mặt Lục Dụ Thần, cô ta nhìn gương mặt ma mị của người này, đây là người mà cô sẵn sàng rời bỏ Lục Dụ Thần để đến bên cạnh hắn ta.
"San San lại đây." Hắn ta ngồi thông thả ở sofa giữa căn biệt thự lớn, mái tóc đen của hắn ta rũ nhẹ xuống.
Cô ta chậm rãi mang vẻ mặt uất ức đến chỗ hắn ta, tùy tiện ngồi trong lòng hắn ta một cách quen thuộc, cô ta vòng tay qua cổ của hắn "Tang Ca! Em uất ức như vậy anh không định bù đắp cho em sao?" Cô ta vừa từ Thành Lăng trực tiếp đặt té máy bay quay về Malaysia một thể giới khác của cô ta, và cũng là một bộ mặt khác.
Tang Lữ đặt ly rượu xuống bàn chậm rãi ôm eo cô ta, người phụ nữ này đi cùng hắn ta bao lâu rồi nhỉ? Hắn ta không nhỡ rõ nữa, chỉ nhớ hắn không phải người sạch sẽ gì nếm đủ vị phụ nữ trên đời, nhưng riêng Lương Nguyệt San lại có chút đặt biệt.
Người phụ nữ này xinh đẹp có, thông minh có, lại còn có tham vọng rất lớn, hắn ta rất thích cách mà Lương Nguyệt San sẵn sàng làm tất cả để đạt được mục đích và tham vọng của mình chỉ là người phụ nữ này cũng biết rất rõ hắn ta không đẹp đẽ gì vậy mà vẫn mở miệng nói yêu hắn.
"Nói xem? Bù đắp thế nào mới vừa ý em." Tang Lữ giữ khư khư cô ta trên người mình.
"Hôn em một cái!"
Cô ta chỉ vào má mình, không thèm tỏ ra bản thần mạnh mẽ mà tùy tiện đòi hỏi từ hẳn ta.
Con người Tang Lữ cứng đờ không biết làm thế nào, hắn ta chỉ đưa mắt nhìn cô ta nhàn nhạt rồi lên tiếng "Trẻ con quá, Lý Phong quay về Thành Lăng rồi em về đây nghĩ ngơi vài ngày sau đó cũng đến Thành Lăng giúp cậu ta một chút... Mạng của Lục Dụ Thần và vợ cậu ta em muốn thế nào cũng được." Hắn ta lạnh lùng không nhanh không chậm mà lên tiếng dặn dò, phớt lờ đi lời đệ nghị hôn của cô ta.
Cảm xúc Lương Nguyệt San không phải thất vọng, cô ta biết Tang Lữ sẽ chẳng bao giờ làm vậy với cô ta đầu.
Suy cho cùng con người ai cũng sẽ phải yêu, chỉ là có người vì yêu cho nên mới muốn đối phương tốt lên, đặt tình yêu và người mình yêu lên hàng đầu. Nhưng cũng sẽ có những người đã yêu nhưng lại không thể vứt bỏ sự nghiệp mà chọn tình yêu, họ chọn tương lai tốt thay vì một tình yêu chán ngắt, cũng sẽ có những người thật ra cũng đã yêu chỉ là yêu trong vô thức, cho nên chỉ cần có gì đó che đi cảm xúc xuất hiện trong vô thức đó thì họ chẳng bao giờ nhận ra bản thần đã yêu.
"San San! Những thứ không có giá trị phải loại bỏ ngay lập tức, đừng lơ là để ảnh hưởng đến sau này." Hắn ta nhấp một ngụm rượu vang chậm rãi nhắc nhở
Lương Nguyệt San cũng vui vẻ mỉm cười "Em biết mà."
Tang Lữ muốn mỏ vàng, chỉ khi có được mỏ vàng thì hắn ta mới có cơ hội thẳng Phương Phong Tức, con người anh ta quá kính đáo, hơn nữa xung quanh anh ta đều là những người có sở trường và lai lịch khác nhau.
Quách Khâm Bắc một người giỏi công nghệ đến mức tạo ra một hàng phòng thủ bằng bẫy công nghệ.
Hoắc Vũ Hạo nắm giữ cả một Phong Cửu danh tiếng ở thế giới ngầm không tệ, đã vậy Hoắc Vũ Hạo lại giỏi võ vô cùng, muốn thông minh có thông minh, muốn tàn nhẫn có tàn nhẫn, là một trong những đứa trẻ được đưa đến đảo phía nam huấn luyện từ rất sớm.
Một Lục Dụ Thần nắm giữ cả Thành Lăng, xuất thân gia đình rất tốt chỉ là vô tình bị bắt cóc và người cứu lại là
Phương Khải Dực, bước ra từ đảo phía nam đã thành xạ thủ đứng nhất nhì trong giới rồi, lại còn là Nhị Thiếu của
Lục Gia thế lực không hề tồi, nếu nói tàn nhẫn trong vui vẻ thì chính là anh, chỉ khi Lục Dụ Thần vừa cười vừa cầm súng thì nó đáng sợ vô cùng.
Mạc Tử Sâm là người điều chế độc rất giỏi, độc của Mạc Tử Sâm có thể không lấy mạng ngay lập tức, nhưng khi trúng độc nạn nhân thật sự muốn mất mạng ngay lập tức chứ không phải là một cách chậm rãi hơn nữa system cũng là một trong những sở trường của anh ta.
Còn về Phương Phong Tức thì không cần nói, thoát ẩn thoát hiện, cũng chẳng đặc biệt thích cái gì, mặt mũi rất ít khi thấy, nhưng là người sử dụng kiếm thuật giỏi nhất đảo phía nam, như vậy mà còn chẳng đáp ứng được yêu cầu của ba anh ta là Phương Khải Dực.
Năm người bọn họ cứ như tượng đài ở đảo phía nam, đều là lính đánh thuê cấp cao, chưa từng thất bại bất kỳ nhiệm vụ nào, vì thế mà ai cũng phải dè đặt bọn họ.
Nhưng khi có được mỏ vàng chuyện mới chuyện cũ Tang Lữ sẽ tính một lượt, hắn ta căm hận Phương Khải Dực càng căm hận Phương Phong Tức hơn, chỉ là hiện tại thông tin chỉ còn thiếu một chút, mà Phương Phong Tức lại chẳng để lộ ra điểm yếu nào.
Càng khiến bon họ cảm thấy dè đặt mấy phẩn.
Lần này là hi sinh Ngô Gia, cho nên Lý Phong mới quay về Thành Lăng, mục tiêu của bọn họ lại là vị hôn thê cũ của anh ta, cho nên Tang Lữ rất ủng hộ đã vậy Tang Lữ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, đợi Lý Phong báo hiệu hắn ta sẽ ứng phó hỗ trợ cho Lý Gia và anh ta.
Lương Nguyệt San đứng đối diện hắn ta, cô còn cảm thấy thích thú hơn việc đứng trước mặt Lục Dụ Thần, cô ta nhìn gương mặt ma mị của người này, đây là người mà cô sẵn sàng rời bỏ Lục Dụ Thần để đến bên cạnh hắn ta.
"San San lại đây." Hắn ta ngồi thông thả ở sofa giữa căn biệt thự lớn, mái tóc đen của hắn ta rũ nhẹ xuống.
Cô ta chậm rãi mang vẻ mặt uất ức đến chỗ hắn ta, tùy tiện ngồi trong lòng hắn ta một cách quen thuộc, cô ta vòng tay qua cổ của hắn "Tang Ca! Em uất ức như vậy anh không định bù đắp cho em sao?" Cô ta vừa từ Thành Lăng trực tiếp đặt té máy bay quay về Malaysia một thể giới khác của cô ta, và cũng là một bộ mặt khác.
Tang Lữ đặt ly rượu xuống bàn chậm rãi ôm eo cô ta, người phụ nữ này đi cùng hắn ta bao lâu rồi nhỉ? Hắn ta không nhỡ rõ nữa, chỉ nhớ hắn không phải người sạch sẽ gì nếm đủ vị phụ nữ trên đời, nhưng riêng Lương Nguyệt San lại có chút đặt biệt.
Người phụ nữ này xinh đẹp có, thông minh có, lại còn có tham vọng rất lớn, hắn ta rất thích cách mà Lương Nguyệt San sẵn sàng làm tất cả để đạt được mục đích và tham vọng của mình chỉ là người phụ nữ này cũng biết rất rõ hắn ta không đẹp đẽ gì vậy mà vẫn mở miệng nói yêu hắn.
"Nói xem? Bù đắp thế nào mới vừa ý em." Tang Lữ giữ khư khư cô ta trên người mình.
"Hôn em một cái!"
Cô ta chỉ vào má mình, không thèm tỏ ra bản thần mạnh mẽ mà tùy tiện đòi hỏi từ hẳn ta.
Con người Tang Lữ cứng đờ không biết làm thế nào, hắn ta chỉ đưa mắt nhìn cô ta nhàn nhạt rồi lên tiếng "Trẻ con quá, Lý Phong quay về Thành Lăng rồi em về đây nghĩ ngơi vài ngày sau đó cũng đến Thành Lăng giúp cậu ta một chút... Mạng của Lục Dụ Thần và vợ cậu ta em muốn thế nào cũng được." Hắn ta lạnh lùng không nhanh không chậm mà lên tiếng dặn dò, phớt lờ đi lời đệ nghị hôn của cô ta.
Cảm xúc Lương Nguyệt San không phải thất vọng, cô ta biết Tang Lữ sẽ chẳng bao giờ làm vậy với cô ta đầu.
Suy cho cùng con người ai cũng sẽ phải yêu, chỉ là có người vì yêu cho nên mới muốn đối phương tốt lên, đặt tình yêu và người mình yêu lên hàng đầu. Nhưng cũng sẽ có những người đã yêu nhưng lại không thể vứt bỏ sự nghiệp mà chọn tình yêu, họ chọn tương lai tốt thay vì một tình yêu chán ngắt, cũng sẽ có những người thật ra cũng đã yêu chỉ là yêu trong vô thức, cho nên chỉ cần có gì đó che đi cảm xúc xuất hiện trong vô thức đó thì họ chẳng bao giờ nhận ra bản thần đã yêu.
"San San! Những thứ không có giá trị phải loại bỏ ngay lập tức, đừng lơ là để ảnh hưởng đến sau này." Hắn ta nhấp một ngụm rượu vang chậm rãi nhắc nhở
Lương Nguyệt San cũng vui vẻ mỉm cười "Em biết mà."
Tang Lữ muốn mỏ vàng, chỉ khi có được mỏ vàng thì hắn ta mới có cơ hội thẳng Phương Phong Tức, con người anh ta quá kính đáo, hơn nữa xung quanh anh ta đều là những người có sở trường và lai lịch khác nhau.
Quách Khâm Bắc một người giỏi công nghệ đến mức tạo ra một hàng phòng thủ bằng bẫy công nghệ.
Hoắc Vũ Hạo nắm giữ cả một Phong Cửu danh tiếng ở thế giới ngầm không tệ, đã vậy Hoắc Vũ Hạo lại giỏi võ vô cùng, muốn thông minh có thông minh, muốn tàn nhẫn có tàn nhẫn, là một trong những đứa trẻ được đưa đến đảo phía nam huấn luyện từ rất sớm.
Một Lục Dụ Thần nắm giữ cả Thành Lăng, xuất thân gia đình rất tốt chỉ là vô tình bị bắt cóc và người cứu lại là
Phương Khải Dực, bước ra từ đảo phía nam đã thành xạ thủ đứng nhất nhì trong giới rồi, lại còn là Nhị Thiếu của
Lục Gia thế lực không hề tồi, nếu nói tàn nhẫn trong vui vẻ thì chính là anh, chỉ khi Lục Dụ Thần vừa cười vừa cầm súng thì nó đáng sợ vô cùng.
Mạc Tử Sâm là người điều chế độc rất giỏi, độc của Mạc Tử Sâm có thể không lấy mạng ngay lập tức, nhưng khi trúng độc nạn nhân thật sự muốn mất mạng ngay lập tức chứ không phải là một cách chậm rãi hơn nữa system cũng là một trong những sở trường của anh ta.
Còn về Phương Phong Tức thì không cần nói, thoát ẩn thoát hiện, cũng chẳng đặc biệt thích cái gì, mặt mũi rất ít khi thấy, nhưng là người sử dụng kiếm thuật giỏi nhất đảo phía nam, như vậy mà còn chẳng đáp ứng được yêu cầu của ba anh ta là Phương Khải Dực.
Năm người bọn họ cứ như tượng đài ở đảo phía nam, đều là lính đánh thuê cấp cao, chưa từng thất bại bất kỳ nhiệm vụ nào, vì thế mà ai cũng phải dè đặt bọn họ.
Nhưng khi có được mỏ vàng chuyện mới chuyện cũ Tang Lữ sẽ tính một lượt, hắn ta căm hận Phương Khải Dực càng căm hận Phương Phong Tức hơn, chỉ là hiện tại thông tin chỉ còn thiếu một chút, mà Phương Phong Tức lại chẳng để lộ ra điểm yếu nào.
Càng khiến bon họ cảm thấy dè đặt mấy phẩn.
Lần này là hi sinh Ngô Gia, cho nên Lý Phong mới quay về Thành Lăng, mục tiêu của bọn họ lại là vị hôn thê cũ của anh ta, cho nên Tang Lữ rất ủng hộ đã vậy Tang Lữ cũng đã chuẩn bị sẵn sàng rồi, đợi Lý Phong báo hiệu hắn ta sẽ ứng phó hỗ trợ cho Lý Gia và anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.